Cái tế đàn này, dùng phương pháp đặc thù của Dị Linh Tộc luyện chế, cần sát lục chi khí mới có thể kích hoạt, càng trọng yếu là, dính dáng bí mật của Vu Hồn Sư, đối phương là Danh Sư, làm sao có thể kích hoạt?
Thanh Điền hoàng cảm thấy sắp điên rồi.
Người khác không biết thứ này đáng sợ, hắn biết rất rõ ràng a.
Một khi vận chuyển, có thể câu bắt linh hồn người vào trong đó, cường giả Xuất Khiếu Cảnh cũng khó chống lại.
Xì xì xì!
Trong lòng khiếp sợ còn không có chấm dứt, liền cảm thấy hấp lực càng lúc càng lớn, Vu Hồn lơ lửng trên không trung rút cuộc khống chế không nổi, bị gắt gao hút lấy, giống như tùy thời bị truyền tống đến một nơi khác.
- Ngươi muốn chết...
Vừa sợ vừa giận, trong lòng biết rõ trúng quỷ kế của gia hỏa này, Thanh Điền hoàng gào thét một tiếng, Vu Hồn xòe bàn tay ra, thẳng tắp chộp tới đoàn hồn phách kia.
Còn chưa tới trước mặt, chỉ thấy hồn phách này không bị tế đàn ảnh hưởng chút nào, nhẹ nhàng nhoáng một cái, liền tiến vào trong cơ thể kim nhân.
- Kim nhân này là ta luyện chế... Ta muốn ngươi chết, cũng chỉ là sự tình một ý niệm...
Không nghĩ tới đối phương đào tẩu, Thanh Điền hoàng càng thêm tức giận, lần nữa hét lớn, tinh thần khẽ động, huyệt đạo của Vô Hồn Kim Nhân lập tức phong bế, lực lượng trong cơ thể sôi trào, tựa hồ tùy thời sẽ nổ tung.
Kim nhân là hắn luyện chế, nhất niệm có thể để nó tự bạo.
Khống chế huyệt đạo phong bế, chính là giam Linh Hồn ở trong đó, không cách nào đào tẩu.
Lúc trước Trương Huyền cũng dùng loại phương pháp này, âm chết Ngọc Diệp Vương.
- Không cần làm phiền ngươi...
Thanh âm của Trương Huyền vang lên, ngay sau đó, chợt nghe PHỐC! một tiếng, Vô Hồn Kim Nhân như bị xé mở quần áo, từ trung gian trực tiếp vỡ ra.
Hồn thể của hắn lập tức đi ra, lớn chừng mười thước.
Đổi lại trước kia, bị nhốt ở trong cơ thể Kim Thân, huyệt đạo phong bế, hắn cũng trốn không thoát, nhưng mà linh hồn của hắn trải qua Diễn Không Thiên Thư thu nhỏ lại, một khi khôi phục, thật giống như voi cất vào bao tải, người sau tự nhiên không chịu nổi, ngay tại chỗ xé rách ra.
- Đây là hồn thể của ngươi... sao sẽ lớn như vậy...
Chứng kiến Trương Huyền trực tiếp xé rách Kim Thân thành hai nửa, Thanh Điền hoàng bối rối.
Thân là Vu Hồn Sư, biết rõ hồn thể lớn đại biểu hàm nghĩa là cái gì, cái trước mắt này, trực tiếp đạt tới mười thước... Cái này cần hồn lực mạnh bao nhiêu?
- Không đúng, ngươi là... Vu Hồn Sư?
Lời nói nói phân nửa, đột nhiên kịp phản ứng, đồng tử co rụt lại.
Chỉ có Vu Hồn Sư mới có hồn thể cường đại như thế, đối phương không phải Danh Sư sao? Tại sao lại biến thành Vu Hồn Sư?
Hắn có chút nổi điên.
Truyền thừa của Vu Hồn Sư bị diệt sạch, vì học tập, hắn hao tốn không biết bao nhiêu, đối phương là thiên tài Danh Sư vạn năm không gặp, lại cũng biết... Quả thực phá vỡ thế giới quan của hắn.
- Chớ khẩn trương...
Thấy hắn có chút thất thố, Trương Huyền an ủi một câu, đi vào trước mặt nhục thân của đối phương, tinh thần khẽ động, Vu Hồn lần nữa thu nhỏ lại đến như Chân Nhân, dọc theo mi tâm chui vào.
