Ai cũng có tuổi thanh xuân và những câu chuyện về thanh xuân của riêng mình. Trong mỗi câu chuyện ấy đều có những hồi ức đẹp kèm theo cả sự nuối tiếc mãi in dấu lại nơi đáy tim bạn...
- Chuẩn bị xong chưa ? – Kim Ngân gọi Minh Nguyệt
- Xong rồi ! Đi thôi – Minh Nguyệt nắm tay Kim Ngân ra khỏi phòng
Sau khi rời khỏi chung cư, Minh Nguyệt và Kim Ngân đi bộ đến trạm xe buýt gần đó
•••
Tại trường học Diamond
- Tụi kia ở đâu vậy ta ? – Kim Ngân hỏi
- Chắc ở ngoài canteen ấy – Minh Nguyệt đáp
- Ừ, đi thôi – Kim Ngân
Sau khi đi tới canteen
- Kia kìa ! – Kim Ngân
- Hello – Thanh Quyên
- Tụi bây ăn sáng chưa ? – Minh Nguyệt hỏi
- Đợi bà tới rồi cùng ăn nè – Anh Tú đáp
- Đi lấy thức ăn đi – Kim Ngân nói với Anh Tú
- Tại sao lại là tui ? – Anh Tú trợn mắt
- Con trai mà chẳng ga lăng gì cả ! Ông có phải con trai không vậy ? – Kim Anh cười
- Thôi lấy đi anh, chứng minh mày là con trai đi – Thiên Thư cười tít mắt
- Em... – Anh Tú
- Thôi được rồi, em giúp anh nhá – Thiên Thư cười rồi lôi Anh Tú đi
- Mọi người biết danh sách lớp chưa ? – Thanh Quyên hỏi
- Chưa – Cả bọn đồng thanh
- Ăn xong đi xem nhé – Lan Hương
Bữa sáng trôi qua đầy tiếng cười nói của bọn nó làm canteen thêm náo nhiệt
•••
- A ! Bọn mình chung lớp nè — Kim Ngân hét lên sung sướng
- As, xui quá ! Sao chỉ có mình tao là bên A2 vậy chứ – Anh Tú than
- Thôi nào, có sao đâu. Tụi em A1 mà, có gì thì đi qua chơi tí rồi về lớp – Thiên Thư an ủi Anh Tú
- Thôi đến giờ rồi. Về lớp đi – Minh Nguyệt nói
- Ừ. Lát gặp lại – Cả bọn tạm biệt nhau rồi về lớp
•••
Giờ giải lao
- Ê ! – Anh Tú gọi, bên cạnh anh là bốn chàng trai khác (Nam Phong, Ngọc Luân, Thiên Quân, Gia Bảo)
- Đây ! Ơ... Ai thế ? – Kim Anh hỏi
- Bạn mới quen – Anh Tú cười
- Vừa mới khóc lên khóc xuống vì mỗi mình ổng học A2 mà mới qua 45 phút quen được 4 người rồi cơ – Lan Hương
- Đi chơi cùng không ? – Ngọc Luân mở lời
- Đi chứ ! – Lan Hương vốn rất hào hứng việc đi chơi
•••
- Quán Café Snow à ? – Thế Lâm hỏi
- Vâng ạ. Hôm qua tôi đã đặt café bên đó. Có chuyện gì vậy ạ ? – Thư kí Gia Hân đáp
- Không có gì. Hôm nay cô tiếp tục order ở đó đi – Thế Lâm nói
- Tại sao lại phải ở đó ạ ? – Gia Hân hỏi
- Chỉ là café ở đó ngon thôi. Cô ra ngoài đi – Thế Lâm đáp
- Vâng. Tôi xin phép – Gia Hân nói rồi bước ra khỏi phòng
•••
- Gì cơ ? Công ty P&L nữa à ? Thôi tui không đi giao nữa đâu. Bà đi đi – Kim Ngân từ chối
- Sao thế ? Đi đi tui lười quá – Minh Nguyệt đáp
