- Đại khái khoảng mười ba tháng, hơn một năm!
Nếu không phải xuyên qua, ở loại địa phương nhỏ như Thiên Huyền vương quốc, mà là ở Thánh Tử điện, chỉ sợ một tháng liền có thể đạt tới thực lực bây giờ. Thời gian gấp mười ba lần... chỉ tưởng tượng, liền cảm thấy cực kỳ tâm tắc.
- ...
Chiêm sư đột nhiên rất không muốn cùng vị trước mắt này nói chuyện.
Mười ba tháng, từ võ giả tu luyện tới Thánh Vực lục trọng đỉnh phong... Tốc độ này, so với tiểu công chúa Lạc gia còn nhanh hơn không biết bao nhiêu, nhìn biểu lộ của tên này, dường như cảm thấy quá chậm... Còn biết xấu hổ hay không?
- Đúng rồi, Chiêm sư, ngươi có công pháp bí tịch Thánh Vực thất trọng không? Có thể cho mượn xem một chút không?
Không để ý tới suy nghĩ trong lòng đối phương, Trương Huyền nói.
Tu vi đã đạt tới Lĩnh Vực cảnh đỉnh phong, nhìn xem còn có thư tịch không, sưu tập ra Nhập Hư cảnh, còn thừa lại hai viên Linh Thạch tuyệt phẩm, thừa cơ đột phá hẳn không có vấn đề, dù sao nhàn rỗi cũng nhàn rỗi.
- Công pháp Thánh Vực thất trọng? Loại cấp bậc này, trên người của ta không có, có điều muốn xem mà nói, vẫn phải đi thông đạo khôi lỗi, xông qua cửa ải, sẽ cho một cơ hội lựa chọn bí tịch...
Chiêm sư lắc đầu nói.
Loại thực lực như hắn, công pháp Thánh Vực thất trọng đã không còn tác dụng gì nữa, đương nhiên sẽ không tùy thân mang theo.
- Ah!
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Thông đạo khôi lỗi hắn đi qua một lần, hiện tại toàn bộ thông đạo đều là phế tích, thực không tiện lại đi một chuyến.
Bất quá, đối phương không có, cũng không tiện tiếp tục truy vấn, đang muốn tiếp tục nói chuyện, đột nhiên nhìn thấy Chiêm sư trước mắt nhíu mày, cổ tay lật qua lật lại, một ngọc phù đưa tin xuất hiện ở trong lòng bàn tay.
- Hắn tìm ta làm gì?
Nhìn ngọc phù, Chiêm sư nhíu mày, ngón tay điểm một cái, khuôn mặt trở nên kỳ lạ:
- Không phải tìm ta, là... Muốn gặp ngươi!
- Gặp ta?
Trương Huyền sững sờ:
- Ai?
- Kiếm Tần Sinh!
Chiêm sư nói.
- Hắn?
Trương Huyền cau mày.
Kiếm Tần Sinh chính là hậu bối tử tôn của điện chủ đời thứ tư Kiếm Lưu Thủy, Lưu Thủy kiếm quyết, chính là học được từ chỗ đối phương.
Lần trước hắn đánh một trận tơi bời, lại không còn tin tức, thế nào ngày hôm nay đột nhiên muốn tìm mình, hơn nữa đưa tin lại truyền đến chỗ Chiêm sư?
- Ra ngoài đi, hắn đang chờ ở bên ngoài...
Chiêm sư nói.
- Vâng!
Không biết mục đích của đối phương, có điều cho hắn xem thư tịch không ràng buộc, mới có tu vi kiếm đạo hiện tại, trong lòng một mực mang theo cảm kích, đã muốn gặp, đương nhiên sẽ không chối từ.
Hai người rời nội viện, quả nhiên thấy Kiếm Tần Sinh đang đứng ở trong lương đình bên cạnh cái ao, thấy bọn họ đi tới, ánh mắt sáng lên, vội vàng bay tới.
- Quyền điện chủ, Trương sư!
Kiếm Tần Sinh ôm quyền.
- Không biết tiền bối tìm ta làm gì?
Hành lễ xong, hàn huyên đôi câu, Trương Huyền mở miệng hỏi.
- Cái này... Là có chuyện muốn làm phiền ngươi!
Dừng lại một hồi, Kiếm Tần Sinh mang theo xấu hổ mở miệng.
- Trương sư... Có thể theo ta đi Trương gia một chuyến hay không?
