Phòng khách Trương gia, tình cảnh rất loạn.
- Các ngươi nói... Tộc trưởng đi đâu? Sao còn chưa trở lại?
Lạc Khinh Trần đánh vỡ ngột ngạt.
- Ai biết được, vị tộc trưởng này của chúng ta thần long thấy đầu không thấy đuôi, nói không thấy đã không thấy tăm hơi... Chúng ta rõ ràng là tới khiêu chiến, lần nữa xác lập uy nghiêm của gia tộc, bây giờ lại ở trong nhà người ta chờ ăn chờ uống... Cảm giác đây là địa phương tốt sao!
- Ta cũng vậy, nhìn người Trương gia đi tới đi lui, ánh mắt kỳ quái, cũng không biết nên làm gì bây giờ...
Hai vị trưởng lão nói.
- Chuyện lúc trước, nghe được không? Chư Tử bách gia Nam Cung Nguyên Phong cùng Đạm Đài Chấn Thanh tới khiêu chiến, kết quả bị Trương Huyền tùy tiện chỉ điểm một đệ tử liền vượt qua, tộc trưởng sẽ không phải biết tin tức này, không dám tới chứ...
Lạc Càn Trinh xoa xoa mi tâm.
Vốn bí mật mang theo uy thế chiến thắng Chư Tử bách gia đến, bọn họ tràn đầy tự tin, cho nên làm cho động tĩnh tương đối lớn, ai biết vừa đến liền nghe nói, đám người Nam Cung Nguyên Phong lại tới, đồng dạng thất bại tan tác quay về, mấu chốt là Trương Huyền còn không có ra tay, chỉ điểm một đệ tử bàng chi...
Tin tức truyền đến, mọi người lập tức cảm thấy không được tự nhiên.
Chỉ điểm đệ tử cũng lợi hại như vậy, bản thân sẽ mạnh bao nhiêu?
Kết hợp với lần trước gây ra động tĩnh ở liên minh đế quốc, Hưng kiếm thánh cũng không phải đối thủ... Thật muốn như vậy, tộc trưởng của bọn họ thật có thể chiến thắng ư?
Trên đầu tất cả mọi người đều bao phủ một tầng mây đen.
- Thật ra thì hiện tại ta hi vọng tộc trưởng xuất hiện, lại không hy vọng hắn xuất hiện, một khi xuất hiện, tỷ thí nhất định phải tiến hành, thắng còn tốt, thua, Lạc gia sẽ không còn mặt mũi...
Một vị trưởng lão nói.
Oanh oanh liệt liệt tới tỷ thí, ngộ nhỡ thất bại tan tác quay về... Lạc gia thật sự càng không cần gặp người.
- Đúng vậy, ta cũng nghĩ như vậy...
Mấy vị trưởng lão đồng thời gật đầu.
- Nếu như chậm chạp không xuất hiện, chỉ sợ chúng ta càng mất mặt...
Một thanh âm vang lên.
Mọi người lần nữa lặng im.
Quả thực, xuất hiện bị người đánh bại, mất mặt, một mực không xuất hiện, khẳng định càng mất mặt.
Vốn diễu võ giương oai, kết quả bỗng chốc bị đưa đến trên lò lửa, cũng không biết nên làm gì bây giờ.
- Quên đi, không nghĩ nhiều như vậy, đưa tin cho tộc trưởng chưa?
Biết mọi người nói đều là sự thật, Lạc Càn Trinh cũng không có biện pháp khác, đành phải lắc đầu, nhìn về phía Lạc Khinh Trần.
- Một mực không có trả lời...
Đại trưởng lão lắc đầu cười khổ.
- Không có trả lời hẳn có chuyện, có lẽ đang bế quan, tuy vị tộc trưởng này tiếp xúc thời gian không dài, nhưng hẳn không giống người lâm trận bỏ chạy...
Lạc Càn Trinh gật đầu, đang muốn tiếp tục nói chuyện, liền nghe thanh âm dồn dập vang lên, một vị trưởng lão vội vã chạy tới.
- Xảy ra chuyện...
- Làm sao vậy?
Nhận ra người tới, Lạc Càn Trinh nhíu mày.
Chính là trưởng lão xếp hạng thứ mười sáu của gia tộc, Lạc Khinh Nguyên.
Đường đường trưởng lão, ở gia tộc khác lại hốt hoảng như vậy, nhất định phát sinh việc lớn.
- Tộc trưởng hắn... Hắn đến rồi!
Khinh Nguyên trưởng lão vội nói.
- Tới? Ở đâu?
Lạc Càn Trinh sững sờ, vội vàng đứng lên, tất cả trưởng lão khác cũng vui mừng, đồng loạt nhìn ra ngoài cửa, có điều không nhìn thấy nửa cái bóng người.
- Không tới đây, mà là cùng Trương gia Trương Huyền, giao đấu!
Khinh Nguyên trưởng lão cười khổ, giải thích nói.
- Giao đấu?
Mọi người đồng thời sững sờ:
- Sao không có báo chúng ta...
Mục đích bọn họ tới đây, chính là tìm Trương gia tộc trưởng tỷ thí, làm sao tin tức gì cũng không có, liền đánh nhau?
- Là tộc trưởng lặng lẽ đi, không có thông tri chúng ta...
Khinh Nguyên trưởng lão giải thích.
