“Lilith, giúp anh nào.” Hans hét lớn, nhân cơ hội Thần tiễn còn đang khinh miệt giảng giải, cậu đọc gấp:
Skill : butterfly effect.
Không gian xung quanh Hans dường như gấp khúc lại, vặn xoắn một cách quỷ dị, đến khi cảnh vật xung quanh trở lại bình thường thì trước mặt Thần Tiễn đã có hơn 30 Hans đang đứng đó, cười lạnh nhìn hắn.
“Giờ đoán xem, ai là thật nào.”
30 Hans đồng thanh hét lớn, sau đó cùng nhào về phía Thần Tiễn.
Vốn dĩ skill butterfly effect chỉ có thể gọi ra 3-4 phân thân tạo ra từ tàn ảnh lúc player di chuyển với tốc độ cao. Nhưng với sự giúp đỡ của Lilith, hiệu ứng phân thân này được nhân lên với con số khủng khiếp. 30 cái bóng chuyển động với tốc độ cao, cùng để lại tàn ảnh liên tục, nhìn sơ qua thôi cũng đã thấy váng đầu hoa mắt.
Nhưng Thần tiễn không buồn nhíu mày lấy một cái, hai tay hắn hoa lên, mũi tên đã ở trên dây cung từ lúc nào. Thân cung bằng gỗ uốn cong tưởng chừng như sắp gãy, hắn nhanh chóng thả tay, để lại tiếng dây cung phần phật trong không khí, còn mũi tên cứ thế xé gió lao đi. Đâm xuyên qua vài thế thân của Hans cũng không dừng lại, một đường mạnh mẽ phóng tới, không gì cản trở.
Chỉ nghe một tiếng phập thật lớn, cùng với tiếng hét thảm. 30 bóng ảnh cùng lúc tan biến. Hans đã bị mũi tên gim lên một thân cây lớn từ lúc nào. Khuôn mặt cậu tái mét, tràn ngập vẻ không thể tin tưởng. Lilith lại hiện ra, phiêu phù bên cạnh, vẻ mặt lo lắng không thôi, ái ngại nhìn về phía Thần Tiễn. Hắn vẫn đang chầm chậm bước tới.
Vừa rồi họ sử dụng hơn 30 thế thân để đánh lạc hướng, nhưng một chút cũng không lừa được người này. Hans chỉ chạy được ba bước đã trúng tên của hắn. Cột máu khó khăn lắm mới chuyển xanh đã lập tức rơi vào trạng thái đỏ. Không biết hắn nương tay hay sao mà không bắn trúng chỗ hiểm, chỉ cố định Hans trên cành cây này. Nếu không một mũi tên trúng giữa ngực thôi thì toàn bộ thế giới thứ hai của Hans sẽ biến mất hết.
“Làm sao anh phát hiện ra được vậy !?” Hans cười khổ.
“Tất cả hiệu ứng của đống số liệu hỗn tạp kia không thể ảnh hưởng tới ta. Vậy nên ta chỉ thấy có 4 thế thân thôi. Còn lại dựa vào trực giác.”
“A... bản antivirus này đến cũng thật đúng lúc, có vẻ còn được cập nhật thường xuyên nữa. Nhưng mà trực giác có thể chuẩn xác đến vậy sao !?” Hans lẩm bẩm...
Thần tiễn vẻ mặt lạnh lùng, tiến đến chỗ cậu, lúc này Hans cũng chẳng còn sức đâu mà phản kháng. Hắn bóp mạnh vào cổ Hans, thô bạo nhấc cậu lên cao, vẻ mặt lạnh lùng vô cùng. Mũi tên vẫn ở trên vai Hans bị hắn mạnh mẽ kéo ra, để lại là tiếng cột máu giảm dần đến sát vạch số không lạnh lẽo.
“Đó là điểm khác nhau giữa ta và ngươi.”
“Ngươi chỉ là một con khỉ nhảy nhót trong trò chơi của đám thiếu niên ở đô thị mà thôi. Hoàn toàn không hiểu thực chất việc chiến đấu là gì.”
“Ngươi chưa bao giờ phải trải qua cảm giác khiêu vũ trên mũi đao, cận kề với sinh tử thật sự. Nói xem, ngươi biết gì về trực giác nào !?”
Vụt.
Hắn cầm lấy cổ Hans, xoay người ném mạnh cậu ra phía sau. Sức mạnh của Thần tiễn tương đương với một player cấp 5x, một cú ném vật nặng khoảng 50 cân có thể bay được vài trăm mét.
Hans kêu lên một tiếng đau đớn, cả người như con diều đứt dây văng đi, lăn lông lốc vài vòng đã trở lại bên bờ vực thẳm như lúc đầu.
“Hans.” Lilith lo lắng hét lớn.
