- Ảnh tướng?
Trương Huyền vội vàng nhìn lại, quả nhiên thấy cái bóng đang tu luyện, từng đoàn từng đoàn linh khí điên cuồng tràn vào thân thể, tựa hồ tiến hành một loại tuần hoàn nào đó.
- Đây là Khổng sư?
Da mặt Trương Huyền co lại.
Cái bóng trước mắt này, ô thất bát hắc, thoạt nhìn như khoai lang nướng cháy, ngay cả bộ dáng người cũng không quá rõ ràng, tại sao là... Khổng sư?
- Cái ảnh tướng này chỉ có thể xuất hiện một lần, là bởi vì ngươi thành công phong Thánh mới gây ra, không nhìn sẽ mất đi cơ hội!
Thấy hắn nghĩ những chuyện đâu đâu, Lạc Nhược Hi có chút bất đắc dĩ nói.
ánh mắt Trương Huyền ngưng lại.
Chỉ có thể xuất hiện một lần, khẳng định phải xem thật kỹ, nếu không bỏ lỡ, muốn khóc cũng không kịp.
- Thiếu hụt!
Trong lòng hô khẽ.
Phần phật!
Thư viện lắc lư một cái, không có xuất hiện thư tịch.
Trương Huyền co giật.
Thời khắc mấu chốt lại như xe bị tuột xích...
Đương nhiên, cũng có thể bởi vì Khổng sư là Diễn Hư thể, hắn lưu lại ảnh tướng, thư viện cũng không cách nào thu vào.
- Có thể nhớ bao nhiêu thì tính bấy nhiêu!
Thấy thư viện không cách nào thu vào, Trương Huyền không suy nghĩ nhiều, chăm chú nhìn sang bóng đen.
Người sau ngồi ở trên bệ đá, linh khí không ngừng đi vào thân thể, khí tức cả người càng ngày càng mạnh.
- Phương thức linh khí đi vào thân thể có chút kỳ quái...
Nhìn một hồi, Trương Huyền nhíu mày.
Bình thường tu luyện, huyệt đạo toàn thân đồng thời mở ra, linh khí bốn phía truyền vào, người đều đặn hấp thu, mới có thể ngưng tụ chân khí tốt hơn, để tu vi càng ngày càng mạnh.
Nhưng bóng đen trước mắt này rõ ràng không phải, phương thức linh khí đi vào trong cơ thể, đầu lâu nhanh nhất, nội tạng thứ hai, sau đó là cánh tay cùng chi dưới, hơn nữa hấp thu thuộc tính linh khí cũng khác biệt.
Đầu lâu hấp thu linh khí vạn vật phấn chấn, dường như ẩn chứa tất cả thuộc tính, nội tạng thì hỏa thuộc tính, cánh tay mang theo mộc thuộc tính, cho người ta một loại cảm giác quả lớn đầy rẫy. Chi dưới lại mang theo băng hàn, tựa như thuần âm thể.
- Là bốn mùa...
Thấy hắn nghi ngờ, Lạc Nhược Hi giải thích.
- Bốn mùa?
- Thiên phú bốn mùa, vạn vật sinh trưởng, Khổng sư đột phá Đại Thánh, là để thân thể càng thêm phù hợp Thiên Đạo, phù hợp tự nhiên. Mọi người thường nói thiên địa không có ý thức, nhưng Thiên Địa sẽ tự động tuần hoàn, loại bỏ tạp chất ở trên người. Giống như độc sư sáng tạo độc dịch đặc thù... Đặt ở một chỗ thời gian lâu dài, ở lực lượng tự nhiên tuần hoàn, cũng sẽ bị loại bỏ, để dấu vết gì cũng không thể lưu lại!
Lạc Nhược Hi nói.
- Cái này giống với Kiến Thần Bất Hoại tiêu trừ hết tế bào không tốt?
Trương Huyền giật mình.
Người có thể dùng dược vật khu trừ ốm đau, đạt tới Kiến Thần Bất Hoại càng có thể tu bổ tế bào bị tổn thương, thiên địa tự nhiên đồng dạng có thể, dù nơi này ngươi phá hư nghiêm trọng đến đâu, thương hải tang điền, mấy trăm năm, ngàn năm, thậm chí vạn năm sau, đồng dạng sẽ loại bỏ sạch sẽ, dấu vết gì cũng không lưu lại.
