- Đúng!
Da đầu của Thủy Thiên Nhu nổ tung, suýt chút nữa la lên.
Mới vừa nói tên này cẩn thận một chút, tuyệt đối đừng chọc lão sư tức giận, vừa đến liền bắt kiếm khí thủ hộ tiểu viện lại... ngươi không thể yên tĩnh một chút sao?
- Thật không tiện... Ta thả ra ngay!
Khóe miệng Trương Huyền co giật, rất không tiện.
Vừa tới trước cửa, thấy một đạo kiếm khí bao phủ, sợ làm bị thương nữ tử trước mắt, lặng lẽ bắt đến...
Không nghĩ tới là Kiếm Tần Sinh lưu lại gác cổng!
Kiếm khí sắc bén, rất dễ dàng hại người, ở cửa ra vào thả cái này, tương đương với từ chối khéo khách nhân, ai còn dám tới? Bất quá không chào đón người khác, là sự tình của đối phương, kéo gác cổng của người ta xuống, tương đương với có chút vô lễ, nên lực lượng trên tay buông lỏng.
Kiếm khí vùng vẫy nửa ngày, không nghĩ tới lại đột nhiên buông tay, giống như mèo hoang bị bắt lại, đột nhiên thả ra, lập tức mất đi chính xác.
Sưu!
Cột đá trên cửa bị chặt đứt, cửa kẹt một tiếng, rơi trên mặt đất, đại địa nổ vang, tràn đầy bụi bặm.
- Cái này...
Trương Huyền ngây người.
Chỉ thả ra kiếm khí, không nghĩ tới tên này không đáng tin cậy như vậy, chém cả đại môn...
Vừa tới, không chỉ bắt phong cấm của người ta, còn phá hủy đại môn...
Có phải không lễ phép hay không? Nhưng hắn thật không phải cố ý.
- ...
Mắt Thủy Thiên Nhu tối sầm lại.
Trên đường đi căn dặn mấy lần, để hắn chú ý, lần này được rồi...
Còn không có gặp mặt, liền gây ra động tĩnh lớn như vậy, này làm sao giải thích?
- Người nào!
Đang buồn bực, còn chưa nghĩ ra làm sao giải thích, liền nghe trong viện hét lớn một tiếng, ngay sau đó bảy tám người vây quanh bọn hắn ở trung tâm.
- Tạ sư huynh, là ta...
Thủy Thiên Nhu hơi đỏ mặt, vội vàng tiến lên.
- Thủy sư muội, xảy ra chuyện gì vậy?
Tạ sư huynh nhíu mày.
- Vị Trương sư này, nghe nói danh khí của lão sư, muốn tới đây tiếp kiến, là ta sơ ý, trước không nói sự tình kiếm khí, nên mới xuất hiện việc này...
Thủy Thiên Nhu giải thích.
- Kiếm khí của lão sư vô cùng sắc bén, trước thời hạn không biết, lại không bị gây thương tích, ngược lại làm sập cửa, xem ra vị bằng hữu này cũng là cao thủ dùng kiếm!
Tạ sư huynh nhướng mày, quan sát Trương Huyền tỉ mỉ.
Hắn chừng ba mươi tuổi, mặc trường bào màu xanh, trong tay cầm một thanh trường kiếm, mang theo khí tức kinh người.
Nhìn tu vi, đã đạt đến Thánh Vực lục trọng, Lĩnh Vực cảnh trung kỳ!
- Học qua kiếm pháp một đoạn thời gian, chỉ biết da lông mà thôi... Vừa rồi kiếm khí đột nhiên xuất hiện, phản ứng không kịp, mới biến thành như vậy, thực sự xin lỗi!
Trương Huyền vội vàng nói.
Mục đích tới là vì cầu người, vẫn phải khiêm tốn một chút cho thỏa đáng.
Huống chi từ trước tới nay hắn cũng khiêm tốn, rất khiêm tốn.
- Xin lỗi thì không cần, đạo kiếm khí này của lão sư, ở lại chỗ này là vì kiểm nghiệm cảm ngộ kiếm ý của người đến, có thể sớm phát hiện, hơn nữa không bị tổn thương, nói rõ rất mẫn cảm với kiếm đạo, có ngộ tính không kém!
