Về thành dưỡng sức.
Đây là kết quả hiển nhiên khi đấu với đối thủ vượt cấp trong thế giới thứ hai, không có chút may mắn nào cả.
Nhưng nếu đã quyết tâm chơi xấu, Hans dĩ nhiên không thể để level của mình bị reset một cách lãnh xẹt thế được. Lớp bảo vệ của King Kong luôn giữ cho cậu còn 1 HP trên thanh sức sống.
Nếu không phải level ở thế giới thứ hai không có bất cứ cách unlock nào khác ngoài cày cuốc, Hans cũng thật sự muốn tận hưởng cảm giác của player lv 99 một lần xem sao. Nhưng có vẻ thứ này không thể lách luật được, kể cả có nhờ tới King Kong và đám AI khác.
Nhân tiện cũng nói luôn, đám AI trên khắp thế giới thứ hai do King Kong tụ tập được đã tới hơn mười con. Muôn hình vạn trạng, thiên kỳ bách quái, tất cả cùng có chung mục tiêu là lật đổ tập đoàn IMI – tất nhiên cái tư tưởng phản loạn này là do Hans nhồi vào đầu chúng nó.
Đây là một lực lượng lớn, đủ để quét ngang bất cứ thế lực nào trong thế giới thứ hai, nhưng lại vô dụng với tập đoàn IMI vì thành người ta có tường lửa chống hack cấp cao, ngoại trừ tuân thủ luật chơi mà chiếm thành thì chẳng còn cách nào khác.
Nhưng nếu chơi fair play, tức là sẽ phải đối mặt với vài ngàn player 5x trong thành, cùng vô số khí giới thủ thành hiện đại nhất nữa, bất cứ một thế lực nào muốn đánh chủ ý với tòa thành này, chính là tìm chết, không hơn không kém.
Bởi vậy Hans mới phải đợi, đợi cho đến khi một lượng lớn các thế lực cùng đồng ý ký giấy ra nhập quân đoàn. Nếu không thể so sánh được chất lượng, vậy thì so số lượng.
Vốn dĩ còn phải đợi vài ngày nữa, nhưng cú điện thoại này đã buộc cậu phải thay đổi kế hoạch:
“Chết tiệt, Hans, rốt cuộc cậu đắc tội với thằng nào khủng vậy !?”
“Sao thế Danny !? Nghe giọng anh có vẻ ấm ức.”
“Sao lại không ấm ức !? Thằng đó đến phá quán của tôi, đánh cho Candy và Jonathan nằm liệt. Nếu Northnan không ôm tôi chạy khi đó thì tôi cũng bị reset rồi. Nói xem Hans, thằng đó rốt cuộc là ai !?”
“Ặc, hổ báo vậy !? Một mình hắn cân bốn người các anh, vậy mà các anh cũng không làm gì được hắn.”
“Biết làm sao được. Tôi là player sản xuất, chứ có phải chiến đấu đâu. Candy vừa ra tay đã bị hắn áp sát, một tay bóp cổ cô nàng, một tay kia chặt vào gáy Jonathan, hai người chưa kịp đọc skill đã bị chế trụ rồi, còn mỗi Northan thì đánh làm sao được. Tên đó như quái thai vậy, hắn chẳng cần đọc skill gì cả mà di chuyển còn nhanh hơn Wind Speed của cậu… Ơ cái thằng này, tôi đang hỏi hắn là ai cơ mà !? Cậu tính lái sang chuyện khác hả !?”
Ở bên kia điện thọai, Hans thở dài một hơi:
“Xin lỗi Danny, nếu đúng là gã tôi biết, thì hắn là người của IMI đấy.”
“Cái gì !? Sao cậu lại đắc tội với IMI !? Mẹ kiếp, vậy mà còn làm bộ mình không cần gì cả, nói cái gì mà muốn làm Mario… ta khinh, kéo bọn ta xuống nước vì vụ này đấy hả !?”
“Nào có, tôi chỉ nhờ anh tập họp mọi người thôi mà. Vụ công thành chiến cứ để tôi lo.”
“Để cậu lo cái *beep* ! Dám đến phá nhà của ông, xem ông làm sao chơi chết hắn. IMI chứ gì !? IMI thì có thể đè đầu công dân lương thiện thế này à !? Xem ông làm sao chơi chết chúng nó. Cúp.”
