Ở trong hiểm cảnh, Lục Vân bình tĩnh dị thường, vừa phát ra Ý Niệm Thần Ba thăm dò thế công của Âm Đế, vừa thi triển Lôi Thần quyết dùng khắc chế luồng khí âm tà kia.
Lúc này, bầu trời mây đen phủ kín, chớp điện dày đặc cuồn cuộn tuôn trào hội tụ trên đầu của Lục Vân, hình thành một đồ án Bát Quái bằng tia chớp điện khuếch tán vô số làn điện ra bốn phía.
Ngoài ra, toàn thân Lục Vân lấp lánh ánh máu, Hóa Hồn phù trong cơ thể được phát ra, hình thành một kết giới vừa công vừa thủ ngăn trở tà khí của Âm Đế xâm phạm.
Thế công liên hoàn duy trì liên tục. Khí chính tà giằng co lẫn nhau.
Trên bầu trời, sét gào điếc tai, trên tầng mây, chớp điện rạch ngang dọc. Khí thổi mạnh mẽ, cơn lốc trí mạng dung hòa lẫn nhau, tạo nên một khu vực đặc biệt trên không trung cao cao, có sức mạnh hủy diệt vạn vật.
Thời gian, liên tục duy trì, hai người đang giao chiến không chút nhượng bộ, ai nấy thúc động chân nguyên, dùng không trung làm chiến trường, dùng dòng khí làm chất dẫn, phát động cuộc chiến đến mức cực hạn.
Trong đó, Âm Đế gằn giọng gào thét, hắn cảm thấy kinh ngạc với tu vi của Lục Vân. Còn Lục Vân ánh mắt trầm xuống, đã hiểu đại khái được sự đáng sợ của Âm Đế. Hai bên ban đầu tự phụ đã dần dần trở nên cẩn thận hơn.
Cuối cùng, chuỗi công kích liên hoàn kết thúc.
Lục Vân tiêu hao không ít chân nguyên nhưng lại không hề bị thương.
Âm Đế thu lại Tàn Hồn Toái Tâm nhận, ánh mắt toát lên vài phần phẫn nộ.
Hai người nhìn nhau, âm thầm điều chỉnh trạng thái cơ thể, chân nguyên vừa bị tiêu hao trước đó chớp mắt đã khôi phục lại.
Rất lâu, Lục Vân mới mở miệng lên tiếng:
- Tiến công vừa rồi là phần ngươi, bây giờ đến lượt ta, xem cho cẩn thận.
Dứt lời Lục Vân bước tới một bước như đi trên đất bằng, khí thế toàn thân khóa chặt lấy Âm Đế, dùng bá khí nặng nề như núi khiến cho thân thể Âm Đế run rẩy.
Sau đó, hai tay Lục Vân giang thẳng, cánh tay lấp lánh màu sắc xanh đỏ khác nhau, đó chính là hai khí Âm Dương theo sự khống chế của chàng dung hợp làm một, hình thành một kết giới kín vây phủ lấy Âm Đế.
Hoàn thành những chuyện này rồi, Lục Vân lắc mình xông đến, toàn thân ánh ma lấp lánh, tinh thần dị lực mật độ cao phối hợp với Hóa Hồn đại pháp, cùng sức mạnh của Trấn Hồn phù trong cơ thể hóa thành một vòng công kích tổng hợp bao phủ lấy thân thể Âm Đế.
Kinh ngạc nhìn Lục Vân, trong mắt Âm Đế lộ vẻ đề phòng. Với chiêu công kích này của Lục Vân, trong lòng hắn rất khiếp sợ.
Trước đây, đối với Lôi Thần quyết của Lục Vân, Âm Đế không coi ra gì, nhưng bây giờ gặp phải Hóa Hồn đại pháp và Trấn Hồn phù của Lục Vân hắn lại cảm thấy có chút e ngại.
Vì sao lại như vậy?
Nguyên nhân thật ra rất đơn giản. Sức mạnh của Âm Đế vốn từ tà ác, đã từng vô số lần đối kháng với sức mạnh thần thánh và pháp quyết chính đạo tam giáo Phật Đạo Nho, bản thân đã có được sức đề kháng nhất định.
