Té ra, Lâm Y Tuyết tiến vào trong cơ thể của Nhân Đầu Mã rồi, nhanh chóng triển khai công kích phá hủy đi cơ quan nội tạng của Nhân Đầu Mã, khiến nó lập tức rơi thẳng xuống đất. Phát hiện được mạng không còn nhiều, Nhân Đầu Mã nổi cơn tức giận, thừa cơ còn chút sức mạnh, đột nhiên làm nổ cơ thể huyết nhục. Chuyện này khiến Lâm Y Tuyết bị thương tổn rất lớn, thiếu chút nữa đã khiến cho nàng rơi vào cảnh tuyệt vọng.
Lắc lư ổn định lại thân thể, Lâm Y Tuyết tay phải cầm kiếm chống xuống đất, tay trái nắm một hạt châu lay động hỏi:
- Đây là thứ đồ chơi gì vậy?
Phong Động Tùy Tâm trả lời kín đáo:
- Đây là một mảnh xương có năng lực đặc biệt kỳ diệu, sau khi bị Nhân Đầu Mã nuốt lấy, trải qua vài trăm năm tu luyện khiến nó có được năng lực thần kỳ.
Lâm Y Tuyết kinh ngạc vui mừng nói:
- Nói như vậy, chỉ cần vãn bối thu lấy vật này cũng có thể thu được những năng lực tương tự?
Phong Động Tùy Tâm trả lời:
- Đúng thế, chỉ cần thu lấy vật này là được. Ngươi đời này đã định sẵn đến như vậy, tu vi khó mà tiến thêm nữa.
Lâm Y Tuyết nghi hoặc hỏi lại:
- Vì sao như vậy?
Phong Động Tùy Tâm trả lời:
- Bởi vì viên đá khoáng này sẽ thay đổi thể chất của ngươi, khiến ngươi có thể chống được mọi công kích của ngoại lực, đồng thời cũng mất đi một số năng lực tương ứng.
Lâm Y Tuyết nghe vậy hơi thất vọng, hỏi tiếp:
- Vậy vãn bối nên xử lý hạt châu này thế nào?
Phong Động Tùy Tâm đáp:
- Tạm thời cất kỹ đã, tương lai sẽ tự có lúc cần phải dùng đến nó.
Lâm Y Tuyết nghe vậy thu lấy hạt châu, sau đó xoay mình cố gắng đi về phía Giang Thanh Tuyết.
Giữa chiến trường, Ngọc Lộc Man Ngưu vẫn cố gắng phản kích như cũ, cái sừng hươu trên đầu của nó vô cùng thần dị, không những có thể nhanh chóng chữa thân thể khỏi bị thương, còn có thể hấp thu được linh khí trong không khí để bổ sung tu vi bị tiêu hao. Mẫu Đơn và Hoa Hồng ban đầu hoàn toàn không biết được chuyện này, mãi đến rất lâu sau đó, Mẫu Đơn mới bất ngờ phát hiện được bí mật này. Lúc đó, Tân Nguyệt và Thiên Tàm lão tổ đang nghỉ ngơi giây lát, thương thế đã có chuyển biến tốt hơn, không khí giữa hai bên khẩn trương, sát khí tràn đầy.
- Ngươi không cam lòng?
Chăm chú nhìn nguyên thần của Thiên Tàm lão tổ, Tân Nguyệt lạnh lùng hỏi lại. Thiên Tàm lão tổ hận thù đáp:
- Vừa rồi ngươi chỉ dùng mưu gạt ta, tự nhiên là ta không phục rồi.
Tân Nguyệt nói:
- Không phục thì làm sao, ngươi lúc này còn có khả năng giao chiến với ta sao?
Thiên Tàm lão tổ cười quỷ dị đáp:
- Ngươi chớ quên, tộc Thiên Tàm ta có thân thể bất diệt, vừa rồi chẳng qua chỉ là một khúc nhạc đệm mà thôi, tiếp theo mới là giây phút quyết định vận mạng.
