Editor: Wave Literature
Khi Giang Nguyệt đã không còn lời nào để diễn tả lòng ngưỡng mộ thì cô đột nhiên nhớ lại vấn đề chính ngay. "À phải rồi, Yến Yến này. Làm sao cậu biết hôm qua Lương Mạc đã lên kế hoạch chống lại cậu? Cậu nói với tớ nếu cô ấy dùng điện thoại của cậu gọi Hàn Giang thì tớ nên đóng vai Hàn Giang và chat với cô ấy. Cậu thậm chí còn nhờ tớ mượn Hạ Điền Điền một bộ quần áo của Hàn Giang trước khi ghé chỗ cậu."
Thi Yến: "Tớ chỉ đoán mà thôi."
"Hả?" Giang Nguyệt thực sự sốc khi nghe Thi Yến trả lời bình thản như vậy, một lúc sau, cô đặt tay lên trán Thi Yến. "Đầu câu đâu có ấm đâu, tại sao đột nhiên cậu lại nói những lời vô nghĩa như vậy chứ?"
"Tớ đang rất nghiêm túc đấy..." Thi Yến nhìn Giang Nguyệt. "... Đó thực sự chỉ là một phỏng đoán. Những việc tớ nhờ cậu làm chẳng qua là một biện pháp đề phòng trong trường hợp có chuyện gì xấu xảy ra thôi."
Giang Nguyệt: "Vậy là cậu đã biết Lương Mạc sẽ cố tình chơi xấu cậu?"
Thi Yến chỉ đáp lại nhẹ nhàng "Ừm".
Giang Nguyệt: "Tớ có thể hiểu được cậu đã nhìn thấu bộ mặt thật phía sau tấm mặt nạ của Lương Mạc, nhưng làm thế nào cậu biết cậu ta định đối phó với cậu ra sao?"
Thi Yến: "Chà, tớ với cậu ấy quen biết nhau cũng được vài năm rồi, vì vậy tất nhiên tớ ít nhiều cũng hiểu cậu ấy chứ. Hơn nữa, gần đây cậu ấy còn cố tình nói chuyện về Hàn Giang trước mặt ông nội của Lâm Giang."
Giang Nguyệt lắc đầu. "Tớ vẫn không thể hiểu được."
Thi Yến chỉ còn cách giải thích vấn đề một cách chi tiết hơn. "Cậu thử nghĩ mà xem. Nếu cậu muốn phá hủy danh tiếng của một người, đặc biệt là một người phụ nữ đã đính hôn, thì cách nhanh nhất để làm điều đó là gì? Bắt quả tang cô ấy đang ngoại tình, phải không?"
Giang Nguyệt gật đầu.
Thi Yến tiếp tục: "Đó là lý do tại sao tớ nghĩ Lương Mạc sẽ tấn công tớ từ đó. Nhưng không ai ngu ngốc đến nỗi để bị bắt quả tang ngoại tình đâu. Vậy điều cô ấy có thể làm là gì? Cách nhanh nhất là chuốc cho người đó say rượu hoặc tiêm cho người đó một liều ma túy. Còn về phần người đàn ông là kẻ thứ ba, cô ấy đã chọn Hàn Giang. Giờ thì cậu đã hiểu chưa?"
Giang Nguyệt suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu, "Tớ vẫn không hiểu."
Thi Yến tròn mắt không nói nên lời. Một lát sau, cô đành phải giải thích rõ hơn một lần nữa, "Cô ấy cố ý nhắc đến việc tớ khá thân với Hàn Giang ngay trước mặt ông nội Lâm Giang…"
"Ô ô ô!" Giang Nguyệt mở to mắt và chợt hiểu ra. "... Lương Mạc đúng là một kẻ mưu mô! Cô ta đã âm mưu lên kế hoạch chống lại cậu trong một thời gian dài rồi!"