Bây giờ, khi gặp phải Lục Vân, khí tà ác trên người chàng khác với Vu Thần, có khác biệt rất lớn với khí tà ác trên người Âm Đế, đây chính là dùng độc công độc, khiến Âm Đế không khỏi cẩn thận.
Hai tay đẩy ra, lòng bàn tay Âm Đế lóe sáng âm u, hình thành một kết giới ánh sáng màu xám tro ngăn cản Hóa Hồn đại pháp của Lục Vân.
Sau đó, hai mắt Âm Đế mở to, hai luồng sáng lạnh bắn ra đón lấy tinh thần dị lực của Lục Vân, hai bên gặp nhau giữa không trung phát ra tiếng sấm rung trời, phát nổ đáng sợ.
Hai tầng phòng ngự chống được hai tầng công kích của Lục Vân nhưng lại không hóa giải được Trấn Hồn phù do Lục Vân phát ra.
Như vậy, khi sức mạnh Trấn Hồn gặp phải kết giới ánh sáng của Âm Đế, hai bên tiếp xúc mãnh liệt chớp mắt đã kích hóa, lập tức xé nát kết giới ánh sáng hất bắn Âm Đế.
Một chiêu đắc thắng, Lục Vân đuổi theo không từ, trong não lóe lên ý niệm, một luồng Ý Niệm Thần Ba chớp mắt phát đến, không để cho Âm Đế có bất cứ cơ hội né tránh nào.
Đồng thời, hai tay Lục Vân hội tụ hào quang ngũ sắc, pháp quyết năm nhà Phật, Ma, Quỷ, Đạo, Nho trong cơ thể dung hợp làm một, phát sinh một luồng sức mạnh hoàn toàn mới, theo sự khống chế của Lục Vân hóa thành một mũi tên ánh sáng bắn trúng thân thể của Âm Đế.
Trong lúc thối lui, Âm Đế né tránh không kịp, bị Lục Vân đánh trúng một chiêu, thân thể mờ hiện từng luồng ánh sáng đỏ, miệng lại la mắng phẫn nộ. Một chiêu đó uy lực vô cùng, nhưng thể chất Âm Đế khác thường, gần như trong chốc lát đã nuốt lấy luồng sức mạnh đó, ánh âm u mờ hiện toàn thân, không bị một chút thương hại nào.
Lục Vân hơi bất ngờ, trong mắt lóe lên ánh lạnh, thân thể đang truy đuổi cực lực lập tức gia tăng tốc độ, ý đồ muốn tiếp cận Âm Đế.
Thấy vậy, Âm Đế bật cười tà đạo, cũng không hề né tránh, đợi đến lúc Lục Vân đến gần, chân nguyên trong cơ thể phóng ra, hình thành một kết giới âm sát trong phương viên chục trượng, trói lấy thân thể của Lục Vân.
Phát hiện được luồng sức mạnh trói buộc đó vô cùng dẻo dai, lại có sức mạnh ăn mòn, Lục Vân lập tức phát xuất Hóa Hồn phù, dùng khí huyết sát của nó để đối kháng, hai bên bắt đầu cuộc so về sức mạnh.
Như vậy, sức mạnh âm sát và huyết sát giằng co, chớp mắt đã dung hợp với nhau, khiến cho kết giới nhanh chóng bành trướng, hơn nữa còn chuyển từ màu đen xám thành màu đỏ thẫm, cứ mãi duy trì như vậy.
Trong lúc đấu tranh, Âm Đế dần dần gia tăng chân nguyên, hơn nữa hai mắt ánh lạnh rực lên, khiến cho ảo ảnh trùng điệp trong kết giới, xen lẫn giữa thực và ảo, kỳ thực ánh mắt sắc xanh lục thẫm ấn thẳng về phía người Lục Vân.
Đồng thời, Âm Đế còn muốn thu nhỏ kết giới, hơn nữa còn thỉnh thoảng chuyển biến tần suất chân nguyên để đột phá phòng ngự của Lục Vân.
