Trên thực tế, vị trí ngồi của các khách mời trong buổi dạ tiệc được sắp xếp theo từng lĩnh vực, những người trong ngành giải trí được sắp xếp ngồi ở hàng thứ hai.
Vị trí ngồi của Mặc Đình được sắp xếp ở hàng đầu tiên bên tay trái, cách nhau một nghệ sỹ đàn dương cầm, tiếp theo đó là Đường Ninh, nhìn tổng quát bốn phía quanh vị trí ngồi của anh, Đường Ninh là phái nữ ngồi gần anh nhất, hơn nữa còn là duy nhất.
Đường Ninh nhìn Mặc Đình qua nghệ sỹ đàn dương cầm ngăn cách, những người khác còn đang ổn định chỗ ngồi, mà vị trí ngồi bên tay phải của Đường Ninh, được đề tên Lan Hề.
Lúc La Hạo và Lan Hề đi vào hội trường, rõ rằng bọn họ đều không ngờ Đường Ninh sẽ ngồi ở bên cạnh Lan Hề, anh ta đề nghị đổi chỗ ngồi với Lan Hề theo bản năng, muốn ngăn cách giữa Đường Ninh và Lan Hề, nhưng nếu thật sự đổi chỗ ngồi, vậy người ngồi bên cạnh Lan Hề sẽ là Ngũ gia
Mà rõ ràng lúc trước anh ta nói với Lan Hề là, Đường Ninh chuẩn bị ký hợp đồng với Sáng Nghệ, nếu Lan Hề nói chuyện với Ngũ gia, cô ta rất có thể sẽ biết anh ta cố tình ngăn cản Đường Ninh tiến vào Chanh Điền, nhưng cân nhắc bên nặng bên nhẹ, La Hạo vẫn đổi chỗ với Lan Hề.
Trên thực tế, nếu bạn muốn ngăn cản một a Đấu không đỡ nổi, cũng đã ngăn cản xong rồi, bạn cũng không cần phải cảm thấy áy náy, nhưng Đường Ninh...
La Hạo lén lút nhìn Đường Ninh, đây là lần đầu tiên anh ta nhìn Đường Ninh từ khoảng cách gần thế này, nhưng sao anh ta cứ cảm thấy cô còn khó đoán hơn so với Lan Hề, bởi vì biểu tình không sơ hở nào của cô, cử chỉ thần thái, đều khiến anh ta không thể nhìn ra cô sâu hay nông, có lẽ là sợ bị thương ở trong cái vòng này, nên cô mới cẩn thận và thận trọng như vậy.
Cô quá điềm tĩnh, nhìn qua có vẻ như là người không tranh với đời, nhưng La Hạo cũng biết rất rõ, với những người thật sự có EQ cao, điều đầu tiên bọn họ làm được là biết kiểm soát cảm xúc.
Về điểm này, không thể nghi ngờ là Đường Ninh đã làm quá tốt.
Rất nhanh, cả hội trường dạ tiệc từ thiện vang lên tiếng xì xào bàn tán kèm theo tiếng thét chói tai, Mặc Đình bước nhanh vào hội trường, dĩ nhiên đã thu hút ánh mắt của rất nhiều cô gái, chỉ là anh gần như làm ra vẻ lạnh lùng với người ngoài, anh bình tĩnh bước nhanh về phía vị trí ngồi của mình, chỉ có lúc anh đi qua trước mặt Đường Ninh, anh thả chậm tốc độ lại, ngón tay làm như vô tình lướt qua mu bàn tay của cô.
Đường Ninh làm như không quan tâm đến hành động này của anh, không lên tiếng, cũng không cố tình nhìn anh, chỉ là trái tim của cô đập rộn lên là điều không thể nghi ngờ.
