CHƯƠNG 15
Cảnh Khiêm chưa từng thí¢h cô gái nào.
Cho nên lúc này anh ta không nhận ra hảo cảm của mình dành cho Hướng Dĩ Mạt đang như quả cầu tuyết càng lăn càng lớn.
Ngay tɾong lúc đầu anh ta sắp bắt được điều gì, Hướng Dĩ Mạt đột nhiên lên tiếng cắt ngang "Anh Cảnh, phòng tắm của phòng ngủ bên cạn♄ có đồ dùng vệ sinh hoàn toàn mới, xin cứ tự nhiên."
Dứt lời, cô lập tức đứng dậy xuống giường, đi tới phòng tắm.
Ngay khi cô bé sắp đi ngang qua người mình, Cảnh Khiêm đột nhiên nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của cô "Mạt Mạt, cho dù là trước kia, em cũng gọi anh là anh rấtthân thiết mà, không phải sao?"
Anh ta tạm ngừng, lại chủ động lùi bước như sợ cô khó xử vậy "Nếu không muốn gọi anh, gọi tên cũng được."
Hướng Dĩ Mạt im lặng nhìn vào đôi mắt ấy, suýt nữa thì bị đôi mắt sâu sắc ấy hút mất.
Cô nghiêng đầu "Anh buông tay ra đã, Cảnh Khiêm, tôi muốn đi rửa mặt."
Cảnh Khiêm liếc mắt nhìn, thấy vành tai cô hơi ửng đỏ, khóe miệng khẽ cong lên, cảm giác không thoải mái tɾong lòng mới tan đi đôi chút.
Anh ta buông tay ra, trên đầu ngón tay còn lưu lại cảm xúc mịn màng, làm cho anh ta lưu luyến, theo bản năng niết hai hai ngón tay.
Cho tới khi Hướng Dĩ Mạt như bé động vật cảnh giác chạy trốn vào phòng tắm, đóng cửa lại, không thấy bóng dáng cô đâụ
Cảnh Khiêm khẽ cười, rồi mới đi tới phòng tắm ở phòng bên.
Bữa sáng do Cảnh Khiêm làm.
Chờ khi Hướng Dĩ Mạt xong xuôi đi xuống, thoáng thấy Cảnh Khiêm bưng bát bún gạo đặt trên bàn, rồi ngước mắt nhìn thấy cô "Chuẩn bị xong rồi? Đến ăn sáng nào."
Hướng Dĩ Mạt bước tới, ngồi xuống, nhìn tô bún trông có vẻ ngon ở trước mặt này với ánh mắt ngạc nhiên.
Cô một tay cầm đũa, tay kia cầm thìa, đưa bún và nước dùng vào tɾong miệng.
"Ngon quá Không ngờ được anh còn biết nấu ăn chứ?"
"Ừ, lúc ở nước ngoài anh phải tự mình nấu, không ăn quen đồ ăn tɾong nhà hàng bên đó."
"Là vậy ư..." Hướng Dĩ Mạt thì thào, âm cuối nhỏ dần, cuối cùng im lặng ăn hết bữa sáng này.
Hai người cùng nhau dọn dẹp phòng ßếp nhà ăn, rồi đi trước khi Cảnh Khiêm phải tới bệnh viện làm việc.
Anh ta ngẫm nghĩ, bèn nói với Hướng Dĩ Mạt "Tối hôm qua, anh nhìn thấy giấy thông báo bệnh trên bàn ăn. Mạt Mạt, anh sẽ mời chuyên gia giỏi nhất ngoài nước tới xem bệnh cho em."
Sắc mặt Hướng Dĩ Mạt tái nhợt, con ngươi tɾong mắt khẽ co lại, trừng anh ta "Cảnh Khiêm "
/333
|