“Ở yên đó, đồ rác rưởi.”
Keng keng.
Trên tay Thần Tiễn từ lúc nào đã cầm một sợi xích thật lớn, quấn qua cổ Lilith, lôi cô gái đi như chủ nô kéo nô lệ. Lilith bị sợi dây này quấn trúng, hoàn toàn chẳng làm được phản kháng gì có hiệu quả, bị lôi xềnh xệch mấy trăm mét, theo nhịp chân đều đặn của Thần Tiễn đến chỗ Hans.
“Thả... cô ấy ra...” Hans yếu ớt nói. Cột máu của cậu gần như đã trở về vạch số không, kéo theo đó là mọi chức năng của cơ thể ảo này đều giảm dần. Đến cả việc nói và hít thở cũng trở nên khó khăn. Khi cột máu của player bị chuyển thành màu đỏ, nó sẽ tự động giảm dần, mỗi mười giây một đơn vị. Hans còn khoảng 60 đơn vị máu, nghĩa là cậu chỉ còn tồn tại được 10 phút nữa, trước khi tan tành thành từng điểm sáng nhỏ, sau đó bị cưỡng chế rời khỏi thế giới thứ hai.
Cái chết ở thế giới thứ hai không mấy đáng sợ, nhưng nếu bạn là một player cấp cao, mới cảm nhận được điều này đáng buồn ra sao. Item mất hết, Level bị reset về 0, toàn bộ danh sách bạn bè cũng bị xóa sạch, mà cũng chẳng còn player cấp cao này muốn giao du với đám cấp 0 cả. Địa vị hai bên cách nhau quá xa. Có thể nói chết ở thế giới thứ hai thì mọi thứ hiện tại của anh gần như sẽ mất hết, phải làm lại từ đầu tất cả. Nếu không có Lilith, Hans muốn trở lại cấp độ hiện tại có lẽ cần khoảng 10 năm thời gian miệt mài cày cuốc. Thế giới thứ hai với cậu xem như đã kết thúc.
“Cô ấy !? Ý ngươi nói là đống số liệu hỗn tạp này !?” Thần Tiễn cười lạnh vung tay.
Sợi xích quấn quanh cổ Lilith kêu leng keng mấy tiếng lạnh lẽo rồi mang theo thân hình nhỏ nhắn của cô gái, vụt bay đến trước mặt Hans, cả hai cùng nằm trước vực thẳm, mặt đối mặt.
Bốn mắt nhìn nhau trân chối.
Skill : butterfly effect.
Không gian xung quanh Hans dường như gấp khúc lại, vặn xoắn một cách quỷ dị, đến khi cảnh vật xung quanh trở lại bình thường thì trước mặt Thần Tiễn đã có hơn 30 Hans đang đứng đó, cười lạnh nhìn hắn.
“Giờ đoán xem, ai là thật nào.”
30 Hans đồng thanh hét lớn, sau đó cùng nhào về phía Thần Tiễn.
Vốn dĩ skill butterfly effect chỉ có thể gọi ra 3-4 phân thân tạo ra từ tàn ảnh lúc player di chuyển với tốc độ cao. Nhưng với sự giúp đỡ của Lilith, hiệu ứng phân thân này được nhân lên với con số khủng khiếp. 30 cái bóng chuyển động với tốc độ cao, cùng để lại tàn ảnh liên tục, nhìn sơ qua thôi cũng đã thấy váng đầu hoa mắt.
Nhưng Thần tiễn không buồn nhíu mày lấy một cái, hai tay hắn hoa lên, mũi tên đã ở trên dây cung từ lúc nào. Thân cung bằng gỗ uốn cong tưởng chừng như sắp gãy, hắn nhanh chóng thả tay, để lại tiếng dây cung phần phật trong không khí, còn mũi tên cứ thế xé gió lao đi. Đâm xuyên qua vài thế thân của Hans cũng không dừng lại, một đường mạnh mẽ phóng tới, không gì cản trở.
Chỉ nghe một tiếng phập thật lớn, cùng với tiếng hét thảm. 30 bóng ảnh cùng lúc tan biến. Hans đã bị mũi tên gim lên một thân cây lớn từ lúc nào. Khuôn mặt cậu tái mét, tràn ngập vẻ không thể tin tưởng. Lilith lại hiện ra, phiêu phù bên cạnh, vẻ mặt lo lắng không thôi, ái ngại nhìn về phía Thần Tiễn. Hắn vẫn đang chầm chậm bước tới.
Vừa rồi họ sử dụng hơn 30 thế thân để đánh lạc hướng, nhưng một chút cũng không lừa được người này. Hans chỉ chạy được ba bước đã trúng tên của hắn. Cột máu khó khăn lắm mới chuyển xanh đã lập tức rơi vào trạng thái đỏ. Không biết hắn nương tay hay sao mà không bắn trúng chỗ hiểm, chỉ cố định Hans trên cành cây này. Nếu không một mũi tên trúng giữa ngực thôi thì toàn bộ thế giới thứ hai của Hans sẽ biến mất hết.
