Nói thật, Trương Huyền quả thực rất thất vọng.
Vốn cho rằng Trương Thuần kia xem như thiên tài Trương gia, cộng thêm bốn vị cao thủ còn lại, dưới tình huống cùng cấp bậc, có thể cùng hắn chiến một trận, chân chính giao thủ mới hiểu được, kém quá nhiều!
Trước đó, đơn thuần chân khí tu luyện tới Xuất Khiếu cảnh sơ kỳ, liền có thể thuận lợi thông qua thông đạo chữ Giáp, giờ phút này, thân thể, Vu Hồn tất cả đều tương đương, dù đám người Trương Thuần thiên tài, nhưng tới so sánh, vẫn kém một đoạn rất lớn.
- Bọn họ tỉnh lại, đoán chừng phải sau một ngày một đêm, yên tâm, ta sẽ để Thanh Long thú trông coi, không cho Thánh thú khác làm bị thương!
Vặn eo bẻ cổ, Trương Huyền đi tới trước mặt đám người:
- Hiện tại rảnh rỗi, nhanh đi tìm Động Hư Hồ Lô!
Mặc dù trong lòng khó chịu Trương gia, nhưng còn không đến mức đẩy đối phương vào tử địa. Mặc cho hôn mê ở đây mà nói, không bao lâu sẽ bị Thánh thú ăn, tương đương với gián tiếp giết người. Để Thanh Long thú bảo vệ, thứ nhất không có Thánh thú dám đến làm loạn, thứ hai, coi như tỉnh, cũng không dám lại vào sơn động.
- Tốt!
Đè nén nội tâm khiếp sợ, Lạc Huyền Thanh nhẹ gật đầu.
Trương Thuần tranh đấu nhiều năm như vậy, liền bị đánh ngất xỉu như thế... vị bằng hữu hôm qua mới nhận biết kia, thật đúng là không đơn giản!
- Trương Thuần ăn thiệt thòi lớn như thế, nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, trở lại Thánh Tử điện tốt nhất cẩn thận một chút, nếu quả thật tới tìm ngươi phiền phức, nhất định phải thông báo một tiếng, ta tới xử lý...
Một bên đi về phía hang núi, một bên truyền âm.
Hắn biết Trương Thuần làm người, mặc dù thân là tử đệ gia tộc, Danh Sư bát tinh trung phẩm, sự tình hạ lưu sẽ không đi làm, nhưng lấy lực lượng cùng năng lực của hắn, ở Thánh Tử điện muốn khó xử một người, vẫn dễ như trở bàn tay.
Coi như không làm khó dễ, để danh tiếng quét rác, cũng rất đơn giản. Đối phương vì giúp hắn ra mặt, đắc tội tên kia, về sau khẳng định phiền phức không ít.
Trương Huyền gật đầu.
Thật ra thì giáo huấn người này, là bởi vì đối phương có ý nghĩ xấu với Nhược Hi, có điều nếu là bởi vậy lôi kéo được anh vợ, cũng coi như nhất cử lưỡng tiện.
Hắn có thể rõ ràng cảm giác được, trước đó Lạc Huyền Thanh chỉ coi hắn thành một bằng hữu có thiên phú bình thường, mà bây giờ, đã trở thành hảo hữu.
Dù hiện tại vẫn không phải thời cơ tốt nhất hỏi thăm Lạc Nhược Hi, nhưng hai người rút ngắn quan hệ, về sau sẽ có trợ giúp rất lớn. Dù sao thực lực bây giờ không mạnh, thân phận điện chủ cũng không có công bố, từ từ lôi kéo quan hệ, cũng không cần gấp.
Không còn Thanh Long thú uy hiếp, mấy người tiến vào hang núi rất mau. Cửa hang chật hẹp, bên trong sáng tỏ thông suốt, toàn bộ hang núi mang lấy vết nứt ngọn núi, tầng tầng lớp lớp, không biết lan tràn bao sâu, không nhìn thấy phần cuối.
- Huyền Thanh, nơi này ta vừa rồi nhìn kỹ một lần, vẫn không phát hiện bất kỳ đặc thù gì a?
Viên Hiểu nhìn qua nói.
Vừa rồi thời điểm tìm kiếm Thanh Long thú, thuận tiện nghiên cứu nơi này một lần, chỉ là hang động bình thường, cái gì cũng không có.
- Ngươi thì sao? Có phát hiện gì không?
Vẫn không trả lời, Lạc Huyền Thanh nhìn về phía Vân Liên Hải ở cách đó không xa. Vị này thân là Tầm Bảo sư, đối với bảo vật trời sinh mẫn cảm, có lẽ có khả năng cảm thấy khác biệt.
- Ta thử một chút!
Nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, tinh thần của Vân Liên Hải khẽ động, một giọt máu tươi bay đến mi tâm, ở giữa hai mắt giống như nhiều hơn con mắt thứ ba, dò xét bốn phía. Một lát sau cũng lắc đầu:
- Không có phát hiện!
- Đây là năng lực tầm bảo? Quả thực... Không cách nào học tập!
