Quan sát toàn cảnh thư viện qua chiếc ống nhòm nhỏ, Aries có thể nhìn thấy được hết mọi diễn biến đã và đang xảy ra. Bây giờ thì không còn bất kỳ mối nghi ngờ nào. Aries luôn tự hỏi tại sao mọi kế hoạch do mình dàn dựng một cách hoàn hảo nhất từ lúc bắt đầu dấn thân vào việc này cho đến thời điểm hiện tại luôn có sự xuất hiện ngoài ý muốn của Kazuma. Giờ thì con bé đã hiểu tất cả đều do chủ ý của cậu ấy. Chính xác hơn thì Kazuma đang tìm cách phá đám mọi thứ Aries đang cố gắng làm nên với một mục đích duy nhất đó là ngăn con bé tiếp tục tiến hành những thí nghiệm, những kiểm chứng trên các Chân Tổ.
Không… thật ra, Aries đã nghi ngờ chuyện này ngay từ đầu nhưng không lên tiếng vì chưa có bằng chứng cụ thể. Đối với một nhà khoa học, ngoài lý thuyết miệng một cách suôn sẻ với tài ăn nói dễ thuyết phục lòng người đi chăng nữa cũng không thể khiến cho toàn xã hội công nhận một luận điểm nếu thiếu đi thứ gì đó đóng vai trò như một bằng chứng. Chính vì vậy, phải có bằng chứng, hay bất kỳ thứ gì làm vật chứng thì nhà khoa học đó mới dám công bố. Nên Aries không dám đưa ra kết luận sớm về mối nghi ngờ của bản thân về Kazuma. Nhưng bây giờ thì “ trăm nghe không bằng một thấy”. Aries đã trông thấy Kazuma xuất hiện đúng lúc trước khi Eri ngủ gật hoàn toàn, nói dăm ba câu để Eri rời khỏi thư viện và tìm ra được chiếc máy MP3 mình cố tình giấu dưới chân tủ. Mọi hành động của Kazuma, hoàn toàn có thể trở thành bằng chứng nếu Aries chịu dùng máy ảnh ghi nhận lại, nhưng Aries tự nhủ bản thân mình sẽ không làm như vậy.
Nếu nói rằng mình không khó chịu thì ắt hẳn đó là một lời nói dối. Aries phiền lòng vì cảm thấy như mình đang bị người mình yêu phản bội mặc dù Kazuma chưa bao giờ công nhận giữa hai người có một mối quan hệ như vậy. Nhưng phản bội vẫn là phản bội, bị người chồng tương lai quay lưng với mình khi đi giúp đỡ đối tượng nghiên cứu đã rất đau rồi, nay đối tượng đó còn lại là con gái. Aries cảm giác như vị hôn phu lý tưởng của mình đang lừa dối, ngoại tình với đứa con gái khác trước khi cưới nữa.
Con bé ngay lập tức lấy trong túi áo một cây kẹo Chupa Chup, bóc vỏ và ngậm vào miệng. Aries thích ăn đồ ngọt vì châm ngôn để đời của con bé là “ Đường là nguồn năng lượng rất tốt cho não bộ để tư duy”, vậy nên con bé luôn mang theo đồ ngọt và có thể ăn chúng mọi lúc mọi nơi, trong mọi trường hợp. Đang làm việc cũng ăn. Đang có tâm trạng vui cũng ăn, hay thậm chí những lúc căng thẳng buồn bực vì một chuyện gì đó cũng ăn. Chỉ trừ khi đi tắm, đến bữa cơm chính hay đi ngủ thì không thôi. Bây giờ, con bé đang ngậm thanh cậu cốt cũng vừa xả đi nỗi phiền muộn, cũng là để ngẫm nghĩ đến một vấn đề nào đó. Nhưng chắc lẽ vấn đề mà Aries đang mắc phải… chính là về Kazuma.
_ Kazuma – senpai… anh muốn đối đầu với em, muốn chính thức quay mặt với em ư? Có chí khí lắm chồng yêu của em. Nhưng chắc chắn em sẽ không bỏ cuộc chỉ vì một vài trò phá đám mà anh đã gây ra đâu. Mọi thứ… chỉ mới bắt đầu thôi!
Đương nhiên, bao nhiêu đó vẫn chưa đủ để Aries bỏ cuộc. Hay nói đúng hơn thì con bé còn không hề nghĩ đến việc dừng cuộc thí nghiệm này lại ở đây. Vẫn còn một đối tượng nghiên cứu nữa để cuộc kiểm chứng những gì được ghi trong bản báo cáo trước đây là chính xác. Đúng như Aries nói, mọi thứ mới chỉ là bắt đầu. Sẽ còn nhiều lần thí nghiệm hơn với nhiều kế hoạch cũng như chiêu trò hơn. Và Kazuma sẽ phải tiếp tục chiến đấu nếu còn giữ ý định chống đối mọi thứ Aries đang thực hiện.
…………….
Vẫn còn một đối tượng nghiên cứu nữa. Namehari, Hebi và Eri, một lẽ tất yếu người cuối cùng và đồng thời cũng là người khó khăn khó nhai nhất trong nhóm bốn người nên Aries mới xếp vào cuối danh sách. Aries đã từng được Kazuma cảnh báo trước nên cẩn thận với người này nếu vẫn còn muốn toàn thây trở về trong bình yên vô sự. Điều đó chứng tỏ đối tượng nghiên cứu cuối cùng đó thật sự là một nhân vật nguy hiểm mà tốt hơn hết, Aries nên đề phòng cũng như nâng cao cảnh giác đến mức tốt nhất có thể.
Hiyama Kinozuka, cho qua người này cũng là một ý kiến sáng suốt nhưng với tính cách của con bé, chắc chắn Aries sẽ không bỏ qua dù có phải dấn thân vào nguy hiểm đi chăng nữa. Nhưng vấn đề nan giải ở chỗ, phải làm thế nào để tiếp cận được đối tượng. Aries nghe rất nhiều lời đồn thổi rằng Hiyama đánh nhau tay đôi với Kozue không biết bao nhiêu trận. Và bản thân Aries cũng được đích thân kiểm chứng điều đó là hoàn toàn có thật bằng chính đôi mắt của mình. Người đầu tiên trên thế giới có thể đấu ngang ngửa với Kozue. Người đầu tiên có thể cho Kozue thấy rằng hắn xứng đáng trở thành đấu thủ không đội trời chung của Kozue… Và đó chính là Hiyama Kinozuka.
Hiyama hiện tại đang làm gì? Cậu ấy đang hướng trở ra từ phía căn tin trường. Có thể là đang đi dạo hoặc cũng có thể là đang trở về lớp. Biết giải thích như thế nào đây. Bản thân Hiyama cũng chẳng ham hố hay tập trung gì vào việc học hành cho lắm vì theo một lẽ đơn giản, với trí hiểu biết sâu rộng cũng như khả năng tiếp thu nhanh, tuy không thể sánh với Kazuma nhưng Hiyama thừa sức học thuộc lòng một cuốn sách chỉ trong vài giờ đồng hồ. Biện lý do thì cũng chỉ như vậy. Nguyên nhân chủ yếu vẫn là tư duy suy nghĩ của Hiyama, cậu ấy không thích học chung với những người bạn cùng lớp nên thi thoảng vẫn thường hay trốn tiết đi loanh quanh luẩn quẩn, tìm một chỗ nào đó trốn tránh cái nắng như thế này… Giống Kazuma quá thể. Chỉ khác ở chỗ số lần cúp tiết trốn học của Hiyama vẫn còn thua xa so với tên thiên tài Einstein kia gấp chục lần. Có lẽ do hôm nay, Hiyama không có tâm trạng nên thay vì vào lớp học, thì cậu ấy quyết định đi lang bạt ngoài sân trường một chuyến cho đổi gió.
_ Chết tiệt, trời bắt đầu buông nắng rồi. Quả nhiên ra khỏi lớp không phải là ý tưởng hay ho chút nào. Biết tìm chỗ nào trốn ánh nắng được đây nhỉ?
Sao không bắt chước Kazuma, trốn xuống phòng y tế mà đánh một giấc cho đến chiều là được thôi… À cũng không hẳn, vì nếu bắt chước theo suy nghĩ của Kazuma, biết đâu chừng bây giờ mà đến thư viện, lại bắt gặp Kazuma đang nằm ngủ ở đó rồi thì sao. Hiyama mà vô tình trông thấy Kazuma, nhất định sẽ không để tên đó yên thân trừ khi có Kozue kè kè bên cạnh hắn. Nhưng chắc chắn sẽ không có chuyện một học sinh nghiêm túc, chăm chỉ, tôn trọng kỷ luật lại bùng tiết học chỉ để theo ai đó, bảo vệ giấc ngủ cho hắn. Thôi thì cách tốt nhất là nên tìm một vị trí nào đó khác… Thư viện chẳng hạn, cũng là một sự lựa chọn rất hay, rất hoàn hảo. Có ghế ngồi đàng hoàng, có nước uống miễn phí, có cả máy điều hòa vì hiệu trưởng It. Harm Sokyuran đã ký duyệt cung cấp thêm trang thiết bị cho ngôi trường này. Nhưng có lẽ Hiyama chưa hề nghĩ đến vì cậu ấy chưa bao giờ bước chân vào thư viện lần nào, nên không biết rằng thư viện là một nơi tuyệt vời để trốn… nếu may mắn không bị giám thị phát hiện.
…………….
Nếu Hiyama đang trốn học thì cũng sẽ có học sinh khác đang bùng tiết là điều bình thường. Nhất là nhân vật không cần nói nhưng ai cũng biết, Kazuma Kusanagi. Nhưng cũng chính vì là Kazuma nên ta không cần phải bàn đến. Cậu ấy đi đâu, làm gì, có trời mới biết. Cứ để cậu ấy tự do muốn làm gì thì làm, khi nào đói bụng, tự khắc cậu ấy sẽ lết về thôi. Điều bất ngờ nhất ở đây… một học sinh danh giá, một nhà khoa học thiên tài được cả nước Mỹ công nhận, một cô bé đảm đang, đảm bảo trật tự tuân thủ mọi kỷ cương phép tắc đã và đang phá luật, cụ thể hơn là cúp tiết giống Kazuma với một mục đích duy nhất, theo dõi Hiyama từ phía sau.
Theo dõi thì cũng cần phải biết cách theo dõi. Vì Aries có biết đôi chút về kỹ thuật quân sự, trong đó bao gồm mảng theo dõi nên con bé hầu như không để lộ bất kỳ một lỗi nhỏ nào. Phải nói rằng Aries rất rành về kỹ thuật trong quân đội trừ phần đánh nhau, đột kích hay các kỹ năng chiến đấu khác.
Vì sao ư? Vì được nghe Kazuma cảnh báo từ trước rằng Hiyama, không như ba người bạn nói riêng và cả thị tộc Chân Tổ nói chung. Bản thân Hiyama đã là một Chân Tổ đặc biệt khi mọi kỹ năng của dòng máu Ma Cà Rồng trong cậu ta mạnh đến nỗi biến Hiyama trở thành một Chân Tổ mạnh nhất thị tộc. Phải là một Chân Tổ mạnh thì mới cả gan và đủ sức đánh bật Kozue. Phải là một Chân Tổ mạnh thì mới dám nhe nanh vuốt và để lộ điểm yếu trước toàn dân thiên hạ… Nói chung, trong số tất cả các Chân Tổ mà Aries gặp hay sẽ gặp được trong một ngày nào đó ở tương lai, thì tuyệt đối không được phép lơ là mất cảnh giác, và tốt nhất là nên tránh xa Hiyama nếu vẫn còn muốn sống.
Cũng vì không thể từ bỏ đối tượng nghiên cứu nên Aries buộc phải chuẩn bị thật kỹ lưỡng trước khi dấn thân vào cuộc đi săn mà không biết khi nào thì mình lại bị trở thành con mồi. Chính vì vậy, Aries mới quyết định chọn Hiyama là mẫu vật nghiên cứu cuối cùng và phải áp dụng rất nhiều kỹ thuật trong quân dụng mới hòng kiểm soát được tình hình. Bây giờ thì mọi thứ vẫn đang ổn. Aries chọn thời điểm giờ trưa hành động là vì con bé cũng tính đến trường hợp buổi trưa, khoảng thời gian ánh nắng mặt trời còn đang gắt, như thế thì sẽ làm giảm đi sức mạnh của Chân Tổ, hờ nếu như không may Hiyama phát hiện ra Aries thì con bé còn có hội chạy thoát. Aries đã phải tính toán rất kỹ, rất chi tiết mới dám chơi đùa với quái vật như thế này.
