“Chủ nhân, đã không còn sớm” Tiếng của Miêu nhi lôi nàng về thế giới thực. Bây giờ nàng mới để ý, mặt trời từ lúc nào đã rục rịch gói ghém hành lý chuẩn bị xuống núi rồi. Đến tối mà không thể ra khỏi rừng thì thật tệ. Vì vậy nàng nhấc bước chân xoay người muốn rời đi, lại lập tức đụng phải 1 người. Tuy không có vũ khí, không có trang phục chiến đấu, nhưng khi nhìn thấy thanh Hp khủng bố lại không có thanh mana kia nàng khẳng định. Người này là kiếm sư. Trong khi đó, Hồ nhi trong kho cũng bắt đầu hoảng loạn. (Trong khế ước chủ-thú có một cái rất hay gọi là tâm linh tương thông. Khi chủ gặp nạn thú lập tức nhận thức được để xuất hiện. Còn khi thú gặp nạn hay hoảng sợ, lo lắng thì chủ cũng có thể cảm nhận được. Ngoài ra, giữa chủ và thú cũng có thể nói chuyện bằng tâm linh thông qua cách này). Gần như lập tức nàng có thể chân chính biết được người đứng trước mặt là ai. “Kẻ có thể làm bị thương Cửu Vĩ Hồ, tuyệt đối không bình thường”.
“Ngươi là ai? Tại sao lại đến đây?” Nàng hỏi, giọng điệu không khỏi trợ lại thanh lãnh, lạnh lùng như trước, cả người lan tỏa khí tức vương giả, ép người khác cúi đầu.
“Ta là Kỷ Lạc, tả hộ pháp Minh Nguyệt Các. Cô nương là ai?” Kỷ Lạc vừa đáp vừa hỏi. Trong mắt sóng ngầm lưu động âm thầm đánh giá cô gái nhỏ bé trước mặt. Nàng chỉ tầm 13-14 tuổi, thế nhưng trên người lại mặc trang phục chiến đấu (để từ khi chiến đấu với lợn rừng mà quên không thu vào). Thế nên, hắn có thể khẳng định nàng không hề tầm thường. Ít nhất cũng từ cấp 21-23 đi (tỷ ấy 25 gần 26 rồi đại ca) 14 tuổi mà lên được mức độ đó, chuyện nàng sau này có thể lên mức độ thần thánh là không thể nghi ngờ. Chỉ là…sớm hay muộn mà thôi. Người này nếu có thể làm bạn thì tốt, một khi trở mặt thành thù thì không tiêu diệt ngay chính là để lại một mầm họa lớn không thể nghi ngờ.
“Tiểu Tiết Nhi, nhị tiểu thư Tiết gia. Đến tu luyện” Trong khi Kỷ Lạc đánh giá Tiết Đồng nàng cũng không hề nhàn rỗi đánh giá lại hắn. Hắn là một nam tử cao lớn, thân thể cường tráng, vạm vỡ, chiều cao chắc cũng phải đến 1m80. Nếu so với thân thể thật của nàng có lẽ cũng cao hơn không nhiều nhưng so với thân thể nhỏ bé của nàng hiện tại lại muốn cao hơn 2-3 cái đầu. Muốn nhìn hắn cự ly gần có lẽ…gãy cổ. Một thân bạch y tà tà bay trong gió, làn da phơi sương, nắng ngăm đen rắn rỏi khỏe khoắn, đem so với bạch y trên người lại càng muốn nổi bật mà lại không tạo cảm giác phản cảm, khiến cho ngũ quan càng muốn khắc sâu vào lòng người. Hắc mâu sâu thăm thẳm, nhìn thế nào cũng không thấy đáy. Ba nghìn sợi tóc tùy ý cột gọn thành đuôi ngựa khẽ phất phơ trong gió. Mày liễu thanh, mảnh. Sống mũi cao, thẳng. Môi mỏng nhợt nhạt, đôi khi khẽ mím lại thành đường thẳng. Tất cả mọi thứ có vẻ thật tầm thường, nhưng khi kết hợp lại lại trở thành một tác phẩm nghệ thuật tuyệt mĩ vô cùng cân đối, mị hoặc. Muốn thanh lãnh có thanh lãnh, muốn khí chất có khí chất, nhưng nếu để thể hiện tình cảm…ừm…có lẽ sẽ hơi cứng nhắc một chút. (Rất rất xin lỗi các nàng, mèo không có tài viết văn miêu tả, tả cái gì cũng không thành được, cho nên các nàng hãy xử dụng trí tưởng tượng đa dạng trời phú của mình để ủng hộ mèo nha. Meo meo. Viết đến đoạn này mèo thật sự muốn phang ngay một câu “nói tóm lại huynh ấy là một SOÁI CA” cho nó lành)
“Ta theo dấu một hồ ly đến đây thì mất dấu. Cô nương có thấy nó chăng?” Thấy cô nương trước mặt khẳng khái, bạo dạn Kỷ Lạc cũng không đôi co. Đi đường vòng không phải phong cách làm việc của hắn.