- Chẳng lẽ nhờ cái sự lười của bà tui lại rước họa vào thân nữa à ? Bà đi đi – Minh Nguyệt
- À, chuyện hôm qua đấy hả ? Haha – Minh Nguyệt cười lớn
- Cười cái gì ? Đi giao đi – Kim Ngân mắng
- Biết rồi ! Làm café nhanh đi – Minh Nguyệt
Thế là Minh Nguyệt phải đi giao café đến công ty P&L
Sau khi giao xong café, Minh Nguyệt bước dần để ra khỏi công ty
Bỗng Thế Lâm chặn đường cô, nói:
- Cô kia ? Hôm qua cô mắng tôi lố lắm đấy ! Hôm nay đến lượt tôi đây
Vì Minh Nguyệt đội nón và áo của quán nên khó ai mà phân biệt được ai là ai
- Gì vậy chứ ? Anh là ai vậy ? – Minh Nguyệt trừng mắt nhìn Thế Lâm
- Ơ ? Sao không phải là cô gái hôm qua vậy ? – Thế Lâm hỏi
- À thì ra là anh. Nhờ các phước của anh mà bạn tôi chẳng dám lết đến công ty này nè – Minh Nguyệt cười lớn
- Gì chứ ? – Thế Lâm nhìn to mắt
- Sao ồn ào vậy ? – Nam Phong bỗng rời khỏi phòng giám đốc, bước đến bên Thế Lâm hỏi trong bộ đồng phục của trường
- Không có gì ! – Thế Lâm đáp
- À, cậu là bạn của Anh Tú phải không ? – Nam Phong chỉ về phía Minh Nguyệt, hỏi
- Ừ, thì sao ? – Minh Nguyệt hỏi
- Không có gì. Tại thấy cậu khá quen thôi ! Tôi là Nam Phong, học lớp A2 và cũng là giám đốc của công ty này. Rất vui được làm quen ! – Nam Phong cười
- Anh Tú nào thế ? – Thế Lâm chẳng hiểu gì cả
- Bạn mới quen, giám đốc của công ty T&B đấy, đối tác sắp hợp tác với công ty mình. – Nam Phong giải thích
- Ra vậy. Cô là bạn của nhỏ gây sự hôm qua đấy hả ? – Thế Lâm hỏi
- Nhỏ gây sự là ai ? Kim Ngân mà có ở đây là cậu bị cào nát mặt rồi đấy. Ăn nói cho cẩn thận – Minh Nguyệt đáp
- Kim Ngân hả? Tên của cô ta ư ? Tốt. Cám ơn – Thế Lâm cười
- Cậu tên gì vậy ? – Nam Phong hỏi
- Minh Nguyệt. Thôi tôi về đây, Kim Ngân đang đợi tôi – Minh Nguyệt
- Ừ. Chào cậu – Nam Phong cười
•••
- Thiệt là bực mình ! Đã không ưa nhỏ đó mà còn học chung lớp mới ghê ! Vậy là suốt năm học phải cạch mặt với nó mệt chết được ! – Kim Ngân than vản
- Cạch thì mới có chuyện vui để xem chứ ! Ngốc quá – Minh Nguyệt cười
- Vui gì chứ ? Mệt mỏi chết đi được – Kim Ngân thở dài
- Thôi thôi – Minh Nguyệt đáp
•••
- Kính chào quý khách, mời quý khách xem quần áo ạ - Kim Anh đón khách một cách niềm nở
- Ủa, cậu quen quen – Thiên Quân
- À, cậu là bạn của Anh Tú phải không ? Chúng ta vừa gặp lúc nãy mà – Kim Anh cười
- Cậu tên gì ? Tớ tên Thiên Quân – Thiên Quân hỏi
- Tớ tên Kim Anh – Kim Anh đáp
- Này! Anh có cần thân mật đến vậy không ? – Một cô gái đi cùng Thiên Quân rầy
