Bạn gái của mình, lúc trước dẫn hắn tìm được Phong Thánh đài, đi vào không gian gấp, mảy may không để ý Khổng sư thân bút, thậm chí nói, muốn bao nhiêu có bao nhiêu.
Đi vào Khâu Ngô cung, cũng chỉ vì tìm kiếm đồ vật, không để ý công pháp của Khâu Ngô Cổ Thánh...
Hiện tại càng nói ra phương pháp Khổng sư đột phá... Chẳng lẽ thật cùng Khổng sư có quan hệ mật thiết? Nếu không, làm sao biết rõ ràng như vậy?
- Ta...
Bị hỏi một câu, Lạc Nhược Hi lặng im, sau một lúc lâu, trên mặt lộ ra cầu khẩn:
- Vẫn là đừng hỏi nữa, cũng đừng đoán bậy, ta sẽ không nói cho ngươi!
- Nhưng…
Thấy nàng bất luận thế nào cũng không nói, Trương Huyền nghẹn khó chịu, nhưng cũng biết, không có bất kỳ biện pháp nào, đành phải than thở một tiếng, lùi lại mà cầu việc khác:
- Vậy ta hỏi ngươi... họ tên của ngươi bây giờ, là thật sao?
Nói xong, Trương Huyền tràn đầy căng thẳng, hô hấp có chút gấp rút.
Lần trước Lạc Thất Thất, chính là không nói ra tên thật của mình, mới làm ra hiểu lầm như vậy, vị trước mắt này, cũng không thể ra sai lầm.
Không nói thân phận cũng được, nếu như tên thật, đi khắp thiên hạ cũng có thể tìm được.
Lạc Nhược Hi vốn không muốn trả lời, nhưng nhìn thấy ánh mắt đối phương kiên định, không trả lời, dường như không lùi bước, trong lòng mềm nhũn, bất đắc dĩ lắc đầu:
- Không phải!
- Không phải, vậy...
Quả nhiên giống như hắn đoán, Trương Huyền vội vàng nhìn qua. Trước đó liền có chỗ nghi ngờ, trong Chư Tử bách gia không có họ Lạc, hiện tại xem ra, quả nhiên!
- Cầu xin ngươi đừng hỏi nữa, không phải ta không muốn nói, mà là không thể nói, một khi nói ra... Không chỉ ta, ngay cả ngươi cũng sẽ gặp phải phiền toái lớn...
Trong mắt Lạc Nhược Hi mang theo cầu khẩn.
- Được rồi!
Đây cũng không phải lần đầu tiên nữ hài nói như vậy, mặc dù không biết đến cùng sẽ có phiền toái gì, nhưng lấy thực lực của nàng cũng kính sợ như vậy, chỉ sợ không đơn giản như tưởng tượng.
- Bình thường xung kích Đại Thánh cảnh, là không thể nào dẫn tới thiên hỏa, Khổng sư có thể làm được, có phải lưu lại công pháp đặc thù gì không?
Trương Huyền không tiếp tục truy vấn, hỏi.
Bình thường thiên hỏa là tới Đại Thánh nhị trọng Kim Thân cảnh mới có thể dẫn tới, thiên hỏa thiêu đốt, Kim Thân Vô Cấu. Xung kích Đại Thánh liền dẫn tới, nhất định có pháp quyết đặc thù.
- Pháp quyết cụ thể, ta cũng không biết, nhưng ta biết ở nơi nào!
Thấy hắn không hỏi, Lạc Nhược Hi thở phào nhẹ nhõm, nói.
- Ở đâu?
Nếu như có thể tìm được công pháp, dẫn tới thiên hỏa tôi thể, không chỉ thực lực mạnh mẽ, cũng có thể giải quyết triệt để Tiên Thiên thai độc, xem như nhất cử lưỡng tiện.
- Tổng bộ Danh Sư đường!
Lạc Nhược Hi nói:
- Lúc trước Khổng sư đột phá Đại Thánh, đã bắt tay vào sáng lập Danh Sư đường, chính là lúc này biểu lộ cảm xúc, mới sáng lập ra pháp quyết, từ đó một lần đột phá thành công!