- Ngươi muốn làm gì?
Thấy một màn như vậy, Thanh Điền hoàng sốt ruột.
Đó là nhục thể của hắn, một khi Linh Hồn của đối phương chui vào, chẳng khác nào đoạt xá, Vu Hồn của mình không có nơi để đi!
- Đã bảo ngươi chớ khẩn trương, vừa rồi không phải ngươi dạy ta làm sao sử dụng Vô Hồn Kim Nhân sao? Ta thử xem có thể đoạt xá nhục thể của ngươi hay không...
Trong khi nói chuyện, Vu Hồn thuận lợi đi vào cơ thể của Thanh Điền hoàng, không lâu sau liền mở mắt, đồng thời vặn vẹo cổ thoáng một phát.
- Ân, thử một chút... Cảm giác cũng không tệ lắm!
“Thanh Điền hoàng” nhếch miệng cười cười, bàn tay dựng thẳng lên, mãnh liệt đánh tới hồn thể trên tế đàn.
Ầm ầm!
Sát lục chi khí tuôn ra, lực lượng như sông lớn sôi trào.
- Thật mạnh!
Cảm nhận được nhục thân mang đến lực lượng, Trương Huyền nhịn không được cảm khái.
Tuy trong không gian giới chỉ của hắn cũng có hai mươi nhục thân Dị Linh tộc luyện chế Khôi Lỗi, nhưng so với cái này, kém nhiều lắm, căn bản không có ở trên một cấp bậc.
Một cái như sông biển, một cái như dòng suối nhỏ.
- Ngươi...
Thanh Điền hoàng cảm giác muốn nổ tung.
Không nghĩ tới hắn đường đường Hoàng giả Dị Linh Tộc, lại bị người âm, mấu chốt nhất là, còn cầm nhục thể của mình, công kích linh hồn của mình!
Vô luận nhục thân hay Vu Hồn bị thương, với hắn mà nói, đều là tai nạn có tính chất huỷ diệt!
- Đáng giận!
Biết không ngăn cản, Vu Hồn nhất định sẽ bị một cái tát chụp chết, tinh thần của Thanh Điền hoàng khẽ động, một cỗ lực lượng cuồng bạo lập tức ngưng tụ thành, cùng chưởng lực va chạm chung một chỗ.
Ầm ầm!
Hai cỗ lực lượng giao phong, Trương Huyền khống chế nhục thân kìm lòng không được lui về sau bảy tám bước.
- Lợi hại, không nghĩ tới là cường giả Xuất Khiếu Cảnh chính thức!
Trương Huyền nhịn không được nói.
Còn tưởng rằng Thanh Điền hoàng này, nhiều nhất giống như Thiên Diệp Vương, đạt tới ngụy Xuất Khiếu, không nghĩ tới hồn thể trải qua Lôi Kiếp, là cường giả Xuất Khiếu Cảnh chân chính!
Vu Hồn là thuộc tính âm, độ khó trải qua Lôi Kiếp, so với Nguyên Thần bình thường càng khó khăn... Hắn có thể thành công, thiên phú đáng sợ, nghe rợn cả người.
- Đi ra thân thể của ta...
Không để ý tới Trương Huyền kinh ngạc, Thanh Điền hoàng gào rú, Vu Hồn lăng không trảo một cái, Trương Huyền cảm thấy không khí chung quanh như bị giam cầm, còn muốn tiến công sẽ rất khó.
Loại giam cầm này, giống như Cẩu Đường Chủ lúc trước, bất quá uy lực cường đại gấp bội.
Nếu như lúc trước Cẩu Đường Chủ có thể phát huy ra lực lượng như vậy, hắn khẳng định đã sớm nhận thua, xông đường thất bại.
Nhục thân bị giam cầm, Trương Huyền cảm thấy một cỗ lực lượng xé rách cực lớn quét tới, tựa hồ muốn kéo linh hồn của hắn ra khỏi nhục thân.
- Đừng có gấp, ta sẽ đi ra...
Biết rõ đối phương sử dụng thủ đoạn nào đó, tính toán cưỡng ép túm ra, Trương Huyền lắc đầu, bàn tay khẽ đảo, đánh tới ngực “mình”.
Bành!
Thân hình liên tiếp lui về phía sau, há mồm phun ra một ngụm máu tươi, nhục thân thiếu chút nữa bị đánh chết ngay tại chỗ.