Nếu không phải xuyên qua, ở loại địa phương nhỏ như Thiên Huyền vương quốc, mà là ở Thánh Tử điện, chỉ sợ một tháng liền có thể đạt tới thực lực bây giờ. Thời gian gấp mười ba lần... chỉ tưởng tượng, liền cảm thấy cực kỳ tâm tắc.
- ...
Chiêm sư đột nhiên rất không muốn cùng vị trước mắt này nói chuyện.
Mười ba tháng, từ võ giả tu luyện tới Thánh Vực lục trọng đỉnh phong... Tốc độ này, so với tiểu công chúa Lạc gia còn nhanh hơn không biết bao nhiêu, nhìn biểu lộ của tên này, dường như cảm thấy quá chậm... Còn biết xấu hổ hay không?
- Đúng rồi, Chiêm sư, ngươi có công pháp bí tịch Thánh Vực thất trọng không? Có thể cho mượn xem một chút không?
Không để ý tới suy nghĩ trong lòng đối phương, Trương Huyền nói.
Tu vi đã đạt tới Lĩnh Vực cảnh đỉnh phong, nhìn xem còn có thư tịch không, sưu tập ra Nhập Hư cảnh, còn thừa lại hai viên Linh Thạch tuyệt phẩm, thừa cơ đột phá hẳn không có vấn đề, dù sao nhàn rỗi cũng nhàn rỗi.
- Công pháp Thánh Vực thất trọng? Loại cấp bậc này, trên người của ta không có, có điều muốn xem mà nói, vẫn phải đi thông đạo khôi lỗi, xông qua cửa ải, sẽ cho một cơ hội lựa chọn bí tịch...
Chiêm sư lắc đầu nói.
Loại thực lực như hắn, công pháp Thánh Vực thất trọng đã không còn tác dụng gì nữa, đương nhiên sẽ không tùy thân mang theo.
- Ah!
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Thông đạo khôi lỗi hắn đi qua một lần, hiện tại toàn bộ thông đạo đều là phế tích, thực không tiện lại đi một chuyến.
Bất quá, đối phương không có, cũng không tiện tiếp tục truy vấn, đang muốn tiếp tục nói chuyện, đột nhiên nhìn thấy Chiêm sư trước mắt nhíu mày, cổ tay lật qua lật lại, một ngọc phù đưa tin xuất hiện ở trong lòng bàn tay.
- Hắn tìm ta làm gì?
Nhìn ngọc phù, Chiêm sư nhíu mày, ngón tay điểm một cái, khuôn mặt trở nên kỳ lạ:
- Không phải tìm ta, là... Muốn gặp ngươi!
- Gặp ta?
Trương Huyền sững sờ:
- Ai?
- Kiếm Tần Sinh!
Chiêm sư nói.
- Hắn?
Trương Huyền cau mày.
Kiếm Tần Sinh chính là hậu bối tử tôn của điện chủ đời thứ tư Kiếm Lưu Thủy, Lưu Thủy kiếm quyết, chính là học được từ chỗ đối phương.
Lần trước hắn đánh một trận tơi bời, lại không còn tin tức, thế nào ngày hôm nay đột nhiên muốn tìm mình, hơn nữa đưa tin lại truyền đến chỗ Chiêm sư?
- Ra ngoài đi, hắn đang chờ ở bên ngoài...
Chiêm sư nói.
- Vâng!
Không biết mục đích của đối phương, có điều cho hắn xem thư tịch không ràng buộc, mới có tu vi kiếm đạo hiện tại, trong lòng một mực mang theo cảm kích, đã muốn gặp, đương nhiên sẽ không chối từ.
Hai người rời nội viện, quả nhiên thấy Kiếm Tần Sinh đang đứng ở trong lương đình bên cạnh cái ao, thấy bọn họ đi tới, ánh mắt sáng lên, vội vàng bay tới.
- Quyền điện chủ, Trương sư!
Kiếm Tần Sinh ôm quyền.
- Không biết tiền bối tìm ta làm gì?
Hành lễ xong, hàn huyên đôi câu, Trương Huyền mở miệng hỏi.
- Cái này... Là có chuyện muốn làm phiền ngươi!
Dừng lại một hồi, Kiếm Tần Sinh mang theo xấu hổ mở miệng.
- Trương sư... Có thể theo ta đi Trương gia một chuyến hay không?
/3578
|