Tại Tây Tháp tinh, bên ngoài thành Tử Vong, Lôi Cương từ từ hiện lên. Toàn bộ ngoài thành Tử Vong vẫn rất nhiều người tu luyện. Sau khi Lôi Cương xuất hiện nhìn quanh, nét mặt có chút phức tạp. Còn Hạo Huyền thì hóa thành một cái bóng xuất hiện bên cạnh Lôi Cương. Chỉ nghe Hạo Huyền nói:
- Đồ nhi! Chúng ta tới Hạo Huyền tinh đi. Không biết bao nhiêu năm qua, Hạo Huyền tinh có còn huy hoàng như trước không. Đúng rồi! Đồ nhi! Con có nghe tới Thú Hoàng tinh không?
- Thú Hoàng tinh? Lúc đầu con có lịch lãm ở đó một thời gian. - Lôi Cương kinh ngạc nói.
- Ừm! Vậy tới tinh cầu đó trước rồi tính sau. - Lúc này, Hạo Huyền bao phủ Lôi Cương rồi bay lên không trung. Kết giới của Tây Tháp tinh đối với người khác còn có tác dụng nhưng đối với Hạo Huyền thì nó chỉ như một thứ trang trí.
- Con hồi phục một chút đi. - Sau khi ra khỏi Tây Tháp tinh, một làn lực lượng tinh thuần tràn vào trong cơ thể Lôi Cương. Hắn nghe vậy liền vội vàng ngồi xuống, bắt đầu hồi phục. Lôi Cương bị một quyền của Thâm uyên đánh cho thân thể gần như rã rời. Cũng may hắn gần như dung hợp toàn bộ với hài cốt chứ nếu không không thể nào chịu nổi một quyền của Thâm Uyên. Không biết Thâm Uyên đã sống bao nhiêu năm nhưng Lôi Cương cơ bản không thể nào ngăn cản.
Còn Lôi Cương để cho bốn phân thân dung hợp với bản tôn. Phân thân hệ Mộc có cây sinh mệnh khiến cho Lôi Cương mặc dù bị thương nặng nhưng phân thân hệ Mộc vẫn tản ra lực sinh cơ bừng bừng, chữa trị thân thể của hắn. Vì vậy mà có thêm Hạo Huyền hỗ trợ, Lôi Cương chẳng mất bao lâu đã hồi phục.
Hạo Huyền bao phủ Lôi Cương bay về phía tinh vực Hạo Nguyệt. Tốc độ của lão nhanh chóng khiến cho người ta hoảng sợ, cỏ bản không thể nào nhìn thấy được. Khi Lôi Cương hồi phục được gần như hoàn toàn, hắn liền mở mắt, nhìn cái bóng đang bao phủ lấy mình mà nói:
- Sư tôn! Lúc nãy người hỏi Thú Hoàng tinh là vì chuyện gì?
- Trước khi ta đi, Minh Lôi nói cho ta, bảo ta đưa con tới Thú Hoàng tinh, dường như có liên quan tới một cái Giới Hồn chiến cổ cuối cùng. - Âm thanh của Hạo Huyền vang lên. Lúc này, Hạo Huyền vô cùng vui mừng. Lão không ngờ rằng thiết quyển Khai thiên của mình để lại có thể mang tới một đệ tử thế này.
- Thú Hoàng tinh? Chẳng lẽ là giới trong giới của Thú Hoàng tinh? Ta sẽ đi vào giới trong giới một chuyến. - Lôi Cương nói vậy. Vốn hắn dự định đi vào Giới trong giới đó để tìm kiếm tiểu Giác. Hơn nữa Tiểu huyễn cũng ở Thú Hoàng tinh, không biết bây giờ đã chạy đi đâu. Đối với một tiểu tử quái dị như Tiểu Huyễn, ngay cả Minh Lôi còn không phát hiện được khiến cho Lôi Cương hết sức bất đắc dĩ.
- Đồ nhin! Con lĩnh ngộ Khai Thiên tới thức thứ bao nhiêu rồi? - Hạo Huyền đột nhiên hỏi.
Lôi Cương sửng sốt rồi nở nụ cười khổ mà nói:
- Sư tôn! Khai Thiên thức thứ bốn mươi tám.