Tân Nguyệt nghe vậy chấn động, hừ lạnh nói:
- Ngươi cho là ta sẽ để cho ngươi có cơ hội sao?
Tay phải xoay chuyển, thần kiếm múa lên chém xuống, làn kiếm đỏ rực phá không ập đến, chớp mắt đã xuất hiện trên đầu của Thiên Tàm lão tổ.
Bật cười âm hiểm, Thiên Tàm lão tổ lóe lên né tránh, đến gần với Ngọc Lộc Man Ngưu, vừa quan sát động thái của Tân Nguyệt, vừa nhìn qua cuộc chiến giữa Ngọc Lộc Man Ngưu và Mẫu Đơn, Hoa Hồng.
Nhẹ nhàng ập đến, Tân Nguyệt tiến gần lại trong chừng một trượng, thần kiếm trong tay rút về, tiếng kiếm ngâm gào thét chói tai kinh hồn, cùng với Thiên Tuyệt kiếm khí không gì chống lại triển khai công kích dày đặc Thiên Tàm lão tổ.
Khẽ hừ một tiếng, Thiên Tàm lão tổ nói:
- Muốn dùng thần kiếm giết ta, ngươi nghĩ quá ngây thơ rồi.
Ánh nhạt lóe lên, Thiên Tàm lão tổ lắc mình né tránh, rồi sau đó lập tức xuất hiện trên sừng hươu của Ngọc Lộc Man Ngưu, khiến cho Ngọc Lộc Man Ngưu gầm thét.
Mẫu Đơn thấy tình hình như vậy, nhắc nhở:
- Tân Nguyệt cẩn thận, Thiên Tàm lão tổ đang ở giữa hai sừng hươu của Ngọc Lộc Man Ngưu.
Tân Nguyệt khẽ gật đầu, trên trán ánh sáng rọi ra, Thiên Ly thần kiếm tự động xuất kích vây phủ quanh Thiên Tàm lão tổ để triển khai tiến công, ép cho lão liên tục né tránh. Cũng đúng lúc đó, Hoa Hồng và Mẫu Đơn tăng mạnh thế công, ý đồ tiêu diệt Ngọc Lộc Man Ngưu. Bất đắc dĩ hai người đều tay không binh khí, chưởng lực không tạo nên được thương tổn trí mạng với nó.
Thấy tình hình như vậy, Tân Nguyệt trầm ngâm nói:
- Mọi người tạm thời lùi lại, để Thanh Tuyết tỷ tỷ tiến lên thay thế.
Mẫu Đơn nghe vậy lập tức hiểu liền, kéo tay Hoa Hồng lóe lên đi liền xuất hiện bên cạnh Vũ Điệp và Giang Thanh Tuyết, truyền đạt lại lời nói của Tân Nguyệt. Giang Thanh Tuyết không kịp nói câu nào, giao Thiên Lân lại cho Mẫu Đơn trông coi, sau đó liền bay đến gần Ngọc Lộc Man Ngưu, múa kiếm triển khai tiến công. Trước đây, Giang Thanh Tuyết tu vi tăng hẳn, vẫn luôn chưa có cơ hội ra tay. Hiện nay Tân Nguyệt cho nàng một cơ hội để thể hiện, tự nhiên nàng hăng hái vô cùng là dễ hiểu. Đối mặt với công kích của Giang Thanh Tuyết, Ngọc Lộc Man Ngưu có phần tức giận, không phải bởi vì tu vi của Giang Thanh Tuyết, nhưng Ảo Vân thần kiếm trong tay nàng khiến cho nó âu lo. Thân là cao thủ của bách tộc, Ngọc Lộc Man Ngưu thực lực hùng hậu, quyền cước bình thường căn bản không làm gì được nó, nhưng thần binh lợi khí làm nó phải đau đầu.