“Nó hiện tại đã trở thành thần thú của ta. Ngươi tìm nó có mục đích gì?” nàng khẳng khái thừa nhận mối quan hệ, nàng tự tin có thể thắng người này.
“Cô nương…cô…” Kỷ Lạc ngạc nhiên đến gần như ngã ngửa. Sao…sao có thể được…Cửu Vĩ Hồ ngoan cố này…đã vài chục năm nay không có nhận thức chủ nhân, thế nhưng vừa ra ngoài đã lại nhận chủ, hơn nữa lại còn là một nhóc tỳ??? (“Chớ có khinh thường nhi đồng nha, đánh nhau chưa chắc ca đã thắng đâu. Lêu lêu.” Tiểu Miêumiêu. “Giữ nguyên hiện trường” Đạo diễn, mèo con ngoan ngoãn để giữ nguyên hiện trạng đang lè lưỡi, dạo diễn quay sang nói với Kỷ Lạc: “Ta cho phép ngươi cắt lưỡi nàng”. Tiểu Miêumiêu *cúi xuống nhặt dép*,*vắt giò lên cổ, chạy* Hiện trường thoáng chốc chỉ còn một đống bụi mù mịt, tất cả ekip làm phim sặc bụi, ho sặc sụa. Tiểu Miêumiêu *tự đắc, vỗ ngực* “ta đã luyện thành công bộ pháp ‘lăng ba vi bộ’ ” chỉ nghe thấy sau lưng 1 tiếng “giết” vang rền trong không khí, không kịp nghĩ ngợi trực tiếp trèo lên đỉnh ngọn cây. Bỗng nhiên, cây rung giữ dội, mèo tò mò *ngó, ngó* nha Kỷ Lạc ca dùng bảo kiếm chặt cây. Mèo *khóc ra tiếng mán* “ui nha, cẩn thận chút cẩn thận chút mẻ bảo kiếm của ta a” )
“Ngươi tìm Cửu Vĩ Hồ làm gì?” Tiết Đồng kiên nhẫn lặp lại, tiếng nói thanh lãnh của nàng trực tiếp kéo Kỷ Lạc khỏi tâm trạng kích động.
“Thuộc hạ, Tả hộ pháp Minh Nguyệt các-Kỷ Lạc, tham kiến các chủ”. Kỷ Lạc lùi một bước gập người, cung kính nói. Hắn vừa ra khỏi trạng thái ngạc nhiên thì Tiết Đồng lại rơi vào trạng thái choáng váng rồi. WTF? Sao cư nhiên nàng lại trở thành các chủ rồi???
“Cái này…”Trên mặt không hề dấu giếm hiện lên 3 dấu “???” to đùng.
“Minh Nguyệt các là 1 tổ chức lớn của Lạc Hồn. Có lẽ các chủ không thể không biết đến nó đi. Nhưng có lẽ người không biết. Minh Nguyệt Các tồn tại từ trước đến nay đều tôn Cửu Vĩ Hồ làm thần thú. Bất cứ ai Cửu Vĩ Hồ nhận thức chủ nhân thì sẽ là các chủ Minh Nguyệt các. Các chủ tiền nhiệm vừa qua đời, đồng nghĩa với việc thần thú tiền nhiệm cũng qua đời, Thần thú kế nhiệm không chịu nhận thức chủ nhân gây hỗn loạn rồi trốn thoát. Ta có nhiệm vụ đi bắt nó trở về, trong lúc vô tìn làm nó bị thương” Nhận thấy điều nghi vấn trên khuôn mặt Tiết Đồng, Kỷ Lạc nhàn nhạt, không nhanh, không chậm trả lời, đem mọi thắc mắc trong lòng nàng gỡ bỏ. Bằng cách nói chuyện qua linh tính (tâm linh tương thông) nàng hỏi Hồ nhi:
“Là thật sao???”
