- Năm phút?
Trường kiếm trên bệ đá nhịn không được sững sờ.
Kiếm Đạo chân giải, là lĩnh ngộ cảnh giới kiếm đạo tối cao, không phải dễ dàng lĩnh ngộ như vậy, không có mấy chục, mấy trăm năm tích lũy, gần như không có khả năng hoàn thành.
Coi như Kiếm lão nhân năm đó, cũng tích lũy không dưới một trăm năm, mới lấy được thành công!
Gia hỏa trước mắt này, thoạt nhìn chẳng qua hai mươi tuổi, lĩnh ngộ thượng Kiếm Tâm đã rất đáng sợ...
Lại còn nói, chờ năm phút, liền có thể đột phá đến Kiếm Đạo chân giải...
Cái này sao có thể?
- Tiền bối, đừng nghe hắn nói bậy, hắn khẳng định là đang trì hoãn thời gian, không động thủ, ta sợ sẽ xuất hiện biến cố...
Thấy sự tình phát triển đã bắt đầu không bị khống chế, Kỷ Linh Chân cuống cuồng.
Ta triệu hoán ngươi ra, không phải để ngươi hàn huyên với kẻ địch...
Thân là vũ khí, có thể chuyên nghiệp một chút hay không?
- Im miệng!
Trường kiếm hét lớn.
Ông!
Kỷ Linh Chân còn không kịp phản ứng, liền cảm thấy một đạo kiếm khí bén nhọn bay tới.
Bành!
Hơi đỏ mặt, phun ra một ngụm máu tươi, cả người bay ngược ra, ngực xuất hiện một vết máu, dữ tợn đáng sợ.
Giãy dụa đứng dậy, thân thể cứng ngắc, vẻ mặt của Kỷ Linh Chân trở nên trắng bệch.
Từ trước đến nay, hắn chỉ biết thanh trường kiếm này là Thánh khí thượng phẩm, nhưng cụ thể đạt đến cấp bậc gì, còn không hiểu rõ tình hình, cảm nhận được kiếm khí đánh tới, mới hiểu được, thực lực so với hắn tưởng tượng còn muốn đáng sợ hơn nhiều lắm!
Một đạo Kiếm ý liền để hắn không có chút sức đánh trả, thật muốn giết người... Khẳng định ngăn cản không nổi!
- Còn dám nói nhảm, tin hiện tại lão tử liền giết chết ngươi hay không?
Trường kiếm hừ lạnh.
Cũng khó trách nó tức giận.
Kiếm lão nhân vẫn lạc, hắn ở lại chỗ này, muốn thoát ly chỉ có hai điều kiện.
Thứ nhất, triệt để lĩnh ngộ ý nghĩa chữ Kiếm bên ngoài; thứ hai, lý giải Kiếm Đạo đạt tới tình trạng chân giải.
Chỉ có thỏa mãn hai điều kiện này, mới có thể thoát ly bệ đá, cá liệng biển cả, những năm này gặp qua không biết bao nhiêu thiên tài, đáng tiếc... Không có một người thỏa mãn điều kiện.
Kỷ Linh Chân ở cách đó không xa kia, có thể nói là thiên tài nhất mấy ngàn năm nay, nhưng vẫn không cách nào đột phá chân giải...
Nếu Trương sư có thể làm được, sẽ không cần tiếp tục đợi chờ, tự nhiên không muốn những người khác chậm trễ hay phá hư!
- Tiền bối...
Nghĩ đến tình cảm mấy trăm năm, thế mà vẫn không bằng mấy câu của đối phương, Kỷ Linh Chân tức đến run rẩy, nhịn không được nói:
- Hắn sử dụng Sư Ngôn Thiên Thụ cùng Ma âm, cố ý mê hoặc, có chủ tâm không tốt...
- Mê hoặc?
- Đúng, tiền bối ngươi nghĩ xem, Kiếm Đạo chân giải sao mà khó khăn, bao nhiêu thiên tài đều bị vây ở cửa ải này, khó mà làm được, xem như Kiếm lão nhân cũng không dễ dàng đột phá như vậy!
Kỷ Linh Chân tận tình khuyên bảo:
- Hắn chẳng qua chỉ là thượng Kiếm Tâm, ngay cả nửa bước chân giải cũng không đạt tới, làm sao có thể vài phút đã đột phá đến chân giải? Rõ ràng là cố ý kéo dài, muốn lừa ngươi, dùng phương pháp đặc thù luyện hóa ngươi...
- Cái này...
Trường kiếm do dự.
Đối phương nói không sai, nếu Kiếm Đạo chân giải dễ dàng đạt tới như vậy, sẽ không mệnh danh kiếm thuật cao nhất rồi!
Năm đó, Kiếm lão nhân tung hoành liên minh đế quốc, không biết bao nhiêu cao thủ dùng kiếm đều thua ở trong tay, cũng bởi vì lý giải kiếm đạt đến chân giải!
Loại lý giải này, vô số Danh Sư bát tinh cũng làm không được.
Một tiểu gia hỏa hai mươi tuổi, thật sự có thể đột phá?