Đối với tu chân giới, sự so sánh về sức mạnh có rất nhiều tiêu chuẩn đo lường, trong đó sức mạnh và việc vận dụng là quan trọng nhất.
Nói chung, trong lúc giao chiến, sức mạnh yếu có tính quyết định, nhưng nếu như sức mạnh tương đương, kỹ xảo vận dụng mới là điều quan trọng để thủ thắng.
Lúc này, Âm Đế và Lục Vân ở trong tình huống như vậy.
Luận về sức mạnh yếu, hai người tự nhiên có phần chênh lệch, Âm Đế hơi vượt hơn.
Nhưng vận dụng sức mạnh lại phải so sánh với nhau.
Trong kết giới, Lục Vân vẻ mặt bình tĩnh, chàng đã sớm có dự liệu việc Âm Đế chuyển biến tần suất chân nguyên, vì thế không chút kinh ngạc, cũng không chút sợ sệt, bởi vì đây chính là tuyệt kỹ sở trường nhất của chàng.
Nhưng điều khiến Lục Vân rất kinh ngạc chính là Âm Đế cũng rất xuất sắc trên phương diện này, cho dù là tốc độ hay phương thức chuyển biến tần suất của hắn đều rất quỷ dị, khác hẳn với cao thủ Thất Giới, hay có lẽ đây là chỗ kinh người của hắn.
Vừa suy nghĩ, Lục Vân vừa chuyển biến tần suất chân nguyên trong cơ thể, dùng tốc độ vô cùng kinh người để truy tìm và phân tích biến hóa tần suất chân nguyên của Âm Đế, từ đó thực hiện phòng ngự thật hoàn mỹ.
Loại tỷ thí này âm thầm thay đổi rất nhanh, ngoại trừ những người trong cuộc thì người khác không nhìn thấy khác biệt gì, cũng không khiến người ta phải chú ý.
Nhưng loại tỷ thí này lại hung hiểm vô cùng, sức mạnh Âm Đế to lớn, một chút công kích nào đó chỉ cần đột phá được phòng ngự của Lục Vân lập tức gây nên thương tích to lớn cho chàng, vì thế Lục Vân vô cùng cẩn thận, dùng đến quá nửa tinh lực.
Ngoài ra, ánh sáng màu xanh lục thẫm do mắt Âm Đế phát ra cũng là một loại công kích rất mạnh có tính ăn mòn, khi chạm vào kết giới huyết sát phòng ngự của Lục Vân, hai loại chân nguyên khác biệt tính chất giao tranh rất nhanh, phân tử chân nguyên biến hóa kỳ dị gia tăng chồng chất, nhanh chóng hình thành một tấm sáng ở ngoài thân Lục Vân, không ngừng ép chặt vào trong.
Thấy vậy, Lục Vân hơi tức giận. Ánh mắt màu xanh lục thẫm của Âm Đế tuy lợi hại, nhưng gặp phải Hóa Hồn phù của chàng liền dễ dàng bị hóa giải mất.
Nhưng có một điểm Lục Vân sơ ý, đó chính là công kích của Âm Đế liên tục không ngừng, chỉ một sức mạnh đơn bạc không to lớn là ánh mắt, sau hàng trăm nghìn lần góp nhặt đã sinh ra khí thế tiến công, tốc độ tiến đánh so với tốc độ hóa giải của Lục Vân lại có phần nhanh hơn.
Cứ như vậy, theo thời gian, áp lực lên Lục Vân càng lúc càng lớn, cuối cùng chàng bị Âm Đế trói buộc vững vàng.
Phát hiện được điểm này, ý nghĩ Lục Vân xoay chuyển, ánh sét đột nhiên xuất hiện trên người, dùng Lôi Thần tuyệt quyết cực dương cực cứng của chàng để mạnh mẽ hủy diệt thế công của Âm Đế.
