Nó bước chân vào nhà, căn phòng bama nó còn sáng ánh đền điện. Nó định lên phòng, vừa xoay người đã bắt gặp mẹ - Con về rồi đấy à?_ Mẹ nó nói với giọng quan tâm
- Vâng, chúc mẹ buổi tối vui vẻ._
*Tua nha thời gian.*
...
Nó vác chiếc cặp sách, lê từng bước nặng nề trở về phòng. Tới phòng, nó quăng chiếc cặp sách vào một xó rồi lấy máy tính ra online facebook....*Tinh*... một âm thanh vang lên, thì ra là lời mời kết bạn từ người có tên Níu kéo quá khứ . Nó nhấp luôn vào ô chấp nhận...* Tinh*... lại một âm thanh như thế vang lên lần thứ hai, nhưng không phải lời mời kết bạn mà là một tin nhắn mới từ người bạn nó vừa chấp nhận.
* * *
-2
- 2
- tôi làm bạn được không_ người đó đề nghị
- được chứ._nó vui vẻ đồng í.
- bạn tên là gì?
- Cứ gọi mình là Nguyệt đi.
Còn bạn?
- Bạn là Nguyệt, vậy gọi mình là Sun.
- Mặt trời và mặt trăng hả, hay đấy.
- Bạn biết rồi sao?
- Tất nhiên rồi, mình thông minh mà._ Nó tự hào.
- Bạn hợp tính mình thật.
- Bạn cũng vậy mà.
- Hôm nay bạn có chuyện gì hay không, kể cho mình nghe với._ người bên kia tò mò
- Chuyện thì có nhưng nói ra dài dòng lắm, với cả bực mình nữa.
- Thế à, chuyện gì mà làm bạn bực mình vậy?
- Là thế này:
- Ở trương mình có thầy giáo mới chuyến về, không chỉ dạy, mà còn chủ nhiệm luôn lớp mình nữa, ông ta rất nhỏ mọn, có mỗi cái chuyện bé xíu mà bắt nạt mình, hại mình phải dọn phòng cả buổi chiều nay, mệt chết đi được_ Nó than vãn
Người ở đầu bên kia sững sờ, sao lại có sự trùng hợp đến thế chứ. Thay vì phân vân hàng ngàn câu hỏi, người ở bên kia quyết định hỏi cho chắc chắn.
- Vậy ông ta tên gì? Trông như thế nào?...
- Ông ta tên Thiên Nam, người đâu mà xấu dữ luôn, chuyên bắt nạt trẻ em, xấu tính, keo kiệt,... Nó liệt kê ra một hàng dài đặc điểm của Thiên Nam
Bên kia- thiên Nam sững sờ, quả thực oan gia ngõ hẹp, nhắn tin với ai thì không mà lại trúng cô bé ngịch ngợm này, Thiên Nam thầm cảm ơn trời vì anh chưa kể gì cho người lạ nghe cả.
Nguyệt Dương không một chút đề phòng, cứ thế xả hết sạch cho người bên kia ( chị này dễ tin người dữ)
- Vậy à_ Thiên Nam nhắn lại, lúc này anh nở một nụ cười rất gian...
Ak, bạn cho mình số điện thoại đước không, thỉnh thoảng mình bận không on được thì mình nhắn tin cho bạn_ Thiên Nam nhắn thêm.
- Số điện thoại của mình là 0169XXXXX._ Nó vui vẻ trả lời
Đầu bên kia, Thiên Nam không ngờ được cô bé này lại ngốc nghếch đến thế, mới quen chưa lâu mà đã cho số điện thoại rồi, đã thế còn nõi xấu người khác nữa.* Xem ra mình quá đề cao cô bé này rồi . Anh nhoẻn miệng cười một mình.
Reng... reng...reng
tiếng điện thoại của nó reo lên từng hồi, không biết muộn vậy rồi mà ai còn nhắn tin nữa nhỉ? Nó vớ lấy chiếc điện thoại trên đầu tủ, mở hộp thư mới Chào Nguyệt
Tin nhắn chỉ vẻn vẹn hai tiếng nhưng cũng đủ để nó đoán ra được ai là người nhắn tin.
Sun ak
Ukm, đoán ra rồi sao?
Có mỗi bạn gọi mình là Nguyệt ngoại trừ người trong gia đình mình mà.
Đặc biệt đến vậy ư!
hjhj'
Không hiểu sao khi nhắn tin với người này nó lại cảm thấy vui đến thế, chắc do người đó nói chuyện có duyên thôi.
...
Gần 12h đêm, nó và người bạn mới đi đi ngủ.
thật mệt mỏi, cũng gần 12h rồi, ngủ thôi kẻo sáng mai dậy muộn thì chết với ông thầy.
Tắt đèn ngủ, nó nằm lên chiếc giường êm ái và dần chìm vào giấc mơ...
LỜI CỦA AU:
Thành thật xin lỗi mọi người về sự chậm trễ ra chap mới, au có lí do riêng không thể đăng chap thường xuyên như trước được nữa, mong mn thông cảm. Au hi vọng sẽ nhận được sự ủng hộ đông đảo của bạn đọc. Xin cảm ơn. * cúi đầu*
- Vâng, chúc mẹ buổi tối vui vẻ._
*Tua nha thời gian.*
...
