Sau khi những âm thanh trong căn phòng biến mất, tiểu viện trở nên yên lặng.
Trong phòng, sau giây phút cuồng nhiệt, cả phòng tràn ngập một mùi thơm. Trên chiếc giường màu hồng phấn, Lôi Cương và Chỉ San ôm chặt lấy nhau. Nàng gối đầu lên lồng ngực săn chắc của hắn. Toàn thân Chỉ San đầy mồ hôi, mái tóc ướt dính trên trán. Lôi Cương nằm trên giường, cảm nhận hơi ấm từ người nàng mà cảm thấy yêu thương.
Chỉ San chờ đợi, đau khổ, uất ức rồi tình yêu... Tất cả giống như những cơn sóng thủy triều tấn công nội tâm của Lôi Cương. Lúc đầu ở thành Tụ Hỏa, hai người nói ra tiếng lòng của nhau khiến cho nội tâm của Lôi Cương đã bị Chỉ San xâm nhập. Lôi Cương là người trọng tình cảm nên không muốn giấu người yêu. Sau khi Chỉ San nói ra nỗi khổ bao năm, trong lòng Lôi Cương vô cùng khó chịu. Điều duy nhất hắn có thể hứa đó là sẽ quan tâm để cho nàng không phải chịu sự tủi nhục nữa.
Nhìn người con gái đầu tiên của mình, ánh mắt của Lôi Cương hết sức dịu dàng. Khóe miệng hắn như điểm một nụ cười, nụ cười mà người khác rất khó được nhìn thấy. Hắn nhẹ nhàng vuốt mái tóc ướt của Chỉ San rồi nói:
- Chỉ San! Ta sẽ quan tâm tới nàng thật tốt, không để cho nàng phải tủi thân nữa. - Âm thanh của Lôi Cương mặc dù nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa một sự kiên quyết.
Chỉ San thẹn thùng gật đầu, tay phải vuốt ve bờ ngực của Lôi Cương mà nói nhỏ:
- Lôi Cương! Đây có phải là mộng không? Muội... Cuối cùng muội cũng trở thành người con gái của huynh sao?
Lôi Cương nghiêm túc nhìn vào mắt Chỉ San rồi nói:
- Chỉ San! Đây không phải là mộng. Nàng là người con gái của ta vĩnh viễn.
Chỉ San vui sướng gật đầu, nhìn nét mặt nghiêm túc của Lôi Cương nàng bật cười, hai má ửng hồng quấn chặt lấy người hắn. Đôi môi căng mọng lại rướn đến đôi môi của Lôi Cương.
Đôi trai gái mới nếm thử ân ái lại một lần nữa chìm vào trong biển tình.
Sau một trận mưa gió, Chỉ San thở hổn hển ôm chặt lấy Lôi Cương. Khuôn mặt như hoa của nàng điểm nụ cười khiến cho người khác phải mê mẩn. Nàng thì thào vào tai hắn: Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
- Lôi Cương! Muội thật vui.
Lôi Cương mỉm cười rồi gật đầu.
- Nhưng muội cũng sợ hãi. - Nụ cười của Chỉ San đột nhiên biến mất như nghĩ tới điều gì đó. Trong mắt nàng xuất hiện một sự sợ hãi.
Lôi Cương nghi hoặc nhìn Chỉ San rồi hỏi:
- Có chuyện gì?
- Các cao thủ có nhiều lắm. Muội sợ... Sợ phụ thân của muội kiên quyết phản đối suy nghĩ của muội. Nếu người cố ý làm như vậy, hai chúng ta có thể bị chia tách. - Thân hình của Chỉ San run nhẹ, càng ôm chặt Lôi Cương hơn. Chỉ San hiểu rất rõ thực lực của Vạn Tượng các. Đó là một trong bốn nhà mạnh nhất của Vô Thượng giới với quyền thế ngập trời. Chỉ cần phụ thân của nàng phản đối thì...
- A? - Một tia sáng chợt lóe lên trong mắt Lôi Cương. Hắn nhìn Chỉ San rồi nói:
- Chỉ San! Muội có thể nói cho ta biết thực lực và phân bố của các thế lực trên Vô Thượng giới cho ta biết không?
Chỉ San gật đầu rồi nói một cách chậm rãi.
