- A! A!
Đồ Cuồng rống lên giống như kẻ điên. Thanh kiếm to màu đen trong tay tỏa ra ánh sáng rực rỡ. Sát khí trên người y không ngờ ngưng tụ hết vào trong thanh kiếm. Ngay lập tức y phát ra một đòn công kích sắc bén chém thẳng vào cái mồm đỏ như máu. Vào lúc cái mồm bắt buộc phải ngăn cản, Đồ Cuồng nhanh chóng vọt ra, tránh khỏi phạm vi của cái mồm.
Tới lúc này, Đồ Cuồng mới chính thức thấy được cái mồm đỏ như máu đánh lén mình không ngờ lại là một con hổ to có năm màu. Hai đôi mắt đỏ như máu của nó nhìn chằm chằm về phía y giống như có một mối thù sâu đậm.
Cảm nhận được hơi thở của con hổ, Đồ Cuồng hết sức tức giận. "Rốt cuộc thì con vật này ở đâu đến?" Đúng lúc này, Đồ Cuồng cảm nhận được sau lưng bị một đạo lực va chạm. Con hổ vẫn luôn chú ý cử động của Đồ Cuồng liền lao tới khiến cho y bị đánh bay lên không trung. Đồ Cuồng cố gắng dừng lại thì cái mồm đỏ như máu lại lao tới.
Đồ Cuồng tức giận tới nổ phổi, ánh mắt gã hết sức dữ tợn. Nhưng gã không muốn công kích. Thân thể gã chỉ hơi lóe lên một chút liền biến mất rồi xuất hiện ngay bên lề kết giới.
Ánh mắt của Đồ Cuồng nhìn con hổ đánh lén mình một cách dữ tợn. Nhưng khi thấy con hổ đứng bên cạnh Lôi Cương, trong lòng gã chợt bừng tỉnh... "Chẳng lẽ...đây là con linh thú mà tên tiểu tử đã nói tới trước đó? Sao có thể như thế? Con hổ to kia đâu còn là linh thú. Chỉ sợ ít nhất nó cũng phải là tiên thú rồi a." Đồ Cuồng từ từ cảm thấy nghiêm trọng. Sự khinh địch lúc trước cũng biến mất. Chẳng trách mà tên tiểu bối đó dám lớn miệng với mình thì ra là lại có một con tiên thú mạnh tới vậy làm đòn sát thủ.
Sắc mặt của Quân Vô và mấy vị gia chủ đều trở nên nặng nề nhìn con hổ to. Trong mắt của Quân Vô lóe lên một chút tham lam rồi biến mất. Con hổ lớn đó chắc chắn là tiên thú. Có thể làm cho Đồ Cuồng vất vả như vậy thì làm sao có thể là linh thú? Hơi thở của Quân Vô trở nên dồn đập. Nếu như y có thể chiếm được con tiên thú đó thì... Ánh mắt của Quân Vô nhìn Lôi Cương có sự thay đổi. Còn mấy vị gia chủ thì đều sững sờ. Mà Ngu Chiến cũng nhìn Lôi Cương chăm chú như muốn nhìn thấu hắn.
Đám ác nhân của đoàn Long Lân nhìn mà líu cả lưỡi. Sự tuyệt vọng của bọn họ lúc trước hoàn toàn biến mất. "Đây chính là thực lực của đoàn trưởng sao?" Luyện Huyền và Quách Kỳ Vân kích động nhìn nhau, trong mắt không giấu được sự sợ hãi lân vui mừng.
- Ha ha! Ngươi nghĩ rằng có con tiên thú này thì có thể đánh được ta hay sao? - Đồ Cuồng đã bình tĩnh lại. Lúc trước bị tiểu Giác làm cho vất vả như vậy, phần lớn nguyên nhân là do Đồ Cuồng chưa có sự chuẩn bị. Hơn nữa Tiểu Giác xuất hiện một cách quỷ dị khiến cho y bị bất ngờ.