Vì lẽ đó thật muốn nói tu bổ, thiên địa mới là cường đại nhất, cho dù là Cổ Thánh cũng không sánh nổi.
- Lĩnh ngộ thiên địa bốn mùa ảo diệu, hòa tan vào thân thể, dùng để đột phá Kiến Thần Bất Hoại...
Toàn thân Trương Huyền rung động.
Không hổ là Khổng sư, quả nhiên không tầm thường.
Khó trách vừa đột phá liền có thể dẫn tới Thiên Hỏa kiếp, dùng loại phương pháp này đột phá, là thân thể dựa theo Thiên Đạo phương hướng tu luyện không có chút thiếu hụt nào, tự nhiên sẽ gặp phải thiên địa ghen ghét.
- Thân là bốn mùa, tạng làm ngũ phương, thần là trời, thân là đất, tạo hóa làm hồn, âm dương thành phách...
Càng xem càng kinh ngạc, Trương Huyền chậm rãi ngồi xuống, tinh thần khẽ động, tu vi trước đó cầm cố lại khó mà đột phá, bắt đầu rục rà rục rịch, tựa như lúc nào cũng sẽ vượt qua một bước cuối cùng.
- Không đúng... Khổng sư có phương pháp tu luyện của Khổng sư, đột phá Đại Thánh, mỗi người đều không giống, có thể tham khảo, lại không thể giống nhau như đúc...
Đang muốn đột phá, trong lòng đột nhiên chấn động.
Năm đó Khổng sư đối mặt Dị Linh tộc, bảo vệ nhân tộc, có kiên trì cùng công chính của hắn, phương pháp đột phá của hắn có thể tham khảo, lại không thể rập khuôn, dù sao hắn không phải Khổng sư, kỳ ngộ khác biệt, phương thức tu luyện cũng hoàn toàn không giống, thật muốn đột phá giống như đối phương, làm không cẩn thận sẽ tẩu hỏa nhập ma.
- Ta thân có Thiên Đạo thư viện, tu luyện vẫn luôn là pháp quyết chính xác nhất, muốn nói lý giải Thiên Đạo, không có người vượt qua...
Trong mắt Trương Huyền lóe lên ánh sáng.
Từ khi bắt đầu tu luyện, liền không đi đường sai lầm, những người khác dù đi tứ phương, quan sát thiên địa, cũng chỉ có bề ngoài, mà hắn, trong đầu có Thiên Đạo!
Ai còn có thể so sánh với hắn hiểu rõ thiên địa càng sâu?
Công pháp Võ Giả cảnh, Hóa Phàm cảnh, Thánh Vực cảnh...
Từng văn tự chảy xuôi ở trong đầu, mỗi một cấp bậc, cảm ngộ đối với tu luyện đều hiện lên ở dưới đáy lòng, trong nháy mắt kết nối cùng một chỗ, tạo thành một bức tranh vẽ rực rỡ.
- Đây là ta muốn...
Trong lòng hơi động, ý thức bỗng nhiên tăng mạnh, cả người giống như đi vào một phương thiên địa mới.
Ầm ầm!
Lực lượng Thánh Vực cửu trọng đỉnh phong lập tức phá vỡ, chân khí phát sinh thuế biến, khí tức cả người cũng lập tức tăng lên.
- Đột phá, đây mới thật sự là Đại Thánh...
Cảm nhận được lực lượng nhảy vọt, Trương Huyền bừng tỉnh hiểu ra.
Nhờ có trước đó Lạc Nhược Hi không cho hắn đột phá, nếu không dựa theo phương pháp bình thường, lực lượng sẽ yếu đi không biết gấp bao nhiêu lần.
Hô hô hô!
Bên này mới vừa cảm thấy lực lượng tấn thăng, quả nhiên thấy mây đen đổ xô đến, lực lượng khổng lồ chậm rãi lan ra, bao phủ cả Từ đường Khổng sư.
- Xảy ra chuyện gì?
- Cái tên này sẽ không ở nơi đó đột phá chứ!
- Nguy rồi, đây chính là Từ đường Khổng sư...
...