“Làm sao anh phát hiện ra được vậy !?” Hans cười khổ.
“Tất cả hiệu ứng của đống số liệu hỗn tạp kia không thể ảnh hưởng tới ta. Vậy nên ta chỉ thấy có 4 thế thân thôi. Còn lại dựa vào trực giác.”
“A... bản antivirus này đến cũng thật đúng lúc, có vẻ còn được cập nhật thường xuyên nữa. Nhưng mà trực giác có thể chuẩn xác đến vậy sao !?” Hans lẩm bẩm...
Thần tiễn vẻ mặt lạnh lùng, tiến đến chỗ cậu, lúc này Hans cũng chẳng còn sức đâu mà phản kháng. Hắn bóp mạnh vào cổ Hans, thô bạo nhấc cậu lên cao, vẻ mặt lạnh lùng vô cùng. Mũi tên vẫn ở trên vai Hans bị hắn mạnh mẽ kéo ra, để lại là tiếng cột máu giảm dần đến sát vạch số không lạnh lẽo.
“Đó là điểm khác nhau giữa ta và ngươi.”
“Ngươi chỉ là một con khỉ nhảy nhót trong trò chơi của đám thiếu niên ở đô thị mà thôi. Hoàn toàn không hiểu thực chất việc chiến đấu là gì.”
“Ngươi chưa bao giờ phải trải qua cảm giác khiêu vũ trên mũi đao, cận kề với sinh tử thật sự. Nói xem, ngươi biết gì về trực giác nào !?”
Vụt.
Hắn cầm lấy cổ Hans, xoay người ném mạnh cậu ra phía sau. Sức mạnh của Thần tiễn tương đương với một player cấp 5x, một cú ném vật nặng khoảng 50 cân có thể bay được vài trăm mét.
Hans kêu lên một tiếng đau đớn, cả người như con diều đứt dây văng đi, lăn lông lốc vài vòng đã trở lại bên bờ vực thẳm như lúc đầu.
“Hans.” Lilith lo lắng hét lớn.
“Ở yên đó, đồ rác rưởi.”
Keng keng.
Trên tay Thần Tiễn từ lúc nào đã cầm một sợi xích thật lớn, quấn qua cổ Lilith, lôi cô gái đi như chủ nô kéo nô lệ. Lilith bị sợi dây này quấn trúng, hoàn toàn chẳng làm được phản kháng gì có hiệu quả, bị lôi xềnh xệch mấy trăm mét, theo nhịp chân đều đặn của Thần Tiễn đến chỗ Hans.
“Thả... cô ấy ra...” Hans yếu ớt nói. Cột máu của cậu gần như đã trở về vạch số không, kéo theo đó là mọi chức năng của cơ thể ảo này đều giảm dần. Đến cả việc nói và hít thở cũng trở nên khó khăn. Khi cột máu của player bị chuyển thành màu đỏ, nó sẽ tự động giảm dần, mỗi mười giây một đơn vị. Hans còn khoảng 60 đơn vị máu, nghĩa là cậu chỉ còn tồn tại được 10 phút nữa, trước khi tan tành thành từng điểm sáng nhỏ, sau đó bị cưỡng chế rời khỏi thế giới thứ hai.
Cái chết ở thế giới thứ hai không mấy đáng sợ, nhưng nếu bạn là một player cấp cao, mới cảm nhận được điều này đáng buồn ra sao. Item mất hết, Level bị reset về 0, toàn bộ danh sách bạn bè cũng bị xóa sạch, mà cũng chẳng còn player cấp cao này muốn giao du với đám cấp 0 cả. Địa vị hai bên cách nhau quá xa. Có thể nói chết ở thế giới thứ hai thì mọi thứ hiện tại của anh gần như sẽ mất hết, phải làm lại từ đầu tất cả. Nếu không có Lilith, Hans muốn trở lại cấp độ hiện tại có lẽ cần khoảng 10 năm thời gian miệt mài cày cuốc. Thế giới thứ hai với cậu xem như đã kết thúc.
“Cô ấy !? Ý ngươi nói là đống số liệu hỗn tạp này !?” Thần Tiễn cười lạnh vung tay.
Sợi xích quấn quanh cổ Lilith kêu leng keng mấy tiếng lạnh lẽo rồi mang theo thân hình nhỏ nhắn của cô gái, vụt bay đến trước mặt Hans, cả hai cùng nằm trước vực thẳm, mặt đối mặt.
Bốn mắt nhìn nhau trân chối.
/96
|