- Tốt, ta lập tức phái người đi lấy!
Phường chủ dừng lại một chút, vội nói.
Mặc dù thứ này trân quý, cũng chỉ là một vật phẩm của phường thị mà thôi, so với tính mạng thì kém nhiều, trước mắt đao phủ, tự nhiên biết lựa chọn như thế nào.
Phân phó một tiếng, lão giả vừa rồi kia vội vã rời khỏi, thời gian không lâu, một hộp ngọc được đưa tới.
Tiện tay mở ra, bên trong quả nhiên có một bản thư tịch cổ xưa, phía trên có chút ố vàng, chữ viết mang theo linh khí đặc thù.
- Ừm!
Xác nhận một chút, biết là Tháp Ngôn Cổ Thư thật, lúc này Trương Huyền mới nhẹ gật đầu, thu vào nhẫn:
- Đi!
Thân thể nhoáng một cái, bay ra phía ngoài.
Trương Cửu Tiêu cùng tất cả trường đao theo sát phía sau.
Nhìn về phía bọn họ biến mất, cừu hận trong mắt phường chủ tựa như nước sông chảy xuôi.
- Phường chủ, cứ bỏ qua như thế sao?
Lão giả kia đi tới.
Chợ đen của bọn họ, thành lập trên vạn năm, từ đầu đến cuối còn chưa từng ăn thiệt thòi lớn như thế.
- Bỏ qua? Đồ vật của Kỷ Linh Phong ta, không có dễ cầm như thế!
Phường chủ híp mắt lại, nắm đấm nắm khanh khách vang vọng.
Lần này không chỉ tổn thất Linh Thạch, trọng yếu nhất là, thật nén giận như vậy, chợ đen của bọn họ còn mặt mũi nào tiếp tục ở Tiềm Xung thành?
- Vậy... Làm sao bây giờ?
Thực lực của đối phương, ngay cả phường chủ cũng đè lên đánh, coi như không cam lòng, lại có thể thế nào?
- Đi lấy Khinh Ngữ kiếm của ta ra!
Phường chủ vẫy tay.
- Khinh Ngữ kiếm? Chẳng lẽ Phường chủ muốn...
Con ngươi co rụt lại, lão giả giống như rõ ràng cái gì, cực kỳ khó tin.
- Không sai, ta muốn đi chỗ kia, để hắn ra tay!
Ánh mắt phường chủ phát lạnh, cắn răng nói.
- Vâng!
Lão giả vội vã lui ra, thời gian không dài, đưa tới một thanh trường kiếm.
Thoạt nhìn không khác kiếm bình thường quá nhiều, nhưng nhẹ nhàng gảy, kiếm khí lập tức vây quanh, tựa như rơi vào trời đông giá rét, nhất là bên tai sẽ vang lên thanh âm nỉ non, để cho người ta trong lúc bất tri bất giác bị chém giết.
Khinh Ngữ kiếm, Thánh khí trung phẩm đỉnh phong, có thể so với cường giả Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong!
Một trong những vũ khí cường đại nhất Tiềm Xung đế quốc!
- Đi kiểm tra nội tình của Trương Huyền kia một chút!
Cầm trường kiếm trong tay, khí thế của phường chủ biến đổi, so với vừa rồi mạnh mẽ không biết gấp bao nhiêu lần.
- Vâng!
Lão giả rời khỏi, sắp xếp người hỏi thăm tin tức, phường chủ thì dùng dược vật chữa thương, ngồi tại nguyên chỗ trị thương.
Thời gian không dài, liền đưa tới một ngọc bài:
- Đây là tất cả tư liệu của Trương Huyền, từ Thanh Nguyên đế quốc tới, từng xông đường thành công, thông qua lần đầu khảo hạch của Thánh Tử điện...
Không hổ là chợ đen, mạng lưới tin tức dày đặc, thời gian ngắn như vậy, đã hỏi thăm rõ ràng sự tình của Trương Huyền.
- Nguyên lai là thiên tài Danh Sư, khó trách dám đến nơi này làm loạn...
Phường chủ đứng dậy.
Trải qua một hồi điều chỉnh, mặc dù thương thế trên người nghiêm trọng, cũng đã có khả năng khống chế.
- Ngươi ở đây, khống chế đại cục, ta đi ra ngoài một chuyến!
Phường chủ khoát tay áo, cầm trường kiếm trong tay, đi ra ngoài.
Rời khỏi chợ đen một đường phi hành, không biết qua bao lâu, đi tới bên ngoài một đoàn sương mù.
- Ngươi đã đến...
Trong sương mù truyền tới một thanh âm nhàn nhạt.
- Vâng, ta muốn ngươi giúp ta giết người!