Lúc này, Ngọc Lộc Man Ngưu tình hình đáng lo, Thiên Tàm lão tổ ở giữa sừng hươu vẫn luôn thu lấy linh khí của sừng hươu hấp thu được, chẳng khác gì cắt đứt đường lui của Ngọc Lộc Man Ngưu. Giang Thanh Tuyết chọn lúc này ra tay, không nghi ngờ gì chẳng khác tuyết dày thêm gió rét, khiến cho Ngọc Lộc Man Ngưu nóng nảy vô cùng. Tân Nguyệt chăm chú nhìn Thiên Tàm lão tổ, thông qua tin tức do Thiên Ly thần kiếm hồi đáp lại, biết lão đang hấp thu linh khí ở giữa sừng hươu, ý đồ muốn quật khởi trở lại. Đối với loại tình hình này, Tân Nguyệt suy xét từ hai phương diện để nhúng tay vào. Thứ nhất, để Giang Thanh Tuyết ra mặt, lợi dụng Ảo Vân thần kiếm để giết chết Ngọc Lộc Man Ngưu, cắt đường lùi của Thiên Tàm lão tổ. Thứ đến, nhờ vào Thiên Ly thần kiếm của bản thân để công kích. Thời gian đối với Thiên Tàm lão tổ là áp lực, khiến lão không cách gì phân tâm lo cả hai đường. Suy nghĩ như vậy vô cùng chính xác, nhưng kết quả thật sự sẽ như toan tính của người sao?
Trong màn đêm, Giang Thanh Tuyết, Ngọc Lộc Man Ngưu, Thiên Tàm lão tổ, Thiên Ly thần kiếm đang giao chiến kịch liệt, Tân Nguyệt cứ bàng quan đứng nhìn. Vũ Điệp, Hoa Hồng, Mẫu Đơn, Lâm Y Tuyết bảo vệ Thiên Lân. Dao Quang và Khiếu Thiên ngồi trên mặt đất, đang cố sức trị thương.
Tình hình như vậy có phần thê lương, nhưng ai có thể thay đổi được đây? Gió, thổi nhè nhẹ mang theo vài phần mùi vị không tên.
Trong khe núi băng, một trận tranh đấu kéo dài hơn nửa đêm dường như đang đi dần đến lúc kết thúc… Đột nhiên, một luồng sức mạnh kỳ dị khiến mọi người chú ý, ai nấy ào ào chia nhau tìm kiếm, cuối cùng ánh mắt đều tập trung lên người của Thiên Tàm lão tổ.
Tra xét cẩn thận, Thiên Tàm lão tổ lúc này đang thu mình lại trong sừng hươu, hóa thành một đoàn mây sáng màu trắng bạc, lúc thì to ra lúc thu nhỏ lại, qua lại giữa sừng hươu né tránh Thiên Ly thần kiếm. Quanh đó, gió nhẹ thổi về, ánh sáng lóe lên, một luồng khí tức không tên lúc có lúc không bao trùm phương viên vài dặm, thể hiện một loại hàm nghĩa nào đó. Phân tích cẩn thận, mọi người ở đó đều có thể cảm ứng được luồng năng lượng dao động kỳ dị này, nhưng lại không hiểu được bí ẩn ở bên trong. Ngoài ra, luồng sức mạnh đó rất quỷ dị, tần suất dao động biến ảo bất định, khi thì cao đến trên trăm vạn lần, lúc thì chậm vô cùng, khiến người ta cảm nhận không được chút tin tức nào cả. Sự xuất hiện của luồng sức mạnh này tạo nên hai biến hóa to lớn. Thứ nhất khiến mọi người kinh hãi khiếp sợ, thứ hai là sự biến hình của sừng hươu trên đầu của Ngọc Lộc Man Ngưu.
