Khói bụi ngợp trời, tiếng vó ngựa như sấm. Hơn bốn ngàn tàn lưu Võ Lâm quân cuồng bí thú kỵ sĩ từ trong thành Tiểu Mộng lao ra.
Đe kỵ binh của Võ Lâm quân đối phó với kỵ binh của Man nhân, đây là Vật Khất có ý đuổi bọn họ ra từ cửa bác. Đây cũng là một chút hứng thú ác ý của Nhạc Tiểu Bạch trong linh hồn Vật Khất, kỵ binh của thời đại binh khí lạnh đối chọi với nhau, đây là một trận đại huyết chiến vui tai vui mát.
Đáng tiếc, khiến Vật Khất thất vọng là, Võ Lâm quân kỵ sĩ không dám hô to khẩu hiệu rồi phát động xung kích về phía man nhân, bọn họ sợ hãi co rút ở phía sau mặc cơ, bố thành một phòng tuyến lưa thưa. Tất cả kỵ sĩ đều quay đầu lại nhìn thành Tiểu Mộng, trong mắt đầy vẻ khiếp đảm và kinh hoàng không thể che giấu được.
Kỵ sĩ của man nhân từng bước bức gần, sĩ tốt man nhân ở ba phía còn lại cùng dưới sự đái lĩnh của thủ lĩnh các bộ xông về phía thành Tiểu Mộng. Không có bát kỳ giao lưu nào, cũng không có bất kỳ sự chuẩn bị nào, quân đội của man nhân khi tới gần một cự ly nhất định tự nhiên phát động công kích.
Hơn vạn kỵ binh man nhân ở phía chính bắc vỗ vào đỉnh đầu dã ngưu một cái, dần dần tăng tốc xung phong.
Phía chính tây truyền tới tiếng rít sắc bén của côn trùng, vô số loại độc trùng cổ quái nhanh chóng bay lên, giống như là thủy triều ập tới.
Man nhân thú võ ở phía chính đông thì một bước bước đi được mấy trượng, nhanh như ngựa dẫn vô số mãnh thú lao tới.
Mấy chục thủ lĩnh man nhân ở phía chính nam thì chậm rãi thả chậm tốc độ tiến lên trước, mấy vạn sĩ tốt man nhân ở phía sau họ gỗ trống sát, thổi kèn kiệu, lao qua bên cạnh các thú lĩnh, giống như một đàn thú phát cuồng tiến về phía trước. Mấy trăm chiếc thang mây đơn sơ bị những sĩ tốt man nhân này ném xuống đất, rất nhanh liền bị giẫm thành gỗ mục. Cửa thành Tiểu Mộng mở ra, tường thành đều bị thủng từng mảng lớn, không cần phải cầu treo nữa.
La Khắc Địch gian nan nuốt một ngụm nước bọt, kinh hoàng nhìn man nhân đang tứ diện hợp vây.
Y có nghe nói tới man triều này, trên cơ bản cứ cách hai ba năm, thành Tiểu Mộng luôn bị đại quân do man nhân tổ thành vây công một lần. Sử dụng rất nhiều độc trùng mãnh thú, xuất động các loại man nhân có binh lực ly kỳ cổ quái tổ thành xung phong giống như thủy triều, mỗi lần đều tạo thành thương vong cực kỳ thảm trọng cho thành Tiểu Mộng, chính cái này gọi là man triều.
Nhưng y lại không biết rằng, man triều ở vương đô Lữ quốc được coi là kỳ văn dị sự để cười đùa, khi mà y tận mắt nhìn thấy lại có cảm giác tuyệt vọng như vậy.
Cơ hồ là quay đầu ngựa theo bản năng, La Khắc Địch muốn thu gom binh gõ xông vào thành Tiểu Mộng. Y căn bản không có gan dã chiến ở ngoài thành với man nhân đã chiếm ưu thế tuyệt đối, y có cảm giác rằng, một khi đối kháng chính diện với man nhân, chút binh mà mà y mang theo này sẽ bị ăn sạch.
