Băng Tằm luyện chế Khốn Thiên Tỏa, đi vào trong cơ thể, đông kinh mạch thành khối băng, hơi sử dụng chân khí, sẽ sinh ra đau đớn như tê liệt, để cho lực lượng người ta mất hết, cưỡng ép sử dụng mà nói, sẽ để cho kinh mạch vỡ vụn, lại khó khôi phục, làm không cẩn thận sinh mệnh cũng sẽ bởi vậy chôn vùi.
Lúc trước dùng loại bảo vật này với Triệu Nhã, mục đích rất đơn giản, không tiến hành thải bổ chi thuật, kích hoạt thể chất, sống không bằng chết, mà kích hoạt thể chất, lập tức trở thành cường giả đỉnh phong!
Cái nào nặng cái nào nhẹ, chọn lựa như thế nào cực kỳ đơn giản. Nhưng nha đầu này, tình nguyện nhận thống khổ, cũng không muốn đồng ý, để nàng cực kỳ tức giận, vốn định giam mấy ngày, tự nhiên sẽ đổi ý, làm sao cũng không nghĩ đến, toát ra cái tên này, chạy tới cứu người. Đến cùng là ai? Để ngươi liền mạng cũng không cần?
- Dừng tay!
Không để ý tới đi bắt gia hỏa giả mạo Dương sư kia, thân ảnh nhoáng một cái, U Nhược Tâm đi tới trước mặt, bàn tay lăng không vỗ xuống.
Lực lượng mãnh liệt bao phủ toàn thân Triệu Nhã, dọc theo huyệt đạo muốn chui vào, ý định áp chế chấn khí xao động.
Ầm ầm!
Bất quá, Triệu Nhã quyết tâm muốn chết, lực lượng vô cùng hung mãnh, cho dù là nàng, trong lúc nhất thời cũng không trấn áp được, gặp phải phản kích, thậm chí cảm thấy tùy thời bị trọng thương.
- Ngươi điên rồi sao?
Hốc mắt ửng hồng, U Nhược Tâm sắp nổ tung.
Quen biết cô gái trước mắt này cũng hơn nửa năm, từ trước tới nay cung kính lễ độ, đối xử mọi người chân thành, cực kỳ tôn trọng nàng, gần như là nói gì nghe nấy...
Đến cùng xảy ra chuyện gì, vừa nhìn thấy người trước mắt, mạng cũng không cần? Cưỡng ép áp chế lại lực lượng của đối phương, nhịn không được ngẩng đầu nhìn lên, ngay sau đó thấy được dung mạo chân thực của Trương Huyền, kìm lòng không được sửng sốt một chút.
- Còn trẻ như vậy? Chẳng lẽ...
Con ngươi của U Nhược Tâm co rụt lại, tay xiết chặt:
- Là... Trương Huyền?
Tiếp xúc hơn nửa năm, tính cách của Triệu Nhã nàng biết không ít, vị ân sư thụ nghiệp này, tuyệt đối là vảy ngược, bất kỳ người nào cũng không thể chạm, một khi đụng chạm, nhất định sẽ nhận đủ! Vị trước mắt này còn trẻ như vậy, lại để cho nàng làm chuyện điên rồ, nhất định là người kia!
- Tránh ra!
Đang miên man suy nghĩ, liền nghe thanh âm tức giận của nữ hài bùng nổ, sau một khắc, ngực xẹp xuống, một cỗ lực lượng khổng lồ va đập lên, để nàng bay ngược ra. Người ở trên không trung, liền phun mạnh máu tươi.
- Kinh mạch sẽ vỡ, đừng...
Đè nén khí huyết sôi trào trong cơ thể, U Nhược Tâm thật vất vả ngừng lại, nhìn về phía nữ hài, tròng mắt đỏ hoe.
Cưỡng ép tăng lên lực lượng, tương đương với bỏ sinh mệnh.
Phốc!
Quả nhiên, vừa đánh bay đại trưởng lão, Triệu Nhã cũng không chịu nổi, hơi đỏ mặt, phun máu tươi, thân thể mềm mại không ngừng run rẩy, như không chịu nổi, bất cứ lúc nào cũng sẽ ngã xuống.
Bất quá nàng không ngã xuống, mà đi tới trước mặt Trương Huyền, bàn tay trảo một cái, chân khí trong cơ thể tràn vào trong cơ thể người sau, trợ giúp chữa thương, trong ánh mắt lộ ra dịu dàng, thanh âm mang theo quyến luyến:
- Lão sư, ngươi không nên xảy ra chuyện, học sinh sẽ không để cho ngươi có chuyện...
- Ngươi, ngươi... Không muốn sống nữa...
Con ngươi U Nhược Tâm co rút lại, muốn ngăn cản, lại phát hiện chung quanh đối phương có sóng khí mang theo áp lực cường đại, vậy mà trong lúc nhất thời không cách nào tới gần.
