Mộc Thần Giới, Tây Bộ, Cấm Lục Chi Địa.
Lôi Cương sau khi rời khỏi Thất Giới khiến cho không ít người phải nhớ thương, lúc này, một nhóm sáu người đứng ở trước Cấm Lục Chi Địa, bọn họ mắt nhìn Cấm Lục Chi Địa đang chìm trong sương mù ở phía trước, đầy vẻ ngưng trọng, nếu như Lôi Cương ở đây ắt hẳn sẽ phát hiện, bốn trong số sáu người này chính là Ngu Đao, Quân Thắng, Thủy Vô, Hoàng Diệu Tông, cùng với một đại hán trung niên, thân hình khôi ngô, cao gần một trượng, cơ bắp cuồn cuộn như rồng cuốn, người còn lại là một thanh niên mặc bạch y, phong độ phiên phiên, khóe miệng mang theo nụ cười như có như không, ánh mắt của hắn thâm thúy, tựa như một Nho gia trí nang, người này có vẻ ngoài cực kỳ giống với Lôi Cương.
- Sư tôn kể từ sau khi tiến vào nơi đây thì liền không có xuất hiện nữa. Lần này chúng ta tiến vào trong đó nguy cơ tất nhiên có, nếu như ai muốn thối lui thì vẫn còn kịp đó.
Ngu Đao thanh âm trầm trọng nói.
- Đại sư huynh, chúng ta không phải là đã sớm nói rõ rồi sao? Không tìm được sư tôn liền thề không từ bỏ mà?
Quân Thắng khuôn mặt tang thương, liếc nhìn Ngu Đao có chút không vui nói.
- Nếu như không có sư tôn, cũng là không có Thủy Vô. Một thân tu vi của Thủy Vô là sư tôn ban cho, sư tôn hiện giờ biến mất ở chỗ này, cho dù biết phía trước là đầm rồng hang hổ, Thủy Vô ta cũng muốn xông vào một lần.
Thủy Vô toàn thân ngập tràn sát khí, thanh âm không có chút tình cảm nào ba động nói. Còn Hoàng Diệu Tông vẫn giữ vững bình tĩnh, hai tròng mắt của hắn lẳng lặng nhìn chăm chú vào phía trước.
- Ta đã mở ra truyền thừa trong cơ thể, ta cũng muốn vào xem một chút, là địa phương nào có thể đem Lôi Cương vây khốn.
Đại hán cao gần một trượng, thanh âm như sấm trầm giọng nói, nếu như Lôi Cương ở chỗ này tất nhiên sẽ nhận ra, đại hán khôi ngô này chính là Sư Đề, ban đầu sau khi đi đến Vô Thượng Giới, Sư Đề vẫn luôn chìm vào khổ tu, chờ sau khi tu vi của hắn có thành tựu thì lại phát hiện Lôi Cương đã mất tích, điều này làm hắn cực kỳ khẩn cấp muốn tìm được Lôi Cương, những năm gần đây, phong vân ở Vô Thượng Giới cũng bắt đầu khởi động, sự cường đại của Sư Đề giúp Vạn Tượng Các, Tử Gia ngồi vững vàng trong tứ đại gia tộc ở Vô Thượng Giới.
Còn bạch y thanh niên cuối cùng thì ánh mắt phức tạp nhìn chăm chú về phía trước, cũng không nói gì, thế nhưng nụ cười như có như không trên khóe miệng như là có chút thu liễm, mặt mũi khẽ cứng ngắc, chỉ nghe thanh âm hắn uyển chuyển nói:
- Ta không muốn mẫu thân cả đời cũng chờ tin tức của hắn.
Lúc này, sáu người nhìn nhau đồng thời tiến vào Cấm Lục Chi Địa.
Xuyên qua kết giới của Cấm Lục Chi Địa, một cỗ khí tức hôi hám, tanh máu ập vào mặt, lọt vào trong mắt sáu người chính là hài cốt chất chồng vô cùng vô tận.
Thú Hoàng Tinh, đông bộ.
Một con hổ to lớn cao gần mười trượng màu vàng kim lúc này đang giao chiến với một thanh niên, người này tốc độ cực nhanh, tựa như trong con cá nước, xuyên qua bốn phía xung quanh con hổ vàn, từ miệng của con hổ vàng phun ra từng đạo kim quang, nhưng tốc độ của thanh niên nọ quá nhanh, quang mang phun ra gần như căn bản không cách nào công kích được hắn.
