- Sự tình của muội muội ta, lần trước đã nói với ngươi, ngươi cũng biết một ít!
Lạc Huyền Thanh nói:
- Bây giờ bị gia tộc cấm túc, đã mang về gia tộc! Trước đó sở dĩ ta cứng rắn xung kích Thánh Vực bát trọng, cũng là bởi vì muốn cứu nàng ra, đáng tiếc... Không thành công!
Trương Huyền gật đầu.
Chuyện này, trước đó coi như đối phương không nói tỉ mỉ, hắn cũng đoán được.
- Sở dĩ xuất hiện việc này, chủ yếu bởi vì... Muội muội nói có người thích!
Lạc Huyền Thanh nói tiếp:
- Lần trước, ta đã nói cho ngươi, hi vọng giúp điều tra...
- Ừm, không phải là không có tin tức xác thật ư?
Trương Huyền cau mày.
Lần trước đối phương nói tỉ mỉ, hắn giật nảy mình, về sau nghe được Lạc Nhược Hi không nói ra, mới thở phào nhẹ nhõm, cố gắng xung kích Danh Sư bát tinh, cũng chính là vì chuyện này mang tới cảm giác áp bách.
- Hiện tại có tin tức, trong khoảng thời gian muội muội ta rời đi này, là tới Thanh Nguyên đế quốc, ở một địa phương gọi là Hồng Viễn Danh Sư học viện rất lâu, ta hi vọng ngươi đi điều tra một lần, tìm được người này!
Lạc Huyền Thanh nói.
- Hồng Viễn học viện...
Khóe miệng của Trương Huyền co giật, con ngươi thu hẹp, khắp khuôn mặt là vẻ khó tin:
- Ngươi không phải là muốn ta giết người này chứ?
Mới vừa nói muốn giết người, còn nói tra ra những sự tình này, chẳng lẽ đối phương nhờ mình giết mình?
Thật muốn như vậy, cũng làm người ta sụp đổ nha.
Người khác không biết người tiểu công chúa Lạc gia thích đến cùng là ai, nhưng hắn hết sức rõ ràng!
Để cho mình điều tra mình, cũng đã rất khó khăn, còn muốn động thủ giết người... Không nên chơi như vậy a.
- Không sai, không hổ là anh em tốt, ta chỉ nói một câu, ngươi liền hiểu được!
Lạc Huyền Thanh thoả mãn nhẹ gật đầu.
- Vì sao phải giết hắn? Nếu là người tiểu công chúa thích, thật muốn giết, không sợ nàng đau lòng sao?
Trương Huyền nhịn không được nói.
Vị trước mắt này luôn miệng nói bản thân sủng ái muội muội, hiện tại muội muội có người thích, tại sao phải giết đi?
Chẳng lẽ tác thành nàng, là khó khăn như thế sao?
Chẳng lẽ thật muốn tự tay đưa muội muội của mình vào hố lửa, gả cho tiểu thiên tài chó má chỉ biết trang bức, lại một mực không xuất hiện kia sao?
- Ta sợ nàng đau lòng, nhưng...
Lạc Huyền Thanh lắc đầu, dường như không muốn vướng víu ở đề tài này, chỉ nói:
- Ngươi chỉ cần nói cho ta biết, có đáp ứng hay không! Chỉ cần điều tra ra người này, giết hắn, ta sẽ giới thiệu ngươi đến Lạc gia, ít nhất cũng là vị trí trưởng lão!
- Trưởng lão?
Trương Huyền lắc đầu:
- Ta không thèm, ta chỉ muốn hỏi một chút, ngươi giết người nàng ưa thích, nàng có biết không? Nếu như không biết, một khi biết, khẳng định sẽ hận ngươi cả đời...
- Ta biết… Nhưng không có những biện pháp khác!
Hốc mắt Lạc Huyền Thanh đỏ ửng nói.
- Vì sao không có biện pháp khác? Để nàng theo đuổi hạnh phúc của mình lại không được sao? Nhất định phải gả cho vị kia của Trương gia?
Trương Huyền lo lắng.
- Đúng, nàng nhất định phải gả cho tiểu thiên tài kia, không có con đường thứ hai có thể đi!
