Giữa trưa.
Hàng trăm ngàn người cùng tụ họp tại quảng trường lớn, như một đấu trường la mã cổ đại, la ó không thôi.
“Chẳng phải bảo hôm nay Lilith Ren sẽ đến đây hay sao !?” Một thanh niên văng nước miếng, quăng chai nước giải khát xuống dưới sân khấu.
“Đúng vậy, lừa người sao !?”
“*********(ô ngôn uế ngữ) “
“*********(ô ngôn uế ngữ) “
“*********(ô ngôn uế ngữ) “
Hàng loạt tiếng chửi bới vang vọng khắp quảng trường, dọa cho người cầm đá phát thanh phía dưới sợ hãi không thôi, hắn biết nếu còn cô gắng câu giờ bằng mấy ca sĩ khác nữa thì đám người đang điên cuồng kia sẽ nhào lên xé xác hắn thật sự. May sao, vừa rồi có người liên lạc đã trấn an hắn bằng một tin lành:
“Mọi người bình tĩnh, bình tĩnh...”
“*********(ô ngôn uế ngữ) “
“*********(ô ngôn uế ngữ) “
“Cô ấy đến rồi đây.” Hết cách, hắn đành phải nói liều.
Yên lặng.
Ngó nghiêng.
Đám đông chuẩn bị nổi giận lần hai, đúng lúc này thì pháp trận che phủ đấu trường bật mở, để lộ ra bầu trời trong xanh phía trên, theo sau đó mọi người cùng thấy một bóng người được những tia sét bao quanh, đáp xuống quảng trường, để lại những tia loẹt xoẹt không thôi. Đây là tàn ảnh để lại mỗi khi sử dụng skill Light speed. Qua đó có thể thấy: cô gái này ít nhất đã đạt level 90 ở TGTH.
Những mảnh tinh thể màu lam trải khắp sân vận động lớn bị một lực lượng đặc biệt hấp dẫn, cùng bắn thẳng lên khỏi mặt đất, sau đó lả lả rơi xuống, lam sắc óng ánh, như một cơn mưa màu nhiệm, tô điểm cho cô gái mới đến này.
4 kị sĩ level 50 đứng bốn góc thấy thế đồng loạt rút kiếm của mình ra, thiêu đốt năng lượng, cùng đánh một kích chỉ thiên, để lại bốn cột sáng rực rỡ khắp sân khấu, báo hiệu giờ khai mạc đã điểm.
Cô gái được bao phủ trong những luồng sáng rực rỡ ấy như thiên thần, bộ dáng hối lỗi, khả ái vô cùng, nhẹ giọng nói:
“Thành thật xin lỗi mọi người, làm chút việc cho gia đình lên đến trễ.”
Gào....
Chẳng biết ai là người đầu tiên hét lên, sự kích động lan tỏa khắp nơi, không phải vì tức giận, mà là vì vui mừng, bởi cô ấy – nhân vật chính cho buổi diễn ngày hôm nay đã tới. Tiếp đó là hàng loạt tiếng an ủi lịch sự, tiếng tỏ tình táo bạo, đan xen tiếng hét của mấy fan cuồng.
Làm ca sĩ mà được như thế này, có thể nói là đã khá thành công rồi.
Nếu Hans ở đây, chắc sẽ ngạc nhiên đến rớt quai hàm. Cô ca sĩ có tên Lilith Ren này, không chỉ trùng tên, mà ngoại hình cũng giống Lilith đến ba phần. Tiếc thay mấy năm nay cậu vùi đầu luyện cấp, chu du khắp nơi trên thế giới thứ hai, hoàn toàn quên mất không gian ảo này còn là một mạng xã hội với đủ loại nghề nghiệp giống y như thế giới thật nữa. Hans làm gì có thời gian để nghe hát mà nhận biết mấy ca sĩ kiểu này.
...
Phật.
Phủi tay một cái, đánh tan pháp trận truyền hình ảnh và tin tức, vầng trán cao cao của Stellar đã điểm xuyết chút gân xanh. Tay cầm cốc cafe rung lên liên tục, hiển nhiên đang kềm nén cơn tức giận. Nếu trước mặt là cái ti vi thì cô đã quăng thẳng cái điều khiển vào rồi.
Cô thư ký đứng bên cạnh cũng cười khổ không thôi, chị em nhà này có vẻ không hợp nhau lắm thì phải. Một người chăm lo cho lợi ích tập đoàn, quên ăn quên ngủ, dùng luôn cả thời gian ở thế giới thứ hai để làm việc. Một người tung tăng suốt ngày, dạo chơi khắp trái đất và mặt trăng, vào thế giới thứ hai thì lại thành một minh tinh nổi tiếng. Nghệ thuật và kinh thương cùng chính trị, trước giờ vốn đã không hòa hợp.
“Gọi tất cả các trưởng lão, bắt nó về đây cho ta.” Giọng Stellar đã có chút khàn khàn.
“Thưa cô, việc cũng không nghiêm trọng đến vậy đâu ạ !”