- Chỉ cần đến đó, nhất định có thể tìm được...
- Ừm?
Đang muốn nghe nữ hài nói hết lời, lông mày Trương Huyền đột nhiên giương lên, cổ tay khẽ đảo, một cái ngọc bài đưa tin xuất hiện ở trong lòng bàn tay.
- Xảy ra chuyện gì?
Thấy sắc mặt hắn khó coi, biết chắc là xảy ra sự tình, nữ hài dừng lại, vội vàng nhìn tới.
- Thánh Tử điện... Xảy ra chuyện!
Cúi đầu nhìn ngọc bài, lông mày Trương Huyền đột nhiên giương lên. Tin tức trên ngọc bài, chính là Thánh Tử điện Chiêm sư truyền đến.
- Thánh Tử điện?
Lạc Nhược Hi nhíu mày.
- Ừm!
Trương Huyền nhẹ gật đầu, tốc độ nói rất nhanh:
- Có người xông vào nội viện của Thánh Tử điện... Ta nhất định phải tới nhìn một chút!
Nói xong liền đứng dậy.
- Ta đi với ngươi!
Lạc Nhược Hi gật đầu.
- Được!
Biết thực lực của bạn gái mình, dưới Cổ Thánh khó gặp đối thủ, so với mình sử dụng Khổng sư chi huyết cũng không hề yếu, Trương Huyền cũng không nhiều lời, thân thể vụt qua, bay ra Thánh thú.
- Tộc trưởng!
Thấy hắn bay ra ngoài, đám người Lạc Càn Trinh vội vàng bay đến trước mặt, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.
- Ta có chút việc gấp cần phải đi xử lý!
Trương Huyền nói.
Thân là Thánh Tử điện điện chủ, khẳng định không thể nói bây giờ, một khi nói ra, chẳng khác nào thừa nhận thân phận Trương Huyền.
- Vậy đi Trương gia...
Thấy hắn muốn rời khỏi, Lạc Càn Trinh lo lắng.
- Ta xử lý xong chuyện bên này, sẽ trực tiếp tiến về Trương gia, không cần lo lắng!
Trương Huyền khoát tay áo.
Người xông vào Thánh Tử điện, vô cùng có khả năng là người bắt Triệu Nhã, lần trước để bọn hắn trốn, lần này, quyết không cho phép xuất hiện tình huống như thế.
- Cái này...
Lạc Càn Trinh cau mày.
- Được rồi, chuyện này không cho phép phản bác, Trương gia ta nhất định sẽ tới!
Trương Huyền lười giải thích, tùy ý khoát tay áo, hít sâu một hơi, một thanh trường thương xuất hiện ở trong lòng bàn tay, bỗng nhiên điểm về phía trước.
Tê lạp!
Không gian trước mắt lập tức xuất hiện vết rách, thân thể chui vào, Lạc Nhược Hi theo sát, thời gian nháy mắt biến mất ở trước mặt mọi người.
- Xé rách không gian, trực tiếp xuyên qua?
Lạc Càn Trinh cùng tất cả trưởng lão sợ tới mức biến sắc.
Trước đó vẫn cảm thấy, vị tộc trưởng này chỉ là Thánh Vực cửu trọng đỉnh phong, coi như mạnh hơn, cũng chẳng mạnh đến đâu, nhìn thấy giờ mới hiểu được, đủ loại thủ đoạn cùng thực lực, đã không phải bọn họ có thể phỏng đoán.
- Tộc trưởng, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, lại gấp gáp như vậy?
Lạc Khinh Trần nhìn qua.
- Ta cũng không biết, có điều dựa theo tộc trưởng nói xử lý, tiếp tục đi Trương gia! Lần này không đánh Trương Huyền cầu xin tha thứ, quyết không bỏ qua!
Ánh mắt Lạc Càn Trinh sáng lên.
- Ừm!
Tất cả trưởng lão cao hứng bừng bừng, ý chí chiến đấu sục sôi.
Tuy trước kia cũng đi qua Trương gia, nhưng còn chưa bao giờ sảng khoái như hôm nay.
