Thấy vậy, tâm tình Lục Vân nặng nề, nhanh chóng tổ chức phòng ngự, dùng Diệt Thần kiếm làm vũ khí để bảo vệ vững vàng cửa khẩu. Cứ vậy, làn sáng u ám, xanh lục thẫm nhanh chóng bị khống chế, nguy hiểm tạm thời dừng lại.
Hoàn thành những bước này rồi, Lục Vân bắt đầu thực thi kế hoạch tiêu diệt, dùng sức mạnh của Diệt Thần kiếm, dự tính loại trừ tất cả. Nhưng kết quả khiến Lục Vân bất ngờ. Diệt Thần kiếm của chàng tuy không gì chống nổi, nhưng khi gặp phải những làn sáng này lại phải cố hết sức, nguyên nhân chính do tính chất của chúng giống nhau, căn bản không cách gì tiêu diệt hết được.
Hiểu được điểm này, Lục Vân vô cùng kinh ngạc. Nhưng đúng lúc đó, chân nguyên trong cơ thể chàng bắt đầu khô kiệt. Điều này thêm phần biến chuyển tâm tình chàng từ bình tĩnh trở thành nóng nảy gấp rút.
Lục Vân biết rõ, một khi chân nguyên hết rồi, Hư Vô Không Ngân liền tự động giải trừ. Đến lúc đó, làn sáng màu đen với sức hủy diệt lập tức sẽ nuốt lấy chàng.
Hiện nay, thời gian chàng còn rất ít, làm sao trong thời gian ngắn ngủi này nghĩ được một biện pháp xác thật có thể làm được. Điều này quan hệ trực tiếp đến sống chết của chàng.
Do thời không còn nhiều, Lục Vân không dám chậm trễ, trước hết nghĩ đến chính là thuật “Vạn Nguyên Quy Nhất” trong pháp quyết “Thiên Địa Vô Cực”. Chàng muốn lúc này hấp thu linh khí bốn bề để bổ sung tiêu hao của bản thân.
Nghĩ đến làm liền. Lục Vân tập trung tinh thần, toàn lực thúc đẩy chân nguyên trong cơ thể, tiếp tục vận hành pháp quyết Hư Vô Không Ngân, đồng thời thi triển thuật Vạn Nguyên Quy Nhất.
Lúc này, chỉ thấy thân thể chàng vốn vô hình bắt đầu nổi lên từng đợt ánh xanh, hệt như một từ trường hấp thu năng lượng bốn bề. Rất nhanh, trong không gian có một ít ánh âm u, xanh lục thẫm tuôn đến chàng, hóa thành sức mạnh to lớn được chàng hấp thu vào trong cơ thể để bồi bổ chân nguyên chàng đã tiêu hao.
Đến lúc này, tâm tình Lục Vân đã tốt lại. Nhưng chỉ nháy mắt, một nguy cơ to lớn hơn lại chụp lấy chàng. Té ra, luồng sức mạnh chàng hấp thu vào trong cơ thể chính là luồng sức mạnh đã xâm nhập não chàng trước đây. Khi chàng thúc động vận hành, cả thân thể ngập tràn luồng sức mạnh đó, chẳng khác toàn thân chàng hoàn toàn bị bao vây.
Đối mặt với tình hình này, Lục Vân hoàn toàn không hề kích động và uể oải. Chàng lại có thái độ khác thường toàn lực thúc động luồng sức mạnh đó, khiến nó vận chuyển rất nhanh trong cơ thể, liên tục không ngừng chảy vào ba huyệt Đan Điền, Thiên Trung, Bách Hội, dần dần chuyển hóa tính chất của luồng sức mạnh đó.
Đối với Lục Vân, chàng có Thái Ất Bất Diệt hộ thể, trong Đan Điền có một Thái Cực Bát Quái thỉnh thoảng vận chuyển, trước ngực có Càn Khôn Ngọc Bích, trong não có Diệt Thần kiếm và Diệt Hồn đao, lại thêm Trấn Hồn phù, Hóa Hồn phù vận hành trong cơ thể, nhiều nhân tố tổng hợp làm một, sức mạnh tầm thường cho dù xâm nhập vào thân thể chàng cũng sẽ nhanh chóng bị đồng hóa chuyển biến thành sức mạnh bản thân.
