Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 384: Dịch Viên Chi Bí

/1109


Hoàng hôn, một cơn mưa lớn bất ngờ phủ xuống vùng núi Tây Thục. Tại Dịch viên, Huyền Ngọc chân nhân và Hạo Vân cư sĩ lặng lẽ đứng trong đình, cả hai cùng hướng mắt ra xa, ngắm nhìn những dãy núi trùng điệp kia. 

Huyền Ngọc chân nhân quay đầu lại nhìn người bạn già, nhẹ giọng lên tiếng: 

- Ồng đến đây cũng đã mấy hôm rồi, định khi nào thì trở về? 

Hạo Vân cư sĩ thở dài đáp: 

- Ngày mai thôi. Dù sao hiện tại, Chính Đạo liên minh đang lâm vào tình thế bất diệu, nếu tôi ở lâu không về, đến lúc đó sẽ khiến bọn họ không hài lòng, đối với Nho viên mà nói cũng không tốt. 

Huyền Ngọc chân nhân gật đầu đồng tình: 

- Đúng vậy. Hiện tại Nhân gian hỗn loạn vô cùng, tu chân lục viện bọn ta cũng rơi vào cảnh tiêu điều, tất cả đều phải thuận theo ý của Hư Vô giới mà hành sự. Nghĩ thoáng hơn một chút, có sinh ắt có tử, chỉ có diệt vong mới có trùng sinh. 

Hạo Vân cư sĩ giọng cay đắng: 

- Nói thì dễ như vậy, nhưng đến khi thực sự gặp phải lại không buông bỏ được. Lão bằng hữu à, Dịch viên của các ông đến giờ coi như vẫn còn nguyên vẹn, ông cũng phải đề phòng nhiều hơn, tránh gặp bất trắc. 

Huyền Ngọc chân nhân vẻ mặt nặng nề nói: 

- Tôi hiểu điều đó chứ. Chiều nay tôi đã ra lệnh cho giải tán tất cả các đệ tử bình thường rồi, những đệ tử tu chân cũng hơn quá nửa phân tán rải rác khắp nơi trong thiên hạ. Tính đến giờ, cả Dịch viên chỉ còn lại không đến hai chục người. 

Hạo Vân cư sĩ khẽ thở dài một tiếng, hướng mắt nhìn vào làn mưa xối xả, xúc động ngâm: 

- Sơn vũ dục lai phong mãn lâu. Hy vọng trận mưa lớn này có thể rửa sạch hết mọi ồn ào và bụi bặm của thế gian. 

Huyền Ngọc chân nhân lắc đầu mà rằng: 

- Có lẽ sẽ không theo như ý ông được. Thiên hạ ngày nay tìm đâu ra nơi bình an nữa? Tôi đã chuẩn bị hết rồi, chuyện phải đến thì trước sau cũng không thể tránh khỏi, hà cớ chi cứ phải lo lắng quá nhiều. Từ lúc bắt đầu thành lập Lục Viện liên minh, tôi đã nhận ra rằng sẽ có ngày hôm nay. Vì vậy, suy cho cùng thì tình cảnh hiện tại cũng như cơn mưa bất chợt kia, vốn đã nằm sẵn trong dự tính cả. 

Nghe những lời đó, Hạo Vân cư sĩ nhìn Huyền Ngọc chân nhân, khẽ thở dài một tiếng, rồi không nói thêm gì nữa. 

Trong bữa cơm tối, Huyền Ngọc chân nhân hỏi Tử Dương chân nhân: 

- Đã thu xếp ổn thỏa cả rồi chứ, có động tĩnh gì mới không? 

Tử Dương chân nhân trả lời với vẻ suy sụp: 

- Đã thu xếp xong xuôi rồi, tất cả những đệ tử bình thường đều đã giải tán cả, còn các đệ tử tu chân, hơn một trăm sáu mươi người đi rải rác khắp nơi trong thiên hạ. Hiện nay toàn Dịch viên chỉ lưu lại mười bảy người cả thảy. Về động tĩnh của giới tu chân, theo tin vừa được thông báo thì Chính Đạo liên minh đã triệu hồi tất cả những cao thủ bên ngoài về, không biết có chuyện gì. Các thế lực khác tạm thời vẫn chưa có thêm tin tức. 

Huyền Ngọc chân nhân trầm mặc một chút rồi hỏi tiếp: 

- Có tin tức gì của Ngạo Tuyết và Vân Phong chưa? 

