Thê Khống

Chương 7 - Chương 7

/192


Lão Quốc Công Gia nhìn ngọn đèn chập chờn trong không gian tranh tối tranh sáng, rồi thở dài.

Còn chưa ngủ sao? Lão thái thái bước xuống giường, đưa tay lấy áo khoác đang treo bên cạnh chiếc giường ngủ bằng gỗ lê, rồi phủ lên người, bà đi tới bàn tròn, ngồi đối diện với Lão Quốc Công Gia.

Tân niên năm nay, Đại tôn tử thật sự sẽ trở về sao? Lão Quốc Công Gia hỏi Lão thái thái, nhưng giống như đang tự hỏi mình, ánh mắt vẫn mải miết nhìn theo ánh nến.

Làm sao Lão thái thái lại không biết nỗi khổ trong lòng của Quốc Công Gia?

Thân Ky đã lên đường rồi. Dù sao nó cũng là trưởng tôn của Lục gia chúng ta, trong xương tủy nó chảy dòng máu của Lục gia. Dù trong lòng tức giận, nhưng đã năm năm rồi, cũng nên nguôi ngoai thôi. Lão Thái Thái cũng thở dài theo. Năm nay, Công chúa xác định lại không thể trở về.

Lão Quốc Công Gia lắc đầu một cái, nói: Nguôi giận? Ngay cả đứa nhỏ Vô Nghiên cũng chưa nguôi giận, sao phụ mẫu nó có thể bớt giận?

Lão thái thái im lặng.

Một lát sau, Lão Quốc Công Gia lại hỏi: Năm nay Đại thái thái vẫn còn ở trong chùa sao?

Hôm trước ta có cho người lên chùa mời nó, nhưng nó vẫn không chịu trở về. Lão Thái Thái bất đắc dĩ lắc đầu một cái. Nếu Thân Ky không tự mình đi thỉnh mẫu thân nó, Đại Thái Thái chắc chắn sẽ không về nhà. Đều nói làm tức phụ khó, đợi khi làm bà bà sẽ được hưởng phúc. Nhưng làm bà bà của Công chúa nào có tốt như vậy?

Lão Quốc Công Gia lại đột nhiên nói: Ta không băn khoăn chuyện này.

Lão Thái Thái cảm thấy nghi hoặc: Vậy còn có chuyện gì sao?

Gia thế Lục gia hiển hách, con cháu lại không có đứa nào chịu thua kém, ngoại trừ đại phòng vì chuyện của Chi Chi năm đó mà trong lòng vẫn còn tức giận, thì còn có chuyện gì đáng để lão gia tử nửa đêm không ngủ lòng đầy tâm sự?

Lục gia sớm muộn gì cũng phải giao lại cho Vô Nghiên. Mặc dù phụ thân nó có tức giận, nhưng vẫn đặt quyền lợi của Lục gia ở trong lòng. Nhưng đứa nhỏ Vô Nghiên này hành sự quá thiên lệch, không một lòng nhận thức Lục gia, tương lai giao Lục gia vào tay nó. . . . Ta không yên lòng. Lão Quốc Công Gia lắc đầu thở dài.

Ta còn tưởng rằng chuyện gì. Lão thái thái cười cười. Vô Nghiên còn nhỏ tuổi, hơn nữa, ngài còn có thể giao Lục gia cho người khác hay sao?

Thấy Lão Quốc Công Gia trầm mặc không nói, Lão Thái Thái cả kinh, vội hỏi: Lão gia! Không phải ngài đang động tâm tư khác chứ? Chuyện này không được! Lục gia chúng ta. . . . . .

Không có, đừng đoán mò. Lão Quốc Công Gia cắt ngang lời của Lão thái thái.

Nhưng trong lòng Lão thái thái vẫn còn chút khẩn trương, làm phu thê mấy chục năm qua, sao bà có thể không hiểu rõ ông ấy chứ? Lão thái thái biết lão gia thật sự đã động tâm tư. Lão thái thái suy nghĩ một chút, rồi cười nói: Tuổi của Vô Nghiên đúng là còn nhỏ, tối hôm nay đã lưu lại lâu hơn bình thường một chút.

Lời này đã thức tỉnh Lão Quốc Công Gia, ông kinh ngạc hỏi: Đúng rồi, tiểu cô nương hôm nay Vô Nghiêm ôm là tôn nữ của đại phòng sao?

Không phải tôn nữ, là ngoại tôn nữ của tam phòng. Là nữ nhi của Dung Dung, lão gia còn nhớ Dung Dung không?

Lão Quốc Công Gia lắc đầu một cái: Không có ấn tượng gì cả.