Như hiện nay, Lục Vân ở trong hoàn cảnh này, bất đắc dĩ chỉ có thể mạo hiểm, ngay từ đầu chàng đã dự báo được tình huống tới sau.
Nói ra hành động của Lục Vân hơi lỗ mãng. Với tình hình hiện nay của chàng, cho dù thân chàng mang đủ pháp quyết Chánh Tà, cũng không nên mạo hiểm như vậy. May mà Lục Vân tính toán chuẩn xác, nhờ vào những điều kiện ưu việt của bản thân, cuối cùng đã áp chế được luồng sức mạnh đó, bắt nó chuyển thành chân nguyên bản thân vượt qua được cửa ải khó.
Giữ cho tâm tình không đổi, Lục Vân sau khi thu được sức mạnh rồi, dần dần giảm bớt tốc độ hấp thu, bắt đầu suy xét tính đến bước tiếp theo.
Trong lòng Lục Vân hiểu rõ, bản thân lần này chỉ là nhờ may mắn, trùng hợp dẫn dắt luồng sức mạnh có tính hủy diệt kia trở thành sức mạnh bản thân.
Nhưng hiện nay dù sao thực lực chàng không mạnh, một khi hấp thu quá nhiều sức mạnh bên ngoài sẽ khó mà điều khiển được, sẽ bị tai ương lập tức. Vì thế, chàng không thể không cẩn thận, nghiêm túc khống chế luồng sức mạnh hấp thu.
Ổn định được tình trạng cơ thể, Lục Vân bắt đầu quan sát tình hình xung quanh. Chàng lúc này do bởi pháp quyết Hư Vô Không Ngân, thân thể đang trong một không gian đặc biệt, làn sáng màu đen trước mắt hệt như một tầng kết giới vô hình ngăn trở với bên ngoài, thấy được nhưng khó có thể tổn thương chàng.
Bốn bề, những làn sáng u ám, xanh lục thẫm kia lộ ra kiểu phân bố. Một bộ phận ở bên ngoài kết giới, một bộ phận trong kết giới, cùng tồn tại với chàng trong không gian kia.
Những làn sáng đó biến ảo vô thường, nhưng lại có một điểm chung, đó chính là có thể cảm ứng rõ ràng được sự sống động trong cơ thể chàng, tự động tuôn về phía chàng.
Nhìn thấy tình hình này, Lục Vân tâm hồn chấn động, thật ra Vạn Diệt Cổ Động là nơi như thế nào đây?
Từ lúc tiến vào đến nay, thời gian đã trôi qua không ít. Trong lúc này, Lục Vân trải qua không ít sự tình, biết được làn sáng màu đen đó có sức mạnh ăn mòn vạn vật, có thể hủy diệt mọi sinh linh. Hơn nữa, những dòng xoáy kia cũng ẩn chứa sát cơ, lại thêm làn sáng u ám, xanh lục thẫm, nếu hy vọng có thì ở đâu đây?
Nhớ lại ngày trước, tiên tổ trăm đời đã từng nói lấy được Diệt Thần kiếm và Diệt Hồn đao ở Vạn Diệt Cổ Động. Lúc đó, tình trạng tiên tổ gặp phải có giống với những gì chàng đang gặp hay không?
Nếu như giống nhau, tiên tổ làm sao để vượt qua được cửa quan khó khăn này, thuận lợi lấy được thần binh để bỏ đi? Nếu không giống, ngày đó tiên tổ gặp phải tình huống thế nào đây?
Những vấn đề này cứ xoay vòng trong não của Lục Vân, cứ mãi vây khốn lấy chàng. Nếu có thể giải mở được, vấn đề trước mắt liền tự nhiên có thể giải quyết, nếu không làm rõ được, kết cục sẽ như thế nào đây?