Bất chợt, Đường Ninh lại thầm cười mình ngốc ở trong lòng, rõ ràng là chồng mình chỉ chạm nhẹ vào, cô lại có cảm giác như trúng được giải thưởng lớn vậy, lại còn cảm thấy mình đang trôi dạt trong mộng ảo nữa chứ.
Dù sao, nơi này có rất nhiều ánh mắt đang dõi theo anh
Sau đó, Mặc Đình ngồi xuống trong cái nhìn chăm chú của tất cả mọi người.
Lan Hề nghiêng đầu nhìn về phía Mặc Đình, nào ngờ bị Mặc Đình nhạy bén phát hiện ra, để che giấu trái tim đang đập loạn nhịp của mình, Lan Hề lập tức vỗ lên cánh tay của Đường Ninh, giả vờ chào hỏi cô.
Bị vượt qua La Hạo thấy Lan Hề như vậy, cũng đi theo có chút tim đập rộn lên, quả nhiên là không thể nói láo, nếu không, thật vẫn sẽ có tật giật mình.
Đường Ninh xoay đầu lại nhìn Lan Hề, nở nụ cười nói: "Xin chào Lan tổng."
"Lần trước lúc gặp ở lễ trao giải, tôi đã chú ý tới cô rồi, chỉ là đáng tiếc, chúng ta không có duyên phận, mặc dù tôi cảm thấy rất tiếc nuối, nhưng tôi vẫn sẽ chúc phúc cho cô."
Đường Ninh nghe thấy đối phương nói vậy, vẻ mặt thoáng vẻ mờ mịt, đang muốn hỏi cho rõ, La Hạo đang bị kẹp giữa hai người lập tức mở miệng: "Lan tổng, lát nữa rồi nói chuyện, sự kiện sắp bắt đầu rồi."
Đường Ninh ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông đang nói chuyện này, không biết tại sao, cô luôn cảm thấy anh ta đang che giấu cái gì đó, sau đó, cô lại nghĩ tới người của Chanh Điền đã gửi mail nặc danh nhắc nhở cô chú ý đến chuyện bị bôi đen lúc trước.
Giọng điệu của người đó, ngược lại rất giống với người đàn ông này, nhưng rõ ràng là bây giờ anh ta đang ngăn cản điều gì đó.
Là địch hay bạn, còn khó để xác định...
Vì vậy, Đường Ninh không mở miệng hỏi Lan Hề nữa, cô chỉ khẽ mỉm cười, chuyển tầm mắt về phía sân khấu, nhìn người dẫn chương trình đã bắt đầu đứng lên sân khấu dẫn chương trình.
La Hạo thở phào nhẹ nhõm, nếu Đường Ninh phơi này ra chuyện mình không nhận được lời mời từ phía Chanh Điền ngay tại đây, như vậy anh ta rất khó xuống nước được. Vì vậy, anh ta phải nghĩ cách kéo Đường Ninh đi.
Ngay sau đó, chương trình đấu giá bắt đầu, Đường Ninh nhìn Mặc Đình giơ bài lên rất nhiều lần, cô cũng biết, cho dù Mặc Đình có là cánh chim đầu đàn trong giới giải trí, anh nhất định phải gánh vác rất nhiều trách nhiệm và sứ mạng.
La Hạo nhìn thẳng vào Đường Ninh, anh ra rất muốn biết lúc này Đường Ninh đang suy nghĩ điều gì, nhưng mặc kệ cô đang suy nghĩ gì, anh ta đều phải kéo cô ra khỏi nơi này, để tránh phát sinh cục diện không thể nào khống chế được.
Vì vậy, anh ta giả vờ trượt tay, làm đổ nước mà nhân viên phục vụ đã chuẩn bị sẵn, miệng chai nước đổ về phía Đường Ninh, đổ rất nhiều nước ra ngoài, cũng đổ thẳng lên chiếc váy màu trắng Đường Ninh đang mặc trên người
Đường Ninh cảm thấy lạnh lẽo, từ phần đầu gối trở xuống, nhanh chóng bị nước lạnh thấm ướt...
