Hồng Hạnh trải qua chuyện này lại được quay về làm nha hoàn hầu hạ bên Tương Nhược Lan. Nàng từ nhỏ đã hầu hạ Tương Nhược Lan, phương diện này coi như tận tâm. Trước kia Tương Nhược Lan không thích tính cách nông nổi của nàng nhưng có lẽ qua lần giáo huấn trước, Hồng Hạnh đã thu liễm rất nhiều, cách xử sự cũng trầm ổn hơn. Tương Nhược Lan cũng dần dần không chán ghét nàng như trước.
Tương Nhược Lan sẽ không dành quá nhiều cảm tình cho những người bên mình, từ từ nhỏ đến lớn đều là như thế. Nha hoàn và mụ mụ dù vẫn ở bên cạnh nàng, hết lòng hết sức hầu hạ nàng, nàng cũng sẽ bảo vệ bọn họ, đối tốt với bọn họ. Nhưng đó cũng chỉ như là báo đáp chứ không phải coi bọn họ thành bằng hữu, thành thân nhân.
Những người bên cạnh chỉ cần không mang phiền toái cho nàng, không liên lụy nàng thì bất kể là ai nàng cũng không để ý.
Ánh Tuyết vẫn hầu hạ ở Thu đường viện, Tương Nhược Lan thấy nàng biết chữ, lại tỉ mỉ nên cho nàng hầu hạ ở thư phòng, thuận tiện quản lí tiền bạc của nàng, kể cả tiền mỗi tháng Hầu phủ cho Thu đường viện cùng với lợi tức thu được từ ba nông trang của nàng.
Hồng Hạnh thấy Ánh Tuyết đã lấy người khác, hơn nữa còn thừa nhận chuyện này trước thái phu nhân sẽ không còn cách nào để xoay người nên cũng không đặt nàng vào lòng. Hôm nay, Thu đường viện bất luận là tư sắc hay địa vị thì không còn nha hoàn nào hơn được nàng, vì thế nàng càng đắc ý.
Mà Ánh Tuyết bị oan như thế sao lại từ bỏ chuyện giải oan? Nhưng là khổ nỗi không có chứng cứ, cũng không dám đến trước mặt Tương Nhược Lan kêu oan. Dù sao địa vì của Hồng Hạnh trong lòng phu nhân cũng không tầm thường, làm việc tùy tiện chỉ khiến phu nhân chán ghét. Nàng trong lúc này đã suy nghĩ kĩ, hiểu rõ Hồng Hạnh, cảm giác được Hồng Hạnh không có khả năng nghĩ ra được kế hoạch chu toàn như thế, chắc chắn là có người giúp nàng. Vì vậy, Ánh Tuyết từ đó rất để ý đến những việc làm thường nhật của Hồng Hạnh, muốn từ đó phát hiện dấu vết.
Mà Tương Nhược Lan cũng không biết những tâm tư này của bọn nha hoàn. Lúc này, cách vài ngày nàng sẽ vào cung một chuyến. Theo lời Thái hậu nói, mỗi lần cũng tới Khôn Trữ cung một chút trò chuyện cùng Hoàng hậu.
Thái hậu tính toán dù không sai nhưng đó là để cho Tương Nhược Lan được sủng ái. Nhưng nàng tự biết đường mình, vốn chính mình không chịu viên phòng thì cho dù hoàng hậu thích thì có làm sao? Lí không đúng, tình không ngay, chắc hoàng hậu cũng không giúp nàng.
Nhưng trò chuyện cho hoàng hậu vui vẻ, tương lai nếu có cơ hội hòa ly, chắc sẽ nói đỡ cho mình vài câu với hoàng thượng. Tóm lại, hoàng hậu là nhất quốc chi mẫu, có quan hệ tốt với nàng tuyệt đối là không sai!
Hôm nay, nàng vào cung, đầu tiên là xoa bóp cho Thái hậu, sau đó cùng Thái hậu đi dạo một vòng, Thái hậu vui vẻ thì đến Khôn trữ cung.
Đại cung nữ Trữ Hinh bên người hoàng hậu nghênh đón nàng:
- Hầu phu nhân tới vừa lúc, hoàng hậu tâm tình buồn bực, nô tỳ cũng không biết nên như thế nào khuyên giải!
- Hoàng hậu ở đâu?