Nhưng y vừa quay đầu lại thì nhìn thấy quân dân của thành Mông đang mau chóng dọn một lượt lớn gạch ngói đá, cột trụ nhà, lấp kín những lô tường thành mà y đã hạ lệnh phá ra. Nhà dân ở trong thành bị mưa tên của mặc vũ bán sập một nửa, ở gần cửa thành có rất nhiều nhà cửa sụp đổ, vừa hay dùng để lấp tường thành.
Dưới sự thôi động của tâm tư vui mừng trước nỗi đau khổ của người khác này, hiệu suất công tác của quân dân ở trong thành nhanh hơn nhiều, chỉ trong thời gian rất ngắn, tường thành bị đục thủng đã được lấp kin, hơn nữa độ cao so với tường thành ở hai bên thì còn cao hơn một trượng.
Mã Lương bình thường lấy trí thông minh để tự phụ cũng trợn tròn mắt, y nhìn tường thành bị lấp kín ở phía sau mình, lại nhìn man nhân cuồn cuộn ở phía trước, chỉ cảm thấy trong bụng thắt lại, một cỗ dịch thể suýt nữa thì phun ra.
"La Khắc Địch!" Mắt thấy vô số man nhân ở phía trước chỉ còn cách mình không tới một dặm, La Khắc Địch vẫn ngây đơ người, Mã Lương vội vàng gọi to.
La Khắc Địch lập tức hồi thần lại, y đề khởi tiên thiên chân khí, lớn tiếng quát: "Tất cả mặc cơ nhắm chuẩn vào man nhân, giết sạch chúng đi!"
Trước khi La Khắc Địch hạ lệnh, khi man nhân vừa xuất hiện, nhưng sĩ tốt điều khiển mặc cơ đã bắt đầu quay phương hướng của mặc cơ. Theo tiếng ma sát của bánh răng, phần đầu của mặc cơ từ từ hạ xuống, dần dần song song với mặt đất. Không cần La Khắc Địch phải phí nhiều miệng lưỡi, trong tám mươi chiếc mặc cơ đồng thời chuyển tới tiếng bánh răng xoay chuyển cực nhanh, dây nỏ liên tiếp được lên dây.
Mũi tên màu đen đồng loạt được bát sạt đất.
Hơn ngàn kỵ sĩ man nhân đi đầu ngay cả tọa kỵ cùng đồng thời phát ra tiếng hét thảm. Cự ly một dặm, mặc cơ trọng nỗ dễ dàng bắn xuyên thấu trọng giáp của chúng, bắn xuyên cả thân thể chúng, sau đó cắm vào trong thân thể đồng bạn ở phía sau chúng.
Mau tươi phun ra, loạt tiên đầu tiên dễ dàng bắn chết hơn ngàn kỵ sĩ man nhân. Sao đó là loạt thứ hai, thứ ba, thứ tư.
Sau hai mươi chiếc mặc cơ ở thành bắc cạn tên, hơn một vạn man nhân chỉ còn lại tám trăm người, trận hình xung phong quá dày đặc, cự ly lại quá gần, khiến cho mặc cơ phát huy được sức sát thương lớn nhất. Mặt đất đầy là thi thể, những man nhân còn may mắn sống sót trong mưa tên vân thúc giục tọa kỵ lao về phía trước, trong con mắt ngốc trệ đã không nhìn thấy dịch nhân của mình đâu.
Võ Lâm quân kỵ sĩ lao lên, dễ dàng chém chết những tên kỵ sĩ man nhân đã mất đi đấu chí này.
