- Ta có thể tiếp tục hấp thu, để ngươi triệt để tiêu diệt!
Cảm nhận được hồn thể càng ngày càng khổng lồ, Trương Huyền hừ lạnh.
Trước đó lôi đình còn vô cùng hung hăng, nhất định phải chém giết hắn, giờ phút này như cảm nhận được sợ hãi, toàn bộ mây đen không ngừng run rẩy, không còn uy phong như trước đó.
Vốn cho rằng kêu thất cô bát đại di đến, sẽ tươi sống đánh chết tên này, không nghĩ tới, át chủ bài lớn nhất của đối phương là Vu Hồn, tùy tiện hấp thu linh khí, thật muốn mặc cho tiếp tục nữa, đoán chừng sẽ bị diệt tộc.
Hô!
Lôi đình không do dự quá lâu, lung lay, ý định tiếp tục chạy trốn.
- Đừng chạy... Nếu như không muốn bị ta hấp thu sạch sẽ, liền nghe ta dặn dò, ta còn có việc để ngươi đi làm!
Sớm biết nó có thể như vậy, Trương Huyền truyền ra ý niệm.
Hắn không biết lôi đình có ý thức của mình hay không, có điều, biết tên này tuyệt đối có thể nghe hiểu hắn, nếu không, cũng sẽ không mỗi lần đều bị dọa đến trốn....
- Rốt cục dừng lại...
Dưới lôi đình, đại trưởng lão thở ra một hơi.
Vừa rồi lôi điện không ngừng đánh tới, tuy thực lực hắn mạnh mẽ, cũng cảm thấy tê cả da đầu, suýt chút nữa không chịu đựng. Hiện tại đã dừng lại, hẳn là sẽ không công kích, xoay chuyển ánh mắt, lần nữa nhìn về phía thân thể Trương Huyền cách đó không xa, sát cơ sôi trào.
- Vu Hồn sư, người người phải trừ diệt!
Cổ tay khẽ đảo bổ tới.
Vừa rồi thi triển kiếm khí, bị lôi đình truy kích, lần này đã có kinh nghiệm.
Tạch tạch!
Chưởng lực vẫn không có đi tới trước mặt Trương Huyền, lại một đạo lôi điện thô to bổ xuống.
Đạo lôi điện này, so với vừa rồi còn cường đại hơn gấp mấy lần, giữa trời đánh tới, tựa như muốn nhen lửa không khí, mang theo một loại khí tức cùng lực lượng để cho người ta khó mà chống lại.
- Cái này...
Da đầu nổ tung, đại trưởng lão phát điên.
Mới vừa rồi hắn công kích lôi điện, là không phải cố ý... đã bổ lâu như vậy, không đến mức không buông tha, nhất định phải đánh chết bản thân a!
Mấu chốt nhất là... bổ mình cũng được đi, nhưng chính chủ độ kiếp ở cách đó không xa, giống như người không việc gì, hai mắt nhắm nghiền, ngủ thiếp đi... Ngươi bổ hắn a?
Bất quá, tuy buồn bực nhưng cũng biết, không ngăn cản, coi như lấy thực lực của hắn cũng trọng thương, rơi vào đường cùng, một quyền nghênh đón tiếp lấy.
Tê lạp!
Không gian xuất hiện vết rách, dư âm lực lượng trùng kích vào, lần nữa sụp đổ vô số kiến trúc, hủy hoại trận pháp.
- Hụ khụ khụ khụ!
Dù ngăn được lôi đình, cũng chịu tổn thương nhất định, ho khan mấy tiếng, trên người xuất hiện khét lẹt.
- Nhất định phải giết tên này, lôi đình mới có thể tiêu tán...
Biết lại đến hai đạo, khẳng định ngăn cản không nổi, cắn răng một cái, đại trưởng lão giơ nắm đấm lên, lần nữa oanh kích tới Trương Huyền.
Lực lượng vẫn không có đi tới trước mặt đối phương, lôi đình giống như tìm đúng hắn, bảo vệ Trương Huyền, lần nữa đánh xuống.
Tạch tạch! Tạch tạch!
Trên đầu toát ra khói xanh, thân thể của đại trưởng lão không ngừng run rẩy, tựa như co giật, lần nữa nhìn về phía Trương Huyền, chỉ thấy tên này chẳng biết lúc nào đã mở mắt, thân thể ở trên không trung không ngừng lắc lư, tựa như lúc nào cũng sẽ rơi xuống.
- Ngươi trước cản trở, ta nghỉ ngơi một hồi...
Nói xong, mượn nhờ một tia chớp, bổ ra không gian giam cầm chung quanh, lảo đảo bay xuống dưới.
