Thiên Đạo Đồ Thư Quán - Full

Chương 280: Bái Sư (hạ) (2)

/3578


Thư họa tông sư, tinh thông trà đạo tính là cái gì chứ?

Trên phương diện giảng bài, Lục Tầm ta... không thua kém bất kỳ kẻ nào!

Ba vị danh sư, ta cũng chứng minh với các ngươi, ta mới là lựa chọn tốt nhất để làm học đồ!

...

- Lão gia, ba vị danh sư đã chờ khá lâu rồi ạ.

Vừa trở lại phủ đệ, Tôn Cường lại tiến lên nghênh đón.

- Bọn họ tới sao?

Còn nghĩ một lát nữa có nên phái người tìm bọn họ tới hay không, không nghĩ tới ba người này còn muốn tích cực hơn cả mình. Trương Huyền khẽ cười.

Đi vào phòng tiếp khách, hắn quả nhiên thấy ba vị danh sư ngồi ở trong đó. Thấy hắn đi tới, tất cả đều hưng phấn, mắt tỏa sáng.

- Lưu Lăng (Trang Hiền, Trịnh Phi) ra mắt Dương sư!

Ba người vội vàng khom người.

- Không biết muộn thế này, ba vị tìm Dương mỗ có chuyện gì?

Trương Huyền ngồi xuống, sai người ta pha chén trà, chậm rãi uống một ngụm, lúc này thần sắc thản nhiên mới nhìn qua.

Đi tới Điền phủ một chuyến, trở về học viện một chuyến, lúc này trời đã tối đen, thời gian không còn sớm nữa.

- Dương sư, ba người chúng ta thành khẩn bái ngươi làm sư, mong rằng có thể được thu nhận!

Đám người Lưu Lăng vội vàng đứng lên, hai tay ôm quyền, khom người đến cùng, khẩn trương nhìn qua.

Nghe đạo lý có trước sau, thuật nghiệp có chuyên công. Tuổi tác của bọn họ tuy rằng lớn hơn vị Dương sư này rất nhiều, nhưng đối phương rõ ràng lợi hại hơn bọn họ. Bái sư, không thể chỉ nhìn tuổi.

- Muốn bái ta làm sư sao?

Nâng chén trà lên, khẽ thổi lá trà đang bồng bềnh ở phía trên, khuôn mặt Trương Huyền không có chút biến hóa nào.

Có kinh nghiệm ngụy trang mấy ngày qua như thế, hắn đã không còn là tiểu tử mới mọc tóc rất dễ dàng bị người nhìn ra sơ hở nữa. Từng hành vi cử chỉ của hắn đều tự mang theo phong độ và uy nghiêm.

Gian phòng trở nên nặng nề.

- Đúng. Ba người chúng ta tuy rằng bất tài, nhưng có thể phụng dưỡng bên cạnh, chia lo giải nạn cho lão sư.

Đám người Lưu Lăng hít thở dồn dập.

Mấy lần trước qua đây, tuy rằng bọn họ cũng bày tỏ ý muốn bái sư, lại không có nói thẳng. Lần này nói thẳng ra, một khi bị từ chối, lại không có đường sống quay về nữa.

- Nếu như ta không nhìn nhầm, các ngươi muốn bái ta làm sư. là bởi vì tu luyện đạt tới bình cảnh, không có cách nào đột phá. Mà một khi trở thành học sinh của ta, có lẽ lại có thể phá tan cửa ải cuối cùng này, tiến thêm một bước.

Cũng không ngẩng đầu lên, giọng nói Trương Huyền hoàn toàn không có chút dao động, trầm tĩnh giống như băng lạnh.

- À... đúng!

Bị vạch trần mục đích, sắc mặt đám người Lưu Lăng đồng thời đỏ lên.

- Vẫn tính là thành thực!

Thấy bọn họ không phủ nhận, Trương Huyền gật đầu.

- Mong rằng Dương sư thành toàn!

Đám người Lưu Lăng cắn răng một cái.