- Cậu này là… - Kim Anh
- À, bạn gái tớ ! – Thiên Quân đáp
- Ừ. Thôi hai cậu xem quần áo đi nhé – Kim Anh cười
Bỗng điện thoại cô reo lên:
- Alo – Kim Anh
- * - Đầu dây
- Bà đi chơi về sớm dùm tui cái, để một mình tui canh tiệm vậy à ? – Kim Anh
- * - Đầu dây
- Không cần biết. Về ngay đi – Kim Anh
- * - Đầu dây
- Bye – Kim Anh
- Người gì mà thiếu ý thức, đã làm phiền bạn trai người khác mà nghe điện thoại cũng lớn tiếng nữa ! – Bạn gái Thiên Quân nói xéo Kim Anh khiến cho Kim Anh tức giận
- Con gái gì mà ăn mặc thiếu vải, mặt mài thì chat cả tá phấn, con gái thời nay thật là – Kim Anh vờ lướt điện thoại, nói
- Này cô kia ! Biết lịch sự là gì không hả ? Sao lại nói xấu khách hàng ? Cô có biết khách hàng là thượng đế không ? – Bạn gái Thiên Quân mắng
- Ơ, tôi đã nói là tôi nói cô đâu ? Cô bị nhột à ? Với lại thượng đế thì cũng phải xem xét là thượng đế hay là rác xã hội – Kim Anh nhìn
- Cô… - Bạn gái Thiên Quân tức lên
- Thôi thôi, em đừng giận – Thiên Quân kéo bạn gái mình ra khỏi tiệm quần áo của cô mà không quên quay lại chào cô – Tớ về nhé Kim Anh !
- Ừ ! Cậu về cẩn thận – Kim Anh đáp
- Này ! Sao anh cứ nói chuyện với cô ấy mãi thế ! Hết yêu em rồi à ? – Bạn gái Thiên Quân hét lên
- Em ồn ào quá rồi đấy ! Đi về ! – Thiên Quân
#KN
#Thapthoangtuoithanhxuan
- Chuẩn bị xong chưa ? – Kim Ngân gọi Minh Nguyệt
- Xong rồi ! Đi thôi – Minh Nguyệt nắm tay Kim Ngân ra khỏi phòng
Sau khi rời khỏi chung cư, Minh Nguyệt và Kim Ngân đi bộ đến trạm xe buýt gần đó
•••
Tại trường học Diamond
- Tụi kia ở đâu vậy ta ? – Kim Ngân hỏi
- Chắc ở ngoài canteen ấy – Minh Nguyệt đáp
- Ừ, đi thôi – Kim Ngân
Sau khi đi tới canteen
- Kia kìa ! – Kim Ngân
- Hello – Thanh Quyên
- Tụi bây ăn sáng chưa ? – Minh Nguyệt hỏi
- Đợi bà tới rồi cùng ăn nè – Anh Tú đáp
- Đi lấy thức ăn đi – Kim Ngân nói với Anh Tú
- Tại sao lại là tui ? – Anh Tú trợn mắt
- Con trai mà chẳng ga lăng gì cả ! Ông có phải con trai không vậy ? – Kim Anh cười
- Thôi lấy đi anh, chứng minh mày là con trai đi – Thiên Thư cười tít mắt
- Em... – Anh Tú
- Thôi được rồi, em giúp anh nhá – Thiên Thư cười rồi lôi Anh Tú đi
- Mọi người biết danh sách lớp chưa ? – Thanh Quyên hỏi
- Chưa – Cả bọn đồng thanh
- Ăn xong đi xem nhé – Lan Hương
Bữa sáng trôi qua đầy tiếng cười nói của bọn nó làm canteen thêm náo nhiệt
•••
- A ! Bọn mình chung lớp nè — Kim Ngân hét lên sung sướng
- As, xui quá ! Sao chỉ có mình tao là bên A2 vậy chứ – Anh Tú than