- Gia hỏa này quỷ kế đa đoan, khẳng định còn muốn chơi ám chiêu, không bằng hiện tại liền giết...
Thấy nó dừng lại, Kỷ Linh Chân biết có chút ý động, vội vàng hô, nhưng nói còn không có hết lời, đột nhiên toàn thân mát lạnh, ngay sau đó liền cảm thấy một đạo kiếm khí vô cùng to lớn bay thẳng bầu trời.
Ầm ầm!
Toàn bộ Kiếm Trì tựa như sôi trào, nháy mắt một cái, vô số Kiếm ý đồng loạt từ đằng xa bay tới, hội tụ qua bên này, tựa như tạo thành gió lốc.
- Đây là...
Cảm nhận được Kiếm ý mình lĩnh ngộ trong cơ thể, bị áp chế không cách nào động đậy, cả người có chút cứng ngắc, khuôn mặt của Kỷ Linh Chân trắng bệch, khống chế xoay người, nhìn về phía Kiếm ý truyền đến.
Chỉ thấy thanh niên kia hai mắt nhắm nghiền, cả người lại giống như biến thành một thanh kiếm sắc, bất cứ lúc nào cũng sẽ phá không tới, giết chết người!
Coong coong coong coong!
Vô số trường kiếm từ bên ngoài trận pháp phá không bay tới, lơ lửng ở bốn phía, nằm sấp trên mặt đất, tựa như thấy được Quân Vương.
- Vạn kiếm triều tông... Đây là Kiếm Đạo chân giải?
Khuôn mặt Kỷ Linh Chân tái đi, lắc lư hai lần.
Mới vừa nói đối phương nói bậy, khẳng định không cách nào đột phá, liền xuất hiện loại tình huống này, cả người cảm thấy sắp bối rối.
Bảy trăm năm trước, hắn liền đạt đến nửa bước chân giải, thời gian dài như vậy, một mực nghiên cứu, cũng không thể đột phá, đối phương chỉ nhắm mắt lại tu luyện vài phút, liền đạt tới...
Chênh lệch cường đại, để hắn sắp sụp đổ.
Tận mắt nhìn thấy, cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
- Hắn, hắn lĩnh ngộ Kiếm Đạo chân giải? Nguy rồi...
Kỷ Linh Phong thì con ngươi thu hẹp, trong mắt tràn đầy khủng hoảng.
Vốn cho rằng bội kiếm của Kiếm lão nhân sẽ trực tiếp ra tay, gạt bỏ Trương Huyền, không nghĩ tới thái độ mập mờ, hiện tại người sau đột phá...
Trường kiếm trên bệ đá nhịn không được sững sờ.
Kiếm Đạo chân giải, là lĩnh ngộ cảnh giới kiếm đạo tối cao, không phải dễ dàng lĩnh ngộ như vậy, không có mấy chục, mấy trăm năm tích lũy, gần như không có khả năng hoàn thành.
Coi như Kiếm lão nhân năm đó, cũng tích lũy không dưới một trăm năm, mới lấy được thành công!
Gia hỏa trước mắt này, thoạt nhìn chẳng qua hai mươi tuổi, lĩnh ngộ thượng Kiếm Tâm đã rất đáng sợ...
Lại còn nói, chờ năm phút, liền có thể đột phá đến Kiếm Đạo chân giải...
Cái này sao có thể?
- Tiền bối, đừng nghe hắn nói bậy, hắn khẳng định là đang trì hoãn thời gian, không động thủ, ta sợ sẽ xuất hiện biến cố...
Thấy sự tình phát triển đã bắt đầu không bị khống chế, Kỷ Linh Chân cuống cuồng.
Ta triệu hoán ngươi ra, không phải để ngươi hàn huyên với kẻ địch...
Thân là vũ khí, có thể chuyên nghiệp một chút hay không?
- Im miệng!
Trường kiếm hét lớn.
Ông!
Kỷ Linh Chân còn không kịp phản ứng, liền cảm thấy một đạo kiếm khí bén nhọn bay tới.
Bành!
Hơi đỏ mặt, phun ra một ngụm máu tươi, cả người bay ngược ra, ngực xuất hiện một vết máu, dữ tợn đáng sợ.
Giãy dụa đứng dậy, thân thể cứng ngắc, vẻ mặt của Kỷ Linh Chân trở nên trắng bệch.
Từ trước đến nay, hắn chỉ biết thanh trường kiếm này là Thánh khí thượng phẩm, nhưng cụ thể đạt đến cấp bậc gì, còn không hiểu rõ tình hình, cảm nhận được kiếm khí đánh tới, mới hiểu được, thực lực so với hắn tưởng tượng còn muốn đáng sợ hơn nhiều lắm!
Một đạo Kiếm ý liền để hắn không có chút sức đánh trả, thật muốn giết người... Khẳng định ngăn cản không nổi!
- Còn dám nói nhảm, tin hiện tại lão tử liền giết chết ngươi hay không?
Trường kiếm hừ lạnh.
Cũng khó trách nó tức giận.
Kiếm lão nhân vẫn lạc, hắn ở lại chỗ này, muốn thoát ly chỉ có hai điều kiện.