_ Phư phư phư, Hiyama Kinozuka. Dù anh có tẩn Kozue Onee – san thành cám thì Aries cũng không quan tâm. Nhờ có anh mà Aries sẽ mất đi một tình địch khó xơi nên sâu trong thâm tâm, Aries luôn ủng hộ anh hết mình. Nhưng xin lỗi vì Aries không thể châm chước vì anh dám tấn công Kazuma – senpai. Tuy thật thất lễ với đàn anh đi trước nhưng họa do ai gây ra, người đó phải gánh. Chỉ là một chút trả thù nho nhỏ thôi nên ráng mà chịu làm con chuột bạch thí nghiệm cho Aries đi nhé!
……………
Việc Aries bám theo sau và không để lộ ra sự hiện diện bằng cách xịt nước oải hương ngải cứu lên cơ thể hay trốn sau những gốc cây cách xa đó khoảng cách vừa đủ để cái mũi của Hiyama không phát hiện ra chỉ có mình Aries biết. Trong khi Hiyama cứ vừa bước đi, vừa thở dài vì mọi thứ xung quanh đây thật đỗi nhàm chán. Cảnh vật ở một ngôi trường thuộc một thị trấn đơn sơ nằm sát sườn ven biển thì buồn chán thật. Bỗng dưng Hiyama chỉ muốn vào trung tâm thành phố thêm một chuyến nữa giống như lần đi với Eri và mọi người. Dù đó là nơi con người tập trung lại sinh sống nhưng bản thân Hiyama cũng phải thừa nhận rằng trung tâm Tokyo… là một nơi rất đẹp.
_ Hầy, đẹp thì đẹp nhưng chắc chắn sẽ chẳng bao giờ mình chuyển lên đó. Sống với con người… thật kinh khủng!
Hiyama vẫn còn thiện cảm không tốt với loài người dù rằng dạo gần đây, thái độ của cậu ấy đối với con người có dấu hiệu chuyển biến từ tiêu cực sang tích cực một cách rõ rệt. Có lẽ… vẫn còn hơi quá sớm với Hiyama nếu muốn cậu ấy thay đổi hoàn toàn tư tưởng suy nghĩ… thì cần thêm một ít thời gian nữa.
………….
Nhưng đang đi một lúc, thì bỗng dưng linh tính và phản xạ của một Vampire siêu phàm mách bảo Hiyama rằng có thứ gì đó đang bay đến chỗ mình. Hiyama là người rất tin vào linh cảm của mình vì nhờ nó đã cứu sống Hiyama không biết bao nhiêu lần trong những cuộc đi săn gấu rừng với thị tộc. Hiyama đánh mắt sang bên trái và nhanh chóng nghiêng đầu một góc 45 độ để tránh được quả bóng chày bay vút đến như đạn bắn. Dù có bị trúng thì cũng chẳng ảnh hưởng gì đến khả năng phục hồi siêu cấp của Chân Tổ, nhưng quả bóng ấy từ đâu xuất hiện? Và nó phi thẳng vào Hiyama một cách vô tình hay cố ý?
_ Là Hiyama Kinozuka đó. Ném nó đi!
Thoạt đầu, Hiyama cứ nghĩ rằng vô tình do CLB bóng chày đánh văng xuống chỗ cậu ấy thôi. Nhưng rồi những ý nghĩ ấy hoàn toàn tan biến trong đầu Hiyama khi cậu ấy phát hiện ra rằng, mình đang bị bao vây giữa hàng chục người, cụ thể hơn là những tên con trai đực rựa cao to lớp trên mà cỡ như Hiyama phải gọi là các bậc trưởng bối. Tất cả đều là thành viên của nhiều CLB khác nhau như CLB bóng chày, CLB bóng ném, CLB bóng bàn, CLB bóng rổ. Nếu để ý kỹ thêm mấy anh to cao, cơ bắp nổi cuồn cuộn như ổ bánh mỳ mặc quân phục trắng, chân đi trần, đầu quấn dải băng đen thắt trán thì đó chính là các đấu sĩ đến từ CLB Judo.
Toàn những nhân vật tầm cỡ nhất, khủng khiếp nhất trong ngôi trường này đều tụ tập về đây vây quanh Hiyama thành một vòng tròn. Nhìn ở một góc cạnh nào đó thì ta có cảm giác như một đám côn đồ giang hồ đầu đường xó chợ đang bu lại chuẩn bị làm thịt một tên cảnh sát khu vực vậy.
Nhìn mặt tên nào tên nấy cũng thật nguy hiểm trừng trừng có ý đồ muốn hại Hiyama. Dẫu sao thì cũng có nhiều nguyên nhân khiến họ có thù với Hiyama… có thể là do trước đây Hiyama đã từng gây sự với ai đó, hoặc cũng có thể do Hiyama từng nói câu gì mang hàm ý xúc phạm bôi nhọ danh dự của người khác. Khoảng thời gian mới bắt đầu nhập học, Hiyama ghét con người đến mức sẵn sàng buông ra những lời lẽ miệt thị không được mấy tốt đẹp lắm. Vậy nên một số người không thích Hiyama, tụ lại thành một nhóm và quyết định cho cậu ấy một bài học cũng là điều dễ hiểu. Sống trong một cuộc sống luôn phải nơm nớp lo sợ mình sẽ gặp tình cảnh như thế này… Hiyama quen rồi.
_ Gì đây gì đây? Hôm nay có lễ hội hay sao mà nhiều diễn viên quần chúng thế này? Nếu thật sự đây là lễ hội thì xem chừng nơi này bắt đầu có dấu hiệu thú vị hơn cái thị tộc nhàm chán của mình ấy chứ nhỉ!
Lý do vì sao Hiyama lại nói rằng thị tộc nơi mình sinh sống là một nơi nhàm chán? Nguyên nhân từ các vị bô lão già làng. Nhưng cũng khó lòng trách các ngài khi nền kinh phí trong thị tộc không đủ lớn để trang trải cho nhiều vấn đề khác nhau. Vì thế nên các trưởng lão đã ra chỉ thị trong một năm sẽ chỉ có 4 lễ hội bao gồm lễ chào đón năm mới, lễ giỗ tổ Đệ Nhất Shalutia Vlad, lễ hội đi săn lấy máu, và lễ hội thu hoạch mùa thu. Một năm 365 ngày, chia làm mười hai tháng, cứ bốn tháng một mùa thì đặc thù mỗi một mùa sẽ tương ứng với một lễ hội duy nhất. Vậy nên đối với những đứa trẻ nhỏ trong làng, hay bản thân Hiyama cũng đều thấy rằng cuộc sống trong thị tộc cũng buồn chán biết nhường nào. Có những trận xô xát như thế này, Hiyama sẽ không còn cảm thấy tẻ nhạt.
……………
_ Hiyama Kinozuka, vì những gì mày đã làm với bọn tao. Hôm nay bọn tao sẽ cho mày một bài học nhớ đời!
Làm gì là làm gì? Hiyama còn chẳng nhớ chính xác liệu mình đã từng gặp cái lũ thộn này hay chưa, huống hồ chi nhớ đến những gì mình đã nói đối với họ. Nhưng cứ xem như người có tội là Hiyama đi cho rồi. Vì dù sao thì bây giờ, cậu ấy cũng đang bị xem như kẻ xấu.
_ Nâng vũ khí… lên đạn… ba hai một bắn…
Và lễ hội khác đã nổi lên khi hàng chục hàng trăm quả bóng khác loại với nhiều kích cỡ khác nhau cùng đồng loạt phi thẳng vào Hiyama nhờ vào lực ném của con người. Đây trở thành cuộc thi ném bóng rồi còn đâu. Nhưng xin đừng quá lo lắng, bởi lẽ một điều rằng Hiyama thừa sức giải quyết những mâu thuẫn như thế này… chỉ tiếc rằng kiểu của Hiyama sẽ không đơn thuần là ngồi xuống, cùng nói chuyện thương lượng để đôi bên đưa ra tiếng nói chung. Hiyama… việc né tránh những quả bóng đó không mấy khó khăn. Với tầm nhìn xa, nhìn rộng, thêm thân pháp nhanh lẹ cũng như phản xạ tự nhiên thích ứng kịp thời trong mọi hoàn cảnh. Dù cho có bao nhiêu quả bóng bay từ bất kỳ hướng nào đi nữa, Hiyama đều có thể tránh được hết.
Cậu ấy lách cơ thể sang trái, lâu lâu lại hụp đầu xuống, hay thậm chí là phải nằm sập xuống đất rồi tung chân quay một vòng như kiểu nhảy hip hop. Hiyama nhanh chóng ngồi bật dậy, nhảy lên cao, nhảy sang trái sang phải không biết bao nhiêu lần. Thậm chí, cậu ấy còn có thể tung cơ thể lộn nhào mấy vòng trên không một cách chuyên nghiệp. Hiyama không phải một vũ công hay diễn viên đóng thế những pha nguy hiểm trong một bộ phim hành động… nhưng phải nói rằng cậu ấy còn giỏi hơn những người đó nữa.
Ném cách mấy cũng không thể trúng dù chỉ một quả. Ngay lập tức, mấy tên thộn có thù với Hiyama tăng thêm số lượng bóng và tốc độ ném. Hiyama thiết nghĩ né tránh là sở trường của mình vì dù chúng có gồng mình ép cơ tay hoạt động liên tục để đạt được tốc độ ném nhanh nhất thì trong mắt Hiyama, bọn chúng vẫn quá chậm chạm. Nếu cứ né đòn mãi thì chán lắm nên có lẽ cứ bồi thêm cho chúng biết ai mới là kẻ mạnh nhất ở đây. Với suy nghĩ đó, Hiyama đã thay đổi từ tránh né sang thế tấn công. Khi có một quả bóng bay đến gần cậu ấy thì ngoài việc tránh sang một bên, Hiyama còn làm thêm một vài động tác mang tính chất phản công như dùng chân đá ngược lại hay làm thay đổi quỹ đạo của quả bóng để chúng bay vào mặt mấy tên khác.
Chuyện gì đang xảy ra thế nhỉ? Từ một diễn viên nhào lộn chuyên nghiệp, bây giờ Hiyama chính thức trở thành một cầu thủ bóng đá còn hơn cả cấp bậc siêu sao. Cái cách Hiyama tận dụng đôi chân điểu khiển trái bóng… hy vọng không phải do cậu ấy vừa mới xem xong bộ phim “ Đội Bóng Thiếu Lâm” mà mang ra áp dụng.
Nhưng nhờ vào đợt phản đòn không ai ngờ đến, Hiyama đã phá được vòng vây khi hai ba tên ngã nhào ra phía sau vì bị quả bóng đập thẳng vào mặt. Bỏ chạy thôi. Tuy chơi với lũ này phần nào giúp mình bớt buồn chán nhưng đánh mãi cũng mệt. Nếu không phải vì ánh nắng mặt trời chưa chịu dịu xuống thì Hiyama đã không nghĩ đến phương án rút lui như một tên hèn. Các bô lão đã cảnh báo rồi, không thể nào đoán trước được dã tâm cũng như ý định của con người nên thay vì cứ lao đầu vào đánh chỉ vì ỷ mình sở hữu sức mạnh hơn người, thì cách tốt nhất ta nên rút lui. Trong binh sách người ta gọi đây là chiến thuật “ Lùi một bước nhưng tiến được mười bước”. Hiyama không thích cái chiến thuật này nhưng chỉ có điều… nếu không thì sớm muộn gì người thất bại cũng sẽ là mình nếu không chịu bỏ đi cái tính cứng đầu cứng cổ thường ngày.
_ Không chơi với lũ mọt các ngươi nữa. Rút đây!
Hiyama chạy nước rút theo con đường thẳng ngay phía trước mặt với tốc độ nhanh đến chóng mặt. Nhưng ngay lúc đó, bỗng dưng, Hiyama cảm nhận thấy một thứ gì đó phóng thẳng về phía mình còn nhanh hơn cả những quả bóng kia. Một tốc độ khủng khiếp hơn bất cứ thứ gì. Chỉ tiếc rằng dù có nhanh đến cỡ nào thì cũng không thể so sánh với tốc độ của Hiyama được. Theo phản xạ tự nhiên của loài Chân Tổ, Hiyama quay lại, dùng tay trần chụp lấy cái thứ bắn thẳng về phía mình ngay sát nút.
Thứ Hiyama bắt được là một mũi tên không có đầu nhọn. Thay vào phần mũi nhọn chết người là đầu hít nam chân thường được mấy đứa trẻ con loài người dùng để bắn nhau cho vui, còn không thì khi bắn vào một thứ gì đó, mũi tên sẽ dính chặt nhờ vào lực hút từ phần hít nam chân gắn ở phần đầu. Một mũi tên như thế hoàn toàn không gây tổn thương gì cho người bị bắn trúng. Nhưng… những mũi tên này từ đâu mà ra? Dựa theo hướng đến thì rất có thể chúng được bắn từ một vị trí nào đó trên cao. Và ngay khi Hiyama ngước mặt lên ngó nghiêng xung quanh thì phát hiện ra… bốn năm học sinh mặc áo Keikogi trắng cùng quần Hakama đen, tay đang gương căng cây cung cùng với mũi tên tương tự được yên vị sẵn trên đó, chuẩn bị bắn thẳng vào đầu Hiyama…
Đó là những thành viên đến từ CLB Kyudo của trường. Họ cũng có thâm thù với Hiyama và muốn nhân cơ hội này dạy dỗ cho Hiyama một bài học chăng. Cũng có thể lắm. Với Hiyama thì không thể loại trừ mọi trường hợp xảy ra. Với vị trí gương cung xa như thế, Hiyama hoàn toàn có thể kích hoạt Spejas, tự chia nhỏ bản thân thành những con dơi dọa cho chúng một trận nên thân. Nhưng chỉ vì mối giao ước giữa bản thân cậu ấy với luật do các bô lão đưa ra, Hiyama không được phép sử dụng Spejas ngoài phạm vi thị tộc. Vậy nên tạm thời cậu ấy không thể xử lý được mấy tay bắn cung kia. Cách duy nhất là tránh và né tránh.
