Cảm nhận được cỗ khí tức này, toàn thân Hàn Thủy Lưu cùng tất cả trưởng lão không ngừng run lên, như bả vai nhiều hơn một ngọn núi lớn, đầu gối như nhũn ra, bất cứ lúc nào cũng sẽ quỳ rạp xuống đất.
- A, không có ý tứ, nhất thời thất thần...
Thời điểm bọn hắn sắp không kiên trì nổi, trung niên trước mắt nhẹ nhàng cười một tiếng, giống như gió hóa mưa, áp lực tiêu hết, như cảm giác áp bách vừa rồi chưa hề xuất hiện qua.
- Không có gì...
Áp lực biến mất, Hàn Thủy Lưu cùng tất cả trưởng lão đồng thời cảm thấy sau lưng ướt đẫm mồ hôi, hoảng sợ không nói ra được.
- Để các vị sợ hãi, ta là nghĩ, không có dược liệu, hai gia hỏa này muốn khôi phục, sẽ tiêu tốn chút thời gian, không có khống chế tốt lực lượng trong cơ thể, quan tâm sẽ bị loạn, là lỗi lầm của ta...
Trương Huyền lắc đầu, tràn đầy áy náy.
Nhìn thấy bộ dáng của hắn, Hàn Thủy Lưu nào dám nói nhảm, dừng lại một chút, cắn răng nói:
- Dương sư... Thật ra thì không cần lo lắng, tuy Hàn gia chúng ta không có tám loại dược liệu này, nhưng Băng Nguyên cung hẳn là có, nếu như Dương sư thật cần, ta có thể tìm kiếm giúp một tay, lấy quan hệ của Hàn gia ta cùng Băng Nguyên cung, mấy cây dược liệu mà thôi, hẳn là sẽ không khó xử!
- Ồ? Ngươi có thể giúp đỡ tìm kiếm?
Trương Huyền nhìn qua.
- Vâng!
Hàn Thủy Lưu gật đầu:
- Hàn gia chúng ta chịu trách nhiệm cung cấp thức ăn và một chút dược vật đơn giản cho toàn bộ Băng Nguyên cung, xưa nay cùng Bạch trưởng lão quan hệ rất gần, có thể ủy thác nàng tìm kiếm giúp một tay!
- Vậy làm phiền Hàn gia chủ, hiện tại ta liền cần, không biết gia chủ có thể báo cho vị Bạch trưởng lão này, để nàng tự mình đưa tới hay không? Mặc dù thương thế của hai con Thánh thú này không tính quá mức nghiêm trọng, nhưng tìm dược vật càng nhanh, khôi phục sẽ càng nhanh, tránh khỏi lưu lại di chứng!
Trương Huyền nói.
- Tự mình đưa tới, không có vấn đề! Dương sư chờ ở đây, ta đưa tin cho Bạch trưởng lão, để nàng đích thân tới một chuyến...
Hàn Thủy Lưu nhẹ gật đầu, ngay sau đó vội vã xoay người rời đi. Các trưởng lão khác biết vị trước mắt này mạnh mẽ, vội vàng an bài hắn đến đại sảnh huy hoàng nhất của Hàn gia, phục vụ trà ngon.
- Thật lợi hại...
Trần Nhạc Dao ở một bên nhìn từ đầu đến cuối, cũng khiếp sợ tột đỉnh, môi đỏ mở ra, lại khó khép lại.
Tốt một chiêu vừa đập vừa xoa.
Thả ra Kỳ Lân thú, Thanh Long thú, chẳng những dọa Hàn gia tâm phục khẩu phục, càng có thể mượn cơ hội tìm kiếm dược vật trị liệu hai con Thánh thú, để chúng khôi phục nhanh chóng... Mấu chốt nhất là, có lý do để Bạch trưởng lão tới!
Một công ba việc!
Dựa theo ý nghĩ của nàng, trực tiếp tới, để đối phương giúp liên hệ Bạch trưởng lão... Bây giờ suy nghĩ một chút, đã rơi xuống tầm thường.
Dù sao, một vị Danh Sư sâu không lường được, chỉ đích danh muốn gặp trưởng lão Băng Nguyên cung... Để cho người ta không nghi ngờ là giả. Một khi tin tức truyền lại Băng Nguyên cung, chỉ sợ đã đánh cỏ động rắn.
Thuận lý thành chương, lại xác lập uy tín cùng thực lực, để cho người ta không có chút nghi ngờ nào, phần năng lực này, quả thực đáng sợ!
Nếu không phải tận mắt thấy đối phương do Trương Huyền ngụy trang thành, thật nghi ngờ có phải là Dương sư đến hay không! Ngồi ở đại sảnh uống trà, đại khái hơn mười phút, chỉ thấy Hàn Thủy Lưu vội vã chạy tới, phía sau đi theo một phụ nhân trung niên.
- Dương sư, Bạch trưởng lão tới...
Tiến lên một bước, Hàn Thủy Lưu ôm quyền.