- Phụ thân! Hì hì! Tiểu Giác không sợ người này. - Âm thanh của tiểu Giác vang lên trong đầu Lôi Cương. Ngay lập tức con hổ to do tiểu Giác biến thành gầm nhẹ rồi phóng về phía Đồ Cuồng.
Lôi Cương vẫn đứng yên, theo dõi trận chiến giữa tiểu Giác và Đồ Cuồng một cách chăm chú. Sau khi nuốt một viên Đại Hoàn đan, Lôi Cương ổn định được khí huyết trong người rồi từ từ ngưng tụ nội kình và cương khí trong cơ thể. Mà lôi điện trong đan điền của hắn như bị sự ảnh hưởng của Lôi Cương cũng trở nên cuồng bạo. Lôi Cương không nhận ra rằng xung quanh mình xuất hiện những tia chớp màu tím nhạt.
Lôi Cương từ từ mở mắt. Linh khí thuộc tính mộc trong trời đất đột nhiên tụ về phía Lôi Cương.
Tiểu giác biến thành con hổ to nhưng thân thể không lồ không ảnh hưởng tới tốc độ của nó. Nó di chuyển trong không trung hết sức thoải mái. Dưới sự công kích điên cuồng của Đồ Cuồng, không ngờ nó chẳng thèm để ý lại còn đánh về phía đối phương. Đột nhiên, con hổ to năm màu há miệng bắn ra một quả cầu ánh sáng năm màu về phía Đồ Cuồng đang lao tới.
Gương mặt của Đồ Cuồng giật giật. Những vết sẹo trên mặt khiến cho y càng thêm dữ tợn. Y hét một tiếng thật to, thanh kiếm đen trong tay tỏa ra ánh sáng rực rỡ cùng với sát khí quanh người cũng dao động cuộn cuộn.
- Chết đi! - Đồ Cuồng quát lớn.
Lúc này, thân thể của Đồ Cuồng đã bị làn sát khí màu đen bao phủ. Cùng lúc với tiếng hét của y vang lên, một quả cầu màu đen cũng lao về phía con hổ to.
"Uỳnh...uỳnh..."
Trong không gian vang lên những tiếng nổ long trời lở đất. Từ mặt đất vô số những viên đá vụn như những lưỡi dao sắc bén vọt lên không trung. Nhưng Lôi Cương vẫn đứng nguyên ở đó, ánh mắt chăm chú nhìn về phía trước. Lúc này, trong mắt của hắn như không có hồn, dường như đang chìm trong một cảnh giới bí hiểm nào đó.
Va chạm quá mạnh gây ra một cơn sóng tản về bốn phương tám hướng. Gợn sóng đập vào kết giới khiến cho kết giới rung chuyển như chực bị phá nát.
Sau khi gợn sóng tản ra, ánh sáng màu đen không ngờ lại vọt ra một tia sáng về phía con hổ. Mà con hổ như chẳng thèm để ý, đứng trên không trung nhìn tia sáng đang lao tới.
- Tiểu Giác lui lại! Để cho ta. - Đúng lúc con hổ mở cái mồm đỏ lòm thì một tiếng hét to vang lên. Lôi Cương không ngờ lại xuất hiện trước mặt con hổ lớn. Ánh mắt của hắn vẫn như không có hồn, chẳng nhìn cụ thể một chỗ nào.
- Khai Thiên! Thức thứ hai mươi mốt. - Lôi Cương đột nhiên hét to. Không gian ẩn chứa linh khí thuộc tính mộc vang lên tiếng nổ ầm ầm. Lúc này, Đồ Cuồng đang phóng tới trong mắt Lôi Cương lại có tốc độ cực chậm. Lôi Cương lấy Hư Kiếm bổ thẳng lên lưng gã.
Nội kình và cương khí trong người hắn gần như cùng lúc bùng nổ. Hư Kiếm tản ra ánh sáng ẩn chứa dầy đặc những tia chớp. Một kiếm của Lôi Cương chém xuống khiến cho Đồ Cuồng kêu lên một tiếng thảm thiết rồi giống như một viên đạn bay thẳng vào lòng đất.