_ Mày chạy không thoát đâu Hiyama Kinozuka. Chúng tao đã bố trí quân hết mọi thiên thời địa lợi xung quanh đây. Mày không có cửa thoát trừ khi chịu quỳ gối xuống xin chúng tao tha mạng cho. Đầu hàng đi, Hiyama Kinozuka!
_ Nghe những lời đó cất lên từ chính miệng lũ con người… thật kinh tởm. Chính tao phải là người nói điều đó mới đúng!
Hiyama cứ tiếp tục thoát khỏi vòng vây thôi. Dù tên có bắn như mưa thì với thân pháp của cậu ấy, dư sức xử lý hết chỉ trong vài giây ngắn ngủi. Nhưng một lần nữa, Hiyama không thể rút một cách êm thắm khi bất ngờ, hai ba Senpai lớp trên đến từ CLB Judo đã kịp thời đón chặn đường cậu ấy.
_ Không thể vượt qua đâu Hiyama Kinozuka. Ngươi phải đối mặt với Ngũ Đại Nhất Đẳng Judo bao gồm ta và…
Nói chưa hết câu, đích thân Hiyama đã áp sát cái gã to con vạm vỡ như người khổng lồ ấy trong tích tắc. Cứ nghĩ rằng chỉ có các thành viên của CLB Judo nên mới biết Judo ư? Sai lầm nghiêm trọng rồi. Bản thân Hiyama chưa từng học Judo nhưng chỉ cần quan sát một vài lần thì cậu ấy hoàn toàn có thể học được mọi bước căn bản trong Judo. Cộng với sức mạnh bẩm sinh của Chân Tổ, Hiyama bắt lấy cánh tay phải của anh ta, xoay người, dồn lực vật anh ta một đòn từ trên xuống dưới, ngã lăn ra nền đất một cách nhanh gọn lẹ và hoàn toàn đẹp mắt. Mọi động tác không thừa không thiếu, không để lộ chút sơ hở nào của người sử dụng và khiến cho đối phương ở thế bị động. Hoàn hảo… ngay cả những thành viên lâu năm của CLB Judo, từng đi thi đấu nhiều giải thưởng, tích lũy được nhiều kinh nghiệm nhất cũng phải cắn răng thừa nhận rằng thế vật đó của Hiyama… phải nói là hết sức hoàn hảo.
Vừa đánh bật lại những quả bóng từ tay kẻ nào về tay người nấy, vừa tay không bắt được hết mấy mũi tên đồ chơi, và cũng vừa xử lý nốt mấy tay to con vai u thịt bắp bằng ngón đòn mà họ tự hào nhất với tinh thần Judo bất bại. Thi thoảng, Hiyama còn sử dụng chính những thành viên của CLB Judo ra làm bia đỡ đạn cho mình khỏi mấy trái banh kia. Một siêu nhân bất khả chiến bại ư? Không… danh hiệu đó chỉ rành riêng cho Kozue. Nếu như trong ngôi trường này, Kozue được so sánh ngang như một nữ thần chiến tranh thì Hiyama… có lẽ sẽ xứng với danh hiệu ma vương hơn.
…………………….
Trốn sau vách tường gần đó, Aries không bỏ lỡ giây phút ngàn năm có một này. Bản thân con bé biết trước rằng Hiyama là một con quái vật kinh khủng khiếp nhất từ trước đến nay trong số tất cả những con quái vật mà Aries biết được qua từng trang sách. Nhưng… ngay lúc này đây, bàn tay Aries không thể giữ vững cây bút trên mặt giấy và chẳng thể ghi chú được bất cứ thứ gì khi đang chứng kiến sức mạnh thật sự của Chân Tổ… Sức mạnh thật sự của giống loài mang danh hiệu Ma Cà Rồng, Vampire, những con ác quỷ hút máu chuyên gieo rắc nỗi kinh hoàng khiếp sợ mỗi khi màn đêm buông xuống. Aries không sợ hãi… nhưng cũng không thể nói rằng mình đang cực kỳ bình tĩnh để quan sát mọi việc. Kazuma đã cảnh báo không sai… nếu như chẳng may bị Hiyama phát hiện, thì chắc lẽ… số phận của mình cũng sẽ bị định đoạt giống như những tên thộn kia.. Đưa chúng ra làm bao bố hứng đạn… là ý định vô cùng sáng suốt và đúng đắn.
_ Mình vớ phải một mẻ lưới rất lớn rồi. Tuyệt thật. Đây sẽ là những thông tin vô cùng có giá trị mà chỉ mình Kazuma – senpai đã tìm ra. Rồi đây, Senpai sẽ trở thành nhà khoa học nổi tiếng nhất thế giới nếu như những thông tin này được công bố ngoài xã hội. Chỉ tiếc rằng anh ấy lại lựa chọn giữ kín bí mật này đến cuối phần đời còn lại… Phư phư phư. Nếu như Kazuma – senpai không chịu thì mình sẽ làm. Nghĩa vụ của một người vợ là phải tìm cách giúp đỡ cho sự nghiệp của chồng ngày càng tiến bước chứ… Mình thật tuyệt vời!
……………………
……………………
Tình hình có vẻ trở nên ổn thỏa hơn nghiêng về phía Hiyama khi từng người từng người trong hội bắt nạt đó lần lượt bị Hiyama cho rời khỏi cuộc chơi sớm. Cậu ấy dây dưa không tốn một giọt mồ hôi, không có dấu hiệu xuống sức mệt mỏi và có khả năng cậu ấy còn quậy được cho đến khi chập tối với mức độ ngang ngửa. Làm như Hiyama không biết mệt mỏi là gì.
Nhưng chung vui không khí lễ hội đến đây là đủ rồi. Bữa tiệc nào cũng phải đến lúc tàn. Đó là một quy luật tự nhiên tất yếu không thể tranh cãi. Nếu như cả chủ host, mấy tên mặt thộn kia và cả khách mời tham gia không hề có ý định chấm dứt bữa tiệc, thì sẽ có một thế lực thứ ba xuất hiện, buộc điều đó phải xảy ra.
_ Các em kia, làm gì ở đây thế hả?
Rất nhiều giáo viên, cỡ gần chục người đều là đàn ông ở độ tuổi trung niên hoặc trẻ hơn. Ngôi trường ở thị trấn ven biển này có hệ thống không được lớn cho lắm nên hầu như số lượng giáo viên cũng khá ít. Nhiêu đó Sensei cùng chạy đến chỗ hội chợ… có lẽ đã phải huy động toàn bộ số giáo viên của trường cũng nên.
Số lượng không bằng chất lượng. Tuy nhóm “Avenger” có đông người hơn vì tổng hợp nhiều thành viên từ nhiều CLB khác nhau. Nhưng đấy cũng chỉ là học sinh trong khi năm bảy người đàn ông kia là giáo viên. Một lẽ tất yếu rằng sẽ không tên nào dám làm càn nếu không muốn bị đuổi học nên phương án hữu hiệu nhất là rút quân.
_ Các sensei đến rồi. Toàn quân, rút lui ngay lập tức!
Vậy là… từ một cuộc dạo chơi đánh nhau trên tiêu chí hội đồng 1ĐĐ1Đ nay đã trở thành một cuộc tháo chạy nếu những tên đi gây sự trước đó không muốn bị mời lên phòng giám thị một chuyến. Nhanh chóng chạy đi để không bị bắt được là quyết định vô cùng sáng suốt. Nhưng riêng với Hiyama, cậu ấy thiết nghĩ rằng mình không việc gì phải bỏ chạy. Chỉ có những kẻ hèn nhát mới nghĩ đến chuyện tự ý đi gây sự rồi tháo đầu như con rùa thụt cổ vào mai khi cớ sự không như ý chúng muốn. Còn bản thân mình… sẽ không giống như những tên đó. Trách nhiệm của một người đàn ông, dám làm thì dám chịu. Biết rằng Hiyama cũng sẽ không tránh khỏi chuyện có liên can đến vụ việc, và cụ thể hơn cậu ấy đã ra tay động thủ với các học sinh khác… biết rằng rất có thể Hiyama sẽ được một chuyến đến thăm phòng giáo viên để nghe những lời phàn nàn… nhưng cậu ấy vẫn chấp nhận… chấp nhận ở lại như một người anh hùng quả cảm. Chỉ có điều…
_ Bọn chúng tụ tập ở đây làm gì không biết. Chẳng phải đã vào tiết học rồi ư? Quan trọng hơn, em không sao chứ Kinozuka?
Các thầy đang hỏi thăm mình. Thật kỳ lạ. Trông các thầy tỏ ra lo lắng về mình nhiều hơn là tức giận vì mình có dính dáng đến chuyện vừa rồi. Hiyama cứ nghĩ rằng các thầy sẽ nổi điên, đổ hết mọi sự phẫn nộ cũng như trách nhiệm xuống vai mình mới đúng. Linh cảm của Chân Tổ mạnh hơn so với con người bình thường gấp trăm lần. Cũng dựa vào linh cảm mà một Chân Tổ có thể nhận biết được rõ bản chất của một con người qua cách đọc nét biểu hiện trên gương mặt hay cử chỉ hành động. Chính vì sở hữu một linh cảm quá nhạy, quá chính xác, nên Hiyama mới tròn mắt ngạc nhiên khi biết các thầy thật sự đang lo lắng cho mình, hoàn toàn không có dụng ý nào khác. Hơn nữa, nếu không nhờ các thầy có mặt đúng lúc, thì có lẽ Hiyama còn dính vào rắc rối dài dài mà không biết chính xác cụ thể khi nào thì mới chấm dứt.
_ À vâng, em vẫn ổn!
_ Mấy đứa đó làm gì vậy nhỉ? Thật chẳng tài nào hiểu nổi. Mà em đang làm gì ở đây vậy Kinozuka? Không phải giờ này, em đang có tiết học trong lớp ư?
………………
Đứng trong một góc nào đó vừa không bị phát hiện, vừa thuận lợi trong việc quan sát mọi thứ một cách tường tận. Đến thời điểm này con bé vẫn chưa bị bắt. Đồng thời, mọi kế hoạch của Aries hoàn toàn đổ sông đổ biển ngay khi các sensei từ đâu xuất hiện một cách bất ngờ đến nỗi trở tay không kịp mà con bé… vẫn chưa thể hoàn thành được bản báo cáo. Tức thật… chỉ còn một chút nữa thôi là đã có thể kiểm chứng được sức mạnh thật sự của loài Chân Tổ. Nếu các thầy không đến ứng cứu thì…
_ Không còn sự lựa chọn nào khác. Tạm thời mình sẽ để Hiyama Kinozuka sang một bên. Lần này, mình chấp nhận thất bại. Nhưng lần tới thì sẽ khác. Cứ chờ đó mà xem… Vampire!
Đó là những dòng suy nghĩ cuối cùng trước khi Aries miễn cưỡng bỏ đi. Cuộc thí nghiệm đến đây chấm dứt với tỉ số hòa đều cho cả Aries và Kazuma. Lý do tôi nói đến tỉ số hòa là vì Kazuma… cậu ấy cũng đứng sau lưng một gốc cây cách đó không xa, cũng hướng mắt theo dõi được hết toàn bộ diễn biến của vụ việc kể từ lúc các thầy xuất hiện cho đến lúc cuộc xung đột kết thúc. Và điều quan trọng hơn, đứng ở vị trí này, Kazuma còn có thể trông thấy Aries đang lững thững bỏ đi sau khi kế hoạch của con bé đã thất bại.
Thiệt tình, chỉ vì con bé trốn quá kỹ nên Kazuma phải tốn không ít thời gian lẫn công sức, chạy khắp nơi khắp chốn loanh quanh trong khuôn viên nhà trường để tìm. May mắn là đến phút chót, Kazuma vô tình nhìn thấy được Aries đang trốn sau vách tường khi vừa có ý định trở về lớp học nên cũng chơi trò “Thập Diện Mai Phục” ở một gốc cây hòng theo dõi nhất cử nhất động của Aries. Chính vì mọi thứ đều nằm trong phạm vi quan sát của Kazuma, nên cậu ấy tỏ ra yên tâm khi biết Aries đã chịu từ bỏ. Nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc Aries sẽ thôi dự án vì Kazuma hiểu tính cách của Aries như thế nào.
