- Thật mạnh!
Trương Huyền híp mắt lại, ngón tay liên tục bắn ra, mấy đạo kiếm mang tới nghênh đón.
Đinh đinh đinh đinh!
Thanh âm như mưa to vang lên, kiếm mang va chạm vỏ kiếm, lông mày Trương Vân Phong giương lên, bàn tay lắc một cái.
Rầm!
Vỏ kiếm tựa như biến thành trường côn, nằm ngang đè ép xuống.
Kiếm mang bắn ra tới đụng một cái, lập tức bị bắn ngược, cộng thêm lực lượng của vỏ kiếm, tự nhiên càng mạnh hơn.
Con ngươi của Trương Huyền co rụt lại, lần nữa lui về phía sau.
Khó trách tên này nói mình sử dụng vũ khí mạnh hơn, giao thủ một kích liền thử ra, quả nhiên khác biệt trước đó rất lớn, tưởng như hai người.
Mặc dù chỉ dùng vỏ kiếm, nhưng đâm tới là thương pháp, quét ngang là côn pháp, linh động là kiếm pháp...
Ba cái dung hợp, khó lòng phòng bị!
Cho dù hắn nắm giữ rất nhiều loại Thiên Đạo võ kỹ, nhưng lần đầu tiên tiếp xúc, cũng có chút luống cuống tay chân. Xem ra giống như đối phương nói, hắn đích xác ở trên vũ khí hạ công phu rất lớn, sử dụng binh khí, sức chiến đấu càng hơn một bậc.
Phần phật!
Bất quá hắn lui nhanh, vỏ kiếm của đối phương nhanh hơn, theo sát ở sau lưng, nhanh chóng bắn đến, dường như bất kể dùng thân pháp bao nhanh, cũng không thể tránh đi.
- Đạp sóng mà đi... lại luyện binh khí đến loại uy lực này?
Hạo Vũ trưởng lão kinh hô một tiếng.
Thân pháp đạp sóng mà đi kia, có thể theo lực lượng tiến công hoặc lui về phía sau của đối phương, vì đó tiến công hoặc tránh né, tựa như bọt nước ở trên sóng triều.
Vốn cho rằng chỉ là bộ pháp, nằm mơ cũng không nghĩ đến, Trương Vân Phong này đã tu luyện đến trên vũ khí, chỉ cần không nghĩ ra biện pháp phá vỡ công kích, vỏ kiếm trong tay hắn sẽ như cái bóng, bất kể động tác của ngươi như thế nào, thậm chí tốc độ bao nhanh, đều có thể Như Ảnh Tùy Hình, khó mà tránh đi.
Hô hô!
Thời điểm hắn khiếp sợ, Trương Huyền cũng cảm nhận được uy lực vỏ kiếm của đối phương, thân ảnh đột nhiên nhoáng một cái, thi triển ra Hành Giả Vô Cương.
Thời gian nháy mắt, xuất hiện ở một bên khác của lôi đài, cùng thời khắc đó, chưởng phong gào thét bổ xuống.
Đại Bi Thiên Ma chưởng!
Vỏ kiếm còn chưa kịp theo tới, liền gặp chưởng lực hùng hồn, cả hai đối đầu, không khí phát ra tiếng nổ, khí tức kịch liệt xung kích, để lôi đài không ngừng lay động. Lần này người sau cũng từ trong loại võ kỹ đặc thù này nhảy ra ngoài, không thể đuổi theo được nữa.
- Thế nào, thực lực ta sử dụng binh khí, cũng không tệ lắm phải không!
Thu hồi vỏ kiếm, Trương Vân Phong nhẹ nhàng cười một tiếng, mang theo tự ngạo. Loại thực lực này, quả thực có vốn để kiêu ngạo.
- Thật là không tệ!
Trương Huyền gật đầu.
Chỉ sử dụng vỏ kiếm, nói rõ không mượn nhờ ưu thế vũ khí, loại tình huống này, vừa ra tay liền để cho mình suýt chút nữa không có thoát khỏi, không hổ là thiên tài Trương gia, thủ đoạn phong phú, cường đại đáng sợ.
- Có dám dùng binh khí so sánh với ta một hồi không? Vừa rồi nhìn kiếm pháp của ngươi cực mạnh, hẳn là dùng trường kiếm, sức chiến đấu càng hơn a!
Trương Vân Phong tiếp tục nói.
- Dùng kiếm pháp, quả thực lợi hại hơn một chút... Chỉ là binh khí của ta quá mức hung mãnh, sợ không công bằng với ngươi!
Trương Huyền chần chờ một chút nói:
- Nếu không... Ta cũng sử dụng vỏ kiếm đi!
- Dùng vỏ kiếm?
Trương Vân Phong cười nhạo:
- Vừa rồi ta chỉ để ngươi thể nghiệm uy lực khi ta sử dụng binh khí một chút, thật muốn chiến đấu, sẽ mạnh mẽ hơn không biết gấp bao nhiêu lần... Chỉ dùng vỏ kiếm, không ra kiếm mà nói, ta sợ ngươi sẽ bị thương!
