Quán bar seven heaven nằm ở giữa khu ẩm thực này.
Nó khá nổi tiếng.
Nghe đồn lúc đầu khu vực này chỉ có mỗi một quán bar này kiêm tu tất cả. Từ cafe, ẩm thực cho đến cung cấp phòng hội nghị hội họp. Khởi đầu, đây chỉ là chỗ cho các player 5x tụ họp, ăn chơi đàn đúm. Nhưng lâu dần, người ta mới để ý tới nguồn lợi khá lớn mà chẳng cần phải chém giết này. Thế là hàng quán xung quanh thi nhau mọc lên. Đến cuối cùng, đã hình thành cả một khu ẩm thực lớn mang tên của quán.
Bởi thế, quán bar này nằm ở trung tâm khu ẩm thực, trở thành một địa phương khá vip, thường chỉ có những người quen của ông chủ tới đây làm khách lấy lệ. Nó cũng là địa phương yên tĩnh nhất giữa khu ẩm thực đông đúc này.
Còn cái tên seven heaven ấy hả !? Chỉ là do chủ cửa hàng khi đó đang mê mẩn một thiếu nữ ảo trong game Final fantasy VII, nên muốn hiểu cảm giác của nàng lúc mở ra quán bar nổi tiếng nhất game đó thôi.
Đẩy nhẹ khung cửa gỗ đã có phần kẽo kẹt vì lâu lắm không được tu sửa, Hans bước vào đại sảnh.
Cảnh vật vẫn như cũ.
Chính giữa là một thảm đỏ lớn, không biết bằng chất liệu gì, nhưng khá êm chân. Hai bên là những cụm bàn ghế nhỏ, phục vụ khách muốn chờ người, có khoảng chục người rải rác, chắc đã là khách quen ở đây, dù sao ông chủ quen biết cũng rất rộng.
Thật hoài niệm, ba năm trước, lúc mình mới chân ướt chân ráo vào thế giới thứ hai, cũng làm nhân viên bồi bàn ở đây, lấy tiền mua item cùi để dùng qua ngày. Lúc đó Hans vẫn thường nhìn ra cửa lớn, ước ao có ngày chính mình sẽ đường đường chính chính đi từ phía ngoài vào.
Ước mơ khi đó tưởng như rất xa vời, Midgar là thủ đô của các player cấp 5x. Hans khi đó 1x còn chưa tới, được Danny rủ tới đây làm thuê, chiêm ngưỡng phong phạm của các “cao thủ”. Ấy vậy mà đã ba năm rồi.
Danny được thừa kế từ chủ cửa hàng, dù mới đạt level 25, đã thành ông chủ của quán bar vip nhất Midgar này, ấy vậy mà lại bỏ bê hết công việc cho quản lý, chạy đi làm ông chủ thợ rèn ở cơ sở ngầm dưới lòng midgar.
Cái lệnh bài dùng để di chuyển trong thành khi đó giờ đã được anh ta đóng khung lại, cất kỹ phía sau bức tranh “chiến tranh và hòa bình” ở xưởng rèn đã ám đầy khói bụi kia.
Hai tên bồi bàn năm đó, giờ đã có biến hóa nghiêng trời lệch đất. Cảm giác lúc này của Hans rất cổ quái, giống như dắt bạn gái cực xinh về ra mắt cái đứa đã đá mình trước đây vậy.
Vậy nên cậu cứ cười tủm tỉm suốt.
Mấy tên nhân viên ở đây, vỗn đã quen nhìn các đại nhân vật tai to mặt lớn, nhưng khi nhìn thấy chàng trai này cũng không giấu được một hồi kinh ngạc.
“Nhìn kìa... là chồn bạc.”
“Đâu...đâu !? Chồn bạc !? Mày có nhầm không !? Còn trẻ vậy sao !?”
“Chồn bạc là player trẻ nhất trong đám 5x, lại là một trong những người bí ẩn nhất, nếu không phải lần trước tao đi cùng chị hai, lén nhìn được mặt mũi hắn, giờ chắc cũng như mày.”
...
Mặc kệ những tiếng xì xào bàn tán hai bên, Hans chỉ cười nhạt đi thẳng đến chỗ nhân viên lễ tân hỏi:
“Mọi người đã tới hết chưa !?”