“Vâng, chủ nhân, nãy ta có nói ta phải sống một mình trong một không gian đặc biệt. Chính là không gian dành cho thần thú của Minh Nguyệt các. Khi Các chủ tiền nhiệm cùng mẫu thân qua đời, ta được đưa ra ngoài nhận thức chủ nhân, nhưng ở đó không có ai xứng đáng nên ta trốn. Không ngờ lại bị tên đầu heo này đuổi theo, hơn nữa trong lúc sơ ý còn để hắn đánh bị thương. Nhưng mà, chuyến đi này cái giá phải trả so với kết quả nhận được ta vẫn lãi. Cuối cùng ta cũng tìm được chủ nhân thật sự xứng đáng của mình.” Lúc này nàng mới hoàn toàn yên tâm kẻ trước mặt không phải kẻ địch. Có một người như vậy làm vệ sĩ, nàng còn sợ cái gì nữa? Nhưng nhìn tuổi hắn chắc chỉ tầm hơn 20 vậy mà có thể trở thành Tả hộ pháp của một tổ chức lớn mạnh như Minh Nguyệt các xem ra cũng không phải là người tầm thường đâu. Ờm…mà hắn không tầm thường hình như nàng đã nhận định từ nãy rồi thì phải???
“Các chủ, người nên đi cùng ta đến Minh Nguyệt tổng đàn tại Mộc thành ra mắt các vị bô lão” Nhận thấy cái gật đầu ý chỉ sự tin tưởng lời nói của hắn Kỷ Lạc lần nữa cúi đầu rất là quy củ, nho nhã nói. Lại nghĩ, Minh Nguyệt Các lớn mạnh như vậy chắc chắn sau này có chỗ dùng đến. Nghĩ đến đây, Tiết Đồng rất vui vẻ gật đầu. Cả hai người không hẹn mà xoay người đi ra khỏi Phong Lâm.
Minh Nguyệt các là một tổ chức vô cùng lớn mạnh tại thế giới Lạc Hồn. Có hệ thống hội viên rải rác khắp mọi vị trí trên bản đồ. Thậm chí cả rừng rậm, vực sâu, núi cao cũng đều có hội viên sinh sống. Tất cả các hội viên muốn vào hội phải trải qua một đơt kiểm tra vô cùng ngặt nghèo. Tất cả đều là những người trên cấp 18. Các bô lão đều chạm cấp 50-60 (haizzz thế bao giờ mới đến thần thánh??? Các bô lão đồng thanh: như thế là to nhất rồi, ta phải tu đến sứt đầu mẻ chán chứ đâu có chơi trò hôi nách như nhà ngươi???). Nói tóm lại là vô cùng mạnh. Với hệ thông tin tức vô cùng tiên tiến, tất cả những chuyện được coi là bí mật đối với Minh Nguyệt Các đều chẳng là gì. Những chuyện siêu bí mật mà có tầm ảnh hưởng lớn mới xứng để họ để tâm.
“Ngươi là ai? Tại sao lại đến đây?” Nàng hỏi, giọng điệu không khỏi trợ lại thanh lãnh, lạnh lùng như trước, cả người lan tỏa khí tức vương giả, ép người khác cúi đầu.
“Ta là Kỷ Lạc, tả hộ pháp Minh Nguyệt Các. Cô nương là ai?” Kỷ Lạc vừa đáp vừa hỏi. Trong mắt sóng ngầm lưu động âm thầm đánh giá cô gái nhỏ bé trước mặt. Nàng chỉ tầm 13-14 tuổi, thế nhưng trên người lại mặc trang phục chiến đấu (để từ khi chiến đấu với lợn rừng mà quên không thu vào). Thế nên, hắn có thể khẳng định nàng không hề tầm thường. Ít nhất cũng từ cấp 21-23 đi (tỷ ấy 25 gần 26 rồi đại ca) 14 tuổi mà lên được mức độ đó, chuyện nàng sau này có thể lên mức độ thần thánh là không thể nghi ngờ. Chỉ là…sớm hay muộn mà thôi. Người này nếu có thể làm bạn thì tốt, một khi trở mặt thành thù thì không tiêu diệt ngay chính là để lại một mầm họa lớn không thể nghi ngờ.