Mấy kỵ sĩ nhảy xuống khỏi cuồng bí thú, kiểm tra trang bị của những kỵ sĩ man nhân này. Một kỵ sĩ nhanh chóng mang một chiếc mũ giáp và một thanh đại kiếm tới trước mặt La Khắc Địch: "Tướng quân, tất cả giáp trụ và binh khí đều là quân giới chế thức của Lữ quốc ta." Trên mặt kỵ sĩ này mang theo nụ cười hưng phấn, sớm đã nghe nói có người tư thông với man nhân, bán quân giới cho man nhân, lần này quả nhiên là tìm được chứng cứ, nói không chừng còn là một công lao lớn.
La Khắc Địch hung hăng trừng mắt lườm kỵ sĩ đó một cái, mắng: "Cái này thì liên quan gì tới chúng ta? Chinh đội, liều mạng với đám man nhân đó!"
Kỵ sĩ đó cùng hồi thần lại, bọn họ không phải là khâm sai phụng mệnh tra án, mặc kệ là ai cấu kết với man nhân, cứ qua được đại nạn trước mặt đã rồi hẵng nói!"
Ở trước mặt sức sát thương khủng bộ của mặc cơ, hơn vạn kỵ sĩ man nhân xung phong ở thành bắc ngoại lại trở thành một mắt xích yếu nhất trong man triều. Hơn một vạn kỵ sĩ man nhân chỉ trong thời gian một chén trà ngắn ngủi đã bị mặc cơ bắn bị thương, mấy trăm kỵ sĩ còn lại cũng bị Võ Lâm quân giết sạch.
Hai mươi chiếc mặc ở thành bắc nhanh chóng chia thành hai đội, phân biệt tiến về phía thành đông và thành tây để tăng viện.
Mấy chục man nhân thú võ ở thành đông đã xông tới nơi cách mặc cơ không tới nửa dặm, ở phía sau họ ngoài trăm trượng chính là những mãnh thú cổ quái đó. Mãnh hổ, tê giác, tinh tinh, lơ rằng, trâu rừng, các loại mãnh thú hai mắt đều đỏ rực, thở hổn hển, liều mạng lao về phía thành Tiểu Mộng.
Mặc cơ ở thành động bắn ra mưa tiễn rít gào, mưa tên đen kịt bắn ra, đi qua đâu là máu tươi phụt ra tới đó. Ba man nhân thú võ không né kịp, bị mũi tên bắn xuyên người, trên người chúng bốc lên một mảng sương máu, phần lưng bị tên bắn đứt, nửa thân trên bị lực đạo cường đại của nỏ tiễn kéo bay đi, nửa thân dưới thì vậy chạy về phía trước thêm hơn chục dặm.
Từng đàn dã thú phát ra tiếng hét thê lương, bọn chúng không biết né tránh, chỉ biết lao về phía trước. Nỏ tiễn bắn xuyên cơ thể chúng trước, thường thường là một mũi tên sẽ bắn xuyên thi thể của bảy tám con dã thú mới vô lực cám ở trong cơ thể chúng.
Máu tanh rẻ mạt phun đầy đất, máu tụ thành một dòng suối nhỏ sau đó thì tụ thành dòng sông máu có chu vi mấy dặm.
Mây chục thú võ đối diện với mưa tên, chỉ có thể bất lực né trái tránh phải, bị mưa tên bức cho không thể nào tiến lên trước được nữa. Cho dù là bọn họ có lực lượng cường đại nhờ thú hồn gia trì, cho dù là bọn họ có lực sát thương không sợ võ giả tiên thiên, nhưng đối diện với cỗ máy đồ sát trên chiến trường như mặc cơ, bọn họ cũng chỉ đành bất lực ngẩng đầu lên trời rống giận.
Chiến cục ở thành nam còn thê thảm hơn, bộ tốt man nhân dày đặc xung phong ngã rạp từng mặc. Mặc cơ phát ra tiếng rít vui sướng, từng loạt mưa tên thu cắt sinh mạng của sĩ tốt man nhân. Từ trước mặc cơ năm mươi bước tới hai dặm, khu vực này biến thành tử địa, chỉ cần là sĩ tốt man nhân dám bước vào khu vực này đều sẽ bị tên mạnh bắn chết.
