Thanh Xuân Ngây Thơ Tươi Đẹp Cùng Em
Chương 241: KFC, McDonald s, Häagen-Dazs, Nhất Điểm Điểm (1)
/297
|
Editor: Wave Literature
Thời gian chậm chạp trôi, khi mặt trời dần lặn ở phía tây, cả thành phố bỗng chốc được nhuộm một màu cam khi ánh hoàng hôn buông xuống. Giờ này, Lâm Giang vẫn chưa thể liên lạc được với Thi Yến. Đỗ xe tay ga điện bên đường, anh gọi cho Lâm Tâm Ý.
Đổ chuông được một lúc thì anh nghe có tiếng gác máy, vừa khi đó điện thoại anh rung lên, màn hình xuất hiện một thông báo mới.
Lâm Tâm Ý: [Tao đang ra ngoài với mẹ và khách hàng.]
Lâm Giang đắn đo suy nghĩ trước khi soạn tin: [Chị có người bạn nào đặc biệt thân hay không?]
Trong khi Lâm Tâm Ý vẫn chưa thể nói ra tên của cô gái đó thì cô vẫn biết suy nghĩ của người phụ nữ luôn sâu xa hơn người đàn ông.
Lâm Tâm Ý trả lời ngay lập tức: [Tao có chứ.]
Khoảng một giây sau đó, một tin nhắn khác đến từ Lâm Tâm Ý lại đến: [Người bạn đặc biệt thân mà tao nói đến đó chính là tiền.]
Lâm Giang: "..."
Một lúc sau, Lâm Giang lại tiếp tục soạn tin và gửi: [Chị không thể giới thiệu cho tôi một thứ gì đó có thể thở được hay sao vậy?]
Lâm Tâm Ý: [Thứ gì đó có thể thở được sao...]
Lâm Tâm Ý: [ Vậy gấu trúc thì sao, nó là kho báu của quốc gia đấy. Trông nó có vẻ đắt tiền đắt đấy, thậm chí nó còn đáng giá hơn cả tiền.]
Đáng lẽ mình nên biết rằng hỏi chi ấy cũng chẳng giúp ích gì cho tôi...Lâm Giang: [Tôi nghĩ bạn đặc biệt thân của chị chỉ nên là một con người thôi.]
Lâm Tâm Ý: [Vậy thì mày nên hỏi người thân nhất của tao ngay từ đầu là ai chứ! Mày có ý gì khi nói thứ gì đó có thể thở" chứ, ai trên thế giới đã dạy mày loại ngôn ngữ này vậy?]
Lâm Giang cảm thấy thực muốn đập vỡ điện thoại của mình ngay lúc này.
Lâm Giang: [Người tao thân nhất dĩ nhiên là cô bé dễ thương Yến Yến của tao rồi. ]
Là Thi Yến ư?
Ngay cả trong một trường hợp giả định, Lâm Giang cũng không bằng lòng chấp nhận Thi Yến, vì vậy anh nhanh chóng hỏi lại: [Còn ai khác ngoài cô ấy không?]
Lâm Tâm Ý: [Còn ai ngoài Yến Yến được nữa chứ! Không phải là mày đang hỏi chị người thân nhất của tao là ai ư? Chẳng hạn như mày thân với hai người, thì đó có thể có xem là bạn thân nhất được không? Hoặc là mày có hai người mà mày yêu, thì đó cũng có thể xe là người mày yêu nhất được không? Mày có thể yêu nhiều người một lúc nhưng tao thì không thể. Tao đang tiến về con đường chung thủy, con đường chung thủy!]
Được rồi, tôi thừa nhận rằng phần đầu chị nói đúng, nhưng phần thứ hai có nghĩa là gì? Chung thủy ư... Đây có phải là một thuật ngữ chị ta nên sử dụng để nói về Thi Yến hay không?
Lâm Giang cảm thấy vô cùng khó chịu. Tuy nhiên, anh vẫn không quên vấn đề chính: [Tốt thôi. Lấy ví dụ nhé, nếu Yến Yến phản bội chị, chị sẽ cảm thấy thế nào?]
Trong những tin nhắn trên Wechat, trước khi Giang nhận được tin nhắn cuối cùng, Lâm Tâm Ý đắn đo suy nghĩ rồi mới gửi tin.
Với hi vọng tràn trề, Lâm Giang nhấn nhẹ vào để xem tin nhắn: [Yến Yến sẽ không bao giờ phản bội tao đâu.]