Thứ nhất, triệt để lĩnh ngộ ý nghĩa chữ Kiếm bên ngoài; thứ hai, lý giải Kiếm Đạo đạt tới tình trạng chân giải.
Chỉ có thỏa mãn hai điều kiện này, mới có thể thoát ly bệ đá, cá liệng biển cả, những năm này gặp qua không biết bao nhiêu thiên tài, đáng tiếc... Không có một người thỏa mãn điều kiện.
Kỷ Linh Chân ở cách đó không xa kia, có thể nói là thiên tài nhất mấy ngàn năm nay, nhưng vẫn không cách nào đột phá chân giải...
Nếu Trương sư có thể làm được, sẽ không cần tiếp tục đợi chờ, tự nhiên không muốn những người khác chậm trễ hay phá hư!
- Tiền bối...
Nghĩ đến tình cảm mấy trăm năm, thế mà vẫn không bằng mấy câu của đối phương, Kỷ Linh Chân tức đến run rẩy, nhịn không được nói:
- Hắn sử dụng Sư Ngôn Thiên Thụ cùng Ma âm, cố ý mê hoặc, có chủ tâm không tốt...
- Mê hoặc?
- Đúng, tiền bối ngươi nghĩ xem, Kiếm Đạo chân giải sao mà khó khăn, bao nhiêu thiên tài đều bị vây ở cửa ải này, khó mà làm được, xem như Kiếm lão nhân cũng không dễ dàng đột phá như vậy!
Kỷ Linh Chân tận tình khuyên bảo:
- Hắn chẳng qua chỉ là thượng Kiếm Tâm, ngay cả nửa bước chân giải cũng không đạt tới, làm sao có thể vài phút đã đột phá đến chân giải? Rõ ràng là cố ý kéo dài, muốn lừa ngươi, dùng phương pháp đặc thù luyện hóa ngươi...
- Cái này...
Trường kiếm do dự.
Đối phương nói không sai, nếu Kiếm Đạo chân giải dễ dàng đạt tới như vậy, sẽ không mệnh danh kiếm thuật cao nhất rồi!
Năm đó, Kiếm lão nhân tung hoành liên minh đế quốc, không biết bao nhiêu cao thủ dùng kiếm đều thua ở trong tay, cũng bởi vì lý giải kiếm đạt đến chân giải!
Loại lý giải này, vô số Danh Sư bát tinh cũng làm không được.
Một tiểu gia hỏa hai mươi tuổi, thật sự có thể đột phá?
- Gia hỏa này quỷ kế đa đoan, khẳng định còn muốn chơi ám chiêu, không bằng hiện tại liền giết...
Thấy nó dừng lại, Kỷ Linh Chân biết có chút ý động, vội vàng hô, nhưng nói còn không có hết lời, đột nhiên toàn thân mát lạnh, ngay sau đó liền cảm thấy một đạo kiếm khí vô cùng to lớn bay thẳng bầu trời.
Ầm ầm!
Toàn bộ Kiếm Trì tựa như sôi trào, nháy mắt một cái, vô số Kiếm ý đồng loạt từ đằng xa bay tới, hội tụ qua bên này, tựa như tạo thành gió lốc.
- Đây là...
Cảm nhận được Kiếm ý mình lĩnh ngộ trong cơ thể, bị áp chế không cách nào động đậy, cả người có chút cứng ngắc, khuôn mặt của Kỷ Linh Chân trắng bệch, khống chế xoay người, nhìn về phía Kiếm ý truyền đến.
Chỉ thấy thanh niên kia hai mắt nhắm nghiền, cả người lại giống như biến thành một thanh kiếm sắc, bất cứ lúc nào cũng sẽ phá không tới, giết chết người!
Coong coong coong coong!
Vô số trường kiếm từ bên ngoài trận pháp phá không bay tới, lơ lửng ở bốn phía, nằm sấp trên mặt đất, tựa như thấy được Quân Vương.
- Vạn kiếm triều tông... Đây là Kiếm Đạo chân giải?
Khuôn mặt Kỷ Linh Chân tái đi, lắc lư hai lần.
Mới vừa nói đối phương nói bậy, khẳng định không cách nào đột phá, liền xuất hiện loại tình huống này, cả người cảm thấy sắp bối rối.
Bảy trăm năm trước, hắn liền đạt đến nửa bước chân giải, thời gian dài như vậy, một mực nghiên cứu, cũng không thể đột phá, đối phương chỉ nhắm mắt lại tu luyện vài phút, liền đạt tới...
Chênh lệch cường đại, để hắn sắp sụp đổ.
Tận mắt nhìn thấy, cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
- Hắn, hắn lĩnh ngộ Kiếm Đạo chân giải? Nguy rồi...
Kỷ Linh Phong thì con ngươi thu hẹp, trong mắt tràn đầy khủng hoảng.
Vốn cho rằng bội kiếm của Kiếm lão nhân sẽ trực tiếp ra tay, gạt bỏ Trương Huyền, không nghĩ tới thái độ mập mờ, hiện tại người sau đột phá...
/3578
|