“Tiểu Tiết Nhi, nhị tiểu thư Tiết gia. Đến tu luyện” Trong khi Kỷ Lạc đánh giá Tiết Đồng nàng cũng không hề nhàn rỗi đánh giá lại hắn. Hắn là một nam tử cao lớn, thân thể cường tráng, vạm vỡ, chiều cao chắc cũng phải đến 1m80. Nếu so với thân thể thật của nàng có lẽ cũng cao hơn không nhiều nhưng so với thân thể nhỏ bé của nàng hiện tại lại muốn cao hơn 2-3 cái đầu. Muốn nhìn hắn cự ly gần có lẽ…gãy cổ. Một thân bạch y tà tà bay trong gió, làn da phơi sương, nắng ngăm đen rắn rỏi khỏe khoắn, đem so với bạch y trên người lại càng muốn nổi bật mà lại không tạo cảm giác phản cảm, khiến cho ngũ quan càng muốn khắc sâu vào lòng người. Hắc mâu sâu thăm thẳm, nhìn thế nào cũng không thấy đáy. Ba nghìn sợi tóc tùy ý cột gọn thành đuôi ngựa khẽ phất phơ trong gió. Mày liễu thanh, mảnh. Sống mũi cao, thẳng. Môi mỏng nhợt nhạt, đôi khi khẽ mím lại thành đường thẳng. Tất cả mọi thứ có vẻ thật tầm thường, nhưng khi kết hợp lại lại trở thành một tác phẩm nghệ thuật tuyệt mĩ vô cùng cân đối, mị hoặc. Muốn thanh lãnh có thanh lãnh, muốn khí chất có khí chất, nhưng nếu để thể hiện tình cảm…ừm…có lẽ sẽ hơi cứng nhắc một chút. (Rất rất xin lỗi các nàng, mèo không có tài viết văn miêu tả, tả cái gì cũng không thành được, cho nên các nàng hãy xử dụng trí tưởng tượng đa dạng trời phú của mình để ủng hộ mèo nha. Meo meo. Viết đến đoạn này mèo thật sự muốn phang ngay một câu “nói tóm lại huynh ấy là một SOÁI CA” cho nó lành)
“Ta theo dấu một hồ ly đến đây thì mất dấu. Cô nương có thấy nó chăng?” Thấy cô nương trước mặt khẳng khái, bạo dạn Kỷ Lạc cũng không đôi co. Đi đường vòng không phải phong cách làm việc của hắn.
“Nó hiện tại đã trở thành thần thú của ta. Ngươi tìm nó có mục đích gì?” nàng khẳng khái thừa nhận mối quan hệ, nàng tự tin có thể thắng người này.
“Cô nương…cô…” Kỷ Lạc ngạc nhiên đến gần như ngã ngửa. Sao…sao có thể được…Cửu Vĩ Hồ ngoan cố này…đã vài chục năm nay không có nhận thức chủ nhân, thế nhưng vừa ra ngoài đã lại nhận chủ, hơn nữa lại còn là một nhóc tỳ??? (“Chớ có khinh thường nhi đồng nha, đánh nhau chưa chắc ca đã thắng đâu. Lêu lêu.” Tiểu Miêumiêu. “Giữ nguyên hiện trường” Đạo diễn, mèo con ngoan ngoãn để giữ nguyên hiện trạng đang lè lưỡi, dạo diễn quay sang nói với Kỷ Lạc: “Ta cho phép ngươi cắt lưỡi nàng”. Tiểu Miêumiêu *cúi xuống nhặt dép*,*vắt giò lên cổ, chạy* Hiện trường thoáng chốc chỉ còn một đống bụi mù mịt, tất cả ekip làm phim sặc bụi, ho sặc sụa. Tiểu Miêumiêu *tự đắc, vỗ ngực* “ta đã luyện thành công bộ pháp ‘lăng ba vi bộ’ ” chỉ nghe thấy sau lưng 1 tiếng “giết” vang rền trong không khí, không kịp nghĩ ngợi trực tiếp trèo lên đỉnh ngọn cây. Bỗng nhiên, cây rung giữ dội, mèo tò mò *ngó, ngó* nha Kỷ Lạc ca dùng bảo kiếm chặt cây. Mèo *khóc ra tiếng mán* “ui nha, cẩn thận chút cẩn thận chút mẻ bảo kiếm của ta a” )
“Ngươi tìm Cửu Vĩ Hồ làm gì?” Tiết Đồng kiên nhẫn lặp lại, tiếng nói thanh lãnh của nàng trực tiếp kéo Kỷ Lạc khỏi tâm trạng kích động.