Quan trọng hơn, chất liệu của chiếc váy trắng này là Chiffon, một khi bị nước thấm ướt thì chất vải này sẽ bó sát để lộ da thịt, vô cùng bất nhã.
"Xin lỗi... Đường tiểu thư, tôi đã làm ướt váy của cô..." La Hạo lập tức nói xin lỗi.
Trên thực tế, Đường Ninh biết La Hạo cố ý làm như vậy, nhưng cô vẫn không tỏ vẻ tức giận, chỉ lắc đầu nói: "Không sao."
Tuy nhiên, bây giờ đang là tháng mười, mà Đường Ninh lại ăn mặc đơn bạc, cộng thêm váy trên người bị thấm ướt, cô không nhịn được hơi phát run, cô vô thức xoa xoa cánh tay, lúc này, nghệ sỹ dương cầm ngồi ở bên trái đẩy bả vai của cô, đưa cho cô một chiếc áo khoác màu đen
Đường Ninh nhìn chiếc áo khoác này, rồi chợt nhìn về phía Mặc Đình.
Phát hiện ra bây giờ anh chỉ mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng, còn áo khoác đang nằm trong tay nghệ sỹ dương cầm.
Anh không tự mình đưa cho cô, dĩ nhiên là vì tránh hiềm nghi, Đường Ninh nhận lấy áo khoác, cảm thấy ấm áp trong lòng.
Rất nhiều ánh mắt hâm mộ bắn về phía cô từ bốn phía xung quanh...
Đó là áo khoác của Mặc Đình đấy...
Bao nhiêu người muốn sờ cũng không có cơ hội đâu!
Nhưng bây giờ, chiếc áo này lại được Đường Ninh ôm vào trong ngực.
Quả nhiên, vẫn chỉ có chồng mình, mới biết sưởi ấm cho mình.
Đường Ninh ôm áo khoác, khoác lên trên đùi của mình, hơn nữa còn gửi một tin nhắn cho chị Long đang chờ ở bên ngoài, dặn cô ấy một giúp cô một chiếc váy, chờ lát nữa cô thay.
La Hạo nhìn Đường Ninh đắp áo khoác của Mặc Đình, cảm thấy mình đã làm hơi quá đáng, vừa rồi anh ta muốn cởi áo khoác của mình, nhưng là muốn ép Đường Ninh đi ra ngoài.
Cũng may, toàn bộ quá trình tiếp theo, Đường Ninh cũng không tìm Lan Hề tố cáo, La Hạo nhất thời thở phào nhẹ nhõm, nhưng anh ta cũng hơi thất vọng, theo lý thuyết, Đường Ninh không phải là người lãng phí cơ hội như thế này...
Rất nhanh, dạ tiệc từ thiện sắp đến giờ kết thúc, Lan Hề đi vào phòng vệ sinh, rốt cuộc Đường Ninh cũng bắt được cơ hội nói chuyện, cô nói với La Hạo: "Anh có thể cản được tôi lần này, nhưng anh có thể cản được tôi cả đời sao?"
La Hạo kinh ngạc, anh ta không ngờ Đường Ninh lại thẳng thừng như vậy.
"Tôi nghĩ, chắc anh không giống Dương Tịnh."
La Hạo sửng sốt mấy giây, rốt cuộc cũng quyết định nói thật với Đường Ninh: “Đúng là lúc trước Lan tổng đã bảo tôi liên lạc với cô, muốn ký hợp đồng với cô, nhưng tôi đã không liên lạc với cô theo lời cô ấy dặn, tối nay tôi làm như vậy, cũng không phải vì sợ chuyện này bị bại lộ, mà vì không muốn gây rắc rối trong những dịp như thế này mà thôi."
"Tôi không muốn giải thích tại sao tôi lại làm như vậy, nhưng cho dù không phải tôi, cũng sẽ có người khác đứng ra, ai bảo cô đã cản đường của quá nhiều người."
