Ngày hôm sau, Hạ Thất Thất ráng gượng lại sức khỏe yếu đuối của mình để làm thủ tục xuất viện.
Trước khi rời khỏi, cô ấy ghé qua phòng trẻ sơ sinh, và muốn đưa đứa con đi theo, tuy rằng sự xuất hiện của đứa bé này, đã đem lại sự u ám đếm không xuể cho cô ấy, nhưng, mang thai mười tháng, cuối cùng cô ấy vẫn không nỡ bỏ rơi nó.
Nhưng, y tá lại nói với cô ấy rằng, đứa con đã bị Sở Thế Kiệt ẵm đi rồi.
Cô ấy Sững sốt, không hiểu tại sao Sở Thế Kiệt lại ẵm đứa bé mà không phải con ruột mình đi.
Đầu óc hoang mang, cô ấy về đến biệt thự của Sở Thế Kiệt, người giúp việc đã sớm đem hành lý cô ấy vứt ra ngoài, ngay cả cửa lớn còn không cho cô ta vào.
Trời đất rộng lớn, cuối cùng cô ấy đã không còn chốn dung thân, cô ấy vốn mồ coi cha mẹ, và bây giờ càng cô độc hơn nữa.
Trên người Hạ Thất Thất không còn bao nhiêu tiền nữa, và cô ấy đã hai năm không đi làm rồi, nhất thời chỉ có thể tạm thời tìm được công việc nhân viên phục vụ mà làm để kiếm tiền trả tiền thuê nhà.
Trong một ngày, trên tivi của nhà hàng, phát ra một tin tức,công tử nhà họ Sở - Sở Thế Kiệt, trong tuần sau, sẽ lấy thiên kim tiểu thư nhà họ Hàn- Hàn Nhã làm vợ, hôn lẽ dự tính sẽ tốn kém trên mười tỷ, còn được mọi người gọi là hôn lễ thế kỷ.
Mâm đĩa trên tay cô ấy, rơi xuống đất loảng xoảng.
Hạ Thất Thất phải chịu nghe một trận la mắng từ quản lý, sau đó hồn bay phách lạc mà đi về nhà, ngay cả cửa còn chưa kịp đóng, thì cô ấy đã ngã quỵ xuống đất.
Những uất ức liên tục của những ngày liền đã khiến cô ấy khóc òa lên, cô ấy tự ép bản thân mình không được nghĩ đến, ép bản thân mình trở thành một người mình đồng da sắt, nhưng khi nghe tin Sở Thế Kiệt và Hàn Nhã sắp cử hành hôn lễ, thì trong lòng cô ấy vẫn đau như cắt.
Trái tim như bị ai đó xé nát và quăng xuống đại dương lạnh lẽo, mùi vị mặn chát đó, đau đến nỗi cô ấy muốn nghẹt thở.
Cô ấy khóc đến nỗi không còn hơi để khóc, mệt lừ người mà xụi xuống đất, không còn chút sức sống nào.
Trong lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân của giày cao gót, tiếng bước chân ngày càng gần, cuối cùng, dừng ngay trước mặt cô ấy.
“Ơ, Thất Thất, sao cô khóc tới đau lòng quá vậy, là vì biết được tin tôi và anh Kiệt sắp kết hôn rồi nên vui mừng đến phát khóc sao?”
Là một giọng nói quen thuộc.
Hạ Thất Thất ngước đầu lên, nhìn thấy Hàn Nhã trên người với chiếc váy dài tinh tế.
“Đi ra.” Hạ Thất Thất lạnh lùng nói.
“Thất Thất, sao mà vô tình quá vậy.” Hàn Nhã ngồi xổm xuống, từ trong chiếc túi xách tay Prada lấy ra một tấm thiệp mời, nhét vào tay của Hạ Thất Thất, nhễnh môi lên cười một cách khéo léo, như đang khoe khoang sự vui sướng của mình,” hôn lễ vào tuần sau của tôi và anh Kiệt, cô nhất định phải đến đó, tôi biết cuộc sống của cô bây giờ không được ổn lắm, bữa tiệc sẽ rất phong phú, nếu như cô muốn đến ăn bữa cơm no thì cũng tốt thôi.”
Cô ta tưởng Hạ Thất Thất là ăn xin sao?
Ánh mắt của Hạ Thất Thất càng lạnh lùng hơn, “Ra ngoài, lập tức ra ngoài cho tôi.”