- Thức thứ bốn mươi tám của Khai Thiên? Với thực lực của con bây giờ không thể nào lĩnh ngộ ít như vậy. Chẳng lẽ không có được thiết quyển tiếp theo? - Hạo Huyền cảm thấy khó hiểu. Lôi Cương hơi xấu hổ nói:
- Sư tôn! Lúc trước, khi con lĩnh ngộ tới thức thứ bốn mươi hai, không ngờ dung hòa tình cả vào trong đó khiến cho từ thức thứ bốn mươi ba, con thoát ly khỏi Khai Thiên của người.
- Sao lại như vậy? - Lôi Cương đang được đưa đi chợt dừng lại rồi một bóng người hiện ra trước mặt Lôi Cương. Mặc dù không có gương mặt nhưng hắn có thể cảm nhận được ánh mắt đang nhìn mình.
- Đúng vậy! Hiện tại cho dù con có được toàn bộ Khai Thiên thì cũng không thể lĩnh ngộ, chỉ có thể dựa vào bản thân. - Lôi Cương thở dài.
- Theo như con nói thì khi dung hòa tình cảm vào đó, có chuyện gì xảy ra? - Âm thanh của Hạo Huyền hết sức nghiêm túc.
Lôi Cương không hiểu Hạo Huyền có ý gì, chỉ biết nói một cách chi thức:
- Bắt đầu từ thức thứ bốn mươi ba dung hòa tình cảm của con vào đó.
Âm thanh của Hạo Huyền rất lâu không có vang lên khiến cho Lôi Cương bồn chồn. Lúc trước, thoát khỏi Khai Thiên của Hạo Huyền khiến cho Lôi Cương có chút buồn bực. Nếu thế này sẽ khiến cho Lôi Cương lĩnh ngộ Khai Thiên khó hơn nhiều, quan trọng hơn uy lực của nó có thể so với Khai Thiên của sư tôn không?
- Được! Tốt lắm! Đồ nhi. Con tiếp tục đi theo con đường của mình. - Hạo Huyền đột nhiên lên tiếng, trong đó ẩn chứa tình cảm phức tạp. Có kích động, có cao hứng, có bất đắc dĩ...
Tại một tinh cầu khổng lồ ở trung tâm tinh vực Hạo Nguyệt. Vào thời điểm này, không có một thế lực lớn nào dám tới đây. Ngay cả liên minh Hạo Nguyệt cũng không dám. Mặc dù liên minh Hạo Huyền giải tán nhưng thế lực của nó vẫn còn rất mạnh.
Tinh cầu này tên là Hạo Huyền tinh, ngày xưa là tinh cầu tổng bộ danh chấn thánh giới Hồng Hoang của liên minh Hạo Huyền. Lúc trước, sau khi liên minh Hạo Huyền giải tán, tinh cầu này liền bị một kết giới mạnh bao phủ. Trước đó không lâu, khi liên minh Hạo Huyền xuất hiện kết giới đó mới lại được mở ra. Lúc này, liên minh Hạo Huyền giống như một ngôi sao mới nổi, trong thời gian ngắn đã tập trung tới trăm vạn. Ngày xưa, phần lớn đệ tử của liên minh Hạo Huyền đều quay trở lại, cũng có cả người mới gia nhập. Có thể nói liên minh Hạo Huyền bây giờ như mặt trời giữa buổi trưa, trở thành sự chú ý của thánh giới Hồng Hoang.
Hạo Huyền tinh đã khôi phục lại sự huy hoàng của thuở trước, trở thành một trong những tinh cầu lớn nhất của tinh vực Hạo Nguyệt.
Ngày hôm đó, một bóng người cao ngất xuất hiện trên không của Hạo Huyền tinh. Hắn mặc một bộ quần áo màu đen nhưng không che được thân thể cường tráng. Hắn nhìn xuống Hạo Huyền tinh bên dưới, nét mặt vô vàn cảm xúc. Người đó chính là Lôi Cương.
- Sư tôn! Lúc trước người giải tán liên minh Hạo Huyền có lẽ là một sự sai lầm. Gần trăm vạn đệ tử đều trung thành với người. - Lôi Cương thở dài nói.
- Có lẽ vậy. Lúc trước, ta tới Hư giới khiêu chiến với Hư Diễn cơ bản không hề nắm chắc. Tuy nhiên ta dừng ở thức thứ tám mươi của Khai Thiên quá lâu, cũng không ngờ trời lại để cho ta sống sót và lĩnh ngộ được thức thứ tám mươi mốt. - Tiếng cảm thán của Hạo Huyền vang lên nhưng không che giấu được sự vui mừng.