_ Thật khó mà tưởng tượng được rằng Aries lại kiên trì, nhẫn nại đến nỗi cứng đầu cứng cổ như thế. Chẳng lẽ khi xưa mình cũng tương tự Aries hay sao mà Onee – chan lại nói rằng khi nhìn con bé, lại nghĩ đến mình hồi còn nhỏ? Nhưng điều đáng ngại hơn bao giờ hết, chắc chắn con bé sẽ còn tiếp tục cho đến khi mục tiêu được hoàn thành, và mình thì chỉ làm được những điều khả năng cho phép… Mọi chuyện còn lại, đành giao hết cho cậu xử lý vậy, Kinozuka!
Ngay cả Kazuma cũng rất quan tâm lo lắng đến Hiyama dẫu cho trong mắt Hiyama, mình chẳng khác gì một cái cọc cần được nhổ bỏ ngay lập tức. Hắn ta… phải nói là quá tốt bụng đến khờ khạo, tốt bụng đến nỗi quên mất cả chuyện bản thân mình không vừa mắt người khác. Hoặc có lẽ, sâu trong thâm tâm Kazuma… hắn thật sự mong muốn được kết bạn với Hiyama, với Eri, với Hebi, Namehari nói riêng và toàn bộ thị tộc Chân Tổ nói chung. Hắn thật sự muốn điều đó xảy ra chỉ là không biết nên mở lời như thế nào nên chỉ có thể âm thầm bảo vệ họ như thế này thôi.
Mọi rắc rối hôm nay xem như đã được giải quyết xong. Tuy chỉ là giải pháp tạm thời chỉ riêng cho ngày hôm nay nhưng Kazuma có thể nghỉ ngơi từ giờ cho đến sáng mai. Cậu ấy lững thững trở về lớp để chuẩn bị đón nhận cơn nóng giận từ Kozue vì cái tội dám bùng tiết. Đó là do Kazuma tự nghĩ nhưng thực tế thì Kozue sẽ không trách mắng cậu ấy nữa vì một lý do rất đơn giản, Kozue đã quá quen với việc này và xem chuyện Kazuma cúp học là chuyện đỗi bình thường.
………………
Quay trở lại một chút về Hiyama. Trước khi về lớp, các thầy chợt nói.
_ Cũng may mọi chuyện không trở nên nghiêm trọng như chúng ta lo ngại. Tất cả đều nhờ Kusanagi báo cáo kịp thời nên mới không xảy ra chuyện gì đáng tiếc!
Nghe đến cái tên Kusanagi, Hiyama như trợn tròn mắt. Cái tên đó quen thuộc quá mà. Quen thuộc đến nỗi ngay khi nghe phong phanh là Hiyama có thể nghĩ ngay đến cái bản mặt lè phè buồn ngủ, đóng khuôn không cảm xúc đáng ghét đó.
_ Kusanagi… Là Kazuma Kusanagi sao?
_ À ừ, đúng rồi, là Kazuma Kusanagi!
_ Thật ra thì khi các thầy đang ngồi ở phòng giáo viên thì Kusanagi bỗng chạy xộc thẳng vào phòng và báo cho các thầy biết rằng em đang bị một toán các học sinh bủa vây đánh chặn. Thế là, các thầy mới chạy theo sự hướng dẫn của Kusanagi đến đây kịp lúc. Ủa mà nhắc mới nhớ, Kusanagi đâu rồi nhỉ? Vừa mới thấy ở đây mà?
_ Chắc cậu ấy về lớp rồi cũng nên. Một nhà khoa học thiên tài như em ấy, sẽ chẳng bao giờ để lỡ tiết học đâu nhỉ?
Sai lầm nghiêm trọng. Hoàn toàn sai lầm khi các thầy nghĩ Kazuma với hình ảnh lung linh tuyệt vời như vậy. Sự thật thì ngược lại hoàn toàn cơ. Nói gì thì cái tên lười biếng đó chẳng làm gì ngoài việc về nhà, hết ăn thì ngồi nghiền game. Chỉ được cái hắn còn biết chăm lo cho mấy con vật trong phòng khám đã là quý hóa lắm rồi.
Nhưng không bàn đến chuyện đấy nữa. Điều khiến Hiyama cảm thấy kỳ lạ, cảm thấy không được đúng cho lắm chính là vai trò của Kazuma trong vụ việc này. Hiyama tự hỏi: người báo cho các thầy đến đây ứng cứu mình dù không cần thiết chính là Kazuma. Hay thậm chí chính Kazuma đã giải thích cặn kẽ để ngay khi vụ việc lắng xuống, thì Hiyama không phải lãnh chịu toàn bộ trách nhiệm. Không biết chuyện gì đang xảy ra. Và Hiyama càng không hiểu Kazuma đang suy nghĩ điều gì.
………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
_ Kazuma – senpai, em có chuyện cần nói!
Aries kéo bật cánh cửa phòng sang một bên. Chỉ tiếc rằng người con bé bắt gặp ngay trước mắt không phải Kazuma, mà là sensei phụ trách trực ban ở phòng y tế.
_ Hôm nay, Kusanagi – kun không đến đây. Nếu muốn tìm cậu ta thì tốt hơn hết em nên tìm ở chỗ khác đi nhé!
Chuyện là vậy đấy. Vì một vài nguyên nhân nho nhỏ dẫn đến việc Aries muốn tìm Kazuma hỏi cho ra lẽ. Cũng hợp lý thôi khi mọi kế hoạch gần như hoàn mỹ toàn bị phá đám bởi nhân vật mà ai cũng biết nên Aries cần hỏi cho ra lẽ trước khi đưa ra quyết định tiếp theo. Và bình thường thì chỉ có vài nơi chúng ta có thể bắt gặp được Kazuma. Một là phòng y tế vào giờ cao điểm, tức là thời gian vào tiết học. Hai là sân thượng trường, nhưng chắc chắn Kazuma sẽ không lên sân thượng sau 12 giờ trưa vì lý do cá nhân nào đó. Và ba là khu vườn hoa được trồng sau trường. Aries có ghé qua khu vườn hoa nhưng không gặp nên mới chuyển vị trí đến phòng y tế. Nhưng sensei đã nói rằng Kazuma không đến đây nên Aries… đành quay trở lại lớp học. Con bé nghĩ rằng trước sau gì thì Kazuma cũng buộc phải trở về lớp học để lấy cặp sách mà về nhà. Đúng thế… nhất định Kazuma đang ở lớp nên Aries tức tốc chạy về thật nhanh.
_ Kazuma – senpai, vì tương lai của hai đứa, chúng ta cần nói chuyện với nhau!
Cái gì mà vì tương lai của hai đứa. Yêu cái tên dở hơi đó quá nên tự nâng cao quan điểm lên mức không cần thiết à? Nhưng dù nói gì đi chăng nữa thì đời không cho thứ mình muốn một cách đơn giản như thế. Làm thế nào mà cho không như vậy được.
Ngay khi Aries trở lại lớp thì chỉ thấy hai ba senpai đang ngồi hàn thuyên nhiều chuyện với nhau. Ngoài ra, không còn bất cứ một ai nán lại vì chuông tan trường đã đổ từ lâu.
_ Aries – chan, em đi đâu suốt ba tiết cuối thế? Mọi người lo cho em lắm đó. Mọi chuyện vẫn ổn chứ?
_ Vâng, mọi thứ vẫn ổn. Cảm ơn và xin lỗi vì đã để mọi người lo lắng… Anou, Senpai, cho em hỏi… Kazuma – senpai có ở đây không ạ?
_ Kusanagi – kun ư? Vừa ban nãy, cậu ấy có quay trở lại nhập hội cùng với Toriyama và Izukage cùng về với nhau. Trông Kusanagi – kun cứ vội vội vàng vàng đòi đi về ngay. Không biết đã xảy ra chuyện gì nữa!
_ Có lẽ là lại chuẩn bị một cuộc thí nghiệm nào đó đấy mà. Vì họ là những nhà khoa học không như chúng ta. Nên chẳng ai biết sau giờ học, ba người ấy thường làm những điều cao siêu gì. Chuyện của những nhà khoa học, chúng ta không đủ thẩm quyền để chen ngang vào đâu!
Ừ thì nếu như các bậc đàn chị nghĩ thế thì cũng tốt. Bởi vì tất cả mọi thứ diễn ra xung quanh nhóm khoa học đều có dây dưa rễ má, có liên quan đến công việc của Aries. Mà những gì Aries đang làm đều là bí mật quốc gia phải được bảo mật tuyệt đối. Chính vì vậy, càng ít người biết thì càng thuận lợi cho cả Aries lẫn Kazuma. Chỉ có điều, Aries không nghĩ rằng Kazuma muốn về nhanh về sớm chỉ vì để bắt tay vào nghiên cứu thứ gì đó. Bản thân Kazuma đã ngừng tất cả các công trình nghiên cứu nên cậu ta sẽ tạm thời không nghiên cứu trong một khoảng thời gian trừ việc khám chữa bệnh cho động vật. Lý do duy nhất mà Kazuma phải hấp tấp như vậy… Aries nghĩ rất có thể Kazuma đang cố tình tránh mặt Aries đây mà.
………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
_ Hắt xì cọng mì, sụt sịt!
Cùng trở về nhà trên con đường quen thuộc khi hai bên là những hàng cây xanh tỏa bóng mát và phía xa xa bên mạn phải là âm thanh tiếng sóng biển vỗ bờ như một giai điệu nhẹ nhàng. Dù sao thì đây cũng là một thị trấn vùng ven biển. Ngôi trường họ đang theo học cũng đối diện với bãi biển êm đềm thơ mộng kia. Nên khi nhắc đến thị trấn này, thì biển chính là điểm nhấn vô cùng đặc biệt để toát lên cái chất riêng của nơi đây.
Tạm thời gác vấn đề thiên nhiên phong cảnh trữ tình sang một bên đi vì nói gì thì nói, ta cũng đã và đang sinh sống tại một thị trấn vịnh biển. Điều quan trọng là nhóm ba người, Kazuma, Kozue và Tora đang cùng nhau trở về nhà sau giờ tan trường. Trên đường đi, Kazuma bỗng dưng hắt xì một cái khiến hai người bạn còn lại phải chú ý.
_ Sao thế Kazuma? Bị cảm lạnh à?
_ Hình như thế. Dạo này thời thiết thay đổi theo mùa nên nhiều khi tớ bị dị ứng cũng nên… sụt sịt…
Nhìn cái bản mặt của hắn sao thật thấy chán chường đến mức chán đời. Quả nhiên, không thể lơ là mất cảnh giác với Kazuma một phút một giây. Kozue vừa thở dài ngán ngẫm, vừa đưa tay vào chiếc cặp sách lấy ra một tấm khăn giấy đưa cho hắn.
_ Hoặc là do cậu quá ngu ngốc. Người xưa vẫn thường nói “ Chỉ có kẻ ngốc mới bị cảm thôi”!
_ Hm, cũng có thể lắm. Từ trước đến nay, chưa bao giờ thấy Kozue bị cảm nhỉ. Lần cuối cậu bị cảm lạnh là khi nào vậy?
_ Hình như là không có. Tớ chưa bao giờ bị cảm lạnh, cảm cúm hay bệnh tật gì cả. Có lẽ là do tập luyện mỗi ngày nên cơ thể lúc nào cũng khỏe mạnh, đủ sức chống chọi với mọi virus lạ chăng? Cái này là do Ayame nee khẳng định nên tớ cũng không thắc mắc nữa!
_ Nếu là do Ayame nee nói thì xem như đúng rồi. Nhưng chủ yếu vẫn do ở bản thân cậu thôi. Cậu cũng nên học tập theo Kozue. Đừng có lười biếng nữa, chịu khó đứng lên vận động luyện tập một chút đi. Có như thế thì mới không lo bị bệnh!
Phiền phức lắm, cứ phải đứng lên vận động kiểu đó thì phiền lắm. Hơn nữa, nằm ở nhà, dùng hai đầu ngón tay bấm hí hoáy cái máy chơi game không được tính như một hình thức vận động ư? Đôi lúc Kazuma chỉ ước rằng mình có được sức mạnh của loài Chân Tổ. Khi có được sức mạnh đó rồi thì mọi người sẽ không phàn nàn mình này nọ về thể chất nữa.
Nhưng thôi, những điều đó để sau này hẵng tính. Điều trước mắt bây giờ là Kazuma phải chuẩn bị tập trung ứng phó cho một vấn đề nan giải cấp bách hơn. Và để giành được chiến thắng cuối cùng, Kazuma… từ giây phút này phải cẩn thận hết khả năng mình.
_ Kozue, tớ có chuyện này muốn nhờ cậu!