- Bình! Bình!
Thân hình thanh niên không ngừng toát ra, công kích trên dưới hổ vàng, mỗi một quyền đánh ra đều làm vỡ vụn hư không, cự lực như sinh ra gió lốc oanh kích lên toàn thân hổ vàng, hổ vàng này thân thể tuy là nhanh nhẹn, nhưng đối mặt với thanh niên cũng là lộ có phần chậm lụt, toàn thân hổ vàng phủ đầy lông mao màu vàng kim, lớp lông này nhìn hệt như da thịt, được xếp liên tiếp, chặt chẽ với nhau, tạo thành một đạo phòng ngự cường đại trùm lên hổ vàng, nhưng lúc này, lồng phòng ngự cường đại này dưới một quyền của thanh niên thì lộ ra vẻ yếu kém, không chịu nổi.
- Graooooooo ...............
- Gàoooooo ................
Hổ vàng không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết, cơ hồ mỗi một quyền của thanh niên rơi xuống đều nghe thấy nó kêu thảm thiết, lực lượng của thanh niên quá mạnh mẻ, cơ hồ khiến nó chấn động, cơ bắp trong cơ thể hắn không ngừng tàn phá da thịt của con hổ vàng.
- Hống!
Kim hổ phát ra một tiếng rống giận, thân thể khổng lồ của nó cấp tốc biến ảo, lần nữa trở nên to lớn, thân hình vốn là mười trượng chỉ trong ba tức hóa thành trăm trượng, tựa như một ngọn núi hình con hổ vậy, hắn ngửa mặt lên trời rống giận, không gian chấn động, hư không nổ vang, tựa như tiếng sấm cuồn cuộn, mà Thần Thú ở chung quanh cũng rối rít phát ra tiếng gầm thét.
Trong khoảng thời gian ngắn trên Thú Hoàng Tinh vạn thú gầm thét, điều này làm những người tu luyện không thể không đi lại ở chung quanh Thú Hoàng Tinh phải kinh hãi run sợ.
Thanh niên thấy vậy, sắc mặt lộ ra vẻ ngưng trọng, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm hổ vàng khổng lồ đang ngửa mặt lên trời gầm thét kia, cả người bị cảm giác nguy hiểm phủ chụp, hắn nắm chặt song quyền, hô hấp dồn dập, người này chính là Lôi Cương, con hổ vàng này đã đạt đến cấp bậc hỗn độn Thiên cấp, cường đại vô cùng, lúc này, kim hổ bị Lôi Cương ép đến mức không biết có nên dùng truyền thừa Chiến Kỹ hay không.
Những năm gần đây, Lôi Cương cường đại hơn, cụ thể đạt tới bực nào, hắn cũng không cách nào nói rõ, dù sao, lúc này tu vi đang bị áp chế, hắn không ngừng cường hóa đã đạt đến một cực điểm, lúc này, hắn đã có thể bộc phát ra mười chín trọng kình, lực lượng đủ để kích Toái Hư Không, vỡ vụn sơn nhạc.
- Truyền thừa Chiến Kỹ, lúc này có thể ngăn cản được hay không, thôi, thử một lần đi.
Ánh mắt Lôi Cương lóe lên nhìn chằm chằm vào hổ vàng đang ngửa mặt lên trời gầm thét, chung quanh không gian kịch liệt ba động, không ngừng có quang mang màu vàng kim hội nhập vào trong cơ thể con hổ vàng khổng lồ, lúc này đã là năm thứ tám mươi bảy Lôi Cương ở chỗ này, những năm gần đây, hắn chỉ đối mặt qua chiến kĩ của thần thú hỗn độn Địa cấp, còn Chiến Kỹ của Thần Thú hỗn độn Thiên cấp hắn còn chưa từng tiếp xúc qua, dù sao, sự cường đại của truyền thừa Chiến Kỹ, hắn đã từng trải nghiệm qua rất nhiều, mà lúc này tu vi bị phong ấn, hắn không dám cứng rắn.