“Ơ Ơ, giận rồi à?” Hàn Nhã cười nhẹ một tiếng, vỗ vào gương mặt hốc hác của Hạ Thất Thất, đắc ý nói, “Với tư cách từng là chị em tốt của nhau, nhân lúc hôm nay tôi tâm trạng tốt, tôi nói cho cô biết điều này, cô có biết, Mục Tư Vận đêm đó, tại sao lại xuất hiện trên giường bệnh của cô không?”
Hạ Thất Thất trừng mắt lên, “Tại sao?”
Hạ Thất Thất cười lên, “Đó là vì anh Kiệt kiếm người, cố tình đưa Mục Tư Vận đến giường cô, để dựng lên một cảnh bắt gian tại trận, để cho cô ngồi đúng vị trí dâm phụ của cô!”
Trái tim Hạ Thất Thất bỗng trở nên nặng trĩu, “Cô nói bậy, anh Kiệt sẽ không làm như vậy đâu!”
“Tại sao lại không?”
Hàn Nhã cười một cách tàn nhẫn, “Khi anh Kiệt đã nhận định cô là đàn bà độc ác đã thuê hung thủ giết tôi, sự căm hận của anh ấy đối với cô, cũng đủ làm cho anh ấy tìm mọi cách, dùng mọi thủ đoạn để ly hôn với cô rồi. Anh ấy cố tình dựng cảnh Mục Tư Vận xuất hiện trên giường của cô, sau đó khiến cho những y tá đến để bắt gian tại trận, còn đứa bé đó thì, Ha ha, tôi cũng không giấu gì cô, ngay cả đứa bé đó, cũng là do anh Kiệt đánh tráo đó.”
“Mục Tư Vận có người anh sinh đôi, trùng hợp hơn là đứa con của người anh đó cũng sinh ngay ngày hôm đó, anh Kiệt liền lợi dụng đứa con của người anh đó, khiến cho mọi người đều nhận định rằng cô giấu anh ấy đi ngoại tình, ngay cả Sở lão gia, cũng vì thế mà khinh bỉ cô.
“Thất Thất, cô đã bị cô lập hoàn toàn rồi, và tất cả mọi thứ, cũng là người đàn ông mà cô yêu nhất tận tay làm tặng cô đấy, cô, có vui không?”
Trước khi rời khỏi, cô ấy ghé qua phòng trẻ sơ sinh, và muốn đưa đứa con đi theo, tuy rằng sự xuất hiện của đứa bé này, đã đem lại sự u ám đếm không xuể cho cô ấy, nhưng, mang thai mười tháng, cuối cùng cô ấy vẫn không nỡ bỏ rơi nó.
Nhưng, y tá lại nói với cô ấy rằng, đứa con đã bị Sở Thế Kiệt ẵm đi rồi.
Cô ấy Sững sốt, không hiểu tại sao Sở Thế Kiệt lại ẵm đứa bé mà không phải con ruột mình đi.
Đầu óc hoang mang, cô ấy về đến biệt thự của Sở Thế Kiệt, người giúp việc đã sớm đem hành lý cô ấy vứt ra ngoài, ngay cả cửa lớn còn không cho cô ta vào.
Trời đất rộng lớn, cuối cùng cô ấy đã không còn chốn dung thân, cô ấy vốn mồ coi cha mẹ, và bây giờ càng cô độc hơn nữa.
Trên người Hạ Thất Thất không còn bao nhiêu tiền nữa, và cô ấy đã hai năm không đi làm rồi, nhất thời chỉ có thể tạm thời tìm được công việc nhân viên phục vụ mà làm để kiếm tiền trả tiền thuê nhà.
Trong một ngày, trên tivi của nhà hàng, phát ra một tin tức,công tử nhà họ Sở - Sở Thế Kiệt, trong tuần sau, sẽ lấy thiên kim tiểu thư nhà họ Hàn- Hàn Nhã làm vợ, hôn lẽ dự tính sẽ tốn kém trên mười tỷ, còn được mọi người gọi là hôn lễ thế kỷ.
Mâm đĩa trên tay cô ấy, rơi xuống đất loảng xoảng.
Hạ Thất Thất phải chịu nghe một trận la mắng từ quản lý, sau đó hồn bay phách lạc mà đi về nhà, ngay cả cửa còn chưa kịp đóng, thì cô ấy đã ngã quỵ xuống đất.