Thế công của man nhân nhất thời rơi vào bế tác, chỉ có man nhân ở thành tây là có được chút tiến triển.
Những kẻ phát động tiến công ở thành tây là cổ man khiến người ta nghe thấy mà vỡ cả mật, một nhánh man nhân chuyên ngực các loại độc trùng, có lực lượng kỳ dị không thể tưởng tượng nổi. Vô số độc trùng như phát điên xung phong về phía thành Tiểu Mộng, giống như là thủy triều xông và phía mặc cơ "bảo vệ" tường thành phía tây của thành Mông.
Mặc cơ đồng loạt bắn ra mưa tên có tính hủy diệt, một lượng lớn độc trùng có thân thể to lớn trúng tên mất mạng. Độc màng thô to như miệng bát, nhện to như cái vại, rết dài mấy thước, bọ cạp to như cái thớt, những độc trùng cỡ lớn này cũng không cản được sự toàn xạ của mặc cơ, cơ hồ là trong nháy mắt bị giết sạch.
Nhưng số lượng nhiều nhất trong độc trùng là hàng ngàn hàng vạn độc trùng có thể hình bình thường. Độc xa thô to như ngón tay dài mấy thước, nhện độc từ to như ngón tay đến to như nắm đấm, rết dài mấy tấc, bò cạp to như bàn tay. số lượng gần năm mươi vạn, độc trùng lúc nhúc rải gần mấy dặm xè xè gào rít, nhanh chóng lao tới bên cạnh mặc cơ.
Mặc cơ đối với mục tiêu lớn thì có lực sát thương siêu mạnh, nhưng đội diễn với những độc trùng nho nhỏ thì hoàn toàn mất đi uy lực.
Độc trùng lao tới, nhào lên người của những sĩ tốt khống chế mặc cơ. Tiếng gào thét thê lương vang lên, mấy trăm sĩ tốt bị thủy triều độc trùng nhấn chìm, rất nhanh liền ngã ra đất. Thủy triều động trùng chảy qua những sĩ tốt này, những sĩ tốt không ngừng uốn éo giãy dụa đó rất nhanh liền biến thành không còn thanh tức, khi trùng triều lướt qua, ở nơi đó chỉ còn lại một đống xương vụn đen xì.
Sĩ tốt bên trong mặc cơ cũng bị độc trùng chui vào cắn chết, hai mươi chiếc mặc cơ biến thành phế vật.
Man nhân ở thành tây điều khiển độc trùng công thành phát ra tiếng cười dữ tợn đắc ý, bọn họ mang theo âm phong vi vút, huýt sáo cổ quái, sải bước về phía thành Tiểu Mộng. Tiếng huýt sáo của họ thúc giục độc trùng đánh lên thành Tiểu Mộng, rất nhanh liền xông tới trước tường thành.
Mười chiếc mặc cơ từ trong hai mươi chiếc mặc cơ ở thành bắc phân ra, lúc này đã đi tới chỗ giao giới giữ tường thành bắc và tường thành tây. Mắt thấy độc trùng đáng sợ, mười chiếc mặc cơ này vội vàng dừng lại không dám tiến tới nữa. Hơn vạn tên cổ man khu động độc trùng công thành đang vừa hay tiến vào xạ trình của mười chiếc mặc cơ.
Trướng tên vén lên, mười chiếc mặc cơ dùng tốc độ nhanh nhất bắn ra hết nỏ tiễn trong hộp.
Hơn vạn cổ man ngã xuống tại chỗ một nửa, độc trùng mà chúng khống chế đại loạn, nhao nhao ùa ra bốn phía.
Trên trời đột nhiên bắn xuống mưa tên gai dày đặc, điểu man nhân một mực bay lượn trên trời cao, một mực quan sát chiến đấu ở bên dưới cuối cùng cũng vội vàng kéo cung, phát động công kích xuống phía dưới.