Lúc này, Lôi Cương thân hình thoáng loạn, hai đấm đưa ra tạo thành một vòng tròn, hắn thấp giọng hét một tiếng, cơ bắp toàn thân bắt đầu khởi động, cuối cùng tạo thành một bức thịt tường cực kỳ cường đại, hắn nhìn cự hổ màu vàng kim, thân thể chợt tiến về phía trước một bước, tiếp tục công kích.
- Graooooooooooo ............
cự hổ màu vàng kim không ngừng gào thét, chỉ cảm giác chân hữu phía sau bị cự lực tập kích, thân thể nó thiếu chút nữa ngã xuống, hai mắt đầy dẫy lửa giận vô tận, giữa thiên địa lóe lên quang mang màu vàng kim, nó cũng không dừng lại, khai triển mở rộng truyền thừa Chiến Kỹ, ở trong lòng nó một khi truyền thừa Chiến Kỹ phát ra, Lôi Cương hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
- Bình!!
Lôi Cương một quyền lại một quyền oanh kích lên chân hữu phía sau của hổ vàng, bàn chân to như cột chống trời này mạnh mẽ bị Lôi Cương kích phá, cảm nhận được nguy cơ càng ngày càng mạnh, trái tim Lôi Cương đập nhanh như trống trận, hắn hít một hơi thật sâu, hai tay thọc sâu vào huyết nhục trong chân sau của hổ vàng, thân thể cự nhiên giật thột, mạnh mẽ nhấc bổng hổ vàng lên khỏi mặt đất.
- Hống!
Bị Lôi Cương nhấc lên, hổ vàng phát ra một tiếng rống giận, sọ đầu của hắn đột nhiên bộc phát quang mang màu vàng kim, tựa như mặt trời chói chang, cả không gian bị quang mang màu vàng kim chiếm cứ, ở trong quang mang màu vàng kim đó chậm rãi tạo thành một kiếm hình.
- Bình!!
Thân hình hổ vàng bị Lôi Cương trực tiếp ném xuống trên mặt đất, bây giờ mà có người ở đây thấy một màn này tất nhiên sẽ trợn mắt há miệng, một người thì nắm một con vật khổng lồ như nắm một bao cát, điên cuồng quăng quật trên mặt đất, cả vùng đất chấn động, nổ đùng đùng, quang mang màu vàng kim trên đầu hổ vàng trong nháy mắt biến thành một đạo cự kiếm kim sắc tựa như ánh chớp bắn về phía Lôi Cương. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Đâm rách không gian, chấn Toái Hư Không, cự kiếm màu vàng kim này ẩn chứa lực lượng kinh khủng, làm Lôi Cương kinh hãi, hắn lúc này cơ hồ cảm nhận được nguy cơ tử vong, truyền thừa Chiến Kỹ quả nhiên cường đại vô cùng a.
Lôi Cương thấy đã không cách nào ngăn cản, thân thể cấp tốc quay ngược lại, hai cánh tay hắn bắt chéo, bảo vệ thân thể.
- Bình!!
cự kiếm màu vàng kim dài đến trăm trượng trực tiếp oanh kích ở trên hai cánh tay Lôi Cương, trong nháy mắt Lôi Cương chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng kim hành bén nhọn điên cuồng cắn nuốt hắn, thân thể Lôi Cương trực tiếp bị cự kiếm màu vàng kim kích bay về phía chân trời.
cự hổ màu vàng kim nằm trên mặt đất phát ra một tiếng gầm thét oán hận, hai mắt nhìn chằm chằm vào cự kiếm phía chân trời, lộ ra một phần nanh sắc.
Lôi Cương bị cự kiếm màu vàng kim kích trúng, thân thể theo cự kiếm màu vàng kim tan rã, hai tay của hắn huyết nhục đã biến thành nát bấy, cốt hài hiện đầy máu tươi phát ra tia sáng trong suốt, hẳn là bảo vệ Lôi Cương, hắn hít một hơi thật sâu, hai mắt bắn ra tia sáng tán loạn, gầm nhẹ một tiếng, chân phải của Lôi Cương lui về phía sau một bước, hẳn là muốn ngăn cản lực hủy diệt của cự kiếm màu vàng kim.
- Ùm!!
Lôi Cương giận quát một tiếng, lực lượng cả người tựa như trăm sông thuộc về hải dung nhập vào hai cánh tay trong cốt hài, lực lượng hung mãnh tựa như sơn hồng bộc phát, oanh kích vào cự kiếm màu vàng kim.