Bên ngoài, Âm Đế đang tiến công bật cười lạnh lùng tàn khốc, không chút để ý đến hành động của Lục Vân, chỉ gia tăng thêm sức lực, hai tay múa theo quỹ đạo kỳ dị, một lượng lớn ánh đỏ thẫm, xanh lục thẫm hùng dũng tuôn vào trong kết giới, khiến nó sinh ra cuồng phong cường độ cao.
Đến lúc này, tầm nhìn của Lục Vân trở nên mơ hồ, sắc thái hỗn loạn ngăn cách với bên ngoài khiến chàng trong lúc phản kháng khó mà nhìn rõ hành động của Âm Đế.
Lợi dụng cơ hội, Âm Đế lùi lại ba trượng, tay phải đột nhiên giơ cao, Tàn Hồn Toái Tâm nhận hào quang bộc phát, không những khiến cho cuồng phong điên cuồng gào thét, còn khiến cho chín tầng trời phải rung động, vô số lóe chớp màu đen cuồn cuộn tuôn xuống, toàn bộ hội tụ trên binh khí tà đạo, hình thành chín cột sáng sắc đen ngòm không ngừng co giãn, theo sự thúc động của Âm Đế đồng thời đánh vào kết giới bao quanh Lục Vân, hoàn toàn khóa chết nó lại.
Sau đó, Âm Đế ngửa mặt kêu lên một tiếng dài, tay phải đột nhiên chém xuống mãnh liệt, Tàn Hồn Toái Tâm nhận phát ra làn kiếm bộc gió phình to, chớp mắt đã hóa thành một lưỡi đao ánh sáng dài ngoằng chém thẳng xuống đầu Lục Vân.
Trong kết giới, Lục Vân tầm nhìn bị hạn chế, trong lòng cảm thấy không ổn.
Lúc này, chàng trước hết nghĩ đến chính là phá vỡ kết giới để đảo chuyển tình thế.
Nhưng sau khi suy tư thêm, Lục Vân bỏ qua quyết định này, bởi vì trong lòng chàng hiểu rõ, muốn phá vỡ kết giới này cần phải có thời gian nhất định.
Khi đó, Âm Đế tất nhiên đã phát động thêm tiến công mãnh liệt.
Đã biết như vậy, Lục Vân thu lại phòng ngự, thi triển pháp quyết “Hư Vô Không Ngân”, hơn nữa thân thể còn chuyển sang hư thực một chút, cố ý khiến cho một luồng ánh mắt của Âm Đế bắn trúng vào mình.
Hóa thân thành hư vô, Lục Vân giống như tiến vào một thế giới khác, trong lúc tâm niệm chuyển động đã đi ngang trăm trượng thoát khỏi phạm vi công kích của Âm Đế.
Lúc này, nếu như Lục Vân phát động công kích là tuyệt vời. Nhưng Lục Vân lại hoàn toàn không làm như vậy, ngược lại chàng còn đứng yên từ xa xa nhìn lại, chăm chú nhìn Âm Đế phát động thế công, hơn nữa còn phân tích đặc tính của chân nguyên cực mạnh có tính ăn mòn trong cơ thể hắn.
Khi một kiếm kinh trời rẻ mây chém xuống, Lục Vân ánh mắt hơi trầm trọng, thực lực Âm Đế còn mạnh mẽ hơn những gì chàng dự tính.
Trước đây, Lục Vân đã giao chiến với Thiên Sát, đã thấy được sức lực kinh người của đối phương.
Hiện nay, khi mới gặp Âm Đế, Lục Vân phát hiện đối thủ không mạnh mẽ như Thiên Sát.
Nhưng sau khi thật sự tiếp xúc, Lục Vân mới phát hiện, té ra sự mạnh mẽ của Thiên Sát thuộc về dương cương, còn sự to lớn của Âm Đế lại thuộc về âm nhu, cả hai cơ hồ không quá chênh lệch.
Một chiêu cực mạnh chớp mắt đã bổ xuống.
Khi kết giới tan nát, trong lòng Âm Đế chấn động, lập tức xoay người quét mắt bốn phía, rất nhanh phát hiện được hình bóng của Lục Vân.
