Sau khi bay nghìn dặm vào chỗ giáp ranh ngoài khơi, cuối cùng thần thức Lôi Cương phát hiện ra một chỗ có linh khí nồng nặc ở dưới đáy biển ba vạn trượng. Lôi Cương hạ thẳng xuống biển rộng, rồi chìm xuống đáy biển, cuối cùng bế quan trên một ngọn núi lớn dưới đáy biển, thần thức hắn tỏa ra để lĩnh ngộ hành Thủy.
Sau khi bản tôn bế quan, tâm niệm của Lôi Cương khẽ động, khống chế phân thân của hành Hỏa.
Ở khí tháp tầng năm của Hỏa Phần, đang nằm úp trên mặt đất để hấp thụ huyền hỏa, Lôi Cương mở hai mắt ra. Những năm gần đây, phân thân hành hỏa của hắn một mực lĩnh ngộ chiến kỹ truyền thừa thứ nhất "sấm sét" của viêm long nhất mạch. Cảm thụ huyền hỏa trong cơ thể nồng nặc đến cực điểm, Lôi Cương thở ra một hơi nhưng lại có màu trắng, giống y như huyền hỏa. Hắn từ từ cảm thụ phân thân hành hỏa, mấy năm nay hắn lĩnh ngộ "sấm sét" dũng mãnh đi vào trong đầu. Ánh mắt hắn lấp lánh, nhìn về phía trước, trong lòng vô cùng mừng rỡ. Hắn nắm chắc với việc có thể phát ra lực "sấm sét", thực lực của phân thân hành Hỏa sau này có lẽ ngoại trừ phân thân hành Thổ, có lẽ vô cùng mạnh. Ngay lập tức, Lôi Cương quay về phía Sư Đề, rồi gầm nhẹ một tiếng.
Đang chìm trong tu luyện, Sư Đề từ từ mở hai mắt ra, gã nghe thấy tiếng gọi của Lôi Cương. Lôi Cương biến thành hình người hướng về phía bên ngoài của Hỏa Phần mà bay đi.
Mấy năm nay, Long Thiên một mực ở Hỏa Phần. Toàn bộ sự căm phẫn, không cam lòng trong lòng y hóa thành sát khí, rồi điên cuồng sát hại tiên thú ở Hỏa Phần. Long Thiên không hiểu, không biết vì sao lại nhúng tay vào chuyện này, giọng nói của sư tổ vẫn văng vẳng bên tai y:
- Long Thiên, lão phu mặc kệ ngươi dùng biện pháp gì, tóm lại, lão phu muốn hắn không hận thù Khí Tông chúng ta. Hơn nữa, ngươi có tư cách gì mà đại diện Khí Tông? Nếu việc này không dàn xếp được, lão phu sẽ trục xuất ngươi ra khỏi Khí Tông.
Long Thiên không nghĩ rằng sư phụ tổ vẫn luôn yêu thương mình như vậy mà lại sẽ vì hắn mà trục xuất y ra khỏi Khí Tông, lại còn muốn hắn không hận thù Khí Tông sao? Lúc trước chính mình đã đẩy hắn vào bước đường cùng, thiếu chút nữa đã khiến cho hắn hồn phi phách tán, làm sao mà có thể khiến hắn không hận thù cho được? Muốn mình xin lỗi hắn? Nghĩ đến đó, sắc mặt Long Thiên co giật, y tâm cao khí ngạo chưa bao giờ nhún nhặn, vậy mà lúc này lại muốn y xin lỗi Lôi Cương, điều này không thể lọt lỗ tai được.
- Sớm biết có ngày hôm nay, khi đó đã theo tử thiên kiếm bay vào sâu bên trong Hỏa Phần, thà trêu chọc thần thú còn hơn.
Long Thiên cầm Tử Thiên Kiếm trong tay sau khi chia một tiên thú cửu giai ra làm hai, trong lòng oán hận nói. Mấy năm nay, Long Thiên vẫn luôn tự nói như vậy, sự oán hận trong lòng y với Lôi Cương vô cùng sâu đậm.
Từ chỗ sâu bên trong Hỏa Phần, Lôi Cương nhanh choóng bay ra phía bên ngoài, chợt hắn cảm thụ được một cổ khí tức mạnh mẽ, khí tức này khiến cho hắn có cảm giác quen thuộc. Hắn trầm ngâm chốc lát, rồi bay về phía cổ khí tức này. Khi Lôi Cương dừng lại, thì thấy rõ ở phía dưới, sát khí trong lòng hắn bùng nổ. Sau khi bổ một kiếm vào con tiên thú cửu giai, Long Thiên cũng ngẩng đầu lên, thấy rõ Lôi Cương trên không trung, trong mắt y phụt ra sự oán hờn và sát khí.
