Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Âm thanh chất vẫn vang lên, mà người qua đường thì sôi nổi chụp hình và nghị luận, bọn họ cảm thấy Đường Ninh không có tố chất, so với Mặc Vũ Nhu thì nhân phẩm của Mặc Vũ Nhu đáng tin hơn.
Tất cả mọi người vây quanh Đường Ninh khiến cho Đường Ninh không có khả năng rút lui, mà thực tế cô càng trấn định hơn, gỡ mắt kính, nhìn thẳng vào fan: “Trước khi mọi người muốn tôi trả lời vấn đề thì tôi có thể hỏi trước mấy vấn đề hay không?”
“Cô hỏi đi.” Mấy người cố tính gây khó dễ cho cô bày ra vẻ mặt xem xem cô làm được gì.
“Thứ nhất, các người nói mình là fan của tôi vậy tôi ra mặt năm nào, từng nhận giải thưởng gì, các người có thể kể ra không?”
Đám người bôi đen cô lập tức ngây ngốc, sao bọn họ có thể đi tìm hiểu về Đường Ninh cơ chứ? Bọn họ ghét Đường Ninh thế cơ mà.
“Tôi… chúng tôi đều là fan mới, tóm lại ban nãy cô vứt hoa của chúng tôi dưới đất chính là cô sai.”
“Hoa này có phải tôi ném xuống đất hay không tạm thời không nói, tôi tin camera ở sân bay sẽ ghi lại nhưng trước khi hoa rơi tôi đã nói xin lỗi, tôi nghĩ mọi người đều nghe được. Tôi thừa nhận thân là đồng nghiệp tôi còn phải học Vũ Nhu nhiều thứ, vậy xin hỏi cô còn gì không hài lòng hay không?” Đường Ninh vừa dứt lời, âm thanh nhẹ nhàng không hề cường thế nhưng lời nói vô cùng trực tiếp, chứng tỏ mấy người này không phải là fan của cô.
Mà là luôn mồm nhắc tới Mặc Vũ Nhu, hơn nữa vừa nãy Đường Ninh đã xin lõi, thái độ còn rộng lượng khiêm tốn, phần lớn đám người đi đường đã bắt đầu thay đổi thái độ… cảm thấy fan của Mặc Vũ Nhu vừa không rộng lượng lại còn quá phận.
“Không sai, tôi cũng thích cn, chúng tôi chỉ cảm tháy cô không có tư cách so sánh với cô ấy. Cô còn cướp đi vị trí người phát ngôn của cô ấy, cô mau trả lại nó cho cô ấy.” Nói xong đám người kia tiến lên đẩy Đường Ninh, Đường Ninh lảo đảo suýt chút nữa thì ngã xuống đất, may mắn… vệ sĩ mà Mặc Đình phái tới đúng lúc đẩy đám người ra đỡ lấy Đường Ninh, hơn nữa còn đẩy đám người vây quanh cô cách xa cô một khoảng.
Chị Long nổi giận, cô chắn trước mặt Đường Ninh sau đó quay đầu nói với cô: “Em đi trước đi, chị sẽ tới ngay.”
“Vâng.” Đường Ninh vẫn biểu hiện không tranh không giành như cũ, hơn nữa còn đeo kính râm rời đi.
“Hừ, hôm nay cô không cho chúng tôi một câu trả lời, không trả lại vị trí người phát ngôn cho Vũ Nhu thì đừng mơ qua cửa an ninh.” Đám người bôi đen cô hừ lên sau đó tay trong tay tạo thành lối đi.
“Các người cứ tin tưởng vào nhân phẩm của Mặc Vũ Nhu như vậy?” chị Long hỏi một câu đầy thâm ý.
“Đương nhiên không phải loại người mẫu ti tiện như nhà các người có thể so.”
“Những lời này tôi ghi lại rồi….” chị Long giơ di động lên: “Đến lúc đó tôi tặng các người món quà thú vị.” Nói xong chị Long gọi điện thoại cho cảnh sát, cảnh sát nhanh chóng cho người đến hộ tống cho Đường Ninh, hơn nữa cùng mấy vệ sĩ của Mặc Đình phái tới bảo vệ, Đường Ninh nhanh chóng rời đi nhưng trước khi đi còn nhỏ giọng nói gì đó với cảnh sát.
“Đường Ninh, hiện tại Mặc Vũ Nhu lại xào tin tức vị trí người phát ngôn lên hàng đầu rồi.”
“Vậy còn chờ cái gì, thả video…” Đường Ninh bình tĩnh nói.
“Chị chỉ chờ thời khắc này… vừa nãy để cho đám người kia xem, chờ nữ thần trong mắt bọn họ rốt cuộc là ngọc nũ hay là đồ ti tiện.” Nói xong chị Long gọi cho một người quen làm chó săn: “Lập tức phóng video chúng ta đã chuẩn bị ra đi.”
Hàn Vũ Phàm, để em anh có thể cứu Mặc Vũ Nhu bao nhiêu lần.
….
Trong phòng nghỉ của giải trí Thiên Nghệ, vốn Mặc Vũ Nhu đang mừng thầm vì đề tài này bị xào lên vị trí số 1 hơn nữa fan ở sân bay truyền đến hình ảnh, Đường Ninh bị bắt nạt không cách nào phản kháng, thật là giải hận, cô ta chính là muốn cho Đường Ninh nếm chút khổ sở, dành lấy vị trí người phát ngôn của cô ta thì phải trả giá lớn, sau này còn hay hơn đây.