Bay đến gần, Âm Đế khuôn mặt âm trầm hừ giọng nói:
- Không ngờ được ngươi còn có một chút bản lãnh, quả là thần không hay quỷ không biết né tránh được một chiêu của bổn đế.
Lúc này, bầu trời mây đen phủ kín, chớp điện dày đặc cuồn cuộn tuôn trào hội tụ trên đầu của Lục Vân, hình thành một đồ án Bát Quái bằng tia chớp điện khuếch tán vô số làn điện ra bốn phía.
Ngoài ra, toàn thân Lục Vân lấp lánh ánh máu, Hóa Hồn phù trong cơ thể được phát ra, hình thành một kết giới vừa công vừa thủ ngăn trở tà khí của Âm Đế xâm phạm.
Thế công liên hoàn duy trì liên tục. Khí chính tà giằng co lẫn nhau.
Trên bầu trời, sét gào điếc tai, trên tầng mây, chớp điện rạch ngang dọc. Khí thổi mạnh mẽ, cơn lốc trí mạng dung hòa lẫn nhau, tạo nên một khu vực đặc biệt trên không trung cao cao, có sức mạnh hủy diệt vạn vật.
Thời gian, liên tục duy trì, hai người đang giao chiến không chút nhượng bộ, ai nấy thúc động chân nguyên, dùng không trung làm chiến trường, dùng dòng khí làm chất dẫn, phát động cuộc chiến đến mức cực hạn.
Trong đó, Âm Đế gằn giọng gào thét, hắn cảm thấy kinh ngạc với tu vi của Lục Vân. Còn Lục Vân ánh mắt trầm xuống, đã hiểu đại khái được sự đáng sợ của Âm Đế. Hai bên ban đầu tự phụ đã dần dần trở nên cẩn thận hơn.
Cuối cùng, chuỗi công kích liên hoàn kết thúc.
Lục Vân tiêu hao không ít chân nguyên nhưng lại không hề bị thương.
Âm Đế thu lại Tàn Hồn Toái Tâm nhận, ánh mắt toát lên vài phần phẫn nộ.
Hai người nhìn nhau, âm thầm điều chỉnh trạng thái cơ thể, chân nguyên vừa bị tiêu hao trước đó chớp mắt đã khôi phục lại.
Rất lâu, Lục Vân mới mở miệng lên tiếng:
- Tiến công vừa rồi là phần ngươi, bây giờ đến lượt ta, xem cho cẩn thận.
Dứt lời Lục Vân bước tới một bước như đi trên đất bằng, khí thế toàn thân khóa chặt lấy Âm Đế, dùng bá khí nặng nề như núi khiến cho thân thể Âm Đế run rẩy.
Sau đó, hai tay Lục Vân giang thẳng, cánh tay lấp lánh màu sắc xanh đỏ khác nhau, đó chính là hai khí Âm Dương theo sự khống chế của chàng dung hợp làm một, hình thành một kết giới kín vây phủ lấy Âm Đế.
Hoàn thành những chuyện này rồi, Lục Vân lắc mình xông đến, toàn thân ánh ma lấp lánh, tinh thần dị lực mật độ cao phối hợp với Hóa Hồn đại pháp, cùng sức mạnh của Trấn Hồn phù trong cơ thể hóa thành một vòng công kích tổng hợp bao phủ lấy thân thể Âm Đế.
Kinh ngạc nhìn Lục Vân, trong mắt Âm Đế lộ vẻ đề phòng. Với chiêu công kích này của Lục Vân, trong lòng hắn rất khiếp sợ.
Trước đây, đối với Lôi Thần quyết của Lục Vân, Âm Đế không coi ra gì, nhưng bây giờ gặp phải Hóa Hồn đại pháp và Trấn Hồn phù của Lục Vân hắn lại cảm thấy có chút e ngại.
Vì sao lại như vậy?
Nguyên nhân thật ra rất đơn giản. Sức mạnh của Âm Đế vốn từ tà ác, đã từng vô số lần đối kháng với sức mạnh thần thánh và pháp quyết chính đạo tam giáo Phật Đạo Nho, bản thân đã có được sức đề kháng nhất định.
