Thân hình lóe lên, Huyền Nguyệt Vô Song thu ngắn cự li với Lục Vân, hai tay phát xuất hai luồng sáng thần kỳ màu huyền ngọc, hung hăng đập thẳng vào trên kết giới phòng ngự của chàng. - Thật ra rất đơn giản, tên này vốn đại biểu cho năm người, nhưng ngươi lại không biết. - Năm người? Năm người nào? Trong tiếng chất vấn, thân hình Lục Vân đảo được, thần kiếm trong tay chớp mắt đã lóe lên ánh sáng trắng, chỉ trong sát na đã phát xuất được một chiêu cực rắn của Nho gia – Hạo Nhiên Thiên Cương. Một chiêu này từ trên chém xuống, liền trước thì đánh tan thế công của Huyền Nguyệt Vô Song, sau lại đánh trúng vào bốn người đang thi triển “Thiên Thủ Diệt Thần” để hình thành nên vòng sáng. Chiêu này cực dương cực cứng, cực to cực mạnh. Nhưng kết quả chỉ khiến cho vòng sáng đang thu nhỏ bên ngoài thân chàng mở rộng lên một chút, tuyệt đối không chém đứt được nó. - Năm người tự nhiên là năm người đang ở trước mặt ngươi. Gọi là Huyền Nguyệt Vô Song, hai chữ cuối Vô Song là đại biểu cho hai người, còn ta chính dùng chữ Huyền, cũng chính là Huyền Cực Âm Tẩu, người trấn giữ Bắc Phương thần điện trong thần điện bốn phương. Còn đang nói, Huyền Cực Âm Tẩu anh tuấn đẹp đẽ đã đảo ngược trở lại, hai tay phát ra ánh sáng màu huyền ngọc, lại có khí cực âm cực lạnh, lần thứ hai công kích Lục Vân. Một kiếm bất lợi, Lục Vân nhanh chóng thay đổi kiếm quyết, thi triển “Thái Huyền Liệt Thiên kiếm quyết” của Đạo gia, một cột kiếm sắc xanh đột nhiên xuất hiện, với thế công cứng rắn không gì ngăn được đón đỡ lấy Huyền Cực Âm Tẩu. - Ngươi nói là ngươi là Huyền Cực Âm Tẩu, thế vì sao ngươi lại xuất hiện ở Tây Phương thần điện vốn do Bá Kiếm Vương Hầu trấn thủ? Không hề thua kém, ánh sáng huyền ngọc phát ra từ hai tay của Huyền Cực Âm Tâm gặp phải Như Ý thần kiếm của Lục Vân, chỉ thấy sương trắng tứ tán, thân kiếm đỏ rực và khí huyền băng giao nhau, cả hai tính chất như nước với lửa, liền phát xuất âm thanh ri ri. Thân thể run lên, một kiếm của Lục Vân lại bị hất bắn lại, khiến chàng thụ thương không nhẹ. Nhưng mà đúng vào lúc này, không gian bên ngoài đã từ đường kính trăm trượng thu nhỏ thành đường kính chục trượng, một áp lực vô hình đè lên người Lục Vân. Đồng thời, lực kiềm chế do bốn người đang chuyển động nhanh chóng cũng càng lúc càng lớn, cho thấy vòng sáng của pháp quyết “Thiên Thủ Diệt Thần” cũng thừa lúc Lục Vân phải ứng phó với Huyền Cực Âm Tẩu đã thu nhỏ lại, lập tức phá đi hai tầng kết giới phòng ngự bên ngoài thân thể Lục Vân, ép chàng đến không cách nào thoát được. Đối mặt với tình huống này, Lục Vân giận dữ chấn động vô cùng, cũng nóng nảy hết mức, nhưng chàng không hề từ bỏ chống cự. Vô số lần sắp chết đã đào luyện tâm chí của chàng, ma luyện ý chí của chàng, chỉ cần