_ Hm? Lại gì nữa đây? Nói trước, tớ không có đứng ra giải quyết mớ rắc rối do cậu gây ra đâu đó!
_ Sẽ hơi làm phiền cậu một chút nhưng cứ yên tâm, tớ không có quậy đâu. Từ giờ trở đi, tạm thời cho tớ chuyển sang nhà cậu sống một thời gian nhé. Chỉ một thời gian ngắn thôi cho đến khi mọi chuyện trở nên ổn thỏa hơn!
Không… thật ra, Aries đã nghi ngờ chuyện này ngay từ đầu nhưng không lên tiếng vì chưa có bằng chứng cụ thể. Đối với một nhà khoa học, ngoài lý thuyết miệng một cách suôn sẻ với tài ăn nói dễ thuyết phục lòng người đi chăng nữa cũng không thể khiến cho toàn xã hội công nhận một luận điểm nếu thiếu đi thứ gì đó đóng vai trò như một bằng chứng. Chính vì vậy, phải có bằng chứng, hay bất kỳ thứ gì làm vật chứng thì nhà khoa học đó mới dám công bố. Nên Aries không dám đưa ra kết luận sớm về mối nghi ngờ của bản thân về Kazuma. Nhưng bây giờ thì “ trăm nghe không bằng một thấy”. Aries đã trông thấy Kazuma xuất hiện đúng lúc trước khi Eri ngủ gật hoàn toàn, nói dăm ba câu để Eri rời khỏi thư viện và tìm ra được chiếc máy MP3 mình cố tình giấu dưới chân tủ. Mọi hành động của Kazuma, hoàn toàn có thể trở thành bằng chứng nếu Aries chịu dùng máy ảnh ghi nhận lại, nhưng Aries tự nhủ bản thân mình sẽ không làm như vậy.
Nếu nói rằng mình không khó chịu thì ắt hẳn đó là một lời nói dối. Aries phiền lòng vì cảm thấy như mình đang bị người mình yêu phản bội mặc dù Kazuma chưa bao giờ công nhận giữa hai người có một mối quan hệ như vậy. Nhưng phản bội vẫn là phản bội, bị người chồng tương lai quay lưng với mình khi đi giúp đỡ đối tượng nghiên cứu đã rất đau rồi, nay đối tượng đó còn lại là con gái. Aries cảm giác như vị hôn phu lý tưởng của mình đang lừa dối, ngoại tình với đứa con gái khác trước khi cưới nữa.
Con bé ngay lập tức lấy trong túi áo một cây kẹo Chupa Chup, bóc vỏ và ngậm vào miệng. Aries thích ăn đồ ngọt vì châm ngôn để đời của con bé là “ Đường là nguồn năng lượng rất tốt cho não bộ để tư duy”, vậy nên con bé luôn mang theo đồ ngọt và có thể ăn chúng mọi lúc mọi nơi, trong mọi trường hợp. Đang làm việc cũng ăn. Đang có tâm trạng vui cũng ăn, hay thậm chí những lúc căng thẳng buồn bực vì một chuyện gì đó cũng ăn. Chỉ trừ khi đi tắm, đến bữa cơm chính hay đi ngủ thì không thôi. Bây giờ, con bé đang ngậm thanh cậu cốt cũng vừa xả đi nỗi phiền muộn, cũng là để ngẫm nghĩ đến một vấn đề nào đó. Nhưng chắc lẽ vấn đề mà Aries đang mắc phải… chính là về Kazuma.
_ Kazuma – senpai… anh muốn đối đầu với em, muốn chính thức quay mặt với em ư? Có chí khí lắm chồng yêu của em. Nhưng chắc chắn em sẽ không bỏ cuộc chỉ vì một vài trò phá đám mà anh đã gây ra đâu. Mọi thứ… chỉ mới bắt đầu thôi!
Đương nhiên, bao nhiêu đó vẫn chưa đủ để Aries bỏ cuộc. Hay nói đúng hơn thì con bé còn không hề nghĩ đến việc dừng cuộc thí nghiệm này lại ở đây. Vẫn còn một đối tượng nghiên cứu nữa để cuộc kiểm chứng những gì được ghi trong bản báo cáo trước đây là chính xác. Đúng như Aries nói, mọi thứ mới chỉ là bắt đầu. Sẽ còn nhiều lần thí nghiệm hơn với nhiều kế hoạch cũng như chiêu trò hơn. Và Kazuma sẽ phải tiếp tục chiến đấu nếu còn giữ ý định chống đối mọi thứ Aries đang thực hiện.
…………….
Vẫn còn một đối tượng nghiên cứu nữa. Namehari, Hebi và Eri, một lẽ tất yếu người cuối cùng và đồng thời cũng là người khó khăn khó nhai nhất trong nhóm bốn người nên Aries mới xếp vào cuối danh sách. Aries đã từng được Kazuma cảnh báo trước nên cẩn thận với người này nếu vẫn còn muốn toàn thây trở về trong bình yên vô sự. Điều đó chứng tỏ đối tượng nghiên cứu cuối cùng đó thật sự là một nhân vật nguy hiểm mà tốt hơn hết, Aries nên đề phòng cũng như nâng cao cảnh giác đến mức tốt nhất có thể.
Hiyama Kinozuka, cho qua người này cũng là một ý kiến sáng suốt nhưng với tính cách của con bé, chắc chắn Aries sẽ không bỏ qua dù có phải dấn thân vào nguy hiểm đi chăng nữa. Nhưng vấn đề nan giải ở chỗ, phải làm thế nào để tiếp cận được đối tượng. Aries nghe rất nhiều lời đồn thổi rằng Hiyama đánh nhau tay đôi với Kozue không biết bao nhiêu trận. Và bản thân Aries cũng được đích thân kiểm chứng điều đó là hoàn toàn có thật bằng chính đôi mắt của mình. Người đầu tiên trên thế giới có thể đấu ngang ngửa với Kozue. Người đầu tiên có thể cho Kozue thấy rằng hắn xứng đáng trở thành đấu thủ không đội trời chung của Kozue… Và đó chính là Hiyama Kinozuka.
Hiyama hiện tại đang làm gì? Cậu ấy đang hướng trở ra từ phía căn tin trường. Có thể là đang đi dạo hoặc cũng có thể là đang trở về lớp. Biết giải thích như thế nào đây. Bản thân Hiyama cũng chẳng ham hố hay tập trung gì vào việc học hành cho lắm vì theo một lẽ đơn giản, với trí hiểu biết sâu rộng cũng như khả năng tiếp thu nhanh, tuy không thể sánh với Kazuma nhưng Hiyama thừa sức học thuộc lòng một cuốn sách chỉ trong vài giờ đồng hồ. Biện lý do thì cũng chỉ như vậy. Nguyên nhân chủ yếu vẫn là tư duy suy nghĩ của Hiyama, cậu ấy không thích học chung với những người bạn cùng lớp nên thi thoảng vẫn thường hay trốn tiết đi loanh quanh luẩn quẩn, tìm một chỗ nào đó trốn tránh cái nắng như thế này… Giống Kazuma quá thể. Chỉ khác ở chỗ số lần cúp tiết trốn học của Hiyama vẫn còn thua xa so với tên thiên tài Einstein kia gấp chục lần. Có lẽ do hôm nay, Hiyama không có tâm trạng nên thay vì vào lớp học, thì cậu ấy quyết định đi lang bạt ngoài sân trường một chuyến cho đổi gió.
_ Chết tiệt, trời bắt đầu buông nắng rồi. Quả nhiên ra khỏi lớp không phải là ý tưởng hay ho chút nào. Biết tìm chỗ nào trốn ánh nắng được đây nhỉ?
Sao không bắt chước Kazuma, trốn xuống phòng y tế mà đánh một giấc cho đến chiều là được thôi… À cũng không hẳn, vì nếu bắt chước theo suy nghĩ của Kazuma, biết đâu chừng bây giờ mà đến thư viện, lại bắt gặp Kazuma đang nằm ngủ ở đó rồi thì sao. Hiyama mà vô tình trông thấy Kazuma, nhất định sẽ không để tên đó yên thân trừ khi có Kozue kè kè bên cạnh hắn. Nhưng chắc chắn sẽ không có chuyện một học sinh nghiêm túc, chăm chỉ, tôn trọng kỷ luật lại bùng tiết học chỉ để theo ai đó, bảo vệ giấc ngủ cho hắn. Thôi thì cách tốt nhất là nên tìm một vị trí nào đó khác… Thư viện chẳng hạn, cũng là một sự lựa chọn rất hay, rất hoàn hảo. Có ghế ngồi đàng hoàng, có nước uống miễn phí, có cả máy điều hòa vì hiệu trưởng It. Harm Sokyuran đã ký duyệt cung cấp thêm trang thiết bị cho ngôi trường này. Nhưng có lẽ Hiyama chưa hề nghĩ đến vì cậu ấy chưa bao giờ bước chân vào thư viện lần nào, nên không biết rằng thư viện là một nơi tuyệt vời để trốn… nếu may mắn không bị giám thị phát hiện.
…………….
Nếu Hiyama đang trốn học thì cũng sẽ có học sinh khác đang bùng tiết là điều bình thường. Nhất là nhân vật không cần nói nhưng ai cũng biết, Kazuma Kusanagi. Nhưng cũng chính vì là Kazuma nên ta không cần phải bàn đến. Cậu ấy đi đâu, làm gì, có trời mới biết. Cứ để cậu ấy tự do muốn làm gì thì làm, khi nào đói bụng, tự khắc cậu ấy sẽ lết về thôi. Điều bất ngờ nhất ở đây… một học sinh danh giá, một nhà khoa học thiên tài được cả nước Mỹ công nhận, một cô bé đảm đang, đảm bảo trật tự tuân thủ mọi kỷ cương phép tắc đã và đang phá luật, cụ thể hơn là cúp tiết giống Kazuma với một mục đích duy nhất, theo dõi Hiyama từ phía sau.
Theo dõi thì cũng cần phải biết cách theo dõi. Vì Aries có biết đôi chút về kỹ thuật quân sự, trong đó bao gồm mảng theo dõi nên con bé hầu như không để lộ bất kỳ một lỗi nhỏ nào. Phải nói rằng Aries rất rành về kỹ thuật trong quân đội trừ phần đánh nhau, đột kích hay các kỹ năng chiến đấu khác.
Vì sao ư? Vì được nghe Kazuma cảnh báo từ trước rằng Hiyama, không như ba người bạn nói riêng và cả thị tộc Chân Tổ nói chung. Bản thân Hiyama đã là một Chân Tổ đặc biệt khi mọi kỹ năng của dòng máu Ma Cà Rồng trong cậu ta mạnh đến nỗi biến Hiyama trở thành một Chân Tổ mạnh nhất thị tộc. Phải là một Chân Tổ mạnh thì mới cả gan và đủ sức đánh bật Kozue. Phải là một Chân Tổ mạnh thì mới dám nhe nanh vuốt và để lộ điểm yếu trước toàn dân thiên hạ… Nói chung, trong số tất cả các Chân Tổ mà Aries gặp hay sẽ gặp được trong một ngày nào đó ở tương lai, thì tuyệt đối không được phép lơ là mất cảnh giác, và tốt nhất là nên tránh xa Hiyama nếu vẫn còn muốn sống.
Cũng vì không thể từ bỏ đối tượng nghiên cứu nên Aries buộc phải chuẩn bị thật kỹ lưỡng trước khi dấn thân vào cuộc đi săn mà không biết khi nào thì mình lại bị trở thành con mồi. Chính vì vậy, Aries mới quyết định chọn Hiyama là mẫu vật nghiên cứu cuối cùng và phải áp dụng rất nhiều kỹ thuật trong quân dụng mới hòng kiểm soát được tình hình. Bây giờ thì mọi thứ vẫn đang ổn. Aries chọn thời điểm giờ trưa hành động là vì con bé cũng tính đến trường hợp buổi trưa, khoảng thời gian ánh nắng mặt trời còn đang gắt, như thế thì sẽ làm giảm đi sức mạnh của Chân Tổ, hờ nếu như không may Hiyama phát hiện ra Aries thì con bé còn có hội chạy thoát. Aries đã phải tính toán rất kỹ, rất chi tiết mới dám chơi đùa với quái vật như thế này.
_ Phư phư phư, Hiyama Kinozuka. Dù anh có tẩn Kozue Onee – san thành cám thì Aries cũng không quan tâm. Nhờ có anh mà Aries sẽ mất đi một tình địch khó xơi nên sâu trong thâm tâm, Aries luôn ủng hộ anh hết mình. Nhưng xin lỗi vì Aries không thể châm chước vì anh dám tấn công Kazuma – senpai. Tuy thật thất lễ với đàn anh đi trước nhưng họa do ai gây ra, người đó phải gánh. Chỉ là một chút trả thù nho nhỏ thôi nên ráng mà chịu làm con chuột bạch thí nghiệm cho Aries đi nhé!
