Thánh Vực bát trọng Động Hư cảnh, khống chế lực lượng động thiên, lĩnh vực bày ra, như không gian gấp, có khả năng ngăn cách tinh thần truyền lại, vũ khí thuần phục cũng không thể liên hệ, thậm chí đánh ra công kích, tiến vào bên trong cũng sẽ giống như trâu đất xuống biển, mất đi khống chế.
Nếu như nói, Lĩnh Vực cảnh, Nhập Hư cảnh là sơ bộ nắm giữ không gian, như vậy Động Hư cảnh, đã đạt đến cảnh giới thuần thục, nắm giữ lực lượng không gian thuộc về mình!
Nhất niệm ra, tự thành động thiên!
Kiếm cương của Linh Hư kiếm mới vừa súc thế, dù uy lực cực lớn, cường giả Nhập Hư cảnh cũng phải tạm lánh phong mang, nhưng gặp phải cường giả Động Hư cảnh, liền không có bất kỳ tác dụng nào!
Coong coong coong coong!
Trường kiếm không ngừng lay động, tràn đầy sợ hãi, có điều vô luận dùng sức như thế nào, cũng không thể tiến lên, giống như đóng đinh ở trên tường, khẽ động cũng không động được.
- Ngoan Nhân, chuẩn bị ra tay đi!
Biết giờ phút này lo lắng vô dụng, tâm cảnh xoay chuyển, lần nữa đi vào trạng thái tâm như chỉ thủy, tinh thần khẽ động, liên hệ Ngoan Nhân.
Nói thật, Ngoan Nhân, phân thân, Độc sư, không phải vạn bất đắc dĩ, hắn là không muốn sử dụng, một khi sử dụng, thì nhất định phải chém giết đối thủ, không có con đường thứ hai có thể đi!
Lúc đầu nghĩ khôi lỗi, Linh Hư kiếm có khả năng đối phó, hiện tại xem ra, gia hỏa đánh lén hắn đã vượt ra phạm trù những thủ đoạn này có khả năng chống lại, chỉ có thể vận dụng át chủ bài cuối cùng.
- Vâng, chủ nhân!
Biết nguy hiểm, Ngoan Nhân lên tiếng, nương theo tinh thần của Trương Huyền khẽ động, một ngón tay bất ngờ xuất hiện ở sau lưng.
Phần phật!
Nhẹ nhàng điểm một cái, một cỗ lực lượng đặc thù lan tràn ra, lĩnh vực tựa như động thiên phía trước vỡ vụn.
Thực lực của Ngoan Nhân, dù chỉ có Thánh Vực thất trọng đỉnh phong, muốn vượt qua Lạc Huyền Thanh cũng không dễ dàng như vậy, nhưng dù sao cũng là nhân vật từng đứng ở đỉnh phong của đại lục, nhãn lực cùng kiến thức còn đó, hơn nữa đối phương liên tục bị thủ đoạn của Trương Huyền công kích, lại áp chế Linh Hư kiếm đang xao động... Lực lượng không còn một phần mười bình thường, một chiêu liền bị đánh trở tay không kịp.
Răng rắc! Răng rắc!
Động thiên không duy trì được, Trương Huyền cảm thấy lực lượng đè ở trên người nới lỏng, vội vàng xoay người qua. Chỉ thấy một cự thú hình long đường kính hơn một mét, dài hơn ba mươi thước huyền phù ở cách đó không xa, toàn thân màu nâu xanh, hai mắt đỏ thẫm, mang theo uy nghiêm nồng đậm.
- Địa Ngục Thanh Long Thú?
Nắm đấm căng thẳng, trong lòng Trương Huyền lộp bộp một cái.
Trước đó còn tưởng rằng là đám người Lạc Huyền Thanh thua, Trương Thuần cùng đồng bạn của hắn ra tay với mình, nằm mơ cũng không nghĩ đến, lại là Thánh thú hắn muốn đi tìm kia!
Nó ở đây... như vậy trong sơn động chẳng phải không có cái gì sao?
Khó trách Viên Hiểu đi lâu như vậy còn không có ra, hẳn là hang núi trống trải, tìm kiếm khắp nơi mới chậm trễ thời gian, cũng không biết gia hỏa này căn bản không ở bên trong!