Nó vác chiếc cặp sách, lê từng bước nặng nề trở về phòng. Tới phòng, nó quăng chiếc cặp sách vào một xó rồi lấy máy tính ra online facebook....*Tinh*... một âm thanh vang lên, thì ra là lời mời kết bạn từ người có tên Níu kéo quá khứ . Nó nhấp luôn vào ô chấp nhận...* Tinh*... lại một âm thanh như thế vang lên lần thứ hai, nhưng không phải lời mời kết bạn mà là một tin nhắn mới từ người bạn nó vừa chấp nhận.
* * *
-2
- 2
- tôi làm bạn được không_ người đó đề nghị
- được chứ._nó vui vẻ đồng í.
- bạn tên là gì?
- Cứ gọi mình là Nguyệt đi.
Còn bạn?
- Bạn là Nguyệt, vậy gọi mình là Sun.
- Mặt trời và mặt trăng hả, hay đấy.
- Bạn biết rồi sao?
- Tất nhiên rồi, mình thông minh mà._ Nó tự hào.
- Bạn hợp tính mình thật.
- Bạn cũng vậy mà.
- Hôm nay bạn có chuyện gì hay không, kể cho mình nghe với._ người bên kia tò mò
- Chuyện thì có nhưng nói ra dài dòng lắm, với cả bực mình nữa.
- Thế à, chuyện gì mà làm bạn bực mình vậy?
- Là thế này:
- Ở trương mình có thầy giáo mới chuyến về, không chỉ dạy, mà còn chủ nhiệm luôn lớp mình nữa, ông ta rất nhỏ mọn, có mỗi cái chuyện bé xíu mà bắt nạt mình, hại mình phải dọn phòng cả buổi chiều nay, mệt chết đi được_ Nó than vãn
Người ở đầu bên kia sững sờ, sao lại có sự trùng hợp đến thế chứ. Thay vì phân vân hàng ngàn câu hỏi, người ở bên kia quyết định hỏi cho chắc chắn.
- Vậy ông ta tên gì? Trông như thế nào?...
- Ông ta tên Thiên Nam, người đâu mà xấu dữ luôn, chuyên bắt nạt trẻ em, xấu tính, keo kiệt,... Nó liệt kê ra một hàng dài đặc điểm của Thiên Nam
Bên kia- thiên Nam sững sờ, quả thực oan gia ngõ hẹp, nhắn tin với ai thì không mà lại trúng cô bé ngịch ngợm này, Thiên Nam thầm cảm ơn trời vì anh chưa kể gì cho người lạ nghe cả.
Nguyệt Dương không một chút đề phòng, cứ thế xả hết sạch cho người bên kia ( chị này dễ tin người dữ)
- Vậy à_ Thiên Nam nhắn lại, lúc này anh nở một nụ cười rất gian...
Ak, bạn cho mình số điện thoại đước không, thỉnh thoảng mình bận không on được thì mình nhắn tin cho bạn_ Thiên Nam nhắn thêm.
- Số điện thoại của mình là 0169XXXXX._ Nó vui vẻ trả lời
Đầu bên kia, Thiên Nam không ngờ được cô bé này lại ngốc nghếch đến thế, mới quen chưa lâu mà đã cho số điện thoại rồi, đã thế còn nõi xấu người khác nữa.* Xem ra mình quá đề cao cô bé này rồi . Anh nhoẻn miệng cười một mình.
Reng... reng...reng
tiếng điện thoại của nó reo lên từng hồi, không biết muộn vậy rồi mà ai còn nhắn tin nữa nhỉ? Nó vớ lấy chiếc điện thoại trên đầu tủ, mở hộp thư mới Chào Nguyệt
Tin nhắn chỉ vẻn vẹn hai tiếng nhưng cũng đủ để nó đoán ra được ai là người nhắn tin.
Sun ak
Ukm, đoán ra rồi sao?
Có mỗi bạn gọi mình là Nguyệt ngoại trừ người trong gia đình mình mà.
Đặc biệt đến vậy ư!
hjhj'
Không hiểu sao khi nhắn tin với người này nó lại cảm thấy vui đến thế, chắc do người đó nói chuyện có duyên thôi.
...
Gần 12h đêm, nó và người bạn mới đi đi ngủ.
thật mệt mỏi, cũng gần 12h rồi, ngủ thôi kẻo sáng mai dậy muộn thì chết với ông thầy.
Tắt đèn ngủ, nó nằm lên chiếc giường êm ái và dần chìm vào giấc mơ...
LỜI CỦA AU:
Thành thật xin lỗi mọi người về sự chậm trễ ra chap mới, au có lí do riêng không thể đăng chap thường xuyên như trước được nữa, mong mn thông cảm. Au hi vọng sẽ nhận được sự ủng hộ đông đảo của bạn đọc. Xin cảm ơn. * cúi đầu*
/15
|