- Này thì khó nói, coi như ta không ra kiếm, cũng rất lợi hại!
Thấy đối phương nói như vậy, Trương Huyền cười cười.
- Ồ? Vậy thì tốt, để ta mở mang kiến thức một chút, uy lực của ngươi khi không xuất kiếm! Để ta nhìn một chút, chỉ dùng kiếm vỏ, có thể phát huy ra sức chiến đấu như thế nào!
Trương Vân Phong hừ nhẹ một tiếng, cánh tay vung ra, khí tức tung hoành. Hắn từ nhỏ đã bắt đầu tu luyện vũ khí, đao thương kiếm kích, côn pháp đoản bổng... Đều có đọc lướt qua, nguyên nhân chính là như vậy, một vỏ kiếm bình thường không có gì lạ ở trong tay hắn, tựa như có linh hồn, cùng cấp bậc có thể nói vô địch...
Đối phương cũng muốn dùng vỏ kiếm tới đối chiến...
Nói đùa cái gì đó?
Đã không biết trời cao đất rộng, vậy liền cho cái giáo huấn, để đối phương biết, không phải người nào cũng như Trương Vân Phong hắn, sử dụng vỏ kiếm liền có thể phát huy ra kiếm pháp uy lực không kém!
- Ngươi xác định... Để cho ta dùng vỏ kiếm?
Trương Huyền hơi chần chừ.
- Đương nhiên!
Lông mày giương lên, Trương Vân Phong cười lạnh:
- Thế nào, không phải không dám chứ!
- Này thì không phải, ngươi chú ý, vỏ kiếm của ta tới...
Trương Huyền cắn răng, bàn tay hất lên.
Phần phật!
Trương Vân Phong sững sờ, ngay sau đó liền cảm thấy một cỗ kình phong nhanh chóng gào thét đến, vội vàng ngẩng đầu nhìn lại, chỉ nhìn thấy một hình nón cụt đường kính đến mấy mét, thẳng tắp đập xuống hắn.
Lạch cạch!
Còn không có kịp phản ứng, liền bị đập thành chữ đại, bàn chân lộ ở bên ngoài không ngừng run rẩy, không cần nhìn cũng biết bản thân bị trọng thương, không còn cách nào tỷ thí.
- Cái này...
Thấy đối phương một chiêu liền trọng thương, Trương Huyền gãi đầu:
- Vỏ kiếm của ta có chút lớn, thực sự là không tiện, trước đó quên nói cho ngươi...
Trương Huyền híp mắt lại, ngón tay liên tục bắn ra, mấy đạo kiếm mang tới nghênh đón.
Đinh đinh đinh đinh!
Thanh âm như mưa to vang lên, kiếm mang va chạm vỏ kiếm, lông mày Trương Vân Phong giương lên, bàn tay lắc một cái.
Rầm!
Vỏ kiếm tựa như biến thành trường côn, nằm ngang đè ép xuống.
Kiếm mang bắn ra tới đụng một cái, lập tức bị bắn ngược, cộng thêm lực lượng của vỏ kiếm, tự nhiên càng mạnh hơn.
Con ngươi của Trương Huyền co rụt lại, lần nữa lui về phía sau.
Khó trách tên này nói mình sử dụng vũ khí mạnh hơn, giao thủ một kích liền thử ra, quả nhiên khác biệt trước đó rất lớn, tưởng như hai người.
Mặc dù chỉ dùng vỏ kiếm, nhưng đâm tới là thương pháp, quét ngang là côn pháp, linh động là kiếm pháp...
Ba cái dung hợp, khó lòng phòng bị!
Cho dù hắn nắm giữ rất nhiều loại Thiên Đạo võ kỹ, nhưng lần đầu tiên tiếp xúc, cũng có chút luống cuống tay chân. Xem ra giống như đối phương nói, hắn đích xác ở trên vũ khí hạ công phu rất lớn, sử dụng binh khí, sức chiến đấu càng hơn một bậc.
Phần phật!
Bất quá hắn lui nhanh, vỏ kiếm của đối phương nhanh hơn, theo sát ở sau lưng, nhanh chóng bắn đến, dường như bất kể dùng thân pháp bao nhanh, cũng không thể tránh đi.
- Đạp sóng mà đi... lại luyện binh khí đến loại uy lực này?
Hạo Vũ trưởng lão kinh hô một tiếng.
Thân pháp đạp sóng mà đi kia, có thể theo lực lượng tiến công hoặc lui về phía sau của đối phương, vì đó tiến công hoặc tránh né, tựa như bọt nước ở trên sóng triều.
Vốn cho rằng chỉ là bộ pháp, nằm mơ cũng không nghĩ đến, Trương Vân Phong này đã tu luyện đến trên vũ khí, chỉ cần không nghĩ ra biện pháp phá vỡ công kích, vỏ kiếm trong tay hắn sẽ như cái bóng, bất kể động tác của ngươi như thế nào, thậm chí tốc độ bao nhanh, đều có thể Như Ảnh Tùy Hình, khó mà tránh đi.