Trong không gian đen ngòm, dòng xoáy dần dần tan biến, khi đã thiếu đi sự hấp dẫn của dao động sự sống, mọi thứ liền khôi phục trở lại như trước. Nhưng còn bên này kết giới, những làn sáng âm u, xanh lục thẫm càng lúc càng tích cực, bắt đầu nhấp nhô dao động quanh cơ thể Lục Vân, dần dần thôn tính lấy chàng.
Thấy vậy, Lục Vân trong lòng lập tức bừng tỉnh, hiểu được những bí ẩn của không gian này. Té ra bất kỳ dao động sự sống nào, chỉ cần tiến vào trong không gian này, liền có thể phá vỡ quy luật bất biến có sẵn, hình thành một khu vực khí đặc biệt.
Ở nơi này, vô luận là làn sáng màu sắc thế nào đều có thuộc tính giống nhau, đó là hủy diệt và tử vong. Chỉ cần có một vật thể tính chất bất đồng, bọn chúng liền sử dụng mọi biện pháp để thôn tính, đồng hóa, hủy diệt đi.
Lúc này, Lục Vân sau khi tiến vào, tuy vô cùng cẩn thận cũng không tránh khỏi được, bị ép cho từng bước từng bước đi vào con đường hủy diệt.
Hiểu được tình hình này, Lục Vân lập tức cảm thấy không ổn, té ra ý nghĩ của Vạn Diệt Cổ Động là hủy diệt mọi thứ, thế thì bản thân vào đây chẳng khác gì chịu chết sao?
Nghĩ đến đây, tâm tình Lục Vân nặng nề, ánh mắt quét quanh bốn bề, ngoại trừ bóng đêm còn lại là đêm đen, lẽ nào đã dự báo cho vận mệnh bản thân chăng?
Nhớ lại ở Hải Tâm tuyền, Trọng Sinh từng nói qua, bản thân chàng là người thừa kế của hủy diệt, lẽ nào phải thừa kế luồng sức mạnh này, như vậy nhất định phải hủy diệt bản thân mình trước hết chăng?
Hoang mang không hiểu, Lục Vân hơi bàng hoàng, cả đời đây là lần đầu chàng không biết phải làm thế nào mới được.
Thời gian âm thầm trôi xa, khi luồng sức mạnh bao phủ quanh người Lục Vân đột phá được phòng tuyến, chàng mới bừng tỉnh trở lại.
Nhìn làn sáng nhàn nhạt bốn phía, Lục Vân không hề phản kháng, chỉ đang suy tưởng, tiếp theo bản thân sẽ chết ở đây chăng?
Với tu vi bản thân, sớm đạt được cực hạn của cảnh giới Quy Tiên, theo người Tu Đạo, đó là vĩnh viễn bất diệt, vượt khỏi sáu đường luân hồi. Cho dù thân thể huyết nhục không còn, nguyên thần cũng vĩnh viễn tồn tại giữa trời đất. Như vậy, sức mạnh phải như thế nào mới có thể hủy diệt bản thân đây?
Đối mặt với tử vong, Lục Vân tỏ ra hơi điềm nhiên, chàng không sợ chăng? Hay cho là bản thân sẽ không chết đây?
Trong lúc suy tư, nỗi đau như tim vỡ ngăn chàng suy nghĩ. Thời khắc đó, khi hủy diệt tiến đến, Lục Vân bình tĩnh đột nhiên sinh ra phản kháng, ngạo khí không phục trời không sợ đất lại lần nữa biến thành niềm tin kiên định nghịch thiên của chàng.
Suy nghĩ xoay chuyển, chân nguyên trong cơ thể Lục Vân bộc phát, hóa thành động lực mạnh mẽ, được sự điều khiển bởi ý thức của chàng, bắt đầu toàn lực phản kích.