Thánh thú Thánh Vực bát trọng... Chẳng trách mình dùng nhiều thủ đoạn, cũng không có biện pháp gì, đối mặt loại cường giả này, hắn đích xác không có một chút năng lực phản kháng.
- Muốn đến thuần phục ta, các ngươi thật to gan...
Thanh Long thú hừ lạnh một tiếng, chậm rãi mở miệng. Thanh âm không lớn, lại vang lên ở trong óc, như chung cổ gõ vang.
- Thuần phục... Chỉ bằng thực lực như ta? Nói đùa...
Da mặt Trương Huyền co lại, vội vàng mở miệng, trong lòng thì căng thẳng. Bọn họ căn bản không có ý định thuần phục, mà là muốn gắp lửa bỏ tay người, vì sao gia hỏa này lại nói như vậy?
Thánh thú cao ngạo, muốn thuần phục rất khó, nguyên nhân chính là như vậy, địa vị của Thuần Thú sư bát tinh cực cao. Bình thường thuần thú, đều cần chuẩn bị đủ loại quà tặng, nghĩ biện pháp kéo quan hệ thân thiết, đợi triệt để quen thuộc, lại lấy thân phận bằng hữu mời...
Dưới tình huống bình thường, một Thuần Thú sư bát tinh đỉnh phong, muốn thuần phục một Thánh thú Thánh Vực bát trọng, không có mấy năm là không làm được!
Giờ phút này, cái gì cũng không có chuẩn bị, liền bị đối phương phát giác... Vốn chỉ là dụ quái đơn giản, Viên Hiểu phụ trách kéo cừu hận, hắn phụ trách bố trí bẫy rập... Làm sao lại biến thành như vậy?
Thánh thú ghét nhất khuất phục người khác, thực lực mạnh hơn nó, không có lực lượng phản kháng thì thôi, một Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong cũng muốn ra tay... Khó trách nó tức giận, vừa ra tay liền không chút lưu tình, nếu không phải thủ đoạn rất nhiều, chỉ sợ đã chết.
- Vậy ngươi tới đây làm gì? Có người nói với ta, các ngươi muốn ta thuần phục, trở thành thú sủng, thay nhân loại các ngươi quyết đấu sinh tử!
Thanh Long thú gào lên, thanh âm chấn bụi bặm không ngừng rơi xuống.
- Có người nói với ngươi?
Trương Huyền sửng sốt, con ngươi co rụt lại.
- Nhất định là Trương Thuần kia...
Mới vừa rồi còn cảm thấy Trương Thuần quá ngu, dễ dàng liền bị Lạc Huyền Thanh đùa bỡn ở trong lòng bàn tay, hiện tại xem ra, là nhóm người mình bị đối phương chơi...
Trước thời hạn tìm tới Thanh Long thú, nói có người muốn thuần phục nó... một là được đối phương hảo cảm, thứ hai, để nó sinh ra ác cảm với Lạc Huyền Thanh, lại muốn thuần phục, liền không có bất cứ hy vọng nào!
Không hổ là thiên tài Trương gia, quả nhiên không phải nhân vật đơn giản gì. Chỉ là... coi như ngươi tìm, cũng phải tìm Lạc Huyền Thanh ah... Tìm ta làm gì?
Trương Huyền buồn bực, vội vàng xua tay:
- Không phải ta muốn thuần phục ngươi, mà là gia hỏa nói chuyện này với ngươi kia, hắn gọi Trương Thuần, cố ý khiêu khích ly gián...
- Hừ, nhân loại các ngươi đều xấu như nhau!
Ầm ầm!
Trương Huyền còn chưa nói xong, lần nữa cảm thấy một cỗ lực lượng cường đại nghiền ép đến, sau đó nhìn thấy đuôi của Thanh Long thú quét ngang tới.
Phần phật!
Không gian chung quanh ngưng đọng, hắn giống như rơi vào không gian gấp, muốn chạy trốn cũng làm không được.
- Thiếu hụt!
Biết giờ phút này ai cũng không trông cậy vào được, hai mắt nhìn chằm chằm đối phương, trong đầu vội vàng la lên.
Ôooo!
Một quyển sách xuất hiện, vô số kiến thức chảy vào trong óc.
