Tiền Siêu là con trai của Tiền Các lão, vốn định nhân lúc hôm nay rảnh rỗi, lén lười biếng nghỉ ngơi một chút. Nhưng sáng sớm hắn đã bị phụ thân bắt qua, trong bụng đầy oán khí.
- Phụ thân, lần Sư giả bình trắc này, chỉ cần tìm người hỏi thăm kết quả một chút, thông báo là được, không cần phụ thân phải tự mình đi đến đây!
Vẻ mặt Tiền Siêu oán niệm, ủy khuất không nói nên lời:
- Bất kể nói thế nào, phụ thân cũng là một trong những người được bệ hạ rất coi trọng. Lần trước Hoài Nam hầu và Tật Phong tướng quân so đấu, phụ thân không hề đi. Học sinh luận võ có gì đáng để xem chứ?
Thật sự nghĩ không ra lão gia tử nhà mình làm sao.
Đường đường là một vị Các lão, nhìn thấy quốc vương bệ hạ cũng có thể không cần bái lạy, quan lớn nhất phẩm trong triều tranh đấu với nhau không đi, hết lần này tới lần khác muốn đi xem học sinh nào đó so tài.
Sư giả bình trắc, tuy rằng dính dáng tới mặt mũi của lão sư, trên thực tế là mấy học sinh đang đánh nhau... Chuyện ở mức độ này, tùy tiện tìm một hạ nhân tới nhìn, về báo một chút là được. Còn cần thống lĩnh tình báo này như phụ thân đích thân tới nữa sao?
Cũng không sợ làm người ta khiếp sợ sao?
- Đó là một sự kiện tam tinh, ta phải tự mình trình diện...
Tiền các lão khoát tay chặn lại.
- Ta biết là sự kiện tam tinh. Chuyện liên quan đến học viện tự động thêm nhất tinh. Lục Tầm lão sư lại là lão sư minh tinh, lại thêm nhất tinh. Trên thực tế cũng chính là một sự kiện nhất tinh mà thôi...
Tiền Siêu bĩu môi không lưu tâm.
Sự kiện nhất tinh, dựa theo tình huống bình thường đều có thể báo cũng có thể không báo. Loại chuyện cấp bậc như vậy đều tự mình đến, sớm hay muộn còn không chết vì mệt mỏi hay sao?
- Không đơn giản như vậy!
Tiền Các lão hừ một tiếng.
- Còn có thể phức tạp hơn? Ta còn không tin, so tài giữa các học sinh lại có thể có tinh cấp cao hơn so tài giữa Hoài Nam hầu và Thật Phong tướng quân? Phải biết rằng, lần so tài kia, chỉ riêng quan viên từ nhị phẩm trở đi, đã hơn mười hai người. Tuyệt đối có thể gọi là một trong những trận so tài có thanh thế lớn nhất trong năm nay...
Tiền Siêu không để tâm.
Hoài Nam hầu và Tật Phong tướng quân đều là quan lớn nhất phẩm bên trong vương quốc. Cuộc luận võ còn sớm được tuyên bố ra ngoài. Không ít cường giả đã đến quan sát cuộc chiến... Vị phụ thân này của mình lại chết sống không đi, nói tinh cấp không đủ...
Lần này phụ thân lại chạy tới nhìn mấy học sinh đánh nhau, khiến cho hắn cũng có chút nghi ngờ. Có phải già rồi nên hồ đồ hay không?
- Sáng sớm hôm nay, ta nhận được tin tức, Vương Hoằng tộc trưởng Vương gia một trong bốn gia tộc lớn đã đi tới học viện. Bạch Minh tộc trưởng Bạch gia cũng tới. Hai tộc trưởng gia tộc lớn đích thân tới, đủ thấy coi trọng đối với lần so tài này. Ngươi nói ta có cần tự mình qua hay không?
Tiền Các lão nói.
