Editor: Wave Literature
Trước khi rời khỏi, Lâm Giang cũng không quên trả công cho người chú đã giúp đỡ anh trước đó. Đồng thời, anh cũng chuyển phần tôm càng còn lại của mình mà Lục Gia Bôn không chạm lên trên bàn.
…
Ngay từ ba ngày trước, bốn người trong phòng của Thi Yến đã đồng ý gặp gỡ cùng một vài người bạn thân trong lớp của họ. Họ lên kế hoạch ăn tôm càng tại Hương Vị Gia Đình vào buổi chiều cuối tuần này.
Nếu đó chỉ là một bữa ăn bình thường, Thi Yến đã bắt đầu động đũa ngay từ khi món ăn đầu tiên được phục vụ.
Nhưng hôm nay, có người ngăn cô lại. Người này cứ khăng khăng đòi chụp ảnh và đăng nó lên trang khoảnh khắc của anh ta.
Dưới sự hướng dẫn của người này, những người khác trên bàn cũng bắt đầu chụp ảnh và đăng chúng lên trang khoảnh khắc cuả họ.
Thi Yến nhìn chằm chằm vào những con tôm càng, nuốt xuống một ngụm nước bọt. Vì chưa thể ăn được, cô không còn cách nào khác ngoài chụp ảnh và tải nó lên trang khoảnh khắc để đánh lạc hướng chú ý của bản thân.
Không lâu sau khi đăng tải lên bức ảnh, Thi Yến để ý rằng bình luận mà mình để lại trên bài đăng của đã nhận được một phản hồi, vì vậy cô nhanh chóng trả lời trước khi ăn thức ăn.
Thi Yến đặt điện thoại lên bàn, trên màn hình hiển thị trang khoảnh khắc của cô. Trong khi cô đang ăn tôm càng xanh, những dòng thông báo mới đến đều đặn.
Thi Yến tò mò thỉnh thoảng sẽ kiểm tra các thông báo và tương ứng trả lời.
Cô không thêm nhiều bạn bè trên WeChat, vì vậy không có quá nhiều người bình luận về bài viết của cô. Hầu hết những bình luận đó đều gào khóc hoặc bày tỏ họ cũng muốn ăn một vài con tôm càng. Tuy nhiên, chỉ có một phản hồi duy nhất là thực sự đúng không đúng nơi đúng chốn.
Đó là từ <11111>: [120kg!]
Anh mới là người 120kg!, cả nhà anh đều 120kg!
Quá bận tâm vào việc ăn uống, Thi Yến chẳng buồn quá tâm đến việc tranh đấu với Mister Numbers này. Sau khi nói xấu đầu bên kia trong lòng, cô quay sang trả lời rồi quay trở lại với thức ăn của mình.
Thi Yến nghĩ với tính cách lạnh lùng cao ngạo của Mister Numbers kia, anh ta sẽ không bận tâm đâu nếu cô lờ anh ta đi.
Thậm chí cả hàng trăm tỷ tế bào não của cô cũng không thể tưởng tượng được việc Mister Numbers này thực sự sẽ lại xuất hiện trong trang khoảnh khắc của cô.
<11111>: [Ăn đồ ăn cay sẽ khiến muội dễ bị nổi mụn đấy!]
Tôi là kiểu người được sinh ra với làn da trắng, mịn màng thanh tú; loại mà mọi người đều ganh tị đó!
Thi Yến quyết định tiếp tục ngó lơ <11111>
<11111>" [Tôi đang nói sự thật với muội đó. Có một sự thật đáng sợ khác muội có muốn nghe không?]
Tôi không muốn nghe… ngay khi năm từ này xuất hiện trong tâm trí của Thi Yến, một phản hồi khác từ <11111> xuất hiện trên màn hình điện thoại của cô: [Có một sự thật kinh khủng là ăn đồ cay không những khiến muội sẽ béo phì, mà còn có một khuôn mặt đầy mụn nữa đấy...]
Thi Yến chỉ đang nửa chừng uống nhấm nháp phần nước dừa của cô, đọc tới những dòng này, cô bị nghẹn sặc.
Vì cô đang ăn thức ăn cay, việc sặc này khiến cho vị cay xộc vào mũi và cảm giác bỏng rát dữ dội làm Thi Yến cảm thấy nghẹt thở khủng khiếp. Cô không chịu được nữa, vì vậy ngay lập tức chặn <11111> khỏi trang khoảnh khắc của mình.
Trên thực tế, Thi Yến đã nghĩ đến việc bỏ chặn cho <11111> sau khi kết thúc bữa ăn, nhưng cuối cùng, khi Hà Điền Điền đề xuất họ đi ăn một số Haagen Dazs thì cô sau cùng lại quên mất vấn đề này.
Lúc nhóm Thi Yến trở lại trường, trời đã 7 giờ.
Do thời tiết ngột ngạt, Thi Yến đổ khá nhiều mồ hôi, vì thế cô chộp lấy bộ đồ ngủ và đi thẳng về phía vòi sen. Cuối cùng, khi trở lại, cô nhấc điện thoại của mình lên và nhảy vào nhóm [Sexy and Frisky] để triệu tập những người khác vào chơi game.
là người đầu tiên bật lên [Yến muội, huynh chỉ có thể chơi vào tối muộn. Hiện tại huynh vẫn đang ở bên ngoài ăn tối]
[Bây giờ huynh đang đọc tiểu thuyết. Sắp đến phần kết rồi, vì vậy hãy đợi huynh đọc xong nó trước khi tham gia vào trò chơi cùng muội]
Sau khi gửi tin nhắn đó, @ "d <11111> nói: [Ông chủ, cậu không chơi à? Tạo sao cậu lại không mang theo Yến muội bên cạnh chứ?]