Vị trí ngồi của Mặc Đình được sắp xếp ở hàng đầu tiên bên tay trái, cách nhau một nghệ sỹ đàn dương cầm, tiếp theo đó là Đường Ninh, nhìn tổng quát bốn phía quanh vị trí ngồi của anh, Đường Ninh là phái nữ ngồi gần anh nhất, hơn nữa còn là duy nhất.
Đường Ninh nhìn Mặc Đình qua nghệ sỹ đàn dương cầm ngăn cách, những người khác còn đang ổn định chỗ ngồi, mà vị trí ngồi bên tay phải của Đường Ninh, được đề tên Lan Hề.
Lúc La Hạo và Lan Hề đi vào hội trường, rõ rằng bọn họ đều không ngờ Đường Ninh sẽ ngồi ở bên cạnh Lan Hề, anh ta đề nghị đổi chỗ ngồi với Lan Hề theo bản năng, muốn ngăn cách giữa Đường Ninh và Lan Hề, nhưng nếu thật sự đổi chỗ ngồi, vậy người ngồi bên cạnh Lan Hề sẽ là Ngũ gia
Mà rõ ràng lúc trước anh ta nói với Lan Hề là, Đường Ninh chuẩn bị ký hợp đồng với Sáng Nghệ, nếu Lan Hề nói chuyện với Ngũ gia, cô ta rất có thể sẽ biết anh ta cố tình ngăn cản Đường Ninh tiến vào Chanh Điền, nhưng cân nhắc bên nặng bên nhẹ, La Hạo vẫn đổi chỗ với Lan Hề.
Trên thực tế, nếu bạn muốn ngăn cản một a Đấu không đỡ nổi, cũng đã ngăn cản xong rồi, bạn cũng không cần phải cảm thấy áy náy, nhưng Đường Ninh...
La Hạo lén lút nhìn Đường Ninh, đây là lần đầu tiên anh ta nhìn Đường Ninh từ khoảng cách gần thế này, nhưng sao anh ta cứ cảm thấy cô còn khó đoán hơn so với Lan Hề, bởi vì biểu tình không sơ hở nào của cô, cử chỉ thần thái, đều khiến anh ta không thể nhìn ra cô sâu hay nông, có lẽ là sợ bị thương ở trong cái vòng này, nên cô mới cẩn thận và thận trọng như vậy.
Cô quá điềm tĩnh, nhìn qua có vẻ như là người không tranh với đời, nhưng La Hạo cũng biết rất rõ, với những người thật sự có EQ cao, điều đầu tiên bọn họ làm được là biết kiểm soát cảm xúc.
Về điểm này, không thể nghi ngờ là Đường Ninh đã làm quá tốt.
Rất nhanh, cả hội trường dạ tiệc từ thiện vang lên tiếng xì xào bàn tán kèm theo tiếng thét chói tai, Mặc Đình bước nhanh vào hội trường, dĩ nhiên đã thu hút ánh mắt của rất nhiều cô gái, chỉ là anh gần như làm ra vẻ lạnh lùng với người ngoài, anh bình tĩnh bước nhanh về phía vị trí ngồi của mình, chỉ có lúc anh đi qua trước mặt Đường Ninh, anh thả chậm tốc độ lại, ngón tay làm như vô tình lướt qua mu bàn tay của cô.
Đường Ninh làm như không quan tâm đến hành động này của anh, không lên tiếng, cũng không cố tình nhìn anh, chỉ là trái tim của cô đập rộn lên là điều không thể nghi ngờ.
Bất chợt, Đường Ninh lại thầm cười mình ngốc ở trong lòng, rõ ràng là chồng mình chỉ chạm nhẹ vào, cô lại có cảm giác như trúng được giải thưởng lớn vậy, lại còn cảm thấy mình đang trôi dạt trong mộng ảo nữa chứ.