Gặp lại kẻ thù đặc biệt, Lôi Cương không nói lời nào, bèn đi về phía Long Thiên, từng đạo quyền kình ẩn chứa huyền hỏa tấn công về phía y.
- Huyền hỏa??
Long Thiên chợt bắt được quyền kình màu trắng, và huyền hỏa cháy nóng rực, trong lòng y kinh hãi, thất thanh nói. Mặc dù khiếp sợ, nhưng sát khí trong lòng y không hề giảm. Chiến giáp vàng óng bao bọc toàn thân y, y cầm tử thiên kiếm trong tay bay lên không trung, từng đạo kiếm khí dũng mãnh tiến về phía quyền kình của Lôi Cương.
Tử thiên kiếm không hổ là cấp bậc thần khí, nó bộc phát ra kiếm khí vô cùng mạnh mẽ, cuốn sạch quyền kình của Lôi Cương. Quyền kình của Lôi Cương mặc dù ẩn chứa huyền hỏa, nhưng va chạm với kiếm khí bộc phát ra của Tử Thiên Kiếm thì cũng trực tiếp chống lại. Ánh mắt Lôi Cương cau lại, lúc trước Tử Thiên Kiếm xém đánh nát phân thân hành hỏa, hắn nghĩ lại lòng vẫn còn sợ, nên không dám xem thường.
Long Thiên nhe răng cười, lúc này, lời cảnh báo của sư tổ y đã không còn chút nào cả, trong lòng y chỉ có một ý nghĩ là đánh chết người đang ở trước mặt. Tay phải y vỗ chuôi của tử thiên kiếm, chân khí hồn hậu dũng mãnh đi vào trong tử thiên kiếm, khiến nó phát ra một tiếng gầm phẫn nộ.
- Ngao…
Một tiếng long ngâm vang lên, bắn nhanh về phía Lôi Cương. Tử thiên kiếm chợt biến thành một cái vòi thật lớn, hai luồng ánh sáng từ cái vòi tỏa ra, ùn ùn kéo đến chỗ Lôi Cương.
Lôi Cương hừ lạnh một tiếng, lúc trước, thiếu chút nữa bị cái vòi này nuốt chửng, hồn phi phách tán. Nhưng cho đến lúc này, cái vòi này đối với hắn mà nói cũng không có nhiều uy hiếp nữa. Hắn háo hức nhảy lên, cơ thể nhanh chóng biến thành hỏa long trăm trượng, toàn thân tỏa ra huyền hỏa rừng rực, khiến cái vòi do tử thiên kiếm biến thành cũng chợt dừng lại. Thấy Lôi Cương bổ tới, tử thiên kiếm phát ra một tiếng than nhẹ, rồi cũng lùi lại.
- Đây… Đây là…
Nội tâm Long Thiên không thể không tin nhìn tử thiên kiếm thôn phệ Lôi Cương.
- Viêm… Viêm long tổ tiên?? Làm sao có thể, hắn làm sao mà là tổ tiên viêm long được?
Trong lòng Long Thiên cuộn lên sóng to gió lớn. Ở chỗ tuyệt mật của Khí Tông có một bức họa, phía trên của bức họa là huyền hỏa cuồn cuộn, thần long lẫm liệt oai phong. Đó là tổ tiên của Khí Tông, nghe đồn, tổ tiên của Khí Tông là hậu duệ của Viêm Long Nhất Mạch, cuối cùng chuyên tâm với luyện khí, rồi truyền thừa lại. Những năm gần đây, những bậc cao nhân của Khí Tông đều tự xưng mình là hậu sinh của Nhất Mạch Viêm Long.
Lúc này, Lôi Cương biến thành hình rồng ngoại trừ kích cỡ ra, so với bức họa kia của Khí Tông thì giống nhau như đúc, làm sao mà không khiến Long Thiên hết sức khiếp sợ.
Lôi Cương gầm lên một tiếng, rồi truy đuổi theo tử thiên kiếm để. Trước khi cái vòi của tử thiên kiếm biến mất, thì hóa thành một đạo kiếm, càn rỡ bay nhanh như tên bắn để chạy trốn. Lôi Cương hừ lạnh một tiếng, tốc độ của hắn nhanh hơn so với tử thiên kiếm, không ai nghĩ rằng hành động lúc trước của Lôi Cương lúc này lại biến thành tử thiên kiếm.
- Dừng lại, nếu không ta dùng huyền hỏa để luyện hóa ngươi.