Trước đây, sừng hươu này vẫn trong vắt như ngọc, hơi lấp lánh ánh sáng, nhưng hoàn toàn không chói mắt. Hiện nay, ánh sáng hội tụ trên sừng đó, luồng sáng trắng bạc rực rỡ xua tan bóng đêm quanh đó, tạo nên một lượng ánh sao lấp lánh, từ bốn phương tám hướng hùng hồn ập đến tụ lại trong khe núi băng. Giữa khe núi băng, điểm sáng như mây, hệt như những hạt mưa nhỏ bé lơ lửng giữa không trung, từ từ tiến gần đến sừng hươu. Cảnh tượng này khiến người ta cảm thấy kỳ quặc, khiến Tân Nguyệt thấy phải chấn động trong lòng, nhanh chóng phát xuất mệnh lệnh tấn công mãnh liệt, thúc giục Thiên Ly thần kiếm tăng cường tấn công. Nhưng nói cũng có phần tà dị, theo sự hội tụ một lượng lớn điểm sáng, cái sừng hươu không ngờ lại xuất hiện một kết giới kỳ lại, mạnh mẽ chống được kiếm khí của Thiên Ly thần kiếm, khiến cho Thiên Tàm lão tổ có thể lấy hơi được.
Nhìn thấy cảnh này, Tân Nguyệt kinh hãi giận dữ vô cùng, sau khi suy xét một lúc, đột nhiên triệu hồi Thiên Ly thần kiếm, dự tính bản thân ra tay tiến công. Nhưng đúng lúc đó, bên tai Tân Nguyệt đột nhiên vang lên một thanh âm quen thuộc.
- Không nên vọng động, đừng hỏi nguyên nhân.
Tân Nguyệt sửng người, Tầm Duyên lúc này đột nhiên truyền tin, thật ra trong đó ẩn chứa bí ẩn như thế nào?
Nghĩ lại, Tân Nguyệt không nắm bắt được điểm chính yếu, lập tức thu kiếm ngưng thần, vừa để ý động thái giữa chiến trường, vừa vận công điều hòa hơi thở. Những người khác thấy Tân Nguyệt yên lặng cũng không tiện nói nhiều, chỉ trừ có Giang Thanh Tuyết vẫn tiếp tục công kích ra, mọi người đều vừa trị thương, vừa quan sát. Trong sừng hươu, Thiên Tàm lão tổ lúc này đang thi triển bí kỹ đặc biệt chỉ tộc Thiên Tàm có là Thiên Tàm Biến. Lão nhờ vào đặc điểm hấp thu linh khí của sừng hươu để hội tụ một lượng lớn linh khí, tiện cho việc tăng tốc quá trình Thiên Tàm Biến, tiếp theo Tàm Biến Trọng Sinh, thu được thực lực còn mạnh hơn trước đó.
Thiên Tàm Biến là một loại bí kỹ kỳ dị đặc biệt, mỗi lần diễn ra, sức mạnh của người tái sinh sẽ tăng lên gấp bội so với trước đó, đợi đến sau khi biến ba lần rồi, thực lực mạnh mẽ thế gian hiếm có, đến mức vô địch thiên hạ. Năm xưa, Thiên Tàm lão tổ đã từng chết đi một lần, sau đó thông qua Thiên Tàm Biến tái sinh lại, thực lực đột nhiên tăng mạnh. Tiếp đó, lão vô địch Băng Nguyệt tám trăm năm, mãi đến khi bị cao thủ Đằng Long cốc phong ấn lại. Hôm nay, Thiên Tàm lão tổ lại lần thứ hai tái sinh, nguyên thần của lão vẫn luôn bất diệt nhưng sau khi tái sinh rồi, cơ thể huyết nhục lại có được thực lực tăng gấp bội so với trước kia. Lúc đó chắc chắn sẽ tiến vào một cảnh giới hoàn toàn mới. Thiên Tàm Biến cần có một số điều kiện chuẩn bị, yêu cầu vô cùng hà khắc. Trước đây, khi Thiên Tàm tái sinh, tất cả là nhờ sự thiên vị của Thiên Tàm lão tổ, mọi thứ đều vô cùng thuận lợi. Hiện nay, Thiên Tàm lão tổ muốn Tàm Biến tái sinh lại, so với việc phục sinh trước đó của Thiên Tàm thì có phần khó khăn hơn một chút. May mà Thiên Tàm lão tổ vô cùng thông minh, nhìn ra được sừng hươu của Ngọc Lộc Man Ngưu có được sức mạnh thần kỳ, nhanh chóng hội tụ đủ sức mạnh còn lại để trải qua quá trình diễn biến của Thiên Tàm Biến.