Cưỡng ép vận dụng chân khí, kinh mạch trong cơ thể đã không chịu nổi, giờ phút này còn dùng chân khí đi trợ giúp người khác... Cái này có thể nói, là tự tìm đường chết!
- Nàng tính toán đốt sạch mình đi cứu người...
Lúc trước dùng loại bảo vật này với Triệu Nhã, mục đích rất đơn giản, không tiến hành thải bổ chi thuật, kích hoạt thể chất, sống không bằng chết, mà kích hoạt thể chất, lập tức trở thành cường giả đỉnh phong!
Cái nào nặng cái nào nhẹ, chọn lựa như thế nào cực kỳ đơn giản. Nhưng nha đầu này, tình nguyện nhận thống khổ, cũng không muốn đồng ý, để nàng cực kỳ tức giận, vốn định giam mấy ngày, tự nhiên sẽ đổi ý, làm sao cũng không nghĩ đến, toát ra cái tên này, chạy tới cứu người. Đến cùng là ai? Để ngươi liền mạng cũng không cần?
- Dừng tay!
Không để ý tới đi bắt gia hỏa giả mạo Dương sư kia, thân ảnh nhoáng một cái, U Nhược Tâm đi tới trước mặt, bàn tay lăng không vỗ xuống.
Lực lượng mãnh liệt bao phủ toàn thân Triệu Nhã, dọc theo huyệt đạo muốn chui vào, ý định áp chế chấn khí xao động.
Ầm ầm!
Bất quá, Triệu Nhã quyết tâm muốn chết, lực lượng vô cùng hung mãnh, cho dù là nàng, trong lúc nhất thời cũng không trấn áp được, gặp phải phản kích, thậm chí cảm thấy tùy thời bị trọng thương.
- Ngươi điên rồi sao?
Hốc mắt ửng hồng, U Nhược Tâm sắp nổ tung.
Quen biết cô gái trước mắt này cũng hơn nửa năm, từ trước tới nay cung kính lễ độ, đối xử mọi người chân thành, cực kỳ tôn trọng nàng, gần như là nói gì nghe nấy...
Đến cùng xảy ra chuyện gì, vừa nhìn thấy người trước mắt, mạng cũng không cần? Cưỡng ép áp chế lại lực lượng của đối phương, nhịn không được ngẩng đầu nhìn lên, ngay sau đó thấy được dung mạo chân thực của Trương Huyền, kìm lòng không được sửng sốt một chút.
- Còn trẻ như vậy? Chẳng lẽ...
Con ngươi của U Nhược Tâm co rụt lại, tay xiết chặt:
- Là... Trương Huyền?
Tiếp xúc hơn nửa năm, tính cách của Triệu Nhã nàng biết không ít, vị ân sư thụ nghiệp này, tuyệt đối là vảy ngược, bất kỳ người nào cũng không thể chạm, một khi đụng chạm, nhất định sẽ nhận đủ! Vị trước mắt này còn trẻ như vậy, lại để cho nàng làm chuyện điên rồ, nhất định là người kia!
- Tránh ra!
Đang miên man suy nghĩ, liền nghe thanh âm tức giận của nữ hài bùng nổ, sau một khắc, ngực xẹp xuống, một cỗ lực lượng khổng lồ va đập lên, để nàng bay ngược ra. Người ở trên không trung, liền phun mạnh máu tươi.
- Kinh mạch sẽ vỡ, đừng...
Đè nén khí huyết sôi trào trong cơ thể, U Nhược Tâm thật vất vả ngừng lại, nhìn về phía nữ hài, tròng mắt đỏ hoe.
Cưỡng ép tăng lên lực lượng, tương đương với bỏ sinh mệnh.
Phốc!
Quả nhiên, vừa đánh bay đại trưởng lão, Triệu Nhã cũng không chịu nổi, hơi đỏ mặt, phun máu tươi, thân thể mềm mại không ngừng run rẩy, như không chịu nổi, bất cứ lúc nào cũng sẽ ngã xuống.
Bất quá nàng không ngã xuống, mà đi tới trước mặt Trương Huyền, bàn tay trảo một cái, chân khí trong cơ thể tràn vào trong cơ thể người sau, trợ giúp chữa thương, trong ánh mắt lộ ra dịu dàng, thanh âm mang theo quyến luyến:
- Lão sư, ngươi không nên xảy ra chuyện, học sinh sẽ không để cho ngươi có chuyện...
- Ngươi, ngươi... Không muốn sống nữa...
Con ngươi U Nhược Tâm co rút lại, muốn ngăn cản, lại phát hiện chung quanh đối phương có sóng khí mang theo áp lực cường đại, vậy mà trong lúc nhất thời không cách nào tới gần.
Cưỡng ép vận dụng chân khí, kinh mạch trong cơ thể đã không chịu nổi, giờ phút này còn dùng chân khí đi trợ giúp người khác... Cái này có thể nói, là tự tìm đường chết!
- Nàng tính toán đốt sạch mình đi cứu người...
/3578
|