- Ở bên trong điện. Hầu phu nhân mời theo ta
Tương Nhược Lan trong lòng thở dài một tiếng, đi theo Trữ Hinh đi vào nội điện.
Hoàng hậu buồn bực đương nhiên là có nguyên nhân. Ngày đó Thục phi đột nhiên té xỉu, Hoàng thượng tìm thái y chẩn mạch thì biết là có thai. Hoàng đế hưng phấn sách phong Thục phi thành Quý phi.
Có thể thấy được vị trí của Thục phi trong lòng hoàng đế.
Hôm nay tiếng tăm Thục phi rất thịnh, mơ hồ áp đảo Đông cung, bất luận là thân đàn bà hay là hoàng hậu thì sao hoàng hậu có thể thấy vui.
Nơi này, nam nhân chỉ lo chuyện phong phong hoa tuyết nguyệt của chính mình, coi chuyện tam thê tứ thiếp là chuyện đương nhiên, chưa bao giờ nghĩ tới cảm thụ của những người đà bà bên mình. Mà đáng tiếc lại là những người đàn bà cũng cho rằng đây là chuyện đương nhiên, chưa bao giờ đấu tranh cho cảm thụ của chính mình, nam du tôn, nữ du ti là số mệnh không cách nào chạy thoát.
Tới cuối cùng, mình có thể vẫn kiên trì hay không? Tương Nhược Lan thở dài.
Vào nội điện. Đã thấy hoàng hậu mặc áo lụa màu xanh thêu hoa mai, ngẩn người nhìn mình trong gương.
Tương Nhược Lan đi qua hành lễ.
Hoàng hậu hữu khí vô lực bảo nàng bình thân, cho nàng đến gần.
Nàng nhìn Tương Nhược Lan qua giương, nhẹ nhàng hỏi:
- Nhược Lan, ngươi xem bản cung có phải đã già?
Tương Nhược Lan cười nói:
- Nương nương đang tuổi thanh xuân, sao lại nói già?
Hoàng hậu vỗ về khuôn mặt mình nhẹ nhàng lắc đầu:
- Già rồi, da dẻ không còn mịn màng như xưa, mắt cũng không sáng như xưa. Trước kia Hoàng thượng nói ta giống một đóa hoa mềm mại, nhưng bây giờ….
Nàng đứng lên quay một vòng trước giương:
- Từ khi sinh hạ Lỗi Nhi xong, thân thể hoàn toàn thay đổi, sao còn tìm được bóng dáng khi xưa.
Hoàng hậu tiếp xúc với Tương Nhược Lan vài lần thì rất thích nàng sáng sủa, hoạt bát nên có đôi lúc cũng sẽ tâm sự với nàng.
Nghe đến đó, Tương Nhược Lan hai mắt sáng ngời, cơ hội của nàng đã tới rồi sao?
Nàng đi tới bên người hoàng hậu, cười nói:
- Thời gian đối với mỗi người đều công bằng, nếu không trên đời sao lại có nhiều lão nãi nãi, lão bà bà? Cho dù là Quý phi nương nương cũng không tránh được ngày đó.
Hoàng hậu nghe nàng nói như vậy, tâm tình cũng không thấy khá lên, thở dài một tiếng:
- Đúng vậy, chờ chúng ta già hết còn có nhiều cô nương tuổi trẻ mỹ mạo tiến đến…
Rồi lại nói đến Quý phi:
- Bất kể nói thế nào Quý phi cũng trẻ hơn ta vài tuổi, ta cũng không thể so với nàng được.
- Nhưng hoàng hậu cuối cùng vẫn là hoàng hậu. Điểm này, quý phi sao có thể sánh bằng ngươi!
Hoàng hậu chẳng biết nghĩ tới cái gì, nhẹ nhàng cười lạnh một tiếng, không nói gì:
Tương Nhược Lan vừa cười vừa nói:
- Nương nương, thật ra muốn trẻ lại cũng không phải khó khăn. Thần phụ dù không thể khiến hoàng hậu mãi mãi thanh xuân nhưng là giúp nương nương nhìn qua vẫn trẻ trung thì cũng có cách.
Hoàng hậu nghe vậy, hai mắt sáng ngời, cầm tay Tương Nhược Lan, hưng phất nói:
- Thật vậy chăng? Nhược Lan thật sự có biện pháp? Đúng, Nhược Lan có thể trị chứng tiêu khát của thái hậu, nhất định cũng có thể giúp ta.