- Vô thượng giới rất rộng, so với cả Ngũ Hành giới cộng lại vẫn rộng hơn. Không có người nào biết Vô Thượng giới như thế nào. Nghe đồn với cường giả cương thần, đạo thần phi thành trăm năm cũng không thể bay tới tận nơi cuối cùng. Vô thượng giới được chia ra thành bốn gia tộc lớn, tám thế lực lớn và mười hai tông, trăm tộc. Còn Vạn tượng các của muội là một trong bốn gia tộc lớn có thực lực không phải nhỏ. Còn ba gia tộc còn lại là Tử gia, Đạo gia, Quân gia. Bốn đại gia tộc kế thừa lâu đời, là những gia tộc xa xưa nhất của Vô Thượng giới. Còn tám thế lực lớn thì có lịch sử cũng không kém so với bốn gia tộc. Mười hai đại tông là các tông phái mạnh nhất ở Vô thượng giới. Dù sao thì Vô Thượng giới có vô số cao thủ, linh khí ẩn chứa sáu hệ, bao gồm cả ngũ hành và linh khí Lôi hệ. Trong đó thiên tài xuất hiện rất nhiều với vố số cao thủ. Còn thực lực của Vạn Tượng các nhà muội rất khủng khiếp. Nếu phụ thân muội cố ý... Muội sợ... - Chỉ San nói tới đây lại run người, vô cùng đau khổ.
Lôi Cương ôm chặt lấy Chỉ San mà an ủi:
- Chỉ San! Cứ tin tưởng vào huynh. Ta sẽ không để cho muội phải rời khỏi ta. Trừ khi là bước trên xác ta.
- Vâng! - Chỉ San gật đầu. Nét đâu khổ trên gương mặt giảm đi một chút.
- Chỉ San! Tu vi trên Đạo thần được phân chia như thế nào? - Lôi Cương quay lại hỏi.
- Tu vi đạt tới đạo thần cũng đồng nghĩa với việc lĩnh ngộ đã đạt tới một trình độ nhất định. Vì vậy mà từ xưa ở Vô thượng giới đã lưu truyền một câu nói, Lục hành là thần, thất hành là tôn. Đạo thần, Cương thần được chia ra làm bốn cấp bậc Thiên, Địa, Huyền, Hoàng. Cương thần Hoàng giai chính là người vừa mới tiến lên đạo thần, cương thần. Còn Cương thần Huyền giai thì phải lĩnh ngộ được hai hệ. Còn khi nào lĩnh ngộ được ba hệ, mới có thể đột phá Huyền giai đạt tới Địa giai. Cương Thần Thiên giai phải đạt được bốn hệ. Có điều theo muội được biết thì trên Thiên, Địa, huyền, Hoàng còn có rất cao. Chỉ cần lĩnh ngộ mỗi một hệ đạt tới mức độ long lực hỗn độn.
- Nếu như ba hệ của ta đạt tới long lực mà một hệ đạt tới long lực hỗn độn thì tính như thế nào? - Lôi Cương cảm thấy khó hiểu.
- Không có chuyện đó. Ở Vô Thượng giới vẫn chưa nghe thấy có ai đạt tới mức độ Long lực hỗn độn. - Chỉ San nói.
- Lục hành thành thần, thất hành là tôn. Có phải lĩnh ngộ được sáu hệ chính là thần còn lĩnh hộ được bảy hệ thì gọi là tôn? - Lôi Cương lên tiếng hỏi tiếp.
- Không phải! Sáu hệ là thần, bảy hệ là tôn. Đây là một cách nói rất mơ hồ. Dù sao thì trên long lực còn có long lực hỗn độn. Vì vậy mà muội đoán rằng, khi cả bảy hệ đạt tới long lực hỗn độn thì gọi là Tôn. - Chỉ San trầm ngâm một lúc rồi nói.
Lôi Cương gật đầu. Nghĩ tới bản thân ba hệ Hỏa, Thổ và Mộc đều đạt tới Long lực, chẳng lẽ bản thân đã tới Cương thần địa giai? Nhưng Lôi Cương không hề cảm nhận được thực lực tăng lên. Lập tức Lôi Cương hỏi:
- Có phải lĩnh ngộ được ba hệ thì chính là Cương Thần địa giai?