Lắc lư ổn định lại thân thể, Lâm Y Tuyết tay phải cầm kiếm chống xuống đất, tay trái nắm một hạt châu lay động hỏi:
- Đây là thứ đồ chơi gì vậy?
Phong Động Tùy Tâm trả lời kín đáo:
- Đây là một mảnh xương có năng lực đặc biệt kỳ diệu, sau khi bị Nhân Đầu Mã nuốt lấy, trải qua vài trăm năm tu luyện khiến nó có được năng lực thần kỳ.
Lâm Y Tuyết kinh ngạc vui mừng nói:
- Nói như vậy, chỉ cần vãn bối thu lấy vật này cũng có thể thu được những năng lực tương tự?
Phong Động Tùy Tâm trả lời:
- Đúng thế, chỉ cần thu lấy vật này là được. Ngươi đời này đã định sẵn đến như vậy, tu vi khó mà tiến thêm nữa.
Lâm Y Tuyết nghi hoặc hỏi lại:
- Vì sao như vậy?
Phong Động Tùy Tâm trả lời:
- Bởi vì viên đá khoáng này sẽ thay đổi thể chất của ngươi, khiến ngươi có thể chống được mọi công kích của ngoại lực, đồng thời cũng mất đi một số năng lực tương ứng.
Lâm Y Tuyết nghe vậy hơi thất vọng, hỏi tiếp:
- Vậy vãn bối nên xử lý hạt châu này thế nào?
Phong Động Tùy Tâm đáp:
- Tạm thời cất kỹ đã, tương lai sẽ tự có lúc cần phải dùng đến nó.
Lâm Y Tuyết nghe vậy thu lấy hạt châu, sau đó xoay mình cố gắng đi về phía Giang Thanh Tuyết.
Giữa chiến trường, Ngọc Lộc Man Ngưu vẫn cố gắng phản kích như cũ, cái sừng hươu trên đầu của nó vô cùng thần dị, không những có thể nhanh chóng chữa thân thể khỏi bị thương, còn có thể hấp thu được linh khí trong không khí để bổ sung tu vi bị tiêu hao. Mẫu Đơn và Hoa Hồng ban đầu hoàn toàn không biết được chuyện này, mãi đến rất lâu sau đó, Mẫu Đơn mới bất ngờ phát hiện được bí mật này. Lúc đó, Tân Nguyệt và Thiên Tàm lão tổ đang nghỉ ngơi giây lát, thương thế đã có chuyển biến tốt hơn, không khí giữa hai bên khẩn trương, sát khí tràn đầy.
- Ngươi không cam lòng?
Chăm chú nhìn nguyên thần của Thiên Tàm lão tổ, Tân Nguyệt lạnh lùng hỏi lại. Thiên Tàm lão tổ hận thù đáp:
- Vừa rồi ngươi chỉ dùng mưu gạt ta, tự nhiên là ta không phục rồi.
Tân Nguyệt nói:
- Không phục thì làm sao, ngươi lúc này còn có khả năng giao chiến với ta sao?
Thiên Tàm lão tổ cười quỷ dị đáp:
- Ngươi chớ quên, tộc Thiên Tàm ta có thân thể bất diệt, vừa rồi chẳng qua chỉ là một khúc nhạc đệm mà thôi, tiếp theo mới là giây phút quyết định vận mạng.
Tân Nguyệt nghe vậy chấn động, hừ lạnh nói:
- Ngươi cho là ta sẽ để cho ngươi có cơ hội sao?
Tay phải xoay chuyển, thần kiếm múa lên chém xuống, làn kiếm đỏ rực phá không ập đến, chớp mắt đã xuất hiện trên đầu của Thiên Tàm lão tổ.
