Vừa đi vừa nghĩ ngợi thì hắn đã vô tình gặp mặt Hoa Mộc, nàng lúc này ôn nhu mỉm cười đi đến chào hắn một cái rồi nghi hoặc hỏi
-Vân huynh, gia gia của ta không ở cùng ngươi sao?
Vân Phí lắc đầu một cái rồi nói
-Lão đầu bây giờ đang bế quan tu luyện, không bao lâu nữa là Hóa Thần rồi
Hoa Mộc vốn nhẹ nhàng gật đâif một cái, chỉ là sau đó nàng mở to đôi mắt đẹp của nàng lên ngạc nhiên cười lớn
-Hóa Thần? Là thật sao Vân huynh? Ta được biết gia gia đã dặm chân tại chỗ từ rất lâu rồi, cuối cùng gia gia cũng đột phá thật sao
Vân Phí gật đầu không nói gì, hắn bỗng nhiên xoay qua nhìn nàng một cái thật lâu. Trước đôi mắt đó của hắn, Hoa Mộc tựa như cảm thấy bản thân hoàn toàn trần trụi. Nàng liền lấy tay che ngực đi rồi giận dữ nói
-Vân huynh... nếu huynh không thu lại ánh mắt đó thì đừng trách ta
Hắn tựa như không có nghe nàng nói gì, cứ tiếp tục dò xét rồi nhíu mày. Bất ngờ cổ tay nàng bị hắn nắm lấy, rất nhanh sau đó hắn liền buông ra rồi nói
-Hoa muội tử, ngươi có muốn vừa sớm kết đan lại vừa nhanh chóng củng cố tu vi không?
Hoa Mộc nghe vậy thì nghi hoặc nhìn hắn, Vân Phí liền nói tiếp
-Gia gia của ngươi chính là vì một thứ đồ mà tu vi không những tịnh tiến nhanh chóng mà còn được củng cố vô cùng chắc... đi với ta
Hoa Mộc nghe thấy tu vi có thể tịnh tiến nhanh chóng mà lại còn được củng cố thì cũng tò mò vô cùng, nàng đi theo hắn nhưng lúc này lại vô cùng cảnh giác chuẩn bị sẵn tốc hành phù trong túi trữ vật
Đến đỉnh Xích Tinh Sơn thì Vân Phí thấy cái vò rượu còn một nửa đó vẫn để trên giường đá, mùi rượu lúc này tỏa ra khắp nơi
Hoa Mộc đây là lần đầu tiên ngửi thấy mùi rượu, xui xẻo cho nàng thì đây cũng lại là một loại rượu kì dị. Ngay cả Vân Phí cũng bị say nhanh chóng
Vân Phí lúc này rót ra một chén rồi đưa cho nàng và nói
-Uống đi, rượu này được trộn lẫn giữa vô số các loại tiên thảo ở Tiên Bắc vực lạnh giá với các giọt tinh huyết của các tiên thú tại Tiên Nam vực nóng như dung nham. Uống vào sẽ giúp ngươi tu vi tịnh tiến, nếu tu vi không tịnh tiến thì thứ rượu cũng sẽ tẩy rửa kinh mạch lẫn đan điền của ngươi. Thứ rượu này uống vào là lợi bất cập hại, đương nhiên là quyết định uống hay không là tùy ngươi. Vân mỗ không ép buộc
Hoa Mộc nghe hắn nói vậy thì liền sửng sốt trong lòng, chỉ là sau đó nhìn thấy thứ nước đó trong sạch đến nỗi tựa như trong chén không có thứ gì thì nàng lại nghi hoặc nhìn hắn hỏi
-Thật sự là tiên thảo với tinh huyết sao? Lại còn cái gì là tiên vực? Vân huynh, ngươi nếu muốn cho ta uống thứ nước này thì cũng không cần phải bịa như vậy chứ
-Tin hay không tùy ngươi, ngay cả ta cũng không ngờ Hoa lão già lại có thể tìm mua được thứ này
Hoa Mộc cảnh giác nhìn hắn, sau đó lại nhìn chén rượu trên tay hắn. Nàng tiếp lấy rồi khẽ nhấp môi một cái thì cảm thấy cơ thể nóng rực, thần trí bắt đầu mê loạn. Hoa Mộc lúc này lại đổ chén rượu này đi rồi giận dữ nói
-Vân Phong, tên vô sỉ nhà ngươi lại dụ dỗ ta uống xuân dược?