“Thuộc hạ, Tả hộ pháp Minh Nguyệt các-Kỷ Lạc, tham kiến các chủ”. Kỷ Lạc lùi một bước gập người, cung kính nói. Hắn vừa ra khỏi trạng thái ngạc nhiên thì Tiết Đồng lại rơi vào trạng thái choáng váng rồi. WTF? Sao cư nhiên nàng lại trở thành các chủ rồi???
“Cái này…”Trên mặt không hề dấu giếm hiện lên 3 dấu “???” to đùng.
“Minh Nguyệt các là 1 tổ chức lớn của Lạc Hồn. Có lẽ các chủ không thể không biết đến nó đi. Nhưng có lẽ người không biết. Minh Nguyệt Các tồn tại từ trước đến nay đều tôn Cửu Vĩ Hồ làm thần thú. Bất cứ ai Cửu Vĩ Hồ nhận thức chủ nhân thì sẽ là các chủ Minh Nguyệt các. Các chủ tiền nhiệm vừa qua đời, đồng nghĩa với việc thần thú tiền nhiệm cũng qua đời, Thần thú kế nhiệm không chịu nhận thức chủ nhân gây hỗn loạn rồi trốn thoát. Ta có nhiệm vụ đi bắt nó trở về, trong lúc vô tìn làm nó bị thương” Nhận thấy điều nghi vấn trên khuôn mặt Tiết Đồng, Kỷ Lạc nhàn nhạt, không nhanh, không chậm trả lời, đem mọi thắc mắc trong lòng nàng gỡ bỏ. Bằng cách nói chuyện qua linh tính (tâm linh tương thông) nàng hỏi Hồ nhi:
“Là thật sao???”
“Vâng, chủ nhân, nãy ta có nói ta phải sống một mình trong một không gian đặc biệt. Chính là không gian dành cho thần thú của Minh Nguyệt các. Khi Các chủ tiền nhiệm cùng mẫu thân qua đời, ta được đưa ra ngoài nhận thức chủ nhân, nhưng ở đó không có ai xứng đáng nên ta trốn. Không ngờ lại bị tên đầu heo này đuổi theo, hơn nữa trong lúc sơ ý còn để hắn đánh bị thương. Nhưng mà, chuyến đi này cái giá phải trả so với kết quả nhận được ta vẫn lãi. Cuối cùng ta cũng tìm được chủ nhân thật sự xứng đáng của mình.” Lúc này nàng mới hoàn toàn yên tâm kẻ trước mặt không phải kẻ địch. Có một người như vậy làm vệ sĩ, nàng còn sợ cái gì nữa? Nhưng nhìn tuổi hắn chắc chỉ tầm hơn 20 vậy mà có thể trở thành Tả hộ pháp của một tổ chức lớn mạnh như Minh Nguyệt các xem ra cũng không phải là người tầm thường đâu. Ờm…mà hắn không tầm thường hình như nàng đã nhận định từ nãy rồi thì phải???
“Các chủ, người nên đi cùng ta đến Minh Nguyệt tổng đàn tại Mộc thành ra mắt các vị bô lão” Nhận thấy cái gật đầu ý chỉ sự tin tưởng lời nói của hắn Kỷ Lạc lần nữa cúi đầu rất là quy củ, nho nhã nói. Lại nghĩ, Minh Nguyệt Các lớn mạnh như vậy chắc chắn sau này có chỗ dùng đến. Nghĩ đến đây, Tiết Đồng rất vui vẻ gật đầu. Cả hai người không hẹn mà xoay người đi ra khỏi Phong Lâm.
Minh Nguyệt các là một tổ chức vô cùng lớn mạnh tại thế giới Lạc Hồn. Có hệ thống hội viên rải rác khắp mọi vị trí trên bản đồ. Thậm chí cả rừng rậm, vực sâu, núi cao cũng đều có hội viên sinh sống. Tất cả các hội viên muốn vào hội phải trải qua một đơt kiểm tra vô cùng ngặt nghèo. Tất cả đều là những người trên cấp 18. Các bô lão đều chạm cấp 50-60 (haizzz thế bao giờ mới đến thần thánh??? Các bô lão đồng thanh: như thế là to nhất rồi, ta phải tu đến sứt đầu mẻ chán chứ đâu có chơi trò hôi nách như nhà ngươi???). Nói tóm lại là vô cùng mạnh. Với hệ thông tin tức vô cùng tiên tiến, tất cả những chuyện được coi là bí mật đối với Minh Nguyệt Các đều chẳng là gì. Những chuyện siêu bí mật mà có tầm ảnh hưởng lớn mới xứng để họ để tâm.
/22
|