Sau khi thấy Juice @ Mister Numbers, ngay lúc đó Thi Yến nhận ra rằng Mister Numbers đã bị chặn khỏi trang khoảnh khắc của cô. Cô ngay lập tức bắt đầu gõ một tin nhắn để bào chữa cho chính mình, ngay lúc đó, một dòng tin nhắn nhảy lên màn hình của cô.
Trước khi rời khỏi, Lâm Giang cũng không quên trả công cho người chú đã giúp đỡ anh trước đó. Đồng thời, anh cũng chuyển phần tôm càng còn lại của mình mà Lục Gia Bôn không chạm lên trên bàn.
…
Ngay từ ba ngày trước, bốn người trong phòng của Thi Yến đã đồng ý gặp gỡ cùng một vài người bạn thân trong lớp của họ. Họ lên kế hoạch ăn tôm càng tại Hương Vị Gia Đình vào buổi chiều cuối tuần này.
Nếu đó chỉ là một bữa ăn bình thường, Thi Yến đã bắt đầu động đũa ngay từ khi món ăn đầu tiên được phục vụ.
Nhưng hôm nay, có người ngăn cô lại. Người này cứ khăng khăng đòi chụp ảnh và đăng nó lên trang khoảnh khắc của anh ta.
Dưới sự hướng dẫn của người này, những người khác trên bàn cũng bắt đầu chụp ảnh và đăng chúng lên trang khoảnh khắc cuả họ.
Thi Yến nhìn chằm chằm vào những con tôm càng, nuốt xuống một ngụm nước bọt. Vì chưa thể ăn được, cô không còn cách nào khác ngoài chụp ảnh và tải nó lên trang khoảnh khắc để đánh lạc hướng chú ý của bản thân.
Không lâu sau khi đăng tải lên bức ảnh, Thi Yến để ý rằng bình luận mà mình để lại trên bài đăng của
Thi Yến đặt điện thoại lên bàn, trên màn hình hiển thị trang khoảnh khắc của cô. Trong khi cô đang ăn tôm càng xanh, những dòng thông báo mới đến đều đặn.
Thi Yến tò mò thỉnh thoảng sẽ kiểm tra các thông báo và tương ứng trả lời.
Cô không thêm nhiều bạn bè trên WeChat, vì vậy không có quá nhiều người bình luận về bài viết của cô. Hầu hết những bình luận đó đều gào khóc hoặc bày tỏ họ cũng muốn ăn một vài con tôm càng. Tuy nhiên, chỉ có một phản hồi duy nhất là thực sự đúng không đúng nơi đúng chốn.
Đó là từ <11111>: [120kg!]
Anh mới là người 120kg!, cả nhà anh đều 120kg!
Quá bận tâm vào việc ăn uống, Thi Yến chẳng buồn quá tâm đến việc tranh đấu với Mister Numbers này. Sau khi nói xấu đầu bên kia trong lòng, cô quay sang trả lời
Thi Yến nghĩ với tính cách lạnh lùng cao ngạo của Mister Numbers kia, anh ta sẽ không bận tâm đâu nếu cô lờ anh ta đi.
Thậm chí cả hàng trăm tỷ tế bào não của cô cũng không thể tưởng tượng được việc Mister Numbers này thực sự sẽ lại xuất hiện trong trang khoảnh khắc của cô.
<11111>: [Ăn đồ ăn cay sẽ khiến muội dễ bị nổi mụn đấy!]
Tôi là kiểu người được sinh ra với làn da trắng, mịn màng thanh tú; loại mà mọi người đều ganh tị đó!
Thi Yến quyết định tiếp tục ngó lơ <11111>
<11111>" [Tôi đang nói sự thật với muội đó. Có một sự thật đáng sợ khác muội có muốn nghe không?]
Tôi không muốn nghe… ngay khi năm từ này xuất hiện trong tâm trí của Thi Yến, một phản hồi khác từ <11111> xuất hiện trên màn hình điện thoại của cô: [Có một sự thật kinh khủng là ăn đồ cay không những khiến muội sẽ béo phì, mà còn có một khuôn mặt đầy mụn nữa đấy...]
Thi Yến chỉ đang nửa chừng uống nhấm nháp phần nước dừa của cô, đọc tới những dòng này, cô bị nghẹn sặc.
Vì cô đang ăn thức ăn cay, việc sặc này khiến cho vị cay xộc vào mũi và cảm giác bỏng rát dữ dội làm Thi Yến cảm thấy nghẹt thở khủng khiếp. Cô không chịu được nữa, vì vậy ngay lập tức chặn <11111> khỏi trang khoảnh khắc của mình.
Trên thực tế, Thi Yến đã nghĩ đến việc bỏ chặn cho <11111> sau khi kết thúc bữa ăn, nhưng cuối cùng, khi Hà Điền Điền đề xuất họ đi ăn một số Haagen Dazs thì cô sau cùng lại quên mất vấn đề này.
Lúc nhóm Thi Yến trở lại trường, trời đã 7 giờ.
Do thời tiết ngột ngạt, Thi Yến đổ khá nhiều mồ hôi, vì thế cô chộp lấy bộ đồ ngủ và đi thẳng về phía vòi sen. Cuối cùng, khi trở lại, cô nhấc điện thoại của mình lên và nhảy vào nhóm [Sexy and Frisky] để triệu tập những người khác vào chơi game.
Sau khi gửi tin nhắn đó,
Sau khi thấy Juice @ Mister Numbers, ngay lúc đó Thi Yến nhận ra rằng Mister Numbers đã bị chặn khỏi trang khoảnh khắc của cô. Cô ngay lập tức bắt đầu gõ một tin nhắn để bào chữa cho chính mình, ngay lúc đó, một dòng tin nhắn nhảy lên màn hình của cô.
/297
|