— Em quá đáng vừa thôi !!! Bộ em không pk nghĩ sao ??? Thư và Phong c.t 2 năm trc rồi và trc khi Thư gặp lại Phong thì Phong đã gặp tôi trc rồi , sau khi học đc cỡ 1,2 tháng thì chị em mới chuyển đến...., chưa biết rõ mọi chuyện thì đã xồn xồn lên rồi, em nghe chị em nói lại như thế nào , tôi không cần biết....nhưng...sự thật thì chỉ có 1 thôi ( t/g: giống Conan thế ><...
~~ tg mệt quá r thôi thì nếu đăng chao mà bụ ngắt quãng thù chao sau tg bổ sung phần sau z ~~
— TÔI...không phải là người đến phá hoại hạnh phúc của Phong và chị em....nếu như em không phải là google thì đừng làm như cái gì mình cũng pk ! - nó
— ...nhưng mà.... - Yến như nghĩ thấy điều nó nói có phần gì đúng và thuyết phục lắm...
— nhưng ...nhưng cái nồi gì....nãy h nghe em nói mà chị thấy bực luôn á .... tôi không trách chị em dại dột mà tôi trách em vì quá ngông cuồng... - nó gạt con dao đang dí trên mặt mình xuống đất
— không !!! Không !!! ..KHÔNG PHẢI MÀ !!! LÀ BÀ CHỊ SAI TRƯỚC MÀ !!! không phải tôi !!! Không phải tôi !!! Tôi cất công vậy mà, không lẽ công cốc , không kẽ chỉ vì 1 sai lầm nho nhỏ mà ...mà...thành ra như vậy sao...??? Tôi không tin !!! Đúng rồi mà !!! Tất cả là do bà chị !!! Không phải tôi hay chị tôi !!!....đúng z ... - Yến tự nhiên ôm đầu , đi lùi lại về phía bức tường miệng cứ lẩm bẩm lẩm bẩm
— TÔI KHÔNG CÓ SAI !!! - Yến tự nhiên móc 1 cây dao trong túi ra lao thẳng về phía nó
— DỪNG LẠI !!!
Bỗng dưng 1 giọng nói quen thuộc vang lên...Làm Yến dừng lại mắt đảo qua người vừa thốt lên câu đó...
— bỏ cây dao xuống ... - Minh nhẹ nhàng nói
— tôi đâu có làm gì sai đâu ... - Yến đưa đôi mắt ngấn nước nhưng truyền cho ngta có cảm giác ghê ghê , vừa nói vừa nhìn Minh như cố nói mình vô tội
— đúng rồi ! Không sai ! Bởi vậy nên bỏ con dao nha , từ từ nói chuyện ... - Minh cố nói chuyện nhỏ nhẹ
Yến như chăm chú lắm....
— TÔI KHÔNG SAI NHƯNG MÀ NÓ SAI !!! - Yến hét lên rồi cầm dao lao về phía nó
Nó thì do k tránh đc nên bị 1 nhát vào vai... nói chung là không phải sâu chỉ là sướt ngoài da thôi nhưng mà máu chảy nhiều lắm.
......
* KENG , LENG KENG.. LENG KENG *
Yến sau khi đâm nó xong thì tự nhiên con dao đang cầm trên tay thì rớt luôn xuống đất....
— e...em..., tôi...tôi....không cố ý....em xin lỗi....không cố ý mà....hức hức....xin lỗi xin lỗi....tôi xin lỗi....em xin lỗi....bà...chị...bà...chị có sao không !!! Em ...em.... - Yến bỗng dưng ôm đầu , rồi xin lỗi nó dữ dội nhỏ khóc....tự nhiên nhỏ khóc rất nhiều...rồi nhỏ ôm mặt quỳ xuống đất
Sau đó còn có chuyện bất ngờ hơn tự nhiên Minh ngồi xuống ôm Yến vào lòng ( t/g: lợi dụng hé ><...
— đấy bà chị thấy đấy ! Chị tôi đúng là ngu đúng không , cái gì cũng chỉ vì 1 chữ Tình mà thôi ! - Yến nhẹ nhàng nói
—.... - nó im lặng , thật sự nó không biết nói gì hơn , thật sự hơi bị sốc à nha, cũng có 1 chút hơi bực .. mà cũng có 1 chút zui zui
Uầy mà nãy h quên nói hình như ngoài cửa có người thì phải ..ý mà hình như không phải 1 người đâu mà cỡ 3,4 người ý ><...
Sau khi đc Minh ôm vào lòng thì Yến cũng dụi mặt vào đó thút thít , rồi không pk phải do sốc quá hay gì mà ngất luôn...
— ê ! Có sao không để tôi xé áo băng lại cho cô nha ! - Nam có lòng tốt
Nam có lòng tốt mà k hiểu sao lại nhận đc ánh nhìn chết người của thằng bạn thân mình nên thôi im luôn.
— ĐỂ ĐÓ CHO TAO !!! - hắn đẩy Nam qua 1 bên
Sau đó hắn lại phải xé thêm vạt áo của hắn mà bó cái vai của nó lại để cầm máu...h nhìn hắn không khác nào ăn mày —_–
— đỡ chưa ? - hắn ân cần hỏi
— đơ...đỡ...rồi...cũng không có bị thương gì nặng đâu.. - nó xấu hổ khi nhớ lại lời Yến kể hồi nãy
— thẹn cái gì nữa thì cũng pk rồi đó tôi cũng không nói gì thêm •_• - hắn quay mặt đi chổ khác
— ..ưm... - nó trả lời nhỏ nhẹ trong cuộc đời nó nó chưa bao h phải xấu hổ rồi vừa thẹn thùng tới như z, mà pk sao h gặp hoàn cảnh này chắc ai cũng phải z thôi ><...ngại nữa.....