Bây giờ, khi gặp phải Lục Vân, khí tà ác trên người chàng khác với Vu Thần, có khác biệt rất lớn với khí tà ác trên người Âm Đế, đây chính là dùng độc công độc, khiến Âm Đế không khỏi cẩn thận.
Hai tay đẩy ra, lòng bàn tay Âm Đế lóe sáng âm u, hình thành một kết giới ánh sáng màu xám tro ngăn cản Hóa Hồn đại pháp của Lục Vân.
Sau đó, hai mắt Âm Đế mở to, hai luồng sáng lạnh bắn ra đón lấy tinh thần dị lực của Lục Vân, hai bên gặp nhau giữa không trung phát ra tiếng sấm rung trời, phát nổ đáng sợ.
Hai tầng phòng ngự chống được hai tầng công kích của Lục Vân nhưng lại không hóa giải được Trấn Hồn phù do Lục Vân phát ra.
Như vậy, khi sức mạnh Trấn Hồn gặp phải kết giới ánh sáng của Âm Đế, hai bên tiếp xúc mãnh liệt chớp mắt đã kích hóa, lập tức xé nát kết giới ánh sáng hất bắn Âm Đế.
Một chiêu đắc thắng, Lục Vân đuổi theo không từ, trong não lóe lên ý niệm, một luồng Ý Niệm Thần Ba chớp mắt phát đến, không để cho Âm Đế có bất cứ cơ hội né tránh nào.
Đồng thời, hai tay Lục Vân hội tụ hào quang ngũ sắc, pháp quyết năm nhà Phật, Ma, Quỷ, Đạo, Nho trong cơ thể dung hợp làm một, phát sinh một luồng sức mạnh hoàn toàn mới, theo sự khống chế của Lục Vân hóa thành một mũi tên ánh sáng bắn trúng thân thể của Âm Đế.
Trong lúc thối lui, Âm Đế né tránh không kịp, bị Lục Vân đánh trúng một chiêu, thân thể mờ hiện từng luồng ánh sáng đỏ, miệng lại la mắng phẫn nộ. Một chiêu đó uy lực vô cùng, nhưng thể chất Âm Đế khác thường, gần như trong chốc lát đã nuốt lấy luồng sức mạnh đó, ánh âm u mờ hiện toàn thân, không bị một chút thương hại nào.
Lục Vân hơi bất ngờ, trong mắt lóe lên ánh lạnh, thân thể đang truy đuổi cực lực lập tức gia tăng tốc độ, ý đồ muốn tiếp cận Âm Đế.
Thấy vậy, Âm Đế bật cười tà đạo, cũng không hề né tránh, đợi đến lúc Lục Vân đến gần, chân nguyên trong cơ thể phóng ra, hình thành một kết giới âm sát trong phương viên chục trượng, trói lấy thân thể của Lục Vân.
Phát hiện được luồng sức mạnh trói buộc đó vô cùng dẻo dai, lại có sức mạnh ăn mòn, Lục Vân lập tức phát xuất Hóa Hồn phù, dùng khí huyết sát của nó để đối kháng, hai bên bắt đầu cuộc so về sức mạnh.
Như vậy, sức mạnh âm sát và huyết sát giằng co, chớp mắt đã dung hợp với nhau, khiến cho kết giới nhanh chóng bành trướng, hơn nữa còn chuyển từ màu đen xám thành màu đỏ thẫm, cứ mãi duy trì như vậy.
Trong lúc đấu tranh, Âm Đế dần dần gia tăng chân nguyên, hơn nữa hai mắt ánh lạnh rực lên, khiến cho ảo ảnh trùng điệp trong kết giới, xen lẫn giữa thực và ảo, kỳ thực ánh mắt sắc xanh lục thẫm ấn thẳng về phía người Lục Vân.
Đồng thời, Âm Đế còn muốn thu nhỏ kết giới, hơn nữa còn thỉnh thoảng chuyển biến tần suất chân nguyên để đột phá phòng ngự của Lục Vân.
Đối với tu chân giới, sự so sánh về sức mạnh có rất nhiều tiêu chuẩn đo lường, trong đó sức mạnh và việc vận dụng là quan trọng nhất.
