Dưới tàn tích của thác nước, Lôi Cương vừa ngủ liền tốn mất nghìn năm. Một khi bước vào con đường tu luyện, đặc biệt là sau khi đạt đến trình độ như Lôi Cương, thì mấy trăm năm, mấy ngàn năm chỉ như trong nháy mắt, mà tiến xuống dưới đất cũng tiêu tốn không ít năm tháng. Lúc này, hắn đang nhanh chóng ra khỏi mặt đất, bay đến thành Đạo Nghĩa, tiếp đó yên tâm ở lại đây đợi Chí Bảo mở ra.
Mỗi lần Chí Bảo mở ra đều làm Thất Giới rung động. Các đại gia tộc đều sẽ xuất động lớp thanh niên xuất sắc tiến vào trong Chí Bảo. Hiện tại còn không đến một năm là Chí Bảo mở ra mà trong thành Đạo Nghĩa đã chật kín người. Vố số thanh niên nam nữ mặc quần áo sang trọng đi lại quanh thành Đạo Nghĩa. Những người xuất sắc của cả Thất Giới hội tụ lại, việc tranh đấu là không thể tránh khỏi.
Ở trung tâm thành Đạo Nghĩa lúc này đã vây kín các thanh niên tu luyện. Giữa họ là một thiếu nữ trông chỉ có mười bảy mười tám tuổi. Thiếu nữ này mặc một thân xiêm y màu lửa đỏ, mặt đỏ bừng, làn da mềm mại như thể chạm vào là vỡ cùng với đôi mắt to thuần khiết vô cùng. Thiếu nữ này giờ đang nhìn những người tu luyện chỉ trỏ mình với vẻ hết sức uất ức.
- Đây chính là Hỏa Nhi, đệ tử của Hiết Mỹ Nhân danh tiếng lẫy lừng. Hiết mỹ nhân lẳng lơ quen thói, không ngờ lại có một đệ tử thuần khiết như vậy.
Một thanh niên tu luyện mặc áo gấm màu tím cười đầy vẻ ác ý nhìn thiếu nữ này, vẻ trêu chọc trên mặt lộ rõ mồn một. Các đệ tử khác đều nhìn chằm chằm thiếu nữ tên Hỏa Nhi với ánh mắt nóng rực.
Trong Ngũ Hành Giới, Hiết Mỹ Nhân có thể coi là người cũng như tên, dung mạo đẹp như hoa, lại trong nóng ngoài lạnh, một thân nhu cốt càng khiến nàng thêm phần yêu mị. Thực lực nàng cũng cực kỳ hùng mạnh. Nàng cũng là người bạn đời song tu trong lòng của vô số người tu luyện Ngũ Hành Giới. Ngay cả tông chủ Dung Hỏa tông cũng phải tuyên bố, nếu Hiết Mỹ Nhân đồng ý, thì sẽ trở thành bạn đời song tu với nàng.
Nghe nói đến danh tiếng của Hiết Mỹ Nhân, càng lúc càng có nhiều người tu luyện vây lại xem. Danh tiếng của Hiết Mỹ Nhân trên Ngũ Hành Giới rất lớn. Tương truyền thực lực nàng đã đạt đến trình độ cương thần, đến cả các đại tông chủ của Ngũ Hành Giới gặp nàng cũng phải kính nể vài phần.
Cảm thấy ánh mắt nhìn mình càng lúc càng nhiều, thiếu nữ tên Hỏa Nhi mặt đỏ bừng, giận dữ nhìn thanh niên áo tím. Gương mặt thanh tú của nàng toát lên vẻ phẫn nộ, tay hồng nắm chặt, nói:
- Ngươi mới là loại lẳng lơ quen thói, ngươi là người tông phái nào? Có bản lĩnh thì báo danh ra.
Tính cách Hỏa Nhi cũng hết sức nóng nảy.