Lâm Giang: [Viễn vông thật đấy!]
Lâm Tâm Ý: [Chuyện đó không đời nào xảy ra cả.]
Lâm Tâm Ý: [Tao tin tưởng Yến Yến.]
Lâm Tâm Ý: [Mày không tin vào em ấy sao?]
Lâm Giang: [Điều này thì có liên quan gì đến việc tôi tin hay không tin vào cô ấy chứ. Như tôi nói đấy, chỉ là giả thuyết mà thôi! Chị có biết giả thuyết có nghĩa là gì không? Nó có nghĩa là một ví dụ, một tình huống giả định đấy!]
Lâm Tâm Ý: [Tao từ chối tham gia vào tình huống giả định của mày.]
Lâm Giang nghiến răng: [Chị buộc tôi phải cưới chị làm hoàng đế, chị như nữ hoàng khi chúng ta còn là những đứa trẻ. Đó cũng không phải là một tình huống giả định hay sao?]
Lâm Tâm Ý: [ Mày làm sao có thể so sánh được với Yến Yến cơ chứ? Mày có thể lấy giả định nào cũng được, nhưng nhất định không phải là Yến Yến.]
Lâm Giang đưa ra con át chủ bài cuối cùng: [Hãy cho tôi một cái giá cuối cùng đi. Sẽ tốn bao nhiêu tiền để chị chấp nhận giả định này hả?]
Lâm Tâm Ý: [Không có bất kì giá nào cả.]
Chết tiệt, chị ta không lấy củ cà rốt hay cây gậy ư?
Không tranh cãi với Tâm Ý nữa, Lâm Giang rời khỏi WeChat và rút điện thoại ra để gọi cho Thi Yến. Anh gọi cho cô ba cuộc nhưng chẳng lần nào cô bắt máy.
Bất lực, anh cúp điện thoại, trên màn hình bỗng có một tin nhắn đến, đó là từ Lâm Tâm Ý: [Đừng nghĩ rằng tao không biết gì nhé! Đây có phải là một trong những kế hoạch nhỏ của mày không? Nếu tao chấp nhận giả định này của mày, thì mày chắc chắn sẽ đe dọa bằng cách đưa cuộc trò chuyện này cho Yến Yến và tống tiền của tao. Tao sẽ không dễ dàng rơi vào bẫy của mày đâu!]
Thời gian chậm chạp trôi, khi mặt trời dần lặn ở phía tây, cả thành phố bỗng chốc được nhuộm một màu cam khi ánh hoàng hôn buông xuống. Giờ này, Lâm Giang vẫn chưa thể liên lạc được với Thi Yến. Đỗ xe tay ga điện bên đường, anh gọi cho Lâm Tâm Ý.
Đổ chuông được một lúc thì anh nghe có tiếng gác máy, vừa khi đó điện thoại anh rung lên, màn hình xuất hiện một thông báo mới.
Lâm Tâm Ý: [Tao đang ra ngoài với mẹ và khách hàng.]
Lâm Giang đắn đo suy nghĩ trước khi soạn tin: [Chị có người bạn nào đặc biệt thân hay không?]
Trong khi Lâm Tâm Ý vẫn chưa thể nói ra tên của cô gái đó thì cô vẫn biết suy nghĩ của người phụ nữ luôn sâu xa hơn người đàn ông.
Lâm Tâm Ý trả lời ngay lập tức: [Tao có chứ.]
Khoảng một giây sau đó, một tin nhắn khác đến từ Lâm Tâm Ý lại đến: [Người bạn đặc biệt thân mà tao nói đến đó chính là tiền.]
Lâm Giang: "..."
Một lúc sau, Lâm Giang lại tiếp tục soạn tin và gửi: [Chị không thể giới thiệu cho tôi một thứ gì đó có thể thở được hay sao vậy?]
Lâm Tâm Ý: [Thứ gì đó có thể thở được sao...]
Lâm Tâm Ý: [ Vậy gấu trúc thì sao, nó là kho báu của quốc gia đấy. Trông nó có vẻ đắt tiền đắt đấy, thậm chí nó còn đáng giá hơn cả tiền.]
Đáng lẽ mình nên biết rằng hỏi chi ấy cũng chẳng giúp ích gì cho tôi...Lâm Giang: [Tôi nghĩ bạn đặc biệt thân của chị chỉ nên là một con người thôi.]