- Dẫn chúng ta đi...
- Các ngươi nói... Tộc trưởng đi đâu? Sao còn chưa trở lại?
Lạc Khinh Trần đánh vỡ ngột ngạt.
- Ai biết được, vị tộc trưởng này của chúng ta thần long thấy đầu không thấy đuôi, nói không thấy đã không thấy tăm hơi... Chúng ta rõ ràng là tới khiêu chiến, lần nữa xác lập uy nghiêm của gia tộc, bây giờ lại ở trong nhà người ta chờ ăn chờ uống... Cảm giác đây là địa phương tốt sao!
- Ta cũng vậy, nhìn người Trương gia đi tới đi lui, ánh mắt kỳ quái, cũng không biết nên làm gì bây giờ...
Hai vị trưởng lão nói.
- Chuyện lúc trước, nghe được không? Chư Tử bách gia Nam Cung Nguyên Phong cùng Đạm Đài Chấn Thanh tới khiêu chiến, kết quả bị Trương Huyền tùy tiện chỉ điểm một đệ tử liền vượt qua, tộc trưởng sẽ không phải biết tin tức này, không dám tới chứ...
Lạc Càn Trinh xoa xoa mi tâm.
Vốn bí mật mang theo uy thế chiến thắng Chư Tử bách gia đến, bọn họ tràn đầy tự tin, cho nên làm cho động tĩnh tương đối lớn, ai biết vừa đến liền nghe nói, đám người Nam Cung Nguyên Phong lại tới, đồng dạng thất bại tan tác quay về, mấu chốt là Trương Huyền còn không có ra tay, chỉ điểm một đệ tử bàng chi...
Tin tức truyền đến, mọi người lập tức cảm thấy không được tự nhiên.
Chỉ điểm đệ tử cũng lợi hại như vậy, bản thân sẽ mạnh bao nhiêu?
Kết hợp với lần trước gây ra động tĩnh ở liên minh đế quốc, Hưng kiếm thánh cũng không phải đối thủ... Thật muốn như vậy, tộc trưởng của bọn họ thật có thể chiến thắng ư?
Trên đầu tất cả mọi người đều bao phủ một tầng mây đen.
- Thật ra thì hiện tại ta hi vọng tộc trưởng xuất hiện, lại không hy vọng hắn xuất hiện, một khi xuất hiện, tỷ thí nhất định phải tiến hành, thắng còn tốt, thua, Lạc gia sẽ không còn mặt mũi...
Một vị trưởng lão nói.
Oanh oanh liệt liệt tới tỷ thí, ngộ nhỡ thất bại tan tác quay về... Lạc gia thật sự càng không cần gặp người.
- Đúng vậy, ta cũng nghĩ như vậy...
Mấy vị trưởng lão đồng thời gật đầu.
- Nếu như chậm chạp không xuất hiện, chỉ sợ chúng ta càng mất mặt...
Một thanh âm vang lên.
Mọi người lần nữa lặng im.
Quả thực, xuất hiện bị người đánh bại, mất mặt, một mực không xuất hiện, khẳng định càng mất mặt.
Vốn diễu võ giương oai, kết quả bỗng chốc bị đưa đến trên lò lửa, cũng không biết nên làm gì bây giờ.
- Quên đi, không nghĩ nhiều như vậy, đưa tin cho tộc trưởng chưa?
Biết mọi người nói đều là sự thật, Lạc Càn Trinh cũng không có biện pháp khác, đành phải lắc đầu, nhìn về phía Lạc Khinh Trần.
- Một mực không có trả lời...
Đại trưởng lão lắc đầu cười khổ.
- Không có trả lời hẳn có chuyện, có lẽ đang bế quan, tuy vị tộc trưởng này tiếp xúc thời gian không dài, nhưng hẳn không giống người lâm trận bỏ chạy...
Lạc Càn Trinh gật đầu, đang muốn tiếp tục nói chuyện, liền nghe thanh âm dồn dập vang lên, một vị trưởng lão vội vã chạy tới.
- Xảy ra chuyện...
- Làm sao vậy?
Nhận ra người tới, Lạc Càn Trinh nhíu mày.
Chính là trưởng lão xếp hạng thứ mười sáu của gia tộc, Lạc Khinh Nguyên.
Đường đường trưởng lão, ở gia tộc khác lại hốt hoảng như vậy, nhất định phát sinh việc lớn.
- Tộc trưởng hắn... Hắn đến rồi!
Khinh Nguyên trưởng lão vội nói.
- Tới? Ở đâu?
Lạc Càn Trinh sững sờ, vội vàng đứng lên, tất cả trưởng lão khác cũng vui mừng, đồng loạt nhìn ra ngoài cửa, có điều không nhìn thấy nửa cái bóng người.
- Không tới đây, mà là cùng Trương gia Trương Huyền, giao đấu!
Khinh Nguyên trưởng lão cười khổ, giải thích nói.
- Giao đấu?
Mọi người đồng thời sững sờ:
- Sao không có báo chúng ta...
Mục đích bọn họ tới đây, chính là tìm Trương gia tộc trưởng tỷ thí, làm sao tin tức gì cũng không có, liền đánh nhau?
- Là tộc trưởng lặng lẽ đi, không có thông tri chúng ta...
Khinh Nguyên trưởng lão giải thích.
- Dẫn chúng ta đi...
/3578
|