Bật cười âm hiểm, Thiên Tàm lão tổ lóe lên né tránh, đến gần với Ngọc Lộc Man Ngưu, vừa quan sát động thái của Tân Nguyệt, vừa nhìn qua cuộc chiến giữa Ngọc Lộc Man Ngưu và Mẫu Đơn, Hoa Hồng.
Nhẹ nhàng ập đến, Tân Nguyệt tiến gần lại trong chừng một trượng, thần kiếm trong tay rút về, tiếng kiếm ngâm gào thét chói tai kinh hồn, cùng với Thiên Tuyệt kiếm khí không gì chống lại triển khai công kích dày đặc Thiên Tàm lão tổ.
Khẽ hừ một tiếng, Thiên Tàm lão tổ nói:
- Muốn dùng thần kiếm giết ta, ngươi nghĩ quá ngây thơ rồi.
Ánh nhạt lóe lên, Thiên Tàm lão tổ lắc mình né tránh, rồi sau đó lập tức xuất hiện trên sừng hươu của Ngọc Lộc Man Ngưu, khiến cho Ngọc Lộc Man Ngưu gầm thét.
Mẫu Đơn thấy tình hình như vậy, nhắc nhở:
- Tân Nguyệt cẩn thận, Thiên Tàm lão tổ đang ở giữa hai sừng hươu của Ngọc Lộc Man Ngưu.
Tân Nguyệt khẽ gật đầu, trên trán ánh sáng rọi ra, Thiên Ly thần kiếm tự động xuất kích vây phủ quanh Thiên Tàm lão tổ để triển khai tiến công, ép cho lão liên tục né tránh. Cũng đúng lúc đó, Hoa Hồng và Mẫu Đơn tăng mạnh thế công, ý đồ tiêu diệt Ngọc Lộc Man Ngưu. Bất đắc dĩ hai người đều tay không binh khí, chưởng lực không tạo nên được thương tổn trí mạng với nó.
Thấy tình hình như vậy, Tân Nguyệt trầm ngâm nói:
- Mọi người tạm thời lùi lại, để Thanh Tuyết tỷ tỷ tiến lên thay thế.
Mẫu Đơn nghe vậy lập tức hiểu liền, kéo tay Hoa Hồng lóe lên đi liền xuất hiện bên cạnh Vũ Điệp và Giang Thanh Tuyết, truyền đạt lại lời nói của Tân Nguyệt. Giang Thanh Tuyết không kịp nói câu nào, giao Thiên Lân lại cho Mẫu Đơn trông coi, sau đó liền bay đến gần Ngọc Lộc Man Ngưu, múa kiếm triển khai tiến công. Trước đây, Giang Thanh Tuyết tu vi tăng hẳn, vẫn luôn chưa có cơ hội ra tay. Hiện nay Tân Nguyệt cho nàng một cơ hội để thể hiện, tự nhiên nàng hăng hái vô cùng là dễ hiểu. Đối mặt với công kích của Giang Thanh Tuyết, Ngọc Lộc Man Ngưu có phần tức giận, không phải bởi vì tu vi của Giang Thanh Tuyết, nhưng Ảo Vân thần kiếm trong tay nàng khiến cho nó âu lo. Thân là cao thủ của bách tộc, Ngọc Lộc Man Ngưu thực lực hùng hậu, quyền cước bình thường căn bản không làm gì được nó, nhưng thần binh lợi khí làm nó phải đau đầu.