Hô hô!
Thời điểm hắn khiếp sợ, Trương Huyền cũng cảm nhận được uy lực vỏ kiếm của đối phương, thân ảnh đột nhiên nhoáng một cái, thi triển ra Hành Giả Vô Cương.
Thời gian nháy mắt, xuất hiện ở một bên khác của lôi đài, cùng thời khắc đó, chưởng phong gào thét bổ xuống.
Đại Bi Thiên Ma chưởng!
Vỏ kiếm còn chưa kịp theo tới, liền gặp chưởng lực hùng hồn, cả hai đối đầu, không khí phát ra tiếng nổ, khí tức kịch liệt xung kích, để lôi đài không ngừng lay động. Lần này người sau cũng từ trong loại võ kỹ đặc thù này nhảy ra ngoài, không thể đuổi theo được nữa.
- Thế nào, thực lực ta sử dụng binh khí, cũng không tệ lắm phải không!
Thu hồi vỏ kiếm, Trương Vân Phong nhẹ nhàng cười một tiếng, mang theo tự ngạo. Loại thực lực này, quả thực có vốn để kiêu ngạo.
- Thật là không tệ!
Trương Huyền gật đầu.
Chỉ sử dụng vỏ kiếm, nói rõ không mượn nhờ ưu thế vũ khí, loại tình huống này, vừa ra tay liền để cho mình suýt chút nữa không có thoát khỏi, không hổ là thiên tài Trương gia, thủ đoạn phong phú, cường đại đáng sợ.
- Có dám dùng binh khí so sánh với ta một hồi không? Vừa rồi nhìn kiếm pháp của ngươi cực mạnh, hẳn là dùng trường kiếm, sức chiến đấu càng hơn a!
Trương Vân Phong tiếp tục nói.
- Dùng kiếm pháp, quả thực lợi hại hơn một chút... Chỉ là binh khí của ta quá mức hung mãnh, sợ không công bằng với ngươi!
Trương Huyền chần chờ một chút nói:
- Nếu không... Ta cũng sử dụng vỏ kiếm đi!
- Dùng vỏ kiếm?
Trương Vân Phong cười nhạo:
- Vừa rồi ta chỉ để ngươi thể nghiệm uy lực khi ta sử dụng binh khí một chút, thật muốn chiến đấu, sẽ mạnh mẽ hơn không biết gấp bao nhiêu lần... Chỉ dùng vỏ kiếm, không ra kiếm mà nói, ta sợ ngươi sẽ bị thương!
- Này thì khó nói, coi như ta không ra kiếm, cũng rất lợi hại!
Thấy đối phương nói như vậy, Trương Huyền cười cười.
- Ồ? Vậy thì tốt, để ta mở mang kiến thức một chút, uy lực của ngươi khi không xuất kiếm! Để ta nhìn một chút, chỉ dùng kiếm vỏ, có thể phát huy ra sức chiến đấu như thế nào!
Trương Vân Phong hừ nhẹ một tiếng, cánh tay vung ra, khí tức tung hoành. Hắn từ nhỏ đã bắt đầu tu luyện vũ khí, đao thương kiếm kích, côn pháp đoản bổng... Đều có đọc lướt qua, nguyên nhân chính là như vậy, một vỏ kiếm bình thường không có gì lạ ở trong tay hắn, tựa như có linh hồn, cùng cấp bậc có thể nói vô địch...
Đối phương cũng muốn dùng vỏ kiếm tới đối chiến...
Nói đùa cái gì đó?
Đã không biết trời cao đất rộng, vậy liền cho cái giáo huấn, để đối phương biết, không phải người nào cũng như Trương Vân Phong hắn, sử dụng vỏ kiếm liền có thể phát huy ra kiếm pháp uy lực không kém!
- Ngươi xác định... Để cho ta dùng vỏ kiếm?
Trương Huyền hơi chần chừ.
- Đương nhiên!
Lông mày giương lên, Trương Vân Phong cười lạnh:
- Thế nào, không phải không dám chứ!
- Này thì không phải, ngươi chú ý, vỏ kiếm của ta tới...
Trương Huyền cắn răng, bàn tay hất lên.
Phần phật!
Trương Vân Phong sững sờ, ngay sau đó liền cảm thấy một cỗ kình phong nhanh chóng gào thét đến, vội vàng ngẩng đầu nhìn lại, chỉ nhìn thấy một hình nón cụt đường kính đến mấy mét, thẳng tắp đập xuống hắn.
Lạch cạch!
Còn không có kịp phản ứng, liền bị đập thành chữ đại, bàn chân lộ ở bên ngoài không ngừng run rẩy, không cần nhìn cũng biết bản thân bị trọng thương, không còn cách nào tỷ thí.
- Cái này...
Thấy đối phương một chiêu liền trọng thương, Trương Huyền gãi đầu:
- Vỏ kiếm của ta có chút lớn, thực sự là không tiện, trước đó quên nói cho ngươi...
/3578
|