Như vậy, chỉ thấy toàn thân chàng lấp lánh hào quang, sức mạnh ẩn chứa trong kinh mạch được kích thích ra ngoài không hề lưu lại chút nào hóa thành chân nguyên to lớn phân bố ở từng phân từng tấc cơ thịt, hình thành một sự phòng ngự nghiêm cẩn.
Bên ngoài, những làn sáng hủy diệt đó như ngàn vạn thanh kiếm ánh sáng với những mũi nhọn sắc bén, liên tục không ngừng công kích phòng tuyến của Lục Vân. Khí thế hung mãnh, sức mạnh đáng sợ không bao lâu đã phá được một cửa khẩu, thừa thế xông vào.
Lục Vân vẻ mặt trắng bệch, chàng yếu ớt tuy có lòng phản kích, nhưng đành chịu bó tay, chỉ biết phòng ngự toàn lực, sử dụng mọi khả năng vận dụng sức mạnh của bản thân.
Lúc này, chân nguyên trong cơ thể căn bản không đủ sức đề kháng, Lục Vân lập tức thi triển Thái Ất Bất Diệt pháp quyết, phối hợp với Trấn Hồn phù và Hóa Hồn phù, bố trí một tầng phòng ngự mỏng manh trên bề mặt cơ thể, toàn lực duy trì mạch sống.
Đồng thời, Lục Vân thúc động ý niệm khống chế Càn Khôn Ngọc Bích trước ngực, đẩy sức mạnh ẩn chứa trong nó ra để gia cố sức mạnh phòng ngự của bản thân. Như vậy, ba nơi cùng hành động giúp Lục Vân tạm thời ổn định trận thế.
Cảm ứng được sự phản kháng của Lục Vân, những làn sáng đ1o nhanh chóng biến chuyển phương pháp, từ việc dũng mãnh xông đến lúc đầu chuyển thành có phương có thức hệt như sóng biển, từng đợt từng đợt ập đến, tần suất thỉnh thoảng lại biến đổi.
Như vậy, áp lực lên Lục Vân tăng thêm, thân thể yếu ớt không ngừng run rẩy, ánh mắt lộ ra mấy phần bất cam và đau thương.
Nguy hiểm âm thầm có vẻ bình thường, không một chút dấu hiệu hoa lệ, cũng không có khí thế mạnh mẽ, mọi thứ đều âm thầm đến, âm thầm đi, ai có biết được, trong này ẩn chứa nguy hiểm vô cùng?
Lục Vân trong lòng buồn bã. Sức mạnh hủy diệt bên ngoài không những mạnh mẽ, còn có trí tuệ vượt khỏi tưởng tượng, hệt như một địch nhân không thấy, dễ dàng vây chàng vào giữa.
Đối mặt nguy hiểm, Lục Vân trong lòng giận dữ, ngạo khí bất cam, tôn nghiêm không sợ, không cái nào không ủng hộ chàng, khiến chàng liều mạng một trận tử chiến.
Lúc này, Lục Vân thúc động Diệt Hồn đao và Diệt Thần kiếm trong cơ thể hóa thành hai luồng sức mạnh hủy diệt phân bố trên dưới toàn thân, để chống lại sự xâm phạm của ngoại lực.
Thần binh vừa xuất ra, uy lực bất phàm, lập tức ngăn được sức mạnh hủy diệt bên ngoài, khiến cho Lục Vân tạm thời thoát khỏi nguy hiểm. Nhưng những làn sáng đó hoàn toàn không cam tâm, lại điều chỉnh phương châm chiến lược, đổi thử sang một phương thức mới.
Nắm lấy thời cơ khó có, Lục Vân trong lòng xoay chuyển, suy tư làm thế nào mới thoát khỏi nguy hiểm. Hiện nay, chân nguyên chàng đã hao hết, vũ khí có thể sử dụng đều đã dùng, có có pháp quyết nào đây có thể đảo chuyển cục diện trước mắt đây?
