Tuy rằng kết quả trận đấu giữa Trác Tri Viễn và Tần Phỉ đã có, nhưng mà do hai người đều có được kiếm linh của mình, vì vậy Mạc Tuân cũng không có lập tức tuyên bố bắt đầu trận luận võ tiếp theo, mà là sáu vị trưởng lão họp lại với nhau, tựa hồ đang nhỏ giọng thương lượng cái gì.
Toàn bộ đệ tử đều đang chờ đợi kết quả thương nghị của các trưởng lão, nhưng tuyệt đại đa số mọi người trong lòng đều đã có đáp án, Trần Nhất Tân vừa rồi là người đầu tiên biểu diễn ra kiếm linh của bản thân, liền được tuyên bố miễn thi đấu tiếp, trực tiếp nhập vào danh sách năm người cuối cùng, mà hiện tại Tần Phỉ và Trác Tri Viễn cũng đều đã thi triển ra kiếm linh của chính mình, cho dù Tần Phỉ có thua dưới tay Trác Tri Viễn, nhưng mà bất kể người nào cũng biết, những người khác nếu đụng phải Tần Phỉ, kết quả duy nhất chính là trong nháy mắt bị đánh bại.
Thật lâu sau, Mạc Tuân rốt cục đứng ở trung tâm đàn tế, cao giọng tuyên bố quả quả thương nghị của các trưởng lão.
Không nằm ngoài dự liệu của đại đa số đệ tử, Mạc Tuân tuyên bố Trác Tri Viễn và Tần Phỉ cùng nhau trực tiếp nhập vào danh sách năm người cuối cùng, mà theo đó Giang Vô Hoạn cùng tổ với bọn họ sẽ lấy thân phận trong bại tổ giả tiến vào vòng luận võ tiếp theo.
Tuy rằng Mạc Tuân cuối cùng theo lệ hỏi có hay không có đệ tử nào dị nghị, nhưng mà với chênh lệch thực lực bày ra trước mắt, ai lại nguyện đi làm cái chuyện nhìn cái là biết không thu được kết quả tốt này? Cho dù có thể thừa dịp Tần Phỉ bị thương thực lực đại tổn chiến thắng hắn, nhưng mà sau này thì sao? Tần Phỉ lòng dạ hẹp hòi nổi tiếng ở Thanh Nguyên Sơn ai ai không biết, còn không sợ sau này hắn tìm cơ hội trả thù hay sao?
Về phần Trác Tri Viễn? Căn bản không đệ tử nào có tâm tư cố gắng đi khiêu chiến hắn, chính miệng Dịch Đông Lai cũng đã thừa nhận Trác Tri Viễn cường đại, ngoại trừ đại sư huynh Phong Thiếu Thừa như cũ vẫn đang bế quan, chỉ sợ cũng chỉ có Trần Nhất Tân mới có thể cùng Trác Tri Viễn có lực liều mạng. Mà những người khác, hiển nhiên cũng không phải là đối thủ của Trác Tri Viễn. Huống hồ Trác Tri Viễn hiện tại cơ hồ hoàn hảo không tổn hao gì, ai mà ngu ngốc muốn đi khiêu chiến hắn chứ?
Cứ như vậy, trong số hai mươi bốn đệ tử thi đấu, kỳ thật còn chưa có ai bị loại bỏ, thế nhưng đã quyết định ra ba trong số năm người cuối cùng. Hai mươi mốt đệ tử còn lại, phải tranh đoạt vị trí hai người cuối cùng. Hơn nữa, nhìn tình hình hiện tại, hai tấm vé cuối cùng này chỉ sợ cũng nằm trong tầm tay Dịch Đông Lai, Giang Vô Hoạn cùng với Mạnh Vân Cao. Rất hiển nhiên, thực lực của ba người này đích thực hơn những người khác một bậc.
Sau khi biết được kết quả, Trác Tri Viễn thậm chí cũng không có tiếp tục lưu lại ở đàn tế, mà là hướng về phương hướng hội thích phong bay đến. Người khác không biết huyền cơ trên thanh kiếm hắn đeo trên lưng, nhưng hắn thì rất rõ ràng. Vừa rồi, hắn chỉ là dựa vào kinh nghiệm trong thập vạn thâm uyên mà cố sức khống chế giới tử nguyên lực, mới có thể bắt chước ra được hiệu quả của kiếm linh. Mà trên thực tế, chân chính dùng để chiến thắng Tần Phỉ, chính là thanh đoản kiếm trong suốt bên trong cánh tay phải của hắn, cùng với giới tử nguyên lực mà bảy năm qua hai tay của Trác Tri Viễn hấp thu không biết bao nhiêu.
Trước khi phá vỡ ngũ nhạc thần kiếm của Tần Phỉ, nhìn như là Trác Tri Viễn tu luyện 【 tam hỏa cực nguyên kình 】 đến trình độ tinh diệu, nhưng thật ra Trác Tri Viễn hoàn toàn rõ ràng, nếu như trong cánh tay phải không có thanh đoản kiếm trong suốt, mình cho dù đem 【 tam hỏa cực nguyên kình 】 luyện đến tầng thứ ba, đủ ba loại hỏa diễm, chỉ sợ cũng không làm gì được ngũ nhạc thần kiếm của Tần Phỉ. Nói thẳng ra, chân chính trợ giúp Trác Tri Viễn thắng Tần Phỉ, chính là 【 Như Ý Luyện Bảo Quyết 】, hết thảy những thứ khác, cũng chỉ là thủ đoạn Trác Tri Viễn dùng để che giấu mà thôi.