Bên kia dập máy trong cơn bực bội. Hans ngẩn ra rồi cười khổ, lại có chút cảm động. Biết kẻ địch là người của IMI, nhưng cũng chỉ cằn nhằn vài câu rồi tìm cách phản pháo lại, hòan tòan không trách cậu ta mang họa đến chút nào. Danny tuy hơi thô lỗ, nhưng thật sự là người tốt đúng nghĩa đen nghĩa bóng.
Quên không hỏi anh ta xem có khai ra mình không… Chẳng qua với tính cách của Danny có lẽ chẳng bao giờ làm vậy, anh chàng to xác này xem phim tàu nhiều nên cứ mở mồm là nói nghĩa khí, tuy có hơi ngốc, nhưng rất đáng tin cậy.
Đó cũng chỉ là một phần, King Kong đã đổi hết IP, đường điện thoại của Hans, muốn truy ra cậu ta ở thế giới thực, trừ khi tóm được King Kong rồi phân giải nó để tìm mật mã, còn nếu không, chẳng có cách nào khác.
Dĩ nhiên chủ tịch của IMI đích thân ra tay nó lại là chuyện khác, chỉ là có lẽ hắn ta sẽ không nhàm chán như vậy. Hắn bỏ bê cái thế giới này từ lâu, im thin thít, lặn mất tăm rồi còn đâu.
“Nhưng mà dám đến tận nhà Danny đập phá như vậy, ngươi vẫn đáng ghét như trước nhỉ !”
Thu lại nụ cười khổ, đôi mắt Hans nheo lại, sắc bén.
“Đã như vậy, không cần kéo dài nữa, đánh một trận luôn đi.”
“Cả ngươi và IMI, ta chấp hết đó.”
Quăng điện thoại lên giường, Hans cười lạnh, đội IMI gear vào.
…
Một giờ sau, tất cả các lão đại đồng ý tham gia vào liên minh đồ thành ở chap 41 đều nhận được tin nhắn:
“Sáng sớm ngày mai tấn công. Không chơi thì nghỉ !”
Thế giới thứ hai yên bình lại sắp xảy ra một hồi phong ba bão táp.
Đây là kết quả hiển nhiên khi đấu với đối thủ vượt cấp trong thế giới thứ hai, không có chút may mắn nào cả.
Nhưng nếu đã quyết tâm chơi xấu, Hans dĩ nhiên không thể để level của mình bị reset một cách lãnh xẹt thế được. Lớp bảo vệ của King Kong luôn giữ cho cậu còn 1 HP trên thanh sức sống.
Nếu không phải level ở thế giới thứ hai không có bất cứ cách unlock nào khác ngoài cày cuốc, Hans cũng thật sự muốn tận hưởng cảm giác của player lv 99 một lần xem sao. Nhưng có vẻ thứ này không thể lách luật được, kể cả có nhờ tới King Kong và đám AI khác.
Nhân tiện cũng nói luôn, đám AI trên khắp thế giới thứ hai do King Kong tụ tập được đã tới hơn mười con. Muôn hình vạn trạng, thiên kỳ bách quái, tất cả cùng có chung mục tiêu là lật đổ tập đoàn IMI – tất nhiên cái tư tưởng phản loạn này là do Hans nhồi vào đầu chúng nó.
Đây là một lực lượng lớn, đủ để quét ngang bất cứ thế lực nào trong thế giới thứ hai, nhưng lại vô dụng với tập đoàn IMI vì thành người ta có tường lửa chống hack cấp cao, ngoại trừ tuân thủ luật chơi mà chiếm thành thì chẳng còn cách nào khác.
Nhưng nếu chơi fair play, tức là sẽ phải đối mặt với vài ngàn player 5x trong thành, cùng vô số khí giới thủ thành hiện đại nhất nữa, bất cứ một thế lực nào muốn đánh chủ ý với tòa thành này, chính là tìm chết, không hơn không kém.
Bởi vậy Hans mới phải đợi, đợi cho đến khi một lượng lớn các thế lực cùng đồng ý ký giấy ra nhập quân đoàn. Nếu không thể so sánh được chất lượng, vậy thì so số lượng.
Vốn dĩ còn phải đợi vài ngày nữa, nhưng cú điện thoại này đã buộc cậu phải thay đổi kế hoạch:
“Chết tiệt, Hans, rốt cuộc cậu đắc tội với thằng nào khủng vậy !?”