Lôi Cương thở ra một hơi. Lúc trước, vào thời điểm nguy cấp, trong đầu Lôi Cương không ngờ lại hiện lên chiêu thứ hai mươi mốt của Khai thiên. Lôi Cương từ từ để ý nghĩa huyền ảo của Mộc tản ra khắp người, tiếp đón linh khí thuộc tính Mộc trong không gian. Cuối cùng thì hắn cũng phát ra được chiêu thứ hai mươi mốt của Khai Thiên. Lúc này, trong kinh mạch của hắn gần như trống rống. Hắn lấy từ trong giới chỉ ra một viên Hồi Phục đan rồi ném vào miệng. Lôi Cương cũng chẳng ngây thở để nghĩ rằng một cường giả như Đồ Cuồng lại có thể chết dưới thứ thứ hai mươi mốt của mình.
- Sao có thể như thế? Rõ ràng Cương ma chỉ là Cương Vương Địa gia, làm sao có thể đánh cho Đoàn trưởng bay vào trong lòng dất? - Một vị lão nhân của đoàn Ỷ Thiên lẩm bẩm. Ánh mắt lão nhìn Lôi Cương không giấu được nỗi khiếp sợ.
- Đoàn trưởng thật là mạnh. - Quách Kỳ Vân vẫn nắm chặt hai tay, hấp tấp lên tiếng. Gương mặt y gần như kích động tới mức đỏ ửng. Luyện Huyền và các thành viên khác trong đoàn Long Lân cũng đều như vậy.
- Tên tiểu bối này không đơn giản đâu. Với tu vi Cương Vương địa giai mà có thể đánh cho Đồ Cuồng với tu vi Cương Quân Thiên giai bay vào trong lòng đất thì ở Huyết ngục có lẽ đây là người đầu tiên. - Một gã áo tím lẩm bẩm nói. Ánh mắt y nhìn Lôi Cương có sự khen ngợi.
- Nếu Cương Ma có thể giữ được như vậy thì một khoảng thời gian nữa, trong Huyết Ngục sẽ có một khoảng trời riêng dành cho Cương Ma. - Một vị lão nhân áo xanh đứng bên Ngu Chiến lên tiếng.
Mà lời nói của lão nhân khiến cho Quân Vô, trưởng lão thành Địch Ngược cùng với Ngu Chiến và chín vị gia chủ đều chấn động.
Gương mặt Quân Vô từ từ trở nên âm trầm. Hiển nhiên, Quân Vô không ngờ rằng Cương Ma lại có thể với tu vi đó mà phát ra được lực lượng kinh khủng như thế. Cho dù là y cũng không thể nào làm được. Người này cho dù là thực lực hay tiên thú thì cũng không thể để cho sống quá hôm nay. Quân Vô hơi nhíu mày, trong mắt nồng đậm sát khí và sự ghen ghét.
- Phụ thân! Cẩn thận. - Âm thanh của tiểu Giác đột nhiên vang lên trong đầu Lôi Cương. Lôi Cương cảm thấy nghiêm trọng vì âm thanh của tiểu Giác hết sức lo lắng. Điều đó chứng tỏ rằng đòn công kích của đối phương khiến cho tiểu Giác cũng cảm thấy khó giải quyết.
Ngay vào lúc Lôi Cương đang suy nghĩ thì mặt đất vốn bị đánh cho nổ tung bắt đầu rung chuyển. Mặt đất đang yên tĩnh cũng từ từ như biến thành những con sóng, nhìn rất là quái dị.
"Graooo..." Một tiếng rít chấn động vang lên. Mặt đất bị xới tung đột ngột xuất hiện một cái cột bằng đất.
Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, một cái cột đất cao tới hai mươi trượng xuất hiện trong tầm mắt của mọi người. Mà điều khiến cho người ta khiếp sợ đó là cái cột đất đó lại biến hình. Chỉ trong giây lát nó ngưng tụ thành một người khổng lồ bằng đất với hình dạng giống hệt với Đồ Cuồng.
/935
|