Tử Dương chân nhân lắc đầu trả lời: 

- Đã mất liên lạc, trước mắt chưa biết chúng đang lưu lạc ở đâu. 

Hạo Vân cư sĩ ở bên cạnh lên tiếng: 

- Đã không biết tin tức, chứng tỏ hai người họ không ở gần đây, như vậy cho dù có gặp nguy hiểm, cũng sẽ khỏi liên lụy đến họ. 

Huyền Ngọc chân nhân thở dài nói rằng: 

- Ta chỉ sợ rằng chúng lại đột ngột quay trở về, đến khi ấy mọi việc hỏng hết. Nếu bây giờ biết rõ được hành tung của hai đứa nó thì có thể nghĩ cách khiến chúng rời xa nơi này, còn nếu không biết được thêm tin tức gì, tất cả đều phải thuận theo thiên mệnh rồi. 

Tử Dương chân nhân bỗng thay đổi sắc mặt, trầm giọng hỏi: 

- Sư huynh, huynh thực sự đã cảm nhận được nguy hiểm đang đến gần rồi sao? 

Huyền Ngọc chân nhân không đáp, chỉ gật đầu một cách nặng nề, sắc mặt có chút u ám. 

Sớm hôm sau, Hạo Vân cư sĩ rời khỏi Dịch viên, lên đường trở về Hoa Sơn. Sau khi tiễn cư sĩ lên đường xong, Huyền Ngọc chân nhân liền dẫn Tử Dương chân nhân quay trở lại Dịch Thiên các. 

Nhìn bức chân dung của tổ sư, Huyền Ngọc chân nhân trầm giọng nói: 

- Từ xưa đến nay, Dịch viên đã trải qua vô vàn sóng gió, cuối cùng đều cố gắng vượt qua được. Nhưng lần này Thái Âm xuất hiện, Dịch viên gặp tai kiếp, chỉ sợ khó qua khỏi. Hôm nay ta dẫn đệ đến đây là để nói cho đệ biết một việc liên quan đến bí mật của Dịch viên chúng ta. Trong nghìn năm nay, bí mật này chỉ truyền cho các chưởng giáo, không phải vạn bất đắc dĩ thì không dễ dàng tiết lộ. Nhưng nay đã đến thời kì vô cùng đặc biệt, nếu không nói cho đệ sớm, e rằng sau này sẽ chẳng còn cơ hội nào nữa. 

Tử Dương chân nhân nghi hoặc hỏi: 

- Bí mật, bí mật gì vậy? Đệ ở đây cũng đã hơn hai trăm năm, sao tới bây giờ vẫn chưa từng biết có bí mật gì? 

Huyền Ngọc chân nhân tiến thêm một bước về phía trước, lấy tay vén bức chân dung của tổ sư lên, phía sau liền lộ ra một bức tường sáng bóng và sạch sẽ. Sau đó ông vươn tay phải ra, nhẹ nhàng ấn vào khoảng tường đó, chỉ trong khoảnh khắc trên tường lộ ra một động huyệt, phía trong xuất hiện một đồ án lõm vào, dường như nơi đó vốn đặt vật gì đó, chỉ đáng tiếc vật ấy đã bị ai đó lấy đi mất rồi. 

Quay đầu nhìn lại Tử Dương chân nhân, Huyền Ngọc chân nhân nói: 

- Huyền Thiên kiếm trận của Thiên Kiếm viện đệ cũng đã biết, đó là căn cứ vào địa hình thế núi của Thái Huyền sơn, phối hợp với kì môn dị thuật mà bày ra, cho nên có sức mạnh quỷ thần mạc trắc. Còn Dịch viên ta xưa nay vẫn có một trận pháp gọi là Di Thiên đại trận, có thể di chuyển nhanh chóng trong chớp mắt, chủ yếu lấy phòng ngự làm chính. Trận pháp này nhất thiết phải dùng bản môn chí bảo Di Thiên xích mới có thể phát động, đồng thời phải mượn địa linh chi khí của Tây Thục để diễn biến các loại biến hóa, mới có khả năng kì diệu là di chuyển phòng ngự. 

Tử Dương chân nhân nghe vậy thì rất đỗi vui mừng, kích động nói: 

- Nếu như vậy, chúng ta chỉ cần phát động trận pháp này thì chẳng phải có thể chống lại cường địch ư, cớ sao sư huynh còn phải giải tán mọi người nữa? 