Trước hết, Lục Vân nghĩ đến Không Gian Khiêu Dược, dự tính bỏ đi. Nhưng nghĩ lại một chút, bản thân lúc này không nói chân nguyên kém cỏi, cho dù có năng lực thi triển, trong không gian hủy diệt này sợ là cũng khó mà thực hiện được.
Hoàn thành những bước này rồi, Lục Vân bắt đầu thực thi kế hoạch tiêu diệt, dùng sức mạnh của Diệt Thần kiếm, dự tính loại trừ tất cả. Nhưng kết quả khiến Lục Vân bất ngờ. Diệt Thần kiếm của chàng tuy không gì chống nổi, nhưng khi gặp phải những làn sáng này lại phải cố hết sức, nguyên nhân chính do tính chất của chúng giống nhau, căn bản không cách gì tiêu diệt hết được.
Hiểu được điểm này, Lục Vân vô cùng kinh ngạc. Nhưng đúng lúc đó, chân nguyên trong cơ thể chàng bắt đầu khô kiệt. Điều này thêm phần biến chuyển tâm tình chàng từ bình tĩnh trở thành nóng nảy gấp rút.
Lục Vân biết rõ, một khi chân nguyên hết rồi, Hư Vô Không Ngân liền tự động giải trừ. Đến lúc đó, làn sáng màu đen với sức hủy diệt lập tức sẽ nuốt lấy chàng.
Hiện nay, thời gian chàng còn rất ít, làm sao trong thời gian ngắn ngủi này nghĩ được một biện pháp xác thật có thể làm được. Điều này quan hệ trực tiếp đến sống chết của chàng.
Do thời không còn nhiều, Lục Vân không dám chậm trễ, trước hết nghĩ đến chính là thuật “Vạn Nguyên Quy Nhất” trong pháp quyết “Thiên Địa Vô Cực”. Chàng muốn lúc này hấp thu linh khí bốn bề để bổ sung tiêu hao của bản thân.
Nghĩ đến làm liền. Lục Vân tập trung tinh thần, toàn lực thúc đẩy chân nguyên trong cơ thể, tiếp tục vận hành pháp quyết Hư Vô Không Ngân, đồng thời thi triển thuật Vạn Nguyên Quy Nhất.
Lúc này, chỉ thấy thân thể chàng vốn vô hình bắt đầu nổi lên từng đợt ánh xanh, hệt như một từ trường hấp thu năng lượng bốn bề. Rất nhanh, trong không gian có một ít ánh âm u, xanh lục thẫm tuôn đến chàng, hóa thành sức mạnh to lớn được chàng hấp thu vào trong cơ thể để bồi bổ chân nguyên chàng đã tiêu hao.
Đến lúc này, tâm tình Lục Vân đã tốt lại. Nhưng chỉ nháy mắt, một nguy cơ to lớn hơn lại chụp lấy chàng. Té ra, luồng sức mạnh chàng hấp thu vào trong cơ thể chính là luồng sức mạnh đã xâm nhập não chàng trước đây. Khi chàng thúc động vận hành, cả thân thể ngập tràn luồng sức mạnh đó, chẳng khác toàn thân chàng hoàn toàn bị bao vây.
Đối mặt với tình hình này, Lục Vân hoàn toàn không hề kích động và uể oải. Chàng lại có thái độ khác thường toàn lực thúc động luồng sức mạnh đó, khiến nó vận chuyển rất nhanh trong cơ thể, liên tục không ngừng chảy vào ba huyệt Đan Điền, Thiên Trung, Bách Hội, dần dần chuyển hóa tính chất của luồng sức mạnh đó.
Đối với Lục Vân, chàng có Thái Ất Bất Diệt hộ thể, trong Đan Điền có một Thái Cực Bát Quái thỉnh thoảng vận chuyển, trước ngực có Càn Khôn Ngọc Bích, trong não có Diệt Thần kiếm và Diệt Hồn đao, lại thêm Trấn Hồn phù, Hóa Hồn phù vận hành trong cơ thể, nhiều nhân tố tổng hợp làm một, sức mạnh tầm thường cho dù xâm nhập vào thân thể chàng cũng sẽ nhanh chóng bị đồng hóa chuyển biến thành sức mạnh bản thân.