……………
Việc Aries bám theo sau và không để lộ ra sự hiện diện bằng cách xịt nước oải hương ngải cứu lên cơ thể hay trốn sau những gốc cây cách xa đó khoảng cách vừa đủ để cái mũi của Hiyama không phát hiện ra chỉ có mình Aries biết. Trong khi Hiyama cứ vừa bước đi, vừa thở dài vì mọi thứ xung quanh đây thật đỗi nhàm chán. Cảnh vật ở một ngôi trường thuộc một thị trấn đơn sơ nằm sát sườn ven biển thì buồn chán thật. Bỗng dưng Hiyama chỉ muốn vào trung tâm thành phố thêm một chuyến nữa giống như lần đi với Eri và mọi người. Dù đó là nơi con người tập trung lại sinh sống nhưng bản thân Hiyama cũng phải thừa nhận rằng trung tâm Tokyo… là một nơi rất đẹp.
_ Hầy, đẹp thì đẹp nhưng chắc chắn sẽ chẳng bao giờ mình chuyển lên đó. Sống với con người… thật kinh khủng!
Hiyama vẫn còn thiện cảm không tốt với loài người dù rằng dạo gần đây, thái độ của cậu ấy đối với con người có dấu hiệu chuyển biến từ tiêu cực sang tích cực một cách rõ rệt. Có lẽ… vẫn còn hơi quá sớm với Hiyama nếu muốn cậu ấy thay đổi hoàn toàn tư tưởng suy nghĩ… thì cần thêm một ít thời gian nữa.
………….
Nhưng đang đi một lúc, thì bỗng dưng linh tính và phản xạ của một Vampire siêu phàm mách bảo Hiyama rằng có thứ gì đó đang bay đến chỗ mình. Hiyama là người rất tin vào linh cảm của mình vì nhờ nó đã cứu sống Hiyama không biết bao nhiêu lần trong những cuộc đi săn gấu rừng với thị tộc. Hiyama đánh mắt sang bên trái và nhanh chóng nghiêng đầu một góc 45 độ để tránh được quả bóng chày bay vút đến như đạn bắn. Dù có bị trúng thì cũng chẳng ảnh hưởng gì đến khả năng phục hồi siêu cấp của Chân Tổ, nhưng quả bóng ấy từ đâu xuất hiện? Và nó phi thẳng vào Hiyama một cách vô tình hay cố ý?
_ Là Hiyama Kinozuka đó. Ném nó đi!
Thoạt đầu, Hiyama cứ nghĩ rằng vô tình do CLB bóng chày đánh văng xuống chỗ cậu ấy thôi. Nhưng rồi những ý nghĩ ấy hoàn toàn tan biến trong đầu Hiyama khi cậu ấy phát hiện ra rằng, mình đang bị bao vây giữa hàng chục người, cụ thể hơn là những tên con trai đực rựa cao to lớp trên mà cỡ như Hiyama phải gọi là các bậc trưởng bối. Tất cả đều là thành viên của nhiều CLB khác nhau như CLB bóng chày, CLB bóng ném, CLB bóng bàn, CLB bóng rổ. Nếu để ý kỹ thêm mấy anh to cao, cơ bắp nổi cuồn cuộn như ổ bánh mỳ mặc quân phục trắng, chân đi trần, đầu quấn dải băng đen thắt trán thì đó chính là các đấu sĩ đến từ CLB Judo.
Toàn những nhân vật tầm cỡ nhất, khủng khiếp nhất trong ngôi trường này đều tụ tập về đây vây quanh Hiyama thành một vòng tròn. Nhìn ở một góc cạnh nào đó thì ta có cảm giác như một đám côn đồ giang hồ đầu đường xó chợ đang bu lại chuẩn bị làm thịt một tên cảnh sát khu vực vậy.
Nhìn mặt tên nào tên nấy cũng thật nguy hiểm trừng trừng có ý đồ muốn hại Hiyama. Dẫu sao thì cũng có nhiều nguyên nhân khiến họ có thù với Hiyama… có thể là do trước đây Hiyama đã từng gây sự với ai đó, hoặc cũng có thể do Hiyama từng nói câu gì mang hàm ý xúc phạm bôi nhọ danh dự của người khác. Khoảng thời gian mới bắt đầu nhập học, Hiyama ghét con người đến mức sẵn sàng buông ra những lời lẽ miệt thị không được mấy tốt đẹp lắm. Vậy nên một số người không thích Hiyama, tụ lại thành một nhóm và quyết định cho cậu ấy một bài học cũng là điều dễ hiểu. Sống trong một cuộc sống luôn phải nơm nớp lo sợ mình sẽ gặp tình cảnh như thế này… Hiyama quen rồi.
_ Gì đây gì đây? Hôm nay có lễ hội hay sao mà nhiều diễn viên quần chúng thế này? Nếu thật sự đây là lễ hội thì xem chừng nơi này bắt đầu có dấu hiệu thú vị hơn cái thị tộc nhàm chán của mình ấy chứ nhỉ!
Lý do vì sao Hiyama lại nói rằng thị tộc nơi mình sinh sống là một nơi nhàm chán? Nguyên nhân từ các vị bô lão già làng. Nhưng cũng khó lòng trách các ngài khi nền kinh phí trong thị tộc không đủ lớn để trang trải cho nhiều vấn đề khác nhau. Vì thế nên các trưởng lão đã ra chỉ thị trong một năm sẽ chỉ có 4 lễ hội bao gồm lễ chào đón năm mới, lễ giỗ tổ Đệ Nhất Shalutia Vlad, lễ hội đi săn lấy máu, và lễ hội thu hoạch mùa thu. Một năm 365 ngày, chia làm mười hai tháng, cứ bốn tháng một mùa thì đặc thù mỗi một mùa sẽ tương ứng với một lễ hội duy nhất. Vậy nên đối với những đứa trẻ nhỏ trong làng, hay bản thân Hiyama cũng đều thấy rằng cuộc sống trong thị tộc cũng buồn chán biết nhường nào. Có những trận xô xát như thế này, Hiyama sẽ không còn cảm thấy tẻ nhạt.
……………
_ Hiyama Kinozuka, vì những gì mày đã làm với bọn tao. Hôm nay bọn tao sẽ cho mày một bài học nhớ đời!
Làm gì là làm gì? Hiyama còn chẳng nhớ chính xác liệu mình đã từng gặp cái lũ thộn này hay chưa, huống hồ chi nhớ đến những gì mình đã nói đối với họ. Nhưng cứ xem như người có tội là Hiyama đi cho rồi. Vì dù sao thì bây giờ, cậu ấy cũng đang bị xem như kẻ xấu.
_ Nâng vũ khí… lên đạn… ba hai một bắn…
Và lễ hội khác đã nổi lên khi hàng chục hàng trăm quả bóng khác loại với nhiều kích cỡ khác nhau cùng đồng loạt phi thẳng vào Hiyama nhờ vào lực ném của con người. Đây trở thành cuộc thi ném bóng rồi còn đâu. Nhưng xin đừng quá lo lắng, bởi lẽ một điều rằng Hiyama thừa sức giải quyết những mâu thuẫn như thế này… chỉ tiếc rằng kiểu của Hiyama sẽ không đơn thuần là ngồi xuống, cùng nói chuyện thương lượng để đôi bên đưa ra tiếng nói chung. Hiyama… việc né tránh những quả bóng đó không mấy khó khăn. Với tầm nhìn xa, nhìn rộng, thêm thân pháp nhanh lẹ cũng như phản xạ tự nhiên thích ứng kịp thời trong mọi hoàn cảnh. Dù cho có bao nhiêu quả bóng bay từ bất kỳ hướng nào đi nữa, Hiyama đều có thể tránh được hết.
Cậu ấy lách cơ thể sang trái, lâu lâu lại hụp đầu xuống, hay thậm chí là phải nằm sập xuống đất rồi tung chân quay một vòng như kiểu nhảy hip hop. Hiyama nhanh chóng ngồi bật dậy, nhảy lên cao, nhảy sang trái sang phải không biết bao nhiêu lần. Thậm chí, cậu ấy còn có thể tung cơ thể lộn nhào mấy vòng trên không một cách chuyên nghiệp. Hiyama không phải một vũ công hay diễn viên đóng thế những pha nguy hiểm trong một bộ phim hành động… nhưng phải nói rằng cậu ấy còn giỏi hơn những người đó nữa.
Ném cách mấy cũng không thể trúng dù chỉ một quả. Ngay lập tức, mấy tên thộn có thù với Hiyama tăng thêm số lượng bóng và tốc độ ném. Hiyama thiết nghĩ né tránh là sở trường của mình vì dù chúng có gồng mình ép cơ tay hoạt động liên tục để đạt được tốc độ ném nhanh nhất thì trong mắt Hiyama, bọn chúng vẫn quá chậm chạm. Nếu cứ né đòn mãi thì chán lắm nên có lẽ cứ bồi thêm cho chúng biết ai mới là kẻ mạnh nhất ở đây. Với suy nghĩ đó, Hiyama đã thay đổi từ tránh né sang thế tấn công. Khi có một quả bóng bay đến gần cậu ấy thì ngoài việc tránh sang một bên, Hiyama còn làm thêm một vài động tác mang tính chất phản công như dùng chân đá ngược lại hay làm thay đổi quỹ đạo của quả bóng để chúng bay vào mặt mấy tên khác.
Chuyện gì đang xảy ra thế nhỉ? Từ một diễn viên nhào lộn chuyên nghiệp, bây giờ Hiyama chính thức trở thành một cầu thủ bóng đá còn hơn cả cấp bậc siêu sao. Cái cách Hiyama tận dụng đôi chân điểu khiển trái bóng… hy vọng không phải do cậu ấy vừa mới xem xong bộ phim “ Đội Bóng Thiếu Lâm” mà mang ra áp dụng.
Nhưng nhờ vào đợt phản đòn không ai ngờ đến, Hiyama đã phá được vòng vây khi hai ba tên ngã nhào ra phía sau vì bị quả bóng đập thẳng vào mặt. Bỏ chạy thôi. Tuy chơi với lũ này phần nào giúp mình bớt buồn chán nhưng đánh mãi cũng mệt. Nếu không phải vì ánh nắng mặt trời chưa chịu dịu xuống thì Hiyama đã không nghĩ đến phương án rút lui như một tên hèn. Các bô lão đã cảnh báo rồi, không thể nào đoán trước được dã tâm cũng như ý định của con người nên thay vì cứ lao đầu vào đánh chỉ vì ỷ mình sở hữu sức mạnh hơn người, thì cách tốt nhất ta nên rút lui. Trong binh sách người ta gọi đây là chiến thuật “ Lùi một bước nhưng tiến được mười bước”. Hiyama không thích cái chiến thuật này nhưng chỉ có điều… nếu không thì sớm muộn gì người thất bại cũng sẽ là mình nếu không chịu bỏ đi cái tính cứng đầu cứng cổ thường ngày.
_ Không chơi với lũ mọt các ngươi nữa. Rút đây!
Hiyama chạy nước rút theo con đường thẳng ngay phía trước mặt với tốc độ nhanh đến chóng mặt. Nhưng ngay lúc đó, bỗng dưng, Hiyama cảm nhận thấy một thứ gì đó phóng thẳng về phía mình còn nhanh hơn cả những quả bóng kia. Một tốc độ khủng khiếp hơn bất cứ thứ gì. Chỉ tiếc rằng dù có nhanh đến cỡ nào thì cũng không thể so sánh với tốc độ của Hiyama được. Theo phản xạ tự nhiên của loài Chân Tổ, Hiyama quay lại, dùng tay trần chụp lấy cái thứ bắn thẳng về phía mình ngay sát nút.
Thứ Hiyama bắt được là một mũi tên không có đầu nhọn. Thay vào phần mũi nhọn chết người là đầu hít nam chân thường được mấy đứa trẻ con loài người dùng để bắn nhau cho vui, còn không thì khi bắn vào một thứ gì đó, mũi tên sẽ dính chặt nhờ vào lực hút từ phần hít nam chân gắn ở phần đầu. Một mũi tên như thế hoàn toàn không gây tổn thương gì cho người bị bắn trúng. Nhưng… những mũi tên này từ đâu mà ra? Dựa theo hướng đến thì rất có thể chúng được bắn từ một vị trí nào đó trên cao. Và ngay khi Hiyama ngước mặt lên ngó nghiêng xung quanh thì phát hiện ra… bốn năm học sinh mặc áo Keikogi trắng cùng quần Hakama đen, tay đang gương căng cây cung cùng với mũi tên tương tự được yên vị sẵn trên đó, chuẩn bị bắn thẳng vào đầu Hiyama…
Đó là những thành viên đến từ CLB Kyudo của trường. Họ cũng có thâm thù với Hiyama và muốn nhân cơ hội này dạy dỗ cho Hiyama một bài học chăng. Cũng có thể lắm. Với Hiyama thì không thể loại trừ mọi trường hợp xảy ra. Với vị trí gương cung xa như thế, Hiyama hoàn toàn có thể kích hoạt Spejas, tự chia nhỏ bản thân thành những con dơi dọa cho chúng một trận nên thân. Nhưng chỉ vì mối giao ước giữa bản thân cậu ấy với luật do các bô lão đưa ra, Hiyama không được phép sử dụng Spejas ngoài phạm vi thị tộc. Vậy nên tạm thời cậu ấy không thể xử lý được mấy tay bắn cung kia. Cách duy nhất là tránh và né tránh.