Huyền Ngọc chân nhân lắc đầu nói rằng: 

- Là kiếp nạn thì không thể trốn tránh! Cho dù có sự bảo vệ của trận pháp này, khi kiếp nạn đến thì cũng khó lòng mà tránh khỏi số mệnh. Thiên Kiếm viện xưa kia không chỉ có Huyền Thiên kiếm trận mà còn có Ngũ Thái đại bàng, nhưng kết quả thì sao, cũng là không thể tránh thoát. Sở dĩ hôm nay ta nói với đệ những điều này, chỉ là muốn đệ hiểu rõ, đồng thời chuẩn bị phát động trận pháp. Tương lai ai có Di Thiên xích, người đó sẽ là chưởng giáo đời sau của Dịch viên. 

Tử Dương chân nhân sắc mặt chợt kinh hãi, tiếp đó thở dài nói: 

- Sư huynh đã đem tất cả gởi gắm cho thiên mệnh, đệ cũng không tiện nói gì. Bây giờ đệ chỉ muốn biết, trận pháp này dưới tình huống nào, mới có thể tự động chuyển dời? 

Huyền Ngọc chân nhân trầm mặc trong khoảnh khắc rồi thấp giọng đáp: 

- Vào lúc ta chết, nó sẽ tự động hoàn thành thuấn gian chuyển di (di chuyển trong chớp mắt). 

Nói xong, trong lòng bàn tay phải thanh quang chợt lóe, Di Thiên xích xuất hiện trên không, sau đó lông liền nhẹ nhàng đặt nó vào trong vách tường ấy. 

Một thanh âm trong trẻo truyền đến, lập tức cả Dịch Thiên các quang hoa đại thịnh, một luồng thanh quang rực rỡ xông lên tận trời, khi đạt đến một độ cao nhất định thì tự động tản ra, hình thành một cái lồng ánh sáng màu xanh bao phủ xung quanh Dịch viên. 

Nhìn ra ngoài cửa, Huyền Ngọc chân nhân than rằng: 

- Hi vọng ta làm như thế này có thể giữ gìn được cơ nghiệp của Dịch viên. 

Tử Dương chân nhân không nói gì, chỉ buồn bã nhìn về phương xa, khóe môi nhếch lên một nụ cười lộ vẻ mất mát. 

- Sư đệ đang nghĩ gì vậy? 

- Đệ đang nghĩ lại những chuyện đã qua. Nếu như không có Lục Viện luận võ, không có Thái Âm Tế Nhật, sư huynh, huynh nói Dịch viên chúng ta sẽ như thế nào? 

Sắc mặt hơi động, Huyền Ngọc chân nhân ngữ khí bình tĩnh nói: 

- Nếu không có những việc đó, làm sao có hiện tại? Chuyện đời đã sớm định rồi, sự tồn tại của Dịch viên, ở một ý nghĩ nào đó thì có thể coi như là để chờ đợi Lục Vân. Hãy quên tất cả đi, những chuyện đã qua hãy cứ để nó trôi theo gió, chúng ta phải đối mặt với vận mệnh chứ không phải là hồi ức. 

Tử Dương chân nhân cay đắng: 

- Con người có thất tình lục dục, hồi ức chính là thứ mỗi người đều không thể thiếu. Nếu có thể quên được, đệ đã sớm quên rồi, chỉ là có một số việc, e rằng suốt đời suốt kiếp cũng khó có thể quên đi được. Sự tồn tại của Dịch viên có lẽ là để chờ đợi Lục Vân, nhưng sự xuất hiện của hắn sẽ mang lại cho chúng ta chuyện gì, vẻn vẹn chỉ là hồi ức sao? Đệ không nghĩ như vậy. 

Huyền Ngọc chân nhân nghe xong những lời đó, trầm mặc không nói gì thêm. 

Những lời của Tử Dương chân nhân phải chăng đều có lí cả? Cuối cùng Lục Vân sẽ đem lại cho Dịch viên sự tình gì? Là sự diệt vong, sự hồi sinh, hay là một kết cục nào khác? Gió vẫn nhè nhẹ thổi qua, trong Dịch Thiên các hương hoa phảng phất thoang thoảng, chỉ là giờ phút này, trong lòng hai người trong tâm trạng nặng nề ấy đều không có lòng lĩnh hội. 

*** 

Sau khi chia tay Bách Linh, Lục Vân tiếp tục theo hướng đông nam đuổi theo, lúc đến gần Trường Giang thì tình cờ gặp Thệ Thủy Lưu. Nguyên lai Thệ Thủy Lưu sau khi rời khỏi Thái Bạch sơn vẫn luôn tìm kiếm tung tích của Lục Vân, đi qua không ít địa phương, rốt cuộc tại Trường Giang đã gặp được Lục Vân. 