Như hiện nay, Lục Vân ở trong hoàn cảnh này, bất đắc dĩ chỉ có thể mạo hiểm, ngay từ đầu chàng đã dự báo được tình huống tới sau.
Nói ra hành động của Lục Vân hơi lỗ mãng. Với tình hình hiện nay của chàng, cho dù thân chàng mang đủ pháp quyết Chánh Tà, cũng không nên mạo hiểm như vậy. May mà Lục Vân tính toán chuẩn xác, nhờ vào những điều kiện ưu việt của bản thân, cuối cùng đã áp chế được luồng sức mạnh đó, bắt nó chuyển thành chân nguyên bản thân vượt qua được cửa ải khó.
Giữ cho tâm tình không đổi, Lục Vân sau khi thu được sức mạnh rồi, dần dần giảm bớt tốc độ hấp thu, bắt đầu suy xét tính đến bước tiếp theo.
Trong lòng Lục Vân hiểu rõ, bản thân lần này chỉ là nhờ may mắn, trùng hợp dẫn dắt luồng sức mạnh có tính hủy diệt kia trở thành sức mạnh bản thân.
Nhưng hiện nay dù sao thực lực chàng không mạnh, một khi hấp thu quá nhiều sức mạnh bên ngoài sẽ khó mà điều khiển được, sẽ bị tai ương lập tức. Vì thế, chàng không thể không cẩn thận, nghiêm túc khống chế luồng sức mạnh hấp thu.
Ổn định được tình trạng cơ thể, Lục Vân bắt đầu quan sát tình hình xung quanh. Chàng lúc này do bởi pháp quyết Hư Vô Không Ngân, thân thể đang trong một không gian đặc biệt, làn sáng màu đen trước mắt hệt như một tầng kết giới vô hình ngăn trở với bên ngoài, thấy được nhưng khó có thể tổn thương chàng.
Bốn bề, những làn sáng u ám, xanh lục thẫm kia lộ ra kiểu phân bố. Một bộ phận ở bên ngoài kết giới, một bộ phận trong kết giới, cùng tồn tại với chàng trong không gian kia.
Những làn sáng đó biến ảo vô thường, nhưng lại có một điểm chung, đó chính là có thể cảm ứng rõ ràng được sự sống động trong cơ thể chàng, tự động tuôn về phía chàng.
Nhìn thấy tình hình này, Lục Vân tâm hồn chấn động, thật ra Vạn Diệt Cổ Động là nơi như thế nào đây?
Từ lúc tiến vào đến nay, thời gian đã trôi qua không ít. Trong lúc này, Lục Vân trải qua không ít sự tình, biết được làn sáng màu đen đó có sức mạnh ăn mòn vạn vật, có thể hủy diệt mọi sinh linh. Hơn nữa, những dòng xoáy kia cũng ẩn chứa sát cơ, lại thêm làn sáng u ám, xanh lục thẫm, nếu hy vọng có thì ở đâu đây?
Nhớ lại ngày trước, tiên tổ trăm đời đã từng nói lấy được Diệt Thần kiếm và Diệt Hồn đao ở Vạn Diệt Cổ Động. Lúc đó, tình trạng tiên tổ gặp phải có giống với những gì chàng đang gặp hay không?
Nếu như giống nhau, tiên tổ làm sao để vượt qua được cửa quan khó khăn này, thuận lợi lấy được thần binh để bỏ đi? Nếu không giống, ngày đó tiên tổ gặp phải tình huống thế nào đây?
Những vấn đề này cứ xoay vòng trong não của Lục Vân, cứ mãi vây khốn lấy chàng. Nếu có thể giải mở được, vấn đề trước mắt liền tự nhiên có thể giải quyết, nếu không làm rõ được, kết cục sẽ như thế nào đây?