Danh Sư đường nhìn thấy mây đen vây quanh, tất cả đều sợ tới mức sắc mặt trắng nhợt, xém trực tiếp hộc máu.
Đại ca, ngươi đột phá, tuyển nơi nào không được?
Đây chính là Từ đường Khổng sư, thật muốn phá hư, tương đương với đang đối nghịch toàn bộ Danh Sư của đại lục, tội lớn căn bản không có cách rửa sạch.
- Nhanh đi khuyên can...
Da mặt Nhậm Thanh Viễn run rẩy, sắp muốn khóc.
Sớm biết liền không cho gia hỏa kia đi qua.
Người khác đi Từ đường Khổng sư, đều có thể tâm linh tẩy lễ, trở thành một nhân vật không tính toán sinh tử, vì nhân tộc cam tâm bỏ ra tất cả, cái tên này thì tốt, sau khi đi vào, đưa tới thiên kiếp...
Dùng thiên kiếp làm cho Thánh Tử điện suýt chút nữa hủy, Băng Nguyên cung hủy hoại chỉ trong chốc lát...
Hiện tại tốt rồi, chạy tới Danh Sư đường chơi, hơn nữa mấu chốt nhất là ở Từ đường Khổng sư...
Ta đã đủ khách khí với ngươi a, nhưng con mẹ nó ngươi còn hại ta... Không nên chơi người như vậy!
Trong lòng không ngừng chửi rủa, cũng nhịn không được nữa, thân thể nhoáng một cái, đi tới bên ngoài từ đường, vừa định xông vào, liền cảm thấy một cỗ khí lãng khổng lồ áp bức đến, ngăn hắn ở bên ngoài, sống chết không vào được.
- Xảy ra chuyện gì?
Vội vàng nhìn về phía Danh Sư cửu tinh khác.
- Từ đường Khổng sư bị lực lượng đặc thù phong ấn, đừng nói chúng ta đi vào, thần thức cũng không thể dò xét...
Một vị Danh Sư vội vàng giải thích.
- Lực lượng đặc thù? Thần thức của Danh Sư cửu tinh cũng không thể dò xét... Đây rốt cuộc là lực lượng gì?
Nhậm Thanh Viễn có chút bối rối.
Trương Huyền vội vàng nhìn lại, quả nhiên thấy cái bóng đang tu luyện, từng đoàn từng đoàn linh khí điên cuồng tràn vào thân thể, tựa hồ tiến hành một loại tuần hoàn nào đó.
- Đây là Khổng sư?
Da mặt Trương Huyền co lại.
Cái bóng trước mắt này, ô thất bát hắc, thoạt nhìn như khoai lang nướng cháy, ngay cả bộ dáng người cũng không quá rõ ràng, tại sao là... Khổng sư?
- Cái ảnh tướng này chỉ có thể xuất hiện một lần, là bởi vì ngươi thành công phong Thánh mới gây ra, không nhìn sẽ mất đi cơ hội!
Thấy hắn nghĩ những chuyện đâu đâu, Lạc Nhược Hi có chút bất đắc dĩ nói.
ánh mắt Trương Huyền ngưng lại.
Chỉ có thể xuất hiện một lần, khẳng định phải xem thật kỹ, nếu không bỏ lỡ, muốn khóc cũng không kịp.
- Thiếu hụt!
Trong lòng hô khẽ.
Phần phật!
Thư viện lắc lư một cái, không có xuất hiện thư tịch.
Trương Huyền co giật.
Thời khắc mấu chốt lại như xe bị tuột xích...
Đương nhiên, cũng có thể bởi vì Khổng sư là Diễn Hư thể, hắn lưu lại ảnh tướng, thư viện cũng không cách nào thu vào.
- Có thể nhớ bao nhiêu thì tính bấy nhiêu!
Thấy thư viện không cách nào thu vào, Trương Huyền không suy nghĩ nhiều, chăm chú nhìn sang bóng đen.
Người sau ngồi ở trên bệ đá, linh khí không ngừng đi vào thân thể, khí tức cả người càng ngày càng mạnh.
- Phương thức linh khí đi vào thân thể có chút kỳ quái...
Nhìn một hồi, Trương Huyền nhíu mày.
Bình thường tu luyện, huyệt đạo toàn thân đồng thời mở ra, linh khí bốn phía truyền vào, người đều đặn hấp thu, mới có thể ngưng tụ chân khí tốt hơn, để tu vi càng ngày càng mạnh.