Dù sao, nơi này có rất nhiều ánh mắt đang dõi theo anh
Sau đó, Mặc Đình ngồi xuống trong cái nhìn chăm chú của tất cả mọi người.
Lan Hề nghiêng đầu nhìn về phía Mặc Đình, nào ngờ bị Mặc Đình nhạy bén phát hiện ra, để che giấu trái tim đang đập loạn nhịp của mình, Lan Hề lập tức vỗ lên cánh tay của Đường Ninh, giả vờ chào hỏi cô.
Bị vượt qua La Hạo thấy Lan Hề như vậy, cũng đi theo có chút tim đập rộn lên, quả nhiên là không thể nói láo, nếu không, thật vẫn sẽ có tật giật mình.
Đường Ninh xoay đầu lại nhìn Lan Hề, nở nụ cười nói: "Xin chào Lan tổng."
"Lần trước lúc gặp ở lễ trao giải, tôi đã chú ý tới cô rồi, chỉ là đáng tiếc, chúng ta không có duyên phận, mặc dù tôi cảm thấy rất tiếc nuối, nhưng tôi vẫn sẽ chúc phúc cho cô."
Đường Ninh nghe thấy đối phương nói vậy, vẻ mặt thoáng vẻ mờ mịt, đang muốn hỏi cho rõ, La Hạo đang bị kẹp giữa hai người lập tức mở miệng: "Lan tổng, lát nữa rồi nói chuyện, sự kiện sắp bắt đầu rồi."
Đường Ninh ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông đang nói chuyện này, không biết tại sao, cô luôn cảm thấy anh ta đang che giấu cái gì đó, sau đó, cô lại nghĩ tới người của Chanh Điền đã gửi mail nặc danh nhắc nhở cô chú ý đến chuyện bị bôi đen lúc trước.
Giọng điệu của người đó, ngược lại rất giống với người đàn ông này, nhưng rõ ràng là bây giờ anh ta đang ngăn cản điều gì đó.
Là địch hay bạn, còn khó để xác định...
Vì vậy, Đường Ninh không mở miệng hỏi Lan Hề nữa, cô chỉ khẽ mỉm cười, chuyển tầm mắt về phía sân khấu, nhìn người dẫn chương trình đã bắt đầu đứng lên sân khấu dẫn chương trình.
La Hạo thở phào nhẹ nhõm, nếu Đường Ninh phơi này ra chuyện mình không nhận được lời mời từ phía Chanh Điền ngay tại đây, như vậy anh ta rất khó xuống nước được. Vì vậy, anh ta phải nghĩ cách kéo Đường Ninh đi.
Ngay sau đó, chương trình đấu giá bắt đầu, Đường Ninh nhìn Mặc Đình giơ bài lên rất nhiều lần, cô cũng biết, cho dù Mặc Đình có là cánh chim đầu đàn trong giới giải trí, anh nhất định phải gánh vác rất nhiều trách nhiệm và sứ mạng.
La Hạo nhìn thẳng vào Đường Ninh, anh ra rất muốn biết lúc này Đường Ninh đang suy nghĩ điều gì, nhưng mặc kệ cô đang suy nghĩ gì, anh ta đều phải kéo cô ra khỏi nơi này, để tránh phát sinh cục diện không thể nào khống chế được.
Vì vậy, anh ta giả vờ trượt tay, làm đổ nước mà nhân viên phục vụ đã chuẩn bị sẵn, miệng chai nước đổ về phía Đường Ninh, đổ rất nhiều nước ra ngoài, cũng đổ thẳng lên chiếc váy màu trắng Đường Ninh đang mặc trên người
Đường Ninh cảm thấy lạnh lẽo, từ phần đầu gối trở xuống, nhanh chóng bị nước lạnh thấm ướt...