Trong không gian đen ngòm, dòng xoáy dần dần tan biến, khi đã thiếu đi sự hấp dẫn của dao động sự sống, mọi thứ liền khôi phục trở lại như trước. Nhưng còn bên này kết giới, những làn sáng âm u, xanh lục thẫm càng lúc càng tích cực, bắt đầu nhấp nhô dao động quanh cơ thể Lục Vân, dần dần thôn tính lấy chàng.
Thấy vậy, Lục Vân trong lòng lập tức bừng tỉnh, hiểu được những bí ẩn của không gian này. Té ra bất kỳ dao động sự sống nào, chỉ cần tiến vào trong không gian này, liền có thể phá vỡ quy luật bất biến có sẵn, hình thành một khu vực khí đặc biệt.
Ở nơi này, vô luận là làn sáng màu sắc thế nào đều có thuộc tính giống nhau, đó là hủy diệt và tử vong. Chỉ cần có một vật thể tính chất bất đồng, bọn chúng liền sử dụng mọi biện pháp để thôn tính, đồng hóa, hủy diệt đi.
Lúc này, Lục Vân sau khi tiến vào, tuy vô cùng cẩn thận cũng không tránh khỏi được, bị ép cho từng bước từng bước đi vào con đường hủy diệt.
Hiểu được tình hình này, Lục Vân lập tức cảm thấy không ổn, té ra ý nghĩ của Vạn Diệt Cổ Động là hủy diệt mọi thứ, thế thì bản thân vào đây chẳng khác gì chịu chết sao?
Nghĩ đến đây, tâm tình Lục Vân nặng nề, ánh mắt quét quanh bốn bề, ngoại trừ bóng đêm còn lại là đêm đen, lẽ nào đã dự báo cho vận mệnh bản thân chăng?
Nhớ lại ở Hải Tâm tuyền, Trọng Sinh từng nói qua, bản thân chàng là người thừa kế của hủy diệt, lẽ nào phải thừa kế luồng sức mạnh này, như vậy nhất định phải hủy diệt bản thân mình trước hết chăng?
Hoang mang không hiểu, Lục Vân hơi bàng hoàng, cả đời đây là lần đầu chàng không biết phải làm thế nào mới được.
Thời gian âm thầm trôi xa, khi luồng sức mạnh bao phủ quanh người Lục Vân đột phá được phòng tuyến, chàng mới bừng tỉnh trở lại.
Nhìn làn sáng nhàn nhạt bốn phía, Lục Vân không hề phản kháng, chỉ đang suy tưởng, tiếp theo bản thân sẽ chết ở đây chăng?
Với tu vi bản thân, sớm đạt được cực hạn của cảnh giới Quy Tiên, theo người Tu Đạo, đó là vĩnh viễn bất diệt, vượt khỏi sáu đường luân hồi. Cho dù thân thể huyết nhục không còn, nguyên thần cũng vĩnh viễn tồn tại giữa trời đất. Như vậy, sức mạnh phải như thế nào mới có thể hủy diệt bản thân đây?
Đối mặt với tử vong, Lục Vân tỏ ra hơi điềm nhiên, chàng không sợ chăng? Hay cho là bản thân sẽ không chết đây?
Trong lúc suy tư, nỗi đau như tim vỡ ngăn chàng suy nghĩ. Thời khắc đó, khi hủy diệt tiến đến, Lục Vân bình tĩnh đột nhiên sinh ra phản kháng, ngạo khí không phục trời không sợ đất lại lần nữa biến thành niềm tin kiên định nghịch thiên của chàng.
Suy nghĩ xoay chuyển, chân nguyên trong cơ thể Lục Vân bộc phát, hóa thành động lực mạnh mẽ, được sự điều khiển bởi ý thức của chàng, bắt đầu toàn lực phản kích.
Như vậy, chỉ thấy toàn thân chàng lấp lánh hào quang, sức mạnh ẩn chứa trong kinh mạch được kích thích ra ngoài không hề lưu lại chút nào hóa thành chân nguyên to lớn phân bố ở từng phân từng tấc cơ thịt, hình thành một sự phòng ngự nghiêm cẩn.