Nghe Hỏa Nhi nói vậy, thanh niên áo tím hơi biến sắc. Gã nhất thời trở nên do dự, nếu thật chọc vào Hiết Mỹ Nhân, thì sợ rằng cuối cùng không chỉ dính líu đến bản thân gã, mà còn liên lụy đến cả tông phái phía sau. Nhưng trước mặt nhiều người như vậy, nếu gã không nói mà cứ thế nhượng bộ, thì sẽ mất hết thể diện. Gã đành hậm hực lẩm bẩm:
- Chẳng phải chỉ là đệ tử của Hiết Mỹ Nhân sao? Có gì đặc biệt đâu. Hừ.
- Đến tông môn của mình cũng không dám nói mà còn ở đây giả dạng hảo hán, nói không chừng chỉ là đệ tử của một tiểu môn phái hạ lưu nào đó.
Hỏa Nhi lạnh giọng nói. Tuy nàng nhỏ tuổi, nhưng tính cách đã cực kỳ nóng nảy. Nam tử áo tím này vừa bị Hỏa Nhi nói vậy, sắc mặt liền biến thành màu gan heo, nửa ngày không nói nên lời.
- Có việc gì vậy?
Đúng vào lúc này, trong đám người vang lên một tiếng nói trầm trầm. Một người mặc áo gấm màu tím đi vào. Người này cao lớn vạm vỡ, thân cao đến hơn bảy thước, người tuy mặc áo gấm nhà Nho, nhưng lại cho người ta một cảm giác hùng mạnh. Đứng trong đám người trông y như hạc đứng giữa bầy gà, toàn thân tỏa ra khí thế kiêu ngạo, ngông cuồng. Trông thấy người thanh niên này, thanh niên vừa nhục mạ Hỏa Nhi tỏ vẻ mừng rỡ, liền ngoảnh lại nhìn, cao giọng nói:
- Đại sư huynh, chính người này đã nhục mạ Địa Linh Tông chúng ta.
Thanh niên này đi tới, những người tu luyện vây xem đều nhường ra một đường. Ánh mắt người thanh niên như điện, nhìn thẳng vào Hỏa Nhi, ánh mắt lạnh lùng nói:
- Đệ tử của Hiết Mỹ Nhân sao? Chẳng lẽ đệ tử của Hiết Mỹ Nhân là có thể nhục mạ Địa Linh Tông chúng ta?
Hỏa Nhi nghe vậy khẽ biến sắc. Đại danh của Địa Linh Tông nàng cũng từng nghe qua, nhưng hiện tại sự đã rồi, lòng nàng cảm thấy vô cùng oan ức. Cảm thấy lực lượng như sấm sét, mặt nàng đỏ bừng lên trong nháy mắt. Trên mặt tuy giận dữ, nhưng nhất thời lại không biết phải trả lời ra sao. Tuy nàng đã đạt đến cương vương, nhưng trước giờ nàng đều chỉ đi theo sư tôn tu luyện. Lúc ở cùng sư tôn, căn bản không ai dám nói nàng như vậy, để đến nỗi giờ nàng không biết phải nói sao, chỉ biết đứng ở đó, tức giận nhìn trừng trừng nam tử áo tím.
Ngoài thành Đạo Nghĩa, một nữ tử thân mặc váy áo màu lửa đỏ sắc mặt chợt trở nên lạnh lẽo. Nàng nhìn thành Đạo Nghĩa một cái, rồi hóa thành một cái bóng đỏ bay về phía thành Đạo Nghĩa.
- Ta cũng muốn xem xem, ai dám bắt nạt đồ nhi ta.
Một thanh âm lạnh thấu xương vang lên trong không trung, một nữ tử áo đỏ từ trên trời đáp xuống bên cạnh Hỏa Nhi. Toàn thân trên dưới nữ tử này toát ra một vẻ nóng bỏng, dung mạo nàng có thể nói là nghiêng nước nghiêng thành, nhưng lúc này cả người nàng đang bao phủ một tầng băng lạnh, ánh mắt như băng nhìn chằm chằm thanh niên áo tím cao lớn.
- Sư tôn!