Mà quả là dài thật: từ đêm hôm đó ở biệt thự Golden Resplendence khi Lâm Giang vì luật của một trò chơi mà đã hôn cô; từ ngày mà cô quyết định hủy bỏ hôn ước với Lâm Giang nhưng cuối cùng lại gặp anh trong thang máy SKP; hay thậm chí ngay từ ngày đầu tiên họ gặp nhau và Lương Mạc mỉm cười tặng cô một viên kẹo rồi tự giới thiệu, "Xin chào, tên tôi là Lương Mạc. Tên cậu là gì?"
Có những thứ trong cuộc sống ngay từ đầu đã là giả dối rồi.
Vậy nên, ngay từ ngày đầu tiên gặp mặt, định mệnh đã sắp sẵn chúng ta không hợp nhau...
"Yến Yến?" Giang Nguyệt không để ý đến biểu hiện kỳ lạ của Thi Yến, cô tiếp tục hỏi. "Vẫn còn một điều tớ không hiểu. Tại sao cậu không nhờ Hàn Giang nói cho tớ biết liệu Lương Mạc đã gọi điện hay nhắn tin cho anh ta? Bằng cách đó, cậu sẽ không phải gặp rắc rối khi đổi số điện thoại của Hàn Giang thành số tớ."
"Nguyệt Nguyệt, cậu nói nghiêm túc chứ?" Giang Nguyệt gật đầu. Thi Yến bất lực lắc đầu giải thích, "Ngốc quá! Ngoài việc tớ đã quyết định lánh mặt Hàn Giang, mà ngay cả khi chúng tớ vẫn là bạn bè, thì tớ vẫn sẽ không nhờ anh ta giúp đỡ. Điều đó là quá nguy hiểm. Giả sử anh ta không nói với cậu mà tự mình đi thẳng đến khách sạn luôn thì sao? "
Giang Nguyệt nghe vậy liền gật đầu lia lịa, "Phải rồi! Cậu lý giải quá chuẩn luôn."
Khi Giang Nguyệt đã không còn lời nào để diễn tả lòng ngưỡng mộ thì cô đột nhiên nhớ lại vấn đề chính ngay. "À phải rồi, Yến Yến này. Làm sao cậu biết hôm qua Lương Mạc đã lên kế hoạch chống lại cậu? Cậu nói với tớ nếu cô ấy dùng điện thoại của cậu gọi Hàn Giang thì tớ nên đóng vai Hàn Giang và chat với cô ấy. Cậu thậm chí còn nhờ tớ mượn Hạ Điền Điền một bộ quần áo của Hàn Giang trước khi ghé chỗ cậu."
Thi Yến: "Tớ chỉ đoán mà thôi."
"Hả?" Giang Nguyệt thực sự sốc khi nghe Thi Yến trả lời bình thản như vậy, một lúc sau, cô đặt tay lên trán Thi Yến. "Đầu câu đâu có ấm đâu, tại sao đột nhiên cậu lại nói những lời vô nghĩa như vậy chứ?"
"Tớ đang rất nghiêm túc đấy..." Thi Yến nhìn Giang Nguyệt. "... Đó thực sự chỉ là một phỏng đoán. Những việc tớ nhờ cậu làm chẳng qua là một biện pháp đề phòng trong trường hợp có chuyện gì xấu xảy ra thôi."
Giang Nguyệt: "Vậy là cậu đã biết Lương Mạc sẽ cố tình chơi xấu cậu?"
Thi Yến chỉ đáp lại nhẹ nhàng "Ừm".
Giang Nguyệt: "Tớ có thể hiểu được cậu đã nhìn thấu bộ mặt thật phía sau tấm mặt nạ của Lương Mạc, nhưng làm thế nào cậu biết cậu ta định đối phó với cậu ra sao?"