Mùa xuân cccLạc gia rốt cuộc đã đến!
...
Hô!
Không gian khép kín, Trương Huyền cùng Lạc Nhược Hi đồng thời vụt qua, đã đi tới bên ngoài Thánh Tử điện.
Chân khí trong cơ thể phun trào, Trương Huyền biến trở về dung mạo của mình, quay đầu nhìn lại, thấy Lạc Nhược Hi cũng loại bỏ ngụy trang, lúc này mới một trước một sau thẳng tắp bay tới Thánh Tử điện.
- Xảy ra chuyện gì?
Mới đi đến bầu trời, còn không có hạ xuống, liền thấy cảnh hoang tàn đầy đất, vô số kiến trúc hủy hoại, toàn bộ Thánh Tử điện giống như gặp phải chiến đấu cực kỳ lợi hại.
- Là khí tức Dị Linh tộc...
Minh Lý Chi Nhãn vận chuyển, nhìn lại dấu vết, chỉ thấy mặt đất khắp nơi lơ lửng sát lục chi khí của Dị Linh tộc, còn có Danh Sư chiến đấu lưu lại khí tức, hiển nhiên, nơi này có Dị Linh tộc tấn công.
- Điện chủ, ngươi đã đến...
Đang tìm kiếm khắp nơi, đám người Chiêm sư, Cát sư bay lên.
- Đến cùng xảy ra chuyện gì?
Trương Huyền nhíu mày.
- Bẩm báo điện chủ, vừa rồi có Dị Linh tộc xông vào nội viện...
Chiêm sư vội vàng ôm quyền, tựa hồ có chút không hiểu:
- Bất quá, chỉ cướp đi tượng Khôi Thánh, cái gì khác cũng không cầm, cũng không đại khai sát giới với Thánh Tử điện... Chỉ phá huỷ kiến trúc, tạo thành hỗn loạn, sau đó... Trốn!
- Cướp đi tượng Khôi Thánh? Dị Linh tộc?
Trương Huyền sững sờ, ngay sau đó đồng tử co rụt lại, nắm đấm không tự chủ được xiết chặt:
- Chẳng lẽ là vì... khung xương của Ngoan Nhân?
Đi vào Khâu Ngô cung, cũng chỉ vì tìm kiếm đồ vật, không để ý công pháp của Khâu Ngô Cổ Thánh...
Hiện tại càng nói ra phương pháp Khổng sư đột phá... Chẳng lẽ thật cùng Khổng sư có quan hệ mật thiết? Nếu không, làm sao biết rõ ràng như vậy?
- Ta...
Bị hỏi một câu, Lạc Nhược Hi lặng im, sau một lúc lâu, trên mặt lộ ra cầu khẩn:
- Vẫn là đừng hỏi nữa, cũng đừng đoán bậy, ta sẽ không nói cho ngươi!
- Nhưng…
Thấy nàng bất luận thế nào cũng không nói, Trương Huyền nghẹn khó chịu, nhưng cũng biết, không có bất kỳ biện pháp nào, đành phải than thở một tiếng, lùi lại mà cầu việc khác:
- Vậy ta hỏi ngươi... họ tên của ngươi bây giờ, là thật sao?
Nói xong, Trương Huyền tràn đầy căng thẳng, hô hấp có chút gấp rút.
Lần trước Lạc Thất Thất, chính là không nói ra tên thật của mình, mới làm ra hiểu lầm như vậy, vị trước mắt này, cũng không thể ra sai lầm.
Không nói thân phận cũng được, nếu như tên thật, đi khắp thiên hạ cũng có thể tìm được.
Lạc Nhược Hi vốn không muốn trả lời, nhưng nhìn thấy ánh mắt đối phương kiên định, không trả lời, dường như không lùi bước, trong lòng mềm nhũn, bất đắc dĩ lắc đầu:
- Không phải!
- Không phải, vậy...
Quả nhiên giống như hắn đoán, Trương Huyền vội vàng nhìn qua. Trước đó liền có chỗ nghi ngờ, trong Chư Tử bách gia không có họ Lạc, hiện tại xem ra, quả nhiên!