Trương Huyền tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Vừa rồi dùng Minh Lý Chi Nhãn chuyên môn nhìn, đối phương là mượn lực lượng huyết mạch, tiến hành dò xét bảo vật có linh khí. Thật giống như la bàn dò xét nam châm, cho dù có trận pháp ngăn cách, cũng có thể tìm ra không đúng, phát hiện dị thường.
Loại năng lực này, giống như chó có thể ngửi ra vật phẩm mất đi, thuộc về năng khiếu bẩm sinh, không phải tu luyện có thể làm được.
Còn chưa từng nghe nói qua, người nào thiên phú cao, cuối cùng huấn luyện bản thân thành chó cảnh sát. Vốn còn muốn tìm cơ hội học tập, hiện tại xem ra, thật làm không được.
- Trương sư, ngươi có phát hiện gì không?
Lạc Huyền Thanh nhìn qua.
Những người khác cũng tràn ngập tò mò.
Mấy ngày ở chung ngắn ngủi, thanh niên tu vi không cao kia, cho bọn hắn rung động thực sự quá lớn, cũng muốn nhìn một chút, có phải có thể phát hiện cái gì hay không.
Trương Huyền không trả lời, híp mắt lại, hoa văn lặng lẽ hiện lên ở trong ánh mắt, nhìn sang bốn phía. Trận pháp không vận chuyển, Thiên Đạo thư viện là không nhìn thấy, chỉ có thể dựa vào Minh Lý Chi Nhãn tiến hành dò xét. Rất nhanh cũng lắc đầu:
- Ta cũng không tìm được!
Dù Minh Lý Chi Nhãn rất cường đại, nhưng bị giới hạn tu vi, không ít đồ vật bí ẩn là không thể nhận ra. Thật giống như ở Phong Thánh đài, cái gọi là không gian gấp, cũng không tìm được.
- Đến cùng ở đâu? Lạc Huyền Thanh, cũng đừng thừa nước đục thả câu...
Thấy hắn cũng không tìm được, Bích Hồng Âm ở một bên nhíu mày, mở miệng nói.
- Cũng không phải là thừa nước đục thả câu!
Lạc Huyền Thanh gật gật đầu:
- Nói thật, nếu chỉ mình ta, cũng tìm không thấy vị trí cụ thể, mà là muội muội ta, căn cứ địa hình, tìm ra địa điểm cụ thể của sinh môn đại trận, ta mới đến dò xét, có chỗ phát giác!
- Căn cứ địa hình tìm tới vị trí sinh môn của trận pháp?
Đám người đồng thời hít một hơi khí lạnh.
Vị tiểu công chúa này cũng quá nghịch thiên đi!
Vốn cho rằng Trương Thuần kia xem như thiên tài Trương gia, cộng thêm bốn vị cao thủ còn lại, dưới tình huống cùng cấp bậc, có thể cùng hắn chiến một trận, chân chính giao thủ mới hiểu được, kém quá nhiều!
Trước đó, đơn thuần chân khí tu luyện tới Xuất Khiếu cảnh sơ kỳ, liền có thể thuận lợi thông qua thông đạo chữ Giáp, giờ phút này, thân thể, Vu Hồn tất cả đều tương đương, dù đám người Trương Thuần thiên tài, nhưng tới so sánh, vẫn kém một đoạn rất lớn.
- Bọn họ tỉnh lại, đoán chừng phải sau một ngày một đêm, yên tâm, ta sẽ để Thanh Long thú trông coi, không cho Thánh thú khác làm bị thương!
Vặn eo bẻ cổ, Trương Huyền đi tới trước mặt đám người:
- Hiện tại rảnh rỗi, nhanh đi tìm Động Hư Hồ Lô!
Mặc dù trong lòng khó chịu Trương gia, nhưng còn không đến mức đẩy đối phương vào tử địa. Mặc cho hôn mê ở đây mà nói, không bao lâu sẽ bị Thánh thú ăn, tương đương với gián tiếp giết người. Để Thanh Long thú bảo vệ, thứ nhất không có Thánh thú dám đến làm loạn, thứ hai, coi như tỉnh, cũng không dám lại vào sơn động.
- Tốt!
Đè nén nội tâm khiếp sợ, Lạc Huyền Thanh nhẹ gật đầu.
Trương Thuần tranh đấu nhiều năm như vậy, liền bị đánh ngất xỉu như thế... vị bằng hữu hôm qua mới nhận biết kia, thật đúng là không đơn giản!
- Trương Thuần ăn thiệt thòi lớn như thế, nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, trở lại Thánh Tử điện tốt nhất cẩn thận một chút, nếu quả thật tới tìm ngươi phiền phức, nhất định phải thông báo một tiếng, ta tới xử lý...
Một bên đi về phía hang núi, một bên truyền âm.
Hắn biết Trương Thuần làm người, mặc dù thân là tử đệ gia tộc, Danh Sư bát tinh trung phẩm, sự tình hạ lưu sẽ không đi làm, nhưng lấy lực lượng cùng năng lực của hắn, ở Thánh Tử điện muốn khó xử một người, vẫn dễ như trở bàn tay.