Lúc này, Ngọc Lộc Man Ngưu tình hình đáng lo, Thiên Tàm lão tổ ở giữa sừng hươu vẫn luôn thu lấy linh khí của sừng hươu hấp thu được, chẳng khác gì cắt đứt đường lui của Ngọc Lộc Man Ngưu. Giang Thanh Tuyết chọn lúc này ra tay, không nghi ngờ gì chẳng khác tuyết dày thêm gió rét, khiến cho Ngọc Lộc Man Ngưu nóng nảy vô cùng. Tân Nguyệt chăm chú nhìn Thiên Tàm lão tổ, thông qua tin tức do Thiên Ly thần kiếm hồi đáp lại, biết lão đang hấp thu linh khí ở giữa sừng hươu, ý đồ muốn quật khởi trở lại. Đối với loại tình hình này, Tân Nguyệt suy xét từ hai phương diện để nhúng tay vào. Thứ nhất, để Giang Thanh Tuyết ra mặt, lợi dụng Ảo Vân thần kiếm để giết chết Ngọc Lộc Man Ngưu, cắt đường lùi của Thiên Tàm lão tổ. Thứ đến, nhờ vào Thiên Ly thần kiếm của bản thân để công kích. Thời gian đối với Thiên Tàm lão tổ là áp lực, khiến lão không cách gì phân tâm lo cả hai đường. Suy nghĩ như vậy vô cùng chính xác, nhưng kết quả thật sự sẽ như toan tính của người sao?
Trong màn đêm, Giang Thanh Tuyết, Ngọc Lộc Man Ngưu, Thiên Tàm lão tổ, Thiên Ly thần kiếm đang giao chiến kịch liệt, Tân Nguyệt cứ bàng quan đứng nhìn. Vũ Điệp, Hoa Hồng, Mẫu Đơn, Lâm Y Tuyết bảo vệ Thiên Lân. Dao Quang và Khiếu Thiên ngồi trên mặt đất, đang cố sức trị thương.
Tình hình như vậy có phần thê lương, nhưng ai có thể thay đổi được đây? Gió, thổi nhè nhẹ mang theo vài phần mùi vị không tên.
Trong khe núi băng, một trận tranh đấu kéo dài hơn nửa đêm dường như đang đi dần đến lúc kết thúc… Đột nhiên, một luồng sức mạnh kỳ dị khiến mọi người chú ý, ai nấy ào ào chia nhau tìm kiếm, cuối cùng ánh mắt đều tập trung lên người của Thiên Tàm lão tổ.
Tra xét cẩn thận, Thiên Tàm lão tổ lúc này đang thu mình lại trong sừng hươu, hóa thành một đoàn mây sáng màu trắng bạc, lúc thì to ra lúc thu nhỏ lại, qua lại giữa sừng hươu né tránh Thiên Ly thần kiếm. Quanh đó, gió nhẹ thổi về, ánh sáng lóe lên, một luồng khí tức không tên lúc có lúc không bao trùm phương viên vài dặm, thể hiện một loại hàm nghĩa nào đó. Phân tích cẩn thận, mọi người ở đó đều có thể cảm ứng được luồng năng lượng dao động kỳ dị này, nhưng lại không hiểu được bí ẩn ở bên trong. Ngoài ra, luồng sức mạnh đó rất quỷ dị, tần suất dao động biến ảo bất định, khi thì cao đến trên trăm vạn lần, lúc thì chậm vô cùng, khiến người ta cảm nhận không được chút tin tức nào cả. Sự xuất hiện của luồng sức mạnh này tạo nên hai biến hóa to lớn. Thứ nhất khiến mọi người kinh hãi khiếp sợ, thứ hai là sự biến hình của sừng hươu trên đầu của Ngọc Lộc Man Ngưu.
Trước đây, sừng hươu này vẫn trong vắt như ngọc, hơi lấp lánh ánh sáng, nhưng hoàn toàn không chói mắt. Hiện nay, ánh sáng hội tụ trên sừng đó, luồng sáng trắng bạc rực rỡ xua tan bóng đêm quanh đó, tạo nên một lượng ánh sao lấp lánh, từ bốn phương tám hướng hùng hồn ập đến tụ lại trong khe núi băng. Giữa khe núi băng, điểm sáng như mây, hệt như những hạt mưa nhỏ bé lơ lửng giữa không trung, từ từ tiến gần đến sừng hươu. Cảnh tượng này khiến người ta cảm thấy kỳ quặc, khiến Tân Nguyệt thấy phải chấn động trong lòng, nhanh chóng phát xuất mệnh lệnh tấn công mãnh liệt, thúc giục Thiên Ly thần kiếm tăng cường tấn công. Nhưng nói cũng có phần tà dị, theo sự hội tụ một lượng lớn điểm sáng, cái sừng hươu không ngờ lại xuất hiện một kết giới kỳ lại, mạnh mẽ chống được kiếm khí của Thiên Ly thần kiếm, khiến cho Thiên Tàm lão tổ có thể lấy hơi được.