Lễ tân đương nhiên biết người này là ai, bạn thân nhất của ông chủ từ hồi còn khố rách áo ôn, tuy vậy cũng không sợ hãi gì, chỉ cười nhẹ đáp lại:
“Chưa, anh là người tới sớm nhất ! Có muốn uống chút gì không !?”
Ánh mắt tràn ngập mong đơi.
Hans cười lắc đầu.
“Tôi vừa mới nốc một bụng cafe xong, giờ vẫn còn thấy nâng nâng đây.”
Lễ tân không ép, chỉ đưa ra một chìa khóa nhỏ, đánh chữ VIP2 nói:
“Phòng hội trường vẫn đang được chuẩn bị, đây là chìa khóa phòng chờ. Đồ uống vẫn như mọi lần, tất cả đều miễn phí.”
Hans gật đầu cám ơn rồi thong dong rời khỏi đại sảnh.
...
Đêm nay đã định trước sẽ là một đêm náo nhiệt.
Cửa chính lại một lần nữa được đẩy ra. Một đoàn khoảng mười hai người nối đuôi nhau đi vào.
Dẫn đầu là một người phụ nữ khoảng 28-30 tuổi. Dáng người uyển chuyển, toát ra vẻ đẹp bốc lửa, câu dẫn đàn ông không chừa lại mạng nào. Chỗ cần nở thì nở, chỗ cần thon thì còn thon hơn bình gốm sứ tinh mỹ nhất. Đôi chân dài đi bốt cao, dưới lớp váy ngắn lại càng tăng thêm vẻ gợi cảm. Nhất là mái tóc màu đỏ bồng bềnh, được buộc tùy ý ra sau gáy, làm người phụ nữ này càng có thêm vẻ hoang dã phong tình. Quyến rũ từ đầu đến chân.
“Trời ơi, firefox (hỏa hồ ly) !” Sau vài phút sững sờ, cho đến khi người phụ nữ đã đến sát bàn lễ tân, mới có người nuốt khan một ngụm nước miếng, tu ừng ực một chai sake đen bóng rồi phấn khích kêu lên.
“Lạy chúa, bà cô này đi đến đâu, ở đó có chiến tranh, lại sắp có trận gì lớn sao !?”
“Kệ mom nó, thằng nào có pha lê ghi hình, mau mau đem ra, cơ hội ngàn năm có một. Ảnh của bà chị này còn hiếm hơn chữ ký của Lilith Ren nữa, mau mau, kéo người ta đi mất bây giờ.”
“Chết cha... quên mất... đâu rồi đâu rồi...”
Mặc kệ đám người nhốn nháo một hồi, hỏa hồ ly cũng chỉ tán vui hai câu với lễ tân rồi cũng rời đi, theo hướng căn phòng mà Hans đang ở.
“Mẹ kiếp, Hỏa hồ ly và chồn bạc có quen biết sao !?” Một tên to xác, nốc một ngụm bia lớn, đến mức ngà ngà rồi nói.
“Không rõ, cáo và chồn, có thể lắm chứ !” Cả đám người vẻ mặt mờ mịt nói.
Tiếp sau đó, tất cả lại cùng chết lặng, khi những tên tuổi trên “bảng vàng” lần lượt xuất hiện ở đại sảnh. Và chỗ ngồi của bọn họ càng lúc càng chật bởi đám đàn em của các lão đại này cũng chạy tới chiếm đất.
Mọi người đầy một bụng bất mãn và hiếu kỳ, nhưng không có một ai bỏ đi.
Nhiều cao thủ như vậy, toàn những cái tên làm người ta hoa mắt:
Hỏa hồ ly Candy – hội trưởng công hội các nhà mạo hiểm, Chồn bạc thần bí – cao thủ trẻ tuổi nhất trong đám player 5x, Sư tử vàng Northnan – thống trị nửa tây của Midgar, Cá sấu chúa Jonathan – Hội trưởng đội lính đánh thuê Swapm (đầm lầy) khét tiếng hung tàn và hàng loạt những cái tên chói mắt hoa lệ nữa.
“Ai có thể tập hợp đám quái thú này đến đây !?”
Dù lý do là gì thì đêm nay có lẽ sẽ phấn khích lắm đây.