Nói chung, trong lúc giao chiến, sức mạnh yếu có tính quyết định, nhưng nếu như sức mạnh tương đương, kỹ xảo vận dụng mới là điều quan trọng để thủ thắng.
Lúc này, Âm Đế và Lục Vân ở trong tình huống như vậy.
Luận về sức mạnh yếu, hai người tự nhiên có phần chênh lệch, Âm Đế hơi vượt hơn.
Nhưng vận dụng sức mạnh lại phải so sánh với nhau.
Trong kết giới, Lục Vân vẻ mặt bình tĩnh, chàng đã sớm có dự liệu việc Âm Đế chuyển biến tần suất chân nguyên, vì thế không chút kinh ngạc, cũng không chút sợ sệt, bởi vì đây chính là tuyệt kỹ sở trường nhất của chàng.
Nhưng điều khiến Lục Vân rất kinh ngạc chính là Âm Đế cũng rất xuất sắc trên phương diện này, cho dù là tốc độ hay phương thức chuyển biến tần suất của hắn đều rất quỷ dị, khác hẳn với cao thủ Thất Giới, hay có lẽ đây là chỗ kinh người của hắn.
Vừa suy nghĩ, Lục Vân vừa chuyển biến tần suất chân nguyên trong cơ thể, dùng tốc độ vô cùng kinh người để truy tìm và phân tích biến hóa tần suất chân nguyên của Âm Đế, từ đó thực hiện phòng ngự thật hoàn mỹ.
Loại tỷ thí này âm thầm thay đổi rất nhanh, ngoại trừ những người trong cuộc thì người khác không nhìn thấy khác biệt gì, cũng không khiến người ta phải chú ý.
Nhưng loại tỷ thí này lại hung hiểm vô cùng, sức mạnh Âm Đế to lớn, một chút công kích nào đó chỉ cần đột phá được phòng ngự của Lục Vân lập tức gây nên thương tích to lớn cho chàng, vì thế Lục Vân vô cùng cẩn thận, dùng đến quá nửa tinh lực.
Ngoài ra, ánh sáng màu xanh lục thẫm do mắt Âm Đế phát ra cũng là một loại công kích rất mạnh có tính ăn mòn, khi chạm vào kết giới huyết sát phòng ngự của Lục Vân, hai loại chân nguyên khác biệt tính chất giao tranh rất nhanh, phân tử chân nguyên biến hóa kỳ dị gia tăng chồng chất, nhanh chóng hình thành một tấm sáng ở ngoài thân Lục Vân, không ngừng ép chặt vào trong.
Thấy vậy, Lục Vân hơi tức giận. Ánh mắt màu xanh lục thẫm của Âm Đế tuy lợi hại, nhưng gặp phải Hóa Hồn phù của chàng liền dễ dàng bị hóa giải mất.
Nhưng có một điểm Lục Vân sơ ý, đó chính là công kích của Âm Đế liên tục không ngừng, chỉ một sức mạnh đơn bạc không to lớn là ánh mắt, sau hàng trăm nghìn lần góp nhặt đã sinh ra khí thế tiến công, tốc độ tiến đánh so với tốc độ hóa giải của Lục Vân lại có phần nhanh hơn.
Cứ như vậy, theo thời gian, áp lực lên Lục Vân càng lúc càng lớn, cuối cùng chàng bị Âm Đế trói buộc vững vàng.
Phát hiện được điểm này, ý nghĩ Lục Vân xoay chuyển, ánh sét đột nhiên xuất hiện trên người, dùng Lôi Thần tuyệt quyết cực dương cực cứng của chàng để mạnh mẽ hủy diệt thế công của Âm Đế.
Bên ngoài, Âm Đế đang tiến công bật cười lạnh lùng tàn khốc, không chút để ý đến hành động của Lục Vân, chỉ gia tăng thêm sức lực, hai tay múa theo quỹ đạo kỳ dị, một lượng lớn ánh đỏ thẫm, xanh lục thẫm hùng dũng tuôn vào trong kết giới, khiến nó sinh ra cuồng phong cường độ cao.