Vừa nói, nàng cúi đầu, nhìn về phía chính mình:
- Ngươi có cách nào giúp ta gầy đi một chút? Sinh Lỗi Nhi xong, ta béo lên không ít, cũng bảo thái y xem, kê thuốc nhưng cũng không có tác dụng
Tương Nhược Lan nhìn một chút, thấy nàng chủ yếu là eo bị phì, chắc hẳn là do sinh xong bồi bổ quá nhiều, hơn nữa ngực cũng bị xẹp, chắc hẳn là do bình thường không chịu hoạt động.
- Nương nương yên tâm, ta nhất định sẽ làm nương nương gầy đi.
Hoàng hậu cao hứng nói:
- Chỉ cần ngươi có thể làm cho bản cung gầy đi, nhất định bản cung sẽ trọng thưởng.
Tương Nhược Lan cười:
- Nhược Lan không cần nương nương thưởng, Nhược Lan thiệt tình thích nương nương, chỉ cần nương nương vui vẻ, Nhược Lan cũng vui vẻ!
Lời này làm cho hoàng hậu thấy thoải mái.
Tương Nhược Lan đầu tiên là sai Trữ Hinh mang tinh dầu đến rồi sai nàng canh giữ ngoài điện, đừng để ai vào. Sau đó bảo hoàng hậu nằm ở trên giường.
Hoàng hậu nhìn nàng cởi hết quần áo mình, thoa tinh dầu lên người không khỏi tò mò hỏi:
- Nhược Lan, ngươi đang làm cái gì vậy?
Tương Nhược Lan ngẩng đầu nhìn hoàng hậu cười:
- Cái này gọi mà xoa bóp (thời hiện đại chúng mình gọi là massage) giảm béo, thông qua xoa bóp kinh mạch mà giúp đánh tan mỡ thừa trong cơ thể, rất tốt cho việc giảm béo.
Nàng sở dĩ có thể chắc chắn như vậy vì trước kia nàng cũng đã từng làm. Nàng từng đến thẩm mỹ viện làm thêm, massage giúp người giảm béo, kiếm thêm cũng không tệ.
(…. một đoạn 5 dòng về massage huyệt gì huyệt gì, xin lỗi tớ cắt)
Hoàng hậu nhìn vậy cảm giác rất khác lạ
Tương Nhược Lan vừa xoa bóp cho hoàng hậu vừa nói:
- Nương nương, sau này cứ ba lần ta lại đến xoa bóp cho người. Nếu người làm theo những gì ta nói, nhất định chỉ trong một tháng sẽ có hiệu quả.
Hoàng hậu thấy nàng như vậy, biết nàng không dám lừa mình, trong lòng càng vui vẻ:
- Vậy bản cung phải làm cái gì?
- Đầu tiên, mỗi sáng sớm hoàng hậu phải ăn một chén cháo loãng, cháo này phải dùng sơn dược, đậu đỏ, gạo tẻ, đậu bạch, và táo đỏ mà nấu lên. Mỗi ngày dùng làm ăn sáng. Đợi thần phụ sẽ viết lại giao cho Trữ Hinh. Còn nữa, mỗi ngày không nên ăn quá nhiều, ăn thịt thì chỉ nên ăn thịt gà hay cá, ăn nhiều ra và hoa quả.
Hoàng hậu cười nói:
- Nghe rất đơn giản, còn cần làm cái gì?
- Còn uống mật ong pha dấm, tức là hòa mật ong và dấm trắng tỉ lệ ¼ dùng trước khi ăn sáng khoảng một chung trà và sau khi ăn trưa, ăn tối thì uống ngay, như vậy rất tốt cho tiêu hóa, đồng thời cũng rất đẹp da.
Tương Nhược Lan vừa cười:
- Nếu nương nương muốn có hiệu quả cao thì phải chịu khổ một chút.
- Là muốn bản cung làm cái gì?
Hoàng hậu kiên định nói:
- Chỉ cần có thể gầy đi, bản cung không sợ khổi.
Tương Nhược Lan cười cười, xem ra vô luận là thời đại gì, thân phận gì phụ nữ vẫn vô cùng quan tâm đến việc làm đẹp.