Nó khá nổi tiếng.
Nghe đồn lúc đầu khu vực này chỉ có mỗi một quán bar này kiêm tu tất cả. Từ cafe, ẩm thực cho đến cung cấp phòng hội nghị hội họp. Khởi đầu, đây chỉ là chỗ cho các player 5x tụ họp, ăn chơi đàn đúm. Nhưng lâu dần, người ta mới để ý tới nguồn lợi khá lớn mà chẳng cần phải chém giết này. Thế là hàng quán xung quanh thi nhau mọc lên. Đến cuối cùng, đã hình thành cả một khu ẩm thực lớn mang tên của quán.
Bởi thế, quán bar này nằm ở trung tâm khu ẩm thực, trở thành một địa phương khá vip, thường chỉ có những người quen của ông chủ tới đây làm khách lấy lệ. Nó cũng là địa phương yên tĩnh nhất giữa khu ẩm thực đông đúc này.
Còn cái tên seven heaven ấy hả !? Chỉ là do chủ cửa hàng khi đó đang mê mẩn một thiếu nữ ảo trong game Final fantasy VII, nên muốn hiểu cảm giác của nàng lúc mở ra quán bar nổi tiếng nhất game đó thôi.
Đẩy nhẹ khung cửa gỗ đã có phần kẽo kẹt vì lâu lắm không được tu sửa, Hans bước vào đại sảnh.
Cảnh vật vẫn như cũ.
Chính giữa là một thảm đỏ lớn, không biết bằng chất liệu gì, nhưng khá êm chân. Hai bên là những cụm bàn ghế nhỏ, phục vụ khách muốn chờ người, có khoảng chục người rải rác, chắc đã là khách quen ở đây, dù sao ông chủ quen biết cũng rất rộng.
Thật hoài niệm, ba năm trước, lúc mình mới chân ướt chân ráo vào thế giới thứ hai, cũng làm nhân viên bồi bàn ở đây, lấy tiền mua item cùi để dùng qua ngày. Lúc đó Hans vẫn thường nhìn ra cửa lớn, ước ao có ngày chính mình sẽ đường đường chính chính đi từ phía ngoài vào.
Ước mơ khi đó tưởng như rất xa vời, Midgar là thủ đô của các player cấp 5x. Hans khi đó 1x còn chưa tới, được Danny rủ tới đây làm thuê, chiêm ngưỡng phong phạm của các “cao thủ”. Ấy vậy mà đã ba năm rồi.
Danny được thừa kế từ chủ cửa hàng, dù mới đạt level 25, đã thành ông chủ của quán bar vip nhất Midgar này, ấy vậy mà lại bỏ bê hết công việc cho quản lý, chạy đi làm ông chủ thợ rèn ở cơ sở ngầm dưới lòng midgar.
Cái lệnh bài dùng để di chuyển trong thành khi đó giờ đã được anh ta đóng khung lại, cất kỹ phía sau bức tranh “chiến tranh và hòa bình” ở xưởng rèn đã ám đầy khói bụi kia.
Hai tên bồi bàn năm đó, giờ đã có biến hóa nghiêng trời lệch đất. Cảm giác lúc này của Hans rất cổ quái, giống như dắt bạn gái cực xinh về ra mắt cái đứa đã đá mình trước đây vậy.
Vậy nên cậu cứ cười tủm tỉm suốt.
Mấy tên nhân viên ở đây, vỗn đã quen nhìn các đại nhân vật tai to mặt lớn, nhưng khi nhìn thấy chàng trai này cũng không giấu được một hồi kinh ngạc.
“Nhìn kìa... là chồn bạc.”
“Đâu...đâu !? Chồn bạc !? Mày có nhầm không !? Còn trẻ vậy sao !?”
“Chồn bạc là player trẻ nhất trong đám 5x, lại là một trong những người bí ẩn nhất, nếu không phải lần trước tao đi cùng chị hai, lén nhìn được mặt mũi hắn, giờ chắc cũng như mày.”
...
Mặc kệ những tiếng xì xào bàn tán hai bên, Hans chỉ cười nhạt đi thẳng đến chỗ nhân viên lễ tân hỏi:
“Mọi người đã tới hết chưa !?”
