Tôi cảm thấy thực sợ hãi trong lòng, dường như cảm xúc không thể điều khuyển được nữa. Tôi ở nhà vì bị mọt trận sốt tận ba mươi chín độ. Anh ấy vẫn đi dạy, tôi ở nhà một mình với sự mệt mỏi đến mức, thở cũng khó khăn. Bố tôi bảo, đừng để bản thân bị sôt, nếu không đôi mắt sẽ dần mờ về mặt tâm linh, nhưng có thể cảm nhận bằng tai, da thịt tăng. Ừ, có lẽ vậy. Một mùi thơm ngọt thoảng qua, như nước hoa quả mật ong, nhẹ nhàng, dìu dịu. Tôi chìm vào giấc chiêm bao. Trong giấc mơ, tôi thấy một con nai trắng đứng xa xa nơi bên kia hồ nhỏ. Bên nó là một chàng trai cỡ hai mươi, da dẻ nhợt nhạt, trắng đến nỗi gân xanh có thể thấy rõ. Nhưng anh ta rất đẹp, mắt tím sâu hun hút, nét mặt tuấn tú, vẻ như một nhà quyền quý. Con nai trắng được anh ta vuốt ve bộ lông, mắt híp lại, đuôi ve vẩy. Điều khiến tôi ngạc nhiên đó là sừng của nó, điểm là những bông hoa nở rộ như trên một nhành cây hoa. Anh ta nhìn tôi, miệng nói gì đó, tôi sắp nghe được nhưng chợt tỉnh dậy. Đầu tôi lúc này đau như búa bổ. Không phải ác ộng, không có mồ hôi đẫm trán, chỉ có cơn sốt đã giảm, người không còn cảm thấy quá mệt mỏi. Nhưng mùi thơm ngọt thoang thoảng làm tôi khó chịu, cảm giác buồn bã dâng trào như một cơn sóng. Nước mắt lã chã rơi, không vì điều gì cả, tại sao vậy?
Thấy sóng mũi cay cay, tôi lại chợt nhớ điều gì đó. Là gì vậy? Là gì vậy chứ?
CHân tê, đứng không vững, tay run, chiếc cốc đang cầm rơi xuống, vỡ tan tạo nên tiếng thủy tinh chói tai nhưng thật thanh nhã. Tôi bỗng nhận ra, dưới chân tôi chính là một con yêu ma quỷ quái gì đó, đen ngòm, như một con vật lai tạp, miệng to tướng khà khà thở. Mùi thơm ngọt từ nó tỏa ra, nồng nặc đến gay mũi. Nó đang quấn quanh chân tôi, tôi kinh hãi một phát đạp nó. Tôi có thể chạm vào nó! Tay vô thức quơ loạn, cầm chiếc cốc mà chọi vào, chân cũng đạp tan nó. Nó ghê sợ thét một tiếng rồi tan dần, tựa mây khói. Máu ở khắp nơi, nhưng chỉ có mùi thơm ngọt của nó, những cái cốc bị vỡ nằm la liệt, không gian im lặng đến phát sợ, mồ hôi đầy cả người, tôi... tôi... nhìn trước mắt là một con quạ đen với hình thù biến dị. Bỗng tôi muốn nôn ọe, nhanh chóng vào toilet mà ói đến mật xanh mật vàng cũng không đủ để ra. A... tôi như một kẻ điên loạn trong ngôi nhà này. Và cứ như thế, tôi dọn dẹp tất cả mọi thứ, tay bỗng thêm run rẩy, gân nổi lên rồi mắt tôi mờ dần, nhưng tai tôi nghe thấy những lời thì thầm của yêu ma quỷ quái khắp nơi.
Thấy sóng mũi cay cay, tôi lại chợt nhớ điều gì đó. Là gì vậy? Là gì vậy chứ?
CHân tê, đứng không vững, tay run, chiếc cốc đang cầm rơi xuống, vỡ tan tạo nên tiếng thủy tinh chói tai nhưng thật thanh nhã. Tôi bỗng nhận ra, dưới chân tôi chính là một con yêu ma quỷ quái gì đó, đen ngòm, như một con vật lai tạp, miệng to tướng khà khà thở. Mùi thơm ngọt từ nó tỏa ra, nồng nặc đến gay mũi. Nó đang quấn quanh chân tôi, tôi kinh hãi một phát đạp nó. Tôi có thể chạm vào nó! Tay vô thức quơ loạn, cầm chiếc cốc mà chọi vào, chân cũng đạp tan nó. Nó ghê sợ thét một tiếng rồi tan dần, tựa mây khói. Máu ở khắp nơi, nhưng chỉ có mùi thơm ngọt của nó, những cái cốc bị vỡ nằm la liệt, không gian im lặng đến phát sợ, mồ hôi đầy cả người, tôi... tôi... nhìn trước mắt là một con quạ đen với hình thù biến dị. Bỗng tôi muốn nôn ọe, nhanh chóng vào toilet mà ói đến mật xanh mật vàng cũng không đủ để ra. A... tôi như một kẻ điên loạn trong ngôi nhà này. Và cứ như thế, tôi dọn dẹp tất cả mọi thứ, tay bỗng thêm run rẩy, gân nổi lên rồi mắt tôi mờ dần, nhưng tai tôi nghe thấy những lời thì thầm của yêu ma quỷ quái khắp nơi.
/49
|