Quan trọng hơn, chất liệu của chiếc váy trắng này là Chiffon, một khi bị nước thấm ướt thì chất vải này sẽ bó sát để lộ da thịt, vô cùng bất nhã.
"Xin lỗi... Đường tiểu thư, tôi đã làm ướt váy của cô..." La Hạo lập tức nói xin lỗi.
Trên thực tế, Đường Ninh biết La Hạo cố ý làm như vậy, nhưng cô vẫn không tỏ vẻ tức giận, chỉ lắc đầu nói: "Không sao."
Tuy nhiên, bây giờ đang là tháng mười, mà Đường Ninh lại ăn mặc đơn bạc, cộng thêm váy trên người bị thấm ướt, cô không nhịn được hơi phát run, cô vô thức xoa xoa cánh tay, lúc này, nghệ sỹ dương cầm ngồi ở bên trái đẩy bả vai của cô, đưa cho cô một chiếc áo khoác màu đen
Đường Ninh nhìn chiếc áo khoác này, rồi chợt nhìn về phía Mặc Đình.
Phát hiện ra bây giờ anh chỉ mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng, còn áo khoác đang nằm trong tay nghệ sỹ dương cầm.
Anh không tự mình đưa cho cô, dĩ nhiên là vì tránh hiềm nghi, Đường Ninh nhận lấy áo khoác, cảm thấy ấm áp trong lòng.
Rất nhiều ánh mắt hâm mộ bắn về phía cô từ bốn phía xung quanh...
Đó là áo khoác của Mặc Đình đấy...
Bao nhiêu người muốn sờ cũng không có cơ hội đâu!
Nhưng bây giờ, chiếc áo này lại được Đường Ninh ôm vào trong ngực.
Quả nhiên, vẫn chỉ có chồng mình, mới biết sưởi ấm cho mình.
Đường Ninh ôm áo khoác, khoác lên trên đùi của mình, hơn nữa còn gửi một tin nhắn cho chị Long đang chờ ở bên ngoài, dặn cô ấy một giúp cô một chiếc váy, chờ lát nữa cô thay.
La Hạo nhìn Đường Ninh đắp áo khoác của Mặc Đình, cảm thấy mình đã làm hơi quá đáng, vừa rồi anh ta muốn cởi áo khoác của mình, nhưng là muốn ép Đường Ninh đi ra ngoài.
Cũng may, toàn bộ quá trình tiếp theo, Đường Ninh cũng không tìm Lan Hề tố cáo, La Hạo nhất thời thở phào nhẹ nhõm, nhưng anh ta cũng hơi thất vọng, theo lý thuyết, Đường Ninh không phải là người lãng phí cơ hội như thế này...
Rất nhanh, dạ tiệc từ thiện sắp đến giờ kết thúc, Lan Hề đi vào phòng vệ sinh, rốt cuộc Đường Ninh cũng bắt được cơ hội nói chuyện, cô nói với La Hạo: "Anh có thể cản được tôi lần này, nhưng anh có thể cản được tôi cả đời sao?"
La Hạo kinh ngạc, anh ta không ngờ Đường Ninh lại thẳng thừng như vậy.
"Tôi nghĩ, chắc anh không giống Dương Tịnh."
La Hạo sửng sốt mấy giây, rốt cuộc cũng quyết định nói thật với Đường Ninh: “Đúng là lúc trước Lan tổng đã bảo tôi liên lạc với cô, muốn ký hợp đồng với cô, nhưng tôi đã không liên lạc với cô theo lời cô ấy dặn, tối nay tôi làm như vậy, cũng không phải vì sợ chuyện này bị bại lộ, mà vì không muốn gây rắc rối trong những dịp như thế này mà thôi."
"Tôi không muốn giải thích tại sao tôi lại làm như vậy, nhưng cho dù không phải tôi, cũng sẽ có người khác đứng ra, ai bảo cô đã cản đường của quá nhiều người."
/110
|