Tạ sư huynh mỉm cười, nhẹ gật đầu:
- Đi qua gặp lão sư đi!
- Gặp lão sư?
Trương Huyền ngẩn ngơ.
Cái thái độ này không đúng nha!
Người khác nhìn thấy hắn phá nhà cửa, tất cả đều tức giận đến bờ môi run rẩy, hận không thể một tay đập chết...
Sao vị trước mắt này không những không tức giận, còn mời hắn đi gặp kiếm đạo đại tông sư kia? Chẳng lẽ sợ hiện tại đòi bồi thường, hù mình chạy mất, nên trước lừa gạt vào lại nói? Hoặc phá cửa là một loại khảo hạch? Rất nhiều cường giả đều có tính tình cổ quái, thật giống như Khôi Thánh, đã là tàn hồn còn muốn mài gậy sắt...
Có lẽ vị kiếm đạo đại tông sư kia, rất ưa thích người khác phá nhà cửa.
Thật như vậy mà nói, hắn không cần làm nhiều, trăm phần trăm max điểm a.
Suy đoán ra ý nghĩ này, quay đầu nhìn về phía Thủy Thiên Nhu ở cách đó không xa, muốn từ trên mặt nàng nhìn ra đáp án, chỉ thấy nữ hài cũng mê man, dường như không hiểu rõ tình hình.
- Được rồi, là phúc thì không phải họa, là họa thì tránh không khỏi! Nếu để cho ta khảo hạch, phá hủy cái viện này cũng không tính là gì, địa phương không tính quá lớn nha...
Rầu rĩ một lát, sau đó Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, cười một tiếng, ôm quyền nói:
- Vậy làm phiền Tạ sư huynh!
Nói xong, theo sát ở sau lưng Tạ sư huynh đi vào tiểu viện.
Tiểu viện của lão sư Thủy Thiên Nhu, bởi vì nằm trong Thánh Tử điện, nên phạm vi không lớn, lại hết sức tinh xảo, bị một trận pháp to lớn bao phủ, kiếm khí chạy bốn phía, tựa hồ dựa theo quy luật đặc thù nào đó vận chuyển, cho người ta một loại cảm giác kiếm ý ngang dọc.
Da đầu của Thủy Thiên Nhu nổ tung, suýt chút nữa la lên.
Mới vừa nói tên này cẩn thận một chút, tuyệt đối đừng chọc lão sư tức giận, vừa đến liền bắt kiếm khí thủ hộ tiểu viện lại... ngươi không thể yên tĩnh một chút sao?
- Thật không tiện... Ta thả ra ngay!
Khóe miệng Trương Huyền co giật, rất không tiện.
Vừa tới trước cửa, thấy một đạo kiếm khí bao phủ, sợ làm bị thương nữ tử trước mắt, lặng lẽ bắt đến...
Không nghĩ tới là Kiếm Tần Sinh lưu lại gác cổng!
Kiếm khí sắc bén, rất dễ dàng hại người, ở cửa ra vào thả cái này, tương đương với từ chối khéo khách nhân, ai còn dám tới? Bất quá không chào đón người khác, là sự tình của đối phương, kéo gác cổng của người ta xuống, tương đương với có chút vô lễ, nên lực lượng trên tay buông lỏng.
Kiếm khí vùng vẫy nửa ngày, không nghĩ tới lại đột nhiên buông tay, giống như mèo hoang bị bắt lại, đột nhiên thả ra, lập tức mất đi chính xác.
Sưu!
Cột đá trên cửa bị chặt đứt, cửa kẹt một tiếng, rơi trên mặt đất, đại địa nổ vang, tràn đầy bụi bặm.
- Cái này...
Trương Huyền ngây người.
Chỉ thả ra kiếm khí, không nghĩ tới tên này không đáng tin cậy như vậy, chém cả đại môn...
Vừa tới, không chỉ bắt phong cấm của người ta, còn phá hủy đại môn...
Có phải không lễ phép hay không? Nhưng hắn thật không phải cố ý.
- ...
Mắt Thủy Thiên Nhu tối sầm lại.
Trên đường đi căn dặn mấy lần, để hắn chú ý, lần này được rồi...
Còn không có gặp mặt, liền gây ra động tĩnh lớn như vậy, này làm sao giải thích?
- Người nào!