“Vũ Nhu, lần này tin tưởng cô có thể dành được vị trí người phát ngôn tốt hôn cả HF.” Trợ lý ở bên cạnh mát xa giúp cô ta vừa vỗ mông ngựa cô ta.
“Đó là đương nhiên, tôi chính là muốn vị trí top 10 người mẫu hàng năm cơ.” Mặc Vũ Nhu cười vô cùng tự tin nhưng cũng là vì Hàn Vũ Phàm cho cô ta tự tin, ví dụ như lúc này, Hàn Vũ Phàm đột nhiên xuất hiện ở phòng nghỉ cầm hợp đồng đưa cho cô ta.
“Mau xem, quảng cáo lớn tới tay, lập tức mở cuộc họp.”
Mặc Vũ Nhu gật đầu, trong lòng vô cùng thoải mái, đoàn người nhanh chóng tiến vào phòng họp để thương lượng cho hoạt động sắp tới.
“Tuy Vũ Nhu mất hợp đồng HF nhưng lại bắt được hợp đồng mỹ phẩm quốc tế, cô ấy xứng đáng là bảo bối của giải trí Thiên Nghệ chúng ta.” Hàn Vũ Phàm cưng chiều khen Mặc Vũ Nhu: “Còn Đường Ninh sao, sau này còn có ai hỏi đều từ chối nói cô ta phải kết hôn, không nhận bất cứ hợp đồng người phát ngôn nào nữa.”
Vừa dứt lời, Mặc Vũ Nhu càng cười vui vẻ, nhưng mà… lúc hai người liếc mắt đưa tình bỗng nhiên Hàn Vũ Phàm nhận được điện thoại, ban đầu còn có thể thoải mái tươi cười, nhưng càng về sau càng trầm mặt: “Tiên sinh Blair, sao anh có thể nói hủy hợp đồng là hủy vậy?”
“Video bất nhã của anh và Mặc Vũ Nhu đã truyền đi một cách điên cuồng rồi, tôi cảm thấy mất mặt, hổ thẹn thay các người, đồ rác rưởi.” đối phương đáp lại một câu liền tắt máy.
“Sao lại thế này?” Mặc Vũ Nhu dò hỏi.
“Thương hiệu quảng cáo yêu cầu hủy hợp đồng.” Cùng lúc đó Hàn Vũ Phàm cầm di động lên mạng, top đầu tìm kiếm chính là video anh ta và Mặc Vũ Nhu lăn lộn ở bệnh viện. Lần này không phải là hình ảnh mà là clip, là clip không cách nào ghép hình, sau đó Mặc Vũ Nhu thò đầu xem, nhìn thấy clip xong….
Cô ta sợ tới mức ném di động xuống đất: “Tại sao lại như vậy? Như thế nào…Sẽ…?”
Mọi người trong phòng họp cầm di động ra tìm kiếm, mà Mặc Vũ Nhu như bị người ta bắt gian lập tức mắng mọi người: “Không được xem, không được tìm kiếm.”
“Xong rồi…tất cả đều xong rồi…” Hàn Vũ Phàm tức giận đặt mông ngồi ở trên ghế: “Rốt cuộc là ai đối nghịch với tôi.”
Không chỉ đám người của giải trí Thiên Nghệ mà chính là đám người hâm mộ của Mặc Vũ Nhu cũng nổi giận, bởi vì hôm nay bọn họ còn tin tưởng và nhân phẩm của Mặc Vũ Nhu đi gây phiền toái cho Đường Ninh, kết quả… lúc này bị quẳng cho cái tát vang dội như thế.
Mà lúc này, chị Long và Đường Ninh đã xuống máy bay, cô ấy cũng ẩn nấp trong hội fan kia, lúc này nhìn cô ta bị bôi đen: “Không nghĩ tới Mặc Vũ Nhu lại là đồ đê tiện như vậy,thế mà chúng ta còn yêu thích không chịu nổi, thật là mù mắt chó, sau này… tôi đời đời chán ghét cô ta.”
“Tôi cũng thế…”
“Tôi cũng thế…”
“Chúng ta đi chủ động nhận sai đi, cho Đường Ninh một cái trong sạch, ở sân bay chúng ta cố ý bôi nho cô ấy, nhất định cô ấy đuề biết hết nhưng lại gây không phiền toái cho chúng ta, hơn nữa lúc cảnh sát đối phó với chúng ta, cô ấy còn dặn dò cảnh sát không cần làm chúng ta bị thương, chính tôi… tôi cũng nghe thấy nhưng mà không nói cho mọi người.” Một fan áy náy.
“Còn có hành trình của Đường Ninh là trợ lý của Mặc Vũ Nhu cho chúng ta xem.’
Chị Long nhìn đến đây không nhịn được cười to… sảng khoái.
Tiện nhân và cặn bã, nhất định lúc này đang gấp đến độ xoay quanh mà xem.
“Đường Ninh, sao em có thể thông minh như vậy chứ? Chị yêu em muốn chết.” chị Long ôm Đường Ninh hôn một cái.
“Nhưng mà em không yêu chijd dâu…” Đường Ninh có chút ghét bỏ nói.
“Vậy em yêu ai, Mặc tổng hả?”
Đường Ninh thật nhớ Mặc Đình, nhớ đến nụ hôn của anh… thói quen thật là thứ đáng sợ, nhất là thói quen có thuốc độc trong đó.
/110
|