- Vương Hoằng tộc trưởng là cường giả Thông Huyền cảnh đỉnh phong, thực lực cũng xếp ở vị phía đỉnh phong ở trong toàn bộ vương thành. Bạch Minh tộc trưởng tuy rằng không bằng hắn, lại là một luyện đan sư chân chính, địa vị được tôn sùng... Bọn họ tới trường học quan sát mấy học sinh so đấu sao?
Tiền Siêu không tin.
Mặc dù hai tộc trưởng lớn này không có chức quan, địa vị chân chính cũng không thấp hơn quan lớn nhất phẩm trong triều. Người lợi hại như thế, làm sao có thể đến xem một đám học sinh so tài?
- Bản thân ngươi tự xem đi...
Hai người rẽ trái rẽ phải một hồi, đi tới trước đài so đấu của Học viện Hồng Thiên. Lúc này, trên khán đài đã chật kín người.
Tiền Các lão tiện tay chỉ một cái.
- Ta cảm thấy trên vị trí người chủ trì sẽ không có mấy người qua... Đúng không?
Tiền Siêu lẩm bẩm một tiếng, không nhịn được nhìn lại về phía trên vị trí người chủ trì của đài so đấu. Vừa nhìn tới, thân thể hắn lập tức cứng đờ.
- Vương Hoằng tộc trưởng, Bạch Minh tộc trưởng không ngờ thật sự tới... Vị kia là... Âu Dương hội trưởng? Âu Dương hội trưởng của Luyện đan sư công hội thế nào cũng tới? Còn có Mạnh Nham đan sư, Lâm Mộ đan sư, Kim Thần đan sư... Điều này... làm sao có thể như vậy được?
Vốn dĩ một đám học sinh so tài, không có khả năng làm người khác chú ý. Hắn lại phát hiện, không chỉ hai trong bốn tộc trưởng gia tộc lớn tới, còn có gần mười vị luyện đan sư cũng tới. Thậm chí ngay cả hội trưởng cũng tới.
Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
Luyện đan sư là một trong những chức nghiệp cao cấp nhất của thượng cửu lưu, vô cùng cao quý. Đặc biệt là Âu Dương hội trưởng. Người như thế, Thẩm Truy bệ hạ muốn gặp cũng không nhất định có thể gặp được. Ngày hôm nay hắn lại chạy đến nơi đây, xem một đám hài tử so tài...
Điều này khiến cho đầu óc hắn choáng váng, không thể tin được.
- Không chỉ là bọn họ. Ngươi xem bên kia!
Chấn động kinh ngạc còn chưa có kết thúc, Tiền Các lão lại đưa tay chỉ.
Theo ngón tay hắn nhìn lại, Tiền Siêu lại run rẩy, có phần nói không ra lời.
- Y sư đứng đầu vương quốc, Nguyên Ngữ đại sư? Vị kia là... Điền lão? Lần trước trong tiệc mừng thọ bệ hạ, hắn không hề tới, mượn cớ từ chối. Thế nào... thế nào...
Vừa rồi còn cảm thấy phụ thân có phần chuyện bé xé ra to. Kết quả... hắn chấn động kinh ngạc thiếu chút nữa đã chết rồi.
Nguyên Ngữ đại sư, đây chính là nhân vật cường hãn quốc vương bệ hạ cũng phải lấy lễ đối đãi, không dám có quá nhiều yêu cầu!
Điền lão, càng không cần phải nói. Bệ hạ muốn uống trà của hắn cũng không có cửa, vậy phải công nhận lợi hại đến trình độ nào?
Nhưng hai người lợi hại như vậy, lại đỏ mắt mong chờ ngồi ở trên khán đài, vẫn không nhúc nhích, chờ đợi cái gì...
Ai có thể nói cho ta biết, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra hay không?
Thật hay giả vậy?
- Mấy người kia là ai? Vì sao nhiều người như vậy đều nhường chỗ ngồi cho bọn họ?
- Ta cũng không biết. Có khả năng thân phận rất cao...
Đang chấn động kinh ngạc tới muốn chết đi sống lại, hắn liền nghe được cách đó không xa vang lên tiếng kêu kinh ngạc của mấy học sinh. Hắn ngẩng đầu liếc mắt nhìn, lại thoáng lảo đảo.