- Thật ra cũng rất đơn giản, chỉ mà mỗi ngày kiên trì vận động, chỉ cần làm theo những động tác đó thì có thể khiến cho eo của người thon gọn. Nhưng sẽ rất mệt.
Hoàng hậu nói:
- Chỉ cần có tác dụng, bản cung không sợ khổ. Mỗi ngày làm cũng không sao!
Tương Nhược Lan xoa bóp cho hoàng hậu xong lại dạy hoàng hậu làm một số động tác thể dục cho eo trên giường, hoàng hậu dù tập rất mệt nhưng ánh mắt rất kiên quyết.
- Cảm giác bụng có nóng lên, bản cung cảm giác nhất định có hiệu quả.
Hoàng hậu tràn ngập tin tưởng.
Tương Nhược Lan dạy các động tác cho nàng, bản thân mình cũng rất mệt mỏi. Hoàng hậu cho nàng nghỉ ngơi một hồi lại sai Trữ Hinh mang ô mai ướp đá cho nàng.
Lúc gần đi, hoàng hậu dặn dò nàng:
- Chuyện này chỉ có bản cung và ngươi biết thôi, không nên nói cho người khác.
Tương Nhược Lan hiểu cảm giác này, phụ nữ đều muốn giấu kín bí quyết làm đẹp của mình đây là một loại tâm lý rất kì diệu.
Nàng lập tức đáp ứng
Cứ như vậy, cùng với việc xoa bóp, hoàng hậu cảm giác được bụng dần nhỏ xuống, hảo cảm với Tương Nhược Lan càng tăng. Phải biết rằng, Tương Nhược Lan đã giải quyết được sự khổ não lớn nhất của nàng. Bình thường, Tương Nhược Lan cũng dạy nàng không ít phương pháp làm đẹp, hơn nữa lại còn nói chuyện rất vui vẻ khiến hoàng hậu càng lúc càng thân thiết với nàng.
Một lần Hoàng hậu vô ý nhắc tới việc Hoàng thượng thường xuyên bị đau đầu, Tương Nhược Lan liền dạy hoàng hậu phương pháp xoa đầu. Nàng cười với hoàng hậu:
- Nương nương nếu trước khi xoa bóp tắm nước hoa hồng, sau đó mặc bộ lụa mỏng, nhất định sẽ có hiệu quả bất ngờ.
Hoàng hậu nghe xong, mặt đỏ lên, cười mắng
- Xú nha đầu, ngươi đang nói cái gì!
Nhưng lại âm thầm ghi nhớ những lời này của nàng
Tương Nhược Lan sẽ không dành quá nhiều cảm tình cho những người bên mình, từ từ nhỏ đến lớn đều là như thế. Nha hoàn và mụ mụ dù vẫn ở bên cạnh nàng, hết lòng hết sức hầu hạ nàng, nàng cũng sẽ bảo vệ bọn họ, đối tốt với bọn họ. Nhưng đó cũng chỉ như là báo đáp chứ không phải coi bọn họ thành bằng hữu, thành thân nhân.
Những người bên cạnh chỉ cần không mang phiền toái cho nàng, không liên lụy nàng thì bất kể là ai nàng cũng không để ý.
Ánh Tuyết vẫn hầu hạ ở Thu đường viện, Tương Nhược Lan thấy nàng biết chữ, lại tỉ mỉ nên cho nàng hầu hạ ở thư phòng, thuận tiện quản lí tiền bạc của nàng, kể cả tiền mỗi tháng Hầu phủ cho Thu đường viện cùng với lợi tức thu được từ ba nông trang của nàng.
Hồng Hạnh thấy Ánh Tuyết đã lấy người khác, hơn nữa còn thừa nhận chuyện này trước thái phu nhân sẽ không còn cách nào để xoay người nên cũng không đặt nàng vào lòng. Hôm nay, Thu đường viện bất luận là tư sắc hay địa vị thì không còn nha hoàn nào hơn được nàng, vì thế nàng càng đắc ý.
Mà Ánh Tuyết bị oan như thế sao lại từ bỏ chuyện giải oan? Nhưng là khổ nỗi không có chứng cứ, cũng không dám đến trước mặt Tương Nhược Lan kêu oan. Dù sao địa vì của Hồng Hạnh trong lòng phu nhân cũng không tầm thường, làm việc tùy tiện chỉ khiến phu nhân chán ghét. Nàng trong lúc này đã suy nghĩ kĩ, hiểu rõ Hồng Hạnh, cảm giác được Hồng Hạnh không có khả năng nghĩ ra được kế hoạch chu toàn như thế, chắc chắn là có người giúp nàng. Vì vậy, Ánh Tuyết từ đó rất để ý đến những việc làm thường nhật của Hồng Hạnh, muốn từ đó phát hiện dấu vết.