- Cầu xin ngươi đừng hỏi nữa, không phải ta không muốn nói, mà là không thể nói, một khi nói ra... Không chỉ ta, ngay cả ngươi cũng sẽ gặp phải phiền toái lớn...
Trong mắt Lạc Nhược Hi mang theo cầu khẩn.
- Được rồi!
Đây cũng không phải lần đầu tiên nữ hài nói như vậy, mặc dù không biết đến cùng sẽ có phiền toái gì, nhưng lấy thực lực của nàng cũng kính sợ như vậy, chỉ sợ không đơn giản như tưởng tượng.
- Bình thường xung kích Đại Thánh cảnh, là không thể nào dẫn tới thiên hỏa, Khổng sư có thể làm được, có phải lưu lại công pháp đặc thù gì không?
Trương Huyền không tiếp tục truy vấn, hỏi.
Bình thường thiên hỏa là tới Đại Thánh nhị trọng Kim Thân cảnh mới có thể dẫn tới, thiên hỏa thiêu đốt, Kim Thân Vô Cấu. Xung kích Đại Thánh liền dẫn tới, nhất định có pháp quyết đặc thù.
- Pháp quyết cụ thể, ta cũng không biết, nhưng ta biết ở nơi nào!
Thấy hắn không hỏi, Lạc Nhược Hi thở phào nhẹ nhõm, nói.
- Ở đâu?
Nếu như có thể tìm được công pháp, dẫn tới thiên hỏa tôi thể, không chỉ thực lực mạnh mẽ, cũng có thể giải quyết triệt để Tiên Thiên thai độc, xem như nhất cử lưỡng tiện.
- Tổng bộ Danh Sư đường!
Lạc Nhược Hi nói:
- Lúc trước Khổng sư đột phá Đại Thánh, đã bắt tay vào sáng lập Danh Sư đường, chính là lúc này biểu lộ cảm xúc, mới sáng lập ra pháp quyết, từ đó một lần đột phá thành công!
- Chỉ cần đến đó, nhất định có thể tìm được...
- Ừm?
Đang muốn nghe nữ hài nói hết lời, lông mày Trương Huyền đột nhiên giương lên, cổ tay khẽ đảo, một cái ngọc bài đưa tin xuất hiện ở trong lòng bàn tay.
- Xảy ra chuyện gì?
Thấy sắc mặt hắn khó coi, biết chắc là xảy ra sự tình, nữ hài dừng lại, vội vàng nhìn tới.
- Thánh Tử điện... Xảy ra chuyện!
Cúi đầu nhìn ngọc bài, lông mày Trương Huyền đột nhiên giương lên. Tin tức trên ngọc bài, chính là Thánh Tử điện Chiêm sư truyền đến.
- Thánh Tử điện?
Lạc Nhược Hi nhíu mày.
- Ừm!
Trương Huyền nhẹ gật đầu, tốc độ nói rất nhanh:
- Có người xông vào nội viện của Thánh Tử điện... Ta nhất định phải tới nhìn một chút!
Nói xong liền đứng dậy.
- Ta đi với ngươi!
Lạc Nhược Hi gật đầu.
- Được!
Biết thực lực của bạn gái mình, dưới Cổ Thánh khó gặp đối thủ, so với mình sử dụng Khổng sư chi huyết cũng không hề yếu, Trương Huyền cũng không nhiều lời, thân thể vụt qua, bay ra Thánh thú.
- Tộc trưởng!
Thấy hắn bay ra ngoài, đám người Lạc Càn Trinh vội vàng bay đến trước mặt, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.
- Ta có chút việc gấp cần phải đi xử lý!
Trương Huyền nói.
Thân là Thánh Tử điện điện chủ, khẳng định không thể nói bây giờ, một khi nói ra, chẳng khác nào thừa nhận thân phận Trương Huyền.
- Vậy đi Trương gia...
Thấy hắn muốn rời khỏi, Lạc Càn Trinh lo lắng.
- Ta xử lý xong chuyện bên này, sẽ trực tiếp tiến về Trương gia, không cần lo lắng!
Trương Huyền khoát tay áo.