- Thôi nào, có sao đâu. Tụi em A1 mà, có gì thì đi qua chơi tí rồi về lớp – Thiên Thư an ủi Anh Tú
- Thôi đến giờ rồi. Về lớp đi – Minh Nguyệt nói
- Ừ. Lát gặp lại – Cả bọn tạm biệt nhau rồi về lớp
•••
Giờ giải lao
- Ê ! – Anh Tú gọi, bên cạnh anh là bốn chàng trai khác (Nam Phong, Ngọc Luân, Thiên Quân, Gia Bảo)
- Đây ! Ơ... Ai thế ? – Kim Anh hỏi
- Bạn mới quen – Anh Tú cười
- Vừa mới khóc lên khóc xuống vì mỗi mình ổng học A2 mà mới qua 45 phút quen được 4 người rồi cơ – Lan Hương
- Đi chơi cùng không ? – Ngọc Luân mở lời
- Đi chứ ! – Lan Hương vốn rất hào hứng việc đi chơi
•••
- Quán Café Snow à ? – Thế Lâm hỏi
- Vâng ạ. Hôm qua tôi đã đặt café bên đó. Có chuyện gì vậy ạ ? – Thư kí Gia Hân đáp
- Không có gì. Hôm nay cô tiếp tục order ở đó đi – Thế Lâm nói
- Tại sao lại phải ở đó ạ ? – Gia Hân hỏi
- Chỉ là café ở đó ngon thôi. Cô ra ngoài đi – Thế Lâm đáp
- Vâng. Tôi xin phép – Gia Hân nói rồi bước ra khỏi phòng
•••
- Gì cơ ? Công ty P&L nữa à ? Thôi tui không đi giao nữa đâu. Bà đi đi – Kim Ngân từ chối
- Sao thế ? Đi đi tui lười quá – Minh Nguyệt đáp
- Chẳng lẽ nhờ cái sự lười của bà tui lại rước họa vào thân nữa à ? Bà đi đi – Minh Nguyệt
- À, chuyện hôm qua đấy hả ? Haha – Minh Nguyệt cười lớn
- Cười cái gì ? Đi giao đi – Kim Ngân mắng
- Biết rồi ! Làm café nhanh đi – Minh Nguyệt
Thế là Minh Nguyệt phải đi giao café đến công ty P&L
Sau khi giao xong café, Minh Nguyệt bước dần để ra khỏi công ty
Bỗng Thế Lâm chặn đường cô, nói:
- Cô kia ? Hôm qua cô mắng tôi lố lắm đấy ! Hôm nay đến lượt tôi đây
Vì Minh Nguyệt đội nón và áo của quán nên khó ai mà phân biệt được ai là ai
- Gì vậy chứ ? Anh là ai vậy ? – Minh Nguyệt trừng mắt nhìn Thế Lâm
- Ơ ? Sao không phải là cô gái hôm qua vậy ? – Thế Lâm hỏi
- À thì ra là anh. Nhờ các phước của anh mà bạn tôi chẳng dám lết đến công ty này nè – Minh Nguyệt cười lớn
- Gì chứ ? – Thế Lâm nhìn to mắt
- Sao ồn ào vậy ? – Nam Phong bỗng rời khỏi phòng giám đốc, bước đến bên Thế Lâm hỏi trong bộ đồng phục của trường
- Không có gì ! – Thế Lâm đáp
- À, cậu là bạn của Anh Tú phải không ? – Nam Phong chỉ về phía Minh Nguyệt, hỏi
- Ừ, thì sao ? – Minh Nguyệt hỏi
- Không có gì. Tại thấy cậu khá quen thôi ! Tôi là Nam Phong, học lớp A2 và cũng là giám đốc của công ty này. Rất vui được làm quen ! – Nam Phong cười
- Anh Tú nào thế ? – Thế Lâm chẳng hiểu gì cả