Vân Phí thấy sắc mặt nàng đỏ rực, hơi thở hỗn loạn rất giống như là bị trúng xuân dược. Nhưng mà hắn biết cái biểu hiện này của nàng là bị say rồi, hắn lắc đầu thở dài nói
-Hoa muội tử, ngươi say rồi. Thôi, ngồi xuống để ta giải men trong người ngươi
Hoa Mộc lúc này còn gì tỉnh táo, nàng hai chân khập khiễng tựa như lúc nào cũng có thể ngã xuống. Còn đâu một bộ dạng ôn nhu xinh đẹp như thường ngày nữa, nàng nghe hắn nói vậy thì nói lớn
-Ta không có say, ngươi đồ vô sỉ. Dám cho ta uống xuân dược, ta dù chết cũng không đưa thân mình cho tên đê tiện như ngươi... a
Vân Phí sợ giọng nàng sẽ gây chú ý nên liền cho nàng phải bất tỉnh một lúc, sau đó hắn hai tay tụ ra một luồng sáng xanh bao bọc lấy nàng. Hiển nhiên đây là hắn vận dụng pháp lực vô biên của bản thân để giúp nàng giải men, chỉ một lúc sau thì Hoa Mộc đã dần dần mở mắt thấy hắn đang chắp tay sau lưng nhìn về hướng xa
Nàng nhìn lại thì thấy bản thân đang nằm trên giường đá, bỗng nhiên nàng nhớ ra cái gì đó rồi hai tay sờ khắp người rồi nàng thở nhẹ nhõm một hơi. Xem ra cái Vân huynh thần bí này không có làm gì nàng
Vân Phí biết nàng đã tỉnh dậy nên cũng không xoay người lại, hắn lạnh nhạt nói
-Hoa muội tử, xem ra ngươi cứ nên tiếp tục tu luyện bình thường đi. Là Vân mỗ nhiều chuyện rồi
Hắn nói xong thì thở dài một hơi, một thân tóc bạc cùng với bạch y lúc này bay phấp phới nhìn tiêu sái vô cùng. Hoa Mộc trầm mặc không nói gì, nàng cáo từ một cái rồi rời đi
Lúc này trên gương mặt nàng vô cùng đỏ, một cũng vì hiểu lầm hắn. Phần khác lại là nhìn thấy hắn bóng dáng tiêu sái như vậy cũng có phần mê hoặc
Nếu Hoa Chu mà nhìn thấy vẻ mặt của nàng lúc này thì sẽ đi tìm hắn mà tính sổ rồi, chỉ là lúc này lão già này vẫn đang ngồi trong động phủ từng bước trùng kích đến Hóa Thần kì
-Vân huynh, gia gia của ta không ở cùng ngươi sao?
Vân Phí lắc đầu một cái rồi nói
-Lão đầu bây giờ đang bế quan tu luyện, không bao lâu nữa là Hóa Thần rồi
Hoa Mộc vốn nhẹ nhàng gật đâif một cái, chỉ là sau đó nàng mở to đôi mắt đẹp của nàng lên ngạc nhiên cười lớn
-Hóa Thần? Là thật sao Vân huynh? Ta được biết gia gia đã dặm chân tại chỗ từ rất lâu rồi, cuối cùng gia gia cũng đột phá thật sao
Vân Phí gật đầu không nói gì, hắn bỗng nhiên xoay qua nhìn nàng một cái thật lâu. Trước đôi mắt đó của hắn, Hoa Mộc tựa như cảm thấy bản thân hoàn toàn trần trụi. Nàng liền lấy tay che ngực đi rồi giận dữ nói
-Vân huynh... nếu huynh không thu lại ánh mắt đó thì đừng trách ta
Hắn tựa như không có nghe nàng nói gì, cứ tiếp tục dò xét rồi nhíu mày. Bất ngờ cổ tay nàng bị hắn nắm lấy, rất nhanh sau đó hắn liền buông ra rồi nói
-Hoa muội tử, ngươi có muốn vừa sớm kết đan lại vừa nhanh chóng củng cố tu vi không?