Phường chủ cắn răng.
- Đánh đổi cái gì?
- Khinh Ngữ kiếm về ngươi!
Bàn tay lắc một cái, trường kiếm lơ lửng lên.
- Ngươi xác định?
Thanh âm trong sương mù mang theo kích động.
- Không sai!
Phường chủ híp mắt lại:
- Ngươi thủ ở chỗ này, là vì truyền thuyết kia, nhưng mà ngươi hẳn phải biết, không có Khinh Ngữ kiếm, sẽ vĩnh viễn không có khả năng hoàn thành...
- Muốn giết ai?
Im lặng một lát, thanh âm trong sương mù tiếp tục vang lên.
- Hắn gọi Trương Huyền, là một Danh Sư, thông qua được lần đầu khảo hạch của Thánh Tử điện, đây là tư liệu!
Cổ tay rung lên, ném tư liệu vừa rồi sưu tập vào sương mù.
- Danh Sư xông đường thành công? Xem bộ dáng là siêu cấp thiên tài!
Thanh âm trong sương mù mang theo chần chừ.
Danh Sư có khả năng xông đường thành công, tổng bộ tất nhiên cực kỳ chú trọng, hắn chém giết, một khi rò rỉ tin tức, kết quả ai cũng biết.
- Ngươi chỉ nói, có đáp ứng hay không là được!
Phường chủ cũng lười nói nhảm.
- Tuổi thọ của ta đã không còn bao lâu, nếu như không mở ra chỗ kia, vô cùng có khả năng trong ba năm sẽ tử vong... Đã như vậy, giết một thiên tài cũng không tính là gì. Bất quá, chuyện này cần cẩn thận chuẩn bị, để cho người ta nhìn không ra sơ hở mới được...
Thanh âm trong sương mù, chậm rãi truyền đến.
- Điểm ấy ta tự nhiên biết!
Phường chủ đáp.
Bất kể có phải tự mình ra tay hay không, mưu sát một vị siêu cấp thiên tài của Danh Sư đường, coi như hắn là phường chủ của chợ đen, cũng sẽ bị tiêu diệt.
Nguyên nhân chính là như vậy, thiên tài của Danh Sư đường không ai dám động!
Đệ nhất chức nghiệp của Đại lục mang tới lực uy hiếp, thật giống như con cháu của đại tông môn vậy.
Phường chủ dừng lại một chút, vội nói.
Mặc dù thứ này trân quý, cũng chỉ là một vật phẩm của phường thị mà thôi, so với tính mạng thì kém nhiều, trước mắt đao phủ, tự nhiên biết lựa chọn như thế nào.
Phân phó một tiếng, lão giả vừa rồi kia vội vã rời khỏi, thời gian không lâu, một hộp ngọc được đưa tới.
Tiện tay mở ra, bên trong quả nhiên có một bản thư tịch cổ xưa, phía trên có chút ố vàng, chữ viết mang theo linh khí đặc thù.
- Ừm!
Xác nhận một chút, biết là Tháp Ngôn Cổ Thư thật, lúc này Trương Huyền mới nhẹ gật đầu, thu vào nhẫn:
- Đi!
Thân thể nhoáng một cái, bay ra phía ngoài.
Trương Cửu Tiêu cùng tất cả trường đao theo sát phía sau.
Nhìn về phía bọn họ biến mất, cừu hận trong mắt phường chủ tựa như nước sông chảy xuôi.
- Phường chủ, cứ bỏ qua như thế sao?
Lão giả kia đi tới.
Chợ đen của bọn họ, thành lập trên vạn năm, từ đầu đến cuối còn chưa từng ăn thiệt thòi lớn như thế.
- Bỏ qua? Đồ vật của Kỷ Linh Phong ta, không có dễ cầm như thế!
Phường chủ híp mắt lại, nắm đấm nắm khanh khách vang vọng.
Lần này không chỉ tổn thất Linh Thạch, trọng yếu nhất là, thật nén giận như vậy, chợ đen của bọn họ còn mặt mũi nào tiếp tục ở Tiềm Xung thành?
- Vậy... Làm sao bây giờ?
Thực lực của đối phương, ngay cả phường chủ cũng đè lên đánh, coi như không cam lòng, lại có thể thế nào?
- Đi lấy Khinh Ngữ kiếm của ta ra!
Phường chủ vẫy tay.
- Khinh Ngữ kiếm? Chẳng lẽ Phường chủ muốn...
Con ngươi co rụt lại, lão giả giống như rõ ràng cái gì, cực kỳ khó tin.
- Không sai, ta muốn đi chỗ kia, để hắn ra tay!