- Nó là Thánh thú, hơn nữa tự mình tu luyện, lĩnh ngộ Động Hư không tính quá mạnh...
Xem xong nội dung trong sách, Trương Huyền lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Nếu như nói, Lĩnh Vực cảnh, Nhập Hư cảnh là sơ bộ nắm giữ không gian, như vậy Động Hư cảnh, đã đạt đến cảnh giới thuần thục, nắm giữ lực lượng không gian thuộc về mình!
Nhất niệm ra, tự thành động thiên!
Kiếm cương của Linh Hư kiếm mới vừa súc thế, dù uy lực cực lớn, cường giả Nhập Hư cảnh cũng phải tạm lánh phong mang, nhưng gặp phải cường giả Động Hư cảnh, liền không có bất kỳ tác dụng nào!
Coong coong coong coong!
Trường kiếm không ngừng lay động, tràn đầy sợ hãi, có điều vô luận dùng sức như thế nào, cũng không thể tiến lên, giống như đóng đinh ở trên tường, khẽ động cũng không động được.
- Ngoan Nhân, chuẩn bị ra tay đi!
Biết giờ phút này lo lắng vô dụng, tâm cảnh xoay chuyển, lần nữa đi vào trạng thái tâm như chỉ thủy, tinh thần khẽ động, liên hệ Ngoan Nhân.
Nói thật, Ngoan Nhân, phân thân, Độc sư, không phải vạn bất đắc dĩ, hắn là không muốn sử dụng, một khi sử dụng, thì nhất định phải chém giết đối thủ, không có con đường thứ hai có thể đi!
Lúc đầu nghĩ khôi lỗi, Linh Hư kiếm có khả năng đối phó, hiện tại xem ra, gia hỏa đánh lén hắn đã vượt ra phạm trù những thủ đoạn này có khả năng chống lại, chỉ có thể vận dụng át chủ bài cuối cùng.
- Vâng, chủ nhân!
Biết nguy hiểm, Ngoan Nhân lên tiếng, nương theo tinh thần của Trương Huyền khẽ động, một ngón tay bất ngờ xuất hiện ở sau lưng.
Phần phật!
Nhẹ nhàng điểm một cái, một cỗ lực lượng đặc thù lan tràn ra, lĩnh vực tựa như động thiên phía trước vỡ vụn.
Thực lực của Ngoan Nhân, dù chỉ có Thánh Vực thất trọng đỉnh phong, muốn vượt qua Lạc Huyền Thanh cũng không dễ dàng như vậy, nhưng dù sao cũng là nhân vật từng đứng ở đỉnh phong của đại lục, nhãn lực cùng kiến thức còn đó, hơn nữa đối phương liên tục bị thủ đoạn của Trương Huyền công kích, lại áp chế Linh Hư kiếm đang xao động... Lực lượng không còn một phần mười bình thường, một chiêu liền bị đánh trở tay không kịp.
Răng rắc! Răng rắc!
Động thiên không duy trì được, Trương Huyền cảm thấy lực lượng đè ở trên người nới lỏng, vội vàng xoay người qua. Chỉ thấy một cự thú hình long đường kính hơn một mét, dài hơn ba mươi thước huyền phù ở cách đó không xa, toàn thân màu nâu xanh, hai mắt đỏ thẫm, mang theo uy nghiêm nồng đậm.
- Địa Ngục Thanh Long Thú?
Nắm đấm căng thẳng, trong lòng Trương Huyền lộp bộp một cái.
Trước đó còn tưởng rằng là đám người Lạc Huyền Thanh thua, Trương Thuần cùng đồng bạn của hắn ra tay với mình, nằm mơ cũng không nghĩ đến, lại là Thánh thú hắn muốn đi tìm kia!
Nó ở đây... như vậy trong sơn động chẳng phải không có cái gì sao?
Khó trách Viên Hiểu đi lâu như vậy còn không có ra, hẳn là hang núi trống trải, tìm kiếm khắp nơi mới chậm trễ thời gian, cũng không biết gia hỏa này căn bản không ở bên trong!
Thánh thú Thánh Vực bát trọng... Chẳng trách mình dùng nhiều thủ đoạn, cũng không có biện pháp gì, đối mặt loại cường giả này, hắn đích xác không có một chút năng lực phản kháng.