Coi như không làm khó dễ, để danh tiếng quét rác, cũng rất đơn giản. Đối phương vì giúp hắn ra mặt, đắc tội tên kia, về sau khẳng định phiền phức không ít.
Trương Huyền gật đầu.
Thật ra thì giáo huấn người này, là bởi vì đối phương có ý nghĩ xấu với Nhược Hi, có điều nếu là bởi vậy lôi kéo được anh vợ, cũng coi như nhất cử lưỡng tiện.
Hắn có thể rõ ràng cảm giác được, trước đó Lạc Huyền Thanh chỉ coi hắn thành một bằng hữu có thiên phú bình thường, mà bây giờ, đã trở thành hảo hữu.
Dù hiện tại vẫn không phải thời cơ tốt nhất hỏi thăm Lạc Nhược Hi, nhưng hai người rút ngắn quan hệ, về sau sẽ có trợ giúp rất lớn. Dù sao thực lực bây giờ không mạnh, thân phận điện chủ cũng không có công bố, từ từ lôi kéo quan hệ, cũng không cần gấp.
Không còn Thanh Long thú uy hiếp, mấy người tiến vào hang núi rất mau. Cửa hang chật hẹp, bên trong sáng tỏ thông suốt, toàn bộ hang núi mang lấy vết nứt ngọn núi, tầng tầng lớp lớp, không biết lan tràn bao sâu, không nhìn thấy phần cuối.
- Huyền Thanh, nơi này ta vừa rồi nhìn kỹ một lần, vẫn không phát hiện bất kỳ đặc thù gì a?
Viên Hiểu nhìn qua nói.
Vừa rồi thời điểm tìm kiếm Thanh Long thú, thuận tiện nghiên cứu nơi này một lần, chỉ là hang động bình thường, cái gì cũng không có.
- Ngươi thì sao? Có phát hiện gì không?
Vẫn không trả lời, Lạc Huyền Thanh nhìn về phía Vân Liên Hải ở cách đó không xa. Vị này thân là Tầm Bảo sư, đối với bảo vật trời sinh mẫn cảm, có lẽ có khả năng cảm thấy khác biệt.
- Ta thử một chút!
Nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, tinh thần của Vân Liên Hải khẽ động, một giọt máu tươi bay đến mi tâm, ở giữa hai mắt giống như nhiều hơn con mắt thứ ba, dò xét bốn phía. Một lát sau cũng lắc đầu:
- Không có phát hiện!
- Đây là năng lực tầm bảo? Quả thực... Không cách nào học tập!
Trương Huyền tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Vừa rồi dùng Minh Lý Chi Nhãn chuyên môn nhìn, đối phương là mượn lực lượng huyết mạch, tiến hành dò xét bảo vật có linh khí. Thật giống như la bàn dò xét nam châm, cho dù có trận pháp ngăn cách, cũng có thể tìm ra không đúng, phát hiện dị thường.
Loại năng lực này, giống như chó có thể ngửi ra vật phẩm mất đi, thuộc về năng khiếu bẩm sinh, không phải tu luyện có thể làm được.
Còn chưa từng nghe nói qua, người nào thiên phú cao, cuối cùng huấn luyện bản thân thành chó cảnh sát. Vốn còn muốn tìm cơ hội học tập, hiện tại xem ra, thật làm không được.
- Trương sư, ngươi có phát hiện gì không?
Lạc Huyền Thanh nhìn qua.
Những người khác cũng tràn ngập tò mò.
Mấy ngày ở chung ngắn ngủi, thanh niên tu vi không cao kia, cho bọn hắn rung động thực sự quá lớn, cũng muốn nhìn một chút, có phải có thể phát hiện cái gì hay không.
Trương Huyền không trả lời, híp mắt lại, hoa văn lặng lẽ hiện lên ở trong ánh mắt, nhìn sang bốn phía. Trận pháp không vận chuyển, Thiên Đạo thư viện là không nhìn thấy, chỉ có thể dựa vào Minh Lý Chi Nhãn tiến hành dò xét. Rất nhanh cũng lắc đầu:
- Ta cũng không tìm được!
Dù Minh Lý Chi Nhãn rất cường đại, nhưng bị giới hạn tu vi, không ít đồ vật bí ẩn là không thể nhận ra. Thật giống như ở Phong Thánh đài, cái gọi là không gian gấp, cũng không tìm được.
- Đến cùng ở đâu? Lạc Huyền Thanh, cũng đừng thừa nước đục thả câu...
Thấy hắn cũng không tìm được, Bích Hồng Âm ở một bên nhíu mày, mở miệng nói.
- Cũng không phải là thừa nước đục thả câu!
Lạc Huyền Thanh gật gật đầu:
- Nói thật, nếu chỉ mình ta, cũng tìm không thấy vị trí cụ thể, mà là muội muội ta, căn cứ địa hình, tìm ra địa điểm cụ thể của sinh môn đại trận, ta mới đến dò xét, có chỗ phát giác!
- Căn cứ địa hình tìm tới vị trí sinh môn của trận pháp?
Đám người đồng thời hít một hơi khí lạnh.
Vị tiểu công chúa này cũng quá nghịch thiên đi!
/3578
|