Người xông vào Thánh Tử điện, vô cùng có khả năng là người bắt Triệu Nhã, lần trước để bọn hắn trốn, lần này, quyết không cho phép xuất hiện tình huống như thế.
- Cái này...
Lạc Càn Trinh cau mày.
- Được rồi, chuyện này không cho phép phản bác, Trương gia ta nhất định sẽ tới!
Trương Huyền lười giải thích, tùy ý khoát tay áo, hít sâu một hơi, một thanh trường thương xuất hiện ở trong lòng bàn tay, bỗng nhiên điểm về phía trước.
Tê lạp!
Không gian trước mắt lập tức xuất hiện vết rách, thân thể chui vào, Lạc Nhược Hi theo sát, thời gian nháy mắt biến mất ở trước mặt mọi người.
- Xé rách không gian, trực tiếp xuyên qua?
Lạc Càn Trinh cùng tất cả trưởng lão sợ tới mức biến sắc.
Trước đó vẫn cảm thấy, vị tộc trưởng này chỉ là Thánh Vực cửu trọng đỉnh phong, coi như mạnh hơn, cũng chẳng mạnh đến đâu, nhìn thấy giờ mới hiểu được, đủ loại thủ đoạn cùng thực lực, đã không phải bọn họ có thể phỏng đoán.
- Tộc trưởng, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, lại gấp gáp như vậy?
Lạc Khinh Trần nhìn qua.
- Ta cũng không biết, có điều dựa theo tộc trưởng nói xử lý, tiếp tục đi Trương gia! Lần này không đánh Trương Huyền cầu xin tha thứ, quyết không bỏ qua!
Ánh mắt Lạc Càn Trinh sáng lên.
- Ừm!
Tất cả trưởng lão cao hứng bừng bừng, ý chí chiến đấu sục sôi.
Tuy trước kia cũng đi qua Trương gia, nhưng còn chưa bao giờ sảng khoái như hôm nay.
Mùa xuân cccLạc gia rốt cuộc đã đến!
...
Hô!
Không gian khép kín, Trương Huyền cùng Lạc Nhược Hi đồng thời vụt qua, đã đi tới bên ngoài Thánh Tử điện.
Chân khí trong cơ thể phun trào, Trương Huyền biến trở về dung mạo của mình, quay đầu nhìn lại, thấy Lạc Nhược Hi cũng loại bỏ ngụy trang, lúc này mới một trước một sau thẳng tắp bay tới Thánh Tử điện.
- Xảy ra chuyện gì?
Mới đi đến bầu trời, còn không có hạ xuống, liền thấy cảnh hoang tàn đầy đất, vô số kiến trúc hủy hoại, toàn bộ Thánh Tử điện giống như gặp phải chiến đấu cực kỳ lợi hại.
- Là khí tức Dị Linh tộc...
Minh Lý Chi Nhãn vận chuyển, nhìn lại dấu vết, chỉ thấy mặt đất khắp nơi lơ lửng sát lục chi khí của Dị Linh tộc, còn có Danh Sư chiến đấu lưu lại khí tức, hiển nhiên, nơi này có Dị Linh tộc tấn công.
- Điện chủ, ngươi đã đến...
Đang tìm kiếm khắp nơi, đám người Chiêm sư, Cát sư bay lên.
- Đến cùng xảy ra chuyện gì?
Trương Huyền nhíu mày.
- Bẩm báo điện chủ, vừa rồi có Dị Linh tộc xông vào nội viện...
Chiêm sư vội vàng ôm quyền, tựa hồ có chút không hiểu:
- Bất quá, chỉ cướp đi tượng Khôi Thánh, cái gì khác cũng không cầm, cũng không đại khai sát giới với Thánh Tử điện... Chỉ phá huỷ kiến trúc, tạo thành hỗn loạn, sau đó... Trốn!
- Cướp đi tượng Khôi Thánh? Dị Linh tộc?
Trương Huyền sững sờ, ngay sau đó đồng tử co rụt lại, nắm đấm không tự chủ được xiết chặt:
- Chẳng lẽ là vì... khung xương của Ngoan Nhân?
/3578
|