Đến lúc này, tầm nhìn của Lục Vân trở nên mơ hồ, sắc thái hỗn loạn ngăn cách với bên ngoài khiến chàng trong lúc phản kháng khó mà nhìn rõ hành động của Âm Đế.
Lợi dụng cơ hội, Âm Đế lùi lại ba trượng, tay phải đột nhiên giơ cao, Tàn Hồn Toái Tâm nhận hào quang bộc phát, không những khiến cho cuồng phong điên cuồng gào thét, còn khiến cho chín tầng trời phải rung động, vô số lóe chớp màu đen cuồn cuộn tuôn xuống, toàn bộ hội tụ trên binh khí tà đạo, hình thành chín cột sáng sắc đen ngòm không ngừng co giãn, theo sự thúc động của Âm Đế đồng thời đánh vào kết giới bao quanh Lục Vân, hoàn toàn khóa chết nó lại.
Sau đó, Âm Đế ngửa mặt kêu lên một tiếng dài, tay phải đột nhiên chém xuống mãnh liệt, Tàn Hồn Toái Tâm nhận phát ra làn kiếm bộc gió phình to, chớp mắt đã hóa thành một lưỡi đao ánh sáng dài ngoằng chém thẳng xuống đầu Lục Vân.
Trong kết giới, Lục Vân tầm nhìn bị hạn chế, trong lòng cảm thấy không ổn.
Lúc này, chàng trước hết nghĩ đến chính là phá vỡ kết giới để đảo chuyển tình thế.
Nhưng sau khi suy tư thêm, Lục Vân bỏ qua quyết định này, bởi vì trong lòng chàng hiểu rõ, muốn phá vỡ kết giới này cần phải có thời gian nhất định.
Khi đó, Âm Đế tất nhiên đã phát động thêm tiến công mãnh liệt.
Đã biết như vậy, Lục Vân thu lại phòng ngự, thi triển pháp quyết “Hư Vô Không Ngân”, hơn nữa thân thể còn chuyển sang hư thực một chút, cố ý khiến cho một luồng ánh mắt của Âm Đế bắn trúng vào mình.
Hóa thân thành hư vô, Lục Vân giống như tiến vào một thế giới khác, trong lúc tâm niệm chuyển động đã đi ngang trăm trượng thoát khỏi phạm vi công kích của Âm Đế.
Lúc này, nếu như Lục Vân phát động công kích là tuyệt vời. Nhưng Lục Vân lại hoàn toàn không làm như vậy, ngược lại chàng còn đứng yên từ xa xa nhìn lại, chăm chú nhìn Âm Đế phát động thế công, hơn nữa còn phân tích đặc tính của chân nguyên cực mạnh có tính ăn mòn trong cơ thể hắn.
Khi một kiếm kinh trời rẻ mây chém xuống, Lục Vân ánh mắt hơi trầm trọng, thực lực Âm Đế còn mạnh mẽ hơn những gì chàng dự tính.
Trước đây, Lục Vân đã giao chiến với Thiên Sát, đã thấy được sức lực kinh người của đối phương.
Hiện nay, khi mới gặp Âm Đế, Lục Vân phát hiện đối thủ không mạnh mẽ như Thiên Sát.
Nhưng sau khi thật sự tiếp xúc, Lục Vân mới phát hiện, té ra sự mạnh mẽ của Thiên Sát thuộc về dương cương, còn sự to lớn của Âm Đế lại thuộc về âm nhu, cả hai cơ hồ không quá chênh lệch.
Một chiêu cực mạnh chớp mắt đã bổ xuống.
Khi kết giới tan nát, trong lòng Âm Đế chấn động, lập tức xoay người quét mắt bốn phía, rất nhanh phát hiện được hình bóng của Lục Vân.
Bay đến gần, Âm Đế khuôn mặt âm trầm hừ giọng nói:
- Không ngờ được ngươi còn có một chút bản lãnh, quả là thần không hay quỷ không biết né tránh được một chiêu của bổn đế.
/1109
|