“Sao thế Danny !? Nghe giọng anh có vẻ ấm ức.”
“Sao lại không ấm ức !? Thằng đó đến phá quán của tôi, đánh cho Candy và Jonathan nằm liệt. Nếu Northnan không ôm tôi chạy khi đó thì tôi cũng bị reset rồi. Nói xem Hans, thằng đó rốt cuộc là ai !?”
“Ặc, hổ báo vậy !? Một mình hắn cân bốn người các anh, vậy mà các anh cũng không làm gì được hắn.”
“Biết làm sao được. Tôi là player sản xuất, chứ có phải chiến đấu đâu. Candy vừa ra tay đã bị hắn áp sát, một tay bóp cổ cô nàng, một tay kia chặt vào gáy Jonathan, hai người chưa kịp đọc skill đã bị chế trụ rồi, còn mỗi Northan thì đánh làm sao được. Tên đó như quái thai vậy, hắn chẳng cần đọc skill gì cả mà di chuyển còn nhanh hơn Wind Speed của cậu… Ơ cái thằng này, tôi đang hỏi hắn là ai cơ mà !? Cậu tính lái sang chuyện khác hả !?”
Ở bên kia điện thọai, Hans thở dài một hơi:
“Xin lỗi Danny, nếu đúng là gã tôi biết, thì hắn là người của IMI đấy.”
“Cái gì !? Sao cậu lại đắc tội với IMI !? Mẹ kiếp, vậy mà còn làm bộ mình không cần gì cả, nói cái gì mà muốn làm Mario… ta khinh, kéo bọn ta xuống nước vì vụ này đấy hả !?”
“Nào có, tôi chỉ nhờ anh tập họp mọi người thôi mà. Vụ công thành chiến cứ để tôi lo.”
“Để cậu lo cái *beep* ! Dám đến phá nhà của ông, xem ông làm sao chơi chết hắn. IMI chứ gì !? IMI thì có thể đè đầu công dân lương thiện thế này à !? Xem ông làm sao chơi chết chúng nó. Cúp.”
Bên kia dập máy trong cơn bực bội. Hans ngẩn ra rồi cười khổ, lại có chút cảm động. Biết kẻ địch là người của IMI, nhưng cũng chỉ cằn nhằn vài câu rồi tìm cách phản pháo lại, hòan tòan không trách cậu ta mang họa đến chút nào. Danny tuy hơi thô lỗ, nhưng thật sự là người tốt đúng nghĩa đen nghĩa bóng.
Quên không hỏi anh ta xem có khai ra mình không… Chẳng qua với tính cách của Danny có lẽ chẳng bao giờ làm vậy, anh chàng to xác này xem phim tàu nhiều nên cứ mở mồm là nói nghĩa khí, tuy có hơi ngốc, nhưng rất đáng tin cậy.
Đó cũng chỉ là một phần, King Kong đã đổi hết IP, đường điện thoại của Hans, muốn truy ra cậu ta ở thế giới thực, trừ khi tóm được King Kong rồi phân giải nó để tìm mật mã, còn nếu không, chẳng có cách nào khác.
Dĩ nhiên chủ tịch của IMI đích thân ra tay nó lại là chuyện khác, chỉ là có lẽ hắn ta sẽ không nhàm chán như vậy. Hắn bỏ bê cái thế giới này từ lâu, im thin thít, lặn mất tăm rồi còn đâu.
“Nhưng mà dám đến tận nhà Danny đập phá như vậy, ngươi vẫn đáng ghét như trước nhỉ !”
Thu lại nụ cười khổ, đôi mắt Hans nheo lại, sắc bén.
“Đã như vậy, không cần kéo dài nữa, đánh một trận luôn đi.”
“Cả ngươi và IMI, ta chấp hết đó.”
Quăng điện thoại lên giường, Hans cười lạnh, đội IMI gear vào.
…
Một giờ sau, tất cả các lão đại đồng ý tham gia vào liên minh đồ thành ở chap 41 đều nhận được tin nhắn:
“Sáng sớm ngày mai tấn công. Không chơi thì nghỉ !”
Thế giới thứ hai yên bình lại sắp xảy ra một hồi phong ba bão táp.
/96
|