không đến giây phút cuối cùng, chàng vĩnh viễn không bao giờ ngừng phản kháng. Tình thế trước mắt xem ra có phần xấu đi, nhưng khiến Lục Vân lo ngại chính là ba điều, thứ nhất là sức mạnh thần thánh trên những vách sáng, thứ hai là thuật “Thiên Thủ Diệt Thần” bên ngoài thân, thứ ba chính là những chiêu thức vô cùng tàn độc của Huyền Cực Âm Tẩu. Vừa suy nghĩ, Lục Vân vừa điều chỉnh tình trạng thân thể, gia tăng sức mạnh phòng ngự, hơn nữa còn dùng một bộ phận chân nguyên để điều trị thương thế. Thể chất của Lục Vân không giống người thường, chàng có thể chịu đựng đến mức cao nhất, thời gian trị thương vô cùng nhanh chóng, hơn nữa khôi phục được chân nguyên đã tiêu hao, điều này giúp chàng chiếm được ưu thế trong nhiều phương diện, vì thế trong vô số lần giao chiến, chàng đều từ ranh giới sống chết quay được trở lại. - Về nguyên nhân rất đơn giản, Bá Kiếm Vương Hầu có chuyện quan trọng khác, ta đến còn bởi vì một lời này nữa, chính là vì sự tồn tại của ngươi. Bây giờ điều cần biết cũng đã nói rõ rồi, Lục Vân ngươi chịu chết thôi! Diệt thần nhất kích, tất sát tuyệt kỹ, tam hợp quy nguyên! (1) Một tiếng quát tàn bạo, Huyền Cực Âm Tẩu bay lên ngồi xếp bằng, hai tay nhanh chóng biến chuyển pháp ấn, toàn thân bộc phát hào quang chói mắt, tựa như bị lửa thiêu đốt. Cảm nhận được hành động của Huyền Cực Âm Tẩu, bốn người bên ngoài thân Lục Vân điên cuồng gầm rú, giọng nói kiên định mà thương tang rống lên: - Liên Tâm Diệt Thần, chí tử bất hối! (2) Âm thanh rung hồn động phách, lại có âm hưởng sẵn sàng đón nhận cái chết, đúng là quyết tâm xem cái chết như trở về. Trong ánh mắt kinh hoàng giận dữ của Lục Vân, thân thể bốn người hóa thành một luồng lửa ánh sáng, hình thành một vòng sáng to lớn, liên kết tương trợ với vòng sáng đang kềm chặt ở eo Lục Vân, cả hai đều phát xuất ra ánh sáng rực rỡ, phát động công kích thẳng vào Lục Vân. Bên ngoài, không gian đường kính chục trượng lúc này lại thu nhỏ lại một lần, hơn nữa còn theo sự khống chế của Huyền Cực Âm Tẩu, đồ án sao thần thánh trên vách sáng phát ra sức mạnh chí thánh, hình thành một vật thể trong suốt nhiều cạnh ở cách Lục Vân một trượng, hạn chế hành động của Lục Vân, lại không ảnh hưởng chút nào đến hai vòng sáng ngoài thân chàng đang thu nhỏ. Đến lúc này, một chiêu bá hủy diệt bá đạo tuyệt luân đã xuất hiện trước mặt Lục Vân. Nhìn thấy sức mạnh hủy diệt đến gần, Lục Vân ánh mắt điên cuồng hoảng loạn, miệng rống lên như sấm, lòng bàn tay trái hướng ra ngoài, phát ra một luồng hào quang ngũ sắc để ngăn trở vòng sáng bốn màu đến gần. Thần kiếm trong tay phải múa lên, một vòng bảy thức kiếm chớp mắt đã hoàn thành hòa lại thành một kiếm, bao gồm khí tức bảy loại Phật, Ma, Quỷ, Đạo, Nho, Yêu, Tiên hỗn hợp, chém