Mưa tên rải lên đầu những sĩ tốt đang điều khiển mặc cơ đó, một loạt sĩ tốt hét thảm ngã xuống đất.
Đe kỵ binh của Võ Lâm quân đối phó với kỵ binh của Man nhân, đây là Vật Khất có ý đuổi bọn họ ra từ cửa bác. Đây cũng là một chút hứng thú ác ý của Nhạc Tiểu Bạch trong linh hồn Vật Khất, kỵ binh của thời đại binh khí lạnh đối chọi với nhau, đây là một trận đại huyết chiến vui tai vui mát.
Đáng tiếc, khiến Vật Khất thất vọng là, Võ Lâm quân kỵ sĩ không dám hô to khẩu hiệu rồi phát động xung kích về phía man nhân, bọn họ sợ hãi co rút ở phía sau mặc cơ, bố thành một phòng tuyến lưa thưa. Tất cả kỵ sĩ đều quay đầu lại nhìn thành Tiểu Mộng, trong mắt đầy vẻ khiếp đảm và kinh hoàng không thể che giấu được.
Kỵ sĩ của man nhân từng bước bức gần, sĩ tốt man nhân ở ba phía còn lại cùng dưới sự đái lĩnh của thủ lĩnh các bộ xông về phía thành Tiểu Mộng. Không có bát kỳ giao lưu nào, cũng không có bất kỳ sự chuẩn bị nào, quân đội của man nhân khi tới gần một cự ly nhất định tự nhiên phát động công kích.
Hơn vạn kỵ binh man nhân ở phía chính bắc vỗ vào đỉnh đầu dã ngưu một cái, dần dần tăng tốc xung phong.
Phía chính tây truyền tới tiếng rít sắc bén của côn trùng, vô số loại độc trùng cổ quái nhanh chóng bay lên, giống như là thủy triều ập tới.
Man nhân thú võ ở phía chính đông thì một bước bước đi được mấy trượng, nhanh như ngựa dẫn vô số mãnh thú lao tới.
Mấy chục thủ lĩnh man nhân ở phía chính nam thì chậm rãi thả chậm tốc độ tiến lên trước, mấy vạn sĩ tốt man nhân ở phía sau họ gỗ trống sát, thổi kèn kiệu, lao qua bên cạnh các thú lĩnh, giống như một đàn thú phát cuồng tiến về phía trước. Mấy trăm chiếc thang mây đơn sơ bị những sĩ tốt man nhân này ném xuống đất, rất nhanh liền bị giẫm thành gỗ mục. Cửa thành Tiểu Mộng mở ra, tường thành đều bị thủng từng mảng lớn, không cần phải cầu treo nữa.
La Khắc Địch gian nan nuốt một ngụm nước bọt, kinh hoàng nhìn man nhân đang tứ diện hợp vây.
Y có nghe nói tới man triều này, trên cơ bản cứ cách hai ba năm, thành Tiểu Mộng luôn bị đại quân do man nhân tổ thành vây công một lần. Sử dụng rất nhiều độc trùng mãnh thú, xuất động các loại man nhân có binh lực ly kỳ cổ quái tổ thành xung phong giống như thủy triều, mỗi lần đều tạo thành thương vong cực kỳ thảm trọng cho thành Tiểu Mộng, chính cái này gọi là man triều.
Nhưng y lại không biết rằng, man triều ở vương đô Lữ quốc được coi là kỳ văn dị sự để cười đùa, khi mà y tận mắt nhìn thấy lại có cảm giác tuyệt vọng như vậy.
Cơ hồ là quay đầu ngựa theo bản năng, La Khắc Địch muốn thu gom binh gõ xông vào thành Tiểu Mộng. Y căn bản không có gan dã chiến ở ngoài thành với man nhân đã chiếm ưu thế tuyệt đối, y có cảm giác rằng, một khi đối kháng chính diện với man nhân, chút binh mà mà y mang theo này sẽ bị ăn sạch.