Nhưng bóng đen trước mắt này rõ ràng không phải, phương thức linh khí đi vào trong cơ thể, đầu lâu nhanh nhất, nội tạng thứ hai, sau đó là cánh tay cùng chi dưới, hơn nữa hấp thu thuộc tính linh khí cũng khác biệt.
Đầu lâu hấp thu linh khí vạn vật phấn chấn, dường như ẩn chứa tất cả thuộc tính, nội tạng thì hỏa thuộc tính, cánh tay mang theo mộc thuộc tính, cho người ta một loại cảm giác quả lớn đầy rẫy. Chi dưới lại mang theo băng hàn, tựa như thuần âm thể.
- Là bốn mùa...
Thấy hắn nghi ngờ, Lạc Nhược Hi giải thích.
- Bốn mùa?
- Thiên phú bốn mùa, vạn vật sinh trưởng, Khổng sư đột phá Đại Thánh, là để thân thể càng thêm phù hợp Thiên Đạo, phù hợp tự nhiên. Mọi người thường nói thiên địa không có ý thức, nhưng Thiên Địa sẽ tự động tuần hoàn, loại bỏ tạp chất ở trên người. Giống như độc sư sáng tạo độc dịch đặc thù... Đặt ở một chỗ thời gian lâu dài, ở lực lượng tự nhiên tuần hoàn, cũng sẽ bị loại bỏ, để dấu vết gì cũng không thể lưu lại!
Lạc Nhược Hi nói.
- Cái này giống với Kiến Thần Bất Hoại tiêu trừ hết tế bào không tốt?
Trương Huyền giật mình.
Người có thể dùng dược vật khu trừ ốm đau, đạt tới Kiến Thần Bất Hoại càng có thể tu bổ tế bào bị tổn thương, thiên địa tự nhiên đồng dạng có thể, dù nơi này ngươi phá hư nghiêm trọng đến đâu, thương hải tang điền, mấy trăm năm, ngàn năm, thậm chí vạn năm sau, đồng dạng sẽ loại bỏ sạch sẽ, dấu vết gì cũng không lưu lại.
Vì lẽ đó thật muốn nói tu bổ, thiên địa mới là cường đại nhất, cho dù là Cổ Thánh cũng không sánh nổi.
- Lĩnh ngộ thiên địa bốn mùa ảo diệu, hòa tan vào thân thể, dùng để đột phá Kiến Thần Bất Hoại...
Toàn thân Trương Huyền rung động.
Không hổ là Khổng sư, quả nhiên không tầm thường.
Khó trách vừa đột phá liền có thể dẫn tới Thiên Hỏa kiếp, dùng loại phương pháp này đột phá, là thân thể dựa theo Thiên Đạo phương hướng tu luyện không có chút thiếu hụt nào, tự nhiên sẽ gặp phải thiên địa ghen ghét.
- Thân là bốn mùa, tạng làm ngũ phương, thần là trời, thân là đất, tạo hóa làm hồn, âm dương thành phách...
Càng xem càng kinh ngạc, Trương Huyền chậm rãi ngồi xuống, tinh thần khẽ động, tu vi trước đó cầm cố lại khó mà đột phá, bắt đầu rục rà rục rịch, tựa như lúc nào cũng sẽ vượt qua một bước cuối cùng.
- Không đúng... Khổng sư có phương pháp tu luyện của Khổng sư, đột phá Đại Thánh, mỗi người đều không giống, có thể tham khảo, lại không thể giống nhau như đúc...
Đang muốn đột phá, trong lòng đột nhiên chấn động.
Năm đó Khổng sư đối mặt Dị Linh tộc, bảo vệ nhân tộc, có kiên trì cùng công chính của hắn, phương pháp đột phá của hắn có thể tham khảo, lại không thể rập khuôn, dù sao hắn không phải Khổng sư, kỳ ngộ khác biệt, phương thức tu luyện cũng hoàn toàn không giống, thật muốn đột phá giống như đối phương, làm không cẩn thận sẽ tẩu hỏa nhập ma.
- Ta thân có Thiên Đạo thư viện, tu luyện vẫn luôn là pháp quyết chính xác nhất, muốn nói lý giải Thiên Đạo, không có người vượt qua...