Lão gia đã từng khen ngợi tay nghề pha trà của con bé không tệ đấy. Mặc dù đã nhiều năm Lão thái thái không quản chuyện hậu trạch, nhưng trong lòng cũng nắm rõ.

Lão Quốc Công Gia bừng tỉnh đại ngộ: Trong ấn tượng của ta là một hài tử rất ngoan, rất thích mặc váy màu đỏ tươi. Nháy mắt đứa bé cũng lớn như vậy?

Ông nói là Liên Liên! Lão thái thái bị căn bệnh của ông chọc cười, vứt lại một câu Ngủ đi , rồi đi thẳng lên giường.

Đừng nhìn Lão Quốc Công Gia gầy dựng nên một gia nghiệp to lớn như vậy, nhưng lại có chứng bệnh mù mặt, cũng không phải mù đối với gương mặt của tất cả mọi người, chỉ như vậy đối với gương mặt của nữ nhân mà thôi. Trừ phi thường xuyên gặp mặt, nếu không vô luận là nữ hài tử ba tuổi, hay là bà lão bảy tám chục tuổi, trong mắt Lão Quốc Công Gia đều có dáng vẻ không khác nhau là mấy.

Nhớ ngày Lão thái thái mới được gả tới, cũng bởi vì chứng bệnh mù mặt của Lão Quốc Công Gia mà sinh ra hiểu lầm lớn, đã chọc tức nương tử mới cưới khóc lóc, la hét đòi hòa ly. Dầu sao cuối cùng cũng giải trừ hiểu lầm.

******

Hôm sau, Phương Cẩn Chi dậy rất sớm. Bé để Vệ mụ mụ hầu hạ rửa mặt thật kỹ lưỡng, rồi thay một bộ y phục mới tinh, áo khoác bạch nguyệt và váy màu củ sen nhàn nhạt.

Hôm nay là ngày hai mươi chín tháng chạp, chỉ một ngày nữa là sẽ đến lễ mừng năm mới. Lục Vô Nghiên gọi Phương Cẩn Chi đi qua, Phương Cẩn Chi cho rằng Lục Vô Nghiên muốn dạy bé học, liền dậy thật sớm, thu thập thỏa đáng tất cả mọi thứ. Không cầu học tri thức, chỉ cầu lưu lại một ấn tượng thật tốt cho Lục Vô Nghiên.

Nhưng bé lại không biết vì Lục Vô Nghiên nhìn thấy bầu không khí náo nhiệt khi năm mới sắp đến, đám hài tử trong phủ chơi đùa sẽ bỏ mặc bé, sợ bé lạc lỏng, nên mới gọi bé đến viện Thùy Sao.

Còn chuyện đi học thì hoàn toàn không vội, sắp sang năm mới rồi, không cần phải bắt bé đi học. Dựa vào trí thông minh của Phương Cẩn Chi, những thứ sách vở tri thức đó hoàn toàn không làm khó được bé. Là người đã từng dạy dỗ bé một đời, Lục Vô Nghiên quả thật đã lĩnh giáo qua bản lĩnh học một biết mười của bé.

Huống chi. . . . . . đời trước của Phương Cẩn Chi trôi qua quá vất vả, Lục Vô Nghiên không hy vọng bé lại giống như đời trước, vì muốn lấy lòng hắn, tinh thông mọi thứ đến cực điểm. Thật sự, quá vất vả.....

Cô nương nên ăn mặc thật xinh đẹp! Vệ mụ mụ nhìn Phương Cẩn Chi, càng nhìn càng thích.

Phương Cẩn Chi nhìn vào gương đồng xoay một vòng, sau khi cảm thấy tất cả đã thoả đáng, mới bảo Vệ mụ mụ kiểm tra lại giấy bút và sách vở trong rương thêm một lần nữa.

Không một sai sót! Vệ mụ mụ liên tục bảo đảm.

Phương Cẩn Chi yên lòng, để Vệ mụ mụ ôm đến viện Thùy Sao. Vừa đến cửa viện Thùy Sao, Phương Cẩn Chi bảo Vệ mụ mụ thả bé xuống, tự bé đeo rương sách nhỏ đi vào.

Nhập Phanh đưa Phương Cẩn Chi đến cửa thư phòng: Gia, biểu cô nương đã tới.

Vào đi.

Biểu cô nương vào đi. Nhập Phanh mở cửa phòng cho Phương Cẩn Chi, còn mình thì đứng bên ngoài canh giữ.

Phương Cẩn Chi xách theo rương nhỏ chậm rãi tiến vào

/192

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status