- Điều kiện cơ bản để đạt tới Cương thần địa gia đó là lĩnh ngộ được ba hệ, và phải tới được long lực. Nhưng lĩnh ngộ được ba hệ tới long lực cũng chưa chắc đã là Cương Thần địa giai bởi vì còn phải dung hợp chúng, tới lúc đó mới có thể coi là Cương thần địa giai. Ở Vô thượng giới cũng có nhiều thiên tài lĩnh ngộ được ba hệ, nhưng vì có một loại chưa đạt tới long lực nên vẫn chỉ là cương thần Hoàng giai. Nói một cách chuẩn xác đó là dung hợp hai hệ thì là cương thần hoàng giai, dung hợp ba hệ là cương thần địa giai, dung hợp bốn hệ là cao thủ thiên giai. Lôi Cương! Dung hợp thêm mỗi một hệ, thực lực chỉ có thể dùng cảnh một trời một vực để mà hình dung.
Lôi Cương nhíu mày. Hắn không nghĩ Cương thần lại phức tạp như vậy, lại còn phải dung hợp. Như thế thì khó khăn tới mức độ nào? Ngay Thủy và Hỏa mà nói thì đó là hai hệ tương khắc. Để dung hợp được chúng với nhau chẳng biết khó khăn tới mức độ nao? Lôi Cương thở ra một hơi. Cho dù hắn lĩnh ngộ được ba hệ tới mức long lực nhưng thực lực vẫn hư trước. Xem ra con đường của hắn vẫn còn rất dài.
Sau khi ngẫm nghĩ những lời Chỉ San nói, ánh mắt của Lôi Cương đột nhiên trở nên ngưng trọng, hỏi:
- Chỉ San! Muội có nghe tới thể tu hay không?
- Thể tu? Lôi Cương! Làm sao huynh biết tới thể tu? - Chỉ San kinh ngạc ngẩng đầu lên hỏi.
- Nói gì thì nói, huynh và thể tu có chút quan hệ sâu xa. - Lôi Cương cũng không nói ra sự thật.
- Thể tu ở Vô Thượng giới là những người đặc biệt. Họ không thuộc về bốn đại gia tộc mà cũng không thuộc về tám thế lực lớn, còn vượt qua cả mười hai tông môn. Nói như vậy, ngày xưa, thể tu là tông môn đứng đầu trong số mười hai tông môn, thực lực mạnh, cường giả nhiều như mây. Thể tu không giống với người tu luyện chúng ta. Bọn họ chuyên tu luyện thân thể, bới ra tiềm chất của thân thể. Quá trình tu luyện của họ hết sức vất vả nhưng mức độ của thân thể lại rất mạnh. Họ không có thần khí, không có phòng ngự thần khí. Họ chỉ dựa vào nắm tay và thân thể để xé nát kẻ địch trước mặt. Có điều, đang tiếc rằng trước đây một loạt thể tu đều biến mất. Muội có đọc qua sách cổ có biết rằng lúc đó tông chủ Thái Huyền được xưng là Chiến thần của Vô thượng giới. Bốn đại gia tộc, tám thế lực lớn, và tông chủ của mười hai tôn môn đều bị lão khiêu chiến. Nhưng lão chưa bao giờ biết đến chữ bại. Chẳng qua, do Thái Huyền khiêu chiến nên đắc tội với nhiều người. Cuối cùng bị mấy thế lực lớn liên kết lại tiêu diệt hàng loạt thể tu ở Vô Thượng giới. - Một tia sáng lóe lên trong mắt Chỉ San.
Lôi Cương nghe Chỉ San nói vậy ánh mắt trở nên lo lắng. Nhìn nàng, hắn thấp giọng hỏi:
- Chỉ San! Muội có nghe nói Đạo Hư là người như thế nào hay không?
- Đạo Hư? Tại sao huynh lại biết tới Đạo Hư lão tổ? - Chỉ San kinh ngạc nhìn Lôi Cương dường như ngạc nhiên khi thấy hắn biết tới Đạo Hư.
Lôi Cương cũng không nói gì chỉ nhìn Chỉ San với ánh mắt chờ đợi.
- Đạo Hư lão tổ là một truyền kỳ ở Vô Thượng giới, được coi là cường giả số một. Ngày xưa, chiến thần Thái Huyền mặc dù được coi là bất bại nhưng có một trận là đánh ngang nhau. Người đó chính là lão tổ Đạo Hư. Lão tổ là người đầu tiên dung hợp được bốn hệ trở thành cương thần Thiên giai. - Âm thanh của Chỉ San tràn ngập một sự kính sợ. Nàng sống ở Vô thượng giới nên cái tên Đạo Hư chẳng khác nào tiếng sấm bên tai.
- Cương thần thiên giai? Dung hợp bốn hệ? Lão tổ Đạo Hư? - Lôi Cương thầm nói trong lòng.
/935
|