Hỏa Nhi thấy vậy liền vui mừng khôn xiết hô lên. Những người tu luyện vây xem xung quanh nghe vậy đều rùng mình, trong mấy hơi thở liền vội vàng bỏ đi. Sở dĩ Hiết Mỹ Nhân được gọi là Hiết Mỹ Nhân, nguyên nhân rất lớn là do tính cách nữ tử này cực kỳ nóng nảy, chỉ cần có hơi một câu không hợp ý liền đầu rơi máu chảy, rất ít người dám đắc tội với người này.
Mắt thanh niên cao lớn chợt co lại. Y ngàn vạn lần cũng không ngờ tới rằng Hiết Mỹ Nhân này lại ở thành Đạo Nghĩa. Vẻ ngạo nghễ ngông cuồng trên mặt đã thu liễm bớt, y ngưng trọng nhìn chằm chằm nữ tử như một ngọn lửa này, thần sắc kiêng kỵ trong mắt lộ ra rõ rệt.
- Tiền bối, taị hạ là Linh Tông Tử, đệ tử thân truyền của tông chủ Địa Linh Tông. Tại hạ không có ý khi dễ đệ tử của tiền bối, chỉ là, đệ tử của tiền bối đã gọi Địa Linh Tông ta là môn phái hạ lưu, không để Địa Linh Tông chúng ta vào mắt.
Nam tử tên Linh Tông Tử này đáp với thần sắc bình ổn. Tuy y e ngại, nhưng không có ý sợ hãi, trong lời nói cũng không có chút ý nhượng bộ nào.
- Vậy sao? Hỏa Nhi đã nói Địa Linh Tông các người là môn phái hạ lưu thì chính là môn phái hạ lưu. Nếu không phục, hãy gọi tông chủ của ngươi đến tìm ta là được. Ngươi còn chưa có tư cách.
Hiết Mỹ Nhân lạnh giọng nói không chút kiêng nể, bộ dạng không ngờ có vẻ không để Địa Linh Tông vào mắt. Nàng vung tay phải lên, một đạo hỏa quang bắn ra từ trong tay nàng, lao đến Linh Tông Tử.
- Ha ha, Hiết Mỹ Nhân, lão phu vốn không định nhúng tay vào, việc của tiểu bối hãy để tiểu bối tự giải quyết. Có điều, ngươi ỷ mạnh hiếp yếu như vậy, quả thật không hay chút nào.
Một thanh âm già nua vang lên, hỏa quang đang lao đến Linh Tông Tử đột ngột dừng lại bên cạnh y. Linh Tông Tử hít sâu mấy hơi. Y đã cảm thấy uy lực cực lớn, nếu hỏa quang này công kích y, chỉ sợ rằng, chuyến đi Chí Bảo lần này vô duyên với y rồi.
Một lão già mặc áo bào trắng thoáng cái đã đến trước mặt Linh Tông Tử, vẻ mặt tươi cười. Cùng lúc đó, từ mọi hướng bay đến mấy lão già. Tu vi họ tuy bị áp chế, nhưng uy thế tỏa ra trên người lại cực kỳ bất phàm.
- Hiết Mỹ Nhân, ngươi đả thương đệ tử của U Phủ ta, việc này phải cho lão phu một lời giải thích hợp lý.
- Hiết Mỹ Nhân, ngươi đả thương thiếu tông của Thần Tông ta, việc này cũng phải cho ta một lời giải thích.
Mấy tiếng như vậy vang lên. Những môn phái Hiết Mỹ Nhân đã đắc tội kia lúc này toàn bộ đã hội tụ đến thành Tụ Nghĩa. Nhưng sắc mặt Hiết Mỹ Nhân này vẫn lạnh lùng cao ngạo như trước, không chút e dè. Còn Hỏa Nhi bên cạnh nàng thì đã lộ ra thần sắc kinh hãi.
Trong một gian phòng nào đó ở thành Đạo Nghĩa, Lôi Cương đang ngồi bế quan đợi Chí Bảo mở ra. Lúc này, hắn hé mở mắt, vẻ mặt hoài niệm, lẩm bẩm:
- Nhiều năm như vậy rồi, không ngờ tính khí của ngươi vẫn nóng nảy như cũ.
/935
|