Nhìn thấy cảnh này, Tân Nguyệt kinh hãi giận dữ vô cùng, sau khi suy xét một lúc, đột nhiên triệu hồi Thiên Ly thần kiếm, dự tính bản thân ra tay tiến công. Nhưng đúng lúc đó, bên tai Tân Nguyệt đột nhiên vang lên một thanh âm quen thuộc.
- Không nên vọng động, đừng hỏi nguyên nhân.
Tân Nguyệt sửng người, Tầm Duyên lúc này đột nhiên truyền tin, thật ra trong đó ẩn chứa bí ẩn như thế nào?
Nghĩ lại, Tân Nguyệt không nắm bắt được điểm chính yếu, lập tức thu kiếm ngưng thần, vừa để ý động thái giữa chiến trường, vừa vận công điều hòa hơi thở. Những người khác thấy Tân Nguyệt yên lặng cũng không tiện nói nhiều, chỉ trừ có Giang Thanh Tuyết vẫn tiếp tục công kích ra, mọi người đều vừa trị thương, vừa quan sát. Trong sừng hươu, Thiên Tàm lão tổ lúc này đang thi triển bí kỹ đặc biệt chỉ tộc Thiên Tàm có là Thiên Tàm Biến. Lão nhờ vào đặc điểm hấp thu linh khí của sừng hươu để hội tụ một lượng lớn linh khí, tiện cho việc tăng tốc quá trình Thiên Tàm Biến, tiếp theo Tàm Biến Trọng Sinh, thu được thực lực còn mạnh hơn trước đó.
Thiên Tàm Biến là một loại bí kỹ kỳ dị đặc biệt, mỗi lần diễn ra, sức mạnh của người tái sinh sẽ tăng lên gấp bội so với trước đó, đợi đến sau khi biến ba lần rồi, thực lực mạnh mẽ thế gian hiếm có, đến mức vô địch thiên hạ. Năm xưa, Thiên Tàm lão tổ đã từng chết đi một lần, sau đó thông qua Thiên Tàm Biến tái sinh lại, thực lực đột nhiên tăng mạnh. Tiếp đó, lão vô địch Băng Nguyệt tám trăm năm, mãi đến khi bị cao thủ Đằng Long cốc phong ấn lại. Hôm nay, Thiên Tàm lão tổ lại lần thứ hai tái sinh, nguyên thần của lão vẫn luôn bất diệt nhưng sau khi tái sinh rồi, cơ thể huyết nhục lại có được thực lực tăng gấp bội so với trước kia. Lúc đó chắc chắn sẽ tiến vào một cảnh giới hoàn toàn mới. Thiên Tàm Biến cần có một số điều kiện chuẩn bị, yêu cầu vô cùng hà khắc. Trước đây, khi Thiên Tàm tái sinh, tất cả là nhờ sự thiên vị của Thiên Tàm lão tổ, mọi thứ đều vô cùng thuận lợi. Hiện nay, Thiên Tàm lão tổ muốn Tàm Biến tái sinh lại, so với việc phục sinh trước đó của Thiên Tàm thì có phần khó khăn hơn một chút. May mà Thiên Tàm lão tổ vô cùng thông minh, nhìn ra được sừng hươu của Ngọc Lộc Man Ngưu có được sức mạnh thần kỳ, nhanh chóng hội tụ đủ sức mạnh còn lại để trải qua quá trình diễn biến của Thiên Tàm Biến.
/1040
|