Thi Yến: "Chà, tớ với cậu ấy quen biết nhau cũng được vài năm rồi, vì vậy tất nhiên tớ ít nhiều cũng hiểu cậu ấy chứ. Hơn nữa, gần đây cậu ấy còn cố tình nói chuyện về Hàn Giang trước mặt ông nội của Lâm Giang."
Giang Nguyệt lắc đầu. "Tớ vẫn không thể hiểu được."
Thi Yến chỉ còn cách giải thích vấn đề một cách chi tiết hơn. "Cậu thử nghĩ mà xem. Nếu cậu muốn phá hủy danh tiếng của một người, đặc biệt là một người phụ nữ đã đính hôn, thì cách nhanh nhất để làm điều đó là gì? Bắt quả tang cô ấy đang ngoại tình, phải không?"
Giang Nguyệt gật đầu.
Thi Yến tiếp tục: "Đó là lý do tại sao tớ nghĩ Lương Mạc sẽ tấn công tớ từ đó. Nhưng không ai ngu ngốc đến nỗi để bị bắt quả tang ngoại tình đâu. Vậy điều cô ấy có thể làm là gì? Cách nhanh nhất là chuốc cho người đó say rượu hoặc tiêm cho người đó một liều ma túy. Còn về phần người đàn ông là kẻ thứ ba, cô ấy đã chọn Hàn Giang. Giờ thì cậu đã hiểu chưa?"
Giang Nguyệt suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu, "Tớ vẫn không hiểu."
Thi Yến tròn mắt không nói nên lời. Một lát sau, cô đành phải giải thích rõ hơn một lần nữa, "Cô ấy cố ý nhắc đến việc tớ khá thân với Hàn Giang ngay trước mặt ông nội Lâm Giang…"
"Ô ô ô!" Giang Nguyệt mở to mắt và chợt hiểu ra. "... Lương Mạc đúng là một kẻ mưu mô! Cô ta đã âm mưu lên kế hoạch chống lại cậu trong một thời gian dài rồi!"
Mà quả là dài thật: từ đêm hôm đó ở biệt thự Golden Resplendence khi Lâm Giang vì luật của một trò chơi mà đã hôn cô; từ ngày mà cô quyết định hủy bỏ hôn ước với Lâm Giang nhưng cuối cùng lại gặp anh trong thang máy SKP; hay thậm chí ngay từ ngày đầu tiên họ gặp nhau và Lương Mạc mỉm cười tặng cô một viên kẹo rồi tự giới thiệu, "Xin chào, tên tôi là Lương Mạc. Tên cậu là gì?"
Có những thứ trong cuộc sống ngay từ đầu đã là giả dối rồi.
Vậy nên, ngay từ ngày đầu tiên gặp mặt, định mệnh đã sắp sẵn chúng ta không hợp nhau...
"Yến Yến?" Giang Nguyệt không để ý đến biểu hiện kỳ lạ của Thi Yến, cô tiếp tục hỏi. "Vẫn còn một điều tớ không hiểu. Tại sao cậu không nhờ Hàn Giang nói cho tớ biết liệu Lương Mạc đã gọi điện hay nhắn tin cho anh ta? Bằng cách đó, cậu sẽ không phải gặp rắc rối khi đổi số điện thoại của Hàn Giang thành số tớ."
"Nguyệt Nguyệt, cậu nói nghiêm túc chứ?" Giang Nguyệt gật đầu. Thi Yến bất lực lắc đầu giải thích, "Ngốc quá! Ngoài việc tớ đã quyết định lánh mặt Hàn Giang, mà ngay cả khi chúng tớ vẫn là bạn bè, thì tớ vẫn sẽ không nhờ anh ta giúp đỡ. Điều đó là quá nguy hiểm. Giả sử anh ta không nói với cậu mà tự mình đi thẳng đến khách sạn luôn thì sao? "
Giang Nguyệt nghe vậy liền gật đầu lia lịa, "Phải rồi! Cậu lý giải quá chuẩn luôn."
/297
|