Mà Tương Nhược Lan cũng không biết những tâm tư này của bọn nha hoàn. Lúc này, cách vài ngày nàng sẽ vào cung một chuyến. Theo lời Thái hậu nói, mỗi lần cũng tới Khôn Trữ cung một chút trò chuyện cùng Hoàng hậu.
Thái hậu tính toán dù không sai nhưng đó là để cho Tương Nhược Lan được sủng ái. Nhưng nàng tự biết đường mình, vốn chính mình không chịu viên phòng thì cho dù hoàng hậu thích thì có làm sao? Lí không đúng, tình không ngay, chắc hoàng hậu cũng không giúp nàng.
Nhưng trò chuyện cho hoàng hậu vui vẻ, tương lai nếu có cơ hội hòa ly, chắc sẽ nói đỡ cho mình vài câu với hoàng thượng. Tóm lại, hoàng hậu là nhất quốc chi mẫu, có quan hệ tốt với nàng tuyệt đối là không sai!
Hôm nay, nàng vào cung, đầu tiên là xoa bóp cho Thái hậu, sau đó cùng Thái hậu đi dạo một vòng, Thái hậu vui vẻ thì đến Khôn trữ cung.
Đại cung nữ Trữ Hinh bên người hoàng hậu nghênh đón nàng:
- Hầu phu nhân tới vừa lúc, hoàng hậu tâm tình buồn bực, nô tỳ cũng không biết nên như thế nào khuyên giải!
- Hoàng hậu ở đâu?
- Ở bên trong điện. Hầu phu nhân mời theo ta
Tương Nhược Lan trong lòng thở dài một tiếng, đi theo Trữ Hinh đi vào nội điện.
Hoàng hậu buồn bực đương nhiên là có nguyên nhân. Ngày đó Thục phi đột nhiên té xỉu, Hoàng thượng tìm thái y chẩn mạch thì biết là có thai. Hoàng đế hưng phấn sách phong Thục phi thành Quý phi.
Có thể thấy được vị trí của Thục phi trong lòng hoàng đế.
Hôm nay tiếng tăm Thục phi rất thịnh, mơ hồ áp đảo Đông cung, bất luận là thân đàn bà hay là hoàng hậu thì sao hoàng hậu có thể thấy vui.
Nơi này, nam nhân chỉ lo chuyện phong phong hoa tuyết nguyệt của chính mình, coi chuyện tam thê tứ thiếp là chuyện đương nhiên, chưa bao giờ nghĩ tới cảm thụ của những người đà bà bên mình. Mà đáng tiếc lại là những người đàn bà cũng cho rằng đây là chuyện đương nhiên, chưa bao giờ đấu tranh cho cảm thụ của chính mình, nam du tôn, nữ du ti là số mệnh không cách nào chạy thoát.
Tới cuối cùng, mình có thể vẫn kiên trì hay không? Tương Nhược Lan thở dài.
Vào nội điện. Đã thấy hoàng hậu mặc áo lụa màu xanh thêu hoa mai, ngẩn người nhìn mình trong gương.
Tương Nhược Lan đi qua hành lễ.
Hoàng hậu hữu khí vô lực bảo nàng bình thân, cho nàng đến gần.
Nàng nhìn Tương Nhược Lan qua giương, nhẹ nhàng hỏi:
- Nhược Lan, ngươi xem bản cung có phải đã già?
Tương Nhược Lan cười nói:
- Nương nương đang tuổi thanh xuân, sao lại nói già?
Hoàng hậu vỗ về khuôn mặt mình nhẹ nhàng lắc đầu:
- Già rồi, da dẻ không còn mịn màng như xưa, mắt cũng không sáng như xưa. Trước kia Hoàng thượng nói ta giống một đóa hoa mềm mại, nhưng bây giờ….
Nàng đứng lên quay một vòng trước giương:
- Từ khi sinh hạ Lỗi Nhi xong, thân thể hoàn toàn thay đổi, sao còn tìm được bóng dáng khi xưa.