Những uất ức liên tục của những ngày liền đã khiến cô ấy khóc òa lên, cô ấy tự ép bản thân mình không được nghĩ đến, ép bản thân mình trở thành một người mình đồng da sắt, nhưng khi nghe tin Sở Thế Kiệt và Hàn Nhã sắp cử hành hôn lễ, thì trong lòng cô ấy vẫn đau như cắt.
Trái tim như bị ai đó xé nát và quăng xuống đại dương lạnh lẽo, mùi vị mặn chát đó, đau đến nỗi cô ấy muốn nghẹt thở.
Cô ấy khóc đến nỗi không còn hơi để khóc, mệt lừ người mà xụi xuống đất, không còn chút sức sống nào.
Trong lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân của giày cao gót, tiếng bước chân ngày càng gần, cuối cùng, dừng ngay trước mặt cô ấy.
“Ơ, Thất Thất, sao cô khóc tới đau lòng quá vậy, là vì biết được tin tôi và anh Kiệt sắp kết hôn rồi nên vui mừng đến phát khóc sao?”
Là một giọng nói quen thuộc.
Hạ Thất Thất ngước đầu lên, nhìn thấy Hàn Nhã trên người với chiếc váy dài tinh tế.
“Đi ra.” Hạ Thất Thất lạnh lùng nói.
“Thất Thất, sao mà vô tình quá vậy.” Hàn Nhã ngồi xổm xuống, từ trong chiếc túi xách tay Prada lấy ra một tấm thiệp mời, nhét vào tay của Hạ Thất Thất, nhễnh môi lên cười một cách khéo léo, như đang khoe khoang sự vui sướng của mình,” hôn lễ vào tuần sau của tôi và anh Kiệt, cô nhất định phải đến đó, tôi biết cuộc sống của cô bây giờ không được ổn lắm, bữa tiệc sẽ rất phong phú, nếu như cô muốn đến ăn bữa cơm no thì cũng tốt thôi.”
Cô ta tưởng Hạ Thất Thất là ăn xin sao?
Ánh mắt của Hạ Thất Thất càng lạnh lùng hơn, “Ra ngoài, lập tức ra ngoài cho tôi.”
“Ơ Ơ, giận rồi à?” Hàn Nhã cười nhẹ một tiếng, vỗ vào gương mặt hốc hác của Hạ Thất Thất, đắc ý nói, “Với tư cách từng là chị em tốt của nhau, nhân lúc hôm nay tôi tâm trạng tốt, tôi nói cho cô biết điều này, cô có biết, Mục Tư Vận đêm đó, tại sao lại xuất hiện trên giường bệnh của cô không?”
Hạ Thất Thất trừng mắt lên, “Tại sao?”
Hạ Thất Thất cười lên, “Đó là vì anh Kiệt kiếm người, cố tình đưa Mục Tư Vận đến giường cô, để dựng lên một cảnh bắt gian tại trận, để cho cô ngồi đúng vị trí dâm phụ của cô!”
Trái tim Hạ Thất Thất bỗng trở nên nặng trĩu, “Cô nói bậy, anh Kiệt sẽ không làm như vậy đâu!”
“Tại sao lại không?”
Hàn Nhã cười một cách tàn nhẫn, “Khi anh Kiệt đã nhận định cô là đàn bà độc ác đã thuê hung thủ giết tôi, sự căm hận của anh ấy đối với cô, cũng đủ làm cho anh ấy tìm mọi cách, dùng mọi thủ đoạn để ly hôn với cô rồi. Anh ấy cố tình dựng cảnh Mục Tư Vận xuất hiện trên giường của cô, sau đó khiến cho những y tá đến để bắt gian tại trận, còn đứa bé đó thì, Ha ha, tôi cũng không giấu gì cô, ngay cả đứa bé đó, cũng là do anh Kiệt đánh tráo đó.”
“Mục Tư Vận có người anh sinh đôi, trùng hợp hơn là đứa con của người anh đó cũng sinh ngay ngày hôm đó, anh Kiệt liền lợi dụng đứa con của người anh đó, khiến cho mọi người đều nhận định rằng cô giấu anh ấy đi ngoại tình, ngay cả Sở lão gia, cũng vì thế mà khinh bỉ cô.
“Thất Thất, cô đã bị cô lập hoàn toàn rồi, và tất cả mọi thứ, cũng là người đàn ông mà cô yêu nhất tận tay làm tặng cô đấy, cô, có vui không?”
/46
|