Rồi sau đó sau khi Tần Phỉ sử xuất bản lĩnh luyện kiếm thành ti, Trác Tri Viễn mặc dù là dụng giới tử nguyên lực hợp thành cự võng, đem tất cả kiếm ti đều bao vây bên trong, nhưng mà chân chính trong cự võng đem kiếm ti toàn bộ bẻ gãy, cũng là do thanh đoản kiếm trong suốt trong cánh tay phải làm. Sở dĩ thời khắc cuối cùng, mọi người còn có thể chứng kiến Trác Tri Viễn đem thanh kiếm kia hoàn hảo vô khuyết đút trở vào vỏ kiếm trên lưng, cũng là do Trác Tri Viễn lợi dụng giới tử nguyên lực che mắt mà thôi.
Thanh trường kiếm kia khi được đút trở vào trong vỏ kiếm, những giới tử nguyên lực này liền bị hai tay của Trác Tri Viễn hút vào bên trong. Hiện tại, thanh trường kiếm hắn đeo trên lưng, nhìn như không có vấn đề gì, nhưng nó chỉ là một vỏ kiếm khống, chỉ còn lại là một cái chuối kiếm mà thôi.
Nhanh chóng rời khỏi đàn tế, Trác Tri Viễn lúc này rốt cục mới thở dài nhẹ nhóm một hơi, ít nhất bí mật trong vỏ kiếm sẽ không bị người khác phát hiện. Từ biểu hiện vừa rồi của mấy vị trưởng lão, bọn họ cũng không có phát hiện ra bí mật của Trác Tri Viễn, chuyện này một khi tiết lộ ra ngoài, hậu quả như thế nào, Trác Tri Viễn căn bản không dám nghĩ tới. Lấy thái độ vi diệu của sư môn đối với hắn từ trước tới nay, Trác Tri Viễn cũng không nhận ra trong số các vị trưởng lão kia có người tỏ thái độ tán thưởng đối với hắn, cho hắn là một trong nhưng nhân tài kiệt xuất trong hàng ngũ đệ tử trẻ tuổi.
Nhìn thấy bóng lưng Trác Tri Viễn vội vàng rời đi, trong những người xung quanh đàn, có hai người trên mặt có chút đăm chiêu. Người đầu tiên là Trần Nhất Tân, hắn là người tương đối hiểu rõ Trác Tri Viễn nhất, hắn cũng bất ngờ là lấy tính cách của Trác Tri Viễn, sau khi một trận đại thắng oanh liệt như thế này, liền lập tức rời đi một câu cũng không nói. Ít nhất, Trác Tri Viễn hẳn sẽ là tới chỗ Trần Nhất Tân và Lý độ chào hỏi. Hơn nữa, kiếm linh của Trác Tri Viễn thật quá mức cổ quái, Trần Nhất Tân rà soát lại những kiến thức của mình, cũng không nghĩ ra có loại kiếm linh nào như vậy, hơn nữa, xuất hiện kiếm linh thủy chung là phải phối hợp với kiếm chiêu, tỷ như Trần Nhất Tân chính là kết hợp với 【 kim cương long tượng kiếm 】 mà tu luyện ra kiếm linh, còn Tần Phỉ thì kết hợp với 【 Ngũ Nhạc thần kiếm 】 tu luyện ra kiếm linh, nhưng mà, chẳng lẽ Trác Tri Viễn lợi dụng 【 Linh Tê kiếm chỉ 】 để tu luyện ra kiếm linh hay sao? Đây cũng là thật khó để mà tưởng tượng!
Người còn lại đang đăm chiêu, chính là bại tướng của Trác Tri Viễn, Giang Vô Hoạn.
Bởi vì Giang Vô Hoạn bản thân tu luyện một môn ma công gọi là 【 ô sát la hầu huyết diễm 】, bởi vậy hắn đối với loại chuyện này thì có vẻ mẫn cảm hơn một chút. Thời điểm khi mà Trác Tri Viễn đang cùng Tần Phỉ đối chiến, thi triển ra cái gọi là kiếm linh , ở trong mắt người khác có lẽ vẻn vẹn chỉ là quái dị mà thôi. Nhưng mà Giang Vô Hoạn thì lại có thể nhìn ra bản chất của thứ này, Giang Vô Hoạn thầm nghĩ, nếu như không có các sư trưởng ở đây, chỉ là hắn và sư huynh đệ ngang hàng đối chiến, hắn cũng có thể lợi dụng 【 ô sát la hầu huyết diễm 】bắt chước ra bộ dáng của kiếm linh. Tại trong mắt Giang Vô Hoạn, Trác Tri Viễn cũng chỉ là bắt chước ra bộ dạng của kiếm linh mà thôi, cũng không phải chân chính tu luyện ra kiếm linh. Hơn nữa, tựa hồ Trác Tri Viễn căn bản không có kinh nghiệm về phương diện này, nếu không hắn sẽ làm ra kiếm linh nhìn qua càng chân thật hơn.
/138
|