Ánh mắt phường chủ phát lạnh, cắn răng nói.
- Vâng!
Lão giả vội vã lui ra, thời gian không dài, đưa tới một thanh trường kiếm.
Thoạt nhìn không khác kiếm bình thường quá nhiều, nhưng nhẹ nhàng gảy, kiếm khí lập tức vây quanh, tựa như rơi vào trời đông giá rét, nhất là bên tai sẽ vang lên thanh âm nỉ non, để cho người ta trong lúc bất tri bất giác bị chém giết.
Khinh Ngữ kiếm, Thánh khí trung phẩm đỉnh phong, có thể so với cường giả Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong!
Một trong những vũ khí cường đại nhất Tiềm Xung đế quốc!
- Đi kiểm tra nội tình của Trương Huyền kia một chút!
Cầm trường kiếm trong tay, khí thế của phường chủ biến đổi, so với vừa rồi mạnh mẽ không biết gấp bao nhiêu lần.
- Vâng!
Lão giả rời khỏi, sắp xếp người hỏi thăm tin tức, phường chủ thì dùng dược vật chữa thương, ngồi tại nguyên chỗ trị thương.
Thời gian không dài, liền đưa tới một ngọc bài:
- Đây là tất cả tư liệu của Trương Huyền, từ Thanh Nguyên đế quốc tới, từng xông đường thành công, thông qua lần đầu khảo hạch của Thánh Tử điện...
Không hổ là chợ đen, mạng lưới tin tức dày đặc, thời gian ngắn như vậy, đã hỏi thăm rõ ràng sự tình của Trương Huyền.
- Nguyên lai là thiên tài Danh Sư, khó trách dám đến nơi này làm loạn...
Phường chủ đứng dậy.
Trải qua một hồi điều chỉnh, mặc dù thương thế trên người nghiêm trọng, cũng đã có khả năng khống chế.
- Ngươi ở đây, khống chế đại cục, ta đi ra ngoài một chuyến!
Phường chủ khoát tay áo, cầm trường kiếm trong tay, đi ra ngoài.
Rời khỏi chợ đen một đường phi hành, không biết qua bao lâu, đi tới bên ngoài một đoàn sương mù.
- Ngươi đã đến...
Trong sương mù truyền tới một thanh âm nhàn nhạt.
- Vâng, ta muốn ngươi giúp ta giết người!
Phường chủ cắn răng.
- Đánh đổi cái gì?
- Khinh Ngữ kiếm về ngươi!
Bàn tay lắc một cái, trường kiếm lơ lửng lên.
- Ngươi xác định?
Thanh âm trong sương mù mang theo kích động.
- Không sai!
Phường chủ híp mắt lại:
- Ngươi thủ ở chỗ này, là vì truyền thuyết kia, nhưng mà ngươi hẳn phải biết, không có Khinh Ngữ kiếm, sẽ vĩnh viễn không có khả năng hoàn thành...
- Muốn giết ai?
Im lặng một lát, thanh âm trong sương mù tiếp tục vang lên.
- Hắn gọi Trương Huyền, là một Danh Sư, thông qua được lần đầu khảo hạch của Thánh Tử điện, đây là tư liệu!
Cổ tay rung lên, ném tư liệu vừa rồi sưu tập vào sương mù.
- Danh Sư xông đường thành công? Xem bộ dáng là siêu cấp thiên tài!
Thanh âm trong sương mù mang theo chần chừ.
Danh Sư có khả năng xông đường thành công, tổng bộ tất nhiên cực kỳ chú trọng, hắn chém giết, một khi rò rỉ tin tức, kết quả ai cũng biết.
- Ngươi chỉ nói, có đáp ứng hay không là được!
Phường chủ cũng lười nói nhảm.
- Tuổi thọ của ta đã không còn bao lâu, nếu như không mở ra chỗ kia, vô cùng có khả năng trong ba năm sẽ tử vong... Đã như vậy, giết một thiên tài cũng không tính là gì. Bất quá, chuyện này cần cẩn thận chuẩn bị, để cho người ta nhìn không ra sơ hở mới được...
Thanh âm trong sương mù, chậm rãi truyền đến.
- Điểm ấy ta tự nhiên biết!
Phường chủ đáp.
Bất kể có phải tự mình ra tay hay không, mưu sát một vị siêu cấp thiên tài của Danh Sư đường, coi như hắn là phường chủ của chợ đen, cũng sẽ bị tiêu diệt.
Nguyên nhân chính là như vậy, thiên tài của Danh Sư đường không ai dám động!
Đệ nhất chức nghiệp của Đại lục mang tới lực uy hiếp, thật giống như con cháu của đại tông môn vậy.
/3578
|