Hoa Mộc nghe vậy thì nghi hoặc nhìn hắn, Vân Phí liền nói tiếp
-Gia gia của ngươi chính là vì một thứ đồ mà tu vi không những tịnh tiến nhanh chóng mà còn được củng cố vô cùng chắc... đi với ta
Hoa Mộc nghe thấy tu vi có thể tịnh tiến nhanh chóng mà lại còn được củng cố thì cũng tò mò vô cùng, nàng đi theo hắn nhưng lúc này lại vô cùng cảnh giác chuẩn bị sẵn tốc hành phù trong túi trữ vật
Đến đỉnh Xích Tinh Sơn thì Vân Phí thấy cái vò rượu còn một nửa đó vẫn để trên giường đá, mùi rượu lúc này tỏa ra khắp nơi
Hoa Mộc đây là lần đầu tiên ngửi thấy mùi rượu, xui xẻo cho nàng thì đây cũng lại là một loại rượu kì dị. Ngay cả Vân Phí cũng bị say nhanh chóng
Vân Phí lúc này rót ra một chén rồi đưa cho nàng và nói
-Uống đi, rượu này được trộn lẫn giữa vô số các loại tiên thảo ở Tiên Bắc vực lạnh giá với các giọt tinh huyết của các tiên thú tại Tiên Nam vực nóng như dung nham. Uống vào sẽ giúp ngươi tu vi tịnh tiến, nếu tu vi không tịnh tiến thì thứ rượu cũng sẽ tẩy rửa kinh mạch lẫn đan điền của ngươi. Thứ rượu này uống vào là lợi bất cập hại, đương nhiên là quyết định uống hay không là tùy ngươi. Vân mỗ không ép buộc
Hoa Mộc nghe hắn nói vậy thì liền sửng sốt trong lòng, chỉ là sau đó nhìn thấy thứ nước đó trong sạch đến nỗi tựa như trong chén không có thứ gì thì nàng lại nghi hoặc nhìn hắn hỏi
-Thật sự là tiên thảo với tinh huyết sao? Lại còn cái gì là tiên vực? Vân huynh, ngươi nếu muốn cho ta uống thứ nước này thì cũng không cần phải bịa như vậy chứ
-Tin hay không tùy ngươi, ngay cả ta cũng không ngờ Hoa lão già lại có thể tìm mua được thứ này
Hoa Mộc cảnh giác nhìn hắn, sau đó lại nhìn chén rượu trên tay hắn. Nàng tiếp lấy rồi khẽ nhấp môi một cái thì cảm thấy cơ thể nóng rực, thần trí bắt đầu mê loạn. Hoa Mộc lúc này lại đổ chén rượu này đi rồi giận dữ nói
-Vân Phong, tên vô sỉ nhà ngươi lại dụ dỗ ta uống xuân dược?
Vân Phí thấy sắc mặt nàng đỏ rực, hơi thở hỗn loạn rất giống như là bị trúng xuân dược. Nhưng mà hắn biết cái biểu hiện này của nàng là bị say rồi, hắn lắc đầu thở dài nói
-Hoa muội tử, ngươi say rồi. Thôi, ngồi xuống để ta giải men trong người ngươi
Hoa Mộc lúc này còn gì tỉnh táo, nàng hai chân khập khiễng tựa như lúc nào cũng có thể ngã xuống. Còn đâu một bộ dạng ôn nhu xinh đẹp như thường ngày nữa, nàng nghe hắn nói vậy thì nói lớn
-Ta không có say, ngươi đồ vô sỉ. Dám cho ta uống xuân dược, ta dù chết cũng không đưa thân mình cho tên đê tiện như ngươi... a
Vân Phí sợ giọng nàng sẽ gây chú ý nên liền cho nàng phải bất tỉnh một lúc, sau đó hắn hai tay tụ ra một luồng sáng xanh bao bọc lấy nàng. Hiển nhiên đây là hắn vận dụng pháp lực vô biên của bản thân để giúp nàng giải men, chỉ một lúc sau thì Hoa Mộc đã dần dần mở mắt thấy hắn đang chắp tay sau lưng nhìn về hướng xa
Nàng nhìn lại thì thấy bản thân đang nằm trên giường đá, bỗng nhiên nàng nhớ ra cái gì đó rồi hai tay sờ khắp người rồi nàng thở nhẹ nhõm một hơi. Xem ra cái Vân huynh thần bí này không có làm gì nàng
Vân Phí biết nàng đã tỉnh dậy nên cũng không xoay người lại, hắn lạnh nhạt nói
-Hoa muội tử, xem ra ngươi cứ nên tiếp tục tu luyện bình thường đi. Là Vân mỗ nhiều chuyện rồi
Hắn nói xong thì thở dài một hơi, một thân tóc bạc cùng với bạch y lúc này bay phấp phới nhìn tiêu sái vô cùng. Hoa Mộc trầm mặc không nói gì, nàng cáo từ một cái rồi rời đi
Lúc này trên gương mặt nàng vô cùng đỏ, một cũng vì hiểu lầm hắn. Phần khác lại là nhìn thấy hắn bóng dáng tiêu sái như vậy cũng có phần mê hoặc
Nếu Hoa Chu mà nhìn thấy vẻ mặt của nàng lúc này thì sẽ đi tìm hắn mà tính sổ rồi, chỉ là lúc này lão già này vẫn đang ngồi trong động phủ từng bước trùng kích đến Hóa Thần kì
/18
|