Bên ngoài, những làn sáng hủy diệt đó như ngàn vạn thanh kiếm ánh sáng với những mũi nhọn sắc bén, liên tục không ngừng công kích phòng tuyến của Lục Vân. Khí thế hung mãnh, sức mạnh đáng sợ không bao lâu đã phá được một cửa khẩu, thừa thế xông vào.
Lục Vân vẻ mặt trắng bệch, chàng yếu ớt tuy có lòng phản kích, nhưng đành chịu bó tay, chỉ biết phòng ngự toàn lực, sử dụng mọi khả năng vận dụng sức mạnh của bản thân.
Lúc này, chân nguyên trong cơ thể căn bản không đủ sức đề kháng, Lục Vân lập tức thi triển Thái Ất Bất Diệt pháp quyết, phối hợp với Trấn Hồn phù và Hóa Hồn phù, bố trí một tầng phòng ngự mỏng manh trên bề mặt cơ thể, toàn lực duy trì mạch sống.
Đồng thời, Lục Vân thúc động ý niệm khống chế Càn Khôn Ngọc Bích trước ngực, đẩy sức mạnh ẩn chứa trong nó ra để gia cố sức mạnh phòng ngự của bản thân. Như vậy, ba nơi cùng hành động giúp Lục Vân tạm thời ổn định trận thế.
Cảm ứng được sự phản kháng của Lục Vân, những làn sáng đ1o nhanh chóng biến chuyển phương pháp, từ việc dũng mãnh xông đến lúc đầu chuyển thành có phương có thức hệt như sóng biển, từng đợt từng đợt ập đến, tần suất thỉnh thoảng lại biến đổi.
Như vậy, áp lực lên Lục Vân tăng thêm, thân thể yếu ớt không ngừng run rẩy, ánh mắt lộ ra mấy phần bất cam và đau thương.
Nguy hiểm âm thầm có vẻ bình thường, không một chút dấu hiệu hoa lệ, cũng không có khí thế mạnh mẽ, mọi thứ đều âm thầm đến, âm thầm đi, ai có biết được, trong này ẩn chứa nguy hiểm vô cùng?
Lục Vân trong lòng buồn bã. Sức mạnh hủy diệt bên ngoài không những mạnh mẽ, còn có trí tuệ vượt khỏi tưởng tượng, hệt như một địch nhân không thấy, dễ dàng vây chàng vào giữa.
Đối mặt nguy hiểm, Lục Vân trong lòng giận dữ, ngạo khí bất cam, tôn nghiêm không sợ, không cái nào không ủng hộ chàng, khiến chàng liều mạng một trận tử chiến.
Lúc này, Lục Vân thúc động Diệt Hồn đao và Diệt Thần kiếm trong cơ thể hóa thành hai luồng sức mạnh hủy diệt phân bố trên dưới toàn thân, để chống lại sự xâm phạm của ngoại lực.
Thần binh vừa xuất ra, uy lực bất phàm, lập tức ngăn được sức mạnh hủy diệt bên ngoài, khiến cho Lục Vân tạm thời thoát khỏi nguy hiểm. Nhưng những làn sáng đó hoàn toàn không cam tâm, lại điều chỉnh phương châm chiến lược, đổi thử sang một phương thức mới.
Nắm lấy thời cơ khó có, Lục Vân trong lòng xoay chuyển, suy tư làm thế nào mới thoát khỏi nguy hiểm. Hiện nay, chân nguyên chàng đã hao hết, vũ khí có thể sử dụng đều đã dùng, có có pháp quyết nào đây có thể đảo chuyển cục diện trước mắt đây?
Trước hết, Lục Vân nghĩ đến Không Gian Khiêu Dược, dự tính bỏ đi. Nhưng nghĩ lại một chút, bản thân lúc này không nói chân nguyên kém cỏi, cho dù có năng lực thi triển, trong không gian hủy diệt này sợ là cũng khó mà thực hiện được.
/1109
|