Nhưng y vừa quay đầu lại thì nhìn thấy quân dân của thành Mông đang mau chóng dọn một lượt lớn gạch ngói đá, cột trụ nhà, lấp kín những lô tường thành mà y đã hạ lệnh phá ra. Nhà dân ở trong thành bị mưa tên của mặc vũ bán sập một nửa, ở gần cửa thành có rất nhiều nhà cửa sụp đổ, vừa hay dùng để lấp tường thành.
Dưới sự thôi động của tâm tư vui mừng trước nỗi đau khổ của người khác này, hiệu suất công tác của quân dân ở trong thành nhanh hơn nhiều, chỉ trong thời gian rất ngắn, tường thành bị đục thủng đã được lấp kin, hơn nữa độ cao so với tường thành ở hai bên thì còn cao hơn một trượng.
Mã Lương bình thường lấy trí thông minh để tự phụ cũng trợn tròn mắt, y nhìn tường thành bị lấp kín ở phía sau mình, lại nhìn man nhân cuồn cuộn ở phía trước, chỉ cảm thấy trong bụng thắt lại, một cỗ dịch thể suýt nữa thì phun ra.
"La Khắc Địch!" Mắt thấy vô số man nhân ở phía trước chỉ còn cách mình không tới một dặm, La Khắc Địch vẫn ngây đơ người, Mã Lương vội vàng gọi to.
La Khắc Địch lập tức hồi thần lại, y đề khởi tiên thiên chân khí, lớn tiếng quát: "Tất cả mặc cơ nhắm chuẩn vào man nhân, giết sạch chúng đi!"
Trước khi La Khắc Địch hạ lệnh, khi man nhân vừa xuất hiện, nhưng sĩ tốt điều khiển mặc cơ đã bắt đầu quay phương hướng của mặc cơ. Theo tiếng ma sát của bánh răng, phần đầu của mặc cơ từ từ hạ xuống, dần dần song song với mặt đất. Không cần La Khắc Địch phải phí nhiều miệng lưỡi, trong tám mươi chiếc mặc cơ đồng thời chuyển tới tiếng bánh răng xoay chuyển cực nhanh, dây nỏ liên tiếp được lên dây.
Mũi tên màu đen đồng loạt được bát sạt đất.
Hơn ngàn kỵ sĩ man nhân đi đầu ngay cả tọa kỵ cùng đồng thời phát ra tiếng hét thảm. Cự ly một dặm, mặc cơ trọng nỗ dễ dàng bắn xuyên thấu trọng giáp của chúng, bắn xuyên cả thân thể chúng, sau đó cắm vào trong thân thể đồng bạn ở phía sau chúng.
Mau tươi phun ra, loạt tiên đầu tiên dễ dàng bắn chết hơn ngàn kỵ sĩ man nhân. Sao đó là loạt thứ hai, thứ ba, thứ tư.
Sau hai mươi chiếc mặc cơ ở thành bắc cạn tên, hơn một vạn man nhân chỉ còn lại tám trăm người, trận hình xung phong quá dày đặc, cự ly lại quá gần, khiến cho mặc cơ phát huy được sức sát thương lớn nhất. Mặt đất đầy là thi thể, những man nhân còn may mắn sống sót trong mưa tên vân thúc giục tọa kỵ lao về phía trước, trong con mắt ngốc trệ đã không nhìn thấy dịch nhân của mình đâu.
Võ Lâm quân kỵ sĩ lao lên, dễ dàng chém chết những tên kỵ sĩ man nhân đã mất đi đấu chí này.
Mấy kỵ sĩ nhảy xuống khỏi cuồng bí thú, kiểm tra trang bị của những kỵ sĩ man nhân này. Một kỵ sĩ nhanh chóng mang một chiếc mũ giáp và một thanh đại kiếm tới trước mặt La Khắc Địch: "Tướng quân, tất cả giáp trụ và binh khí đều là quân giới chế thức của Lữ quốc ta." Trên mặt kỵ sĩ này mang theo nụ cười hưng phấn, sớm đã nghe nói có người tư thông với man nhân, bán quân giới cho man nhân, lần này quả nhiên là tìm được chứng cứ, nói không chừng còn là một công lao lớn.