Hoàng hậu tiếp xúc với Tương Nhược Lan vài lần thì rất thích nàng sáng sủa, hoạt bát nên có đôi lúc cũng sẽ tâm sự với nàng.
Nghe đến đó, Tương Nhược Lan hai mắt sáng ngời, cơ hội của nàng đã tới rồi sao?
Nàng đi tới bên người hoàng hậu, cười nói:
- Thời gian đối với mỗi người đều công bằng, nếu không trên đời sao lại có nhiều lão nãi nãi, lão bà bà? Cho dù là Quý phi nương nương cũng không tránh được ngày đó.
Hoàng hậu nghe nàng nói như vậy, tâm tình cũng không thấy khá lên, thở dài một tiếng:
- Đúng vậy, chờ chúng ta già hết còn có nhiều cô nương tuổi trẻ mỹ mạo tiến đến…
Rồi lại nói đến Quý phi:
- Bất kể nói thế nào Quý phi cũng trẻ hơn ta vài tuổi, ta cũng không thể so với nàng được.
- Nhưng hoàng hậu cuối cùng vẫn là hoàng hậu. Điểm này, quý phi sao có thể sánh bằng ngươi!
Hoàng hậu chẳng biết nghĩ tới cái gì, nhẹ nhàng cười lạnh một tiếng, không nói gì:
Tương Nhược Lan vừa cười vừa nói:
- Nương nương, thật ra muốn trẻ lại cũng không phải khó khăn. Thần phụ dù không thể khiến hoàng hậu mãi mãi thanh xuân nhưng là giúp nương nương nhìn qua vẫn trẻ trung thì cũng có cách.
Hoàng hậu nghe vậy, hai mắt sáng ngời, cầm tay Tương Nhược Lan, hưng phất nói:
- Thật vậy chăng? Nhược Lan thật sự có biện pháp? Đúng, Nhược Lan có thể trị chứng tiêu khát của thái hậu, nhất định cũng có thể giúp ta.
Vừa nói, nàng cúi đầu, nhìn về phía chính mình:
- Ngươi có cách nào giúp ta gầy đi một chút? Sinh Lỗi Nhi xong, ta béo lên không ít, cũng bảo thái y xem, kê thuốc nhưng cũng không có tác dụng
Tương Nhược Lan nhìn một chút, thấy nàng chủ yếu là eo bị phì, chắc hẳn là do sinh xong bồi bổ quá nhiều, hơn nữa ngực cũng bị xẹp, chắc hẳn là do bình thường không chịu hoạt động.
- Nương nương yên tâm, ta nhất định sẽ làm nương nương gầy đi.
Hoàng hậu cao hứng nói:
- Chỉ cần ngươi có thể làm cho bản cung gầy đi, nhất định bản cung sẽ trọng thưởng.
Tương Nhược Lan cười:
- Nhược Lan không cần nương nương thưởng, Nhược Lan thiệt tình thích nương nương, chỉ cần nương nương vui vẻ, Nhược Lan cũng vui vẻ!
Lời này làm cho hoàng hậu thấy thoải mái.
Tương Nhược Lan đầu tiên là sai Trữ Hinh mang tinh dầu đến rồi sai nàng canh giữ ngoài điện, đừng để ai vào. Sau đó bảo hoàng hậu nằm ở trên giường.
Hoàng hậu nhìn nàng cởi hết quần áo mình, thoa tinh dầu lên người không khỏi tò mò hỏi:
- Nhược Lan, ngươi đang làm cái gì vậy?
Tương Nhược Lan ngẩng đầu nhìn hoàng hậu cười:
- Cái này gọi mà xoa bóp (thời hiện đại chúng mình gọi là massage) giảm béo, thông qua xoa bóp kinh mạch mà giúp đánh tan mỡ thừa trong cơ thể, rất tốt cho việc giảm béo.
Nàng sở dĩ có thể chắc chắn như vậy vì trước kia nàng cũng đã từng làm. Nàng từng đến thẩm mỹ viện làm thêm, massage giúp người giảm béo, kiếm thêm cũng không tệ.
(…. một đoạn 5 dòng về massage huyệt gì huyệt gì, xin lỗi tớ cắt)
Hoàng hậu nhìn vậy cảm giác rất khác lạ
Tương Nhược Lan vừa xoa bóp cho hoàng hậu vừa nói:
- Nương nương, sau này cứ ba lần ta lại đến xoa bóp cho người. Nếu người làm theo những gì ta nói, nhất định chỉ trong một tháng sẽ có hiệu quả.