Trương Huyền nhẹ gật đầu, còn chưa lên tiếng, phụ nhân đối diện nhướng mày, con mắt rơi ở nữ hài bên người nói:
- Nhạc Dao, sao ngươi ở đây?
- A, không có ý tứ, nhất thời thất thần...
Thời điểm bọn hắn sắp không kiên trì nổi, trung niên trước mắt nhẹ nhàng cười một tiếng, giống như gió hóa mưa, áp lực tiêu hết, như cảm giác áp bách vừa rồi chưa hề xuất hiện qua.
- Không có gì...
Áp lực biến mất, Hàn Thủy Lưu cùng tất cả trưởng lão đồng thời cảm thấy sau lưng ướt đẫm mồ hôi, hoảng sợ không nói ra được.
- Để các vị sợ hãi, ta là nghĩ, không có dược liệu, hai gia hỏa này muốn khôi phục, sẽ tiêu tốn chút thời gian, không có khống chế tốt lực lượng trong cơ thể, quan tâm sẽ bị loạn, là lỗi lầm của ta...
Trương Huyền lắc đầu, tràn đầy áy náy.
Nhìn thấy bộ dáng của hắn, Hàn Thủy Lưu nào dám nói nhảm, dừng lại một chút, cắn răng nói:
- Dương sư... Thật ra thì không cần lo lắng, tuy Hàn gia chúng ta không có tám loại dược liệu này, nhưng Băng Nguyên cung hẳn là có, nếu như Dương sư thật cần, ta có thể tìm kiếm giúp một tay, lấy quan hệ của Hàn gia ta cùng Băng Nguyên cung, mấy cây dược liệu mà thôi, hẳn là sẽ không khó xử!
- Ồ? Ngươi có thể giúp đỡ tìm kiếm?
Trương Huyền nhìn qua.
- Vâng!
Hàn Thủy Lưu gật đầu:
- Hàn gia chúng ta chịu trách nhiệm cung cấp thức ăn và một chút dược vật đơn giản cho toàn bộ Băng Nguyên cung, xưa nay cùng Bạch trưởng lão quan hệ rất gần, có thể ủy thác nàng tìm kiếm giúp một tay!
- Vậy làm phiền Hàn gia chủ, hiện tại ta liền cần, không biết gia chủ có thể báo cho vị Bạch trưởng lão này, để nàng tự mình đưa tới hay không? Mặc dù thương thế của hai con Thánh thú này không tính quá mức nghiêm trọng, nhưng tìm dược vật càng nhanh, khôi phục sẽ càng nhanh, tránh khỏi lưu lại di chứng!
Trương Huyền nói.
- Tự mình đưa tới, không có vấn đề! Dương sư chờ ở đây, ta đưa tin cho Bạch trưởng lão, để nàng đích thân tới một chuyến...
Hàn Thủy Lưu nhẹ gật đầu, ngay sau đó vội vã xoay người rời đi. Các trưởng lão khác biết vị trước mắt này mạnh mẽ, vội vàng an bài hắn đến đại sảnh huy hoàng nhất của Hàn gia, phục vụ trà ngon.
- Thật lợi hại...
Trần Nhạc Dao ở một bên nhìn từ đầu đến cuối, cũng khiếp sợ tột đỉnh, môi đỏ mở ra, lại khó khép lại.
Tốt một chiêu vừa đập vừa xoa.
Thả ra Kỳ Lân thú, Thanh Long thú, chẳng những dọa Hàn gia tâm phục khẩu phục, càng có thể mượn cơ hội tìm kiếm dược vật trị liệu hai con Thánh thú, để chúng khôi phục nhanh chóng... Mấu chốt nhất là, có lý do để Bạch trưởng lão tới!
Một công ba việc!
Dựa theo ý nghĩ của nàng, trực tiếp tới, để đối phương giúp liên hệ Bạch trưởng lão... Bây giờ suy nghĩ một chút, đã rơi xuống tầm thường.
Dù sao, một vị Danh Sư sâu không lường được, chỉ đích danh muốn gặp trưởng lão Băng Nguyên cung... Để cho người ta không nghi ngờ là giả. Một khi tin tức truyền lại Băng Nguyên cung, chỉ sợ đã đánh cỏ động rắn.
Thuận lý thành chương, lại xác lập uy tín cùng thực lực, để cho người ta không có chút nghi ngờ nào, phần năng lực này, quả thực đáng sợ!
Nếu không phải tận mắt thấy đối phương do Trương Huyền ngụy trang thành, thật nghi ngờ có phải là Dương sư đến hay không! Ngồi ở đại sảnh uống trà, đại khái hơn mười phút, chỉ thấy Hàn Thủy Lưu vội vã chạy tới, phía sau đi theo một phụ nhân trung niên.
- Dương sư, Bạch trưởng lão tới...
Tiến lên một bước, Hàn Thủy Lưu ôm quyền.
Trương Huyền nhẹ gật đầu, còn chưa lên tiếng, phụ nhân đối diện nhướng mày, con mắt rơi ở nữ hài bên người nói:
- Nhạc Dao, sao ngươi ở đây?
/3578
|