Trương Huyền không trả lời, chậm rãi để chén trà xuống, đứng dậy, đi tới trong phòng khách.

Lại ở thời điểm ba vị danh sư, không biết rốt cuộc hắn muốn làm gì, giọng nói bình thản của hắn vang lên.

- Dương Huyền ta du lịch các nước, luôn luôn thích yên tĩnh, không biểu lộ thân phận. Thiết nghĩ, các ngươi qua lại các vương quốc khác, cũng chưa từng nghe qua cái tên này của ta đúng không!

- Vâng!

Bọn họ trước nghe được cái tên Dương Huyền này, từng chuyên môn điều tra qua. Rất nhiều vương quốc xung quanh, quả thật không có người này. Ban đầu vốn tưởng rằng sử dụng tên giả. Hiện tại xem ra, là Dương sư giấu mình, không muốn nhiều lời.

- Nếu như ta không muốn để cho người khác biết, không có người nào biết ta là danh sư. Cho dù ngươi đến Danh Sư Đường đi thăm dò, cũng khẳng định không điều tra ra được.

Trương Huyền tiếp tục mở miệng:

- Nhưng ta ở Thiên Huyền quốc, lại biểu lộ thân phận, thậm chí ra tay chỉ điểm cho người ta. Các ngươi biết tại sao không?

Hắn nói như vậy, là sớm đánh một dự phòng châm trước cho đối phương, “Dương Huyền” vốn chính là giả, đi Danh Sư Đường điều tra, đương nhiên không điều tra ra được.

Chỉ có điều, có cái này lót đường, không điều tra ra được nữa, chẳng những không cảm thấy là giả, lại còn cho rằng là núi cao ngước mắt nhìn, sùng bái không thôi.

Ngay cả Danh Sư Đường cũng không điều tra ra được... cần lợi hại tới mức nào?

- Chúng ta ngu muội!

Đám người Lưu Lăng nhìn qua.

Thật ra liên quan tới điểm ấy, bọn họ cũng cảm thấy kỳ quái.

Danh sư lợi hại như thế, nếu quả thật không muốn dính vào thế tục, ai có thể biết?

Nhưng hết lần này tới lần khác huyên náo đến mức người người trong toàn bộ Thiên Huyền quốc đều biết.

- Bởi vì ta du lịch tới nơi đây, vừa vặn gặp được một vãn bối không tệ, không nhịn được lòng yêu thích, thu làm thân truyền. Chỉ có điều... ta cũng không ở lại chỗ này quá lâu, sợ hắn bị ủy khuất, lúc này mới cố ý để lộ thân phận, cho hắn một danh hiệu.

Chắp hai tay ở sau lưng, Trương Huyền trực tiếp đứng ở trong đại sảnh, cao lớn giống như một ngọn núi cao.

- Vãn bối không tệ? Thu làm thân truyền?

Đám người Lưu Lăng liếc mắt nhìn nhau, đột nhiên nghĩ tới điều gì, đồng tử đồng thời co lại:

- Lẽ nào, lẽ nào... học sinh thân truyền của Dương sư là... Trương Huyền lão sư ở Học viện Hồng Thiên?

Nếu quả thật là như vậy thì đúng là chuyện đã thông suốt.

Một lão sư cấp thấp ở vương quốc hẻo lánh, có thể nói ra lý luận lợi hại như vậy, còn là thư họa tông sư, tinh thông trà đạo. Mấu chốt nhất... ba danh sư mình thu nhận, cũng không không muốn đáp ứng.

Chỉ sợ cũng chỉ có là học sinh của Dương sư, mới có năng lực như vậy.

Thấy đối phương phản ứng còn nhanh hơn mình tưởng, tiết kiệm khỏi phải phí miệng lưỡi, Trương Huyền thoả mãn gật đầu.

- Ừ, Trương Huyền là học sinh thân truyền của ta. Nếu như các ngươi cũng muốn bái nhập môn hạ của ta... Hắn chính là...

- Đại sư huynh!

/3578

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status