La Khắc Địch hung hăng trừng mắt lườm kỵ sĩ đó một cái, mắng: "Cái này thì liên quan gì tới chúng ta? Chinh đội, liều mạng với đám man nhân đó!"
Kỵ sĩ đó cùng hồi thần lại, bọn họ không phải là khâm sai phụng mệnh tra án, mặc kệ là ai cấu kết với man nhân, cứ qua được đại nạn trước mặt đã rồi hẵng nói!"
Ở trước mặt sức sát thương khủng bộ của mặc cơ, hơn vạn kỵ sĩ man nhân xung phong ở thành bắc ngoại lại trở thành một mắt xích yếu nhất trong man triều. Hơn một vạn kỵ sĩ man nhân chỉ trong thời gian một chén trà ngắn ngủi đã bị mặc cơ bắn bị thương, mấy trăm kỵ sĩ còn lại cũng bị Võ Lâm quân giết sạch.
Hai mươi chiếc mặc ở thành bắc nhanh chóng chia thành hai đội, phân biệt tiến về phía thành đông và thành tây để tăng viện.
Mấy chục man nhân thú võ ở thành đông đã xông tới nơi cách mặc cơ không tới nửa dặm, ở phía sau họ ngoài trăm trượng chính là những mãnh thú cổ quái đó. Mãnh hổ, tê giác, tinh tinh, lơ rằng, trâu rừng, các loại mãnh thú hai mắt đều đỏ rực, thở hổn hển, liều mạng lao về phía thành Tiểu Mộng.
Mặc cơ ở thành động bắn ra mưa tiễn rít gào, mưa tên đen kịt bắn ra, đi qua đâu là máu tươi phụt ra tới đó. Ba man nhân thú võ không né kịp, bị mũi tên bắn xuyên người, trên người chúng bốc lên một mảng sương máu, phần lưng bị tên bắn đứt, nửa thân trên bị lực đạo cường đại của nỏ tiễn kéo bay đi, nửa thân dưới thì vậy chạy về phía trước thêm hơn chục dặm.
Từng đàn dã thú phát ra tiếng hét thê lương, bọn chúng không biết né tránh, chỉ biết lao về phía trước. Nỏ tiễn bắn xuyên cơ thể chúng trước, thường thường là một mũi tên sẽ bắn xuyên thi thể của bảy tám con dã thú mới vô lực cám ở trong cơ thể chúng.
Máu tanh rẻ mạt phun đầy đất, máu tụ thành một dòng suối nhỏ sau đó thì tụ thành dòng sông máu có chu vi mấy dặm.
Mây chục thú võ đối diện với mưa tên, chỉ có thể bất lực né trái tránh phải, bị mưa tên bức cho không thể nào tiến lên trước được nữa. Cho dù là bọn họ có lực lượng cường đại nhờ thú hồn gia trì, cho dù là bọn họ có lực sát thương không sợ võ giả tiên thiên, nhưng đối diện với cỗ máy đồ sát trên chiến trường như mặc cơ, bọn họ cũng chỉ đành bất lực ngẩng đầu lên trời rống giận.
Chiến cục ở thành nam còn thê thảm hơn, bộ tốt man nhân dày đặc xung phong ngã rạp từng mặc. Mặc cơ phát ra tiếng rít vui sướng, từng loạt mưa tên thu cắt sinh mạng của sĩ tốt man nhân. Từ trước mặc cơ năm mươi bước tới hai dặm, khu vực này biến thành tử địa, chỉ cần là sĩ tốt man nhân dám bước vào khu vực này đều sẽ bị tên mạnh bắn chết.
Thế công của man nhân nhất thời rơi vào bế tác, chỉ có man nhân ở thành tây là có được chút tiến triển.