thẳng vào đỉnh đầu của Huyền Cực Âm Tẩu. Lục Vân rất phẫn nộ, nhưng trong lòng hiểu rõ, muốn giải trừ nguy cơ cần phải giết Huyền Cực Âm Tẩu trước. Nhưng chàng lại bỏ qua những công kích còn lại, dùng pháp quyết Thái Ất Bất Diệt để phòng ngự, tay phải thì tập trung chín tầng chân nguyên trong cơ thể bộc phát một chiêu tuyệt nhất từ xưa tới sau này. Một kiếm bá đạo vô cùng, khi gặp phải vật thể ánh sáng nhiều mặt, màu sắc của kiếm khí chuyển biến, ba luồng khí tức Ma, Quỷ, Yêu ẩn chứa bị ngăn trở tiêu tan, còn lại bốn luồng khí tức lại xuyên qua đánh trúng vào thân thể của Huyền Cực Âm Tẩu. Hừ lên một tiếng đau đớn, Huyền Cực Âm Tẩu rõ ràng bị một kiếm này của Lục Vân làm cho thất kinh, hơn nữa còn phẫn nộ vô cùng, vì bởi vì một kiếm này ẩn chứa “Chấn Tự quyết” cực mạnh (quyết chữ chấn), cơ hồ đánh tan linh thể của ông. Thấy vậy, trong lòng ông ta sinh ra hận thù, miệng rống lên một tiếng gay gắt, hai tay bắt pháp ấn với nhau, thúc động khí thần thánh trên vách sáng phát ra luồng sáng sắc xanh lam đậm, đánh trúng vào Như Ý Tâm Hồn kiếm trong tay Lục Vân. Một chiêu này vô cùng đáng sợ, uy lực kinh người của nó lập tức ép cho Thiên Ảnh Huyết Mị và Liệt Hỏa Long Hồn bị phong ấn trong kiếm thoát ra, hơn nữa khi bọn chúng vừa rời khỏi thân kiếm, cả thần kiếm đột nhiên vỡ nát, rồi bị hủy diệt. Lục Vân vẻ mặt thất kinh, sau đó lộ vẻ đau thương. Thần kiếm trước giờ theo chàng nhiều năm lại bị hủy diệt như vậy, nếu nói không đau lòng là lừa người. Nhưng điều khiến chàng càng thêm không an lòng, chính là dấu hiệu kiếm vỡ người chết, thần kiếm giờ này đột nhiên bị hủy diệt, có phải dự báo chàng lần này thật sự đã rơi vào tình trạng vạn kiếp không bao giờ quay lại được. Còn đang suy nghĩ, một tiếng rống lên khiến Lục Vân tỉnh lại. Chàng ngửng đầu nhìn lên, chỉ thấy Thiên Ảnh Huyết Mị vốn hung bạo tàn ác giờ này bị một quả cầu ánh sáng bao vây, rồi theo sự thu nhỏ dần của quả cầu ánh sáng mà hư thoát, đợi đến khi Lục Vân biết được không ổn chuẩn bị ra tay, nó đã bị khí thần thánh chuyển hóa thành tro tàn. Cảnh này càng khiến cho lòng Lục Vân kinh hãi, không phải vì cái chết của Thiên Ảnh Huyết Mị, mà chính sự bá đạo của khí thần thánh này, sự luyện hóa mọi thứ tà ác của nó có thể nói là vô cùng bất lợi, đến sau này mình có thể chống lại khí tức này không? - Lục Vân, kết thúc rồi. Đây chính là tập trung tất cả tâm huyết của những người gọi là cao thủ của Vân Chi Pháp giới, không tiếc dùng sanh mệnh của năm chúng ta để trả cho việc phát động một chiêu đủ sức hủy diệt vạn vật. Ngươi có thể chết tại nơi đây cũng là vinh hạnh, bởi vì có chúng ta bầu bạn với ngươi. Nhớ lại lời ta đã từng nói, ta vì ngươi mà sống, cũng phải vì ngươi mà ra đi! Nói rồi, Huyền Cực Âm Tẩu toàn