Lễ tân đương nhiên biết người này là ai, bạn thân nhất của ông chủ từ hồi còn khố rách áo ôn, tuy vậy cũng không sợ hãi gì, chỉ cười nhẹ đáp lại:
“Chưa, anh là người tới sớm nhất ! Có muốn uống chút gì không !?”
Ánh mắt tràn ngập mong đơi.
Hans cười lắc đầu.
“Tôi vừa mới nốc một bụng cafe xong, giờ vẫn còn thấy nâng nâng đây.”
Lễ tân không ép, chỉ đưa ra một chìa khóa nhỏ, đánh chữ VIP2 nói:
“Phòng hội trường vẫn đang được chuẩn bị, đây là chìa khóa phòng chờ. Đồ uống vẫn như mọi lần, tất cả đều miễn phí.”
Hans gật đầu cám ơn rồi thong dong rời khỏi đại sảnh.
...
Đêm nay đã định trước sẽ là một đêm náo nhiệt.
Cửa chính lại một lần nữa được đẩy ra. Một đoàn khoảng mười hai người nối đuôi nhau đi vào.
Dẫn đầu là một người phụ nữ khoảng 28-30 tuổi. Dáng người uyển chuyển, toát ra vẻ đẹp bốc lửa, câu dẫn đàn ông không chừa lại mạng nào. Chỗ cần nở thì nở, chỗ cần thon thì còn thon hơn bình gốm sứ tinh mỹ nhất. Đôi chân dài đi bốt cao, dưới lớp váy ngắn lại càng tăng thêm vẻ gợi cảm. Nhất là mái tóc màu đỏ bồng bềnh, được buộc tùy ý ra sau gáy, làm người phụ nữ này càng có thêm vẻ hoang dã phong tình. Quyến rũ từ đầu đến chân.
“Trời ơi, firefox (hỏa hồ ly) !” Sau vài phút sững sờ, cho đến khi người phụ nữ đã đến sát bàn lễ tân, mới có người nuốt khan một ngụm nước miếng, tu ừng ực một chai sake đen bóng rồi phấn khích kêu lên.
“Lạy chúa, bà cô này đi đến đâu, ở đó có chiến tranh, lại sắp có trận gì lớn sao !?”
“Kệ mom nó, thằng nào có pha lê ghi hình, mau mau đem ra, cơ hội ngàn năm có một. Ảnh của bà chị này còn hiếm hơn chữ ký của Lilith Ren nữa, mau mau, kéo người ta đi mất bây giờ.”
“Chết cha... quên mất... đâu rồi đâu rồi...”
Mặc kệ đám người nhốn nháo một hồi, hỏa hồ ly cũng chỉ tán vui hai câu với lễ tân rồi cũng rời đi, theo hướng căn phòng mà Hans đang ở.
“Mẹ kiếp, Hỏa hồ ly và chồn bạc có quen biết sao !?” Một tên to xác, nốc một ngụm bia lớn, đến mức ngà ngà rồi nói.
“Không rõ, cáo và chồn, có thể lắm chứ !” Cả đám người vẻ mặt mờ mịt nói.
Tiếp sau đó, tất cả lại cùng chết lặng, khi những tên tuổi trên “bảng vàng” lần lượt xuất hiện ở đại sảnh. Và chỗ ngồi của bọn họ càng lúc càng chật bởi đám đàn em của các lão đại này cũng chạy tới chiếm đất.
Mọi người đầy một bụng bất mãn và hiếu kỳ, nhưng không có một ai bỏ đi.
Nhiều cao thủ như vậy, toàn những cái tên làm người ta hoa mắt:
Hỏa hồ ly Candy – hội trưởng công hội các nhà mạo hiểm, Chồn bạc thần bí – cao thủ trẻ tuổi nhất trong đám player 5x, Sư tử vàng Northnan – thống trị nửa tây của Midgar, Cá sấu chúa Jonathan – Hội trưởng đội lính đánh thuê Swapm (đầm lầy) khét tiếng hung tàn và hàng loạt những cái tên chói mắt hoa lệ nữa.
“Ai có thể tập hợp đám quái thú này đến đây !?”
Dù lý do là gì thì đêm nay có lẽ sẽ phấn khích lắm đây.
/96
|