Hoàng hậu thấy nàng như vậy, biết nàng không dám lừa mình, trong lòng càng vui vẻ:
- Vậy bản cung phải làm cái gì?
- Đầu tiên, mỗi sáng sớm hoàng hậu phải ăn một chén cháo loãng, cháo này phải dùng sơn dược, đậu đỏ, gạo tẻ, đậu bạch, và táo đỏ mà nấu lên. Mỗi ngày dùng làm ăn sáng. Đợi thần phụ sẽ viết lại giao cho Trữ Hinh. Còn nữa, mỗi ngày không nên ăn quá nhiều, ăn thịt thì chỉ nên ăn thịt gà hay cá, ăn nhiều ra và hoa quả.
Hoàng hậu cười nói:
- Nghe rất đơn giản, còn cần làm cái gì?
- Còn uống mật ong pha dấm, tức là hòa mật ong và dấm trắng tỉ lệ ¼ dùng trước khi ăn sáng khoảng một chung trà và sau khi ăn trưa, ăn tối thì uống ngay, như vậy rất tốt cho tiêu hóa, đồng thời cũng rất đẹp da.
Tương Nhược Lan vừa cười:
- Nếu nương nương muốn có hiệu quả cao thì phải chịu khổ một chút.
- Là muốn bản cung làm cái gì?
Hoàng hậu kiên định nói:
- Chỉ cần có thể gầy đi, bản cung không sợ khổi.
Tương Nhược Lan cười cười, xem ra vô luận là thời đại gì, thân phận gì phụ nữ vẫn vô cùng quan tâm đến việc làm đẹp.
- Thật ra cũng rất đơn giản, chỉ mà mỗi ngày kiên trì vận động, chỉ cần làm theo những động tác đó thì có thể khiến cho eo của người thon gọn. Nhưng sẽ rất mệt.
Hoàng hậu nói:
- Chỉ cần có tác dụng, bản cung không sợ khổ. Mỗi ngày làm cũng không sao!
Tương Nhược Lan xoa bóp cho hoàng hậu xong lại dạy hoàng hậu làm một số động tác thể dục cho eo trên giường, hoàng hậu dù tập rất mệt nhưng ánh mắt rất kiên quyết.
- Cảm giác bụng có nóng lên, bản cung cảm giác nhất định có hiệu quả.
Hoàng hậu tràn ngập tin tưởng.
Tương Nhược Lan dạy các động tác cho nàng, bản thân mình cũng rất mệt mỏi. Hoàng hậu cho nàng nghỉ ngơi một hồi lại sai Trữ Hinh mang ô mai ướp đá cho nàng.
Lúc gần đi, hoàng hậu dặn dò nàng:
- Chuyện này chỉ có bản cung và ngươi biết thôi, không nên nói cho người khác.
Tương Nhược Lan hiểu cảm giác này, phụ nữ đều muốn giấu kín bí quyết làm đẹp của mình đây là một loại tâm lý rất kì diệu.
Nàng lập tức đáp ứng
Cứ như vậy, cùng với việc xoa bóp, hoàng hậu cảm giác được bụng dần nhỏ xuống, hảo cảm với Tương Nhược Lan càng tăng. Phải biết rằng, Tương Nhược Lan đã giải quyết được sự khổ não lớn nhất của nàng. Bình thường, Tương Nhược Lan cũng dạy nàng không ít phương pháp làm đẹp, hơn nữa lại còn nói chuyện rất vui vẻ khiến hoàng hậu càng lúc càng thân thiết với nàng.
Một lần Hoàng hậu vô ý nhắc tới việc Hoàng thượng thường xuyên bị đau đầu, Tương Nhược Lan liền dạy hoàng hậu phương pháp xoa đầu. Nàng cười với hoàng hậu:
- Nương nương nếu trước khi xoa bóp tắm nước hoa hồng, sau đó mặc bộ lụa mỏng, nhất định sẽ có hiệu quả bất ngờ.
Hoàng hậu nghe xong, mặt đỏ lên, cười mắng
- Xú nha đầu, ngươi đang nói cái gì!
Nhưng lại âm thầm ghi nhớ những lời này của nàng
/265
|