Lâm Tâm Ý: [Vậy thì mày nên hỏi người thân nhất của tao ngay từ đầu là ai chứ! Mày có ý gì khi nói thứ gì đó có thể thở" chứ, ai trên thế giới đã dạy mày loại ngôn ngữ này vậy?]
Lâm Giang cảm thấy thực muốn đập vỡ điện thoại của mình ngay lúc này.
Lâm Giang: [Người tao thân nhất dĩ nhiên là cô bé dễ thương Yến Yến của tao rồi. ]
Là Thi Yến ư?
Ngay cả trong một trường hợp giả định, Lâm Giang cũng không bằng lòng chấp nhận Thi Yến, vì vậy anh nhanh chóng hỏi lại: [Còn ai khác ngoài cô ấy không?]
Lâm Tâm Ý: [Còn ai ngoài Yến Yến được nữa chứ! Không phải là mày đang hỏi chị người thân nhất của tao là ai ư? Chẳng hạn như mày thân với hai người, thì đó có thể có xem là bạn thân nhất được không? Hoặc là mày có hai người mà mày yêu, thì đó cũng có thể xe là người mày yêu nhất được không? Mày có thể yêu nhiều người một lúc nhưng tao thì không thể. Tao đang tiến về con đường chung thủy, con đường chung thủy!]
Được rồi, tôi thừa nhận rằng phần đầu chị nói đúng, nhưng phần thứ hai có nghĩa là gì? Chung thủy ư... Đây có phải là một thuật ngữ chị ta nên sử dụng để nói về Thi Yến hay không?
Lâm Giang cảm thấy vô cùng khó chịu. Tuy nhiên, anh vẫn không quên vấn đề chính: [Tốt thôi. Lấy ví dụ nhé, nếu Yến Yến phản bội chị, chị sẽ cảm thấy thế nào?]
Trong những tin nhắn trên Wechat, trước khi Giang nhận được tin nhắn cuối cùng, Lâm Tâm Ý đắn đo suy nghĩ rồi mới gửi tin.
Với hi vọng tràn trề, Lâm Giang nhấn nhẹ vào để xem tin nhắn: [Yến Yến sẽ không bao giờ phản bội tao đâu.]
Lâm Giang: [Viễn vông thật đấy!]
Lâm Tâm Ý: [Chuyện đó không đời nào xảy ra cả.]
Lâm Tâm Ý: [Tao tin tưởng Yến Yến.]
Lâm Tâm Ý: [Mày không tin vào em ấy sao?]
Lâm Giang: [Điều này thì có liên quan gì đến việc tôi tin hay không tin vào cô ấy chứ. Như tôi nói đấy, chỉ là giả thuyết mà thôi! Chị có biết giả thuyết có nghĩa là gì không? Nó có nghĩa là một ví dụ, một tình huống giả định đấy!]
Lâm Tâm Ý: [Tao từ chối tham gia vào tình huống giả định của mày.]
Lâm Giang nghiến răng: [Chị buộc tôi phải cưới chị làm hoàng đế, chị như nữ hoàng khi chúng ta còn là những đứa trẻ. Đó cũng không phải là một tình huống giả định hay sao?]
Lâm Tâm Ý: [ Mày làm sao có thể so sánh được với Yến Yến cơ chứ? Mày có thể lấy giả định nào cũng được, nhưng nhất định không phải là Yến Yến.]
Lâm Giang đưa ra con át chủ bài cuối cùng: [Hãy cho tôi một cái giá cuối cùng đi. Sẽ tốn bao nhiêu tiền để chị chấp nhận giả định này hả?]
Lâm Tâm Ý: [Không có bất kì giá nào cả.]
Chết tiệt, chị ta không lấy củ cà rốt hay cây gậy ư?
Không tranh cãi với Tâm Ý nữa, Lâm Giang rời khỏi WeChat và rút điện thoại ra để gọi cho Thi Yến. Anh gọi cho cô ba cuộc nhưng chẳng lần nào cô bắt máy.
Bất lực, anh cúp điện thoại, trên màn hình bỗng có một tin nhắn đến, đó là từ Lâm Tâm Ý: [Đừng nghĩ rằng tao không biết gì nhé! Đây có phải là một trong những kế hoạch nhỏ của mày không? Nếu tao chấp nhận giả định này của mày, thì mày chắc chắn sẽ đe dọa bằng cách đưa cuộc trò chuyện này cho Yến Yến và tống tiền của tao. Tao sẽ không dễ dàng rơi vào bẫy của mày đâu!]
/297
|