Cảm nhận được hồn thể càng ngày càng khổng lồ, Trương Huyền hừ lạnh.
Trước đó lôi đình còn vô cùng hung hăng, nhất định phải chém giết hắn, giờ phút này như cảm nhận được sợ hãi, toàn bộ mây đen không ngừng run rẩy, không còn uy phong như trước đó.
Vốn cho rằng kêu thất cô bát đại di đến, sẽ tươi sống đánh chết tên này, không nghĩ tới, át chủ bài lớn nhất của đối phương là Vu Hồn, tùy tiện hấp thu linh khí, thật muốn mặc cho tiếp tục nữa, đoán chừng sẽ bị diệt tộc.
Hô!
Lôi đình không do dự quá lâu, lung lay, ý định tiếp tục chạy trốn.
- Đừng chạy... Nếu như không muốn bị ta hấp thu sạch sẽ, liền nghe ta dặn dò, ta còn có việc để ngươi đi làm!
Sớm biết nó có thể như vậy, Trương Huyền truyền ra ý niệm.
Hắn không biết lôi đình có ý thức của mình hay không, có điều, biết tên này tuyệt đối có thể nghe hiểu hắn, nếu không, cũng sẽ không mỗi lần đều bị dọa đến trốn....
- Rốt cục dừng lại...
Dưới lôi đình, đại trưởng lão thở ra một hơi.
Vừa rồi lôi điện không ngừng đánh tới, tuy thực lực hắn mạnh mẽ, cũng cảm thấy tê cả da đầu, suýt chút nữa không chịu đựng. Hiện tại đã dừng lại, hẳn là sẽ không công kích, xoay chuyển ánh mắt, lần nữa nhìn về phía thân thể Trương Huyền cách đó không xa, sát cơ sôi trào.
- Vu Hồn sư, người người phải trừ diệt!
Cổ tay khẽ đảo bổ tới.
Vừa rồi thi triển kiếm khí, bị lôi đình truy kích, lần này đã có kinh nghiệm.
Tạch tạch!
Chưởng lực vẫn không có đi tới trước mặt Trương Huyền, lại một đạo lôi điện thô to bổ xuống.
Đạo lôi điện này, so với vừa rồi còn cường đại hơn gấp mấy lần, giữa trời đánh tới, tựa như muốn nhen lửa không khí, mang theo một loại khí tức cùng lực lượng để cho người ta khó mà chống lại.
- Cái này...
Da đầu nổ tung, đại trưởng lão phát điên.
Mới vừa rồi hắn công kích lôi điện, là không phải cố ý... đã bổ lâu như vậy, không đến mức không buông tha, nhất định phải đánh chết bản thân a!
Mấu chốt nhất là... bổ mình cũng được đi, nhưng chính chủ độ kiếp ở cách đó không xa, giống như người không việc gì, hai mắt nhắm nghiền, ngủ thiếp đi... Ngươi bổ hắn a?
Bất quá, tuy buồn bực nhưng cũng biết, không ngăn cản, coi như lấy thực lực của hắn cũng trọng thương, rơi vào đường cùng, một quyền nghênh đón tiếp lấy.
Tê lạp!
Không gian xuất hiện vết rách, dư âm lực lượng trùng kích vào, lần nữa sụp đổ vô số kiến trúc, hủy hoại trận pháp.
- Hụ khụ khụ khụ!
Dù ngăn được lôi đình, cũng chịu tổn thương nhất định, ho khan mấy tiếng, trên người xuất hiện khét lẹt.
- Nhất định phải giết tên này, lôi đình mới có thể tiêu tán...
Biết lại đến hai đạo, khẳng định ngăn cản không nổi, cắn răng một cái, đại trưởng lão giơ nắm đấm lên, lần nữa oanh kích tới Trương Huyền.
Lực lượng vẫn không có đi tới trước mặt đối phương, lôi đình giống như tìm đúng hắn, bảo vệ Trương Huyền, lần nữa đánh xuống.
Tạch tạch! Tạch tạch!
Trên đầu toát ra khói xanh, thân thể của đại trưởng lão không ngừng run rẩy, tựa như co giật, lần nữa nhìn về phía Trương Huyền, chỉ thấy tên này chẳng biết lúc nào đã mở mắt, thân thể ở trên không trung không ngừng lắc lư, tựa như lúc nào cũng sẽ rơi xuống.
- Ngươi trước cản trở, ta nghỉ ngơi một hồi...
Nói xong, mượn nhờ một tia chớp, bổ ra không gian giam cầm chung quanh, lảo đảo bay xuống dưới.
/3578
|