Trong mắt Trương Huyền lóe lên ánh sáng.
Từ khi bắt đầu tu luyện, liền không đi đường sai lầm, những người khác dù đi tứ phương, quan sát thiên địa, cũng chỉ có bề ngoài, mà hắn, trong đầu có Thiên Đạo!
Ai còn có thể so sánh với hắn hiểu rõ thiên địa càng sâu?
Công pháp Võ Giả cảnh, Hóa Phàm cảnh, Thánh Vực cảnh...
Từng văn tự chảy xuôi ở trong đầu, mỗi một cấp bậc, cảm ngộ đối với tu luyện đều hiện lên ở dưới đáy lòng, trong nháy mắt kết nối cùng một chỗ, tạo thành một bức tranh vẽ rực rỡ.
- Đây là ta muốn...
Trong lòng hơi động, ý thức bỗng nhiên tăng mạnh, cả người giống như đi vào một phương thiên địa mới.
Ầm ầm!
Lực lượng Thánh Vực cửu trọng đỉnh phong lập tức phá vỡ, chân khí phát sinh thuế biến, khí tức cả người cũng lập tức tăng lên.
- Đột phá, đây mới thật sự là Đại Thánh...
Cảm nhận được lực lượng nhảy vọt, Trương Huyền bừng tỉnh hiểu ra.
Nhờ có trước đó Lạc Nhược Hi không cho hắn đột phá, nếu không dựa theo phương pháp bình thường, lực lượng sẽ yếu đi không biết gấp bao nhiêu lần.
Hô hô hô!
Bên này mới vừa cảm thấy lực lượng tấn thăng, quả nhiên thấy mây đen đổ xô đến, lực lượng khổng lồ chậm rãi lan ra, bao phủ cả Từ đường Khổng sư.
- Xảy ra chuyện gì?
- Cái tên này sẽ không ở nơi đó đột phá chứ!
- Nguy rồi, đây chính là Từ đường Khổng sư...
...
Danh Sư đường nhìn thấy mây đen vây quanh, tất cả đều sợ tới mức sắc mặt trắng nhợt, xém trực tiếp hộc máu.
Đại ca, ngươi đột phá, tuyển nơi nào không được?
Đây chính là Từ đường Khổng sư, thật muốn phá hư, tương đương với đang đối nghịch toàn bộ Danh Sư của đại lục, tội lớn căn bản không có cách rửa sạch.
- Nhanh đi khuyên can...
Da mặt Nhậm Thanh Viễn run rẩy, sắp muốn khóc.
Sớm biết liền không cho gia hỏa kia đi qua.
Người khác đi Từ đường Khổng sư, đều có thể tâm linh tẩy lễ, trở thành một nhân vật không tính toán sinh tử, vì nhân tộc cam tâm bỏ ra tất cả, cái tên này thì tốt, sau khi đi vào, đưa tới thiên kiếp...
Dùng thiên kiếp làm cho Thánh Tử điện suýt chút nữa hủy, Băng Nguyên cung hủy hoại chỉ trong chốc lát...
Hiện tại tốt rồi, chạy tới Danh Sư đường chơi, hơn nữa mấu chốt nhất là ở Từ đường Khổng sư...
Ta đã đủ khách khí với ngươi a, nhưng con mẹ nó ngươi còn hại ta... Không nên chơi người như vậy!
Trong lòng không ngừng chửi rủa, cũng nhịn không được nữa, thân thể nhoáng một cái, đi tới bên ngoài từ đường, vừa định xông vào, liền cảm thấy một cỗ khí lãng khổng lồ áp bức đến, ngăn hắn ở bên ngoài, sống chết không vào được.
- Xảy ra chuyện gì?
Vội vàng nhìn về phía Danh Sư cửu tinh khác.
- Từ đường Khổng sư bị lực lượng đặc thù phong ấn, đừng nói chúng ta đi vào, thần thức cũng không thể dò xét...
Một vị Danh Sư vội vàng giải thích.
- Lực lượng đặc thù? Thần thức của Danh Sư cửu tinh cũng không thể dò xét... Đây rốt cuộc là lực lượng gì?
Nhậm Thanh Viễn có chút bối rối.
/3578
|