Lạc Huyền Thanh cắn răng.
Lạc Huyền Thanh nói:
- Bây giờ bị gia tộc cấm túc, đã mang về gia tộc! Trước đó sở dĩ ta cứng rắn xung kích Thánh Vực bát trọng, cũng là bởi vì muốn cứu nàng ra, đáng tiếc... Không thành công!
Trương Huyền gật đầu.
Chuyện này, trước đó coi như đối phương không nói tỉ mỉ, hắn cũng đoán được.
- Sở dĩ xuất hiện việc này, chủ yếu bởi vì... Muội muội nói có người thích!
Lạc Huyền Thanh nói tiếp:
- Lần trước, ta đã nói cho ngươi, hi vọng giúp điều tra...
- Ừm, không phải là không có tin tức xác thật ư?
Trương Huyền cau mày.
Lần trước đối phương nói tỉ mỉ, hắn giật nảy mình, về sau nghe được Lạc Nhược Hi không nói ra, mới thở phào nhẹ nhõm, cố gắng xung kích Danh Sư bát tinh, cũng chính là vì chuyện này mang tới cảm giác áp bách.
- Hiện tại có tin tức, trong khoảng thời gian muội muội ta rời đi này, là tới Thanh Nguyên đế quốc, ở một địa phương gọi là Hồng Viễn Danh Sư học viện rất lâu, ta hi vọng ngươi đi điều tra một lần, tìm được người này!
Lạc Huyền Thanh nói.
- Hồng Viễn học viện...
Khóe miệng của Trương Huyền co giật, con ngươi thu hẹp, khắp khuôn mặt là vẻ khó tin:
- Ngươi không phải là muốn ta giết người này chứ?
Mới vừa nói muốn giết người, còn nói tra ra những sự tình này, chẳng lẽ đối phương nhờ mình giết mình?
Thật muốn như vậy, cũng làm người ta sụp đổ nha.
Người khác không biết người tiểu công chúa Lạc gia thích đến cùng là ai, nhưng hắn hết sức rõ ràng!
Để cho mình điều tra mình, cũng đã rất khó khăn, còn muốn động thủ giết người... Không nên chơi như vậy a.
- Không sai, không hổ là anh em tốt, ta chỉ nói một câu, ngươi liền hiểu được!
Lạc Huyền Thanh thoả mãn nhẹ gật đầu.
- Vì sao phải giết hắn? Nếu là người tiểu công chúa thích, thật muốn giết, không sợ nàng đau lòng sao?
Trương Huyền nhịn không được nói.
Vị trước mắt này luôn miệng nói bản thân sủng ái muội muội, hiện tại muội muội có người thích, tại sao phải giết đi?
Chẳng lẽ tác thành nàng, là khó khăn như thế sao?
Chẳng lẽ thật muốn tự tay đưa muội muội của mình vào hố lửa, gả cho tiểu thiên tài chó má chỉ biết trang bức, lại một mực không xuất hiện kia sao?
- Ta sợ nàng đau lòng, nhưng...
Lạc Huyền Thanh lắc đầu, dường như không muốn vướng víu ở đề tài này, chỉ nói:
- Ngươi chỉ cần nói cho ta biết, có đáp ứng hay không! Chỉ cần điều tra ra người này, giết hắn, ta sẽ giới thiệu ngươi đến Lạc gia, ít nhất cũng là vị trí trưởng lão!
- Trưởng lão?
Trương Huyền lắc đầu:
- Ta không thèm, ta chỉ muốn hỏi một chút, ngươi giết người nàng ưa thích, nàng có biết không? Nếu như không biết, một khi biết, khẳng định sẽ hận ngươi cả đời...
- Ta biết… Nhưng không có những biện pháp khác!
Hốc mắt Lạc Huyền Thanh đỏ ửng nói.
- Vì sao không có biện pháp khác? Để nàng theo đuổi hạnh phúc của mình lại không được sao? Nhất định phải gả cho vị kia của Trương gia?
Trương Huyền lo lắng.
- Đúng, nàng nhất định phải gả cho tiểu thiên tài kia, không có con đường thứ hai có thể đi!
Lạc Huyền Thanh cắn răng.
/3578
|