- Bình!!
Một tiếng chấn vang, cự kiếm màu vàng kim dưới lực lượng cuồng mãnh do Lôi Cương bộc phát thì hóa thành vô số tia sáng màu vàng kim dần dần tiêu tán ở không gian trong.
- Hô.
Lôi Cương rơi xuống trên mặt đất, hắn hít một hơi thật sâu, hai mắt sáng ngời nhìn qua hai cánh tay của cốt hài, hắn phát hiện, lực lượng trong cốt hài lộ ra vẻ cường đại hơn, cỗ cốt hài đó cũng dung nhập vào cốt hài của hắn nhanh hơn một phần. Hắn nhìn tia sáng màu vàng kim trong bầu trời, nội tâm lẩm bẩm nói:
- Mười chín trọng kình dung hợp bộc phát hẳn là có thể đánh tan truyền thừa Chiến Kỹ của Thần Thú hỗn độn Thiên cấp.
Lôi Cương ngồi trên mặt đất, cả người hắn yên lặng nghĩ ngợi, hắn phát hiện mình tu luyện thật giống như đi vào một con đường ngộ, hắn vẫn truy tìm chính là trọng kình, không ngừng phát huy ra trọng kình của cốt hài, cũng không muốn dung hợp quá nhiều trọng kình đồng thời bộc phát, lúc này, uy lực của mười chín trọng kình dung hợp thành một trọng kình bộc phát ra làm hắn khiếp sợ.
- Xem ra, trọng kình càng nhiều tuy càng mạnh, nhưng mạnh nhất là, đem trọng kình dung lại, uy lực lại có thể rung chuyển thiên địa.
Lôi Cương thấp giọng nói, hắn không khỏi nghĩ tới lúc trước Minh Lôi một quyền đánh bay Vạn Ma Chi Tổ.
Lúc này, hắn hít một hơi thật sâu, không chút để ý đến thương thế của hai cánh tay, cấp tốc chạy như bay về phía trước, Thú Anh của Thần Thú hỗn độn Thiên cấp mang đến lực hấp dẫn quá lớn, Lôi Cương tự nhiên sẽ không bỏ qua.
Nửa khắc đồng hồ sau, thân thể Lôi Cương tựa như ánh chớp lao về phía hổ vàng, cứ vậy qua mấy chục tức thời gian, Lôi Cương bị cự kiếm màu vàng kim mang đi gần mười vạn dặm, tốc độ nhanh đến mức tận cùng nhưng Lôi Cương cũng dùng nửa canh giờ mới vừa tới được vị trí của hổ vàng, hổ vàng đang nằm trên mặt đất khôi phục, khi nhìn thấy thân ảnh của Lôi Cương, trong đôi mắt thật to của nó đầy dẫy vẻ khiếp sợ cùng không thể tin.
- Hống, ngươi sao lại chưa chết chứ? Ngươi sao có thể chặn lại được truyền kỳ chiến kỹ của Bạch Hổ nhất tộc ta chứ?
Kim hổ phát ra tiếng gầm thét sợ hãi.
Lôi Cương khóe miệng mang nụ cười lạnh, trực tiếp thọc tay lên đỉnh đầu hổ vàng, chuẩn bị lấy Thú Anh hắn.
- Ngươi không thể giết ta, ta là đệ tử trực hệ của Bạch Hổ nhất tộc, ngươi nếu như dám giết ta, tất nhiên sẽ đụng phải sự đuổi giết của Bạch Hổ nhất tộc.
Kim hổ vội vàng sợ hãi kêu lên.
- Trước kia có một người là người của Huyền Vũ nhất tộc cũng uy hiếp ta như vậy, nhưng hắn vẫn là chết rồi, những năm gần đây, ta đã đánh chết đệ tử của Huyền Vũ, Thanh Long, Nhai Tí Thị Thú, Quỳ Biến Diệt Thú, cũng không thiếu Bạch Hổ nhất tộc của ngươi, thập đại thần thú ta xem cũng bất quá như thế mà thôi.
Lôi Cương cười lạnh nói, hữu quyền chỉ còn khô lâu kích vào trong đầu của cự hổ màu vàng kim, bắt lấy Thú Anh của hắn.
/935
|