- Ba đại... danh sư? Bọn họ... bọn họ cũng tới?
- Phụ thân, lần Sư giả bình trắc này, chỉ cần tìm người hỏi thăm kết quả một chút, thông báo là được, không cần phụ thân phải tự mình đi đến đây!
Vẻ mặt Tiền Siêu oán niệm, ủy khuất không nói nên lời:
- Bất kể nói thế nào, phụ thân cũng là một trong những người được bệ hạ rất coi trọng. Lần trước Hoài Nam hầu và Tật Phong tướng quân so đấu, phụ thân không hề đi. Học sinh luận võ có gì đáng để xem chứ?
Thật sự nghĩ không ra lão gia tử nhà mình làm sao.
Đường đường là một vị Các lão, nhìn thấy quốc vương bệ hạ cũng có thể không cần bái lạy, quan lớn nhất phẩm trong triều tranh đấu với nhau không đi, hết lần này tới lần khác muốn đi xem học sinh nào đó so tài.
Sư giả bình trắc, tuy rằng dính dáng tới mặt mũi của lão sư, trên thực tế là mấy học sinh đang đánh nhau... Chuyện ở mức độ này, tùy tiện tìm một hạ nhân tới nhìn, về báo một chút là được. Còn cần thống lĩnh tình báo này như phụ thân đích thân tới nữa sao?
Cũng không sợ làm người ta khiếp sợ sao?
- Đó là một sự kiện tam tinh, ta phải tự mình trình diện...
Tiền các lão khoát tay chặn lại.
- Ta biết là sự kiện tam tinh. Chuyện liên quan đến học viện tự động thêm nhất tinh. Lục Tầm lão sư lại là lão sư minh tinh, lại thêm nhất tinh. Trên thực tế cũng chính là một sự kiện nhất tinh mà thôi...
Tiền Siêu bĩu môi không lưu tâm.
Sự kiện nhất tinh, dựa theo tình huống bình thường đều có thể báo cũng có thể không báo. Loại chuyện cấp bậc như vậy đều tự mình đến, sớm hay muộn còn không chết vì mệt mỏi hay sao?
- Không đơn giản như vậy!
Tiền Các lão hừ một tiếng.
- Còn có thể phức tạp hơn? Ta còn không tin, so tài giữa các học sinh lại có thể có tinh cấp cao hơn so tài giữa Hoài Nam hầu và Thật Phong tướng quân? Phải biết rằng, lần so tài kia, chỉ riêng quan viên từ nhị phẩm trở đi, đã hơn mười hai người. Tuyệt đối có thể gọi là một trong những trận so tài có thanh thế lớn nhất trong năm nay...
Tiền Siêu không để tâm.
Hoài Nam hầu và Tật Phong tướng quân đều là quan lớn nhất phẩm bên trong vương quốc. Cuộc luận võ còn sớm được tuyên bố ra ngoài. Không ít cường giả đã đến quan sát cuộc chiến... Vị phụ thân này của mình lại chết sống không đi, nói tinh cấp không đủ...
Lần này phụ thân lại chạy tới nhìn mấy học sinh đánh nhau, khiến cho hắn cũng có chút nghi ngờ. Có phải già rồi nên hồ đồ hay không?
- Sáng sớm hôm nay, ta nhận được tin tức, Vương Hoằng tộc trưởng Vương gia một trong bốn gia tộc lớn đã đi tới học viện. Bạch Minh tộc trưởng Bạch gia cũng tới. Hai tộc trưởng gia tộc lớn đích thân tới, đủ thấy coi trọng đối với lần so tài này. Ngươi nói ta có cần tự mình qua hay không?
Tiền Các lão nói.
- Vương Hoằng tộc trưởng là cường giả Thông Huyền cảnh đỉnh phong, thực lực cũng xếp ở vị phía đỉnh phong ở trong toàn bộ vương thành. Bạch Minh tộc trưởng tuy rằng không bằng hắn, lại là một luyện đan sư chân chính, địa vị được tôn sùng... Bọn họ tới trường học quan sát mấy học sinh so đấu sao?