Giọng nói của Lôi Cương vang lên trong không gian. Tử thiên kiếm đang lao vùn vụt chợt dừng lại, cơ thể nó run rẩy trên không trung. Một tiên thú đê giai phong ấn trong tử thiên kiếm này làm sao có thể đối mặt với khí tức của Lôi Cương? Lôi Cương biến thành hình người, cầm tử thiên kiếm trong tay, hắn không có ý định luyện hóa tử thiên kiếm, không nói đến việc có thể luyện hóa được hay không. Cho dù có thể, hắn cũng sẽ không. Lần này, tới Vô Thượng giới, hắn đúng lúc không có thần khí, tử thiên kiếm này cũng biến thành suy nghĩ trong lòng hắn. Lôi Cương cầm tử thiên kiếm trong tay, đi từng bước tới chỗ Long Thiên. Nhìn Long Thiên đang ngớ người ra ở phía dưới, tia sáng trong mắt Lôi Cương bắn ra bốn phía, tay phải hắn vung mạnh lên, một đạo thiên kiếm mạnh hơn kiếm khí của tử thiên kiếm đánh về phía Long Thiên. Trong kiếm khí này vẫn ẩn chứa huyền hỏa màu trắng, đủ để giết chết bất cứ cường giả đạo thần, cương thần nào.
- Ầm!
Khi kiếm khí gần bắn đến Long Thiên, một cái bóng chợt hiện ra ngay trước mặt y, đón lấy đạo kiếm khí đó. Người này bị đánh bay ra, phun ra một búng máu tươi, rồi mạnh mẽ ổn định trên không trung.
Đồng tử Lôi Cương co rụt lại, nhìn về phía cái bóng đó, thì phát hiện ra người này đúng là một lão giả, toàn thân toát ra khí tức không hề thua kém Lôi Cương, bất luận gì đây cũng là một cường giả cương thần, đạo thần!!
- Lão phu Khí Long Chiến xin ra mắt tổ tiên.
Sau khi lão giả này ổn định trên không trung, thì không hề nổi giận chút nào mà ngược lại còn quỳ một gối xuống, vẻ mặt cung kính quay về phía Lôi Cương nói.
Rốt cuộc Long Thiên cũng phản ửng trong kinh hãi, nhìn về phía lão giả, kêu lên:
- Sư tổ.
- Đồ khốn, còn không ra mắt tổ tiên đi!
Lão giả Khí Long Chiến âm u nhìn chằm chằm Long Thiên đang bay tới, quát khẽ.
Long Thiên giật mình, nhìn Lôi Cương, với ánh mắt phức tạp. Y cũng nhận ra Lôi Cương, nhưng muốn y cúi đầu trước kẻ thù, y không cam lòng.
Lôi Cương lạnh lùng nhìn lão giả chằm chằm, trong lòng suy tư, lão giả này gọi hắn là tổ tiên, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.
- Long Thiên, ra mắt tổ tiên!
Sau khi đấu tranh nội tâm, Long Thiên quỳ một gối xuống đất, sắc mặt tái nhợt, thấp giọng nói.
- Vậy rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?
Giọng nói Lôi Cương vô cũng lạnh giá cất lên.
- Tổ tiên, Khí Tông ta là hậu duệ của Viêm Long Nhất Mạch, tổ tiên là Viêm Long Nhất Mạch, đương nhiên là tổ tiên của Khí Tông. Lỗi của Long Thiên, xin tổ tiên rộng lượng, ta sẽ để y diện bích hơn vạn năm.
Lão giả thấp giọng nói, lão nói như vậy chỉ cầu mong Lôi Cương có thể tha lỗi cho Long Thiên. Mặc dù nói là phải trục xuất y, nhưng thấy y sắp chết, cuối cùng lão giả không cam lòng đứng nhìn. Lúc này, trong lòng lão vừa khiếp sợ lại vừa kích động. Lúc trước lão cho rằng, Lôi Cương chỉ là thân thể hành hỏa tinh khiết. Sau này đi vào chỗ sâu bên trong Hỏa Phần để cứu thần hồn của tổ tiên Viêm Long ra đóng một vai trò quan trọng, lúc này phát hiện ra Lôi Cương dĩ nhiên là Viêm Lông Nhất Mạch, điều đó làm cho lão mừng rỡ gần như phát điên.
- Khí Tông là hậu duệ của Viêm Long Nhất Mạch sao?
Lôi Cương nghe vậy thì sửng sốt. Ánh mắt hắn nhìn Khí Long Chiến, hắn đã nhận ra, lão giả ấy chính là lão giả mặc áo đen ở tháp Tụ Linh.
- Tổ tiên, hãy để ta kể lại cho người.
Lão giả chậm rãi nói.
Lôi Cương trầm ngâm trong chốc lát, rồi cất tử thiên kiếm vào trong giới chỉ, lạnh lùng nhìn Long Thiên, gật đầu.
/935
|