thân lửa đỏ vút cao, gần như trong chớp mắt đã hóa thành một luồng lửa đỏ, bay lên nhập vào vách sáng đang nhanh chóng thu nhỏ lại. Theo sự biến mất của ông, trên vách sáng lấp lánh ánh sáng kỳ lạ, tám đồ án sao thần kỳ lúc này đã chuyển biến thành một đồ án mây Thái Cực, trên bề mặt có hai khí âm dương giao nhau, không ngừng phát ra cột sáng chói mắt, một phần bắn thẳng vào thân thể Lục Vân, một phần chiếu hai vòng sáng, thúc đẩy các vòng từng bước tiến gần. - Hay cho kế hoạch độc ác, để diệt Lục Vân ta không tiếc hy sinh năm đại cao thủ, ta cũng không cho các ngươi được thành công! Trong tiếng la giận dữ, Lục Vân cũng không bảo tồn thực lực nữa, bắt đầu sử dụng thực lực “Sở Hướng Vô Thất” kinh trời của mình, phát động phản kích mãnh liệt. Nhưng lúc này thế công bốn bề đã mạnh đến cực hạn, khí thần thánh đó dường như cảm ứng được tà ác trong thân thể chàng, phát xuất hào quang rực rỡ, phảng phất như ngàn vạn vòi bạch tuộc, tầng tầng lớp lớp bao vây chàng vào giữa, bắt đầu luyện hóa linh hồn và thân thể chàng. Đối mặt với cảnh này, Lục Vân phẫn nộ ngập lòng, hai tay múa may tạo nên cuồng phong gầm rú, dùng sức mạnh đủ để làm tê liệt không gian và thời gian đánh thẳng vào bề mặt khí thần thánh, nhưng tựa như va vào vải mềm, căn bản không có chỗ tạo nên phản lực. Cứ như thế, Lục Vân có được thực lực cực mạnh, nhưng không thoát khỏi được sự trói buộc của khí thần thánh, tình trạng rơi vào giằng co. Bên ngoài, thuật “Liên Tâm Diệt Thần” do địch nhân phát động cũng đã dần ép gần, lại thêm áp lực do không gian thu nhỏ, ba phía đồng thời tác động lên người Lục Vân, chàng cho dù thần thông quảng đại, cho dù lòng đầy bất bình, nhưng lúc này cũng đang từng bước rơi vào tình cảnh tuyệt vọng. Lục Vân vốn có “Thái Ất Bất Diệt” trong người, đủ để đối kháng với “Liên Tâm Diệt Thần”. Nhưng sức mạnh thần thánh từ vách sáng mạnh mẽ vô cùng, kiềm chế phần lớn tinh lực của chàng. Thêm nữa không gian thu nhỏ hình thành áp lực vào trong đang từng bước gần hơn, hoàn toàn không cho Lục Vân cơ hội để thở. Ba mặt giáp kích như vậy, Lục Vân trong tình huống không thể nghỉ ngơi, sao có nhiều ít chân nguyên để tiêu hao được đây? Hành trình vào Vân Chi Pháp giới, Lục Vân đặc biệt cẩn thận, nhưng cuối cùng bị rơi vào đất chết, đây là số kiếp, hay là vận mệnh? Trước đây có Tứ Linh thần thú đồng hành, lúc nguy hiểm có nó giúp đỡ, hôm nay một thân một mình rơi vào vòng nguy hiểm, ai có thể cứu được mạng chàng đây? Ghi chú: (1) Diệt thần nhất kích, tất sát tuyệt kỹ, tam hợp quy nguyên! = Một chiêu diệt cả thần tiên, tuyệt kỹ chắn chắn giết người được, cả ba hợp lại như ban đầu! (2) Liên Tâm Diệt Thần, chí tử bất hối! = Đồng lòng tiêu diệt thần tiên, đến chết cũng không hối hận.
/1109
|