- Muốn đến thuần phục ta, các ngươi thật to gan...
Thanh Long thú hừ lạnh một tiếng, chậm rãi mở miệng. Thanh âm không lớn, lại vang lên ở trong óc, như chung cổ gõ vang.
- Thuần phục... Chỉ bằng thực lực như ta? Nói đùa...
Da mặt Trương Huyền co lại, vội vàng mở miệng, trong lòng thì căng thẳng. Bọn họ căn bản không có ý định thuần phục, mà là muốn gắp lửa bỏ tay người, vì sao gia hỏa này lại nói như vậy?
Thánh thú cao ngạo, muốn thuần phục rất khó, nguyên nhân chính là như vậy, địa vị của Thuần Thú sư bát tinh cực cao. Bình thường thuần thú, đều cần chuẩn bị đủ loại quà tặng, nghĩ biện pháp kéo quan hệ thân thiết, đợi triệt để quen thuộc, lại lấy thân phận bằng hữu mời...
Dưới tình huống bình thường, một Thuần Thú sư bát tinh đỉnh phong, muốn thuần phục một Thánh thú Thánh Vực bát trọng, không có mấy năm là không làm được!
Giờ phút này, cái gì cũng không có chuẩn bị, liền bị đối phương phát giác... Vốn chỉ là dụ quái đơn giản, Viên Hiểu phụ trách kéo cừu hận, hắn phụ trách bố trí bẫy rập... Làm sao lại biến thành như vậy?
Thánh thú ghét nhất khuất phục người khác, thực lực mạnh hơn nó, không có lực lượng phản kháng thì thôi, một Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong cũng muốn ra tay... Khó trách nó tức giận, vừa ra tay liền không chút lưu tình, nếu không phải thủ đoạn rất nhiều, chỉ sợ đã chết.
- Vậy ngươi tới đây làm gì? Có người nói với ta, các ngươi muốn ta thuần phục, trở thành thú sủng, thay nhân loại các ngươi quyết đấu sinh tử!
Thanh Long thú gào lên, thanh âm chấn bụi bặm không ngừng rơi xuống.
- Có người nói với ngươi?
Trương Huyền sửng sốt, con ngươi co rụt lại.
- Nhất định là Trương Thuần kia...
Mới vừa rồi còn cảm thấy Trương Thuần quá ngu, dễ dàng liền bị Lạc Huyền Thanh đùa bỡn ở trong lòng bàn tay, hiện tại xem ra, là nhóm người mình bị đối phương chơi...
Trước thời hạn tìm tới Thanh Long thú, nói có người muốn thuần phục nó... một là được đối phương hảo cảm, thứ hai, để nó sinh ra ác cảm với Lạc Huyền Thanh, lại muốn thuần phục, liền không có bất cứ hy vọng nào!
Không hổ là thiên tài Trương gia, quả nhiên không phải nhân vật đơn giản gì. Chỉ là... coi như ngươi tìm, cũng phải tìm Lạc Huyền Thanh ah... Tìm ta làm gì?
Trương Huyền buồn bực, vội vàng xua tay:
- Không phải ta muốn thuần phục ngươi, mà là gia hỏa nói chuyện này với ngươi kia, hắn gọi Trương Thuần, cố ý khiêu khích ly gián...
- Hừ, nhân loại các ngươi đều xấu như nhau!
Ầm ầm!
Trương Huyền còn chưa nói xong, lần nữa cảm thấy một cỗ lực lượng cường đại nghiền ép đến, sau đó nhìn thấy đuôi của Thanh Long thú quét ngang tới.
Phần phật!
Không gian chung quanh ngưng đọng, hắn giống như rơi vào không gian gấp, muốn chạy trốn cũng làm không được.
- Thiếu hụt!
Biết giờ phút này ai cũng không trông cậy vào được, hai mắt nhìn chằm chằm đối phương, trong đầu vội vàng la lên.
Ôooo!
Một quyển sách xuất hiện, vô số kiến thức chảy vào trong óc.
- Nó là Thánh thú, hơn nữa tự mình tu luyện, lĩnh ngộ Động Hư không tính quá mạnh...
Xem xong nội dung trong sách, Trương Huyền lập tức thở phào nhẹ nhõm.
/3578
|