- Ngươi...
Thanh Điền hoàng liên tục run rẩy.
Thanh Điền hoàng cảm thấy sắp điên rồi.
Người khác không biết thứ này đáng sợ, hắn biết rất rõ ràng a.
Một khi vận chuyển, có thể câu bắt linh hồn người vào trong đó, cường giả Xuất Khiếu Cảnh cũng khó chống lại.
Xì xì xì!
Trong lòng khiếp sợ còn không có chấm dứt, liền cảm thấy hấp lực càng lúc càng lớn, Vu Hồn lơ lửng trên không trung rút cuộc khống chế không nổi, bị gắt gao hút lấy, giống như tùy thời bị truyền tống đến một nơi khác.
- Ngươi muốn chết...
Vừa sợ vừa giận, trong lòng biết rõ trúng quỷ kế của gia hỏa này, Thanh Điền hoàng gào thét một tiếng, Vu Hồn xòe bàn tay ra, thẳng tắp chộp tới đoàn hồn phách kia.
Còn chưa tới trước mặt, chỉ thấy hồn phách này không bị tế đàn ảnh hưởng chút nào, nhẹ nhàng nhoáng một cái, liền tiến vào trong cơ thể kim nhân.
- Kim nhân này là ta luyện chế... Ta muốn ngươi chết, cũng chỉ là sự tình một ý niệm...
Không nghĩ tới đối phương đào tẩu, Thanh Điền hoàng càng thêm tức giận, lần nữa hét lớn, tinh thần khẽ động, huyệt đạo của Vô Hồn Kim Nhân lập tức phong bế, lực lượng trong cơ thể sôi trào, tựa hồ tùy thời sẽ nổ tung.
Kim nhân là hắn luyện chế, nhất niệm có thể để nó tự bạo.
Khống chế huyệt đạo phong bế, chính là giam Linh Hồn ở trong đó, không cách nào đào tẩu.
Lúc trước Trương Huyền cũng dùng loại phương pháp này, âm chết Ngọc Diệp Vương.
- Không cần làm phiền ngươi...
Thanh âm của Trương Huyền vang lên, ngay sau đó, chợt nghe PHỐC! một tiếng, Vô Hồn Kim Nhân như bị xé mở quần áo, từ trung gian trực tiếp vỡ ra.
Hồn thể của hắn lập tức đi ra, lớn chừng mười thước.
Đổi lại trước kia, bị nhốt ở trong cơ thể Kim Thân, huyệt đạo phong bế, hắn cũng trốn không thoát, nhưng mà linh hồn của hắn trải qua Diễn Không Thiên Thư thu nhỏ lại, một khi khôi phục, thật giống như voi cất vào bao tải, người sau tự nhiên không chịu nổi, ngay tại chỗ xé rách ra.
- Đây là hồn thể của ngươi... sao sẽ lớn như vậy...
Chứng kiến Trương Huyền trực tiếp xé rách Kim Thân thành hai nửa, Thanh Điền hoàng bối rối.
Thân là Vu Hồn Sư, biết rõ hồn thể lớn đại biểu hàm nghĩa là cái gì, cái trước mắt này, trực tiếp đạt tới mười thước... Cái này cần hồn lực mạnh bao nhiêu?
- Không đúng, ngươi là... Vu Hồn Sư?
Lời nói nói phân nửa, đột nhiên kịp phản ứng, đồng tử co rụt lại.
Chỉ có Vu Hồn Sư mới có hồn thể cường đại như thế, đối phương không phải Danh Sư sao? Tại sao lại biến thành Vu Hồn Sư?
Hắn có chút nổi điên.
Truyền thừa của Vu Hồn Sư bị diệt sạch, vì học tập, hắn hao tốn không biết bao nhiêu, đối phương là thiên tài Danh Sư vạn năm không gặp, lại cũng biết... Quả thực phá vỡ thế giới quan của hắn.
- Chớ khẩn trương...
Thấy hắn có chút thất thố, Trương Huyền an ủi một câu, đi vào trước mặt nhục thân của đối phương, tinh thần khẽ động, Vu Hồn lần nữa thu nhỏ lại đến như Chân Nhân, dọc theo mi tâm chui vào.
- Ngươi muốn làm gì?
Thấy một màn như vậy, Thanh Điền hoàng sốt ruột.