Tiền Siêu không tin.
Mặc dù hai tộc trưởng lớn này không có chức quan, địa vị chân chính cũng không thấp hơn quan lớn nhất phẩm trong triều. Người lợi hại như thế, làm sao có thể đến xem một đám học sinh so tài?
- Bản thân ngươi tự xem đi...
Hai người rẽ trái rẽ phải một hồi, đi tới trước đài so đấu của Học viện Hồng Thiên. Lúc này, trên khán đài đã chật kín người.
Tiền Các lão tiện tay chỉ một cái.
- Ta cảm thấy trên vị trí người chủ trì sẽ không có mấy người qua... Đúng không?
Tiền Siêu lẩm bẩm một tiếng, không nhịn được nhìn lại về phía trên vị trí người chủ trì của đài so đấu. Vừa nhìn tới, thân thể hắn lập tức cứng đờ.
- Vương Hoằng tộc trưởng, Bạch Minh tộc trưởng không ngờ thật sự tới... Vị kia là... Âu Dương hội trưởng? Âu Dương hội trưởng của Luyện đan sư công hội thế nào cũng tới? Còn có Mạnh Nham đan sư, Lâm Mộ đan sư, Kim Thần đan sư... Điều này... làm sao có thể như vậy được?
Vốn dĩ một đám học sinh so tài, không có khả năng làm người khác chú ý. Hắn lại phát hiện, không chỉ hai trong bốn tộc trưởng gia tộc lớn tới, còn có gần mười vị luyện đan sư cũng tới. Thậm chí ngay cả hội trưởng cũng tới.
Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
Luyện đan sư là một trong những chức nghiệp cao cấp nhất của thượng cửu lưu, vô cùng cao quý. Đặc biệt là Âu Dương hội trưởng. Người như thế, Thẩm Truy bệ hạ muốn gặp cũng không nhất định có thể gặp được. Ngày hôm nay hắn lại chạy đến nơi đây, xem một đám hài tử so tài...
Điều này khiến cho đầu óc hắn choáng váng, không thể tin được.
- Không chỉ là bọn họ. Ngươi xem bên kia!
Chấn động kinh ngạc còn chưa có kết thúc, Tiền Các lão lại đưa tay chỉ.
Theo ngón tay hắn nhìn lại, Tiền Siêu lại run rẩy, có phần nói không ra lời.
- Y sư đứng đầu vương quốc, Nguyên Ngữ đại sư? Vị kia là... Điền lão? Lần trước trong tiệc mừng thọ bệ hạ, hắn không hề tới, mượn cớ từ chối. Thế nào... thế nào...
Vừa rồi còn cảm thấy phụ thân có phần chuyện bé xé ra to. Kết quả... hắn chấn động kinh ngạc thiếu chút nữa đã chết rồi.
Nguyên Ngữ đại sư, đây chính là nhân vật cường hãn quốc vương bệ hạ cũng phải lấy lễ đối đãi, không dám có quá nhiều yêu cầu!
Điền lão, càng không cần phải nói. Bệ hạ muốn uống trà của hắn cũng không có cửa, vậy phải công nhận lợi hại đến trình độ nào?
Nhưng hai người lợi hại như vậy, lại đỏ mắt mong chờ ngồi ở trên khán đài, vẫn không nhúc nhích, chờ đợi cái gì...
Ai có thể nói cho ta biết, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra hay không?
Thật hay giả vậy?
- Mấy người kia là ai? Vì sao nhiều người như vậy đều nhường chỗ ngồi cho bọn họ?
- Ta cũng không biết. Có khả năng thân phận rất cao...
Đang chấn động kinh ngạc tới muốn chết đi sống lại, hắn liền nghe được cách đó không xa vang lên tiếng kêu kinh ngạc của mấy học sinh. Hắn ngẩng đầu liếc mắt nhìn, lại thoáng lảo đảo.
- Ba đại... danh sư? Bọn họ... bọn họ cũng tới?
/3578
|