“Hử.” Cặp mắt Stellar sắc lạnh, làm nữ thư ký không tự chủ được phải lùi lại mấy bước, tim đập mạnh gấp ba lần. Hệt như lần đầu đi tỏ tình với trai.
“Cô ấy đã bàn giao việc cho Thần tiễn, đảm bảo nhiệm vụ cô giao vẫn được hoàn thành mới chạy đến buổi diễn này đấy chứ.” Nữ thư ký khó khăn đáp.
“Thần tiễn – thằng nhóc được hậu nghệ cung chọn đấy hả !?”
“Vâng, đây là tư liệu về cậu ta.” Nữ thư ký cuối cùng cũng lấy lại bình tĩnh, nắm tay vào quả cầu lớn trên bàn làm việc của Stellar, theo sau đó, những tin tức cô ta muốn đưa ra đều được hiển thị trên một cửa sổ lớn, trong suốt:
Phần tư liệu còn kéo rất dài xuống dưới, đến cả số đo ba vòng hay số giày của thanh niên này cũng được kể ra chi tiết vô cùng. Stellar vẻ mặt đã giãn ra một chút, nhàn nhạt nói:
“Có lẽ được việc.” Sau đó cô lại nhấp thêm một ngụm cafe đắng ngắt, dù chỉ là số liệu cấu thành, nhưng cảm giác cũng không khác gì thật, và cũng có khả năng giúp người ta tỉnh táo ở thế giới thứ hai.
Thư ký mỉm cười gật đầu, sau đó bổ xung.
“Chỉ mất 6 năm đã đạt được thành tích như vậy, có thể nói, cậu ta là người ưu tú nhất trong số lớp thanh niên trẻ tuổi trên thế giới hiện nay, ít nhất là trên phương diện chiến đấu. Phòng thiết kế ứng dụng mã siêu tần đã viết cho cậu ta một bộ số liệu riêng ở thế giới thứ hai, chắc chắn sẽ không bị bug mà mục tiêu sở hữu ảnh hưởng. Cậu ta là người thích hợp nhất cho nhiệm vụ này.”
“Một điểm đáng chú ý nữa là hình như cậu ta thích Ren tiểu thư, chắc chắn sẽ nhân cơ hội này để thể hiện, không làm cô ấy thất vọng đâu.”
“Cái này mà cô cũng biết.” Stellar ngạc nhiên.
“Trực giác phụ nữ mà.”
...
Bên kia, sâu trong khu rừng, đứng hai bên vách núi, Hans và Thần tiễn đã chạm mặt, bốn con mắt đánh giá nhau không ngừng.
Hàng trăm ngàn người cùng tụ họp tại quảng trường lớn, như một đấu trường la mã cổ đại, la ó không thôi.
“Chẳng phải bảo hôm nay Lilith Ren sẽ đến đây hay sao !?” Một thanh niên văng nước miếng, quăng chai nước giải khát xuống dưới sân khấu.
“Đúng vậy, lừa người sao !?”
“*********(ô ngôn uế ngữ) “
“*********(ô ngôn uế ngữ) “
“*********(ô ngôn uế ngữ) “
Hàng loạt tiếng chửi bới vang vọng khắp quảng trường, dọa cho người cầm đá phát thanh phía dưới sợ hãi không thôi, hắn biết nếu còn cô gắng câu giờ bằng mấy ca sĩ khác nữa thì đám người đang điên cuồng kia sẽ nhào lên xé xác hắn thật sự. May sao, vừa rồi có người liên lạc đã trấn an hắn bằng một tin lành:
“Mọi người bình tĩnh, bình tĩnh...”
“*********(ô ngôn uế ngữ) “
“*********(ô ngôn uế ngữ) “
“Cô ấy đến rồi đây.” Hết cách, hắn đành phải nói liều.
Yên lặng.
Ngó nghiêng.
Đám đông chuẩn bị nổi giận lần hai, đúng lúc này thì pháp trận che phủ đấu trường bật mở, để lộ ra bầu trời trong xanh phía trên, theo sau đó mọi người cùng thấy một bóng người được những tia sét bao quanh, đáp xuống quảng trường, để lại những tia loẹt xoẹt không thôi. Đây là tàn ảnh để lại mỗi khi sử dụng skill Light speed. Qua đó có thể thấy: cô gái này ít nhất đã đạt level 90 ở TGTH.
Những mảnh tinh thể màu lam trải khắp sân vận động lớn bị một lực lượng đặc biệt hấp dẫn, cùng bắn thẳng lên khỏi mặt đất, sau đó lả lả rơi xuống, lam sắc óng ánh, như một cơn mưa màu nhiệm, tô điểm cho cô gái mới đến này.
4 kị sĩ level 50 đứng bốn góc thấy thế đồng loạt rút kiếm của mình ra, thiêu đốt năng lượng, cùng đánh một kích chỉ thiên, để lại bốn cột sáng rực rỡ khắp sân khấu, báo hiệu giờ khai mạc đã điểm.