— ưm.... - nó đáp nhẹ
~~ tg mệt quá r thôi thì nếu đăng chao mà bụ ngắt quãng thù chao sau tg bổ sung phần sau z ~~
— TÔI...không phải là người đến phá hoại hạnh phúc của Phong và chị em....nếu như em không phải là google thì đừng làm như cái gì mình cũng pk ! - nó
— ...nhưng mà.... - Yến như nghĩ thấy điều nó nói có phần gì đúng và thuyết phục lắm...
— nhưng ...nhưng cái nồi gì....nãy h nghe em nói mà chị thấy bực luôn á .... tôi không trách chị em dại dột mà tôi trách em vì quá ngông cuồng... - nó gạt con dao đang dí trên mặt mình xuống đất
— không !!! Không !!! ..KHÔNG PHẢI MÀ !!! LÀ BÀ CHỊ SAI TRƯỚC MÀ !!! không phải tôi !!! Không phải tôi !!! Tôi cất công vậy mà, không lẽ công cốc , không kẽ chỉ vì 1 sai lầm nho nhỏ mà ...mà...thành ra như vậy sao...??? Tôi không tin !!! Đúng rồi mà !!! Tất cả là do bà chị !!! Không phải tôi hay chị tôi !!!....đúng z ... - Yến tự nhiên ôm đầu , đi lùi lại về phía bức tường miệng cứ lẩm bẩm lẩm bẩm
— TÔI KHÔNG CÓ SAI !!! - Yến tự nhiên móc 1 cây dao trong túi ra lao thẳng về phía nó
— DỪNG LẠI !!!
Bỗng dưng 1 giọng nói quen thuộc vang lên...Làm Yến dừng lại mắt đảo qua người vừa thốt lên câu đó...
— bỏ cây dao xuống ... - Minh nhẹ nhàng nói
— tôi đâu có làm gì sai đâu ... - Yến đưa đôi mắt ngấn nước nhưng truyền cho ngta có cảm giác ghê ghê , vừa nói vừa nhìn Minh như cố nói mình vô tội
— đúng rồi ! Không sai ! Bởi vậy nên bỏ con dao nha , từ từ nói chuyện ... - Minh cố nói chuyện nhỏ nhẹ
Yến như chăm chú lắm....
— TÔI KHÔNG SAI NHƯNG MÀ NÓ SAI !!! - Yến hét lên rồi cầm dao lao về phía nó
Nó thì do k tránh đc nên bị 1 nhát vào vai... nói chung là không phải sâu chỉ là sướt ngoài da thôi nhưng mà máu chảy nhiều lắm.
......
* KENG , LENG KENG.. LENG KENG *
Yến sau khi đâm nó xong thì tự nhiên con dao đang cầm trên tay thì rớt luôn xuống đất....
— e...em..., tôi...tôi....không cố ý....em xin lỗi....không cố ý mà....hức hức....xin lỗi xin lỗi....tôi xin lỗi....em xin lỗi....bà...chị...bà...chị có sao không !!! Em ...em.... - Yến bỗng dưng ôm đầu , rồi xin lỗi nó dữ dội nhỏ khóc....tự nhiên nhỏ khóc rất nhiều...rồi nhỏ ôm mặt quỳ xuống đất
Sau đó còn có chuyện bất ngờ hơn tự nhiên Minh ngồi xuống ôm Yến vào lòng ( t/g: lợi dụng hé ><...
— đấy bà chị thấy đấy ! Chị tôi đúng là ngu đúng không , cái gì cũng chỉ vì 1 chữ Tình mà thôi ! - Yến nhẹ nhàng nói
—.... - nó im lặng , thật sự nó không biết nói gì hơn , thật sự hơi bị sốc à nha, cũng có 1 chút hơi bực .. mà cũng có 1 chút zui zui
Uầy mà nãy h quên nói hình như ngoài cửa có người thì phải ..ý mà hình như không phải 1 người đâu mà cỡ 3,4 người ý ><...
Sau khi đc Minh ôm vào lòng thì Yến cũng dụi mặt vào đó thút thít , rồi không pk phải do sốc quá hay gì mà ngất luôn...
— ê ! Có sao không để tôi xé áo băng lại cho cô nha ! - Nam có lòng tốt
Nam có lòng tốt mà k hiểu sao lại nhận đc ánh nhìn chết người của thằng bạn thân mình nên thôi im luôn.
— ĐỂ ĐÓ CHO TAO !!! - hắn đẩy Nam qua 1 bên
Sau đó hắn lại phải xé thêm vạt áo của hắn mà bó cái vai của nó lại để cầm máu...h nhìn hắn không khác nào ăn mày —_–
— đỡ chưa ? - hắn ân cần hỏi
— đơ...đỡ...rồi...cũng không có bị thương gì nặng đâu.. - nó xấu hổ khi nhớ lại lời Yến kể hồi nãy
— thẹn cái gì nữa thì cũng pk rồi đó tôi cũng không nói gì thêm •_• - hắn quay mặt đi chổ khác
— ..ưm... - nó trả lời nhỏ nhẹ trong cuộc đời nó nó chưa bao h phải xấu hổ rồi vừa thẹn thùng tới như z, mà pk sao h gặp hoàn cảnh này chắc ai cũng phải z thôi ><...ngại nữa.....
— ưm.... - nó đáp nhẹ
/106
|