Đó là nhục thể của hắn, một khi Linh Hồn của đối phương chui vào, chẳng khác nào đoạt xá, Vu Hồn của mình không có nơi để đi!
- Đã bảo ngươi chớ khẩn trương, vừa rồi không phải ngươi dạy ta làm sao sử dụng Vô Hồn Kim Nhân sao? Ta thử xem có thể đoạt xá nhục thể của ngươi hay không...
Trong khi nói chuyện, Vu Hồn thuận lợi đi vào cơ thể của Thanh Điền hoàng, không lâu sau liền mở mắt, đồng thời vặn vẹo cổ thoáng một phát.
- Ân, thử một chút... Cảm giác cũng không tệ lắm!
“Thanh Điền hoàng” nhếch miệng cười cười, bàn tay dựng thẳng lên, mãnh liệt đánh tới hồn thể trên tế đàn.
Ầm ầm!
Sát lục chi khí tuôn ra, lực lượng như sông lớn sôi trào.
- Thật mạnh!
Cảm nhận được nhục thân mang đến lực lượng, Trương Huyền nhịn không được cảm khái.
Tuy trong không gian giới chỉ của hắn cũng có hai mươi nhục thân Dị Linh tộc luyện chế Khôi Lỗi, nhưng so với cái này, kém nhiều lắm, căn bản không có ở trên một cấp bậc.
Một cái như sông biển, một cái như dòng suối nhỏ.
- Ngươi...
Thanh Điền hoàng cảm giác muốn nổ tung.
Không nghĩ tới hắn đường đường Hoàng giả Dị Linh Tộc, lại bị người âm, mấu chốt nhất là, còn cầm nhục thể của mình, công kích linh hồn của mình!
Vô luận nhục thân hay Vu Hồn bị thương, với hắn mà nói, đều là tai nạn có tính chất huỷ diệt!
- Đáng giận!
Biết không ngăn cản, Vu Hồn nhất định sẽ bị một cái tát chụp chết, tinh thần của Thanh Điền hoàng khẽ động, một cỗ lực lượng cuồng bạo lập tức ngưng tụ thành, cùng chưởng lực va chạm chung một chỗ.
Ầm ầm!
Hai cỗ lực lượng giao phong, Trương Huyền khống chế nhục thân kìm lòng không được lui về sau bảy tám bước.
- Lợi hại, không nghĩ tới là cường giả Xuất Khiếu Cảnh chính thức!
Trương Huyền nhịn không được nói.
Còn tưởng rằng Thanh Điền hoàng này, nhiều nhất giống như Thiên Diệp Vương, đạt tới ngụy Xuất Khiếu, không nghĩ tới hồn thể trải qua Lôi Kiếp, là cường giả Xuất Khiếu Cảnh chân chính!
Vu Hồn là thuộc tính âm, độ khó trải qua Lôi Kiếp, so với Nguyên Thần bình thường càng khó khăn... Hắn có thể thành công, thiên phú đáng sợ, nghe rợn cả người.
- Đi ra thân thể của ta...
Không để ý tới Trương Huyền kinh ngạc, Thanh Điền hoàng gào rú, Vu Hồn lăng không trảo một cái, Trương Huyền cảm thấy không khí chung quanh như bị giam cầm, còn muốn tiến công sẽ rất khó.
Loại giam cầm này, giống như Cẩu Đường Chủ lúc trước, bất quá uy lực cường đại gấp bội.
Nếu như lúc trước Cẩu Đường Chủ có thể phát huy ra lực lượng như vậy, hắn khẳng định đã sớm nhận thua, xông đường thất bại.
Nhục thân bị giam cầm, Trương Huyền cảm thấy một cỗ lực lượng xé rách cực lớn quét tới, tựa hồ muốn kéo linh hồn của hắn ra khỏi nhục thân.
- Đừng có gấp, ta sẽ đi ra...
Biết rõ đối phương sử dụng thủ đoạn nào đó, tính toán cưỡng ép túm ra, Trương Huyền lắc đầu, bàn tay khẽ đảo, đánh tới ngực “mình”.
Bành!
Thân hình liên tiếp lui về phía sau, há mồm phun ra một ngụm máu tươi, nhục thân thiếu chút nữa bị đánh chết ngay tại chỗ.
- Ngươi...
Thanh Điền hoàng liên tục run rẩy.
/3578
|