Cô gái được bao phủ trong những luồng sáng rực rỡ ấy như thiên thần, bộ dáng hối lỗi, khả ái vô cùng, nhẹ giọng nói:
“Thành thật xin lỗi mọi người, làm chút việc cho gia đình lên đến trễ.”
Gào....
Chẳng biết ai là người đầu tiên hét lên, sự kích động lan tỏa khắp nơi, không phải vì tức giận, mà là vì vui mừng, bởi cô ấy – nhân vật chính cho buổi diễn ngày hôm nay đã tới. Tiếp đó là hàng loạt tiếng an ủi lịch sự, tiếng tỏ tình táo bạo, đan xen tiếng hét của mấy fan cuồng.
Làm ca sĩ mà được như thế này, có thể nói là đã khá thành công rồi.
Nếu Hans ở đây, chắc sẽ ngạc nhiên đến rớt quai hàm. Cô ca sĩ có tên Lilith Ren này, không chỉ trùng tên, mà ngoại hình cũng giống Lilith đến ba phần. Tiếc thay mấy năm nay cậu vùi đầu luyện cấp, chu du khắp nơi trên thế giới thứ hai, hoàn toàn quên mất không gian ảo này còn là một mạng xã hội với đủ loại nghề nghiệp giống y như thế giới thật nữa. Hans làm gì có thời gian để nghe hát mà nhận biết mấy ca sĩ kiểu này.
...
Phật.
Phủi tay một cái, đánh tan pháp trận truyền hình ảnh và tin tức, vầng trán cao cao của Stellar đã điểm xuyết chút gân xanh. Tay cầm cốc cafe rung lên liên tục, hiển nhiên đang kềm nén cơn tức giận. Nếu trước mặt là cái ti vi thì cô đã quăng thẳng cái điều khiển vào rồi.
Cô thư ký đứng bên cạnh cũng cười khổ không thôi, chị em nhà này có vẻ không hợp nhau lắm thì phải. Một người chăm lo cho lợi ích tập đoàn, quên ăn quên ngủ, dùng luôn cả thời gian ở thế giới thứ hai để làm việc. Một người tung tăng suốt ngày, dạo chơi khắp trái đất và mặt trăng, vào thế giới thứ hai thì lại thành một minh tinh nổi tiếng. Nghệ thuật và kinh thương cùng chính trị, trước giờ vốn đã không hòa hợp.
“Gọi tất cả các trưởng lão, bắt nó về đây cho ta.” Giọng Stellar đã có chút khàn khàn.
“Thưa cô, việc cũng không nghiêm trọng đến vậy đâu ạ !”
“Hử.” Cặp mắt Stellar sắc lạnh, làm nữ thư ký không tự chủ được phải lùi lại mấy bước, tim đập mạnh gấp ba lần. Hệt như lần đầu đi tỏ tình với trai.
“Cô ấy đã bàn giao việc cho Thần tiễn, đảm bảo nhiệm vụ cô giao vẫn được hoàn thành mới chạy đến buổi diễn này đấy chứ.” Nữ thư ký khó khăn đáp.
“Thần tiễn – thằng nhóc được hậu nghệ cung chọn đấy hả !?”
“Vâng, đây là tư liệu về cậu ta.” Nữ thư ký cuối cùng cũng lấy lại bình tĩnh, nắm tay vào quả cầu lớn trên bàn làm việc của Stellar, theo sau đó, những tin tức cô ta muốn đưa ra đều được hiển thị trên một cửa sổ lớn, trong suốt:
Phần tư liệu còn kéo rất dài xuống dưới, đến cả số đo ba vòng hay số giày của thanh niên này cũng được kể ra chi tiết vô cùng. Stellar vẻ mặt đã giãn ra một chút, nhàn nhạt nói:
“Có lẽ được việc.” Sau đó cô lại nhấp thêm một ngụm cafe đắng ngắt, dù chỉ là số liệu cấu thành, nhưng cảm giác cũng không khác gì thật, và cũng có khả năng giúp người ta tỉnh táo ở thế giới thứ hai.
Thư ký mỉm cười gật đầu, sau đó bổ xung.
“Chỉ mất 6 năm đã đạt được thành tích như vậy, có thể nói, cậu ta là người ưu tú nhất trong số lớp thanh niên trẻ tuổi trên thế giới hiện nay, ít nhất là trên phương diện chiến đấu. Phòng thiết kế ứng dụng mã siêu tần đã viết cho cậu ta một bộ số liệu riêng ở thế giới thứ hai, chắc chắn sẽ không bị bug mà mục tiêu sở hữu ảnh hưởng. Cậu ta là người thích hợp nhất cho nhiệm vụ này.”
“Một điểm đáng chú ý nữa là hình như cậu ta thích Ren tiểu thư, chắc chắn sẽ nhân cơ hội này để thể hiện, không làm cô ấy thất vọng đâu.”
“Cái này mà cô cũng biết.” Stellar ngạc nhiên.
“Trực giác phụ nữ mà.”
...
Bên kia, sâu trong khu rừng, đứng hai bên vách núi, Hans và Thần tiễn đã chạm mặt, bốn con mắt đánh giá nhau không ngừng.
/96
|