- Bạn mới quen, giám đốc của công ty T&B đấy, đối tác sắp hợp tác với công ty mình. – Nam Phong giải thích
- Ra vậy. Cô là bạn của nhỏ gây sự hôm qua đấy hả ? – Thế Lâm hỏi
- Nhỏ gây sự là ai ? Kim Ngân mà có ở đây là cậu bị cào nát mặt rồi đấy. Ăn nói cho cẩn thận – Minh Nguyệt đáp
- Kim Ngân hả? Tên của cô ta ư ? Tốt. Cám ơn – Thế Lâm cười
- Cậu tên gì vậy ? – Nam Phong hỏi
- Minh Nguyệt. Thôi tôi về đây, Kim Ngân đang đợi tôi – Minh Nguyệt
- Ừ. Chào cậu – Nam Phong cười
•••
- Thiệt là bực mình ! Đã không ưa nhỏ đó mà còn học chung lớp mới ghê ! Vậy là suốt năm học phải cạch mặt với nó mệt chết được ! – Kim Ngân than vản
- Cạch thì mới có chuyện vui để xem chứ ! Ngốc quá – Minh Nguyệt cười
- Vui gì chứ ? Mệt mỏi chết đi được – Kim Ngân thở dài
- Thôi thôi – Minh Nguyệt đáp
•••
- Kính chào quý khách, mời quý khách xem quần áo ạ - Kim Anh đón khách một cách niềm nở
- Ủa, cậu quen quen – Thiên Quân
- À, cậu là bạn của Anh Tú phải không ? Chúng ta vừa gặp lúc nãy mà – Kim Anh cười
- Cậu tên gì ? Tớ tên Thiên Quân – Thiên Quân hỏi
- Tớ tên Kim Anh – Kim Anh đáp
- Này! Anh có cần thân mật đến vậy không ? – Một cô gái đi cùng Thiên Quân rầy
- Cậu này là… - Kim Anh
- À, bạn gái tớ ! – Thiên Quân đáp
- Ừ. Thôi hai cậu xem quần áo đi nhé – Kim Anh cười
Bỗng điện thoại cô reo lên:
- Alo – Kim Anh
- * - Đầu dây
- Bà đi chơi về sớm dùm tui cái, để một mình tui canh tiệm vậy à ? – Kim Anh
- * - Đầu dây
- Không cần biết. Về ngay đi – Kim Anh
- * - Đầu dây
- Bye – Kim Anh
- Người gì mà thiếu ý thức, đã làm phiền bạn trai người khác mà nghe điện thoại cũng lớn tiếng nữa ! – Bạn gái Thiên Quân nói xéo Kim Anh khiến cho Kim Anh tức giận
- Con gái gì mà ăn mặc thiếu vải, mặt mài thì chat cả tá phấn, con gái thời nay thật là – Kim Anh vờ lướt điện thoại, nói
- Này cô kia ! Biết lịch sự là gì không hả ? Sao lại nói xấu khách hàng ? Cô có biết khách hàng là thượng đế không ? – Bạn gái Thiên Quân mắng
- Ơ, tôi đã nói là tôi nói cô đâu ? Cô bị nhột à ? Với lại thượng đế thì cũng phải xem xét là thượng đế hay là rác xã hội – Kim Anh nhìn
- Cô… - Bạn gái Thiên Quân tức lên
- Thôi thôi, em đừng giận – Thiên Quân kéo bạn gái mình ra khỏi tiệm quần áo của cô mà không quên quay lại chào cô – Tớ về nhé Kim Anh !
- Ừ ! Cậu về cẩn thận – Kim Anh đáp
- Này ! Sao anh cứ nói chuyện với cô ấy mãi thế ! Hết yêu em rồi à ? – Bạn gái Thiên Quân hét lên
- Em ồn ào quá rồi đấy ! Đi về ! – Thiên Quân
#KN
#Thapthoangtuoithanhxuan
/18
|