Những kẻ phát động tiến công ở thành tây là cổ man khiến người ta nghe thấy mà vỡ cả mật, một nhánh man nhân chuyên ngực các loại độc trùng, có lực lượng kỳ dị không thể tưởng tượng nổi. Vô số độc trùng như phát điên xung phong về phía thành Tiểu Mộng, giống như là thủy triều xông và phía mặc cơ "bảo vệ" tường thành phía tây của thành Mông.
Mặc cơ đồng loạt bắn ra mưa tên có tính hủy diệt, một lượng lớn độc trùng có thân thể to lớn trúng tên mất mạng. Độc màng thô to như miệng bát, nhện to như cái vại, rết dài mấy thước, bọ cạp to như cái thớt, những độc trùng cỡ lớn này cũng không cản được sự toàn xạ của mặc cơ, cơ hồ là trong nháy mắt bị giết sạch.
Nhưng số lượng nhiều nhất trong độc trùng là hàng ngàn hàng vạn độc trùng có thể hình bình thường. Độc xa thô to như ngón tay dài mấy thước, nhện độc từ to như ngón tay đến to như nắm đấm, rết dài mấy tấc, bò cạp to như bàn tay. số lượng gần năm mươi vạn, độc trùng lúc nhúc rải gần mấy dặm xè xè gào rít, nhanh chóng lao tới bên cạnh mặc cơ.
Mặc cơ đối với mục tiêu lớn thì có lực sát thương siêu mạnh, nhưng đội diễn với những độc trùng nho nhỏ thì hoàn toàn mất đi uy lực.
Độc trùng lao tới, nhào lên người của những sĩ tốt khống chế mặc cơ. Tiếng gào thét thê lương vang lên, mấy trăm sĩ tốt bị thủy triều độc trùng nhấn chìm, rất nhanh liền ngã ra đất. Thủy triều động trùng chảy qua những sĩ tốt này, những sĩ tốt không ngừng uốn éo giãy dụa đó rất nhanh liền biến thành không còn thanh tức, khi trùng triều lướt qua, ở nơi đó chỉ còn lại một đống xương vụn đen xì.
Sĩ tốt bên trong mặc cơ cũng bị độc trùng chui vào cắn chết, hai mươi chiếc mặc cơ biến thành phế vật.
Man nhân ở thành tây điều khiển độc trùng công thành phát ra tiếng cười dữ tợn đắc ý, bọn họ mang theo âm phong vi vút, huýt sáo cổ quái, sải bước về phía thành Tiểu Mộng. Tiếng huýt sáo của họ thúc giục độc trùng đánh lên thành Tiểu Mộng, rất nhanh liền xông tới trước tường thành.
Mười chiếc mặc cơ từ trong hai mươi chiếc mặc cơ ở thành bắc phân ra, lúc này đã đi tới chỗ giao giới giữ tường thành bắc và tường thành tây. Mắt thấy độc trùng đáng sợ, mười chiếc mặc cơ này vội vàng dừng lại không dám tiến tới nữa. Hơn vạn tên cổ man khu động độc trùng công thành đang vừa hay tiến vào xạ trình của mười chiếc mặc cơ.
Trướng tên vén lên, mười chiếc mặc cơ dùng tốc độ nhanh nhất bắn ra hết nỏ tiễn trong hộp.
Hơn vạn cổ man ngã xuống tại chỗ một nửa, độc trùng mà chúng khống chế đại loạn, nhao nhao ùa ra bốn phía.
Trên trời đột nhiên bắn xuống mưa tên gai dày đặc, điểu man nhân một mực bay lượn trên trời cao, một mực quan sát chiến đấu ở bên dưới cuối cùng cũng vội vàng kéo cung, phát động công kích xuống phía dưới.
Mưa tên rải lên đầu những sĩ tốt đang điều khiển mặc cơ đó, một loạt sĩ tốt hét thảm ngã xuống đất.
/176
|