_ Mày chạy không thoát đâu Hiyama Kinozuka. Chúng tao đã bố trí quân hết mọi thiên thời địa lợi xung quanh đây. Mày không có cửa thoát trừ khi chịu quỳ gối xuống xin chúng tao tha mạng cho. Đầu hàng đi, Hiyama Kinozuka!
_ Nghe những lời đó cất lên từ chính miệng lũ con người… thật kinh tởm. Chính tao phải là người nói điều đó mới đúng!
Hiyama cứ tiếp tục thoát khỏi vòng vây thôi. Dù tên có bắn như mưa thì với thân pháp của cậu ấy, dư sức xử lý hết chỉ trong vài giây ngắn ngủi. Nhưng một lần nữa, Hiyama không thể rút một cách êm thắm khi bất ngờ, hai ba Senpai lớp trên đến từ CLB Judo đã kịp thời đón chặn đường cậu ấy.
_ Không thể vượt qua đâu Hiyama Kinozuka. Ngươi phải đối mặt với Ngũ Đại Nhất Đẳng Judo bao gồm ta và…
Nói chưa hết câu, đích thân Hiyama đã áp sát cái gã to con vạm vỡ như người khổng lồ ấy trong tích tắc. Cứ nghĩ rằng chỉ có các thành viên của CLB Judo nên mới biết Judo ư? Sai lầm nghiêm trọng rồi. Bản thân Hiyama chưa từng học Judo nhưng chỉ cần quan sát một vài lần thì cậu ấy hoàn toàn có thể học được mọi bước căn bản trong Judo. Cộng với sức mạnh bẩm sinh của Chân Tổ, Hiyama bắt lấy cánh tay phải của anh ta, xoay người, dồn lực vật anh ta một đòn từ trên xuống dưới, ngã lăn ra nền đất một cách nhanh gọn lẹ và hoàn toàn đẹp mắt. Mọi động tác không thừa không thiếu, không để lộ chút sơ hở nào của người sử dụng và khiến cho đối phương ở thế bị động. Hoàn hảo… ngay cả những thành viên lâu năm của CLB Judo, từng đi thi đấu nhiều giải thưởng, tích lũy được nhiều kinh nghiệm nhất cũng phải cắn răng thừa nhận rằng thế vật đó của Hiyama… phải nói là hết sức hoàn hảo.
Vừa đánh bật lại những quả bóng từ tay kẻ nào về tay người nấy, vừa tay không bắt được hết mấy mũi tên đồ chơi, và cũng vừa xử lý nốt mấy tay to con vai u thịt bắp bằng ngón đòn mà họ tự hào nhất với tinh thần Judo bất bại. Thi thoảng, Hiyama còn sử dụng chính những thành viên của CLB Judo ra làm bia đỡ đạn cho mình khỏi mấy trái banh kia. Một siêu nhân bất khả chiến bại ư? Không… danh hiệu đó chỉ rành riêng cho Kozue. Nếu như trong ngôi trường này, Kozue được so sánh ngang như một nữ thần chiến tranh thì Hiyama… có lẽ sẽ xứng với danh hiệu ma vương hơn.
…………………….
Trốn sau vách tường gần đó, Aries không bỏ lỡ giây phút ngàn năm có một này. Bản thân con bé biết trước rằng Hiyama là một con quái vật kinh khủng khiếp nhất từ trước đến nay trong số tất cả những con quái vật mà Aries biết được qua từng trang sách. Nhưng… ngay lúc này đây, bàn tay Aries không thể giữ vững cây bút trên mặt giấy và chẳng thể ghi chú được bất cứ thứ gì khi đang chứng kiến sức mạnh thật sự của Chân Tổ… Sức mạnh thật sự của giống loài mang danh hiệu Ma Cà Rồng, Vampire, những con ác quỷ hút máu chuyên gieo rắc nỗi kinh hoàng khiếp sợ mỗi khi màn đêm buông xuống. Aries không sợ hãi… nhưng cũng không thể nói rằng mình đang cực kỳ bình tĩnh để quan sát mọi việc. Kazuma đã cảnh báo không sai… nếu như chẳng may bị Hiyama phát hiện, thì chắc lẽ… số phận của mình cũng sẽ bị định đoạt giống như những tên thộn kia.. Đưa chúng ra làm bao bố hứng đạn… là ý định vô cùng sáng suốt và đúng đắn.
_ Mình vớ phải một mẻ lưới rất lớn rồi. Tuyệt thật. Đây sẽ là những thông tin vô cùng có giá trị mà chỉ mình Kazuma – senpai đã tìm ra. Rồi đây, Senpai sẽ trở thành nhà khoa học nổi tiếng nhất thế giới nếu như những thông tin này được công bố ngoài xã hội. Chỉ tiếc rằng anh ấy lại lựa chọn giữ kín bí mật này đến cuối phần đời còn lại… Phư phư phư. Nếu như Kazuma – senpai không chịu thì mình sẽ làm. Nghĩa vụ của một người vợ là phải tìm cách giúp đỡ cho sự nghiệp của chồng ngày càng tiến bước chứ… Mình thật tuyệt vời!
……………………
……………………
Tình hình có vẻ trở nên ổn thỏa hơn nghiêng về phía Hiyama khi từng người từng người trong hội bắt nạt đó lần lượt bị Hiyama cho rời khỏi cuộc chơi sớm. Cậu ấy dây dưa không tốn một giọt mồ hôi, không có dấu hiệu xuống sức mệt mỏi và có khả năng cậu ấy còn quậy được cho đến khi chập tối với mức độ ngang ngửa. Làm như Hiyama không biết mệt mỏi là gì.
Nhưng chung vui không khí lễ hội đến đây là đủ rồi. Bữa tiệc nào cũng phải đến lúc tàn. Đó là một quy luật tự nhiên tất yếu không thể tranh cãi. Nếu như cả chủ host, mấy tên mặt thộn kia và cả khách mời tham gia không hề có ý định chấm dứt bữa tiệc, thì sẽ có một thế lực thứ ba xuất hiện, buộc điều đó phải xảy ra.
_ Các em kia, làm gì ở đây thế hả?
Rất nhiều giáo viên, cỡ gần chục người đều là đàn ông ở độ tuổi trung niên hoặc trẻ hơn. Ngôi trường ở thị trấn ven biển này có hệ thống không được lớn cho lắm nên hầu như số lượng giáo viên cũng khá ít. Nhiêu đó Sensei cùng chạy đến chỗ hội chợ… có lẽ đã phải huy động toàn bộ số giáo viên của trường cũng nên.
Số lượng không bằng chất lượng. Tuy nhóm “Avenger” có đông người hơn vì tổng hợp nhiều thành viên từ nhiều CLB khác nhau. Nhưng đấy cũng chỉ là học sinh trong khi năm bảy người đàn ông kia là giáo viên. Một lẽ tất yếu rằng sẽ không tên nào dám làm càn nếu không muốn bị đuổi học nên phương án hữu hiệu nhất là rút quân.
_ Các sensei đến rồi. Toàn quân, rút lui ngay lập tức!
Vậy là… từ một cuộc dạo chơi đánh nhau trên tiêu chí hội đồng 1ĐĐ1Đ nay đã trở thành một cuộc tháo chạy nếu những tên đi gây sự trước đó không muốn bị mời lên phòng giám thị một chuyến. Nhanh chóng chạy đi để không bị bắt được là quyết định vô cùng sáng suốt. Nhưng riêng với Hiyama, cậu ấy thiết nghĩ rằng mình không việc gì phải bỏ chạy. Chỉ có những kẻ hèn nhát mới nghĩ đến chuyện tự ý đi gây sự rồi tháo đầu như con rùa thụt cổ vào mai khi cớ sự không như ý chúng muốn. Còn bản thân mình… sẽ không giống như những tên đó. Trách nhiệm của một người đàn ông, dám làm thì dám chịu. Biết rằng Hiyama cũng sẽ không tránh khỏi chuyện có liên can đến vụ việc, và cụ thể hơn cậu ấy đã ra tay động thủ với các học sinh khác… biết rằng rất có thể Hiyama sẽ được một chuyến đến thăm phòng giáo viên để nghe những lời phàn nàn… nhưng cậu ấy vẫn chấp nhận… chấp nhận ở lại như một người anh hùng quả cảm. Chỉ có điều…
_ Bọn chúng tụ tập ở đây làm gì không biết. Chẳng phải đã vào tiết học rồi ư? Quan trọng hơn, em không sao chứ Kinozuka?
Các thầy đang hỏi thăm mình. Thật kỳ lạ. Trông các thầy tỏ ra lo lắng về mình nhiều hơn là tức giận vì mình có dính dáng đến chuyện vừa rồi. Hiyama cứ nghĩ rằng các thầy sẽ nổi điên, đổ hết mọi sự phẫn nộ cũng như trách nhiệm xuống vai mình mới đúng. Linh cảm của Chân Tổ mạnh hơn so với con người bình thường gấp trăm lần. Cũng dựa vào linh cảm mà một Chân Tổ có thể nhận biết được rõ bản chất của một con người qua cách đọc nét biểu hiện trên gương mặt hay cử chỉ hành động. Chính vì sở hữu một linh cảm quá nhạy, quá chính xác, nên Hiyama mới tròn mắt ngạc nhiên khi biết các thầy thật sự đang lo lắng cho mình, hoàn toàn không có dụng ý nào khác. Hơn nữa, nếu không nhờ các thầy có mặt đúng lúc, thì có lẽ Hiyama còn dính vào rắc rối dài dài mà không biết chính xác cụ thể khi nào thì mới chấm dứt.
_ À vâng, em vẫn ổn!
_ Mấy đứa đó làm gì vậy nhỉ? Thật chẳng tài nào hiểu nổi. Mà em đang làm gì ở đây vậy Kinozuka? Không phải giờ này, em đang có tiết học trong lớp ư?
………………
Đứng trong một góc nào đó vừa không bị phát hiện, vừa thuận lợi trong việc quan sát mọi thứ một cách tường tận. Đến thời điểm này con bé vẫn chưa bị bắt. Đồng thời, mọi kế hoạch của Aries hoàn toàn đổ sông đổ biển ngay khi các sensei từ đâu xuất hiện một cách bất ngờ đến nỗi trở tay không kịp mà con bé… vẫn chưa thể hoàn thành được bản báo cáo. Tức thật… chỉ còn một chút nữa thôi là đã có thể kiểm chứng được sức mạnh thật sự của loài Chân Tổ. Nếu các thầy không đến ứng cứu thì…
_ Không còn sự lựa chọn nào khác. Tạm thời mình sẽ để Hiyama Kinozuka sang một bên. Lần này, mình chấp nhận thất bại. Nhưng lần tới thì sẽ khác. Cứ chờ đó mà xem… Vampire!
Đó là những dòng suy nghĩ cuối cùng trước khi Aries miễn cưỡng bỏ đi. Cuộc thí nghiệm đến đây chấm dứt với tỉ số hòa đều cho cả Aries và Kazuma. Lý do tôi nói đến tỉ số hòa là vì Kazuma… cậu ấy cũng đứng sau lưng một gốc cây cách đó không xa, cũng hướng mắt theo dõi được hết toàn bộ diễn biến của vụ việc kể từ lúc các thầy xuất hiện cho đến lúc cuộc xung đột kết thúc. Và điều quan trọng hơn, đứng ở vị trí này, Kazuma còn có thể trông thấy Aries đang lững thững bỏ đi sau khi kế hoạch của con bé đã thất bại.
Thiệt tình, chỉ vì con bé trốn quá kỹ nên Kazuma phải tốn không ít thời gian lẫn công sức, chạy khắp nơi khắp chốn loanh quanh trong khuôn viên nhà trường để tìm. May mắn là đến phút chót, Kazuma vô tình nhìn thấy được Aries đang trốn sau vách tường khi vừa có ý định trở về lớp học nên cũng chơi trò “Thập Diện Mai Phục” ở một gốc cây hòng theo dõi nhất cử nhất động của Aries. Chính vì mọi thứ đều nằm trong phạm vi quan sát của Kazuma, nên cậu ấy tỏ ra yên tâm khi biết Aries đã chịu từ bỏ. Nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc Aries sẽ thôi dự án vì Kazuma hiểu tính cách của Aries như thế nào.