Đang buồn bực, còn chưa nghĩ ra làm sao giải thích, liền nghe trong viện hét lớn một tiếng, ngay sau đó bảy tám người vây quanh bọn hắn ở trung tâm.
- Tạ sư huynh, là ta...
Thủy Thiên Nhu hơi đỏ mặt, vội vàng tiến lên.
- Thủy sư muội, xảy ra chuyện gì vậy?
Tạ sư huynh nhíu mày.
- Vị Trương sư này, nghe nói danh khí của lão sư, muốn tới đây tiếp kiến, là ta sơ ý, trước không nói sự tình kiếm khí, nên mới xuất hiện việc này...
Thủy Thiên Nhu giải thích.
- Kiếm khí của lão sư vô cùng sắc bén, trước thời hạn không biết, lại không bị gây thương tích, ngược lại làm sập cửa, xem ra vị bằng hữu này cũng là cao thủ dùng kiếm!
Tạ sư huynh nhướng mày, quan sát Trương Huyền tỉ mỉ.
Hắn chừng ba mươi tuổi, mặc trường bào màu xanh, trong tay cầm một thanh trường kiếm, mang theo khí tức kinh người.
Nhìn tu vi, đã đạt đến Thánh Vực lục trọng, Lĩnh Vực cảnh trung kỳ!
- Học qua kiếm pháp một đoạn thời gian, chỉ biết da lông mà thôi... Vừa rồi kiếm khí đột nhiên xuất hiện, phản ứng không kịp, mới biến thành như vậy, thực sự xin lỗi!
Trương Huyền vội vàng nói.
Mục đích tới là vì cầu người, vẫn phải khiêm tốn một chút cho thỏa đáng.
Huống chi từ trước tới nay hắn cũng khiêm tốn, rất khiêm tốn.
- Xin lỗi thì không cần, đạo kiếm khí này của lão sư, ở lại chỗ này là vì kiểm nghiệm cảm ngộ kiếm ý của người đến, có thể sớm phát hiện, hơn nữa không bị tổn thương, nói rõ rất mẫn cảm với kiếm đạo, có ngộ tính không kém!
Tạ sư huynh mỉm cười, nhẹ gật đầu:
- Đi qua gặp lão sư đi!
- Gặp lão sư?
Trương Huyền ngẩn ngơ.
Cái thái độ này không đúng nha!
Người khác nhìn thấy hắn phá nhà cửa, tất cả đều tức giận đến bờ môi run rẩy, hận không thể một tay đập chết...
Sao vị trước mắt này không những không tức giận, còn mời hắn đi gặp kiếm đạo đại tông sư kia? Chẳng lẽ sợ hiện tại đòi bồi thường, hù mình chạy mất, nên trước lừa gạt vào lại nói? Hoặc phá cửa là một loại khảo hạch? Rất nhiều cường giả đều có tính tình cổ quái, thật giống như Khôi Thánh, đã là tàn hồn còn muốn mài gậy sắt...
Có lẽ vị kiếm đạo đại tông sư kia, rất ưa thích người khác phá nhà cửa.
Thật như vậy mà nói, hắn không cần làm nhiều, trăm phần trăm max điểm a.
Suy đoán ra ý nghĩ này, quay đầu nhìn về phía Thủy Thiên Nhu ở cách đó không xa, muốn từ trên mặt nàng nhìn ra đáp án, chỉ thấy nữ hài cũng mê man, dường như không hiểu rõ tình hình.
- Được rồi, là phúc thì không phải họa, là họa thì tránh không khỏi! Nếu để cho ta khảo hạch, phá hủy cái viện này cũng không tính là gì, địa phương không tính quá lớn nha...
Rầu rĩ một lát, sau đó Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, cười một tiếng, ôm quyền nói:
- Vậy làm phiền Tạ sư huynh!
Nói xong, theo sát ở sau lưng Tạ sư huynh đi vào tiểu viện.
Tiểu viện của lão sư Thủy Thiên Nhu, bởi vì nằm trong Thánh Tử điện, nên phạm vi không lớn, lại hết sức tinh xảo, bị một trận pháp to lớn bao phủ, kiếm khí chạy bốn phía, tựa hồ dựa theo quy luật đặc thù nào đó vận chuyển, cho người ta một loại cảm giác kiếm ý ngang dọc.
/3578
|