Vừa gặp mặt Lục Vân, Thệ Thủy Lưu đã vội vàng nói ngay: 

- Lục Vân, không còn nhiều thời gian nữa đâu, việc lần trước ta nói với ngươi, ngươi còn nhớ chứ? 

Nhãn thần Lục Vân thoáng biến đổi, chàng thắc mắc hỏi lại: 

- Cái gì mà thời gian không còn nhiều? Nhìn ngươi nôn nóng đến vậy, phải chăng đã xảy ra chuyện gì rồi? 

Thệ Thủy Lưu lo lắng nói: 

- Tự nhiên là có chuyện rồi, nếu không cớ sao ta phải vội vã tìm ngươi thế này. Địa Âm Tà Linh đã xuất thế ở ngay trong Thái Bạch sơn. Lúc ấy ta cùng với Ma Thiên tôn chủ, Bắc Phong, Vô Nhân Tọa và Kim Luyện, cả năm người cùng hợp sức bao vây tấn công nhưng kết quả vẫn không làm gì được nó. Thiên Kiếm Khách cũng bị nó đánh bại. 

Lục Vân sắc mặt biến đổi, bàng hoàng nói: 

- Năm người các ngươi hợp sức lại mà vẫn không phải là đối thủ của nó, điều này khiến người ta khó tin quá. 

Thệ Thủy Lưu lắc đầu nói lại: 

- Cũng không hẳn là như vậy, theo cảm giác của ta lúc đó, nếu lấy một đánh một thì chúng ta không ai là đối thủ của nó, vì vậy mọi người ai cũng không dám mạo hiểm, cuối cùng mạnh ai nấy chạy. Thôi, không nói chuyện này nữa, ngươi hãy mau mau theo ta, hãy giúp ta hoàn thành chuyện đó đã. 

Lục Vân do dự nói: 

- Rốt cuộc ngươi muốn nhờ ta giúp việc gì, tốt nhất là ngươi hãy cứ nói rõ ràng ra trước đã. Bây giờ ta đang đuổi theo một người, tạm thời không muốn can thiệp vào việc gì khác nữa. 

Thệ Thủy Lưu trầm tư một chút, lộ vẻ khó xử đáp: 

- Cụ thể là việc gì thì hiện giờ ta không tiện nói ngay. Chỉ biết rằng có một đoạn túc thế chi duyên đang chờ ngươi đến mở ra. Bây giờ đã không còn nhiều thời gian nữa, một khi bỏ lỡ, lúc đó có muốn vãn hồi thì mãi mãi không còn khản năng. Đương nhiên, chuyện này muốn làm hay không là ở ngươi, ta chỉ hi vọng ngươi thận trọng cân nhắc. Với tính tình của ta, chắc ngươi cũng rõ, tịnh không có ý mưu hại ngươi gì cả, vì vậy ta thành tâm hy vọng ngươi hãy tạm thời gác bỏ mọi chuyện khác, để giúp ta hoàn thành việc này trước đã. 

Lục Vân không trả lời hắn ngay, trong lòng chàng vẫn đang phân vân về việc đó. Mình trước mắt phải đi tìm Hoàng Thiên trước, hay phải nghe lời Thệ Thủy Lưu? Hắn rốt cuộc có thân phận gì, muốn mình giúp hắn làm chuyện gì? Cái mà hắn gọi là túc thế chi duyên đó là ám chỉ cái gì? Đây là vấn đề đáng để cân nhắc. 

Thấy Lục Vân trầm tư, trong ánh mắt Thệ Thủy Lưu lộ ra một chút lo lắng, không đoán ra cuối cùng chàng có đáp ứng hay không. Đúng lúc ấy, trên không trung phía xa xa chợt xuất hiện một thân ảnh thu hút sự chú ý của hai người. 

Nhìn chàng thiếu niên y phục màu thiên thanh đang dần bay tới gần, trong mắt Lục Vân kì quang chợt lóe, khóe miệng lộ ra một ít biểu tình kì dị. Bên cạnh, Thệ Thủy Lưu thấp giọng nói: 

- Thiếu niên này không đơn giản, tu vi tuy mới qua cảnh giới Bất Diệt, đến chỗ bắt đầu của Quy Tiên cảnh giới, nhưng một thân pháp quyết lại vô cùng cổ quái, ngầm chứa mấy loại khí tức bất đồng. 


/1109

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status