- Vâng! Lần này người xuất hiện chắc chắn sẽ khiến cho nổi lên một làn sóng gió. - Lôi Cương cười nói.
- Không! Ta sẽ không xuất hiện. Liên minh Hạo Huyền cứ để cho nó tự phát triển đi. Bây giờ, vi sư sẽ cố giúp con. Sự tình càng lúc càng phức tạp, mà địch nhân của con thì quá mạnh. Không cần phải khuyên ta, ta đã quyết. Có thể thoát khỏi tai nạn lần này, ta đã hiểu thấu tất cả. Mọi chuyện chỉ là nhất thời mà thôi. - Hạo Huyền nói đầy kiên quyết.
Lôi Cương cũng không nhiều lời, chỉ gật đầu rồi nói:
- Sư tôn! Chúng ta xuống xem liên minh Hạo Huyền năm xưa của người đi. Dù sao, bọn họ qua bao nhiêu năm vẫn trung thành với người, người cũng không nên phụ lòng họ. Còn con sẽ đi tìm kiếm vợ con của con sau đó tới Thú Hoàng tinh.
Lúc này, Lôi Cương nhanh chóng hạ xuống, thần thức tản ra. Hắn bay thẳng về phía ngôi thành lớn nhất của Hạo Huyền tinh. Hắn có thể cảm nhận được Vân lão đang ở đây.
Khi Lôi Cương tới trước ngôi thành liền phát hiện trước mặt có hai chữ như rồng bay phượng múa "huyền thành". Lúc này mặc dù không thấy Hạo Huyền nhưng Lôi Cương có thể cảm nhận được sự có mặt của sư tôn.
- Huyền thành vẫn như trước đây không thay đổi. Ta cảm nhận được khí tức của họ. Bọn chúng vẫn còn ở đây. - Âm thanh hơi kích động của Hạo Huyền vang lên. Lôi Cương gật đầu đi vào Huyền thành. Lúc này, có rất nhiều người tu luyện chú ý tới Lôi Cương rồi ngạc nhiên, vui mừng mà nhìn hắn.
- Thiếu chủ đã về.
- Thiếu chủ!
- Ha ha! Thiếu chủ đã về.
Những tiếng ngạc nhiên, vui mừng liên tục vang lên. Lôi Cương tươi cười thong thả đi vào trong Huyền thành.
Lúc này, có rất nhiều bóng người từ trong Huyền thành bay ra, hạ xuống trước cánh cửa lớn nhìn Lôi Cương với ánh mắt nóng bỏng. Trong những năm qua, cái tên Lôi Cương càng lúc càng vang xa. Người tiến vào trong động phủ của Đạo Hoang có tới mấy trăm vậy mà chỉ có một mình Lôi Cương ở lại. Đây là điều mọi người đều biết. Nghe đồn, động phủ của Đạo Hoang còn khiến cho Đại tôn hai giới nhúng tay, nhưng cũng cuối cùng lôi ra những lão quái vật khủng bố khiến cho đám Đại tôn sợ hãi bỏ đi. Còn Lôi Cương chính là cường giả duy nhất ở lại trong động phủ của Đạo hoang.
Có người nói, Lôi Cương sẽ chết. Dù sao thì cường giả Đại Tôn mà còn sợ hãi thì Lôi Cương sao có thể ẩn nhẫn được? Cũng có người nói, Lôi Cương sẽ sống. Hai cách nói vẫn luôn xuất hiện trong lòng mọi người. Nên bây giờ, khi Lôi Cương xuất hiện ở Huyền thành khiến cho cả thánh giới Hồng Hoang chấn động.
- Cung nghênh thiếu chủ. - Vân lão xuất hiện ở phía trước, cung kính nói với Lôi Cương. Đột nhiên, sắc mặt Vân lão thay đổi, kích động nhìn Lôi Cương. Phải nói chuẩn xác là nhìn xung quanh Lôi Cương. Lão cảm nhận được một thứ hơi thở thân thiết từ trong thân thể Lôi Cương tản ra.
- Chủ...chủ nhân! Là hơi thở của chủ nhân.
/935
|