_ Thật khó mà tưởng tượng được rằng Aries lại kiên trì, nhẫn nại đến nỗi cứng đầu cứng cổ như thế. Chẳng lẽ khi xưa mình cũng tương tự Aries hay sao mà Onee – chan lại nói rằng khi nhìn con bé, lại nghĩ đến mình hồi còn nhỏ? Nhưng điều đáng ngại hơn bao giờ hết, chắc chắn con bé sẽ còn tiếp tục cho đến khi mục tiêu được hoàn thành, và mình thì chỉ làm được những điều khả năng cho phép… Mọi chuyện còn lại, đành giao hết cho cậu xử lý vậy, Kinozuka!
Ngay cả Kazuma cũng rất quan tâm lo lắng đến Hiyama dẫu cho trong mắt Hiyama, mình chẳng khác gì một cái cọc cần được nhổ bỏ ngay lập tức. Hắn ta… phải nói là quá tốt bụng đến khờ khạo, tốt bụng đến nỗi quên mất cả chuyện bản thân mình không vừa mắt người khác. Hoặc có lẽ, sâu trong thâm tâm Kazuma… hắn thật sự mong muốn được kết bạn với Hiyama, với Eri, với Hebi, Namehari nói riêng và toàn bộ thị tộc Chân Tổ nói chung. Hắn thật sự muốn điều đó xảy ra chỉ là không biết nên mở lời như thế nào nên chỉ có thể âm thầm bảo vệ họ như thế này thôi.
Mọi rắc rối hôm nay xem như đã được giải quyết xong. Tuy chỉ là giải pháp tạm thời chỉ riêng cho ngày hôm nay nhưng Kazuma có thể nghỉ ngơi từ giờ cho đến sáng mai. Cậu ấy lững thững trở về lớp để chuẩn bị đón nhận cơn nóng giận từ Kozue vì cái tội dám bùng tiết. Đó là do Kazuma tự nghĩ nhưng thực tế thì Kozue sẽ không trách mắng cậu ấy nữa vì một lý do rất đơn giản, Kozue đã quá quen với việc này và xem chuyện Kazuma cúp học là chuyện đỗi bình thường.
………………
Quay trở lại một chút về Hiyama. Trước khi về lớp, các thầy chợt nói.
_ Cũng may mọi chuyện không trở nên nghiêm trọng như chúng ta lo ngại. Tất cả đều nhờ Kusanagi báo cáo kịp thời nên mới không xảy ra chuyện gì đáng tiếc!
Nghe đến cái tên Kusanagi, Hiyama như trợn tròn mắt. Cái tên đó quen thuộc quá mà. Quen thuộc đến nỗi ngay khi nghe phong phanh là Hiyama có thể nghĩ ngay đến cái bản mặt lè phè buồn ngủ, đóng khuôn không cảm xúc đáng ghét đó.
_ Kusanagi… Là Kazuma Kusanagi sao?
_ À ừ, đúng rồi, là Kazuma Kusanagi!
_ Thật ra thì khi các thầy đang ngồi ở phòng giáo viên thì Kusanagi bỗng chạy xộc thẳng vào phòng và báo cho các thầy biết rằng em đang bị một toán các học sinh bủa vây đánh chặn. Thế là, các thầy mới chạy theo sự hướng dẫn của Kusanagi đến đây kịp lúc. Ủa mà nhắc mới nhớ, Kusanagi đâu rồi nhỉ? Vừa mới thấy ở đây mà?
_ Chắc cậu ấy về lớp rồi cũng nên. Một nhà khoa học thiên tài như em ấy, sẽ chẳng bao giờ để lỡ tiết học đâu nhỉ?
Sai lầm nghiêm trọng. Hoàn toàn sai lầm khi các thầy nghĩ Kazuma với hình ảnh lung linh tuyệt vời như vậy. Sự thật thì ngược lại hoàn toàn cơ. Nói gì thì cái tên lười biếng đó chẳng làm gì ngoài việc về nhà, hết ăn thì ngồi nghiền game. Chỉ được cái hắn còn biết chăm lo cho mấy con vật trong phòng khám đã là quý hóa lắm rồi.
Nhưng không bàn đến chuyện đấy nữa. Điều khiến Hiyama cảm thấy kỳ lạ, cảm thấy không được đúng cho lắm chính là vai trò của Kazuma trong vụ việc này. Hiyama tự hỏi: người báo cho các thầy đến đây ứng cứu mình dù không cần thiết chính là Kazuma. Hay thậm chí chính Kazuma đã giải thích cặn kẽ để ngay khi vụ việc lắng xuống, thì Hiyama không phải lãnh chịu toàn bộ trách nhiệm. Không biết chuyện gì đang xảy ra. Và Hiyama càng không hiểu Kazuma đang suy nghĩ điều gì.
………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
_ Kazuma – senpai, em có chuyện cần nói!
Aries kéo bật cánh cửa phòng sang một bên. Chỉ tiếc rằng người con bé bắt gặp ngay trước mắt không phải Kazuma, mà là sensei phụ trách trực ban ở phòng y tế.
_ Hôm nay, Kusanagi – kun không đến đây. Nếu muốn tìm cậu ta thì tốt hơn hết em nên tìm ở chỗ khác đi nhé!
Chuyện là vậy đấy. Vì một vài nguyên nhân nho nhỏ dẫn đến việc Aries muốn tìm Kazuma hỏi cho ra lẽ. Cũng hợp lý thôi khi mọi kế hoạch gần như hoàn mỹ toàn bị phá đám bởi nhân vật mà ai cũng biết nên Aries cần hỏi cho ra lẽ trước khi đưa ra quyết định tiếp theo. Và bình thường thì chỉ có vài nơi chúng ta có thể bắt gặp được Kazuma. Một là phòng y tế vào giờ cao điểm, tức là thời gian vào tiết học. Hai là sân thượng trường, nhưng chắc chắn Kazuma sẽ không lên sân thượng sau 12 giờ trưa vì lý do cá nhân nào đó. Và ba là khu vườn hoa được trồng sau trường. Aries có ghé qua khu vườn hoa nhưng không gặp nên mới chuyển vị trí đến phòng y tế. Nhưng sensei đã nói rằng Kazuma không đến đây nên Aries… đành quay trở lại lớp học. Con bé nghĩ rằng trước sau gì thì Kazuma cũng buộc phải trở về lớp học để lấy cặp sách mà về nhà. Đúng thế… nhất định Kazuma đang ở lớp nên Aries tức tốc chạy về thật nhanh.
_ Kazuma – senpai, vì tương lai của hai đứa, chúng ta cần nói chuyện với nhau!
Cái gì mà vì tương lai của hai đứa. Yêu cái tên dở hơi đó quá nên tự nâng cao quan điểm lên mức không cần thiết à? Nhưng dù nói gì đi chăng nữa thì đời không cho thứ mình muốn một cách đơn giản như thế. Làm thế nào mà cho không như vậy được.
Ngay khi Aries trở lại lớp thì chỉ thấy hai ba senpai đang ngồi hàn thuyên nhiều chuyện với nhau. Ngoài ra, không còn bất cứ một ai nán lại vì chuông tan trường đã đổ từ lâu.
_ Aries – chan, em đi đâu suốt ba tiết cuối thế? Mọi người lo cho em lắm đó. Mọi chuyện vẫn ổn chứ?
_ Vâng, mọi thứ vẫn ổn. Cảm ơn và xin lỗi vì đã để mọi người lo lắng… Anou, Senpai, cho em hỏi… Kazuma – senpai có ở đây không ạ?
_ Kusanagi – kun ư? Vừa ban nãy, cậu ấy có quay trở lại nhập hội cùng với Toriyama và Izukage cùng về với nhau. Trông Kusanagi – kun cứ vội vội vàng vàng đòi đi về ngay. Không biết đã xảy ra chuyện gì nữa!
_ Có lẽ là lại chuẩn bị một cuộc thí nghiệm nào đó đấy mà. Vì họ là những nhà khoa học không như chúng ta. Nên chẳng ai biết sau giờ học, ba người ấy thường làm những điều cao siêu gì. Chuyện của những nhà khoa học, chúng ta không đủ thẩm quyền để chen ngang vào đâu!
Ừ thì nếu như các bậc đàn chị nghĩ thế thì cũng tốt. Bởi vì tất cả mọi thứ diễn ra xung quanh nhóm khoa học đều có dây dưa rễ má, có liên quan đến công việc của Aries. Mà những gì Aries đang làm đều là bí mật quốc gia phải được bảo mật tuyệt đối. Chính vì vậy, càng ít người biết thì càng thuận lợi cho cả Aries lẫn Kazuma. Chỉ có điều, Aries không nghĩ rằng Kazuma muốn về nhanh về sớm chỉ vì để bắt tay vào nghiên cứu thứ gì đó. Bản thân Kazuma đã ngừng tất cả các công trình nghiên cứu nên cậu ta sẽ tạm thời không nghiên cứu trong một khoảng thời gian trừ việc khám chữa bệnh cho động vật. Lý do duy nhất mà Kazuma phải hấp tấp như vậy… Aries nghĩ rất có thể Kazuma đang cố tình tránh mặt Aries đây mà.
………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
_ Hắt xì cọng mì, sụt sịt!
Cùng trở về nhà trên con đường quen thuộc khi hai bên là những hàng cây xanh tỏa bóng mát và phía xa xa bên mạn phải là âm thanh tiếng sóng biển vỗ bờ như một giai điệu nhẹ nhàng. Dù sao thì đây cũng là một thị trấn vùng ven biển. Ngôi trường họ đang theo học cũng đối diện với bãi biển êm đềm thơ mộng kia. Nên khi nhắc đến thị trấn này, thì biển chính là điểm nhấn vô cùng đặc biệt để toát lên cái chất riêng của nơi đây.
Tạm thời gác vấn đề thiên nhiên phong cảnh trữ tình sang một bên đi vì nói gì thì nói, ta cũng đã và đang sinh sống tại một thị trấn vịnh biển. Điều quan trọng là nhóm ba người, Kazuma, Kozue và Tora đang cùng nhau trở về nhà sau giờ tan trường. Trên đường đi, Kazuma bỗng dưng hắt xì một cái khiến hai người bạn còn lại phải chú ý.
_ Sao thế Kazuma? Bị cảm lạnh à?
_ Hình như thế. Dạo này thời thiết thay đổi theo mùa nên nhiều khi tớ bị dị ứng cũng nên… sụt sịt…
Nhìn cái bản mặt của hắn sao thật thấy chán chường đến mức chán đời. Quả nhiên, không thể lơ là mất cảnh giác với Kazuma một phút một giây. Kozue vừa thở dài ngán ngẫm, vừa đưa tay vào chiếc cặp sách lấy ra một tấm khăn giấy đưa cho hắn.
_ Hoặc là do cậu quá ngu ngốc. Người xưa vẫn thường nói “ Chỉ có kẻ ngốc mới bị cảm thôi”!
_ Hm, cũng có thể lắm. Từ trước đến nay, chưa bao giờ thấy Kozue bị cảm nhỉ. Lần cuối cậu bị cảm lạnh là khi nào vậy?
_ Hình như là không có. Tớ chưa bao giờ bị cảm lạnh, cảm cúm hay bệnh tật gì cả. Có lẽ là do tập luyện mỗi ngày nên cơ thể lúc nào cũng khỏe mạnh, đủ sức chống chọi với mọi virus lạ chăng? Cái này là do Ayame nee khẳng định nên tớ cũng không thắc mắc nữa!
_ Nếu là do Ayame nee nói thì xem như đúng rồi. Nhưng chủ yếu vẫn do ở bản thân cậu thôi. Cậu cũng nên học tập theo Kozue. Đừng có lười biếng nữa, chịu khó đứng lên vận động luyện tập một chút đi. Có như thế thì mới không lo bị bệnh!
Phiền phức lắm, cứ phải đứng lên vận động kiểu đó thì phiền lắm. Hơn nữa, nằm ở nhà, dùng hai đầu ngón tay bấm hí hoáy cái máy chơi game không được tính như một hình thức vận động ư? Đôi lúc Kazuma chỉ ước rằng mình có được sức mạnh của loài Chân Tổ. Khi có được sức mạnh đó rồi thì mọi người sẽ không phàn nàn mình này nọ về thể chất nữa.
Nhưng thôi, những điều đó để sau này hẵng tính. Điều trước mắt bây giờ là Kazuma phải chuẩn bị tập trung ứng phó cho một vấn đề nan giải cấp bách hơn. Và để giành được chiến thắng cuối cùng, Kazuma… từ giây phút này phải cẩn thận hết khả năng mình.
_ Kozue, tớ có chuyện này muốn nhờ cậu!
_ Hm? Lại gì nữa đây? Nói trước, tớ không có đứng ra giải quyết mớ rắc rối do cậu gây ra đâu đó!
_ Sẽ hơi làm phiền cậu một chút nhưng cứ yên tâm, tớ không có quậy đâu. Từ giờ trở đi, tạm thời cho tớ chuyển sang nhà cậu sống một thời gian nhé. Chỉ một thời gian ngắn thôi cho đến khi mọi chuyện trở nên ổn thỏa hơn!
/74
|